Sáng hôm sau , nó vẫn tiếp tục bước đi trên con đường đến trường với chiếc xe đạp thân quen nhưng hôm nay thì lại có một thứ gì đó khác với ngày thường đó chính là có hai anh chàng đẹp trai , một người thì tựa lưng vào cột đèn , một người thì tựa lưng vào chiếc xe hơi của mình và hai người đó chính là cậu và hắn :
- cô / bà chậm quá đấy -đồng thanh tập 1
-hehe , tại tui mỏi chân quá -nó gãi đầu .
- để tôi đưa bà/cô đi học - đồng thanh tập 2 và 2 anh bắt đầu nhìn nhau .
-haha , bữa nay tôi đang mơ hay là hai vị đại công tử đây đang tranh nhau chở tôi đi học đây ta - nó nở một nụ cười có vẻ mỉa mai .
- đừng hiểu lầm , tôi chỉ muốn trả ơn vì hôm qua đã cứu tôi thôi - với giọng lạnh lùng hắn nói .
- tôi thì muốn quá giang bà thôi
- haizz , tôi chỉ có một chiếc xe thôi làm sao đây - nó đang vò đầu bứt tóc suy nghĩ đột nhiên có 3 chiếc xe mô tô chạy ngang .
- Người anh em , đang làm gì thế - giọng anh vang lên .
- tình huống gì đây , sau giống cảnh chuyện tình tay 3 trong phim quá vậy - cô lên tiếng .
- còn cậu với cậu ta thì giống hẹn hò đó - nó dở giọng mỉa mai .
-cái ... cái gì mà hẹn hò chứ , tui với cậu ta chỉ tình cờ đi chung đường thôi
- thiệt hông - nó nở nụ cười gian tà .
- Ai da, bạn thân của tôi được hai anh đẹp trai tỏ tình mà không thèm nói với tôi một tiếng - nhỏ tặc lưỡi lắc đầu tỏ vẻ đáng thương .
-Gì mà trai đẹp chặn đường hả nhỏ kia -.-
- Mà khoan hình như chúng ta đã giải quyết được vấn đề quan trọng rồi , ông lên xe với thím Hạo đê - nó vui mừng vì đã tống khứ được cậu đi
- haizz , sao lại là tôi ...
- Thôi đi mà , đại thiếu gia đây đi xe mô tô còn đỡ hơn là đi chiếc xe đạp tồi tàn của kẻ nghèo hèn này .
- được rồi lần sau ... - cậu chưa kịp nói hết thì anh đã chạy xe đi
- ai chạy xe tới cổng trường trước là thắng .
- Cô không thắng nổi tui đâu tiểu Thư dỏm - cô nhìn về phía nhỏ tỏ vẻ khiêu khích .
- zô chơi luôn - nhỏ cũng lên ga bay đi mất để lại nó và hắn
- Lên xe đi tôi chở
- Ừm , mà cậu biết lái xe đạp không đó , tui còn yêu đời không muốn lên bàn thờ ngồi đâu à nha - Lần trước cô cũng nhém chút xíu nữa là đưa tôi lên bàn thờ đó .
- hehe , xin lỗi mà cậu cứ chạy đi - thế là chiếc xe đạp lại bắt đầu lăn bánh và nó cũng đã tựa vào lưng của người con trai ở phía trước , nhưng lần này đúng với ước nguyện cùa nó là lưng của hắn :
- lưng của cậu ấm thật - mặc dù hơi khó chịu nhưng không hiểu sao hắn lại không nói câu nào cứ cho nó dựa vào lưng của mình .
- Này , con sâu cô cho tôi nó đã hóa thành bướm rồi đẹp lắm , cảm ơn cô - anh nở một nụ cười nhẹ
- Cậu vẫn còn giữ nó à , không ngờ cậu lại nuôi nó đấy , nhưng mà tui vui lắm - nó nở một nụ cười rạng rỡ làm tim hắn lệch một nhịp .
-Mà này, tuần sau trường sẽ có lễ hội do học sinh tổ chức nhằm mụch đích giao lưu giúp học sinh học tập lẫn nhau - Trở về với giọng lạnh lùng cậu nói .
- Vậy hả ? Có đồ ăn không vậy - Nó nhìn hắn với áng mắt long lanh và cũng không ngừng chảy dãi .
Và cảnh tượng đó cô gái tóc vàng ( hàng thật )đã nhìn thấy hết , bây giờ đây chỉ có thể diễn tả nó qua một từ đó chính là * thảm * .
- tôi không ngờ cô là loại người như vậy đó Phạm Ngọc Băng - nói rồi hắn chạy đi trong bộ đầm màu trắng và nó thì đuổi theo ( Au : nó làm ta tưởng nhớ đến cảnh cô dâu chạy trốn quá ???? )
Thế là hắn cứ chạy , cho đến khi chạy đến sân thượng nơi không có dấu hiệu của nó :
- Cô ta không muốn mình hôn cô gái khác sao ..... cô ta thật thú vị ...
Sáng hôm sau , nó vẫn tiếp tục bước đi trên con đường đến trường với chiếc xe đạp thân quen nhưng hôm nay thì lại có một thứ gì đó khác với ngày thường đó chính là có hai anh chàng đẹp trai , một người thì tựa lưng vào cột đèn , một người thì tựa lưng vào chiếc xe hơi của mình và hai người đó chính là cậu và hắn :
- cô / bà chậm quá đấy -đồng thanh tập
-hehe , tại tui mỏi chân quá -nó gãi đầu .
- để tôi đưa bà/cô đi học - đồng thanh tập và anh bắt đầu nhìn nhau .
-haha , bữa nay tôi đang mơ hay là hai vị đại công tử đây đang tranh nhau chở tôi đi học đây ta - nó nở một nụ cười có vẻ mỉa mai .
- đừng hiểu lầm , tôi chỉ muốn trả ơn vì hôm qua đã cứu tôi thôi - với giọng lạnh lùng hắn nói .
- tôi thì muốn quá giang bà thôi
- haizz , tôi chỉ có một chiếc xe thôi làm sao đây - nó đang vò đầu bứt tóc suy nghĩ đột nhiên có chiếc xe mô tô chạy ngang .
- Người anh em , đang làm gì thế - giọng anh vang lên .
- tình huống gì đây , sau giống cảnh chuyện tình tay trong phim quá vậy - cô lên tiếng .
- còn cậu với cậu ta thì giống hẹn hò đó - nó dở giọng mỉa mai .
-cái ... cái gì mà hẹn hò chứ , tui với cậu ta chỉ tình cờ đi chung đường thôi
- thiệt hông - nó nở nụ cười gian tà .
- Ai da, bạn thân của tôi được hai anh đẹp trai tỏ tình mà không thèm nói với tôi một tiếng - nhỏ tặc lưỡi lắc đầu tỏ vẻ đáng thương .
-Gì mà trai đẹp chặn đường hả nhỏ kia -.-
- Mà khoan hình như chúng ta đã giải quyết được vấn đề quan trọng rồi , ông lên xe với thím Hạo đê - nó vui mừng vì đã tống khứ được cậu đi
- haizz , sao lại là tôi ...
- Thôi đi mà , đại thiếu gia đây đi xe mô tô còn đỡ hơn là đi chiếc xe đạp tồi tàn của kẻ nghèo hèn này .
- được rồi lần sau ... - cậu chưa kịp nói hết thì anh đã chạy xe đi
- ai chạy xe tới cổng trường trước là thắng .
- Cô không thắng nổi tui đâu tiểu Thư dỏm - cô nhìn về phía nhỏ tỏ vẻ khiêu khích .
- zô chơi luôn - nhỏ cũng lên ga bay đi mất để lại nó và hắn
- Lên xe đi tôi chở
- Ừm , mà cậu biết lái xe đạp không đó , tui còn yêu đời không muốn lên bàn thờ ngồi đâu à nha - Lần trước cô cũng nhém chút xíu nữa là đưa tôi lên bàn thờ đó .
- hehe , xin lỗi mà cậu cứ chạy đi - thế là chiếc xe đạp lại bắt đầu lăn bánh và nó cũng đã tựa vào lưng của người con trai ở phía trước , nhưng lần này đúng với ước nguyện cùa nó là lưng của hắn :
- lưng của cậu ấm thật - mặc dù hơi khó chịu nhưng không hiểu sao hắn lại không nói câu nào cứ cho nó dựa vào lưng của mình .
- Này , con sâu cô cho tôi nó đã hóa thành bướm rồi đẹp lắm , cảm ơn cô - anh nở một nụ cười nhẹ
- Cậu vẫn còn giữ nó à , không ngờ cậu lại nuôi nó đấy , nhưng mà tui vui lắm - nó nở một nụ cười rạng rỡ làm tim hắn lệch một nhịp .
-Mà này, tuần sau trường sẽ có lễ hội do học sinh tổ chức nhằm mụch đích giao lưu giúp học sinh học tập lẫn nhau - Trở về với giọng lạnh lùng cậu nói .
- Vậy hả ? Có đồ ăn không vậy - Nó nhìn hắn với áng mắt long lanh và cũng không ngừng chảy dãi .
Và cảnh tượng đó cô gái tóc vàng ( hàng thật )đã nhìn thấy hết , bây giờ đây chỉ có thể diễn tả nó qua một từ đó chính là thảm .
- tôi không ngờ cô là loại người như vậy đó Phạm Ngọc Băng - nói rồi hắn chạy đi trong bộ đầm màu trắng và nó thì đuổi theo ( Au : nó làm ta tưởng nhớ đến cảnh cô dâu chạy trốn quá ???? )
Thế là hắn cứ chạy , cho đến khi chạy đến sân thượng nơi không có dấu hiệu của nó :
- Cô ta không muốn mình hôn cô gái khác sao ..... cô ta thật thú vị ...