Đã một ngày trôi qua, tung tích của nó vẫn còn là bí ẩn. Hắn bây giờ mới biết mk đã yêu nó. Hắn lo cho nó lắm, đã 2 ngày ko gặp nó, 2 ngày đó đối với hắn như địa ngục, ko còn đc cãi nhau với nó, ko đc nhìn thấy nụ cười của nó. Đi quanh trường chẳng thấy nó đâu, bất lực hắn nghỉ chân tại 1 cái cây lớn. Chỗ hắn bây giờ khá vắng vẻ, nới đây rất ít người đến. Nhắm mắt lại nghỉ 1 lúc nhưng hắn ko tài nào ngủ đc vì lo cho nó. Ánh mặt hắn đột nhiên nhìn vào cái vật sáng lấp lánh khi đc ánh nắng chiếu vào, Vật đó rất nhỏ, nó đc làm bằng bạch kim. Tiến lại gần vật đó, hắn mới nhận ra rằng đây chính là đôi khuyên tai. Định vứt đi..Nhưng…Khoan đã, nhìn nó rất wen, chẳng phải là đôi bông của nó sao, sao lại ở đây. Hắn chạy xung quanh nơi đó đến khi vào trong 1 căn nhà hoang.
Đập vào mắt hắn là hình ảnh của 1 người con gái, cô ấy đang bị chói trên 1 chếc ghế, người nhuốm máu đỏ tươi và người con gái đó ko ai khác chính là nó. Hắn đau lắm, tim hắn đau như bị hàng vạn mũi kim đâm vào, máu ứa ra. Bế nó lên gọi cho xe cứu thương và đưa nó đến bệnh viện.
Thông báo cho gia đình của nó và Mary.
#Bệnh viện Haido
-Con bé nó làm sao vậy cháu?_mama nó
-Dạ, khi cháu tìm thấy Jin thì đã thế rồi ạ_hắn buồn rầu trả lời
-Mong là con bé ko sao, mà ai đã làm chuyên này?_mama nó lúc dầu thì cầu nguyện cho nó nhưng về sau thì hung dữ nói
-Anh đang cho người điều tra_papa nó lên tiếng
-Chắc là Tuyết làm rồi, chỉ có con nhỏ ấy thôi_Mary bực mình
-Người đó là ai_papa nó giận dữ
-Là con gái của Phan Thị_hắn
-Đc, kể ra cũng liều nhỉ_papa nó nói rồi gọi cho ai đó
-Kill, làm Phan Thị phá sản
-[…………]
-Không cần biết, làm đi_giọng papa nó pha chút tức giận
Hắn bây giờ đã ngớ người nhìn papa nó như định hỏi:”Cháu thấy bác ko phải người buôn bán nhỏ.”
-Phải, ta chính là CT của Hàn Thị_papa_vì muốn con bé ko giống như anh nó, chơi bời lêu lỏng nên ta đã làm vậy
-Vâng, cháu hiểu_hắn
“Cạch” cách cửa phòng bênh đột ngột mở, bác sĩ đi ra
-Bác sĩ, con tôi có sao ko?_mama nó
-Cô bé do bị chấn thương nhiều nên đã ngất xỉu, hiện ko có gì đáng lo ngại, người nhà có thể vào thăm bệnh nhân_vị bác sĩ già nói
-Cảm ơn bác sĩ_mama nó giờ đã yên tâm hơn
Hắn, pama nó và Mary vào thăm nó. Nhìn nó trong xanh xao, gầy guộc mà hắn xót lắm, đau lắm. Hắn đã xin ở lại để chăm sóc cho nó. Pama nó và Mary cũng hiểu đc tình cảm mà hắn dành cho nó nên cũng đồng ý. Pama nó thấy hắn cũng là 1 con người tốt và chính hắn đã tìm ra nó nên cũng mong cho nó và hắn.
Nhưng liệu nó và hắn có đến đc với nhau ko? Cuộc đời nhiều lắm chông gai, nó và hắn có vượt qua nổi ko?
Đã một ngày trôi qua, tung tích của nó vẫn còn là bí ẩn. Hắn bây giờ mới biết mk đã yêu nó. Hắn lo cho nó lắm, đã ngày ko gặp nó, ngày đó đối với hắn như địa ngục, ko còn đc cãi nhau với nó, ko đc nhìn thấy nụ cười của nó. Đi quanh trường chẳng thấy nó đâu, bất lực hắn nghỉ chân tại cái cây lớn. Chỗ hắn bây giờ khá vắng vẻ, nới đây rất ít người đến. Nhắm mắt lại nghỉ lúc nhưng hắn ko tài nào ngủ đc vì lo cho nó. Ánh mặt hắn đột nhiên nhìn vào cái vật sáng lấp lánh khi đc ánh nắng chiếu vào, Vật đó rất nhỏ, nó đc làm bằng bạch kim. Tiến lại gần vật đó, hắn mới nhận ra rằng đây chính là đôi khuyên tai. Định vứt đi..Nhưng…Khoan đã, nhìn nó rất wen, chẳng phải là đôi bông của nó sao, sao lại ở đây. Hắn chạy xung quanh nơi đó đến khi vào trong căn nhà hoang.
Đập vào mắt hắn là hình ảnh của người con gái, cô ấy đang bị chói trên chếc ghế, người nhuốm máu đỏ tươi và người con gái đó ko ai khác chính là nó. Hắn đau lắm, tim hắn đau như bị hàng vạn mũi kim đâm vào, máu ứa ra. Bế nó lên gọi cho xe cứu thương và đưa nó đến bệnh viện.
Thông báo cho gia đình của nó và Mary.
Bệnh viện Haido
-Con bé nó làm sao vậy cháu?_mama nó
-Dạ, khi cháu tìm thấy Jin thì đã thế rồi ạ_hắn buồn rầu trả lời
-Mong là con bé ko sao, mà ai đã làm chuyên này?_mama nó lúc dầu thì cầu nguyện cho nó nhưng về sau thì hung dữ nói
-Anh đang cho người điều tra_papa nó lên tiếng
-Chắc là Tuyết làm rồi, chỉ có con nhỏ ấy thôi_Mary bực mình
-Người đó là ai_papa nó giận dữ
-Là con gái của Phan Thị_hắn
-Đc, kể ra cũng liều nhỉ_papa nó nói rồi gọi cho ai đó
-Kill, làm Phan Thị phá sản
-[…………]
-Không cần biết, làm đi_giọng papa nó pha chút tức giận
Hắn bây giờ đã ngớ người nhìn papa nó như định hỏi:”Cháu thấy bác ko phải người buôn bán nhỏ.”
-Phải, ta chính là CT của Hàn Thị_papa_vì muốn con bé ko giống như anh nó, chơi bời lêu lỏng nên ta đã làm vậy
-Vâng, cháu hiểu_hắn
“Cạch” cách cửa phòng bênh đột ngột mở, bác sĩ đi ra
-Bác sĩ, con tôi có sao ko?_mama nó
-Cô bé do bị chấn thương nhiều nên đã ngất xỉu, hiện ko có gì đáng lo ngại, người nhà có thể vào thăm bệnh nhân_vị bác sĩ già nói
-Cảm ơn bác sĩ_mama nó giờ đã yên tâm hơn
Hắn, pama nó và Mary vào thăm nó. Nhìn nó trong xanh xao, gầy guộc mà hắn xót lắm, đau lắm. Hắn đã xin ở lại để chăm sóc cho nó. Pama nó và Mary cũng hiểu đc tình cảm mà hắn dành cho nó nên cũng đồng ý. Pama nó thấy hắn cũng là con người tốt và chính hắn đã tìm ra nó nên cũng mong cho nó và hắn.
Nhưng liệu nó và hắn có đến đc với nhau ko? Cuộc đời nhiều lắm chông gai, nó và hắn có vượt qua nổi ko?