" À, thật là khó chịu, sướng chết rồi!"
Một cổ khí khô nóng trong cơ thể Thập Nhị nhanh chóng nảy sinh, Kiều Tam đâm vào âm động nàng rồi ầm ầm xuất ra dương tinh thế nhưng bắt đầu tạo phản, chạy chồm kích động tựa như hồng thủy tràn lan; sau khi tàn phá bừa bãi, Thập Dương điên cuồng chảy dũng mãnh vào trong hai vú Thập Nhị, làm cho hai vú tiểu hồ nữ đỏ bừng, núm vú bạo đột săn cứng nhọn hoắc! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Vú nõn nà mị thịt bành trướng tới cực hạn, như châu tự ngọc đích quang hoa phấn hồng khác thường săn cứng thật kích thích, Kiều Tam ánh mắt mới vừa nhập vào, hắn lập tức lâm vào ngập trời nhũ lãng, đang ở sơn hô biển gầm đau khổ giãy dụa, vú vừa to vừa đẹp lại đỏ hồng bành trướng cực điểm.
Cô gái ngọc thủ không ngừng xoa nắn hai vú dị biến của mình, thân thể mềm mại khó nhịn được thống khổ rên rỉ dâm đãng!
Đối mặt với một màn này, Kiều Tam trở nên không biết làm sao, cùng lúc dục vọng điên cuồng phất cờ trở lại, về phương diện khác, tiểu hồ nữ thống khổ lại khiến cho hắn hơi bị đau lòng!
Lung tung suy nghĩ, Kiều Tam khàn khàn cất tiếng lộ vẻ máy móc nói:" Thập Nhị, nếu không... Ta giúp nàng.. để ta bú vú nàng?"
" Uhm, hảo! Tam thiếu gia... Mau... Mau!" Lời còn chưa dứt, tiểu hồ nữ đã dùng tay kéo đầu Kiều Tam xuống, vú nàng ưỡn lên, trong suốt sáng long lanh núm vú đã cấp bách khó dằn nổi mà nhét vào trong miệng nam nhân!
" Ách!" Nhũ phong mê người thơm tho đập vào mặt, dùng miệng ngậm chặt núm vú, Kiều Tam nhìn thấy nhũ sóng tiểu hồ nữ đang run rẩy, còn có yếu mềm ôn nhuận nhũ thịt, hơn nữa gấp gáp Thập Nhị ôm đầu hắn đè xuống thật chặt vào đầu v* nàng, tay hắn thì bóp vú còn lại...
Hô... Rất kích thích rồi! Kích thích được thiếu chút nữa lấy cả mạng nhỏ Kiều Tam.
Nhũ phong quá to thật sự bao phủ cả khuôn mặt nam nhân, đừng nói dùng sức mút vào đầu v* dị biến kia, ngay cả hô hấp Kiều Tam cũng khó làm được!
Kiều Tam bản năng dùng bàn tay to về phía trước đẩy, giãy dụa thoát ly cặp vú đồ sộ để thoát khỏi quẫn cảnh hít thở không thông.
Bàn tay to hạ xuống giữa hai vú, liền kẹp trong một đám nhũ thịt, Kiều Tam chỉ cảm thấy bàn tay chính mình trầm xuống, sau đó đã bị căng căng kẹp trong nhũ câu! Hắn thử kéo, thế nhưng không có rút ra nổi.
Hí! Này.... Này.... Cũng quá... Đã nghiền rồi! Ngoại trừ Thập Nhị cực phẩm vú ra trong thiên địa có thể nào xuất hiện cảnh đẹp mê loạn như vậy? Nếu đem bàn tay to đổi thành dương v*t, kia...
Kiều Tam đang mê muội miên man suy nghĩ, nóng lòng muốn thử dùng dương v*t nhét vào hai vú tiểu hồ yêu, đột nhiên, không ngờ dị biến, cảnh đẹp để cho nam nhân phát cuồng trong phút chốc tiến đến.
" A…A…"
Một tiếng thét lên cao độ cực lạc phấn khởi dâm cuồng, tiểu hồ yêu đệ nhất nghĩ thấy hai vú hình như có sinh mệnh, cường đại đạn lực thế nhưng bắn một ngụm lớn Kiều Tam vào trong miệng Kiều Tam. Ngay sau đó, tươi đẹp màu trắng từ đầu v* bắn ra, đỏ tươi nhũ phong lại phóng ra sữa thật ngon thật ngon, đầu v* nhọn hoắc!
" Phốc!" Tiếng vang rất nhỏ nhưng lại tựa như sấm sét ầm vang, hai cổ màu trắng tinh khiết tựa như mũi tên nhọn bắn vọt ra, gần trong gang tấc làm Kiều Tam ngây ngốc, ngơ ngác, không dám tin mặt bị phun đầy sữa.
" A...." Sữa còn đang bắn ra, khoái hoạt phi nhanh lên cao, thoáng qua gian tình, Thập Nhị đã từ địa ngục bay lên thiên đường.
" Thập..... Thập Nhị, nàng thế này......" Nhân loại thưởng thức cảnh đẹp Kiều Tam còn chưa thể thanh tỉnh, sữa chảy dài hai vú, tung bay bay xuống miệng hắn, màu trắng bọt vẩy ra trên thân thể xích lõa của hai người, Kiều Tam chậm rãi nuốt sạch hết chất sữa thơm ngon này.
" Uhm!" Thật ngọt ngào, trắng tinh, thơm hơm thật tuyệt, còn có một cổ khí tinh khiết tận thấu tâm can, thật là nhũ thủy tuyệt vời, nhưng so với sữa vú bình thường tuyệt vời hơn gấp trăm ngàn lần!
" Lạc, lạc...." Nhũ thủy bay múa một lúc bắt đầu dừng lại, vú Thập Nhị rốt cục hồi phục nguyên trạng, bộ dáng Kiều Tam làm cho Thập Nhị cười đến run rẩy hết cả người, thiếu chút nữa lại vừa nhấc lên một hồi thế kỷ đại chiến.
Dưới sự truy vấn của Kiều Tam, tiểu hồ yêu đáy mắt quyến rũ khói sóng thoáng hiện vẻ hồi ức: " Thiếp từ nhỏ ăn rất nhiều nhũ quả, kỳ thật hấp thu vào một bộ phận, mẫu hậu nói qua, một khi cùng nam nhân giao hợp, lạc, lạc... sẽ biến thành như vậy!"
Di động phong tình vạn chủng thu hồi trong cơ thể Thập Nhị, xinh đẹp tiểu hồ yêu thần sắc tự nhiên hơi đổi, phút chốc trở nên đau đớn đáng thương, yếu đuối nép vào người Kiều Tam, nàng nói:" Tam thiếu gia, chàng không vui sao? Thiếp đây..."
Vô tình trong lúc đó, Huyền Hồ bí pháp lại vừa từ mi sao sợi tóc cô gái tung bay ngay lúc đó, Thập Nhị không phải thành tâm như thế, nhưng bây giờ nàng đã tu thành bí pháp, nói cách khác, nàng chính là Huyền Hồ bí pháp, Huyền Hồ bí pháp chính là nàng!
Tự nhiên chuyển biến phong tình để cho Kiều Tam tâm hỏa tái khởi, bàn tay to nâng cặp mĩ nhũ căng to bóp mạnh, chiếc lưỡi không tự chủ được liếm mút nhũ thủy còn sót lại trên hai vú.
" Hắc, hắc... Rất bổng rồi! Thập Nhị, nàng thật sự là hảo bảo bối của ta! Đến, để cho Tam thiếu gia lại có một bửa cơm no đủ...." Kiều Tam lại giang hai chân tiểu hồ yêu rồi ra sức dùng dương căn cắm vào, hai tay hắn bóp nắn nhũ phong căng sữa…
Âm khí tràn đầy, sát khí tứ phía trước Thiên Lao, Kiều Tam cùng Thập Nhị sóng vai mà đứng, quan sát phía trước.
" Tam thiếu gia, chàng tới hay là thiếp đến?" Đối mặt pháp trận từng thiếu chút nữa đem chính mình đánh vào vạn kiếp bất phục, Thập Nhị khẽ nhấc ngọc thể cao gầy khói sóng, che khuất đi khuôn mặt xinh đẹp, di động phiêu dật, khí tức y như tiên nữ đánh sâu vào bên trong đại môn quan sát một phen.
" Lôi sư huynh, sư phụ liêu quả không sai, yêu quái lại đến rồi!"
" Hỏa sư đệ, cẩn thận ứng phó, hai yêu đạo này không phải vừa! Bất quá...." Bỗng nhiên, Lôi sư huynh kia lại kỳ quái thấp giọng nói:" Kì quái rồi, nam nhân kia chính là yêu quái không sai, nhưng nàng kia cũng không giống à!"
" Uhm, đúng thế! Có thể hay không là yêu quái bắt được Thiên Giới tiểu tiên nữ?"
Kiều Tam là "người" tại trong mắt Lôi Hỏa đạo sĩ thành "yêu", mà Thập Nhị là "Hồ" trong mắt lưỡng đạo sĩ nhưng lại thành tiên, không nói thế sự vớ vẩn, chỉ trách Huyền Hồ bí pháp cao thâm, quả nhiên ảo diệu biến hóa!
Trong trận hai người mục mê năm màu, ngoài trận "Tiên nữ" thâm thúy đáy mắt nhưng lại né khỏi một tia sát khí:" Tam thiếu gia, hay là thiếp trước đến! Thập Nhị không được, chàng lại ra tay!"
Hồ ngân váy dài, Thập Nhị chân ngọc từ từ đi trước, thướt tha dáng người lượn lờ đình đình, không chỉ để cho trong trận lưỡng đạo sĩ không biết làm sao, ngay cả Kiều Tam đôi mắt sáng ngời, tiểu hồ yêu luôn lại gây cho hắn cảm giác mới mẻ, để cho dục vọng nam nhân vĩnh viễn không bao giờ chán ghét!
Mờ ảo khói sóng cùng vô trần bóng hình xinh đẹp bước tới trước, Thập Nhị giống như thiên tiên hạ phàm, bay vào Lôi Hỏa đại trận.
" Lôi sư huynh, động.... Động thủ hay không?"
" Này... nhìn một chút đã!"- Tiên nữ đã đi tới trung tâm trận, có thể ẩn nấp trong nhãn trận lưỡng đạo sĩ vẫn chưa quyết chủ ý.
Hai người không hẹn mà hô hấp đều khó khăn, không gian lặng yên chợt phát giác, trống ngực mình đã theo bộ pháp "Tiên nữ" h lập tức biến hóa, tiên nữ mau, bọn họ hô hấp mau; tiên nữ hoãn, bọn họ trống ngực hoãn!
" Đạo trưởng mạnh khỏe, hồ yêu Thập Nhị Nương xin có lễ!" Thập Nhị trong suốt thi lễ, mảnh mai dịu dàng, tiên âm dễ nghe phiêu đãng đã thành công mê hoặc địch nhân nhưng nàng lại tự khai thân phận hồ tộc!
" A! Yêu quái? Hồ ly tinh, nàng là hồ ly tinh!"
Lôi Hỏa hai đạo sỹ từ" Mộng" bừng tỉnh, Lôi sư huynh vội vàng đẩy sư đệ nói:" Mau, phát động Lôi Hỏa phù, a... Hỏa sư đệ, ngươi chảy máu mũi rồi!"
Hỏa sư đệ bản năng sờ lên mũi, quả nhiên đụng đến một tay đầy máu mũi, cùng lúc đó, hắn trong lúc vô tình chuyển mặt, cũng cả kinh kêu lên:" Lôi sư huynh, ngươi đã chảy máu mũi, a.... Trong tai đã..."
" Lạc, lạc......" Lưỡng đạo sĩ muốn nghĩ thay đổi bại cục, Thập Nhị như thế nào cho bọn hắn cơ hội này, quanh quẩn thể chất tiên trần một lãnh đạm, hai vú cao ngạo nhạo thiên trong phút chốc tràn ngập thiên địa không gian, quyến rũ tiếng cười bí pháp lưu chuyển, mỗi một một âm phù đều cũng đánh trong lòng hai địch nhân!
Hai tiếng kêu thảm thiết trước sau vang lên, thất khiếu lưỡng đạo sĩ vẩy ra đầy máu tươi, lời thần niệm đều bị khống chế chưa kiph phát ra đã chết ngất, thế là Thập Nhị đã hạ thủ lưu tình lắm rồi!
" Tam thiếu gia, đi được rồi! Đi vào cứu Đại thiếu gia đi!"
Mặc dù hai người đã như keo sơn, mặc dù Kiều Tam đã từng mở miệng đề nghị, nhưng Thập Nhị vẫn không muốn cải biến xưng hô, tại đáy lòng nàng:" Tam thiếu gia" ba chữ không chỉ đã thành thói quen, hơn nữa chung quy có thể để cho tâm nàng sinh ấm áp, hạnh phúc!