Cùng Kỷ Vĩ Thần về đến nhà, Hạ Cảnh Điềm cả đêm cũng không dám mở điện thoại, sáng sớm hôm sau, nàng sớm đã thức giấc, sau khi nghe tiếng bước chân Kỷ Vĩ Thần biến mất, nàng mới chuẩn bị đi bệnh viện, đang ngồi ở trên ghế ngẩn người, nàng nhìn thấy một bóng dáng cao thẳng đi tới, mặc áo blue trắng – Doãn Lê Hàn trông thấy Hạ Cảnh Điềm trên mặt hắn lộ ra nụ cười, “Em đã đến rồi.”
“Vâng.” Hạ Cảnh Điềm cười gật gật đầu, Doãn Lê Hàn đối với nàng mà nói, tựa như một người bạn tri âm, luôn yên lặng xuất hiện ở bên cạnh làm cho người ta có cảm giác ấm áp, mà nàng đã cô đơn hiu quạnh một thời gian dài, nên thực sự cần loại tình bạn ấm áp này.
“Chỉ một mình em? anh của em không có tới?” Doãn lê Hàn có chút tò mò hỏi, đối với Lâm Đào hắn còn khắc sâu ấn tượng !
Hạ Cảnh Điềm sửng sốt một chút, mới kịp phản ứng, cười nói!”Anh ấy hôm nay có việc không tới được.”
“Anh của em là một người rất khôi hài.” Doãn Lê Hàn khen ngợi .
“Anh ấy. . . đúng là có tính khôi hài!” Hạ Cảnh Điềm trong lòng có chút dở khóc dở cười trả lời, sau đó vòng vo sang chủ đề khác, “Nhìn anh giống như rất rảnh rỗi, anh theo chuyên khoa nào ?”
“Anh rất rảnh rỗi vì chỉ làm việc lặt vặt trong bệnh viện.” Doãn Lê Hàn trả lời, hắn có kiến thức y học rất rộng, chỉ là đến bệnh viện hỗ trợ giúp, cũng không phải bác sĩ chuyên môn nào.
“Em mới không tin !” Hạ Cảnh Điềm có chút buồn cười câu trả lời của hắn, nhìn hắn không giống người làm việc vặt a.
Doãn Lê Hàn nghiêng mắt nhìn Hạ Cảnh Điềm đang xoi mói, cười hỏi!”Lát nữa xong em muốn đi đâu? Chút nữa anh vừa vặn có việc đi ra ngoài, tiễn em một đoạn nhé.”
“Cũng không có chỗ nào đặc biệt muốn đi, anh cứ trước đi làm việc đi!” Hạ Cảnh Điềm không để lại dấu vết từ chối, chút nữa nàng phải trở về biệt thự, không muốn cho Doãn Lê Hàn đưa về.
Doãn Lê Hàn sắc mặt hơi đổi, mân môi mỏng, cười cười,”Cũng được, lần sau sẽ tìm em chơi.” Kỳ thật hắn làm gì có chuyện muốn làm? Hắn chỉ là muốn đưa nàng mà thôi, nàng đã không cần phải, hắn đành thôi vậy.
Đúng lúc này, điện thoại của Hạ Cảnh Điềm vang lên, nàng lấy ra nhìn dĩ nhiên là Đỗ Thiên Trạch, nàng vỗ vỗ ngực, mới cẩn thận ấn nút trả lời, đã sớm ngờ tới câu đầu tiên của Đỗ Thiên Trạch rống lên, cho nên, nàng thông minh cầm cách xa lỗ tai.
“Hạ Cảnh Điềm. . . . . .” Đỗ Thiên Trạch thanh âm từ đầu kia chấn động mà đến, loại giọng điệu bộc phát một loại nguy hiểm.
Hạ Cảnh Điềm nuốt một ngụm nước bọt, giả bộ có chút ủy khuất nói”Uy ! anh làm gì lớn tiếng như vậy, lỗ tai đều bị anh la hỏng rồi!”
“Tối hôm qua là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì không nhận điện thoại của tôi? Còn có, ai là mẹ cô? Cô đang ở cùng ai? Tại sao phải tắt máy?” Đỗ Thiên Trạch bắn liên hồi câu hỏi.
Hạ Cảnh Điềm nhớ tới mình tối hôm qua làm vậy nên có chút áy náy, chỉ phải cười cười nói”Không phải tôi cố ý tắt máy, mà là tối hôm qua vừa vặn điện thoại hết pin, không cố ý.”
“Loại giải thích qua loa này tôi không muốn nghe, cô tốt nhất có thành ý đến xin lỗi.” Đỗ Thiên Trạch không vui, giọng điệu trước sau như một phách đạo.
Hạ Cảnh Điềm nhướng mày, vừa vặn trông thấy Doãn Lê Hàn đang xuất thần nhìn mình, nên hướng hắn lộ một vòng mỉm cười, sau đó, hướng vào điện thoại cùng Đỗ Thiên Trạch nói, “Vậy anh muốn tôi làm sao bây giờ?”
“Đêm nay bạn tôi có mở bữa tiệc, tôi muốn cô đóng vai bạn gái tôi đến đó.”
“Cái gì?” Hạ Cảnh Điềm kinh ngạc kêu lên, cũng sau đó một giây trong lòng muốn cự tuyệt, bởi vì nàng biết rõ loại trường hợp, nhất định sẽ có phóng viên chụp ảnh, nàng mới sẽ không ngốc chờ bị soi mói!
“Cô không đáp ứng?” Đỗ Thiên Trạch thanh âm không vui truyền tới.
“Đêm nay tôi có việc, chỉ sợ không thể cùng anh đi được, anh tìm người khác làm bạn gái a!” Hạ Cảnh Điềm nói rõ muốn hắn hiểu giúp, dùng quyền thế địa vị Đỗ Thiên Trạch, cô gái nào tìm không được? Cho dù người mẫu hạnh A cũng sẽ đáp ứng lời mời của hắn.
“Chuyện gì so với tôi còn quan trọng hơn ? Không được, cô đêm nay nhất định phải đi, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cô.” Đỗ Thiên Trạch bắt đầu sử dụng thủ đoạn uy hiếp, loại thủ đoạn này là hắn thường dùng nhất.
“Tôi là cùng anh nói chuyện nghiêm túc, nói gì tôi cũng vậy có quyền cá nhân của mình chứ!” Hạ Cảnh Điềm cường điệu địa vị của mình, cho dù anh là kẻ có tiền có thể đùa bỡn nhân tâm, nhưng người không có tiền chí ít có thể từ chối!
Lại nghe đối diện Đỗ Thiên Trạch đột nhiên trầm mặc, không trả lời, Hạ Cảnh Điềm còn tưởng rằng hắn tức giận, đang âm thầm bất đắc dĩ , đầu bên kia điện thoại lại đột nhiên truyền đến Đỗ Thiên Trạch tiếng nói hơi có vẻ trầm thấp, hơn nữa bình thường giọng bất cần đời cũng trở nên đứng đắn hơn, “Hạ Cảnh Điềm, làm bạn gái của tôi, như thế nào?”
Những lời này làm cho Hạ Cảnh Điềm suy nghĩ dừng lại, trong đầu loạn lên, nàng thật sợ mình nghe lầm, nàng hỏi nhỏ”Anh nói cái gì?”
Cái gì, người này lỗ tai điếc rồi, dám không đem lời của mình xem quan trọng, thật sự là vô sỉ. Đỗ Thiên Trạch dùng giọng điệu hơi có vẻ không nhẫn nại lập lại lần thứ hai, “Cô không có nghe tôi nói sao? Tôi nói muốn cô làm bạn gái của tôi.”
Chủ đề này đột nhiên chạy tới làm cho Hạ Cảnh Điềm hoảng hốt, không có điềm báo gì hắn lại bảo nàng làm bạn gái của hắn? Cái này tính cái gì? Vốn chỉ là bạn bè hay tranh cãi, đột nhiên lại đi vào vấn đề này, thật đúng là làm cho Hạ Cảnh Điềm trong khoảng thời gian ngắn luống cuống, có chút phản ứng không kịp, trầm mặc sau nửa ngày, Hạ Cảnh Điềm nhỏ giọng nói”Anh là nói thật?”
“So với trân châu còn thật hơn.” Đỗ Thiên Trạch tức giận ném ra một câu, vì cái gì cô gái này luôn hoài nghi lời nói của hắn? Chẳng lẽ hắn trong mắt nàng cứ như vậy không có uy tín?
Hạ Cảnh Điềm phát hiện mình lại không biết nên nói cái gì cho phải, đáp ứng hắn? Cự tuyệt hắn? Này căn bản không phải vấn đề đáp ứng hay cự tuyệt , trọng điểm là hoàn cảnh hiện tại của Hạ Cảnh Điềm, đầu óc loạn thất bát tao, nàng không cách nào bình tĩnh nghĩ vấn đề này, huống chi, nàng trong lòng đều không có nghĩ tới muốn làm bạn gái Đỗ Thiên Trạch, hắn loại đàn ông này có đôi khi tà ác vô thường, có đôi khi vui buồn không biết, làm cho người ta rất khó nắm tâm tình, huống chi hắn không phải mẫu người Hạ Cảnh Điềm thích, nghĩ xong, nàng bật cười lên tiếng, dùng giọng vui đùa nói”Tôi thích làm bạn với anh hơn.”
“Vì cái gì?” Đỗ Thiên Trạch khó hiểu kêu lên, bởi vì đáy lòng bực bội làm cho hắn đi đi lại lại trong phòng , kỳ thật hắn quả thực có chút khẩn trương, chuyện muốn Hạ Cảnh Điềm làm bạn gái, nguyên nhân rất lớn là nghĩ chứng minh sự hấp dẫn của mình, hắn suy nghĩ, Hạ Cảnh Điềm đối với hắn xa cách, có phải là bởi vì chính mình không đủ chủ động? Không đủ lớn gan? Có phải là có quan hệ bạn trai bạn gái, nàng mới sẽ đem mình liệt vào người quan trọng? Mà hết thảy này đều chỉ là muốn vui chơi, nhưng, hắn sợ cự tuyệt, bởi vì cự tuyệt càng làm cho hắn thật mất mặt, cho nên, hắn không khỏi có vẻ khẩn trương lên.
“Anh không biết là tình yêu khởi đầu từ tình bạn sao?” Hạ Cảnh Điềm cũng nghĩ đến sĩ diện đàn ông của Đỗ Thiên Trạch, cho nên, chú ý nói lời từ chối khéo hơn…, cái đề tài này rất nhạy cảm, nàng không nghĩ tổn thương tự ái của hắn, mà hắn lại là một người tâm cao khí ngạo, quá độ tự cho mình là đúng.
Những lời này làm cho Đỗ Thiên Trạch cực kỳ không vui, nhưng là, cũng đã có một bậc thang tốt rồi, hắn nhíu nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng tỏ vẻ bất mãn, “Cô còn nhớ rõ tôi đã từng nói qua một câu không?”
“Nói cái gì?” Hạ Cảnh Điềm hỏi, lời của hắn tám chín phần mười đều là vui đùa, không có một câu thật lòng, nàng không nhớ rõ hắn đã nói qua cái gì quan trọng a!
“Tôi đang theo đuổi em, em phải chuẩn bị tâm lý.” Đỗ Thiên Trạch nói, những lời này đã là ba tháng trước, hiện tại lấy ra lặp lại thực sự có chút mất mặt.
Hạ Cảnh Điềm bật cười lên tiếng, cũng một giây sau khôi phục lại nghiêm túc, “Này , tôi nói anh này! Quay chung quanh anh rất nhiều cô gái xinh đẹp tốt hơn tôi, tại sao phải yêu thích tôi? Tôi đâu đáng giá anh yêu mến?” Đỗ Thiên Trạch theo đuổi làm cho Hạ Cảnh Điềm cực kỳ không tự tin, dung mạo của mình không tính là tuyệt sắc, tài trí lại là bình thường, so với những người khác không có một điểm nổi bật nào, càng không có cái gì ưu thế, vì cái gì hắn hết lần này tới lần khác đối với nàng chưa từ bỏ ý định ?
“Yêu mến một người cần lý do sao?” Đỗ Thiên Trạch mắt trợn trắng, muốn hắn nói rõ lí do, hắn ngay cả mình đều không rõ lắm đây là chuyện gì xảy ra, chỉ biết là chinh phục Hạ Cảnh Điềm là chuyện hiện tại hắn cảm thấy thú vị, chí ít có sự hiện hữu của nàng, hắn mới bớt nhàm chán cuộc sống, hắn sẽ không thích một cô gái thật lâu, sau khi theo đuổi được Hạ Cảnh Điềm, chỉ cần hắn cảm giác chán, mục tiêu tự nhiên sẽ đổi, như vậy đối với Hạ Cảnh Điềm là tàn nhẫn, nhưng đó là quy tắc vờn hoa của hắn.
Hạ Cảnh Điềm cúi đầu, trong lời nói của Đỗ Thiên Trạch làm cho nàng phân không ra thiệt giả, có đôi khi nghe rất thực, có đôi khi lại nghe không giống có chuyện như vậy, đối với kinh nghiệm cảm tình dù không đủ phong phú, nhưng nàng vẫn cảm thấy chủ đề này vẫn bối rối như trước, nàng không nói gì, Đỗ Thiên Trạch lại lên tiếng, “Trong điện thoại nói không rõ ràng, đi ra gặp mặt đi!”
Những lời này làm cho Hạ Cảnh Điềm phục hồi tinh thần lại, cắn cắn môi dưới, giọng nói của nàng kiên quyết”Không được, tôi lát nữa có việc, lần sau lại tán gẫu a!”
“Này , làm sao cô lại không nhân tính như vậy! Cự tuyệt lời mời của tôi còn không gặp mặt tôi, yêu cầu nhỏ này cũng không thỏa mãn tôi sao?” Đỗ Thiên Trạch dùng ngôn ngữ bức nàng.
Lần này Hạ Cảnh Điềm cũng không lại mềm lòng, Đỗ Thiên Trạch hôm nay yêu cầu làm cho nàng ý thức được, nếu cùng hắn tiếp xúc nhiều nữa, cuối cùng nhất sẽ khiến cho chính mình phiền toái , một khi quan hệ đã sâu liền rất khó cởi ra, giọng nói của nàng lại cứng ngắc “Thật sự tôi bận, tôi cúp máy đây.”
“Hạ Cảnh Điềm, cô dám. . . . . .” Đỗ Thiên Trạch nghe ra Hạ Cảnh Điềm nói thật, giọng điệu lập tức chuyển thành phách đạo mệnh lệnh.
“Bá đạo như anh vậy, ai còn dám làm bạn gái của anh? Không phải tôi nói anh, nhưng anh cũng nên sửa tính thiếu gia của mình đi.” Hạ Cảnh Điềm bình tĩnh nói xong câu này, cũng không muốn lại cùng hắn dài dòng, thật sự dập máy, điều này làm đối diện Đỗ Thiên Trạch tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, con bé kia cự tuyệt hắn còn chưa tính, còn dám lớn tiếng dạy hắn như thế nào làm người, hơi tức lên cổ họng ra không được, hắn hung dữ quăng điện thoại xuống ghế, chính mình thì bực bội đứng ở cửa sổ sát đất, cố gắng hô hấp làm cho mình bình tâm lại.
Rốt cuộc muốn như thế nào? Rốt cuộc muốn như thế nào mới có thể để cho cô gái này nghe lời? Vì cái gì nàng luôn có biện pháp dẫn đến hắn tức giận ? Đối với tức giận của hắn, nàng lại có thể thong dong, điều này làm cho Đỗ Thiên Trạch có tính thích nắm giữ quyền chủ đạo thật sự không thể chịu đựng được, giờ này khắc này thật muốn biết cô gái kia đang làm gì, vì cái gì chính mình cố gắng tiếp cận, nàng lại luôn không để lại dấu vết bài xích hắn? Chằm chằm nhìn vào phong cảnh ngoài cửa sổ, khuôn mặt tuấn tú đang suy tính điều gì.
Cùng Kỷ Vĩ Thần về đến nhà, Hạ Cảnh Điềm cả đêm cũng không dám mở điện thoại, sáng sớm hôm sau, nàng sớm đã thức giấc, sau khi nghe tiếng bước chân Kỷ Vĩ Thần biến mất, nàng mới chuẩn bị đi bệnh viện, đang ngồi ở trên ghế ngẩn người, nàng nhìn thấy một bóng dáng cao thẳng đi tới, mặc áo blue trắng – Doãn Lê Hàn trông thấy Hạ Cảnh Điềm trên mặt hắn lộ ra nụ cười, “Em đã đến rồi.”
“Vâng.” Hạ Cảnh Điềm cười gật gật đầu, Doãn Lê Hàn đối với nàng mà nói, tựa như một người bạn tri âm, luôn yên lặng xuất hiện ở bên cạnh làm cho người ta có cảm giác ấm áp, mà nàng đã cô đơn hiu quạnh một thời gian dài, nên thực sự cần loại tình bạn ấm áp này.
“Chỉ một mình em? anh của em không có tới?” Doãn lê Hàn có chút tò mò hỏi, đối với Lâm Đào hắn còn khắc sâu ấn tượng !
Hạ Cảnh Điềm sửng sốt một chút, mới kịp phản ứng, cười nói!”Anh ấy hôm nay có việc không tới được.”
“Anh của em là một người rất khôi hài.” Doãn Lê Hàn khen ngợi .
“Anh ấy. . . đúng là có tính khôi hài!” Hạ Cảnh Điềm trong lòng có chút dở khóc dở cười trả lời, sau đó vòng vo sang chủ đề khác, “Nhìn anh giống như rất rảnh rỗi, anh theo chuyên khoa nào ?”
“Anh rất rảnh rỗi vì chỉ làm việc lặt vặt trong bệnh viện.” Doãn Lê Hàn trả lời, hắn có kiến thức y học rất rộng, chỉ là đến bệnh viện hỗ trợ giúp, cũng không phải bác sĩ chuyên môn nào.
“Em mới không tin !” Hạ Cảnh Điềm có chút buồn cười câu trả lời của hắn, nhìn hắn không giống người làm việc vặt a.
Doãn Lê Hàn nghiêng mắt nhìn Hạ Cảnh Điềm đang xoi mói, cười hỏi!”Lát nữa xong em muốn đi đâu? Chút nữa anh vừa vặn có việc đi ra ngoài, tiễn em một đoạn nhé.”
“Cũng không có chỗ nào đặc biệt muốn đi, anh cứ trước đi làm việc đi!” Hạ Cảnh Điềm không để lại dấu vết từ chối, chút nữa nàng phải trở về biệt thự, không muốn cho Doãn Lê Hàn đưa về.
Doãn Lê Hàn sắc mặt hơi đổi, mân môi mỏng, cười cười,”Cũng được, lần sau sẽ tìm em chơi.” Kỳ thật hắn làm gì có chuyện muốn làm? Hắn chỉ là muốn đưa nàng mà thôi, nàng đã không cần phải, hắn đành thôi vậy.
Đúng lúc này, điện thoại của Hạ Cảnh Điềm vang lên, nàng lấy ra nhìn dĩ nhiên là Đỗ Thiên Trạch, nàng vỗ vỗ ngực, mới cẩn thận ấn nút trả lời, đã sớm ngờ tới câu đầu tiên của Đỗ Thiên Trạch rống lên, cho nên, nàng thông minh cầm cách xa lỗ tai.
“Hạ Cảnh Điềm. . . . . .” Đỗ Thiên Trạch thanh âm từ đầu kia chấn động mà đến, loại giọng điệu bộc phát một loại nguy hiểm.
Hạ Cảnh Điềm nuốt một ngụm nước bọt, giả bộ có chút ủy khuất nói”Uy ! anh làm gì lớn tiếng như vậy, lỗ tai đều bị anh la hỏng rồi!”
“Tối hôm qua là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì không nhận điện thoại của tôi? Còn có, ai là mẹ cô? Cô đang ở cùng ai? Tại sao phải tắt máy?” Đỗ Thiên Trạch bắn liên hồi câu hỏi.
Hạ Cảnh Điềm nhớ tới mình tối hôm qua làm vậy nên có chút áy náy, chỉ phải cười cười nói”Không phải tôi cố ý tắt máy, mà là tối hôm qua vừa vặn điện thoại hết pin, không cố ý.”
“Loại giải thích qua loa này tôi không muốn nghe, cô tốt nhất có thành ý đến xin lỗi.” Đỗ Thiên Trạch không vui, giọng điệu trước sau như một phách đạo.
Hạ Cảnh Điềm nhướng mày, vừa vặn trông thấy Doãn Lê Hàn đang xuất thần nhìn mình, nên hướng hắn lộ một vòng mỉm cười, sau đó, hướng vào điện thoại cùng Đỗ Thiên Trạch nói, “Vậy anh muốn tôi làm sao bây giờ?”
“Đêm nay bạn tôi có mở bữa tiệc, tôi muốn cô đóng vai bạn gái tôi đến đó.”
“Cái gì?” Hạ Cảnh Điềm kinh ngạc kêu lên, cũng sau đó một giây trong lòng muốn cự tuyệt, bởi vì nàng biết rõ loại trường hợp, nhất định sẽ có phóng viên chụp ảnh, nàng mới sẽ không ngốc chờ bị soi mói!
“Cô không đáp ứng?” Đỗ Thiên Trạch thanh âm không vui truyền tới.
“Đêm nay tôi có việc, chỉ sợ không thể cùng anh đi được, anh tìm người khác làm bạn gái a!” Hạ Cảnh Điềm nói rõ muốn hắn hiểu giúp, dùng quyền thế địa vị Đỗ Thiên Trạch, cô gái nào tìm không được? Cho dù người mẫu hạnh A cũng sẽ đáp ứng lời mời của hắn.
“Chuyện gì so với tôi còn quan trọng hơn ? Không được, cô đêm nay nhất định phải đi, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cô.” Đỗ Thiên Trạch bắt đầu sử dụng thủ đoạn uy hiếp, loại thủ đoạn này là hắn thường dùng nhất.
“Tôi là cùng anh nói chuyện nghiêm túc, nói gì tôi cũng vậy có quyền cá nhân của mình chứ!” Hạ Cảnh Điềm cường điệu địa vị của mình, cho dù anh là kẻ có tiền có thể đùa bỡn nhân tâm, nhưng người không có tiền chí ít có thể từ chối!
Lại nghe đối diện Đỗ Thiên Trạch đột nhiên trầm mặc, không trả lời, Hạ Cảnh Điềm còn tưởng rằng hắn tức giận, đang âm thầm bất đắc dĩ , đầu bên kia điện thoại lại đột nhiên truyền đến Đỗ Thiên Trạch tiếng nói hơi có vẻ trầm thấp, hơn nữa bình thường giọng bất cần đời cũng trở nên đứng đắn hơn, “Hạ Cảnh Điềm, làm bạn gái của tôi, như thế nào?”
Những lời này làm cho Hạ Cảnh Điềm suy nghĩ dừng lại, trong đầu loạn lên, nàng thật sợ mình nghe lầm, nàng hỏi nhỏ”Anh nói cái gì?”
Cái gì, người này lỗ tai điếc rồi, dám không đem lời của mình xem quan trọng, thật sự là vô sỉ. Đỗ Thiên Trạch dùng giọng điệu hơi có vẻ không nhẫn nại lập lại lần thứ hai, “Cô không có nghe tôi nói sao? Tôi nói muốn cô làm bạn gái của tôi.”
Chủ đề này đột nhiên chạy tới làm cho Hạ Cảnh Điềm hoảng hốt, không có điềm báo gì hắn lại bảo nàng làm bạn gái của hắn? Cái này tính cái gì? Vốn chỉ là bạn bè hay tranh cãi, đột nhiên lại đi vào vấn đề này, thật đúng là làm cho Hạ Cảnh Điềm trong khoảng thời gian ngắn luống cuống, có chút phản ứng không kịp, trầm mặc sau nửa ngày, Hạ Cảnh Điềm nhỏ giọng nói”Anh là nói thật?”
“So với trân châu còn thật hơn.” Đỗ Thiên Trạch tức giận ném ra một câu, vì cái gì cô gái này luôn hoài nghi lời nói của hắn? Chẳng lẽ hắn trong mắt nàng cứ như vậy không có uy tín?
Hạ Cảnh Điềm phát hiện mình lại không biết nên nói cái gì cho phải, đáp ứng hắn? Cự tuyệt hắn? Này căn bản không phải vấn đề đáp ứng hay cự tuyệt , trọng điểm là hoàn cảnh hiện tại của Hạ Cảnh Điềm, đầu óc loạn thất bát tao, nàng không cách nào bình tĩnh nghĩ vấn đề này, huống chi, nàng trong lòng đều không có nghĩ tới muốn làm bạn gái Đỗ Thiên Trạch, hắn loại đàn ông này có đôi khi tà ác vô thường, có đôi khi vui buồn không biết, làm cho người ta rất khó nắm tâm tình, huống chi hắn không phải mẫu người Hạ Cảnh Điềm thích, nghĩ xong, nàng bật cười lên tiếng, dùng giọng vui đùa nói”Tôi thích làm bạn với anh hơn.”
“Vì cái gì?” Đỗ Thiên Trạch khó hiểu kêu lên, bởi vì đáy lòng bực bội làm cho hắn đi đi lại lại trong phòng , kỳ thật hắn quả thực có chút khẩn trương, chuyện muốn Hạ Cảnh Điềm làm bạn gái, nguyên nhân rất lớn là nghĩ chứng minh sự hấp dẫn của mình, hắn suy nghĩ, Hạ Cảnh Điềm đối với hắn xa cách, có phải là bởi vì chính mình không đủ chủ động? Không đủ lớn gan? Có phải là có quan hệ bạn trai bạn gái, nàng mới sẽ đem mình liệt vào người quan trọng? Mà hết thảy này đều chỉ là muốn vui chơi, nhưng, hắn sợ cự tuyệt, bởi vì cự tuyệt càng làm cho hắn thật mất mặt, cho nên, hắn không khỏi có vẻ khẩn trương lên.
“Anh không biết là tình yêu khởi đầu từ tình bạn sao?” Hạ Cảnh Điềm cũng nghĩ đến sĩ diện đàn ông của Đỗ Thiên Trạch, cho nên, chú ý nói lời từ chối khéo hơn…, cái đề tài này rất nhạy cảm, nàng không nghĩ tổn thương tự ái của hắn, mà hắn lại là một người tâm cao khí ngạo, quá độ tự cho mình là đúng.
Những lời này làm cho Đỗ Thiên Trạch cực kỳ không vui, nhưng là, cũng đã có một bậc thang tốt rồi, hắn nhíu nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng tỏ vẻ bất mãn, “Cô còn nhớ rõ tôi đã từng nói qua một câu không?”
“Nói cái gì?” Hạ Cảnh Điềm hỏi, lời của hắn tám chín phần mười đều là vui đùa, không có một câu thật lòng, nàng không nhớ rõ hắn đã nói qua cái gì quan trọng a!
“Tôi đang theo đuổi em, em phải chuẩn bị tâm lý.” Đỗ Thiên Trạch nói, những lời này đã là ba tháng trước, hiện tại lấy ra lặp lại thực sự có chút mất mặt.
Hạ Cảnh Điềm bật cười lên tiếng, cũng một giây sau khôi phục lại nghiêm túc, “Này , tôi nói anh này! Quay chung quanh anh rất nhiều cô gái xinh đẹp tốt hơn tôi, tại sao phải yêu thích tôi? Tôi đâu đáng giá anh yêu mến?” Đỗ Thiên Trạch theo đuổi làm cho Hạ Cảnh Điềm cực kỳ không tự tin, dung mạo của mình không tính là tuyệt sắc, tài trí lại là bình thường, so với những người khác không có một điểm nổi bật nào, càng không có cái gì ưu thế, vì cái gì hắn hết lần này tới lần khác đối với nàng chưa từ bỏ ý định ?
“Yêu mến một người cần lý do sao?” Đỗ Thiên Trạch mắt trợn trắng, muốn hắn nói rõ lí do, hắn ngay cả mình đều không rõ lắm đây là chuyện gì xảy ra, chỉ biết là chinh phục Hạ Cảnh Điềm là chuyện hiện tại hắn cảm thấy thú vị, chí ít có sự hiện hữu của nàng, hắn mới bớt nhàm chán cuộc sống, hắn sẽ không thích một cô gái thật lâu, sau khi theo đuổi được Hạ Cảnh Điềm, chỉ cần hắn cảm giác chán, mục tiêu tự nhiên sẽ đổi, như vậy đối với Hạ Cảnh Điềm là tàn nhẫn, nhưng đó là quy tắc vờn hoa của hắn.
Hạ Cảnh Điềm cúi đầu, trong lời nói của Đỗ Thiên Trạch làm cho nàng phân không ra thiệt giả, có đôi khi nghe rất thực, có đôi khi lại nghe không giống có chuyện như vậy, đối với kinh nghiệm cảm tình dù không đủ phong phú, nhưng nàng vẫn cảm thấy chủ đề này vẫn bối rối như trước, nàng không nói gì, Đỗ Thiên Trạch lại lên tiếng, “Trong điện thoại nói không rõ ràng, đi ra gặp mặt đi!”
Những lời này làm cho Hạ Cảnh Điềm phục hồi tinh thần lại, cắn cắn môi dưới, giọng nói của nàng kiên quyết”Không được, tôi lát nữa có việc, lần sau lại tán gẫu a!”
“Này , làm sao cô lại không nhân tính như vậy! Cự tuyệt lời mời của tôi còn không gặp mặt tôi, yêu cầu nhỏ này cũng không thỏa mãn tôi sao?” Đỗ Thiên Trạch dùng ngôn ngữ bức nàng.
Lần này Hạ Cảnh Điềm cũng không lại mềm lòng, Đỗ Thiên Trạch hôm nay yêu cầu làm cho nàng ý thức được, nếu cùng hắn tiếp xúc nhiều nữa, cuối cùng nhất sẽ khiến cho chính mình phiền toái , một khi quan hệ đã sâu liền rất khó cởi ra, giọng nói của nàng lại cứng ngắc “Thật sự tôi bận, tôi cúp máy đây.”
“Hạ Cảnh Điềm, cô dám. . . . . .” Đỗ Thiên Trạch nghe ra Hạ Cảnh Điềm nói thật, giọng điệu lập tức chuyển thành phách đạo mệnh lệnh.
“Bá đạo như anh vậy, ai còn dám làm bạn gái của anh? Không phải tôi nói anh, nhưng anh cũng nên sửa tính thiếu gia của mình đi.” Hạ Cảnh Điềm bình tĩnh nói xong câu này, cũng không muốn lại cùng hắn dài dòng, thật sự dập máy, điều này làm đối diện Đỗ Thiên Trạch tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, con bé kia cự tuyệt hắn còn chưa tính, còn dám lớn tiếng dạy hắn như thế nào làm người, hơi tức lên cổ họng ra không được, hắn hung dữ quăng điện thoại xuống ghế, chính mình thì bực bội đứng ở cửa sổ sát đất, cố gắng hô hấp làm cho mình bình tâm lại.
Rốt cuộc muốn như thế nào? Rốt cuộc muốn như thế nào mới có thể để cho cô gái này nghe lời? Vì cái gì nàng luôn có biện pháp dẫn đến hắn tức giận ? Đối với tức giận của hắn, nàng lại có thể thong dong, điều này làm cho Đỗ Thiên Trạch có tính thích nắm giữ quyền chủ đạo thật sự không thể chịu đựng được, giờ này khắc này thật muốn biết cô gái kia đang làm gì, vì cái gì chính mình cố gắng tiếp cận, nàng lại luôn không để lại dấu vết bài xích hắn? Chằm chằm nhìn vào phong cảnh ngoài cửa sổ, khuôn mặt tuấn tú đang suy tính điều gì.
Đồ Chơi Của Tổng Tài (Đồ Chơi Của Tổng Giám Đốc) - Chapter 89
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Cùng Kỷ Vĩ Thần về đến nhà, Hạ Cảnh Điềm cả đêm cũng không dám mở điện thoại, sáng sớm hôm sau, nàng sớm đã thức giấc, sau khi nghe tiếng bước chân Kỷ Vĩ Thần biến mất, nàng mới chuẩn bị đi bệnh viện, đang ngồi ở trên ghế ngẩn người, nàng nhìn thấy một bóng dáng cao thẳng đi tới, mặc áo blue trắng – Doãn Lê Hàn trông thấy Hạ Cảnh Điềm trên mặt hắn lộ ra nụ cười, “Em đã đến rồi.”
“Vâng.” Hạ Cảnh Điềm cười gật gật đầu, Doãn Lê Hàn đối với nàng mà nói, tựa như một người bạn tri âm, luôn yên lặng xuất hiện ở bên cạnh làm cho người ta có cảm giác ấm áp, mà nàng đã cô đơn hiu quạnh một thời gian dài, nên thực sự cần loại tình bạn ấm áp này.
“Chỉ một mình em? anh của em không có tới?” Doãn lê Hàn có chút tò mò hỏi, đối với Lâm Đào hắn còn khắc sâu ấn tượng !
Hạ Cảnh Điềm sửng sốt một chút, mới kịp phản ứng, cười nói!”Anh ấy hôm nay có việc không tới được.”
“Anh của em là một người rất khôi hài.” Doãn Lê Hàn khen ngợi .
“Anh ấy. . . đúng là có tính khôi hài!” Hạ Cảnh Điềm trong lòng có chút dở khóc dở cười trả lời, sau đó vòng vo sang chủ đề khác, “Nhìn anh giống như rất rảnh rỗi, anh theo chuyên khoa nào ?”
“Anh rất rảnh rỗi vì chỉ làm việc lặt vặt trong bệnh viện.” Doãn Lê Hàn trả lời, hắn có kiến thức y học rất rộng, chỉ là đến bệnh viện hỗ trợ giúp, cũng không phải bác sĩ chuyên môn nào.
“Em mới không tin !” Hạ Cảnh Điềm có chút buồn cười câu trả lời của hắn, nhìn hắn không giống người làm việc vặt a.
Doãn Lê Hàn nghiêng mắt nhìn Hạ Cảnh Điềm đang xoi mói, cười hỏi!”Lát nữa xong em muốn đi đâu? Chút nữa anh vừa vặn có việc đi ra ngoài, tiễn em một đoạn nhé.”
“Cũng không có chỗ nào đặc biệt muốn đi, anh cứ trước đi làm việc đi!” Hạ Cảnh Điềm không để lại dấu vết từ chối, chút nữa nàng phải trở về biệt thự, không muốn cho Doãn Lê Hàn đưa về.
Doãn Lê Hàn sắc mặt hơi đổi, mân môi mỏng, cười cười,”Cũng được, lần sau sẽ tìm em chơi.” Kỳ thật hắn làm gì có chuyện muốn làm? Hắn chỉ là muốn đưa nàng mà thôi, nàng đã không cần phải, hắn đành thôi vậy.
Đúng lúc này, điện thoại của Hạ Cảnh Điềm vang lên, nàng lấy ra nhìn dĩ nhiên là Đỗ Thiên Trạch, nàng vỗ vỗ ngực, mới cẩn thận ấn nút trả lời, đã sớm ngờ tới câu đầu tiên của Đỗ Thiên Trạch rống lên, cho nên, nàng thông minh cầm cách xa lỗ tai.
“Hạ Cảnh Điềm. . . . . .” Đỗ Thiên Trạch thanh âm từ đầu kia chấn động mà đến, loại giọng điệu bộc phát một loại nguy hiểm.
Hạ Cảnh Điềm nuốt một ngụm nước bọt, giả bộ có chút ủy khuất nói”Uy ! anh làm gì lớn tiếng như vậy, lỗ tai đều bị anh la hỏng rồi!”
“Tối hôm qua là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì không nhận điện thoại của tôi? Còn có, ai là mẹ cô? Cô đang ở cùng ai? Tại sao phải tắt máy?” Đỗ Thiên Trạch bắn liên hồi câu hỏi.
Hạ Cảnh Điềm nhớ tới mình tối hôm qua làm vậy nên có chút áy náy, chỉ phải cười cười nói”Không phải tôi cố ý tắt máy, mà là tối hôm qua vừa vặn điện thoại hết pin, không cố ý.”
“Loại giải thích qua loa này tôi không muốn nghe, cô tốt nhất có thành ý đến xin lỗi.” Đỗ Thiên Trạch không vui, giọng điệu trước sau như một phách đạo.
Hạ Cảnh Điềm nhướng mày, vừa vặn trông thấy Doãn Lê Hàn đang xuất thần nhìn mình, nên hướng hắn lộ một vòng mỉm cười, sau đó, hướng vào điện thoại cùng Đỗ Thiên Trạch nói, “Vậy anh muốn tôi làm sao bây giờ?”
“Đêm nay bạn tôi có mở bữa tiệc, tôi muốn cô đóng vai bạn gái tôi đến đó.”
“Cái gì?” Hạ Cảnh Điềm kinh ngạc kêu lên, cũng sau đó một giây trong lòng muốn cự tuyệt, bởi vì nàng biết rõ loại trường hợp, nhất định sẽ có phóng viên chụp ảnh, nàng mới sẽ không ngốc chờ bị soi mói!
“Cô không đáp ứng?” Đỗ Thiên Trạch thanh âm không vui truyền tới.
“Đêm nay tôi có việc, chỉ sợ không thể cùng anh đi được, anh tìm người khác làm bạn gái a!” Hạ Cảnh Điềm nói rõ muốn hắn hiểu giúp, dùng quyền thế địa vị Đỗ Thiên Trạch, cô gái nào tìm không được? Cho dù người mẫu hạnh A cũng sẽ đáp ứng lời mời của hắn.
“Chuyện gì so với tôi còn quan trọng hơn ? Không được, cô đêm nay nhất định phải đi, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cô.” Đỗ Thiên Trạch bắt đầu sử dụng thủ đoạn uy hiếp, loại thủ đoạn này là hắn thường dùng nhất.
“Tôi là cùng anh nói chuyện nghiêm túc, nói gì tôi cũng vậy có quyền cá nhân của mình chứ!” Hạ Cảnh Điềm cường điệu địa vị của mình, cho dù anh là kẻ có tiền có thể đùa bỡn nhân tâm, nhưng người không có tiền chí ít có thể từ chối!
Lại nghe đối diện Đỗ Thiên Trạch đột nhiên trầm mặc, không trả lời, Hạ Cảnh Điềm còn tưởng rằng hắn tức giận, đang âm thầm bất đắc dĩ , đầu bên kia điện thoại lại đột nhiên truyền đến Đỗ Thiên Trạch tiếng nói hơi có vẻ trầm thấp, hơn nữa bình thường giọng bất cần đời cũng trở nên đứng đắn hơn, “Hạ Cảnh Điềm, làm bạn gái của tôi, như thế nào?”
Những lời này làm cho Hạ Cảnh Điềm suy nghĩ dừng lại, trong đầu loạn lên, nàng thật sợ mình nghe lầm, nàng hỏi nhỏ”Anh nói cái gì?”
Cái gì, người này lỗ tai điếc rồi, dám không đem lời của mình xem quan trọng, thật sự là vô sỉ. Đỗ Thiên Trạch dùng giọng điệu hơi có vẻ không nhẫn nại lập lại lần thứ hai, “Cô không có nghe tôi nói sao? Tôi nói muốn cô làm bạn gái của tôi.”
Chủ đề này đột nhiên chạy tới làm cho Hạ Cảnh Điềm hoảng hốt, không có điềm báo gì hắn lại bảo nàng làm bạn gái của hắn? Cái này tính cái gì? Vốn chỉ là bạn bè hay tranh cãi, đột nhiên lại đi vào vấn đề này, thật đúng là làm cho Hạ Cảnh Điềm trong khoảng thời gian ngắn luống cuống, có chút phản ứng không kịp, trầm mặc sau nửa ngày, Hạ Cảnh Điềm nhỏ giọng nói”Anh là nói thật?”
“So với trân châu còn thật hơn.” Đỗ Thiên Trạch tức giận ném ra một câu, vì cái gì cô gái này luôn hoài nghi lời nói của hắn? Chẳng lẽ hắn trong mắt nàng cứ như vậy không có uy tín?
Hạ Cảnh Điềm phát hiện mình lại không biết nên nói cái gì cho phải, đáp ứng hắn? Cự tuyệt hắn? Này căn bản không phải vấn đề đáp ứng hay cự tuyệt , trọng điểm là hoàn cảnh hiện tại của Hạ Cảnh Điềm, đầu óc loạn thất bát tao, nàng không cách nào bình tĩnh nghĩ vấn đề này, huống chi, nàng trong lòng đều không có nghĩ tới muốn làm bạn gái Đỗ Thiên Trạch, hắn loại đàn ông này có đôi khi tà ác vô thường, có đôi khi vui buồn không biết, làm cho người ta rất khó nắm tâm tình, huống chi hắn không phải mẫu người Hạ Cảnh Điềm thích, nghĩ xong, nàng bật cười lên tiếng, dùng giọng vui đùa nói”Tôi thích làm bạn với anh hơn.”
“Vì cái gì?” Đỗ Thiên Trạch khó hiểu kêu lên, bởi vì đáy lòng bực bội làm cho hắn đi đi lại lại trong phòng , kỳ thật hắn quả thực có chút khẩn trương, chuyện muốn Hạ Cảnh Điềm làm bạn gái, nguyên nhân rất lớn là nghĩ chứng minh sự hấp dẫn của mình, hắn suy nghĩ, Hạ Cảnh Điềm đối với hắn xa cách, có phải là bởi vì chính mình không đủ chủ động? Không đủ lớn gan? Có phải là có quan hệ bạn trai bạn gái, nàng mới sẽ đem mình liệt vào người quan trọng? Mà hết thảy này đều chỉ là muốn vui chơi, nhưng, hắn sợ cự tuyệt, bởi vì cự tuyệt càng làm cho hắn thật mất mặt, cho nên, hắn không khỏi có vẻ khẩn trương lên.
“Anh không biết là tình yêu khởi đầu từ tình bạn sao?” Hạ Cảnh Điềm cũng nghĩ đến sĩ diện đàn ông của Đỗ Thiên Trạch, cho nên, chú ý nói lời từ chối khéo hơn…, cái đề tài này rất nhạy cảm, nàng không nghĩ tổn thương tự ái của hắn, mà hắn lại là một người tâm cao khí ngạo, quá độ tự cho mình là đúng.
Những lời này làm cho Đỗ Thiên Trạch cực kỳ không vui, nhưng là, cũng đã có một bậc thang tốt rồi, hắn nhíu nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng tỏ vẻ bất mãn, “Cô còn nhớ rõ tôi đã từng nói qua một câu không?”
“Nói cái gì?” Hạ Cảnh Điềm hỏi, lời của hắn tám chín phần mười đều là vui đùa, không có một câu thật lòng, nàng không nhớ rõ hắn đã nói qua cái gì quan trọng a!
“Tôi đang theo đuổi em, em phải chuẩn bị tâm lý.” Đỗ Thiên Trạch nói, những lời này đã là ba tháng trước, hiện tại lấy ra lặp lại thực sự có chút mất mặt.
Hạ Cảnh Điềm bật cười lên tiếng, cũng một giây sau khôi phục lại nghiêm túc, “Này , tôi nói anh này! Quay chung quanh anh rất nhiều cô gái xinh đẹp tốt hơn tôi, tại sao phải yêu thích tôi? Tôi đâu đáng giá anh yêu mến?” Đỗ Thiên Trạch theo đuổi làm cho Hạ Cảnh Điềm cực kỳ không tự tin, dung mạo của mình không tính là tuyệt sắc, tài trí lại là bình thường, so với những người khác không có một điểm nổi bật nào, càng không có cái gì ưu thế, vì cái gì hắn hết lần này tới lần khác đối với nàng chưa từ bỏ ý định ?
“Yêu mến một người cần lý do sao?” Đỗ Thiên Trạch mắt trợn trắng, muốn hắn nói rõ lí do, hắn ngay cả mình đều không rõ lắm đây là chuyện gì xảy ra, chỉ biết là chinh phục Hạ Cảnh Điềm là chuyện hiện tại hắn cảm thấy thú vị, chí ít có sự hiện hữu của nàng, hắn mới bớt nhàm chán cuộc sống, hắn sẽ không thích một cô gái thật lâu, sau khi theo đuổi được Hạ Cảnh Điềm, chỉ cần hắn cảm giác chán, mục tiêu tự nhiên sẽ đổi, như vậy đối với Hạ Cảnh Điềm là tàn nhẫn, nhưng đó là quy tắc vờn hoa của hắn.
Hạ Cảnh Điềm cúi đầu, trong lời nói của Đỗ Thiên Trạch làm cho nàng phân không ra thiệt giả, có đôi khi nghe rất thực, có đôi khi lại nghe không giống có chuyện như vậy, đối với kinh nghiệm cảm tình dù không đủ phong phú, nhưng nàng vẫn cảm thấy chủ đề này vẫn bối rối như trước, nàng không nói gì, Đỗ Thiên Trạch lại lên tiếng, “Trong điện thoại nói không rõ ràng, đi ra gặp mặt đi!”
Những lời này làm cho Hạ Cảnh Điềm phục hồi tinh thần lại, cắn cắn môi dưới, giọng nói của nàng kiên quyết”Không được, tôi lát nữa có việc, lần sau lại tán gẫu a!”
“Này , làm sao cô lại không nhân tính như vậy! Cự tuyệt lời mời của tôi còn không gặp mặt tôi, yêu cầu nhỏ này cũng không thỏa mãn tôi sao?” Đỗ Thiên Trạch dùng ngôn ngữ bức nàng.
Lần này Hạ Cảnh Điềm cũng không lại mềm lòng, Đỗ Thiên Trạch hôm nay yêu cầu làm cho nàng ý thức được, nếu cùng hắn tiếp xúc nhiều nữa, cuối cùng nhất sẽ khiến cho chính mình phiền toái , một khi quan hệ đã sâu liền rất khó cởi ra, giọng nói của nàng lại cứng ngắc “Thật sự tôi bận, tôi cúp máy đây.”
“Hạ Cảnh Điềm, cô dám. . . . . .” Đỗ Thiên Trạch nghe ra Hạ Cảnh Điềm nói thật, giọng điệu lập tức chuyển thành phách đạo mệnh lệnh.
“Bá đạo như anh vậy, ai còn dám làm bạn gái của anh? Không phải tôi nói anh, nhưng anh cũng nên sửa tính thiếu gia của mình đi.” Hạ Cảnh Điềm bình tĩnh nói xong câu này, cũng không muốn lại cùng hắn dài dòng, thật sự dập máy, điều này làm đối diện Đỗ Thiên Trạch tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, con bé kia cự tuyệt hắn còn chưa tính, còn dám lớn tiếng dạy hắn như thế nào làm người, hơi tức lên cổ họng ra không được, hắn hung dữ quăng điện thoại xuống ghế, chính mình thì bực bội đứng ở cửa sổ sát đất, cố gắng hô hấp làm cho mình bình tâm lại.
Rốt cuộc muốn như thế nào? Rốt cuộc muốn như thế nào mới có thể để cho cô gái này nghe lời? Vì cái gì nàng luôn có biện pháp dẫn đến hắn tức giận ? Đối với tức giận của hắn, nàng lại có thể thong dong, điều này làm cho Đỗ Thiên Trạch có tính thích nắm giữ quyền chủ đạo thật sự không thể chịu đựng được, giờ này khắc này thật muốn biết cô gái kia đang làm gì, vì cái gì chính mình cố gắng tiếp cận, nàng lại luôn không để lại dấu vết bài xích hắn? Chằm chằm nhìn vào phong cảnh ngoài cửa sổ, khuôn mặt tuấn tú đang suy tính điều gì.