Hắn bật cười..
- Mà anh bảo có chuyện gì muốn nói với tôi cơ mà.
- À..tôi đùa cô đấy..chẳng có chuyện gì đâu
- Nói dối..vậy sao anh lại gọi tôi ra đây làm gì?
- Nhớ nên gọi có được không?
Nó đỏ mặt...
- Thôi đùa đấy.. về thôi!
Hắn cầm chiếc ô che không cho những hạt tuyết lạnh giá kia rơi xuống người nó..
Nó vui lắm..cho dù đó có phải là trò đùa mà hắn bày ra nhưng trong thâm tâm nó vẫn vui lắm...vui vì hắn không còn nhìn nó bằng ánh mắt lạnh giá..mà thay vào đó là ánh mặt ấm áp mà nó hằng mong ước được nhìn thấy trong 2 năm qua.
- Này thỏ..2 năm qua cô đã đi đâu?
- Tôi..chuyển về một vùng quê nhỏ, làm việc cho trang trại gia súc.
- Tại sao..cô không liên lạc với tôi?
- ......
Nó lẩn tránh ánh mắt của hắn.
Nó không muốn nhớ lại bất cứ cái gì của 2 năm trước.
Lúc này, hắn như hiểu được nó đang nghĩ gì..từ tốn ôm lấy nó.
- Dù sao cũng qua rồi, đừng nhớ lại nữa..chắc nó sẽ khiến cô đau đúng không?
Nó bật khóc..những giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống vai hắn..
Hắn càng lúc càng ôm chặt nó hơn...
Bên kia bức tường đằng sau hắn và nó..có một người phụ nữ cũng đang khóc..
Nhưng khác với giọt nước mắt của nó.
Đó là giọt nước mắt hận thù..đố kỵ.
~ Ngày hôm sau ~
Hôm nay Sohy không đến đây.
Đám con gái bắt đầu bán tàn loạn xạ
‘’ Này, bà nghĩ con nhỏ cứng đầu hay bám lấy Dian hôm nay đi đâu?
Ai mà biết được, có lẽ nhỏ bị xe tông chết rồi cũng nên ‘’
Những tiếng cười đùa sảng khoái của các cô nàng đó đã khiến hắn bực bội.
~ Tan học ~
Hắn lái xe tới căn hộ nơi Sohy đang sống.
Nhanh chóng bước tới cánh cửa.
Nhưng..hình như có ai đó đã ở đây..
Là ai?....
Tình hình là có mấy bạn kêu là chapter dạo này ngắn quá.....==. Để khỏi ngắn thì mình quyết định mỗi lần sẽ ra chap...cứ ngày một lần..Thật ra là mình cũng nôn xem Zen trả thù thế nào...Hồi hộp ghê
Đây là email của mình: [email protected] nếu bạn nào có câu hỏi gì thì cứ gửi về email này nhé.!! à mà lâu lâu mà mình quên ra chap thì cứ email đòi mình! ^^
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
~ Tối hôm sau ~
Tối nay tại công ty có rất nhiều thí sinh đến...dự thi....
PM: cuộc thi đã bắt đầu..
Ánh đèn sân khấu lấp lánh....
- Thư kí Park, tại sao đèn sân khấu lại có sự khác biệt so với ngày hôm quá thế hả?
- Thưa giám đốc, mọi thứ vẫn bình thường đó chứ.
Người đàn bà quay sang nhìn thư kí Park.
- Hình như.....hôm nay tôi thấy cô có gì đó rất khác..
Đúng lúc đó...đạo diễn Chun gọi lớn.
- Thư kí Park.....tôi cần cô giúp một số thứ.
- Tôi sẽ qua liền...
Thư kí Park nhanh chân chạy qua đó..
MC bước lên sân khấu nhanh chóng giới thiệu cuộc thi....
'' MC: bla bla bla bla ''
Nhanh như cắt thứ sinh đầu tiên bước lên biểu diễn tiết mục của mình..
Hình như thí sinh này nhìn rất quen.....
Người phụ nữ nghi ngờ...
....giọng hát của thí sinh đó cất lên....
Tiết mục dường như rất hòan hảo cho đến khi......
'' Xẹt Xẹt ''
Ánh đèn sân khấu chập chờn....bóng đèn đang di chuyển..
Tiếng bàn tán cùng với sự lo sợ lấn áp mọi thứ.
'' Rầm ''
Bóng đèn đó đã rơi xuống thí sinh đó....
Đám khói nhanh chóng bao phủ lấy sân khấu.
Lúc này không ai có thể biết được chuyện gì đang xảy ra..
Bỗng chốc có tiếng một người đàn ông hét lớn...
- Boo.....con tôi....
Kì lạ thay người đàn ông đó có dung mạo giống hệt đạo diễn Chun...
- Boo...Boo - một người phụ nữ cũng bước lên đó....- Lie bố nó gọi cấp cứu mau..
Không phải, đó không phải là đạo diễn Chun mà là bố của thí sinh đang bị bóng đèn đè xuống....
~ Một lát sau ~
Xe cứu thương và đội cảnh sát đó có mặt ở đó.....mọi người đều nhanh chóng sơ tán...
Duy chỉ có bà ta....bà ta đang suy nghĩ một thứ gì đó rất đăm chiêu.......
Tuy nhiên, nhanh thôi một đám cảnh sát bước tới..
- Chúng tôi được lệnh bắt bà về trụ sở để điều tra.
- Tôi có tội gì chứ? - bà ta sửng sốt.
- Theo như lời khai của thư kí và nhân viên của công ty..Tối qua bà là người ở lại cuối cùng để kiểm tra sân khấu....
- Các anh nhầm rồi, tôi không có làm chuyện đó.
- Xin lỗi giám đốc, nhưng chúng tôi bắt buộc phải bắt bà.
Nói rồi, một thanh cảnh sát bước tới còng tay bà ta lại và cho lên xe.
Lúc này, ta có thể nhìn rõ mặt bà ta có chút tức giận....
- Kế họach đã rất hòan hảo đó chứ.
Ông Lie - bố của thí sinh gặp nạn - tháo lớp mặt nạ, tóc giả cười lớn. - đó là Kai
- Đúng là không ngòai dự tính của Phong Phong
Cùng lúc đó mẹ của thí sinh đó cũng tháo mặt nạ và tóc giả để lộ khuôn mặt cô Mild...
Tới ngay cạnh đó là hắn...thí sinh gặp nạn trên sân khấu...
~ ..Hôm trước ~
-..Tôi cần mọi người giúp đỡ chỉ lần này thôi - nó nhìn người với ánh mắt cầu khẩn..
- Cháu nói đi.
- Cô Mild xin hãy tha lỗi cho cháu.....cháu muốn trả thù người đàn bà đó.
- Zen....cháu...
Cả người đều sửng sốt...nhưng mọi người đều nhanh chóng lấy lại tâm trạng.
- Zen cô xin lỗi, nhưng nếu việc này là để trả thù thì cô không giúp cháu được.
- Cô Mild....bà cháu..cô biết là bà cháu đã mất một cách đau đớn và cô độc như thế nào không? Đó là lỗi của cháu...vì cháu chỉ biết lo tới bản thân của mình...ích kỉ.....nhưng người đàn bà ác độc đó..đã vì muốn chiếm lĩnh công ty....sát hại bà cháu...để cắt đứt mối quan hệ của cháu với bà nhằm lợi dụng cháu dễ dàng có được công ty....Cháu không thể bỏ qua cho mụ ta dễ dàng như thế được.
- Zen....cháu biết hết rồi ư.
- Cháu đã hòai nghi câu chuyện của cô và âm thầm điều tra...cô Mild...cô đã lừa cháu..
- Cô..
- Cháu sẽ tha thứ cho cô nhưng xin cô hãy giúp cháu lần này thôi...chỉ cần bà ta đi tù thì cháu sẽ rời khỏi đây....
Cô Mild đắn đo một lúc rồi...nói
- Thôi được nhưng Zen cháu hãy hứa với cô chỉ lần này thôi.
- Cháu hứa.
Hắn im lặng..như đang trầm ngâm suy nghĩ một điều gì đó.
- Kế họach lần này là như sau: Tối mai sẽ là hạn chót để duyệt sân khấu cô Mild và Dian sẽ tới đó. Tuy nhiên cô Mild sẽ phải đến đó một cách bí mật...Khi bà ta đã kiểm tra xong sân khấu Dian sẽ bắt chuyện câu giờ mụ ta...trong khi đó cô Mild sẽ âm thầm vào sau sân khấu lắp một ngọn đèn giả.....có thể phát sáng. Tuy nhiên, công ty sẽ chỉ mở cửa đến lúc hPM, lúc đó sẽ có bảo vệ đến kiểm tra..cô Mild phải nhanh chóng kết thúc nhiệm vụ trước hPM và báo cho Dian biết. Khi nhận được tín hiệu xong nhiệm vụ của cô Mild, Dian sẽ lập tức cắt đứt câu chuyện và dụ bà ta ra khỏi đó.. Nhưng người nên nhớ tuyệt đối không được ra cùng nhau và phải từng người ra một tránh để bảo vệ có thể phát giác...cô Mild hãy đóng giả thành thư kí Park..
Đến đây coi như xong bước đầu...Tối hôm sau Kai sẽ đóng giả thành đạo diễn Chun, lần này lại phải nhờ đến Dian rồi. Anh sẽ phải đóng giả thành thí sinh. Còn cô Mild cô hãy tiếp tục trở thành thư kí Park. Tuy nhiên đến lúc biểu diễn bà ta sẽ phát giác ra bóng đèn có chút kì lại...lúc đó thư kí Park - cô Mild sẽ phải đánh lạc hướng những hòai nghi của mụ ta. Ngay lập tức không chỉ là bóng đèn nghi ngờ bà ta sẽ nghi ngờ cả sự thay đổi của thư kí Park....cùng lúc đó đạo diễn Chun sẽ gọi thư kí Park đánh lạc hướng mụ ta.....
Bước , khi cuộc thi bắt đầu, Dian sẽ xuất hiện là một thí sinh...cùng lúc đó thư kí Park sẽ âm thầm vào bên trong khu vực thiết kế sân khấu chờ cho tới khi thí sinh trinh bày gần hết bài hát thì giật dây để cho bóng đèn đổ...nhưng hãy lưu ý rằng khi giật dây đó thì hãy bỏ ra ngòai đó một thứ gì đó gây khói để mọi người tin rằng đó là một tai nạn.......