Buổi sáng ở thành phố Luân Đôn nhộn nhịp , có một cô bé đang đạp xe dạo quanh thành phố bằng chiếc xe đạp mới mua của mình thì * Rầm * chiếc xe của cô gái mái tóc màu hạt dẻ đó chính là nó đã đâm vào chiếc xe hơi yêu thích của hắn , và như lần đầu tiên gặp mặt nó liền vén tay áo lên chửi :
- Tổ sư nhà chúng bây , con mắt chúng bây để ở đâu vậy hả , không thấy cô gái xinh đẹp nhỏ nhắn xinh xắn như tao đang đạp xe hả , bộ mấy người Anh lúc nào cũng đi không nhìn đường thế này à . Thiệt tình ,thằng chủ xe đâu ra đây cho tao biểu coi .
- Chủ xe là tôi đây , có vấn đề gì không - hắn bước ra khỏi xe.
- Cái .... Cái giề , sao lúc nào cũng gặp thằng cha này vậy trời - nó há hốc mồm
- Cô muốn bồi thường bao nhiêu tôi đưa
- Thôi bây giờ tui hết muốn đòi tiền rồi
- Vậy cô muốn gì ?
- Tôi muốn cậu - nó chỉ tay về phía hắn - Chở tôi đi học - nó chỉ tay về phía chiếc xe đạp.
- Cô giỡn à ?
-Tôi đâu có giỡn , mà hình như tôi còn nắm giữ bí mật của cậu đó nhe - nó nhún vai kèm theo nụ cười gian tà .
- Thôi được rồi tôi sẽ chở cô đi , tài xế lái xe về nhà tôi đi
- Dạ , thưa cậu chủ .
Sau khi hắn và nó ngồi vào đúng vị trí của mình
- Lét sì gô , Mít ý lộn lâm .
Đã trôi qua 5 phút rồi nhưng chiếc xe đạp vẫn * ĐỨNG YÊN *
-Này , cậu bị gì vậy sau không chạy đi - nó bắt đầu hối.
- Thì tôi đang chuẩn bị đây - hắn bắt đầu đổ mồ hôi .
- Chuẩn bị hết 5 phút rồi còn chuẩn bị cái khỉ gì nữa , hay là đừng nó với tôi là ....... hahaha ......cậu ....hahaha không biết .... haha lái xe đạp à nha - nó cười ra nước mắt .
- Gì mà tôi không biết lái xe đạp chứ .... tại ... tại tôi .....chưa lái thử mấy chiếc xe dành cho bọn con nhà nghèo lần nào thôi mà - hắn lúng túng .
- Thôi được rồi , lần sau tui sẽ hướng dẫn cho cậu lái chiếc xe dành cho con nhà nghèo này , còn bây giờ thì xuống đi tui sẽ chở cậu .
- Được thôi
- Mà này lúc cậu lúng túng nhìn rất là hài đó - nó nở nụ cười nhìn hắn .
- Gì mà hài chứ - hắn có chút đỏ mặt .
-Được rồi đi thôi - những bánh xe của chiếc xe đạp lăn đi , mang hai người trẻ tuổi đến trường .
- Hộc ..... hộc cậu ... nặng ... quá - nó dần kiệt sức
- Let ' s go , Băng - hắn nói nhỏ .
Nó quay ra đằng sau nhìn thấy hắn đang ngại ngùng liền nở nụ cười :
- Cậu đang cổ vũ tôi đó hả , cám ơn nhen
- Đâu có tôi thấy cô chậm quá , sắp trễ học nên tôi mới hối cô chạy nhanh hơn thôi .
- CÁI THẰNG VÔ TÂM NÀY - do nó nổi khùng nên chiếc xe đạp phả nói là tăng tốc đến chóng mặt và bây giờ hai bạn trẻ đang đứng ở trước cổng trường .
- Ê thằng ô sin kia , mua cho tui chai nước coi - nó mệt mỏi dắt chiếc xe đạp của mình .
- Sắp vô học rồi cô còn không mau lên , đúng là chậm như rùa bò vậyc
Tay nó nắm thành quyền, sát khi lan toả ra khắp nơi,nó thầm nghĩ* cái thằng chết tiệt, tại sao hồi nãy mình không vứt hắn giữa đường cho hắn đi bộ đến chết luôn , để bây giờ hắn lật lọng như thế này * nhưng rồi tiếng trống trường cắt ngang dòng suy nghĩ của nó .
--------------------- ta không phải vạch ngăn cách thờ gian và không gian đâu ----------------------
giờ ra chơi
- Này , cậu mua nước cam cho tui - nó nhìn hắn chỉ về hướng căn tin
Sau khi hắn mua ly nước cam về thì
- Ngọt quá , cậu mua nước cho tui kiểu gì mà ngọt muốn chết , mua ly khác đi nhớ là không được để đường đó - nó giả bộ tức giận rồi ném ly nước cam về phía sọt rác nhưng hắn chẳng có chút phản ứng nào cả khiến cho nó gần như tức điên .
- Được thôi tôi đi mua ly khác là được chứ gì
-----------------------
- Nước cam không đường đây
- Nhạt nhẽo quá , tại sao cậu lại không để đá vào , chả ngon tý nào, mua ly khác đi
- được thôi - sắc mặt hắn cũng thay đổi nốt , nhưng nó vẫn kiên trì cho đến khi ,......
-------------------------------------
- Tôi chán uống nước cam rồi , mua nước chanh cho tôi đi
- Này , cô đang giỡn với tôi đó à - hắn đã thực sự nổi giận.
- Ờ tui đang giỡn đó - biết hắn đang nổi điên nên nó càng khoái chí
- Nhưng tôi không thích giỡn , tôi còn phải làm bài thu hoạch nữa cô làm ơn đừng phá tôi nữa - hắn lấy lại bình tĩnh .
- Nhưng tôi thích giỡn, ai kêu anh hồi sáng không chịu mua nước cho tui , nên bây giờ tui bắt anh mua nước bù - nó phớt lờ lời nói của hắn .
- Cô là trẻ con chắc
- Ừ thì tui là trẻ con mà
- Cô đừng có điên nữa để cho tôi yên có được không
- Tui không thích để cho cậu yên đó , làm gì được nhau .
- Hình như cô rất muốn ăn hành thì phải , tôi thật sự chịu hết nổi rồi đó - hắn mặt nhăn mày nhó.
- Ờ , tui rất thích ăn hành , nhất là món gà hấp hành thì bá cháy , nếu anh nấu được thì mai anh qua nhà tui nấu đi , mấy người giúp việc nhà tui nấu hổng có ngon - nó giả nai .
- Cô ..... cô - hắn cứng họng .
- Trời đất người ta mới ở cái tuổi 17 xuân xanh thôi mà, ai cũng kêu tui bằng cô cô hết vậy nè , nói chung thì tui nhìn cũng đẹp , chỉ sợ mấy đứa người mẫu nhìn sợ chạy xách dép thôi ,bởi vậy không biết trong đầu cậu nghĩ cái gì nữa người ta nhìn đâu có già đến mức phải kêu bằng cô cô đâu - vì quá tức nên hắn bỏ đi luôn không nói một lời nào thế là kế hoạch chọc tức hắn của nó cũng đã hoàn thành .
Buổi sáng ở thành phố Luân Đôn nhộn nhịp , có một cô bé đang đạp xe dạo quanh thành phố bằng chiếc xe đạp mới mua của mình thì Rầm chiếc xe của cô gái mái tóc màu hạt dẻ đó chính là nó đã đâm vào chiếc xe hơi yêu thích của hắn , và như lần đầu tiên gặp mặt nó liền vén tay áo lên chửi :
- Tổ sư nhà chúng bây , con mắt chúng bây để ở đâu vậy hả , không thấy cô gái xinh đẹp nhỏ nhắn xinh xắn như tao đang đạp xe hả , bộ mấy người Anh lúc nào cũng đi không nhìn đường thế này à . Thiệt tình ,thằng chủ xe đâu ra đây cho tao biểu coi .
- Chủ xe là tôi đây , có vấn đề gì không - hắn bước ra khỏi xe.
- Cái .... Cái giề , sao lúc nào cũng gặp thằng cha này vậy trời - nó há hốc mồm
- Cô muốn bồi thường bao nhiêu tôi đưa
- Thôi bây giờ tui hết muốn đòi tiền rồi
- Vậy cô muốn gì ?
- Tôi muốn cậu - nó chỉ tay về phía hắn - Chở tôi đi học - nó chỉ tay về phía chiếc xe đạp.
- Cô giỡn à ?
-Tôi đâu có giỡn , mà hình như tôi còn nắm giữ bí mật của cậu đó nhe - nó nhún vai kèm theo nụ cười gian tà .
- Thôi được rồi tôi sẽ chở cô đi , tài xế lái xe về nhà tôi đi
- Dạ , thưa cậu chủ .
Sau khi hắn và nó ngồi vào đúng vị trí của mình
- Lét sì gô , Mít ý lộn lâm .
Đã trôi qua phút rồi nhưng chiếc xe đạp vẫn ĐỨNG YÊN
-Này , cậu bị gì vậy sau không chạy đi - nó bắt đầu hối.
- Thì tôi đang chuẩn bị đây - hắn bắt đầu đổ mồ hôi .
- Chuẩn bị hết phút rồi còn chuẩn bị cái khỉ gì nữa , hay là đừng nó với tôi là ....... hahaha ......cậu ....hahaha không biết .... haha lái xe đạp à nha - nó cười ra nước mắt .
- Gì mà tôi không biết lái xe đạp chứ .... tại ... tại tôi .....chưa lái thử mấy chiếc xe dành cho bọn con nhà nghèo lần nào thôi mà - hắn lúng túng .
- Thôi được rồi , lần sau tui sẽ hướng dẫn cho cậu lái chiếc xe dành cho con nhà nghèo này , còn bây giờ thì xuống đi tui sẽ chở cậu .
- Được thôi
- Mà này lúc cậu lúng túng nhìn rất là hài đó - nó nở nụ cười nhìn hắn .
- Gì mà hài chứ - hắn có chút đỏ mặt .
-Được rồi đi thôi - những bánh xe của chiếc xe đạp lăn đi , mang hai người trẻ tuổi đến trường .
- Hộc ..... hộc cậu ... nặng ... quá - nó dần kiệt sức
- Let ' s go , Băng - hắn nói nhỏ .
Nó quay ra đằng sau nhìn thấy hắn đang ngại ngùng liền nở nụ cười :
- Cậu đang cổ vũ tôi đó hả , cám ơn nhen
- Đâu có tôi thấy cô chậm quá , sắp trễ học nên tôi mới hối cô chạy nhanh hơn thôi .
- CÁI THẰNG VÔ TÂM NÀY - do nó nổi khùng nên chiếc xe đạp phả nói là tăng tốc đến chóng mặt và bây giờ hai bạn trẻ đang đứng ở trước cổng trường .
- Ê thằng ô sin kia , mua cho tui chai nước coi - nó mệt mỏi dắt chiếc xe đạp của mình .
- Sắp vô học rồi cô còn không mau lên , đúng là chậm như rùa bò vậyc
Tay nó nắm thành quyền, sát khi lan toả ra khắp nơi,nó thầm nghĩ cái thằng chết tiệt, tại sao hồi nãy mình không vứt hắn giữa đường cho hắn đi bộ đến chết luôn , để bây giờ hắn lật lọng như thế này nhưng rồi tiếng trống trường cắt ngang dòng suy nghĩ của nó .
--------------------- ta không phải vạch ngăn cách thờ gian và không gian đâu ----------------------
giờ ra chơi
- Này , cậu mua nước cam cho tui - nó nhìn hắn chỉ về hướng căn tin
Sau khi hắn mua ly nước cam về thì
- Ngọt quá , cậu mua nước cho tui kiểu gì mà ngọt muốn chết , mua ly khác đi nhớ là không được để đường đó - nó giả bộ tức giận rồi ném ly nước cam về phía sọt rác nhưng hắn chẳng có chút phản ứng nào cả khiến cho nó gần như tức điên .
- Được thôi tôi đi mua ly khác là được chứ gì
-----------------------
- Nước cam không đường đây
- Nhạt nhẽo quá , tại sao cậu lại không để đá vào , chả ngon tý nào, mua ly khác đi
- được thôi - sắc mặt hắn cũng thay đổi nốt , nhưng nó vẫn kiên trì cho đến khi ,......
-------------------------------------
- Tôi chán uống nước cam rồi , mua nước chanh cho tôi đi
- Này , cô đang giỡn với tôi đó à - hắn đã thực sự nổi giận.
- Ờ tui đang giỡn đó - biết hắn đang nổi điên nên nó càng khoái chí
- Nhưng tôi không thích giỡn , tôi còn phải làm bài thu hoạch nữa cô làm ơn đừng phá tôi nữa - hắn lấy lại bình tĩnh .
- Nhưng tôi thích giỡn, ai kêu anh hồi sáng không chịu mua nước cho tui , nên bây giờ tui bắt anh mua nước bù - nó phớt lờ lời nói của hắn .
- Cô là trẻ con chắc
- Ừ thì tui là trẻ con mà
- Cô đừng có điên nữa để cho tôi yên có được không
- Tui không thích để cho cậu yên đó , làm gì được nhau .
- Hình như cô rất muốn ăn hành thì phải , tôi thật sự chịu hết nổi rồi đó - hắn mặt nhăn mày nhó.
- Ờ , tui rất thích ăn hành , nhất là món gà hấp hành thì bá cháy , nếu anh nấu được thì mai anh qua nhà tui nấu đi , mấy người giúp việc nhà tui nấu hổng có ngon - nó giả nai .
- Cô ..... cô - hắn cứng họng .
- Trời đất người ta mới ở cái tuổi xuân xanh thôi mà, ai cũng kêu tui bằng cô cô hết vậy nè , nói chung thì tui nhìn cũng đẹp , chỉ sợ mấy đứa người mẫu nhìn sợ chạy xách dép thôi ,bởi vậy không biết trong đầu cậu nghĩ cái gì nữa người ta nhìn đâu có già đến mức phải kêu bằng cô cô đâu - vì quá tức nên hắn bỏ đi luôn không nói một lời nào thế là kế hoạch chọc tức hắn của nó cũng đã hoàn thành .