Lưu Phi rất nhanh liền nhận được những thông tin phản hồi của Bộ thương mại Hoa Kỳ từ Bộ thương mại Trung Quốc.
Lưu Phi sau khi nghe xong, đầu tiên là gọi điện thoại cho thủ trưởng báo cáo một vài việc, đồng thời bày tỏ một chút ý kiến của bản thân, sau khi thủ trưởng nghe xong gật gật đầu nói:
– Được rồi, việc này cậu phụ trách xử lí, tôi ủng hộ ý kiến của cậu.
Lưu Phi gật gật đầu, lập tức đưa ra chỉ thị cho Bộ thương mại:
– Các anh trực tiếp nói với Bộ thương mại Hoa Kỳ, phía Trung Quốc chúng ta sẽ không lựa chọn bất kỳ biện pháp thỏa hiệp nào đối với tập đoàn Di Hải đứng đầu trong ba tập đoàn nước ngoài, đồng thời, chúng ta vẫn sẽ tiến hành các thủ tục điều tra thêm, triển khai đi sâu điều tra đối với nhiều công ty sản xuất hạt giống và dầu thực vật ở Trung Quốc. Bất kể công ty sản xuất dầu thực vật nào dính líu đến việc nhập các sản phẩm biến đổi gen vào Trung Quốc thì đều dùng các biện pháp trừng phạt nghiêm khắc nhất. Hơn nữa phía Trung Quốc đã quyết định sẽ cấm tất cả mọi hoạt động sản xuất kinh doanh của ba tập đoàn hạt giống nước ngoài ở Trung Quốc. Đồng thời, dựa theo phương thức phạt tiền của Châu Âu đối với các công ty cùng loại tiến hành xử phạt hoạt động sản xuất kinh doanh trái pháp luật, phạt tiền đối với ba công ty giống nước ngoài nảy.
Về phía Bộ thương mại Hoa Kỳ muốn mở ra cuộc chiến thương mại, các anh có thể trực tiếp trả lời bọn họ, chỉ cần bọn họ dám áp dụng thuế chống bán phá giá đối với bất kỳ sản phẩm nào của Trung Quốc, như vậy Trung Quốc ta sẽ áp dụng thuế bán phá giá đối với ba loại sản phẩm của bọn họ. Nếu bọn họ thực sự muốn mở ra cuộc chiến thương mại, vậy thì Trung Quốc ta kiên quyết nghênh chiến, tuyệt đối không nhân nhượng. Nếu phía Hoa Kỳ đã muốn thực hiện Chiến lược tái cân bằng quân sự tại châu Á-Thái Bình Dương, như vậy phía Trung Quốc cũng không có ý định có bất kỳ sự khoan nhượng nào. Chiến lược tái cân bằng kinh tế của nước ta cũng nên bắt đầu rồi, chúng ta khiêm tốn thì chịu thiệt, thời đại thỏa hiệp nhượng bộ đã qua lâu rồi, mời phía Hoa Kỳ nhìn thẳng vào sự thật đi.
Phía Bộ thương mại Hoa Kỳ sau khi nghe thấy câu trả lời của Lưu Phi thì giận tím mặt, cùng ngày lập tức tuyên bố áp dụng thuế trừng phạt đối với đồ chơi nhập khẩu từ Trung Quốc.
Sau khi Lưu Phi nghe xong, lập tức chỉ thị, phía Trung Quốc ngừng nhập khẩu các loại sản phẩm ngô, đậu tương biến đổi gen từ Hoa Kỳ, ngược lại nhập khẩu các sản phẩm không bị biến đổi gen từ các quốc gia khác, và quyết định này trong ba năm sẽ không thay đổi.
Phía Hoa Kỳ nghe thấy thông tin này, những chủ nông trường đó đều tức giận, lập tức tổ chức các cuộc biểu tình thị uy, phản đối các biện pháp mà phía Trung Quốc áp dụng. Phía Trung Quốc trong cuộc họp báo thẳng thắn tuyên bố, những biện pháp mà phía Trung Quốc áp dụng là nhằm vào nước Mỹ mà dùng các biện pháp phản kích đối với cuộc chiến thương mại của Trung Quốc, là không có bất kỳ vấn đề gì. Phía Trung Quốc tuyệt đối không chấp nhận bất kỳ quốc gia nào kể cả nước Mỹ áp dụng chiến tranh thương mại với bất kỳ hình thức đơn phương không hữu nghị đối với Trung Quốc, và sẽ kiên quyết phản kích, mỗi lần phản kích một lần, mức độ phản kích sẽ tăng gấp bội.
Nội bộ Bộ thương mại Hoa Kỳ, bởi vì phía Trung Quốc đột nhiên áp dụng những biện pháp cứng rắn mà xảy ra những bất đồng rất lớn, nội bộ phân thành hai phe, một phe là do Lohith đứng đầu phái cấp tiến, một phe là do Heisman đứng đầu phái bảo thủ, hai phái từ đó bắt đầu thảo luận kịch liệt.
Heisman lớn tiếng nói:
– Tôi cho rằng chúng ta hiện tại cần phải nhìn thẳng vào nước Trung Quốc này, bọn họ không còn là đất nước trong quá khứ lúc nào cũng nén giận nữa, thực lực của Trung Quốc đang dần dần tích tụ, sức mạnh của người Trung Quốc đang dần dần tập trung, Trung Quốc hiện tại đang tích cực thực hiện giấc mơ Trung Hoa vĩ đại của họ. Hiện tại cả nước Trung Quốc đều đoàn kết, sự khéo léo của người lãnh đạo là vô cùng lớn, Trung Quốc như vậy là vô cùng hùng mạnh, đáng sợ. Tôi cho rằng chúng ta hoàn toàn không cần thiết vì việc nhỏ của mấy công ty hạt giống kia mà làm ảnh hưởng đến toàn bộ ngành nông nghiệp của chúng ta. Hiện tại đã đến lúc chúng ta phải thay đổi suy nghĩ của chính mình đối với người Trung Quốc, bằng không mà nói, nếu chúng ta tiếp tục, chỉ sợ rằng sẽ phát sinh những nguy hại vô cùng lớn.
Heisman nói xong, Lohith lập tức lớn tiếng phản bác:
– Tôi không đồng ý với quan điểm của ông, ông Heisman tư tưởng của ông quá bảo thủ rồi. Tôi có thể nói rõ ràng cho ông biết, tính cách của người Trung Quốc vĩnh viễn là không thay đổi, tính cách của bọn họ từ trong xương tủy đều là khúm núm, cho dù là đối mặt với sự khiêu khích của các quốc gia nhỏ như Việt Nam, Philipin bọn họ cũng không dám cứng rắn đáp lại. Bọn họ có thể làm chỉ là phản đối, bất mãn, khiển trách, phòng thủ, bọn họ vĩnh viễn đều không thể chủ động lựa chọn thế tấn công, bởi vì người Trung Quốc bọn họ thực sự là quá ưa thể diện, quá chú ý đến cái gọi là uy nghiêm đại quốc. Nói thật ra, bọn họ chính là quá ham hư danh, điều này căn bản không có tác dụng gì.
Tôi cho rằng, đừng nhìn hiện tại người Trung Quốc nói chuyện khí thế hùng hổ, trên thực tế bọn họ căn bản chính là ngoài mạnh trong yếu, chỉ cần chúng ta kiên trì một chút, người Trung Quốc nhất định sẽ lùi bước. Các ông ngẫm lại xem, trong hai mươi mấy năm qua, lúc chúng ta cùng với Trung Quốc đánh trong trận chiến thương mại, chúng ta có thua không, bất kể là vụ án lốp xe bảo vệ cũng thắng, vụ án ngành sản xuất PV cũng thắng, vẫn là những cuộc chiến thương mại khác, chưa một lần nào mà không phải lấy sự thỏa hiệp của người Trung Quốc mà chấm dứt, người Mỹ chúng ta chưa khi nào chịu thiệt. Vì vậy, chúng ta chỉ cần kiên trì đánh trận chiến thương mại này với Trung Quốc, cuối cùng đỡ không được nhất định là người Trung Quốc.
Heisman lạnh lùng nói:
– Lohith, tôi nghĩ tôi cần phải nhắc nhở ông một chút, hiện tại người phụ trách chính trong việc chỉ đạo trận chiến thương mại lần này là Lưu Phi. Lưu Phi là ai không phải là ôngkhông biết, người Mỹ chúng ta ở trong tay ông ta chịu thiệt còn ít sao? Lúc đầu khi ông ta làm Bí thư Thành ủy ở thành phố Hải Minh, chúng ta đã phải chịu thiệt rất lớn ông biết không? Hiện tại địa vị của Lưu Phi so với ngày xưa đã cao hơn rất nhiều, hiện cùng ông ta nói chuyện phân lượng, thêm vào đó, ông ta đích thân chỉ đạo trận chiến thương mại lần này, ông cho rằng ông có thể thắng được ông ta sao?
Lohith năm nay mới chỉ 35 tuổi, cũng không trải qua thời gian năm đó Lưu Phi ở thành phố Hải Minh cùng với người Mỹ đánh trận chiến thương mại long trời lở đất, gã ta chỉ là thoáng nghe nói qua mà thôi. Cuối cùng trong trận chiến đó phía Mỹ bị thua rất thảm hại, hầu như toàn bộ đều bị phong tỏa tin tức với truyền thông trong nước.
Cho nên, Lohith không ủng hộ ý kiến của Heisman, gã ta lạnh lùng nói:
– Lưu Phi thì sao, ông ta chẳng qua là cán bộ của Trung Quốc, chỉ cần ông ta là cán bộ thì không thể nào không kiêng kị nước Mỹ chúng ta, chúng ta sợ cái gì chứ.
Tiếp theo, hai người tiếp tục tranh cãi, không ai nhượng bộ ai, cảnh tượng vô cùng quyết liệt.
Hai người ầm ĩ hơn nửa canh giờ vẫn không tranh luận ra kết quả, lúc này, Walter tổng phụ trách vẫn luôn ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt nói:
– Được rồi, các người không cần cãi nhau nữa, quan điểm của các người đều có lý. Tôi thấy hay là như thế này đi, chúng ta trước tiên tiếp tục đánh ba hiệp với phía Trung Quốc, thử một chút phản ứng của phía Trung Quốc, đồng thời chúng ta từ nhiều góc độ như chính trị, ngoại giao, quân sự tiến hành tạo áp lực về phía Trung Quốc, xem xem phía Trung Quốc rốt cuộc phản ứng như thế nào. Chúng ta cần phải kiên trì bảo vệ hình tượng lãnh đạo thế giới của nước Mỹ chúng ta, điểm này tuyệt đối không thể dao động.
Đối với lời nói của Walter, bất kể là Lohith hay Heisman đều không dám phản bác, bởi vì bọn họ biết, thân phận của Walter không chỉ là người phụ trách của Bộ thương mại Mỹ mà ông ta còn có một thân phận quan trọng khác, đó chính là người phát ngôn của gia tộc nào đó, mà gia tộc này có quyền phát biểu rất lớn đối với chính trị của nước Mỹ. Vì vậy, quyết định của Walter trong một mức độ nhất định là đại biểu cho thái độ của gia tộc đó.
Tiếp theo, phía Mỹ liên tiếp áp dụng trừng phạt thuế đối với ba sản phẩm của Trung Quốc, mà phía Trung Quốc cũng không yếu thế, áp dụng việc điều tra chống bán phá giá kiên định đối với 6 sản phẩm của Mỹ, đồng thời tăng toàn bộ thuế, hơn nữa còn tuyên bố, trừng phạt thuế ít nhất là trong ba năm.
Sau ba hiệp này, Walter có phần chịu không được nữa.
Ông ta thật không ngờ, phía Trung Quốc lại cứng rắn, kiên định không thỏa hiệp như vậy.
Cùng lúc đó, áp lực lớn đến từ các hiệp hội công nghiệp cũng khiến cho Walter cảm thấy áp lực nặng nề.
Rơi vào đường cùng, Walter không thể không đích thân bay đến Trung Quốc, cùng với phía Trung Quốc bàn bạc cách giải quyết cuối cùng trong cuộc chiến thương mại, đồng thời chỉ ra cuộc chiến thương mại là con dao hai lưỡi, đều không có bất kỳ lợi ích gì đối với hai bên, ông ta hy vọng dùng thành ý của mình để đổi lấy sự thỏa hiệp nhượng bộ của phía Trung Quốc.
Lưu Phi sau khi nghe xong lời nói của Walter, lạnh lùng nói:
– Walter tiên sinh, tư duy của người Mỹ các ông thật là rất kỳ quái, cuộc chiến thương mại là do các ông khơi nguồn trước, hiện tại ông lại muốn chúng tôi thỏa hiệp trước, điều này hoàn toàn là vô lý.
Walter nói:
– Lưu Phi tiên sinh, tôi nghĩ ông nên biết rằng, tôi là mang thành ý lớn đến để cùng với phía Trung Quốc các ông bàn bạc cách giải quyết.
Lưu Phi cười nói:
– Vậy thì thế nào, chẳng lẽ ông cho rằng ông chủ động bay tới Trung Quốc là có thể biểu đạt được thành ý của ông rồi ư, lối suy nghĩ này của ông càng vô lý. Bên ngoài cái gọi là thành ý đều là giả tạo, những cái đó đều không có bất kỳ ý nghĩa gì, Trung Quốc chúng tôi cần phải nhìn thấy là các ông dùng hành động thực tế để biểu đạt thành ý.
Walter lạnh lùng nói:
– Lưu Phi tiên sinh, tôi hy vọng ông có thể quý trọng cơ hội đàm phán hòa bình hiếm có lần này.
Lưu Phi cười lạnh nói:
– Không sao cả, Trung Quốc chúng tôi hiện tại sẽ không thỏa hiệp không có nguyên tắc với bất kỳ quốc gia nào, chúng tôi không thích chiến tranh và chiến tranh thương mại, nhưng chúng tôi không e ngại những điều này, Trung Quốc chúng tôi đối với ý chí bảo vệ chủ quyền, lãnh thổ và lợi ích quốc gia là kiên định không đổi.
Walter phẫn nộ đứng dậy nói:
– Lưu Phi tiên sinh, nếu ông thật sự muốn nói như vậy, vậy thì việc đàm phán trong hòa bình của chúng ta e rằng thật sự không thể tiến hành được nữa rồi. Tôi xin cáo từ, ông sẽ vì quyết định của mình mà hối hận.
Lưu Phi thản nhiên cười:
– Tôi sẽ không hối hận.
Walter đi rồi, tiếp theo, phía Mỹ triển khai nhiều phương diện chiến lược chèn ép với phía Trung Quốc, muốn bức phía Trung Quốc nhượng bộ trên vấn đề chiến tranh thương mại.
Nhưng mà, người Mỹ phải thất vọng rồi, phía Trung Quốc không nhượng bộ một chút nào.
Cuối cùng, chú trọng đến lợi ích thực tế, người Mỹ đành phải thỏa hiệp. Bọn họ bị tổn thất rất lớn, trải qua trận chiến này, hình tượng quốc tế của Trung Quốc đã được nâng lên rất cao, uy tín của Lưu Phi trên thế giới ngày càng tăng cao.
Đương nhiên, những điều này đều là chuyện phía sau, mà một chuỗi phản ứng dây chuyền này vậy mà đều là do Liễu Kình Vũ – Bí thư Huyện ủy huyện Thụy Nguyên tổ chức một Hội chợ nông sản nho nhỏ dẫn đến, điểm này, là Liễu Kình Vũ tuyệt đối không nghĩ đến.
Bởi vì giờ phút này, Liễu Kình Vũ vì sự việc Hội chợ nông sản mà bận tối mày tối mặt.
Bởi vì Hội chợ nông sản của huyện Thụy Nguyên lần này vô cùng nổi bật, sau khi trải qua việc truyền hình trực tiếp, các xí nghiệp và công ty đăng ký đến tham gia Hội chợ lần này giống như nước lũ sông Hoàng Hà, ngoài tầm kiểm soát.
Lưu Phi sau khi nghe xong, đầu tiên là gọi điện thoại cho thủ trưởng báo cáo một vài việc, đồng thời bày tỏ một chút ý kiến của bản thân, sau khi thủ trưởng nghe xong gật gật đầu nói:
– Được rồi, việc này cậu phụ trách xử lí, tôi ủng hộ ý kiến của cậu.
Lưu Phi gật gật đầu, lập tức đưa ra chỉ thị cho Bộ thương mại:
– Các anh trực tiếp nói với Bộ thương mại Hoa Kỳ, phía Trung Quốc chúng ta sẽ không lựa chọn bất kỳ biện pháp thỏa hiệp nào đối với tập đoàn Di Hải đứng đầu trong ba tập đoàn nước ngoài, đồng thời, chúng ta vẫn sẽ tiến hành các thủ tục điều tra thêm, triển khai đi sâu điều tra đối với nhiều công ty sản xuất hạt giống và dầu thực vật ở Trung Quốc. Bất kể công ty sản xuất dầu thực vật nào dính líu đến việc nhập các sản phẩm biến đổi gen vào Trung Quốc thì đều dùng các biện pháp trừng phạt nghiêm khắc nhất. Hơn nữa phía Trung Quốc đã quyết định sẽ cấm tất cả mọi hoạt động sản xuất kinh doanh của ba tập đoàn hạt giống nước ngoài ở Trung Quốc. Đồng thời, dựa theo phương thức phạt tiền của Châu Âu đối với các công ty cùng loại tiến hành xử phạt hoạt động sản xuất kinh doanh trái pháp luật, phạt tiền đối với ba công ty giống nước ngoài nảy.
Về phía Bộ thương mại Hoa Kỳ muốn mở ra cuộc chiến thương mại, các anh có thể trực tiếp trả lời bọn họ, chỉ cần bọn họ dám áp dụng thuế chống bán phá giá đối với bất kỳ sản phẩm nào của Trung Quốc, như vậy Trung Quốc ta sẽ áp dụng thuế bán phá giá đối với ba loại sản phẩm của bọn họ. Nếu bọn họ thực sự muốn mở ra cuộc chiến thương mại, vậy thì Trung Quốc ta kiên quyết nghênh chiến, tuyệt đối không nhân nhượng. Nếu phía Hoa Kỳ đã muốn thực hiện Chiến lược tái cân bằng quân sự tại châu Á-Thái Bình Dương, như vậy phía Trung Quốc cũng không có ý định có bất kỳ sự khoan nhượng nào. Chiến lược tái cân bằng kinh tế của nước ta cũng nên bắt đầu rồi, chúng ta khiêm tốn thì chịu thiệt, thời đại thỏa hiệp nhượng bộ đã qua lâu rồi, mời phía Hoa Kỳ nhìn thẳng vào sự thật đi.
Phía Bộ thương mại Hoa Kỳ sau khi nghe thấy câu trả lời của Lưu Phi thì giận tím mặt, cùng ngày lập tức tuyên bố áp dụng thuế trừng phạt đối với đồ chơi nhập khẩu từ Trung Quốc.
Sau khi Lưu Phi nghe xong, lập tức chỉ thị, phía Trung Quốc ngừng nhập khẩu các loại sản phẩm ngô, đậu tương biến đổi gen từ Hoa Kỳ, ngược lại nhập khẩu các sản phẩm không bị biến đổi gen từ các quốc gia khác, và quyết định này trong ba năm sẽ không thay đổi.
Phía Hoa Kỳ nghe thấy thông tin này, những chủ nông trường đó đều tức giận, lập tức tổ chức các cuộc biểu tình thị uy, phản đối các biện pháp mà phía Trung Quốc áp dụng. Phía Trung Quốc trong cuộc họp báo thẳng thắn tuyên bố, những biện pháp mà phía Trung Quốc áp dụng là nhằm vào nước Mỹ mà dùng các biện pháp phản kích đối với cuộc chiến thương mại của Trung Quốc, là không có bất kỳ vấn đề gì. Phía Trung Quốc tuyệt đối không chấp nhận bất kỳ quốc gia nào kể cả nước Mỹ áp dụng chiến tranh thương mại với bất kỳ hình thức đơn phương không hữu nghị đối với Trung Quốc, và sẽ kiên quyết phản kích, mỗi lần phản kích một lần, mức độ phản kích sẽ tăng gấp bội.
Nội bộ Bộ thương mại Hoa Kỳ, bởi vì phía Trung Quốc đột nhiên áp dụng những biện pháp cứng rắn mà xảy ra những bất đồng rất lớn, nội bộ phân thành hai phe, một phe là do Lohith đứng đầu phái cấp tiến, một phe là do Heisman đứng đầu phái bảo thủ, hai phái từ đó bắt đầu thảo luận kịch liệt.
Heisman lớn tiếng nói:
– Tôi cho rằng chúng ta hiện tại cần phải nhìn thẳng vào nước Trung Quốc này, bọn họ không còn là đất nước trong quá khứ lúc nào cũng nén giận nữa, thực lực của Trung Quốc đang dần dần tích tụ, sức mạnh của người Trung Quốc đang dần dần tập trung, Trung Quốc hiện tại đang tích cực thực hiện giấc mơ Trung Hoa vĩ đại của họ. Hiện tại cả nước Trung Quốc đều đoàn kết, sự khéo léo của người lãnh đạo là vô cùng lớn, Trung Quốc như vậy là vô cùng hùng mạnh, đáng sợ. Tôi cho rằng chúng ta hoàn toàn không cần thiết vì việc nhỏ của mấy công ty hạt giống kia mà làm ảnh hưởng đến toàn bộ ngành nông nghiệp của chúng ta. Hiện tại đã đến lúc chúng ta phải thay đổi suy nghĩ của chính mình đối với người Trung Quốc, bằng không mà nói, nếu chúng ta tiếp tục, chỉ sợ rằng sẽ phát sinh những nguy hại vô cùng lớn.
Heisman nói xong, Lohith lập tức lớn tiếng phản bác:
– Tôi không đồng ý với quan điểm của ông, ông Heisman tư tưởng của ông quá bảo thủ rồi. Tôi có thể nói rõ ràng cho ông biết, tính cách của người Trung Quốc vĩnh viễn là không thay đổi, tính cách của bọn họ từ trong xương tủy đều là khúm núm, cho dù là đối mặt với sự khiêu khích của các quốc gia nhỏ như Việt Nam, Philipin bọn họ cũng không dám cứng rắn đáp lại. Bọn họ có thể làm chỉ là phản đối, bất mãn, khiển trách, phòng thủ, bọn họ vĩnh viễn đều không thể chủ động lựa chọn thế tấn công, bởi vì người Trung Quốc bọn họ thực sự là quá ưa thể diện, quá chú ý đến cái gọi là uy nghiêm đại quốc. Nói thật ra, bọn họ chính là quá ham hư danh, điều này căn bản không có tác dụng gì.
Tôi cho rằng, đừng nhìn hiện tại người Trung Quốc nói chuyện khí thế hùng hổ, trên thực tế bọn họ căn bản chính là ngoài mạnh trong yếu, chỉ cần chúng ta kiên trì một chút, người Trung Quốc nhất định sẽ lùi bước. Các ông ngẫm lại xem, trong hai mươi mấy năm qua, lúc chúng ta cùng với Trung Quốc đánh trong trận chiến thương mại, chúng ta có thua không, bất kể là vụ án lốp xe bảo vệ cũng thắng, vụ án ngành sản xuất PV cũng thắng, vẫn là những cuộc chiến thương mại khác, chưa một lần nào mà không phải lấy sự thỏa hiệp của người Trung Quốc mà chấm dứt, người Mỹ chúng ta chưa khi nào chịu thiệt. Vì vậy, chúng ta chỉ cần kiên trì đánh trận chiến thương mại này với Trung Quốc, cuối cùng đỡ không được nhất định là người Trung Quốc.
Heisman lạnh lùng nói:
– Lohith, tôi nghĩ tôi cần phải nhắc nhở ông một chút, hiện tại người phụ trách chính trong việc chỉ đạo trận chiến thương mại lần này là Lưu Phi. Lưu Phi là ai không phải là ôngkhông biết, người Mỹ chúng ta ở trong tay ông ta chịu thiệt còn ít sao? Lúc đầu khi ông ta làm Bí thư Thành ủy ở thành phố Hải Minh, chúng ta đã phải chịu thiệt rất lớn ông biết không? Hiện tại địa vị của Lưu Phi so với ngày xưa đã cao hơn rất nhiều, hiện cùng ông ta nói chuyện phân lượng, thêm vào đó, ông ta đích thân chỉ đạo trận chiến thương mại lần này, ông cho rằng ông có thể thắng được ông ta sao?
Lohith năm nay mới chỉ 35 tuổi, cũng không trải qua thời gian năm đó Lưu Phi ở thành phố Hải Minh cùng với người Mỹ đánh trận chiến thương mại long trời lở đất, gã ta chỉ là thoáng nghe nói qua mà thôi. Cuối cùng trong trận chiến đó phía Mỹ bị thua rất thảm hại, hầu như toàn bộ đều bị phong tỏa tin tức với truyền thông trong nước.
Cho nên, Lohith không ủng hộ ý kiến của Heisman, gã ta lạnh lùng nói:
– Lưu Phi thì sao, ông ta chẳng qua là cán bộ của Trung Quốc, chỉ cần ông ta là cán bộ thì không thể nào không kiêng kị nước Mỹ chúng ta, chúng ta sợ cái gì chứ.
Tiếp theo, hai người tiếp tục tranh cãi, không ai nhượng bộ ai, cảnh tượng vô cùng quyết liệt.
Hai người ầm ĩ hơn nửa canh giờ vẫn không tranh luận ra kết quả, lúc này, Walter tổng phụ trách vẫn luôn ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt nói:
– Được rồi, các người không cần cãi nhau nữa, quan điểm của các người đều có lý. Tôi thấy hay là như thế này đi, chúng ta trước tiên tiếp tục đánh ba hiệp với phía Trung Quốc, thử một chút phản ứng của phía Trung Quốc, đồng thời chúng ta từ nhiều góc độ như chính trị, ngoại giao, quân sự tiến hành tạo áp lực về phía Trung Quốc, xem xem phía Trung Quốc rốt cuộc phản ứng như thế nào. Chúng ta cần phải kiên trì bảo vệ hình tượng lãnh đạo thế giới của nước Mỹ chúng ta, điểm này tuyệt đối không thể dao động.
Đối với lời nói của Walter, bất kể là Lohith hay Heisman đều không dám phản bác, bởi vì bọn họ biết, thân phận của Walter không chỉ là người phụ trách của Bộ thương mại Mỹ mà ông ta còn có một thân phận quan trọng khác, đó chính là người phát ngôn của gia tộc nào đó, mà gia tộc này có quyền phát biểu rất lớn đối với chính trị của nước Mỹ. Vì vậy, quyết định của Walter trong một mức độ nhất định là đại biểu cho thái độ của gia tộc đó.
Tiếp theo, phía Mỹ liên tiếp áp dụng trừng phạt thuế đối với ba sản phẩm của Trung Quốc, mà phía Trung Quốc cũng không yếu thế, áp dụng việc điều tra chống bán phá giá kiên định đối với 6 sản phẩm của Mỹ, đồng thời tăng toàn bộ thuế, hơn nữa còn tuyên bố, trừng phạt thuế ít nhất là trong ba năm.
Sau ba hiệp này, Walter có phần chịu không được nữa.
Ông ta thật không ngờ, phía Trung Quốc lại cứng rắn, kiên định không thỏa hiệp như vậy.
Cùng lúc đó, áp lực lớn đến từ các hiệp hội công nghiệp cũng khiến cho Walter cảm thấy áp lực nặng nề.
Rơi vào đường cùng, Walter không thể không đích thân bay đến Trung Quốc, cùng với phía Trung Quốc bàn bạc cách giải quyết cuối cùng trong cuộc chiến thương mại, đồng thời chỉ ra cuộc chiến thương mại là con dao hai lưỡi, đều không có bất kỳ lợi ích gì đối với hai bên, ông ta hy vọng dùng thành ý của mình để đổi lấy sự thỏa hiệp nhượng bộ của phía Trung Quốc.
Lưu Phi sau khi nghe xong lời nói của Walter, lạnh lùng nói:
– Walter tiên sinh, tư duy của người Mỹ các ông thật là rất kỳ quái, cuộc chiến thương mại là do các ông khơi nguồn trước, hiện tại ông lại muốn chúng tôi thỏa hiệp trước, điều này hoàn toàn là vô lý.
Walter nói:
– Lưu Phi tiên sinh, tôi nghĩ ông nên biết rằng, tôi là mang thành ý lớn đến để cùng với phía Trung Quốc các ông bàn bạc cách giải quyết.
Lưu Phi cười nói:
– Vậy thì thế nào, chẳng lẽ ông cho rằng ông chủ động bay tới Trung Quốc là có thể biểu đạt được thành ý của ông rồi ư, lối suy nghĩ này của ông càng vô lý. Bên ngoài cái gọi là thành ý đều là giả tạo, những cái đó đều không có bất kỳ ý nghĩa gì, Trung Quốc chúng tôi cần phải nhìn thấy là các ông dùng hành động thực tế để biểu đạt thành ý.
Walter lạnh lùng nói:
– Lưu Phi tiên sinh, tôi hy vọng ông có thể quý trọng cơ hội đàm phán hòa bình hiếm có lần này.
Lưu Phi cười lạnh nói:
– Không sao cả, Trung Quốc chúng tôi hiện tại sẽ không thỏa hiệp không có nguyên tắc với bất kỳ quốc gia nào, chúng tôi không thích chiến tranh và chiến tranh thương mại, nhưng chúng tôi không e ngại những điều này, Trung Quốc chúng tôi đối với ý chí bảo vệ chủ quyền, lãnh thổ và lợi ích quốc gia là kiên định không đổi.
Walter phẫn nộ đứng dậy nói:
– Lưu Phi tiên sinh, nếu ông thật sự muốn nói như vậy, vậy thì việc đàm phán trong hòa bình của chúng ta e rằng thật sự không thể tiến hành được nữa rồi. Tôi xin cáo từ, ông sẽ vì quyết định của mình mà hối hận.
Lưu Phi thản nhiên cười:
– Tôi sẽ không hối hận.
Walter đi rồi, tiếp theo, phía Mỹ triển khai nhiều phương diện chiến lược chèn ép với phía Trung Quốc, muốn bức phía Trung Quốc nhượng bộ trên vấn đề chiến tranh thương mại.
Nhưng mà, người Mỹ phải thất vọng rồi, phía Trung Quốc không nhượng bộ một chút nào.
Cuối cùng, chú trọng đến lợi ích thực tế, người Mỹ đành phải thỏa hiệp. Bọn họ bị tổn thất rất lớn, trải qua trận chiến này, hình tượng quốc tế của Trung Quốc đã được nâng lên rất cao, uy tín của Lưu Phi trên thế giới ngày càng tăng cao.
Đương nhiên, những điều này đều là chuyện phía sau, mà một chuỗi phản ứng dây chuyền này vậy mà đều là do Liễu Kình Vũ – Bí thư Huyện ủy huyện Thụy Nguyên tổ chức một Hội chợ nông sản nho nhỏ dẫn đến, điểm này, là Liễu Kình Vũ tuyệt đối không nghĩ đến.
Bởi vì giờ phút này, Liễu Kình Vũ vì sự việc Hội chợ nông sản mà bận tối mày tối mặt.
Bởi vì Hội chợ nông sản của huyện Thụy Nguyên lần này vô cùng nổi bật, sau khi trải qua việc truyền hình trực tiếp, các xí nghiệp và công ty đăng ký đến tham gia Hội chợ lần này giống như nước lũ sông Hoàng Hà, ngoài tầm kiểm soát.