Mấy anh em Soái Quân đã dừng đánh, tên quản lý dương dương tự đắc cho rằng mọi người sợ cái tên Tương bang. Nhưng gã đột nhiên phát hiện không phải vậy, ánh mắt mọi người lạnh như băng, đang định chạy trốn thì Quang Tử xông lên, một quyền đánh vỡ mũi, nói:
- Ông mày đây hận nhất là nghe thấy hai chữ Tương bang. Tiên sư bà nhà nó nữa chứ! Này thì mày tự hào! Này thì mày vênh váo!
Lập tức, mấy anh em Soái Quân đi lên, thi nhau đạp lên tên quản lý. Tên quản lý tru lên, hỏi:
- Rốt cuộc chúng mày là ai?
Sở Thiên từ từ đi tới, tựa lên quầy thu ngân, nhàn nhạt nói:
- Soái Quân!
Lập tức, hắn cầm điện thoại bên trên quầy thu ngân, nhìn nữ trưởng nhóm và nhân viên thu ngân, hỏi:
- Cái này bao nhiêu tiền?
Nữ trưởng nhóm và nhân viên thu ngân từ trước tới nay tuy rằng chưa từng nghe thấy Soái Quân, nhưng ngay cả Tương bang họ cũng không sợ liền đoán lai lịch của mấy người này không nhỏ, giờ lại thấy Sở Thiên cầm điện thoại lên hỏi, nhân viên thu ngân nhìn nữ trưởng nhóm, run rẩy nói:
- Không cần tiền.
Nữ trưởng nhóm cũng phụ họa một câu:
- Không cần, không cần.
Sở Thiên vung tay lên, đưa cho người đứng cạnh:
- Đập điện thoại.
Dưới mấy đao của anh em Soái Quân, chiếc điện thoại liền tan nát. Sở Thiên quay đầu nói với Quang Tử:
- Để cho anh em đi lên các tầng tên, điều tra xem còn những thứ gì không cần tiền.
Sau đó, hắn thở dài nói:
- Đập hết những thứ không cần tiền cho tôi. Thứ có giá trị tôi không bồi nổi! Cần nhớ một cái khăn mặt này trị giá 1000 nguyên!
Quang Tử cùng những anh em Soái Quân khác suýt nữa ngất xỉu, trong lòng càng tức giận hơn, chỉ vào quản lý, nói:
- Đồ vật ở đây thứ nào đáng giá? Nói!
Tên uản lý thương tích đầy mình, đã mất hết uy phong lúc trước, chịu đau đớn, sợ hãi nói:
- Không cần tiền, đều không cần tiền!
Anh em Soái Quân nghe vậy, bắt đầu đập phá, đập xong chuẩn bị đi lên những tầng khác thì Sở Thiên lại nhớ tới một việc, lén gọi Quang Tử và mấy anh em Soái Quân đến, thấp giọng nói bên tai một hồi. Quang Tử cười cười, vỗ ngực nói:
- Cứ giao cho anh!
Nói xong anh ta mang năm người đi lên tầng.
Đám người Quang Tử sau khi lên tầng, hơn trăm anh em Soái Quân chịu trách nhiệm đập phá tầng một, đập dần lên tầng năm, sau đó lại đập từ tầng năm xuống tầng một, đuổi toàn bộ khách ra. Chỉ trong thời gian ngắn, Trung tâm tắm xông hơi Dạ Lai Lãng gà bay chó chạy, người người kinh hoàng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Một vài người dân tò mò muốn xem chuyện gì đang xảy ra nhưng bị Soái Quân đuổi đi, có người lén lút ấn 110 báo cáo nơi này đang xảy ra ẩu đả.
Nữ cảnh sát trung tâm 110 nghe vậy sững sờ, vừa rồi có một thanh niên nói bị lừa gạt, sao giờ lại thành trung tâm tắm xông hơi Dạ Lai Lãng bị đập phá? Sự đời thay đổi đúng là nhanh.
Hơn 10 phút sau, Quang Tử cùng anh em Soái Quân dẫn theo hai người quấn khăn tắm đưa tới trước mặt Sở Thiên, chính là hai người Văn Sở trưởng. Quang Tử đưa cho điện thoại cho Sở Thiên xem ảnh chụp, Sở Thiên nhìn cảnh hai người Văn Sở trưởng "hỗn chiến" với nhân viên mát xa, mỉm cười nói:
- Văn Sở trưởng, tôi thực không ngờ sau giờ hành chính Văn Sở trưởng không giải quyết để làm những việc này, đúng là đã khiến tôi đau lòng. Anh không chịu đòi lại công lý cho tôi, vì vậy tôi đành tự mình giải quyết. Mặt khác, tôi muốn đăng hình này lên báo, tiêu đề thì dễ rồi, "không bàn chuyện công, hai vị sở trưởng tìm thú vui riêng". Hai vị nghĩ thế nào?
Văn Sở trưởng bị Quang Tử bắt gian tại giường, còn chụp ảnh làm bằng chứng, vô cùng tức giận, đang định gọi người tới xích cổ mấy người này về đồn. Nhưng khi xuống đây thấy toàn là người của Quang Tử, trong lòng cũng sợ hãi vài phần.
Gã biết rõ những người này là xã hội đen, có lai lịch lớn, gã không trêu chọc nổi. Nhưng nếu như Sở Thiên làm vậy, chẳng khác nào sét đánh. Hình ảnh này mà lên báo, tiền đồ của gã sẽ tan biến.
Văn Sở trưởng là người thông minh, thấy Sở Thiên hỏi gã liền biết có cơ hội chuyển cơ, vội mở miệng nói:
- Các vị, có gì thì thương lượng, có gì cứ thương lượng, chớ nên tuyệt tình như vậy, nên cho một con đường sống!
Sở Thiên gật đầu, tên Văn sở trưởng này đúng là thông minh, vì vậy vui vẻ nói:
- Rất đơn giản, chỉ cần các anh dàn xếp chuyện đêm nay thật tốt, thì mấy tấm ảnh này coi như không có.
Văn Sở trưởng chớp mắt, biết rõ Sở Thiên ý tứ, vội vàng lên tiếng:
- Tôi biết rõ phải làm sao, tôi biết rõ làm sao bây giờ, hoàn toàn bên trong lắp đặt thiết bị, bên trong lắp đặt thiết bị (ps: câu này em k hiểu lắm, nhưng vì không có file nguồn để đối chiếu nên không biết sửa thế nào, đến đoạn có liên quan tình tiết này, em sẽ giải thích sau nhé, mong mọi ng thông cảm, khúc này lỗi quá, dịch rất vất vả, hic – tc)
Sở Thiên và Quang Tử mỉm cười, không trách gã có thể làm lên chức Sở trưởng, đúng là cũng có chút thông minh, ngay cả điều này cũng có thể nghĩ ra. Sở Thiên gật đầu, quay đầu nói với anh em Soái Quân:
- Đưa quần áo cho họ, để cho hai vị Sở trưởng quay về công tác.
Anh em Soái Quân quăng quần áo trả lại. Văn Sở trưởng mặc đồng phục cảnh sát lên liền có chút dũng khí, mỉm cười, nói với Sở Thiên:
- Vậy còn những tấm ảnh kia?
Sở Thiên mỉm cười, nhìn mà như không nhìn, nói:
- Yên tâm, Soái Quân từ trước tới nay luôn giữ lời. Chỉ cần hai người làm xong, tôi sẽ xóa toàn bộ ảnh. Thôi đi đi.
Văn Sở trưởng nghe thấy hai chữ "Soái Quân", sắc mặt liền thay đổi, biết rõ đây là bang phái mới quật khởi, thế lực vô cùng lớn, vội vàng xám xịt ra khỏi cửa, sau đó quay đầu lại, nói liên hồi:
- Yên tâm, yên tâm.
Sở Thiên biết việc đêm nay tất sẽ bị chú ý, để tránh những phiền toái không cần thiết, vì vậy hắn bắt Văn Sở trưởng đi đối phó là hay nhất. Dù sao đây cũng là quận của gã, gã đương nhiên biết làm sao để giải quyết phiền phức.
Sở Thiên thấy bọn họ rời khỏi, lại nhìn thời gian thấy không chênh lệch lắm, nói với Quang Tử:
- Anh Quang, anh mang chừng một trăm anh em Soái Quân đi mai phục trong ngõ nhỏ đối diện. Nếu em đoán không sai thì tên Thành ca đầu nhập Tương bang cũng sắp xuất hiện. Chúng ta đuổi từ đây, vậy khẳng định gã sẽ chạy vào ngõ nhỏ đó. Hôm nay chúng ta đánh chó cho chủ nhân xem, ngàn vạn lần chớ để gã chạy.
Sở Thiên đoán không sai, chủ nhân Dạ Lai Lãng Thành ca mang theo thủ hạ đắc lực đang vui vẻ ăn thịt chó thì thủ hạ ở Dạ Lai Lang gọi điện báo có người gây sự.
Vẫn chưa nói xong thì Thành ca đột nhiên nghe thấy tiếng hét thảm của người gọi tới cùng thanh âm đập phá, điện thoại ngay sau đó cũng bị phá vỡ. Bởi vậy Thành ca liền vội vàng triệu tập hơn sáu mươi người xuất phát. Gã còn gọi cho cả Trường Tôn Cẩn Thành, xin phái một ít người tới trợ giúp, mượn lần này kiểm tra luôn ông chủ mới Trường Tôn Cẩn Thành như thế nào, liệu có đúng như lời nói tất cả mọi người đều là người một nhà hay không?
Thành ca ngậm tẩu đi tới Dạ Lai Lãng, thấy bị đập phá rối tinh rối mù lên, trong lòng vừa tức vừa xót, gào lên:
- Tổ sư cha nha nó, ai, ai dám tới địa bàn của ông mày gây sự?
Sở Thiên đi ra,thản nhiên nói:
- Là tôi!
Bên người Sở Thiên có hơn trăm anh em Soái Quân, mỗi người đều tinh thần phấn chấn, ý chí chiến đấu sôi sục, dao bầu trong tay dưới ánh đèn lóe lên.
Thành ca thấy tuổi Sở Thiên còn trẻ, đang định miệt thị một phen nhưng thấy hơn trăm người đi ra, trong lòng không hiểu sao hoảng hốt, nhưng vẫn cố trấn định tinh thần, mở miệng nói:
- Mày là ai? Lặn lộn ở nơi nào? Vì sao tới địa bàn của tao gây sự?
Sở Thiên mỉm cười, lắc đầu, từ chối cho ý kiến, nói:
- Tại sao tôi đập phá thì anh tự đi mà hỏi nhân viên quản lí, lĩnh ban (trưởng nhóm) kia sẽ rõ. Hiện tại tôi muốn tiêu diệt anh.
Thành ca không tự chủ lui lại mấy bước, quay đầu nhìn hơn sáu mươi anh em mang theo, lấy dũng khí trở lại. Tuy rằng có chênh lệch nhưng vẫn có thể liều mạng, hơn nữa có thể Trường Tôn Cẩn Thành cũng đang phái người tới, vì vậy cứng rắn nói:
- Thằng ranh này, khẩu khí rất lớn. Sao mày không hỏi một chút Thành ca đã lăn lộn chốn giang hồ bao nhiêu năm, có thể bị mày dọa sao? Đừng nhìn hiện giờ mày người đông thế mạnh, đợi chút nữa trợ thủ của tao tới, đến lúc đó tao muốn xem mày khóc lóc xin tha!
Sở Thiên thở dài một hơi, khinh thường nói:
- Anh chớ có hi vọng hão huyền. Trường Tôn Cẩn Thành tuyệt đối không cứu anh đâu, tuyệt đối sẽ không phái người trợ giúp. Hơn nữa tôi nói rõ cho anh biết, tôi muốn diệt anh chính là bởi vì muốn diệt Trường Tôn Cẩn Thành.
Trong lòng Thành ca kinh hãi, nhìn bốn phía, mong chờ Tương bang nhanh chạy tới đây, nhưng hoàn toàn không có động tĩnh gì, ngoại trừ người vây quanh xem thì chẳng thấy người Tương bang đâu, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ Trường Tôn Cẩn Thành không để ý tới sống chết của mình? Lúc này Sở Thiên lạnh lùng nói:
- Anh em Soái quân, đêm nay là trận đầu tiên của mọi người, tiêu diệt bọn chúng!
Soái Quân như lang như hổ phóng tới. Thành ca tuy có hơn sáu mươi người, nhưng bình thường dọa dân chúng còn được, đối mặt với Soái Quân nhân số nhiều hơn, lại được huấn luyện bài bản, vừa chống cự liền vứt bỏ hơn hai mươi người bị thương, chạy trốn tán loạn, tất cả đều chạy về phía ngõ nhỏ.
Chúng cho rằng ở đó địa hình phức tạp, dễ dàng trốn thoát. Thành ca mang theo hơn mười người không bị thương, vừa bước vào ngõ nhỏ liền cảm thấy không thích hợp, bên trong có hơn trăm người đang cầm dao bầu chờ đợi.
[hide]
Sở Thiên bỗng nhiên thở dài, xem ra cùng như vậy ngang ngược không nói đạo lý người giao tiếp thật sự hao tổn tâm trí, vì vậy móc ra nguyên vỗ vào quầy thu ngân lên, nói: “Ta toàn thân cao thấp cứ như vậy nhiều, các ngươi yêu có muốn hay không.”
Cô thu ngân nhìn xem hóa đơn, khinh thường cầm qua nguyên, du dương nói: “Cái này liền số lẻ cũng chưa tới, ngươi tổng cộng tiêu phí tám mươi nguyên, tăng thêm khăn mặt một nghìn đồng, tổng cộng là bốn ngàn tám trăm tám mươi nguyên, nói cho ngươi biết, lo lắng đầy đủ tiền, đêm nay ngươi cũng không cần ra cái này miệng, còn như vậy túm làm gì.”
Sở Thiên liền hóa đơn đều lười đối với, liền khăn mặt phá hủy đều muốn ngàn nguyên bồi thường, ngươi còn muốn theo chân bọn họ nói cái gì đạo lý đâu này? Sở Thiên lấy điện thoại di động ra, bất khả tư nghị toát ra một câu: “Ta có thể không thể báo động?”
Người chung quanh tất cả đều nở nụ cười, tựa hồ Sở Thiên nói rất đúng rất dễ nghe chê cười, làm dáng nữ lĩnh ban khinh thường nhìn xem Sở Thiên nói: “Báo a..., chúng ta để cho ngươi báo, xem cảnh sát quản mặc kệ những chuyện này.”
Sở Thiên thật đúng là vượt quá dự liệu của tất cả mọi người bấm , đem sự tình đơn giản miêu tả một hồi, gọi trung tâm nữ cảnh sát thành viên rất không khách khí cùng Sở Thiên nói, đây là bọn hắn ở giữa chuyện tình, không có nhiều như vậy tinh lực cảnh lực để ý tới, muốn chính bọn hắn hiệp thương giải quyết, sau đó sẽ đem điện thoại cúp.
Làm dáng nữ lĩnh ban không cong bộ ngực đầy đặn, cười nhạo nói: “Như thế nào đây? Cảnh sát tới hay không à? Ngươi hiện tại cũng đánh cho, không có gì kế sách đi à nha, tranh thủ thời gian ngoan ngoãn làm cho người ta đưa tiền tới đây a, nếu như không phải nhìn ngươi tiểu đệ đệ một cái, sớm đem ngươi đánh chính là răng rơi đầy đất rồi.”
Lúc này, bên ngoài đi vào hai cái ăn mặc đồng phục cảnh sát người đang tiếp khách tiểu thư cùng đi xuống, cười cười nói nói tiến vào ‘Dạ Lai Lãng’, làm dáng nữ lĩnh ban bề bộn thiếp thân đi lên, vũ mị cùng bên trái nam cảnh sát xem xét cười nói: “Văn Sở trưởng, ngươi mạnh khỏe lâu không có tới a..., hôm nay ngọn gió nào đem ngươi thổi tới rồi hả? Mau mau bên trong mời, chúng ta an bài cho ngươi tốt nhất gian phòng, tốt nhất phục vụ.”
Văn Sở trưởng cười hắc hắc, con mắt ngắm vài lần làm dáng nữ lĩnh ban nhũ câu, mập mờ nói: “Quy củ cũ, quy củ cũ, hay là năm tầng V phòng tốt rồi, đây là chúng ta mới điều đến phó sở trưởng, các ngươi về sau muốn thân cận hơn một chút.”
Làm dáng nữ lĩnh ban lập tức giao thân xác dán đi lên, tiếng phóng đãng cười nói: “Phó sở trưởng, tuổi trẻ tài cao a..., đêm nay liền hảo hảo ở tại nơi đây hưởng thụ hưởng thụ, bảo vệ ngươi xem như ở nhà, hóa đơn tính toán của ta.”
Sở Thiên nghe được bọn họ là cảnh sát, bề bộn một cái bước xa đi đến Văn Sở trưởng trước mặt, cười cười nói: “Văn Sở trưởng buổi tối tốt, ta nghĩ muốn cử báo cái tình huống, cái này ‘Dạ Lai Lãng’ có vượt hắc hành vi, còn lừa gạt ta, hi vọng ngươi công chính xử lý.”
Văn Sở trưởng lạnh lùng quét Sở Thiên liếc, rất không bình tĩnh nói: “Tuổi còn trẻ như thế nào chạy tới nơi này rồi hả? Ta hiện tại tan việc, không nói chuyện công sự, có chuyện gì ngày mai đi đồn công an báo động hơn nữa.” Nói xong, liền lôi kéo phó sở trưởng khinh xa thục lộ lên lầu, nhìn cũng không nhìn Sở Thiên liếc, hỏi cũng không hỏi Sở Thiên muốn cử báo sự tình gì.
Làm dáng nữ lĩnh ban miệt thị nhìn xem Sở Thiên, hừ một tiếng, nói: “Tiểu tử, hết hy vọng đi à nha? Văn Sở trưởng đều theo chúng ta thiết lắm.”
Trách nhiệm quản lý thân thân eo, không kiên nhẫn nói: “Tranh thủ thời gian đấy, làm cho người ta mang tiền chuộc ngươi, lão tử tính nhẫn nại mặc dù tốt, ta những huynh đệ này cũng không phải là ăn chay.”
Bảy tám cái bảo an tức thời vung vẩy vung vẩy trong tay côn gỗ, trên mặt lộ ra hung tướng.
Cô thu ngân nhẹ nhàng thổi qua một câu khinh thường lời nói: “Đúng đấy, báo đáp cảnh đâu rồi, ngây thơ, cũng không hỏi thăm một chút, lão bản của chúng ta là ai, Thượng Hải ghềnh nổi danh Hổ Bang lão đại, Thành ca, cảnh sát dám quản?”
Sở Thiên trong lòng hơi động một chút, Hổ Bang? Như thế nào chưa từng nghe qua đâu này? Hẳn là cái gì nhị tam lưu tiểu bang phái a.
Trách nhiệm quản lý lúc này cải chính: “Đó là xưa cũ lịch rồi, Thành ca tìm cái núi dựa lớn, đã đầu phục Tương bang, bây giờ là Tương bang đường chủ, cho nên hiện tại chúng ta chỗ dựa cũng là Tương bang, ngươi nói ngưu không ngưu?” Lập tức nhìn xem Sở Thiên nói: “Tiểu tử, ngươi có lẽ nghe qua Tương bang a? Tranh thủ thời gian lấy tiền a, nếu không chính là cùng Tương bang đối nghịch.”
Nghe được ‘Tương bang’ hai chữ, làm dáng nữ lĩnh ban, còn có vây quanh Sở Thiên bảo an đều không tự chủ được đứng thẳng lên sống lưng.
Sở Thiên mỉm cười, đêm nay nên làm chút chuyện, thăm dò thăm dò động tĩnh rồi, vì vậy mở miệng nói: “Tốt, ta hiện tại muốn anh ta lấy tiền tới đây, ta giao, ta trả không được.”
Sở Thiên cho Hải Tử gọi điện thoại, lớn tiếng muốn hắn lại để cho Quang Tử mang lên bốn ngàn nguyên tới đây ‘Dạ Lai Lãng’ trung tâm. Sau khi để điện thoại xuống, lại dùng tin tức nói cho Quang Tử mang lên hai trăm người, mang lên gia hỏa tới đây.
Trách nhiệm quản lý bọn hắn đều hài lòng nhìn xem Sở Thiên biểu hiện, cho rằng Sở Thiên chịu thua rồi, vì vậy lại để cho Sở Thiên đến bên cạnh trên ghế ngồi chờ, còn lại để cho một cái lưng hùm vai gấu bảo an coi chừng Sở Thiên.
' sau, hơn mười lượng diện bao xa chen chúc mà dừng, đem toàn bộ ‘Dạ Lai Lãng’ bao bọc vây quanh, xuống hơn hai trăm tên Soái quân huynh đệ, cửa bảo an còn không có cảnh báo, đã bị người dùng dao bầu chống chọi cổ, sau đó bị Soái quân huynh đệ đánh chính là răng rơi đầy đất, Quang Tử tự mình dẫn người nhảy vào đại sảnh, nhìn thấy Sở Thiên tại trên ghế ngồi không, bên cạnh còn đứng lấy cái bảo an nhìn xem Sở Thiên, trong nội tâm tức giận, vung tay lên, mười cái Soái quân huynh đệ vây quanh cái kia bảo an liền cuồng ẩu.
Làm dáng nữ lĩnh ban, còn có thu ngân thành viên bọn hắn nhìn thấy đột nhiên xông tới nhiều người như vậy, sợ tới mức hai chân phát run, lách vào tại trong quầy thu ngân mặt không dám lộn xộn, trách nhiệm quản lý rốt cuộc là tiếp kiến các mặt của xã hội đấy, ngoài mạnh trong yếu quát: “Bằng hữu, các ngươi là đầu nào trên đường hay sao? Có biết hay không quy củ? Có biết hay không ai vậy tráo hay sao?”
Đại sảnh tất cả mọi người đình chỉ động tác, toàn bộ nhìn qua trách nhiệm quản lý, chờ hắn nói ra danh hào, trách nhiệm quản lý gặp mọi người im lặng xuống nhìn xem hắn, cho rằng hù ngã đám người này, vì vậy thanh hắng giọng, quát: “Chúng ta là Tương bang người.”
Vốn ẩu đả bảo an những cái... Kia Soái quân huynh đệ lúc này hoàn toàn buông xuống trong tay sống, trách nhiệm quản lý còn dương dương tự đắc, cho rằng tất cả mọi người sợ Tương bang cái này danh hào, chợt phát hiện không đúng, tất cả mọi người xem ánh mắt đều là rét lạnh đấy, đang muốn đào tẩu.
Quang Tử đã vọt lên, một quyền đập nện tại trên mũi của hắn, nhàn nhạt nói: “Lão tử hận nhất nghe thấy Tương bang hai chữ, ngươi tiên sư bà ngoại nhà nó chứ còn nói như vậy tự hào.”
Lập tức mấy cái Soái quân huynh đệ lao đến, liều mạng đá lấy chảy máu mũi trách nhiệm quản lý, trách nhiệm quản lý bên cạnh tru lên bên cạnh đặt câu hỏi: “Các ngươi đến tột cùng là người nào à?”
Sở Thiên đi từ từ đi qua, tựa ở quầy thu ngân lên, nhàn nhạt nói: “Soái quân.” Lập tức cầm lấy quầy thu ngân bên trên điện thoại, nhìn xem làm dáng nữ lĩnh ban còn có thu ngân thành viên, hỏi: “Cái này bao nhiêu tiền?”
Làm dáng nữ lĩnh ban cùng thu ngân thành viên tuy nhiên trước kia chưa từng nghe qua cái gì ‘Soái quân’, nhưng thấy đến đám người này liền đem giúp đỡ còn không sợ, biết rõ lai lịch của bọn hắn không nhỏ, bây giờ nhìn lấy Sở Thiên cầm lấy điện thoại hỏi nàng đám bọn họ, thu ngân thành viên nhìn xem làm dáng nữ lĩnh ban, run rẩy nói: “Không cần tiền.” Làm dáng nữ lĩnh ban cũng đuổi kịp một câu, phụ họa nói: “Không cần tiền.”
Sở Thiên vung tay lên, cùng bên cạnh Soái quân huynh đệ nói: “Đem điện thoại đập phá.”
Soái quân huynh đệ mấy dưới đao đi, điện thoại liền biến thành nhảo nhoẹt, Sở Thiên quay đầu cùng Quang Tử nói: “Lại để cho các huynh đệ mang theo bọn hắn ba cái một tầng một tầng điều tra đi lên, hỏi một chút còn có những vật kia không cần tiền đấy.” Sau đó, thở dài: “Đem những cái... Kia không cần tiền đồ vật đều cho ta đập phá, đòi tiền đồ vật, ta thật sự không thường nổi, muốn biết rõ này phá khăn mặt muốn một nghìn đại dương đâu.”
Quang Tử cùng bên người một ít Soái quân huynh đệ đều thiếu chút nữa té xỉu, trong nội tâm hận khí thì càng đã đến, nhắc tới trách nhiệm quản lý, chỉ vào đại đường đồ vật, nói: “Đại đường nào thứ đồ vật là muốn tiền? Ngươi nói.”
Trách nhiệm quản lý mình đầy thương tích, sớm đã không có vừa rồi uy phong, chịu đựng đau đớn, sợ hãi nói: “Không cần tiền, đều không cần tiền.”
Soái quân các huynh đệ nghe được không cần tiền, mà bắt đầu đem đại đường nện phá nghiền nát toái, nện xong sau đang chuẩn bị nện những tầng lầu khác đấy, Sở Thiên chợt nhớ tới một việc, vụng trộm kêu lên Quang Tử cùng mấy cái Soái quân huynh đệ, khi bọn hắn bên tai thấp giọng nói một hồi, Quang Tử cười cười, vỗ ngực nói: “Giao cho ta a.” Nói xong cũng mang theo năm cái huynh đệ trước đi lên lầu.
Quang Tử bọn hắn sau khi lên lầu, Soái quân hơn người áp lấy trách nhiệm quản lý ba người bọn hắn trùng trùng điệp điệp theo lầu một bắt đầu nện lên, nện vào năm tầng, sau đó lại từ năm tầng nện vào lầu một, còn đem cho nên khách nhân đều đuổi ra ngoài, trong khoảng thời gian ngắn, ‘Dạ Lai Lãng’ nhà tắm hơi trung tâm tắm rửa trong ngoài gà bay chó chạy, lòng người bàng hoàng.
Một ít không rõ quần chúng đều muốn tại cửa ra vào vây xem, lại bị Soái quân huynh đệ xua đuổi rời đi, có chút nóng tâm quần chúng vụng trộm bấm , nói cho bọn hắn biết ‘Dạ Lai Lãng’ nhà tắm hơi trung tâm tắm rửa nơi này có người đang tạp điếm.
gọi trung tâm nữ cảnh sát thành viên hơi sững sờ, mới vừa rồi còn có một tiểu tử nói tại ‘Dạ Lai Lãng’ nhà tắm hơi trung tâm tắm rửa bị lừa gạt, như thế nào hiện tại ‘Dạ Lai Lãng’ nhà tắm hơi trung tâm tắm rửa lại bị người đập phá? Thế sự biến hóa thật sự là nhanh.
Hơn ' sau về sau, Quang Tử mang theo Soái quân huynh đệ dẫn theo hai cái nửa người nhét vào Sở Thiên trước mặt, đúng là Văn Sở trưởng hai người bọn họ, Quang Tử lập tức đưa di động chụp cao rõ ràng ảnh chụp cho Sở Thiên xem, Sở Thiên nhìn tấm vé bọn hắn cùng mát xa tiểu thư hỗn chiến ảnh chụp, mỉm cười, nói:
“Văn Sở trưởng, ta thực thật không ngờ, ngươi tan tầm về sau không nói chuyện công sự lại làm những chuyện này, thật sự để cho ta khổ sở a... Vậy mà ngươi không chịu thay ta công chính xử lý sự tình, ta chỉ có tự mình giải quyết rồi, mặt khác, ta nghĩ đem những hình này đưa đến tất cả tạp chí lớn, danh tự thậm chí nghĩ tốt rồi ‘không nói chuyện công sự đàm phán , hai vị sở trưởng rộng đai lưng’ không biết hai vị có ý kiến gì?”
Văn Sở trưởng vốn bị Quang Tử bọn hắn bắt gian tại giường, còn vỗ ảnh chụp, dị thường phẫn nộ, chuẩn bị trì hoãn qua khí đến đem người này toàn bộ còng tay tiến đồn công an, về sau nhìn thấy toàn bộ ‘Dạ Lai Lãng’ khắp nơi đều là Quang Tử người của bọn hắn, liền trở nên có vài phần sợ hãi rồi.
Hắn biết rõ người này đúng xã hội đen, có lai lịch lớn, chính mình trêu chọc không nổi, đón lấy nghe được Sở Thiên lời mà nói..., hoàn toàn có thể dùng như gặp phải sét đánh để hình dung, Sở Thiên một khi đem mình những hình này đưa cho tất cả tạp chí lớn, tăng thêm đêm nay ‘Dạ Lai Lãng’ ảnh hưởng, tiền đồ của mình sẽ phá hủy.
Văn Sở trưởng đúng người thông minh, nhìn thấy Sở Thiên hỏi bọn hắn có ý kiến gì, đã biết rõ có chuyển cơ, vội mở miệng nói: “Các vị, có việc tốt thương lượng, có việc tốt thương lượng, không cần phải làm tuyệt tình như vậy, cho con đường sống đi một chút, đường sống đi một chút.”
Sở Thiên gật gật đầu, cái này Văn Sở trưởng đúng là người thông minh, vì vậy mở miệng nói: “Rất đơn giản, chỉ cần các ngươi hảo hảo định tính đêm nay tạp điếm sự kiện, sự tình liền xóa bỏ.”
Văn Sở trưởng chớp mắt, biết rõ Sở Thiên ý tứ, vội mở miệng nói: “Ta biết rõ làm sao bây giờ, ta biết rõ làm sao bây giờ, hoàn toàn bên trong lắp đặt thiết bị, bên trong lắp đặt thiết bị.”
Sở Thiên cùng Quang Tử nhịn không được cười lên, cái này đồ chó hoang sở trưởng thật sự là người thông minh, trách không được có thể làm sở trưởng, cái này đều bị hắn suy nghĩ đi ra, Sở Thiên gật gật đầu, quay đầu đối với Soái quân huynh đệ nói: “Cho bọn hắn quần áo, lại để cho hai vị sở trưởng hảo hảo quay về trong sở công tác.”
Soái quân huynh đệ đem vừa rồi bắt gian thời điểm bệnh bạch đới đến quần áo ném cho Văn Sở trưởng bọn hắn, Văn Sở trưởng bọn hắn mặc vào lập tức trở nên người mô nhân dạng, tại đồng phục cảnh sát đóng gói dưới có thêm vài phần lực lượng, chê cười đối với Sở Thiên nói: “Cái kia ảnh chụp? Ảnh chụp?”
Sở Thiên mỉm cười, nhìn cũng không nhìn bọn hắn liếc, nói: “Yên tâm, Soái quân nói chuyện cho tới bây giờ chắc chắn: Giữ lời, chỉ cần các ngươi đem sự tình làm xong, ta tự nhiên sẽ đem ảnh chụp xóa bỏ rồi, các ngươi đi thôi.”
Văn Sở trưởng bọn hắn nghe xong ‘Soái quân’, sắc mặt biến hóa, biết rõ đây là hợp nhất Phủ Đầu bang mới quật khởi bang phái, thế lực lớn lắm, bề bộn xám xịt đi ra ngoài cửa, quay đầu lại còn đối với Sở Thiên chê cười, nói liên tục: “Yên tâm, yên tâm.”
Sở Thiên biết đêm nay trùng kích cái này cái gọi là hợp pháp nơi, tất nhiên sẽ phải chịu một ít chú ý, vì phiền toái không cần thiết, lại để cho Văn Sở trưởng đi đối phó chuyện này đúng rất có lợi nhất đấy, dù sao nơi này là hắn quận, hắn tự nhiên biết rõ như thế nào đi giải quyết phiền toái.
Sở Thiên xem bọn hắn rời đi về sau, lại nhìn xem thời gian không sai biệt lắm, vì vậy nói: “Quang Tử, ngươi mang chừng trăm Soái quân huynh đệ đi đầu phố đối diện lớn trong ngõ nhỏ mai phục, đoán chừng không sai, cái kia đầu nhập vào Tương bang Thành ca có lẽ không sai biệt lắm xuất hiện, chúng ta bên này nhất đuổi, hắn có lẽ hướng các ngươi bên kia chạy trốn, hôm nay chúng ta liền đánh chó cho chủ nhân xem, ngàn vạn đừng cho hắn chạy.”
Sở Thiên đoán không sai, ‘Dạ Lai Lãng’ lão Bản Thành ca mang theo mấy cái thủ hạ đắc lực đang tại quán bán hàng ăn thịt chó nồi, khoái hoạt tái quá Thần Tiên, bỗng nhiên ‘Dạ Lai Lãng’ có thủ hạ cho Thành ca gọi điện thoại, nói có người ở ‘Dạ Lai Lãng’ nháo sự.
Vẫn chưa nói xong, Thành ca chợt nghe đến thuộc hạ kêu thảm thiết cùng nện thứ đồ vật thanh âm, lập tức điện thoại cũng bị đập bể, vì vậy Thành ca nhất phương diện khẩn cấp triệu tập nhà mình huynh đệ hơn sáu mươi người xuất phát, nhất phương diện cho mới ông chủ Trường Tôn Cẩn Thành gọi điện thoại, lại để cho hắn phái chút ít huynh đệ đến trợ giúp, mượn này khảo sát khảo sát Trường Tôn Cẩn Thành cái này mới ông chủ.
Có hay không đúng như Trường Tôn Cẩn Thành theo như lời, tất cả mọi người là người một nhà?
Thành ca rốt cục ngậm cái cái tẩu ra hiện tại ‘Dạ Lai Lãng’ nhà tắm hơi trung tâm tắm rửa cửa ra vào, chứng kiến chính mình nơi bị nện rối tinh rối mù, trong nội tâm một bên đau lòng một bên phẫn nộ, hô hào: “Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, ai nện đấy, ai cùng lão tử gây khó dễ?”
Sở Thiên thời gian dần qua vọt ra, nhàn nhạt nói: Là (vâng, đúng) ta nện đấy."
Sở Thiên bên người lập tức tuôn ra hơn trăm Soái quân huynh đệ, từng cái tinh thần vô cùng phấn chấn, ý chí chiến đấu sục sôi, trong tay dao bầu tại dưới ánh đèn có chút lóe ra hào quang.
Thành ca nhìn thấy Sở Thiên tuổi còn trẻ, vốn đều muốn khinh thường một phen, bỗng nhiên nhìn thấy bên cạnh hắn tuôn ra hơn trăm người, trong nội tâm không hiểu hoảng hốt, nhưng vẫn là cố gắng ổn định tâm tình của mình, mở miệng nói chút ít tình cảnh lời nói: “Ngươi là ai? Lăn lộn ở đâu hay sao? Vì cái gì nện địa bàn của ta?”
Sở Thiên mỉm cười, lắc đầu, từ chối cho ý kiến nói: “Về phần tại sao nện địa bàn của ngươi, ngươi những cái... Kia mắt chó nhìn người kém quản lý, lĩnh ban tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết, hiện tại, ta càng muốn làm chính là, tiêu diệt ngươi.”
Thành ca không tự chủ được lui lại mấy bước, quay đầu lại nhìn nhìn chính mình hơn sáu mươi số huynh đệ, dũng khí lại trở về, tuy nhiên thực lực chênh lệch hơn mười người, nhưng vẫn là có thể liều mạng đấy, hơn nữa Trường Tôn Cẩn Thành có lẽ phái người đến trợ giúp rồi, vì vậy mở miệng nói:
“Tiểu tử, khẩu khí rất lớn đấy, cũng không hỏi thăm một chút, ta Thành ca là lúc nào đi ra lăn lộn giang hồ đấy, ta làm sao có thể bị ngươi hù ngã? Đừng nhìn ngươi hiện tại nhiều người, dao bầu nhiều, đợi lát nữa của ta trợ giúp đã tới rồi, đến lúc đó nhìn ngươi như thế nào khóc cha gọi mẹ.”
Sở Thiên thở dài một hơi, ngữ khí khinh thường nói: “Ngươi đừng có hy vọng a, Trường Tôn Cẩn Thành tuyệt đối sẽ không cứu ngươi đấy, tuyệt đối sẽ không cho ngươi phái một người trợ giúp, hơn nữa ta có thể rất phụ trách nhiệm nói cho ngươi biết, ta muốn tiêu diệt ngươi, hoàn toàn là vì Trường Tôn Cẩn Thành.”
Thành ca trong nội tâm cả kinh, bốn phía xem xét, chờ mong Tương bang trợ giúp đến nhanh một chút, đã thấy bốn phía hoàn toàn không có thay đổi gì, ngoại trừ người vây xem bên ngoài, còn không có gì Tương bang huynh đệ đến trợ giúp, trong nội tâm thầm nghĩ, chẳng lẽ Trường Tôn Cẩn Thành thật sự không để ý tới chính mình chết sống? Lúc này, Sở Thiên đã lạnh lùng mở miệng, nói: “Soái quân huynh đệ, đêm nay là của các ngươi trận chiến đầu tiên, cho ta diệt bọn hắn.”
Dư tên Soái quân như lang như hổ phóng tới Thành ca bọn hắn, tuy nhiên Thành ca bọn hắn có hơn sáu mươi người, nhưng bình thường hù dọa một chút những cái... Kia bình thường dân chúng còn có thể, đối mặt nhân số so với bọn hắn nhiều, huấn luyện so với bọn hắn có tố Soái quân, lập tức làm sơ chống cự liền vứt bỏ hai mươi mấy người bị thương huynh đệ chạy tứ tán bốn phía, tất cả đều hướng đối diện trong ngõ nhỏ chạy tới.
Cho rằng bên kia địa hình phức tạp, dễ dàng đào thoát, Thành ca mang theo hơn mười số không có người bị thương, vừa mới bước vào ngõ nhỏ, lại phát hiện rất không thích hợp, trong ngõ nhỏ thậm chí có trên trăm người nắm lấy dao bầu chờ bọn hắn.
[/hide]