Sở Thiên vừa mới trở lại Thủy Tạ Hoa Đô, còn chưa kịp uống chén trà thì Quang Tử đã đưa đám người Bát Gia quay lại. Cả hai người vừa mới trò chuyện một lát thì Hải Tử cũng trở về. Gã cười nói với Sở Thiên:
- Đã xác định được hành tung của đám người Cốc Xuyên Phú Lang. Bọn chúng vẫn đang ở trong thành, ẩn nấp trên lầu hai của Quế Viên Tân Quán.
Sở Thiên mỉm cười, sờ sờ mũi, nói:
- Ẩn nấp tại thành phố này, cái đám người đó thật thông minh. Anh Hải lấy bản đồ khu vực xung quanh Quế Viên Tân Quán cho em xem một chút.
Hải Tử nhanh chóng cầm bản đồ trong thành phố tới rồi sau đó đánh dấu khu vực xung quanh Quế Viên Tân Quán. Sở Thiên quan sát kỹ tấm bản đồ rồi sau đó chỉ vào một cái hẻm có tên là hẻm Bạch Gia mà nói:
- Anh Quang! Lập tức thu xếp cho 80 huynh đệ Soái Quân mang theo nỏ tới mai phục ở hai bên ngõ Bạch Gia. Bây giờ phái người đi luôn đi.
Quang Tử hơi sững sờ nhưng rồi nhanh chóng cao hứng, nói:
- Tại sao lại đi tới đó mai phục? Chẳng lẽ định làm chuyện gì lớn hay sao?
Sở Thiên mỉm cười, thản nhiên gật đầu:
- Đúng vậy! Phục kích đám người Cốc Xuyên Phú Lang.
Hải Tử hơi sững sờ, cảm thấy khó hiểu nên hỏi:
- Đám người Sơn Khẩu Tổ chẳng phải tới với tư cách đưa lễ vật cho Trương cục trưởng hay sao? Tại sao lại muốn ra tay với chúng ta?
Sở Thiên lắc đầu, ngón tay chỉ xuống bản đồ rồi nói với Hải Tử và Quang Tử:
- Hai anh cùng nhìn xem chỗ này. Người của Sơn Khẩu Tổ thật sự can đảm và cẩn thận, lựa chọn ở Quế Viên Tân Quán là vì nó đối diện với Cục Công an, như vậy khả dĩ có thể ngăn được hành động của Soái Quân, cũng là để chúng ta thấy Cục Công an mà không dám tới bao vây tiêu diệt chúng, mặt khác cũng có thể nắm được hướng đi của Cục Công an. Nếu như em đoán không sai thì Sơn Khẩu Tổ định giám sát Cục công an 24/24, chỉ cần Trương cục trưởng có động tĩnh gì là bọn chúng có thể phát hiện ra. Thậm chí, cảnh sát còn chưa kịp tới bao vây thì chúng đã trốn từ lâu rồi.
Hải Tử và Quang Tử cùng nhau quan sát thấy Quế Viên Tân Quán đối diện với cục công an. Đám sát thủ của Sơn Khẩu Tổ thật sự là to gan, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Chẳng trách mà bọn chúng dám hoành hành ở khắp mọi nơi.
Sở Thiên cầm lấy ấm nước, uống vài ngụm rồi tiếp tục giải thích:
- Nếu Trương cục trưởng sai lính tới bao vây thì bọn chúng sẽ tách ra bỏ trốn. Cho dù có thể chặn được một, hai nhóm thì Trương cục trưởng cũng chẳng làm được gì chúng chứ đừng nói là bắt hai mươi người bọn chúng lại. Đám người của Sơn Khẩu Tổ được huấn luyện nghiêm chỉnh là điều không thể phủ nhận. Bọn chúng rất dễ lẩn trốn vào đám đông. Nếu để cho chúng bỏ trốn thì em thấy xung quanh Quế Viên Tân Quán toàn là cầu vượt, phía trước lại là cục Công an cho nên chúng chỉ có thể lẩn ra theo lối sau. Mà cái hẻm Bạch Gia này chính là lối tót nhất. Chỉ cần đi qua nó, là tới đường cho người đi bộ. Bọn chúng mà chui được vào trong biển người mênh mông thì có quỷ cũng đừng mong tìm thấy.
Hải Tử và Quang Tử đều sực tỉnh. Quang Tử cười cười, ví von:
- Cuối cùng thì vẫn cần Soái quân của chúng ta tắm rửa kỹ cho đám người Sơn Khẩu Tổ để Trương cục trưởng được ăn cơm đúng không?
Sở Thiên gật đầu xác nhận.
Trương Vinh Quý tâm thần có chút không tập trung ở văn phòng Cục đi tới đi lui, y đang đợi điện thoại của Sở Thiên điện thoại, đợi cú điện thoại giúp y thăng quan phát tài. Vào lúc 7 giờ tối, tốt cục đã nhận được tin tức của Sở Thiên, thông báo đám người Sơn Khẩu Tổ đang trốn trong Quế Viên Tân Quán đối diện. Trương Vinh Quý nghe xong hưng phấn ngoài, lại tràn đầy kinh ngạc, cái đám Sơn Khẩu Tổ này thật sự cả gan làm loạn, dám trốn đối diện cục công an. Nhưng trong nội tâm cũng quả thực bội phục bọn hắn, hiểu được chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất.
Trương Vinh Quý cũng là hạng người thông minh, lập tức điều đồng cảnh lực thân tín giám sát quán Quế Viên Tân. Còn đem toàn bộ thông tin của quán kiểm soát hết, nhưng vẫn không điều động cảnh lực bao vây Quế Viên Tân, một là còn quá sớm, nếu quả thật gặp người của Sơn Khẩu Tổ, thì khó tránh khỏi phát sinh đại hỏa. Hiện tại người đang đông, không khéo sẽ làm liên lụy đến người vô tội. Hoặc họ trở thành con tin của Sơn Khẩu Tổ, hoặc là người Sơn Khẩu Tổ sẽ biết hành tung của mình. Chỉ cần bên mình có chút gì đó gió thổi cỏ lay, đám Sơn Khẩu Tổ kia sẽ trốn mất dạng.
Cuối hành lang lầu hai quán Quế Viên Tân có một cái phòng lớn, được gộp thành từ hai phòng, phía trước cửa sổ đối diện Cục công an, đằng sau đối diện một con đường nhỏ dành cho người đi bộ. Cạnh cửa trước, trong phòng, Cốc Xuyên Phú Lang đang hung hăng lau súng, và chủy thủ, chuẩn bị đêm nay đi ám sát Sở Thiên.
Cốc Xuyên Phú Lang đem lau cái chủy thủy sáng bóng như tuyết, đặt bên trong giày, sau đó đến bên cạnh cửa sổ, nói với một gã Anh Hoa Mạn Thiên đang theo dõi Cục công an:
- Chân Vũ Lương Sâm, người Thiên triều có gì động tĩnh không?
Chân Vũ Lương Sâm dùng kính viễn vọng rất nghiêm túc quan sát, đưa nó cho đồng bọn bên cạnh, lắc đầu nói:
- Thủ lĩnh Cốc Xuyên Phú Lang, người Thiên triều còn không có động tĩnh gì, Phú Lang quân thật sự là thông minh, để cho chúng ta ẩn giấu ở chỗ này, bọn họ sao có thể đoán được chúng ta rốt cuộc lại trốn gần cơ quan chấp pháp của Thiên triều?
Cốc Xuyên Phú Lang hiển nhiên rất là thoả mãn với lời tán dương của Chân Vũ Lương Sâm. Gã cũng cảm giác mình thật sự là thông minh, lựa chọn chỗ này, khả dĩ giảm xuốngăng Soái Quân sẽ tìm ra bọn họ, càng thêm khả năng phòng ngừa Soái Quân đánh lén, dù sao đối diện cửa ra vào cũng là Cục công an Thiên triều. Soái Quân càn rỡ đến đâu cũng không dám tùy ý làm bậy, nếu không, sẽ khiến chính phủ Thiên triều chú ý. Khi đó, Soái Quân cũng sẽ bị chính phủ diệt trừ, đạo lý này, toàn bộ thế giới đều là giống nhau, làm gì có chuyện xã hội đen càn rỡ trước mũi cảnh sát?
Cốc Xuyên Phú Lang kéo súng, ánh mắt hiện lên một tia oán hận, nói:
- Đêm nay chúng ta sẽ đi Thủy Tạ Hoa Đô, nấp ở bốn phía, chuyên giết người Soái Quân, ta cũng không tin người Thủy Tạ Hoa Đô có thể trốn mãi bên trong được.
Chân Vũ Lương Sâm gật gật đầu, buông tiếng thở dài:
- Cũng không biết Sơn Thượng Canh Điền quân hiện tại sống hay chết, Soái Quân bọn hắn thật sự quá ghê tởm, chuyên môn dùng âm mưu quỷ kế, thực hận không thể ném mấy viên tạc đạn nổ tung bọn chúng.
Cốc Xuyên Phú Lang tuy nhiên cũng phẫn nộ, nhưng vẫn là có lý trí, lắc đầu nói:
- Ngàn vạn không thể dùng tạc đạn, vạn nhất khiến cho chính phủ Thiên triều chú ý, biết rõ chúng ta có hoạt động tại Thượng Hải, sẽ nổi cơn thịnh nộ với chúng ta. Lúc đó, không chỉ có chúng ta sẽ phải chịu trọng thương, thậm chí thế lực chúng ta bồi dưỡng nhiều năm ở địa phương cũng sẽ bị nhổ tận gốc, như vậy chúng ta cái được không bù đắp đủ cái mất, phía trên cũng sẽ biết, sẽ trách mắng chúng ta lỗ mãng.
Lập tức ánh mắt có chút một sát khí, nói:
- Huống chi đối phó Soái Quân Thiếu soái, chúng ta vẫn phải lấy mạng của hắn, tối hôm qua là chúng ta quá mức gấp gáp, lại quá mức tin tưởng Vương Quân, những người Thiên triều kia rồi, chính vì đám bọn chúng rất sợ chết mới đưa khiến chúng ta thất bại.
Chân Vũ Lương Sâm gật gật đầu, phụ họa nói:
- Thậm chí ngay cả hành tung của chúng ta bại lộ đều có thể là vì Vương Quân không cẩn thận, càng nghiêm trọng, khả năng Vương Quân trong bọn họ có nội gian.
Chân Vũ Lương Sâm hiển nhiên là tìm kiếm lý do giải thích thất bại tối qua. Phú Lang nghe được, khen ngợi gật đầu, suy nghĩ của gã cũng không khác mấy. Nếu không chính mình, những người này như thế nào lại trúng mai phục? Hơn nữa vừa nghĩ như thế, trong nội tâm thoải mái rất nhiều, lòng tin cũng đề cao không ít.
Chân Vũ Lương Sâm tựa hồ nhớ ra cái gì đó, mở miệng nói:
- Chúng ta đã một đêm chưa cùng Quan Đông Đao liên hệ rồi, có nên cho hắn biết chuyện tối qua không? Sau đó lại để cho hắn phái những người này hiệp trợ hành động đêm nay?
Cốc Xuyên Phú Lang kiên quyết lắc đầu, nói:
- Theo như lời Lương Sâm, nhất định bên trong Quan Đông Đao có gian tế? Nên hành tung của chúng ta mới lộ? Đến lúc đó, sợ là chúng ta còn không kịp đánh chết Soái Quân Thiếu soái, đã bị người bao vây. Cho nên, phương án tốt nhất, đợi đêm nay chúng ta đánh chết Thiếu soái, sau khi thành công, lại cùng Quan Đông Đao liên hệ, cũng để cho Quan Đông Đao xem sự lợi hại của Anh Hoa Mạn Thiên. Không cần hắn hỗ trợ, chúng ta ngược lại thành công rồi, như vậy, tối hôm qua, chúng ta thất bại hoàn toàn có thể kết luận đúng là bên người Quan Đông Đao có gian tế.
Cốc Xuyên Phú Lang tiếp tục nói:
- Huống chi Vương Quân bọn hắn khả năng có thể trốn thoát, đã báo cáo cho Quan Đông Đao? Chúng ta tựu theo như kế hoạch của chúng ta mà làm việc a.
Chân Vũ Lương Sâm bội phục gật đầu, Cốc Xuyên Phú Lang so với chính mình chu toàn hơn nhiều.
Đêm càng lúc càng khuya, bên ngoài dần dần an tĩnh lại.
Phách Đao hội Quan Đông Đao bất an mà vuốt ve cô gái xinh đẹp bên người, tay trái tùy ý từ phần lưng của cô trượt dần vào khe hở giữa hai chân, cô gái oằn mình rên rỉ, nếu như đổi thành trước kia, Quan Đông Đao nhìn thấy đàn bà con gái trong tình cảnh đó liền đè ra cắn xé, đã sớm trở mình lên ngựa, giục ngựa đồng bằng rồi, nhưng hôm nay, nghe tiếng rên của cô ta, lại cảm giác được chói tai, đẩy ra đứng dậy, sắc mặt lộ ra sự lo lắng.
Quan Đông Đao không khỏi lo lắng trong lòng. Tối qua y phái Vương Quân mang theo hơn trăm người đi trợ giúp Cốc Xuyên Phú Lang tiêu diệt Sở Thiên, nhưng đến giờ không có chút tin tức, không rõ sống chết, gọi điện thoại cho Cốc Xuyên Phú Lang thì báo đã tắt máy. Hiện giờ trong lòng Quang Đông Đao nóng như lửa đốt, ngày càng khó chịu! Sớm biết như vậy tối qua y đã không phái người đi trợ giúp Cốc Xuyên Phú Lang rồi. Hành động vội vàng như vậy, không hề chuẩn bị chút gì đã tấn công Thủy Tạ Hoa Đô. Thiếu soái và mấy người Hải Tử, Quang Tử cũng không phải thùng cơm, lúc trước Diệp Tam Tiếu dẫn bao nhiêu người tới nhưng vẫn không thành công!
Sở Thiên! Quan Đông Đao nghĩ tới Sở Thiên, càng phiền lòng thêm. Sở Thiên thông minh, gan dạ, sáng suốt, thân thủ phi phàm, y đã được lĩnh giáo tất cả. Y cảm thấy bội phục từ tận đáy lòng, nếu không phải là vì Sơn Khẩu Tổ, y sớm đã đầu phục Soái Quân, ăn ngon, ngủ yên, chơi gái đẹp, thừa tiền tiêu!
Nhưng Quan Đông Đao hiểu rõ, hắn có thể phát triển nhanh chóng như vậy chủ yếu là dựa vào kinh tế, vũ khí của Sơn Khẩu Tổ, nếu không thì khi trước sớm đã bị Diệp Tam Tiếu thâu tóm. So sánh giữa Soái Quân và Sơn Khẩu Tổ, Quan Đông Đao vẫn cảm thấy Sơn Khẩu Tổ mạnh mẽ hơn, dù sao họ cũng là mafia quốc tế! Cho nên Cốc Xuyên Phú Lang bảo y phái người trợ giúp, y cũng không có lý do từ chối. Huống chi y còn có chút tâm lý may mắn, cảm thấy thân thủ của đám người Cốc Xuyên Phú Lang không tệ, vạn nhất có thể giết chết Sở Thiên, vậy y sẽ có thêm vài phần hi vọng nắm giữ vị trí cầm đầu bến Thượng Hải!
- Quan gia, trời đã tối rồi, tới đây, em muốn!
Cô gái xinh đẹp mê người nằm trên người giơ cao chân lên, có thể thấy rõ chiếc quần lót Lace. Vốn cô ta tưởng làm vậy có thể kích thích Quan Đông Đao, nhưng đáng tiếc, đêm nay Quan Đông Đao tâm thần bất ổn, không có hứng thú, không chút kiên nhẫn nói:
- Đừng làm phiền lão tử, nếu không nhịn được thì tìm đại một anh em nào mà thỏa mãn!
- Quan gia, ngài nói gì vậy? Lục nương không phải là hạng người ai cũng có thể làm chồng!
Cô gái xinh đẹp có vài phần ngượng ngùng, bất mãn, hiển nhiên là lời nói của Quan Đông Đao đã va chạm tới cô. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Quan Đông Đao khinh thường liếc nhìn Lục nương, lạnh lùng nói:
- Đừng tưởng ông mày không biết trưa hôm qua cô cùng tên Nhật Bản Cẩu Xuyên Khố Tử kia mắt đưa mày lại. May là cô chưa cho lão tử đội nón xanh, không hai người sớm đã thành thịt vụn, làm mồi cho cá sông Hoàng Phổ!
Lục nương thấy ánh mắt Quan Đông Đao như muốn giết người, lập tức ngậm mồm lại, không dám ý kiến gì.
- Bang chủ, đường chủ Soái Quân Đặng Siêu tới cầu kiến!
Ngoài cửa truyền tới giọng nói cung kính của đệ tử Bá Đao hội.
Trong lòng Quan Đông Đao không hiểu sao lại cảm thấy hoảng loạn, chẳng lẽ là Sở Thiên phái Đặng Siêu giết tới tận cửa? Đi ra ngoài, y vội vàng gọi một tên đệ tử tới phân phó, sau đó may chóng mặc quần áo, nói:
- Mau mời, mau mời!
[hide]
... Sở Thiên vừa mới trở lại Thủy Tạ Hoa Đô, còn không có uống vài chén trà, Quang Tử đã đưa xong Bát gia bọn hắn đã trở về, hai người vừa mới hàn huyên một lát, Hải Tử cũng từ bên ngoài đã trở về, cười đối với Sở Thiên nói: “Đã xác định Cốc Xuyên Phú Lang nhất hỏa nhân hành tung, bọn hắn lại vẫn dám đứng ở nội thành, giấu ở Quế Viên Tân Quán lầu hai.”
Sở Thiên mỉm cười, sờ sờ cái mũi, nói: “Lớn mơ hồ tại thành phố đâu rồi, người này còn rất thông minh. Hải ca, đem Quế Viên Tân Quán phụ cận địa đồ cầm cho ta xem một chút.”
Hải Tử rất nhanh cầm giương nội thành địa đồ tới đây, sau đó lại để cho người phía dưới đem Quế Viên Tân Quán phụ cận địa đồ đóng dấu phóng đại đi ra, Sở Thiên kỹ càng nhìn mấy lần địa đồ, sau đó chỉ vào một cái tên gọi Bạch gia ngõ hẻm cũ kỹ cái hẻm nhỏ nói: “Quang ca, lập tức an bài tám mươi Soái quân huynh đệ mang lên liên nỏ mai phục tại Bạch gia ngõ hẻm hai bên, hiện tại liền phái người đi qua.”
Quang Tử vốn là sững sờ, lập tức cao hứng trở lại, e sợ cho thiên hạ bất loạn nói: “Vì cái gì đi nơi nào mai phục? Chẳng lẽ lại có đại sự muốn làm?”
Sở Thiên nét mặt biểu lộ mỉm cười thản nhiên, gật gật đầu nói: “Không sai, phục kích Sơn Khẩu Tổ Cốc Xuyên Phú Lang bọn hắn.”
Hải Tử cũng hơi sững sờ, có chút không hiểu nói: “Cái kia hỏa Sơn Khẩu Tổ người, không phải với tư cách lễ vật đưa cho Trương cục trưởng sao? Như thế nào còn muốn chúng ta động thủ đâu này?”
Sở Thiên lắc đầu, ngón tay chỉ chạm đất đồ, cùng Hải Tử cùng Quang Tử nói: “Hai vị ca ca có thể xem xét những địa hình này, Sơn Khẩu Tổ người thật sự can đảm cẩn trọng, lựa chọn tại Quế Viên Tân Quán vào ở, bởi vì đối diện mặt chính là cục công an, như vậy đã có thể ngăn cản liên lụy Soái quân hành động, để cho chúng ta bởi vì cục công an mà không dám đi bao vây tiêu diệt bọn hắn. Mặt khác cũng có thể nắm chắc cục công an hướng đi, nếu như ta đoán không sai, Sơn Khẩu Tổ người khẳng định tiếng đồng hồ giám sát và điều khiển lấy cục công an động tĩnh, chỉ cần Trương cục trưởng có một cái gì gió thổi cỏ lay, Sơn Khẩu Tổ mọi người có thể xem nhìn thấy tận mắt, đoán chừng cảnh sát hoặc là cảnh sát vũ trang còn không có vây quanh đi qua, bọn hắn đã từ lầu hai nhanh chóng trốn.”
Hải Tử cùng Quang Tử thăm dò xem xét, Quế Viên Tân Quán đối diện quả nhiên là cục công an, cái này hỏa Sơn Khẩu Tổ sát thủ, lá gan cùng tâm tư thật sự không phải người bình thường có thể so sánh, quả nhiên nghiêm chỉnh huấn luyện, trách không được Sơn Khẩu Tổ người đang thế giới các nơi càng ngày càng vượt qua, càng ngày càng phát đạt.
Sở Thiên cầm lấy nước ấm, đã uống vài ngụm, tiếp tục giải thích nói: “Nếu như Trương cục trưởng sai nhân thủ vây quanh đi qua, những người này khẳng định từng nhóm đào tẩu, dù cho có thể chặn đường bên trên như vậy một lượng nhóm người, nói thật, ta cảm thấy được Trương cục trưởng bọn hắn cũng không nhất định có thể nịnh nọt, chớ đừng nói chi là đem Sơn Khẩu Tổ hai mươi người toàn bộ để lại, Sơn Khẩu Tổ người nghiêm chỉnh huấn luyện đây là không thể phủ nhận đấy, bọn hắn tại dòng người tràn đầy địa phương rất dễ dàng đào thoát, khi bọn hắn đào thoát về sau, ta xem xét chung quanh lộ tuyến, Quế Viên Tân Quán tả hữu cách đó không xa đều là cầu vượt, phía trước lại là cục công an, bọn hắn chỉ có thể theo Quế Viên Tân Quán đằng sau đào tẩu, mà cái này Bạch gia ngõ hẻm đúng tốt nhất cách, chỉ cần xuyên qua cái này Bạch gia ngõ hẻm, đằng sau chính là đường dành riêng cho người đi bộ rồi, Sơn Khẩu Tổ người dung nhập tiến mênh mông trong dòng người, quỷ tìm khắp không đến.”
Hải Tử cùng Quang Tử bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, thì ra là thế, Quang Tử cười cười, hình tượng ví von nói: “Cho nên cuối cùng còn cần chúng ta Soái quân đem những này Sơn Khẩu Tổ người tắm xong, bóc lột tốt, đưa cho Trương cục trưởng đi ăn cơm, đúng không?”
Sở Thiên gật gật đầu, xác thực như thế, xem ra nhân tình muốn đưa đến nhà.
Sở Thiên an bài tốt về sau, mà bắt đầu thời gian dần qua chờ đợi cảnh ban đêm buông xuống, cho hắn mà nói, từng đêm tối tiến đến, đều nhất định lấy một số người quật khởi, một số người xuống dốc, thậm chí một số người chết đi.
Trương Vinh Quý tâm thần có chút không tập trung tại cục trưởng văn phòng đi tới đi lui, hắn ở đây đợi Sở Thiên điện thoại, đợi cái kia có thể cho hắn thăng quan phát tài điện thoại, tại bảy giờ rưỡi tối thời điểm, rốt cục nhận được Sở Thiên nói cho tin tức của hắn, Sơn Khẩu Tổ nhất hỏa nhân liền che dấu hắn đối diện Quế Viên Tân Quán, Trương Vinh Quý nghe được về sau, hưng phấn ngoài, lại mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, cái này hỏa Sơn Khẩu Tổ người thật sự cả gan làm loạn, cũng dám giấu ở cục công an đối diện Quế Viên Tân Quán, nhưng trong nội tâm cũng thực bội phục bọn hắn, hiểu được chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất.
Trương Vinh Quý cũng đã làm luyện thông minh chi nhân, lập tức điều động thân tín cảnh lực giám sát và điều khiển nảy sinh Quế Viên Tân Quán đứng lên, còn đem Quế Viên Tân Quán thông tin toàn bộ giám sát và điều khiển đứng lên, nhưng cũng không có điều động cảnh lực đi vây quanh Quế Viên Tân Quán, một là hiện tại quá sớm, nếu quả thật tao ngộ Sơn Khẩu Tổ người, khó tránh khỏi phát sinh đại hỏa liều, hiện tại dòng người tràn đầy, khó tránh khỏi suy giảm tới quá nhiều người vô tội, hoặc là đã thành Sơn Khẩu Tổ con tin. Hai là Sơn Khẩu Tổ người khẳng định giám thị lấy chính mình, cạnh mình có cái cái gì gió thổi cỏ lay, cái kia hỏa Sơn Khẩu Tổ người lập tức bỏ trốn mất dạng.
Quế Viên Tân Quán lầu hai cuối hành lang, đúng một cái phòng lớn, đem hai đôi trước mặt gian phòng đều hợp thành một khối, phía trước cửa sổ có thể chứng kiến đối diện cục công an, đằng sau cửa sổ tức thì có thể chứng kiến cách đó không xa đường dành riêng cho người đi bộ, ở cạnh cửa trước trong phòng, Cốc Xuyên Phú Lang đang hung hăng lau sạch lấy súng ngắn, còn có dao găm, chuẩn bị đêm nay sẽ tìm cơ hội đi ám sát Sở Thiên, nếu không như thế nào hướng tổ chức giao cho, như thế nào hướng chết đi Tá Đằng, còn có Sơn Thượng Canh Điền bọn hắn giao cho?
Cốc Xuyên Phú Lang đem chà lau sáng như tuyết dao găm đặt ở giày bên trong, sau đó đối với cửa sổ bên cạnh, giám thị cục công an một cái Anh Hoa Mạn Thiên thành viên nói: “Chân Vũ Lương Sâm quân, thiên triều người có cái gì không động tĩnh?”
Chân Vũ Lương Sâm dùng kính viễn vọng rất nghiêm túc nhìn hội, bắt nó đưa cho bên cạnh đồng lõa, lắc đầu nói: “Cốc Xuyên Phú Lang quân, thiên triều người còn không có động tĩnh gì, Phú Lang quân thật sự là thông minh, để cho chúng ta ẩn giấu ở chỗ này, bọn hắn sao có thể đoán được chúng ta liền trốn ở thiên triều cơ quan chấp pháp không coi vào đâu đâu này?”
Cốc Xuyên Phú Lang hiển nhiên rất là thoả mãn Chân Vũ Lương Sâm khích lệ, hắn cũng cảm giác mình thật sự là thông minh, lựa chọn cái chỗ này, có thể giảm xuống Soái quân tìm ra bọn họ tỷ lệ, càng thêm có thể phòng ngừa Soái quân đánh lén bọn hắn, dù sao cửa ra vào chính là thiên triều cục công an, Soái quân lại như thế nào càn rỡ cũng không dám tùy ý làm bậy, nếu không, sẽ khiến cho thiên triều chính phủ chú ý, khi đó, Soái quân cũng sẽ bị chính phủ diệt trừ, đạo lý này, toàn bộ thế giới đều là giống nhau, lại như thế nào càn rỡ xã hội đen, hay là muốn cho chính phủ mặt mũi.
Cốc Xuyên Phú Lang kéo di chuyển súng ống, ánh mắt hiện lên một tia oán hận, nói: “Chúng ta đêm nay sẽ thấy đi Thủy Tạ Hoa Đô, giấu ở bốn phía, chuyên giết Soái quân người, ta cũng không tin Thủy Tạ Hoa Đô người vĩnh viễn trốn ở bên trong.”
Chân Vũ Lương Sâm gật gật đầu, buông tiếng thở dài: “Cũng không biết Sơn Thượng Canh Điền quân hiện tại sống hay chết, Soái quân bọn hắn thật sự quá ghê tởm, chuyên môn chơi chút ít âm mưu quỷ kế, thực hận không thể ném mấy cái quả Boom đem bọn họ tạc bằng.”
Cốc Xuyên Phú Lang tuy nhiên cũng phẫn nộ, nhưng vẫn là có lý trí, lắc đầu nói: “Ngàn vạn không thể dùng quả Boom, vạn nhất khiến cho thiên triều chính phủ chú ý, biết rõ chúng ta tại Thượng Hải có chỗ hoạt động, vậy sẽ đối với chúng ta sấm sét đả kích, đến lúc đó, không chỉ có chúng ta hội bị thương nặng, thậm chí chúng ta bồi dưỡng nhiều năm địa phương thế lực cũng sẽ bị nhổ tận gốc, như vậy chúng ta liền cái được không bù đắp đủ cái mất, phía trên cũng sẽ biết trách cứ sự lỗ mãng của chúng ta.” Lập tức ánh mắt có chút nhất bắn, nói: “Huống chi đối phó Soái quân Thiếu soái, chúng ta vẫn có nắm chắc muốn mạng của hắn, tối hôm qua là chúng ta thái quá mức gấp gáp, lại thái quá mức tin tưởng Vương Quân những ngày kia hướng người, chính vì bọn họ rất sợ chết mới đưa đến chúng ta thất bại.”
Chân Vũ Lương Sâm gật gật đầu, phụ họa nói: “Thậm chí ngay cả hành tung của chúng ta bại lộ đều có thể là vì Vương Quân bọn họ không cẩn thận, càng nghiêm trọng, khả năng Vương Quân trong bọn họ có nội gian.” Chân Vũ Lương Sâm hiển nhiên tại vì tối hôm qua thất bại tìm kiếm lý do, Cốc Xuyên Phú Lang nghe được về sau, khen ngợi gật đầu, ý tưởng cùng hắn không sai biệt lắm, nếu không chính mình những người này làm sao sẽ trúng mai phục đâu này? Hơn nữa vừa nghĩ như thế, trong nội tâm thư thái rất nhiều, tin tưởng cũng tăng lên không ít.
Chân Vũ Lương Sâm tựa hồ nhớ ra cái gì đó, mở miệng nói: “Chúng ta đã một đêm chưa cùng Quan Đông Đao liên hệ rồi, có muốn hay không nói với hắn nói tối hôm qua hành động bị nhục? Sau đó lại lại để cho hắn phái những người này hiệp trợ đêm nay hành động?”
Cốc Xuyên Phú Lang kiên quyết lắc đầu, nói: “Chính như Lương Sâm theo như lời, vạn nhất Quan Đông Đao bên trong có gian tế đâu này? Cái kia hành tung của chúng ta chẳng phải bại lộ? Đến lúc đó, sợ là chúng ta còn không có đánh chết Soái quân Thiếu soái, chúng ta đã bị người bao vây. Cho nên phương án tốt nhất, đúng đợi đêm nay chúng ta đánh chết Thiếu soái sau khi thành công, lại cùng Quan Đông Đao liên hệ. Lại để cho Quan Đông Đao nhìn xem chúng ta Anh Hoa Mạn Thiên thành viên lợi hại, đang không có hắn hiệp trợ phía dưới, chúng ta ngược lại thành công, như vậy, chúng ta tối hôm qua thất bại hoàn toàn có thể kết luận đúng Quan Đông Đao bên người có gian tế.”
Cốc Xuyên Phú Lang tiếp tục mở miệng nói: “Huống chi Vương Quân bọn hắn khả năng có chút trốn thoát, đã báo cáo cho Quan Đông Đao đâu này? Chúng ta liền theo như kế hoạch của chúng ta làm việc a.”
Chân Vũ Lương Sâm bội phục gật đầu, Cốc Xuyên Phú Lang muốn sự tình xác thực so với chính mình chu toàn.
Đêm dần dần đen, bên ngoài dần dần an tĩnh lại.
Phách Đao hội Quan Đông Đao đang không yên lòng vuốt ve bên người xinh đẹp nữ tử, tay trái tùy ý theo xinh đẹp nữ tử phần lưng chậm rãi trượt nhập hắn khe mông, thời gian dần qua đã có lực giày xéo xinh đẹp nữ tử bờ mông ῷ, xinh đẹp nữ tử say mê rên rỉ lên, nếu như đổi thành trước kia, Quan Đông Đao nhìn thấy xinh đẹp nữ tử tại chính mình tàn sát bừa bãi phía dưới, như thế say mê, đã sớm trở mình lên ngựa, giục ngựa đồng bằng rồi, nhưng hôm nay, nghe được xinh đẹp nữ tử rên rỉ, lại cảm giác được chói tai, đẩy ra hắn, đứng dậy, sắc mặt lộ ra lo lắng lo lắng.
Quan Đông Đao không có biện pháp không lo lắng lo lắng, tối hôm qua phái ra Vương Quân bọn hắn hơn trăm người đi hiệp trợ Cốc Xuyên Phú Lang chém giết Sở Thiên, nhưng bây giờ liền cái tin tức đều không có, sống hay chết, hoàn toàn không biết, gọi Cốc Xuyên Phú Lang điện thoại lại đang tắt máy trạng thái, Quan Đông Đao bây giờ tâm tựa như bị hỏa dày vò lấy, càng ngày càng khó chịu, biết sớm như vậy, tối hôm qua sẽ không phái người đi hiệp trợ Cốc Xuyên Phú Lang rồi, như thế vội vàng, không có cái gì chuẩn bị cho tốt phải đi tiến công Thủy Tạ Hoa Đô, Thiếu soái cùng Hải Tử, Quang Tử bọn hắn cũng không phải ăn cơm trắng đấy, lúc trước Diệp Tam Tiếu dẫn đầu bao nhiêu nhân mã giết đi qua, đều không công mà lui.
Sở Thiên! Quan Đông Đao nghĩ đến Sở Thiên, trong nội tâm thì càng phiền, Sở Thiên gan dạ sáng suốt cùng thân thủ, còn có thông minh hắn đã sớm đã lĩnh giáo rồi, hắn theo trong đáy lòng bội phục, nếu như không phải Sơn Khẩu Tổ tại, chính mình đã sớm đầu phục Soái quân, tại Thượng Hải an an ổn ổn ngủ ngon giấc, chơi nữ nhân, mấy tiền mặt rồi.
Bất quá, Quan Đông Đao cũng biết, chính mình sở hữu có thể tại Thượng Hải phát triển như vậy nhanh chóng, chủ yếu là kháo Sơn Khẩu Tổ kinh tế, vũ khí bồi dưỡng, nếu không năm đó đã sớm bị Diệp Tam Tiếu tóm thâu, cầm Soái quân cùng Sơn Khẩu Tổ vừa so sánh với, Quan Đông Đao vẫn cảm thấy Sơn Khẩu Tổ thực lực cường hãn hơn, dù sao Sơn Khẩu Tổ đúng quốc tế tính hắc bang. Cho nên Cốc Xuyên Phú Lang muốn chính mình phái người hiệp trợ cũng liền không có tìm lý do từ chối rồi, huống chi chính mình có như vậy vài phần may mắn tâm lý, cảm thấy Cốc Xuyên Phú Lang thân thủ của bọn hắn không tệ, vạn nhất liền giết chết Sở Thiên đâu này? Cái kia Thượng Hải long đầu vị trí, chính mình lại thêm vài phần hi vọng.
“Quan gia, trời đã tối rồi, đến nha, đến nha, ta nghĩ đã muốn.” Xinh đẹp nữ tử trên giường vung lên mê người , bẹn đùi bộ phận Lace quần lót rõ ràng có thể thấy được, nguyên lai tưởng rằng như vậy có thể lại để cho Quan Đông Đao dục hỏa đốt người, gấp khó dằn nổi.
Đáng tiếc, Quan Đông Đao đêm nay tâm thật sự tâm thần bất định bất an, không có thấy hứng thú, không kiên nhẫn nói: “Đừng cãi lão tử, thật sự nhịn không được, chính mình tìm huynh đệ thỏa mãn thỏa mãn.”
“Quan gia, ngươi nói cái gì đó? Ta Lục nương không phải loại này ai cũng có thể làm chồng người.” Xinh đẹp nữ tử giơ lên vài phần ngượng ngùng, còn có bất mãn, hiển nhiên Quan Đông Đao mà nói kích thích đến nàng.
Quan Đông Đao khinh thường nhìn thoáng qua Lục nương, lạnh lùng nói: “Đừng tưởng rằng lão tử không biết, ngày hôm qua giữa trưa ngươi cùng cái kia ‘con chó mặc quần’ người Nhật Bản, còn không phải mắt đi mày lại đấy, may mắn ngươi chưa cho lão tử đội nón xanh, nếu không băm hai người các ngươi, ném vào sông Hoàng Phổ cho cá ăn.”
Lục nương nhìn thấy Quan Đông Đao giết người giống như con mắt, lập tức câm miệng không nói.
“Bang chủ, Soái quân Đặng Siêu Đặng đường chủ cầu kiến.” Ngoài cửa truyền đến Phách Đao hội đệ tử thanh âm cung kính.
Quan Đông Đao trong nội tâm không hiểu hoảng hốt loạn, chẳng lẽ Sở Thiên phái Đặng Siêu giết tới cửa? Đi tới cửa bên ngoài, bề bộn kéo qua một cái đệ tử phân phó một phen, sau đó mới không mặc y phục, nói: “Mau mời, mau mời.”
[/hide]