- Như anh nói. Bóng rổ là niềm đam mê của tôi. Nên hi sinh sinh vì bóg rổ tôi sẽ không hối hận, dù có chuyện gì sảy ra.
- ………. Im lặng, Hắn không nói gì nữa. Chỉ khẽ mỉm cười
- Nếu không còn gì. Tôi về.
- Cứ tự nhiên.
Rồi nó bỏ đi, trong long chút hậm hực và lo lắng. Suy nghĩ một vài điều. Không hiểu sao mọi thứ nó suy nghĩ lúc này đều vây quanh hắn, sự im lặng sau lời nói của nó, và điều kiện chỉ 3 ngày, hắn tốt đến vậy sao.
- Ngày mai sẽ là một ngày mới đầy thú vị _ Hắn nằm dài ra chiếc nghế sô pha.
- Ông định sẽ làm gì. _ Hoàng thắc mắc.
- Tôi cũng chưa biết, xem thái độ của con nhỏ đó rồi tính.
- Thì cứ làm như trong phim hàn quốc đấy. _ Long cười cười.
- Thôi đi ông. Hàn quốc gì chứ. Ông nhìn tôi hợp với mấy cảnh lãng mạng đó lắm sao.
- Thì không hợp thì làm cho nó hợp đi. Haha.
- Dẹp dẹp. Về ngủ thôi mai còn bắt đầu trò chơi chứ.
5h30 sáng ……………..
Chuông điện thoại của nó reo inh ỏi. Nó khuơ khuơ cái tay để tìm chiếc điện thoại.:
- Quái lạ, mình đâu có hẹn giờ vào lúc này đâu chứ. _ nó tự nói, giọng ngái ngủ.
- Dậy nhanh nên. _ Cái giọng con trai mà chua lanh lảnh phát ra từ trong điện thoại, nó dụi mắt, nhìn lại điện thoại. Con lợn đầu to đang gọi ( nó lưu từ bao giờ ý nhỉ).
- Anh điên à. Sáng sớm đã gọi làm gì.
- Ngày đầu tiên đó.
- Ngày đâu gì _ nó gắt.
- Hừ. đừng nói là quên nha. Mới tôi qua nói xong đó.
- Anh không cho ai ngủ à…………
- Không nói nhiều tôi cho cô 15’ đến nhà tôi. Nhanh nên. _ Hắn cúp máy rồi mỉm cười.
- AAAAAAAAAAA. Điên rồi điên rồi _ nó lầm bầm vất vả ra khỏi giường.
Nó đạp xe tới nhà hắn, trên đường đi, nó không ngừng chửi rủa cái tên chết tiệt. Đến cống nó dắt xe vào. ĐÃ thấy hắn đứng lù lù một đống ở cửa, cười cười, nhìn cái mặt điêu không chịu được:
- hơn 13’. Tác phong cô cũng nhanh gớm nhỉ.
- Anh có điên không.
- Không.
- Có bị hâm không.
- Cũng không.
- Thân kinh vẫn ổn định chứ.
- Chắc chắn rồi.
- Vậy tại sao bắt tôi đến nhà anh vào cái giờ này.
- Thế osin để chủ gọi chứ để làm gì mà phải gắt, ha ha. Có 3 ngày thôi, cố chịu đi.
- Tôi tưởng rằng anh tốt bụng, vậy mà. …
- Tốt bụng á... Cô ăn nhiều dưa bở quá rồi. Vào nấu đồ ăn sáng cho tôi.
Đến cửa. Nó đẩy cửa bước vào. Và dĩ nhiên người họ vẫn không phản ứng gì. Vì họ biết chắc rằng người giám xông vào phòng riêng của họ chỉ có thể là nó.
- Nhanh hơn tôi tưởng đó _ Hắn vẫn chăm chú vào cốc bia trước mặt.
- Có chuyện gì anh nói đi. Tôi không có nhiều thời gian như anh vậy đâu. _ nó ngồi xuống một chiếc nghê sôpha trống.
- Bận vậy sao. Nhưng nếu thế tôi lại càng muốn kéo dài thời gian hơn nữa.
- Anh…. đồ tồi.
- Her. Giờ cô mới biết sao. Tôi tồi, nhưng sao bằng cô đầu gấu chứ.
- Anh dựa vào đâu mà nói tôi đầu gấu _ Giọng nó bắt đầu to dần
- Nhỏ thôi. Nóng thế. Vậy cô nghĩ cô là người bình thường sao khi một lúc đánh được thằng con trai nhỉ. _ hắn cười nhìn nó lắc lắc cốc bia
- Đó không phải chuyện anh. Không vòng vo nữa. Nói gì nói đi.
- được thôi. Là chuyện điều kiện đó mà.
- Điều kiện.
- Cô đừng nói là cô quên đó chứ, mới sáng nay thôi.
- Ông cũng quên còn gì _ Long lẩm bẩm.
- E hèm. Ông ngồi yên được không. Cái mỏ cái mỏ.
- Sý. Tôi thèm vào nhá. _ Long quay mặt đi.
- Thôi được rồi. Để tôi chơi với ông_ Hoàng mò mò đến chỗ Long
- Dỗ nó đi. Tí tôi về cho ăn kẹo_ hắn nhìn Hoàng cười cười, đểu không chịu được.
- Các anh định đùa đến khi nào. Có gì thì nói, không thì tôi về _ Nó bực bội.
- Thôi không trêu em nữa. Phong, ông nói thì nói đi _ Hoàng nhìn hắn.
- À. Là thế này chuyện điều kiện…
- Anh có cần phải nhắc lại không. Tôi biết là chuyện điều kiện, nhưng đó là điều kiện gì mới được chứ.
- Tôi muốn cô làm osin cho tôi.
- Gì. Anh điên hả. _ nó gần như hét nên, vì quá bất ngờ.
- Không. Tôi vẫn rất bình thường.
- Vậy sao anh đưa ra cái điều kiện quái dị đó.
- Vì tôi thích.
- Nhưng tôi thì không.
- Tuỳ cô, nếu như cô muốn bị loại ra khỏi thế giới bóng rổ. Nên nhớ nơi đó dành cho bạo lực và cho những thằng con trai. Không phải là cô.
- Nhưng chưa ai biết về điều đó.
- Có. Họ sẽ biết nếu cô không chấp thuận ý kiến của tôi.
- Anh….
- Hừ. Vì tôi biết bóng rổ là niềm đam mê của cô, nên cô không thể rời bỏ nó một cách đau khổ thế này được mà.
- Thời gian.
- Hả. _ hắn tròn mắt ngu ngơ
- Thời gian phải làm osin cho anh là bao nhiêu.
- Haha. Tôi biết mà. ngày thôi.
- ngày. được tôi đông ý. Anh cũng phải dữ lời đó
- đồng ý mà không cần suy nghĩ sao. Cô không sợ mình sẽ hối hận cả.