Chớp mắt cái đã mười ngày trôi qua, linh dịch bên trong linh trì cũng đã thấy đáy.
Số linh dịch còn sót lại cũng bị Lãnh Yên Nhiên hấp thu hết trong vòng nửa canh giờ.
Đến lúc này cô mới chậm rãi mở mắt.
"Phù -" Thở ra một hơi thật dài, Lãnh Yên Nhiên vừa cảm nhận cảnh giới hiện tại của mình thì lập tức cảm thấy kinh ngạc.
"Trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà ta đã đột phá đến Thông Huyền Cảnh Thất Trọng Thiên!?"
"Có điều nghĩ lại thì, sau khi tiêu tốn một lượng lớn linh dịch như vậy, đột phá liên tiếp năm cảnh giới nhỏ cũng không có quá khó hiểu..."
Sau khi kinh ngạc qua đi, cô lại nhịn không được bật cười khi nhìn thấy cả linh trì đã cạn sạch.
Thật sự Hỗn Độn Thiên Ma Quyết mà cô đang cô tu luyện tiêu hao quá nhiều. Nếu đổi lại là công pháp Thiên giai ở thánh địa tu luyện, cả một ao linh trì rộng lớn này hoàn toàn đủ làm người tu luyện thăng từ Thông Huyền Cảnh Nhị Trọng Thiên lên đến Quy Khư Cảnh.
Dù sao đây thì cũng là công pháp cấp Thần Thoại, có thể mang đến sức mạnh cường đại đương nhiên cũng sẽ tiêu hao một lượng lớn tài nguyên!Sau đó Lãnh Yên Nhiên lại nhìn vào linh trì trống rỗng không còn sót lại một giọt linh dịch quý giá nào, cô khẽ cau mày.
"Ta lại xài hết quá nhiều linh dịch trân quý của sư phụ rồi, chỉ e là cả đời này ta cũng không thể nào báo đáp được cái ân tình này nữa."
"Từ giờ trở đi, mạng sống của Yên Nhiên sẽ thuộc về sư tôn, nếu sư tôn cần, Yên Nhiên có thể vì sư tôn mà làm bất cứ chuyện gì ngài ấy muốn!"
Yên Nhiên âm thầm hạ quyết tâm, nhưng mà hiện tại đã kết thúc tu luyện cô không thể sững sờ ở đây mãi được, thế là cô lại đứng dậy mặc quần áo, dự định đi gặp sư tôn để nói cho hắn biết hiệu quả của lần tu luyện này.
Lúc đứng dậy Lãnh Yên Nhiên vô tình vuốt tóc một cái, ai ngờ vừa chạm tới đỉnh đầu thì cô lại sững sờ.
"Ahhl!?" Một tiếng hét vang vọng khắp đại sảnh, dường như Lãnh Yên Nhiên đã gặp phải chuyện gì rất đáng sợ.
Lúc này Trần Đạo Huyền còn đang ngủ say thì bỗng nhiên nghe được tiếng la của đệ tử, còn chưa kịp mở mắt, hẳn đã nhanh chóng dùng suy nghĩ tốc biến đến bên suối linh trì trong đại sảnh!
“Làm sao vậy, làm sao vậy?”
"Có chuyện gì xảy...?"
Trần Đạo Huyền vừa xuất hiện lập tức hỏi thăm liên hồi, ai ngờ còn chưa kịp nói hết lời đã bị cảnh tượng trước mắt làm trợn mắt há mồm.
Chỉ thấy lúc này Lãnh Yên Nhiên không mảnh vải che thân đang giơ hai tay lên sờ đầu, ah không không, trọng điểm là hai cái sừng vừa mọc trên đầu cô ấy!
Vừa rồi cô đang vuốt tóc thì sờ trúng hai cái sừng đột nhiên xuất hiện này, cũng vì thế nên cô mới kinh hãi hét toáng lên.
Hai người nhìn nhau, không khí nhất thời trở nên im lặng.
"Ahl!!!
"Sư tôn, tại sao người lại đột nhiên đột xông vào đây?"
Lãnh Yên Nhiên bị ánh mắt của sư tôn nhìn đến cứng ngắc cả người, sau đó cô lại kinh hô lên một tiếng, ngượng ngùng đến mức toàn thân đỏ bừng cả lên, trông cực kỳ nóng bỏng.
"À, ừm, vi sư vừa nghe thấy tiếng hét của con nên tưởng con đang gặp nguy hiểm”
"Cái kia... đợi con mặc quần áo tử tế rồi chúng ta hãy nói tiếp.
Trần Đạo Huyền chỉ có thể hẳng giọng, ép mình bình tĩnh lại, vậy mà ánh mắt vẫn không nhịn được liếc nhìn một cái nữa mới tức tốc rời khỏi đại sảnh.
Chạy đến bên đình nhỏ ngồi, hẳn đưa tay lên khế lau máu mũi.
“Ai da, trà Ngộ Đạo này cũng quá nóng rồi nha, thật sự là quá nóng rì
Nghe xong lời này, cây trà Ngộ Đạo chỉ có thể ủy khuất lắc. lư mấy cái tỏ vẻ mình không nóng chút nào cả, cái làm ngài nóng là đệ tử của ngài thì có!