- Chỉ có năm tên thì xử chúng nhanh gọn đi và thế người của ta vào.- Ông Trần.
- Nhưng... chúng.- Giọng ngập ngừng.
- Mau làm đi!- Ông Trần ngắt lời và quát lớn.
- Vâng.
Câu trả lời của tên đàn em vừa dứt thì đột nhiên màn hình camera và máy nghe lén mất tín hiệu lúc này màn hình chỉ xuất hiện bản đồ định vị, ông Trần cố gắng kết nối mà không được sự tức giận hiện hữu trên khuôn mặt ông.
- Chết tiệt! Chúng làm gì mà mất kết nối rồi?- Ông Trần.
- Ông chủ bình tĩnh! Chắc là do phải xử những tên cớm nên có thể bị mất tín hiệu.- Vệ sĩ Jack.
- Một lũ ăn hại! Mau gọi cho Thiên Duy bảo nó kiểm tra xem đang có chuyện gì xảy ra.- Ông Trần.
- Rõ.- Vệ sĩ Vodka.
Vodka vừa rút điên thoại chuẩn bị gọi thì camera lại có tín hiệu, màn hình camera là hình ảnh những tên cớm nằm la liệt trên đất. Cơ mặt mọi người dãn ra khi camera và máy nghe lén có tín hiệu.
- Chúng mày làm cái quái gì vậy?- Ông Trần tức giận quát qua bộ đàm.
- Xin lỗi ông chủ! Do đột ngột quá nên tín hiệu camera bị mất.
- Xử lý xong rồi thì mau chóng thay người và rời đi.- Ông Trần.
- Vâng.
Tất cả lại ổn thoả, ông Trần lại nhìn vào màn hình laptop nơi mà toàn bộ đường đi trong thành phố đều được Thiên Duy lập trình để phục vụ cho mục đích tiền của ông Trần. Xe đã rời chạm cuối an toàn, màn hình vẫn hiển thị vị trí xe đang đi và hướng đi của xe.
- Thưa ông chủ! Xe đã rời trạm an toàn.
- Mau di chuyển về phía Tây Bắc để giao hàng.- Ông Trần.
- Rõ.
Trên môi ông Trần nở một nụ cười nửa miệng, mắt vẫn nhìn vào màn hình laptop. Chiếc Porsche 356A vẫn lướt nhanh trên đường để lại sau làn khói trắng mờ ảo tan biến vào không gian.
[ Chào ông bạn! ]
[ Thế nào rồi? Lô hàng đã chuyển tới cho tôi chưa ông bạn? ]
[ Sắp tới nơi rồi ông bạn. Chúng ta nên thận trọng. ]
[ Khi tôi nhận được lô hàng thì tiền sẽ được chuyển vào tài khoản ông ngay lập tức. ]
[ Haha. Chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác trong lần sau nữa. ]
[ Tôi rất vui...]
- Ông chủ! Chiếc xe chạy không đúng với hướng đã định. Nó đã rẽ trái.- Jack hoảng hốt nhìn trên màn hình.
Ông Trần ngừng cuộc nói chuyện nhìn vào màn hình chiếc laptop, trên màn hình chiếc container chở lô vũ khí đột nhiên rẽ phải chếch đi so với hướng xác định ban đầu, đôi đồng tử ông dãn ra, chiếc điện thoại trên tay rơi xuống tạo ra âm thanh " cộp " khiến ông giật mình và trở lại vẻ mặt bình thản, rút bộ đàm quát lớn.
- Chúng mày đang làm trò gì? Sao lại đi chệch hướng chỉ đường?- Ông Trần.
- Tín hiệu mất hết rồi thưa ông chủ!- Vodka vẻ đầy lo lắng khi bản đồ thành phố màn hình laptop biến mất chấm định vị năm chiếc xe container, camera và máy nghe cũng mất toàn bộ tín hiệu.
- Khốn kiếp! Mau gọi cho Thiên Duy đi tìm xem chúng đang ở đâu.- Ông Trần.
- Vâng!- Jack.
- Lũ khốn kiếp! Chắc chắn chúng ta đã bị tráo người.- Ông Trần.
- Thưa ông chủ! Cậu chủ nói chúng đang trên đường FFC30 ngay cột mốc số 14. Cậu chủ đã vô hiệu hoá xe trong 10 phút.- Jack.
- Mau tới đó. Huy động trực thang chặn đường chúng, gọi tất cả người tới đó. Chúng ta phải lấy lại được lô vũ khí trước khi CIA và FBI tới.- Ông Trần.
- Rõ.- Vodka.
Chiếc Porsche 356A lao nhanh trên đường và đột ngột cua gấp toạ nên những tia lửa bắn téo lên và lại biến mất.
----------------------
Cô đứng bên cửa sổ ngắm nhìn những tia nắng ấm áp xuyên qua cửa sổ lọt vào căn phòng. Không khí trong bệnh việt thật ngột ngạt khiến cô khó chịu khẽ chau mày, đôi mắt sâu hút nhìn ra xa xa ngắm nhìn cảnh xung quanh.
Cộc... cộc.
Cô hướng đôi mắt sâu hút ra phía cửa nơi vừa phát ra âm thanh.
- Chúng tôi vào được không?
[ Tiếp
- Yên tâm.Cậu ta làm được.- Cô ngắt lời Sky.
- Hãy bắn đi và cố đảm bảo an toàn cho anh ta từ xa.- Cô
Tất cả mọi người trong máy bay đều nhìn người con trai kia đầy lo lắng nhưng cô vẫn chăm chú nhìn màn hình laptop,những ngón tay thon dài vẫn lướt nhanh trên bàn phím. chiếc máy bay thấy chiếc kia thụt lùi về sau thì lượn lại và cố gắng bắn tỉa hạ gục những người trong chiếc máy bay cô đang ngồi.Tất cả đã bay bao vây máy bay cô đang ngồi.Sky và Moon dùng súng ngắm bắn tỉa ZZ,tất cả đang cố bảo vệ an toàn cho người con trai kia.
- Dùng khẩu Kp ngắm bắn tỉa hạ gục tên chuyên gia trước.- Cô nói qua bộ đàm cho người con trai kia.
Người con trai kia đang đứng trên nóc của máy bay né tránh những phát súng bắn tỉa,tốc độ nhanh của nó khiến người con trai đó đứng không vững vì lần đầu tiên thực hiện trên không.Nhờ chiếc máy bay mở cửa kính nên cậu từ từ hạ gục được chuyên gia bằng khẩu Kp.
- Nhanh chóng lẻn vào trong đó trong s.- Cô nói qua bộ đàm được gắn trên tai người con trai.
Từ xa chiếc máy bay của Phương tới,nhanh chóng phát hiện ra người con trai kia và đang tiến sát lại.Đồng loạt bắn tỉa nhưng do những chiếc máy bay đều chống đạn nên hạ gục được là điều rất khó.Người con trai đã lọt vào trong an toàn.
- Giết hết! Lái máy bay rời khỏi vòng vây.-Cô nói qua bộ đàm.
Người con trai giết hết tất cả tên còn lại trong máy bay bằng khẩu Kp.Chiếc máy bay thứ trao đảo và đang rơi từ từ xuống do không có người lái.
- Nhanh chóng cầm lái đi.- Cô hét lên qua bộ đàm.
Đôi mắt sâu hút đang nhìn chiếc máy bay thứ đầy vẻ lo lắng.M.n ai cũng lo cho người con trai kia,những chiếc máy bay kia đang bắn tỉa và bao vây cả hai chiếc máy bay lại.
- Moon mang bom đúng không?- Cô.
- Có nhưng không thể phá hủy được những chiếc máy bay kia chị à.- Moon.
- Yên tâm.Scorpio hãy cho máy bay xoay tròn tạo khói và vòng qua tất cả nóc của những chiếc máy bay kia.- Cô.
- Nhưng như thế sẽ rất nguy hiểm chệch một li sẽ mất mạng đó tiểu thư.- Scorpio.
- Thực hiện đi.- Cô giọng lạnh lùng.
Scorpio cho máy bay tăng tốc cho máy bay xoáy tròn trên không chung và vòng qua chiếc máy bay cô nhanh chóng thả bom vào chiếc máy bay nhờ chúng mở nóc và thoát khỏi vòng vây.
- Cho nổ.- Cô.
Khi câu nói của cô vừa dứt cũng chính là lúc đồng loạt chiếc máy bay nổ tung.Những đám lửa,tro tàn bay trên không thật bắt mắt.
Phương thấy chiếc máy bay kia nổ tung thì không khỏi hoảng hố và lo lắng.Khuôn mặt xinh xắn tái nhợt đi,đôi môi mím chặt,tay nắm lại tạo thành nắm đấm.
- Khốn kiếp! Mau cho chiếc máy bay đó nổ tung cho tao.- Phương.
- Rõ!-Đồng thanh.
Những chuyên gia máy tính và chuyên gia chế tạo máy bay bắt đầu xâm nhập vào máy chủ của chiếc máy bay cô đang ngồi và cả chiếc máy bay chở lô vũ khí nhưng tất cả đều vô vọng vì vòng chắn an ninh của nó quá hoàn hảo kể cả chiếc máy bay chở lô vũ khí do họ chế tạo và thiết lập cũng không thể xâm nhập vào.
- Tiểu thư! Chúng tôi bất lực rồi vì thật sự người thiết lập hệ thống an ninh quả là thiên tài.- Các chuyên gia.
- Vậy các ông mang danh chuyên gia làm gì?Một lũ bất tài.- Phương.
- Xin lỗi tiểu thư! - Các chuyên gia.
- Bắn chúng nó cho tao.- Phương ra lệnh.
- Nhưng chiếc máy bay kia có vỏ chống đạn thưa tiểu thư.- Vệ sĩ.
- Câm mồm cho tao.Làm theo mệnh lệnh bắn cho tao.- Phương tức giận quát.
Hàng loạt họng súng nhắm bắn vào cả hai chiếc máy bay.
Chiếc máy bay thứ đang chao đảo như muốn lao xuống khỏi không trung.
- Đuổi theo chiếc máy bay thứ ,áp sát vào nó.- Cô.
- Vâng!- Scorpio.
- Nghe rõ đây hãi lái đi.- Cô hét lên trong bộ đàm.
Cô lo lắng nhín chiếc máy bay đang chao đảo,người con trai trong chiếc mát có nét kiệt sức do thiếu oxi nếu tiếp tục anh ta sẽ chết.Scorpio lái lại sát gần chiếc máy bay chở lô vũ khí,những phát đạn đang nhắm bắn vào cả hai chiếc máy bay.
- Mở cửa máy bay ra.- Cô.
- Không! Tiểu thư không thể.- Đồng thanh.
- Yên tâm.- Cô nhẹ nhàng nói.
Đội lên đầu chiếc mũ lưỡi trai màu đen,nhẹ nhàng gấp chiếc laptop xuống, đứng lên bước đến cửa máy bay chuẩn bị nhảy thì một bàn tay nắm lấy tay cô.
- Tiểu thư!Hãy để em nhảy.- Moon.
- Không việc mày rất nguy hiểm hãy ở yên đây.- Cô.
- Không em không để tiểu thư đi.- Moon.
- Không!- Câu trả lời dứt khoát.
Cô hất tay Moon ra và nhảy xuống.Moon có cảm giác hụt hẫng vì chưa bao giờ cô buông tay cô bé cả,cảm giáo lo lắng bất an đang xâm chiếm trái tim cô nhóc.
- Em phải bảo vệ tiểu thư.- Moon
Moon toan nhảy thì một bàn tay nắm chặt tay Moon và lô lại.
- Em xuống đó cũng không giúp gì cho tiểu thư được mà càng làm cho tiểu thư thêm lo lắng thôi nên hãy ở yên trong này.- Sky.
- Nhưng tiểu thư sẽ....- Moon.
- Em yên tâm tiểu thư rất thông minh nên sẽ an toàn thôi.- Sky.
- Vâng!- Moon ngồi xuống theo dõi những cử chỉ của cô.
Cô nhảy xuống rất an toàn nhưng do Phương đã nhìn thấy sự xuất hiện của cô thì ra lệnh cho vệ sĩ nhắm bắn tỉa vào cô.Cô vẫn tránh né những phát súng nhanh chóng tới đầu máy bay,hoá ra anh ta đang thiếu oxi nhưng giờ cô không thể vào trong được vì máy bay đã đóng kín tất cả cho dù người trong có làm gì cũng không vô dụng,giờ chỉ còn cách phá lớp kính kia nhưng nó được bằng loại kính rất đặc biệt không thể phá vỡ được bằng những loại thông thường.Tình hình rất nguy hiểm những phát đạn vẫn bắn ra nhắm vào cô cho dù Scorpio, Moon và Sky cố gắng bảo vệ cô.Còn người con trai kia đang yếu dần.
- Hãy dùng khẩu HĐP bắn cho tao.- Phương.
- Vâng!- Vệ sĩ.
Một nụ cười nửa miệng trên môi Phương,ánh mắt chứa đầy sự tức giận.
Một tên vệ sĩ nhắm bắn cô bằng khẩu HĐP - khẩu súng này chỉ cần xác định mục tiêu cần bắn và bóp cò là xong nó sẽ bắn trúng mục tiêu mà không cần bất cứ người giỏi bắn súng.
Viên đạn đang bay từ từ đến chỗ cô, Scorpio lái máy bay chắn viên đạn đó nhưng viên đạn bay xượt qua máy bay và đang lao thẳng tới chỗ cô.
- Không!Tiểu thư.- Moon,Sky và Scorpio vừa bất ngờ và rất lo lắng xen lẫn hốt hoảng.