Một lát nữa, chỉ cần mọi người trong Lãnh gia bị hết thì pháp bảo này sẽ được ông ta thu vào trong túi riêng của mình.
Đây ngược lại là một chuyện vui! Pháp bảo có thể chặn được một kích toàn lực của ông ta
thì ít nhất cũng là pháp bảo cấp Huyền, giá trị không hề nhỏ nha!
Lúc này, ở núi Hư Vọng, bên trong đình nghỉ mát nhỏ phía trước Thiên Đạo điện.
Trần Đạo Huyền đang nhàn nhã uống trà, chờ đệ tử trở về.
Nhưng đột nhiên lông mày của hẳn nhíu lại, trong đầu hắn vang lên thông báo nhắc nhở của hệ thống.
[Phát hiện đại đệ tử của kí chủ *đang bị nguy hiểm đến tính mạng. ]
[Tiêu tốn 100 điểm hệ thống, có thể từ trên không thực hiện một chiêu (thực lực của bản thể). ]
[Tiêu tốn điểm hệ thống để hạ xuống một phân thân có thực lực của bản thể (10 phút). ]
[Hoặc có thể từ bỏ ra tay, yêu cầu ký chủ lựa chọn. ] Cùng lúc đó, một bức tranh do gương nước tạo thành xuất hiện bên ngoài đình, chiếu ra tình hình của Lãnh Yên Nhiên trước mặt Trần Đạo Huyền.
Nhìn trong ảnh, Lãnh Yên Nhiên mặc dù không bị thương nhưng vẫn có chút chật vật, Trần Đạo Huyền cau mày lại.Hắn khó khăn lắm mới tìm được một đệ tử, nếu cứ mặc kệ không quan tâm đ ến cô như vậy, để cho nó chết yểu thì thật sự là thua thiệt quá mà!
Sau này hẳn còn phải trông cậy vào người đệ tử Lãnh Yên Nhiên này giúp hẳn tìm thêm nhiều nhân tài gia nhập tông môn của mình nữa mài
Huống chỉ đây là đệ tử đầu tiên của hẳn, sao có thể để mặc cho cô chết chứ?
Hơn nữa, đại đệ tử này của mình, chính là, chính là...mị ma. đóI
Phải cứu! "Tiêu tốn 100 điểm hệ thống!"
Trần Đạo Huyền suy nghĩ một lúc, quyết định vẫn nên chọn 100 điểm hệ thống trước để ra tay từ trên không nhăm giải quyết nguy cơ.
Ngay khi vừa dứt lời, hắn liền cảm thấy như mình có thể trực tiếp phát động đòn tấn công thẳng đến hiện trường thông qua gương nước.
"Thiên Bia!"
Trần Đạo Huyền không chắc liệu mình có thể dùng Thiên Ma Chỉ ở Ngưng Khí Cảnh Tam Trọng Thiên để giải quyết kẻ địch hay không, nên hắn đã quyết định trực tiếp sử dụng thần thông mạnh hơn trong Thiên Ma Quyết!
Một bia đá tràn đầy khí tức cổ xưa xuất hiện trong lòng bàn tay hẳn, Trần Đạo Huyền nhẹ nhàng ném nó về phía trưởng lão La Thiên Tông ở trong gương nước!
Ngay khi Trần Đạo Huyền ra tay từ xa, đôi mắt đẹp của Lãnh Yên Nhiên trợn tròn lên, cô phát hiện ra mặt dây chuyền ngọc trước mặt đang dần ngưng tụ thành một tấm gương nước.
Xuyên qua gương nước, mặc dù nhìn không rõ, nhưng cũng có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng người đang tùy ý ném cái gì đó!
Dù gương nước gợn đầy sóng, không nhìn rõ mặt nhưng cô vẫn nhận ra được!
"Sư tôn!?"
Lãnh Yên Nhiên kêu lên một tiếng.
Nhìn thấy mặt ngọc đột nhiên biến đổi, trưởng lão La Thiên Tông ở trên không có chút bất an, không hiểu sao ông ta
lại có cảm giác muốn trốn chạy khỏi nơi này!
Nhưng ông ta còn chưa kịp phản ứng, thì trong gương nước bỗng nhiên xuất hiện một bia đá nhỏ!
"Vù" một tiếng, tấm bia đá đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu trưởng lão La Thiên Tông, khóa chặt khí tức của ông ta lại.
"Chết tiệt, đây là loại tà pháp gì vậy!?" "Tại sao ta không nhúc nhích được?"
Trưởng lão kia kinh hoàng khi phát hiện ra rằng ngay khi tấm bia đá khóa chặt lấy khí tức của ông ta, thì cũng khiến cho ông ta không còn kiểm soát được cơ thể của mình nữa.
Nhìn lên tấm bia đá, ông ta liền phát hiện tấm bia đá bắt đầu lớn dần lên, khi nó đạt tới độ cao ba ngàn thước, thì mới ngừng biến đổi!
Một cái bóng to lớn bao trùm thế gian, như thể thế gian này đã hoàn toàn bị cấm chế, mọi người đều mất đi khả năng kiểm soát cơ thể, ngay cả suy nghĩ cũng bắt đầu trở nên đờ đân!
"Âm"
Tấm bia đá khế rung lên rồi đập xuống!
"Äm!"
Tấm bia đá rơi xuống đất, trực tiếp cắm sâu xuống mấy trăm trượng mới dừng lại, về phần bóng dáng của vị trưởng lão kia thì sớm đã không còn thấy dấu vết gì nữa rồi, ông ta vừa chạm vào tấm bia liền biến thành tro bụi!
Cũng may phủ của Lãnh gia không năm trong phạm vi của bia đá, nếu không Lãnh gia thật sự đã không còn tồn tại nữa rồi!
“Đây... rốt cuộc là thần thông k hủng bố gì vậy?”