- Thôi chào cháu ta còn có việc.Chuyển cho ta nhanh nhé!- Ông Leo đứng lên chìa tay ra.
- Vâng! Cháu sẽ cho người chuyển ngay.Để cháu tiễn bác!.- Phương cũng đứng lên chìa tay ra bắt tay với ông Leo.
- Thôi khỏi cháu. Ta gửi lời chào tới ông Trần.- Ông Leo.
- Vâng! Cháu thay mặt ba cảm ơn bác!- Phương.
- Ừ!- Ông Leo bước đi rời khỏi sảnh chính.
Phương nhìn theo ông Leo lên xe và mất dần phía xa xa.Một nụ cười toả nắng trên môi.Từ thang máy một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp một vẻ đẹp quý phái bước ra và đi lại phía Phương.
- Con gái giỏi lắm! Mẹ sẽ kêu người làm cho con một chiếc vòng độc quyền và đẹp nhất.- Bà Kim( m.n xem lại
- Con gái của mẹ mà lúc nào chả giỏi.Mà mẹ hứa đó nha!- Phương.
- Ừ! Mẹ hứa!- Bà Kim.
Thiên Duy bước ra từ thang máy làng cho hai mẹ con bà Kim giật mình. Duy muốn ra vườn hoa cho thoải mái, Duy lướt qua mẹ con bà Kim như không hề tồn tại hai người đó. Bà Kim nhìn Duy nhếch môi tạo nụ cười nửa miệng.
- Em trai thấy chị và mẹ không chào sao? Mày đúng là loại vô học.- Phương.
- Thôi con à! Em nó đã ngu thì nói thế chứ nữa cũng vậy thôi.- Bà Kim.
Duy vẫn coi hai người họ như cát bụi còn lời họ nói như muỗi ruồi vo ve bên tai
- Thôi con đi chuyển lô vũ khí cho ông Leo đã.Tạm bye mẹ!-Phương.
- Ừ! Bye con yêu!- Bà Kim.
Phương rời khỏi ngôi biệt thự, bước lên chiếc Lamborghini màu đen và khuất dần. Theo sau là những chiếc môtô và vài chiếc máy bay.Sau 15phút sau vài chiếc xe tải và vài chiếc xe Ferrari Enzo lao vút đi theo đường khác.
Duy đi chậm dãi ngắm nhìn những chậu lan đất và một và khóm hoa hồng trắng, không khí thật trong lành. Cậu bước về phía tây cuối góc của khu vườn nơi đây chỉ có vài chậu cây cảnh và những bông hoa tigôn nhưng đặc biệt tại đây lại có một cây hoa đào to trơ trụi vài lá nhưng nó vẫn vươn cao hơn so với cây trong vườn. Trên thân cây có vài vết khắc đường nét nhưng không rõ là gì vì nó đã mờ nhạt theo thời gian.Duy đứng hồi lâu ngắm nhìn cây hoa đào, chạm nhẹ tay lên thân cây bỗng nhiên thân cây phát ra tia sáng xanh lục nhưng Duy vội vàng bám chặt thân cây làm tia sáng xanh biến mất. Gió vẫn thổi nhè nhẹ làm cho những chiếc lá và cành cây rung rinh tạo ra âm thanh vui tai và trầm lắng như muốn ru ngủ mọi vật vậy.Duy ngồi xuống gốc cây hoa đào,tựa đầu lên thân cây, nhắm mắt cảm nhận gió nhè nhẹ thổi và không khí trong lành.
Giới thiệu nhân vật mới: Đỗ Thúy Hằng 17t. và Ông Leo m.n sẽ rõ sau nhé giờ nói cũng hơi dài.
Hàng loạt các xe theo sau chiếc Lamborghini thì đồng loạt chia ra các ngả đường và những chiếc máu bay cất cánh từ căn hầm của biệt thự họ Trần giờ cũng mất dạng trên bầu trời. Chiếc Lamborghini màu đen đang lao nhanh trên đường theo sát bên hai bên là hai chiếc xe cùng loại, dừng lại tại khách sạn Thiên Tử- một khách sạn cao cấp bậc nhất tại Việt Nam của tập đoàn Mars, bước xuống xe và nhanh chóng vào khách sạn theo sao là 4 tên vệ sĩ.Nhân viên khách sạn thấy Phương thì đồng loạt cúi đầu cung kính chào.
- Tiểu thư.- Các nhân viên.
Phương không mảy may để ý tới những người nhân viên kia mà chỉ bước đi tới thang máy trên môi còn nở một nụ cười khinh bỉ,bấm thang máy lên sân thượng của khách sạn.
Tinh...tinh.
Thang máy báo hiệu đã lên tới nơi và từ từ mở cửa ra,Phương bước ra khỏi thang máy thì cũng là lúc 1 chiếc máy bay - bay thấp xuống ngay tại sân thượng khách sạn mà không hề gây ra tiếng động nào để làm mọi người phải chú ý mà nếu có bất chợt nhìn thất thì họ cũng chỉ nghĩ đó là quả kinh khí cầu thôi vì toà khách sạn này rất cao những 70 tầng đó là khoảng cách rất cao không thể nhìn rõ mọi vật.
Phương bước lên máy bay,từ từ cất cánh và lao vút trên bầu trời mất hút trong những đám mây.
Trên máy bay........
Phương đang ngồi sau tên phi công sau là 4 tên vệ sĩ lúc nãy và dưới nữa là và tên chuyên gia đã chế tạo chiếc máy bay này và cả những chuyên gia về an ninh.
- Lô hàng đang ở đâu?- Phương.
- Thưa tiểu thư lô vũ khí đang trước chúng ta 90km nữa.-Vệ sĩ 1.
- Tăng tốc độ.Phải tới sát bên lô vũ khí.Nói chúng đánh lạc hướng bọn cớm và Fbi để chúng không nhận ra lần này ta giao hàng bằng máy bay.Không được sơ xót gì.- Phương.
- Rõ! - Vệ sĩ 1.
Người phi công cố gắng lái thật nhanh để đuổi kịp 12 chiếc máy bay trên kia.
Một chiếc máy bay với kiểu thiết kế đặc biệt đang bay sát theo sau 12 chiếc máy bay chở lô vũ khí.Scorpio đang lái máy bay,cô ngồi ngay ghế trên đầu bên cạnh Scorpio còn Moon và Sky ngồi ngay hàng ghế sau và sau là 4 người do Sky tuyển chọn trong bang để hỗ trợ.
Khuôn mặt thiên thần được che đi bởi chiếc mặt nạ màu bạc, đôi mắt sâu hút đang nhìn chăm chú vào chiếc laptop,những ngón tay thon dài đang di chuyển nhanh nhẹn trên bàn phím cảm ứng của chiếc laptop, cô đang tìm cách thâm nhập vào máy chủ của chiếc máy bay chở lô vũ khí.
- Tiểu thư! Trong 12 chiếc máy bay kia đâu là chiếc báy bay chứa lô vũ khí?- Moon trong chiếc mặt nạ màu tím than.
- Chiếc thứ 8 từ trái vào trong.-Cô.
- Ồ! Ông ta thật lợi hại nhìn vẻ ngoài của chiếc máy bay không ai nghĩ nó lại là chiếc máy bay có các thiết bị tiên tiến nhất của thế giới.- Moon
- Tiến thẳng lên chiếc thứ 8 từ trái vào, ép sát nó và khiến nó thụt lùi lại sau.- Cô.
- Vâng!- Scorpio trong chiếc mặt nạ màu đen.
- 10phút để lọt vào trong đó.- Cô.
- Tiểu thư! Tôi sẽ thực hiện nhiệm vụ này.- Sky trong chiếc mặt nạ màu xanh.
- Không. Người này.- Cô chỉ tay về phía một người con trai trong 4 người mà Sky chọn.
- Vâng!- Người con trai.
- Mở cửa máy bay ra.- Cô.
- Rõ!- Scorpio.
Cửa của máy bay từ từ mở ra người con trai nhận lệnh của cô giờ cũng chuẩn bị xong.Chiếc máy bay giờ đã bay sát với chiếc máy bay chở lô vũ khí,một cú nhảy hoàn hảo từ máy bay này sang máy bay kia của người con trai.Nhờ sự xâm nhập làm nhiễu máy tính chủ trong 10phút của chiếc máy bay chở lô vũ khí nên chưa biết sự xuất hiện của một người lạ đang đứng trên nóc máy bay mà vẫn chỉ cố gắng nhắm bắn chiếc máy bay đang ép sát mình.
- Tiểu thư! Cậu ta sao có thể.....- Sky.