Lý Thiên Nguyệt dứt khoát đổi chủ đề" Vừa rồi đang nói đến chuyện trước đây anh có nhiều phụ nữ mà.
Những lúc đang nghiêm túc như vậy thì đừng nói đến những chuyện liên quan đến " chuyện đó" với em!"
"Người phụ nữ của anh chỉ có mình em, thân phận vợ Mạc Thiên Nhật Dạ cũng chỉ có duy nhất mình em sở hữu,em còn muốn nói điều gì nữa?"Giọng nói của anh nhàn nhạt mang theo ý cười.
Cô lại bị nghẹn lại một họng, Mạc Thiên Nhật Dạ nói chuyện quá thẳng thắn triệt sạch đường đánh trả của cô khiến cô câm nín.
Cô cũng không thể hỏi chuyện trong quá khứ của Mạc Thiên Nhật Dạ vì cô không có quyền làm vậy, cô cũng đang có bí mất giấu Mạc Thiên Nhật Dạ thôi.
Cô còn đang đóng giả làm thân phận của người khác cô không có quyền truy cú chuyện của Mạc Thiên Nhật Dạ.
Cô hoàn toàn không có tư cách để hỏi.
Có lúc cô thật sự lo lắng Lý Thiên Nguyệt thật sự sẽ trở về Mạc Thiên Nhật Dạ sẽ biết được rằng người kết hôn với anh ấy là một người giả mạo chứ không phải là Lý Thiên Nguyệt.
Cô thật sự muốn hỏi người quyền thế, tài giỏi nhiều sự lựa chọn như Mạc Thiên Nhật Dạ sao lại chọn lấy Lý Thiên Nguyệt một cô gái kiêu căng ngạo mạng để làm vợ.
Cô gáng nén lại những câu hỏi trong lòng trái tim như bị xát ớt.
Quá khứ hay đến cả tương lai của Mạc Thiên Nhật Dạ chắc khó mà có cô tham dự trong đó vì sắp tới cô cũng sẽ trở thành người xa lạ ở đó.
" Đã xế chiều rồi, em đến công ty một chút" Lý Thiên Nguyệt đứng dậy cầm hai tờ tiền trên bàn đưa cho nhân viên rồi nhanh chóng đi ra ngoài.
" Thư ký Vương có nói gì em cũng đừng có tin.
Cơ sở của hôn nhân là dựa trên niềm tin vừa là anh vừa là em.
Yên tâm đi đừng suy nghĩ lung tung nữa nhé?" Mạc Thiên Nhật Dạ nghe ra tiếng động Lý Thiên Nguyệt đi ra khỏi quán cà phê nên nhẹ giọng trấn an.
Lý Thiên Nguyệt khẽ " vâng" một tiếng không nói gì nữa.
Thấy Lý Thiên Nguyệt im lặng Mạc Thiên Nhật Dạ nói tiếp" Cho anh tuần"
Lý Thiên Nguyệt nghe xong thì nhíu mày" tuần gì ạ?"
" Cho anh tuần anh sẽ lập tức thư ký Vương tự từ chức"
Lý Thiên Nguyệt nghe xong thì nhíu mày,đúng thật là cô không ưa Vương Cẩn Mai nhưng chưa đến mức phải đuổi cô ta dù gì cô ta cũng là con cháu của nhà họ Vương cũng là một người làm việc rất tốt đuổi như vậy cô thấy không hợp lí cho mấy.
" Không cần đâu anh,dù gì thư ký Vương cũng không làm gì quá đáng với em" đúng là vậy Vương Cẩn Mai chỉ cố ý cung kích cô bằng lời nói mà cô cũng đã đáp lại thỏa đáng rồi,cô không hề chịu uất ức mà ngược lại còn khiến Vương Cẩn Mai tức giận rời đi.
Mạc Thiên Nhật Dạ vẫn giữ giọng điệu đó" Bây giờ cô ta không làm gì em nhưng đâu chắc ba anh sẽ không làm gì.
Em quên cô ta được ba anh phái đến à,nếu em không cần thì anh cũng sẽ đuổi để tránh việc gì không may xảy ra" Lý Thiên Nguyệt hiểu từ " không may" của Mạc Thiên Nhật Dạ là có ý gì.
" Vâng, như vậy cũng đươc"dù gì chuyện tình cảm cũng không có chuyện nhườn nhịn cho nhau nhất là đối với phụ nữ với nhau càng không.
" Em làm việc tranh thủ về nhà sớm,gần đây công ty anh khá bận nên không thể về sớm với em được" Mạc Thiên Nhật Dạ nói.
" Vâng em biết rồi"
Đến tối Lý Thiên Nguyệt mới về đến nhà.
Định lên phòng của mình tiếp tục làm việc thì tiến mở cửa vang lên.
Dì Ngọc bước ra thấy Lý Thiên Nguyệt" Phu nhân,người về rồi à?"
Lý Thiên Nguyệt thấy dì Ngọc thì rất ngạc nhiên hỏi" Sao dì lại ở đây?"
" Ông chủ kêu đến đây ở với bà chủ"
Lý Thiên Nguyệt gật đầu đi lên phòng.
Chưa đi được vài bước dì Ngọc lại nói tiêp"Bà chủ có ăn gì chưa ạ?Ông chủ kêu tôi đến để nấu bữa tối cho bà chủ"
Lý Thiên Nguyệt ngừng lại,khóe miệng hơi vương lên" Chút xíu con sẽ xuống ăn"
Đến khuya Mạc Thiên Nhật Dạ mới về nhà.
Nhanh chóng đi lên lầu lấy tài liệu thì gặp được dì Ngọc.
" Ông chủ,người về rồi"
" Ừm,cô ấy ngủ chưa?"
" Dạ phu nhân mới ngủ một lúc thì ông chủ đã về "
Mạc Thiên Nhật Dạ gật đầu đi lên lầu.
Đi ngang qua phòng ngủ anh vô thức bước vào trong.
Lý Thiên Nguyệt nằm trên giường ngủ say, Mạc Thiên Nhật Dạ cười nhẹ cúi xuống hôn lên trán cô một cái rồi đi qua thư phòng lấy tài liệu.
Chút xíu sẽ có một cuộc họp nên anh nhanh chóng về nhà lấy tài liệu cần thiết.
Sáng hôm sau khi thức dậy Lý Thiên Nguyệt đã thấy bên cạnh không có bóng dáng của Mạc Thiên Nhật Dạ.
.