Hắc Tử giơ dao lên, đồng tiền xu lao tới trúng các đốt ngón tay của gã, cánh tay tê dại buông thõng xuống, buông con dao rơi xuống đất. Thứ Đầu nhanh như cắt, cầm lấy con dao hung ác đâm vào bụng Hắc Tử.
Hắc Tử hoảng hốt, hết nhìn Sở Thiên rồi Thứ Đầu, cảm giác lạnh như băng từ bụng truyền đến. Gã giật tung người ra, lùi lại nhìn thấy những giọt máu tươi của mình tí tách chảy xuống sàn nhà, một con dao đang cắm vào bụng gã.
Thịnh ca vô cùng hoảng sợ, bước tới trước Hắc Tử đỡ lấy gã, tay kéo mạnh rút con dao ra, run rẩy nói:
- Chúng mày đừng tới đây, đừng tới đây.
Thịnh ca rút dao ra khiến máu chảy càng nhanh.
Bọn Thường ca đang định tiến lại bắt lấy Thịnh ca thì Sở Thiên phất tay ngăn lại, bọn họ lại quay về chỗ ngồi lạnh lùng nhìn Thịnh ca đang giãy chết. Sở Thiên nhìn xuống đám người dưới đất:
- Nếu các người có thể giết bọn Thịnh ca tôi sẽ tha cho các người một mạng.
Sở Thiên nói xong, vẫy tay cho bọn Thường ca, bọn Thường ca hiểu ý lập tức ném mấy thanh Khai Sơn đao xuống đất. Nếu lúc trước, Hắc Tử chịu bị chặt tay dẫn bọn họ rời đi có lẽ bọn họ sẽ không ra tay với chính thủ lĩnh của mình, nhưng hiện tại lòng người đã nguội lạnh, nhìn mấy cây đao trên mặt đất họ chẳng những sợ hãi mà còn sinh ra một tia hy vọng.
Thịnh ca hoảng sợ gào thét:
- Chúng mày đừng nghe hắn nói, hắn muốn chúng ta tàn sát lẫn nhau.
Thịnh ca không nói còn đỡ, vừa mở miệng bọn họ lập tức bị kích thích. Hơn chục người đứng dậy cầm lấy Khai Sơn đao chạy về phía Thịnh ca; có mấy người không nhặt được đao thì dùng nắm đấm.
Bọn Cố Kiếm Hoa trong lòng lại bị Sở Thiên dọa sợ, có thể điều khiển hành vi của người khác lô hỏa thuần thanh như thế thì ai có địch nổi hắn đây.
Không tới mấy phút, Hắc Tử và Thịnh ca đã trở thành hai cỗ thi thể máu me bét, không nhận ra hình người nữa khiến đám Đường Thương Hùng không chịu nổi muốn nôn ra.
Sở Thiên vươn người đứng dậy:
- Những ai vừa rồi tham gia giết Hắc Tử và Thịnh ca thì để cho họ đi.
Mấy tên vừa tham gia giết Hắc Tử òa Thịnh ca đều tràn ngập vui mừng, sắp chết lại được sống, ai lại không vui cho được. Nhưng bọn họ cũng không rời đi mà tới quỳ xuống trước mặt Sở Thiên:
- Sở huynh đệ, người anh em có tài trí phi phàm lại gan dạ sáng suốt khiến chúng tôi vô cùng bội phục, chúng tôi không muốn rời đi. Nếu người anh em không chê chúng tôi nguyện ý đi theo dù cho lên núi đao xuống biển lửa cũng không chối từ.
Hơn mười người nguyện ý đi theo mình khiến Sở Thiên hơi bất ngờ. Nhìn đám thanh niên tràn đầy tha thiết, chân thành Sở Thiên nghĩ nếu bọn họ được tôi luyện qua chém giết ngày sau có lẽ cũng có chỗ dùng vì vậy nói:
- Các anh nguyện ý đi theo tôi? Các anh nguyện ý vì tôi mà chết?
- Nguyện ý!
Mười mấy âm thanh đồng loạt vang lên.
Sở Thiên tiến lên vài bước nâng bọn họ dậy, vỗ vai bọn họ nói:
- Tốt từ nay chúng ta là anh em.
Quay lại nói với Thứ Đầu:
- Thứ Đầu, chẳng phải cậu muốn đi theo tôi sao. Mấy người này tôi giao cho cậu quản lý.
Thứ Đầu rất kinh ngạc, Sở Thiên cũng quá tin tưởng mình rồi, tiện tay đem cho mình hơn mười người, mở miệng:
- Sở Thiên, tôi sợ tôi không làm được.
Sở Thiên bình tĩnh nói:
- Thứ Đầu, tôi tin tưởng năng lực của cậu.
Thứ Đầu cảm động, cắn môi thề:
- Thứ Đầu thề sẽ làm hết sức tạo ra một đội quân mạnh mẽ.
Sở Thiên gật đầu liếc qua Phương Tình rồi lệnh cho Cố Kiếm Hoa:
- Hơn chục cô gái này giữ lại vô ích, giết hết bọn họ.
Đám Cố Kiếm Hoa sững sờ, Sở Thiên không phải người hiếu sát tại sao muốn giết mấy cô gái mềm yếu này? Nhưng lời Sở Thiên là mệnh lệnh, suy nghĩ một lát rồi cầm đao đi tới.
Mấy cô gái nhìn cây đao sáng loáng đang tới gần thì khóc thét lên thê thảm.
Bọn Đường Thương Hùng không đành lòng muốn nói, nhưng chẳng biết làm sao để mở miệng.
Bọn Cố Kiếm Hoa càng đến gần, tiếng khóc càng thê thảm.
- Chậm đã!
Cuối cùng Phương Tình cũng mở miệng, Sở Thiên thở phào chỉ sợ cô không hiểu ý mình.
Đám Cố Kiếm Hoa ngừng lại chờ ý kiến của Sở Thiên. Sở Thiên nhìn Phương Tình nhàn nhạt nói:
- Chị Tình có chuyện gì?
Phương Tình mỉm cười chỉ vào mấy cô gái kia ôn nhu nói:
- Phương Tình khẩn cầu Thiếu Soái giao bọn họ cho tôi huấn luyện, sau hai tháng đảm bảo Thiếu Soái sẽ thấy họ khác hẳn.
Mấy cô gái nhìn Phương Tình như chúa cứu thế, đôi mắt tràn ngập ước muốn được sống.
- Chị Tình, ý chị là bọn họ có ích?
Sở Thiên nhẹ nhàng nói tiếp:
- Chị muốn cho bọn họ cơ hôi?
Phương Tình gật đầu, ôn nhu nói:
- Các cô ấy đều có ích, chỉ cần cho họ một cơ hội, dưới sự đào tạo của tôi Thiếu Soái sẽ thấy sự xuất sắc của họ.
Nói với mấy cô gái:
- Các cô nói đi các cô có ích không?
Mấy cô gái thật vất vả mới có cơ hội sống, không thể bỏ lỡ đồng thanh nói to:
- Có ích, có ích.
Trên mặt Sở Thiên rất vui vẻ:
- Được, đêm nay tôi cho các cô một cơ hội, hai tháng sau nếu các cô vẫn không có ích gì thì sẽ giết không tha.
Sau đó nói với Thường ca:
- Anh Thường lấy chứng minh thư của mấy cô gái đó lại, nếu bọn họ dám chạy trốn, dựa theo địa chỉ mà giết tới tận nhà.
Tuyệt, tiên sư bà ngoại nhà nó chứ tuyệt!
Bọn Đường Thương Hùng cảm thán.
Cố Kiếm Hoa tuy tim to thân béo nhưng cũng là người có suy nghĩ chu đáo. Lúc nãy, Sở Thiên không phải thực sự muốn giết mấy cô nàng này mà muốn khiến cho các cô tuyệt vọng, sau đó Phương Tình lại thả ra một cọng rơm cứu mạng khiến các cô một mực trung thành với Phương Tình, cũng là trung thành với Sở Thiên. Không ngờ, Sở Thiên trẻ tuổi như thế nhưng mưu kế lại rất cao.
Đám Đường Thương Hùng thấy Thứ Đầu nhanh như vậy mà đã làm lãnh đạo một nhóm người, cũng rất muốn, liền lấy hết dũng khí tới trước mặt Sở Thiên:
- Sở Thiên, ba chúng tôi cũng muốn gia nhập vào với các cậu.
Sở Thiên nhẹ nhàng lắc đầu:
- Những ngày này tôi đã khiến mọi người gặp phải nguy hiểm, tôi sao có thể kéo các cậu vào vòng xoáy trung tâm được? Nó sẽ làm hại các cậu.
Lời của Sở Thiên rất chân thật, tuy bản thân cũng muốn bọn Đường Thương Hùng gia nhập Soái quân nhưng với tư cách là một người bạn, một người anh em phải khuyên nhủ bọn họ đi một con đường khác. Con đường này đi tới đâu chính Sở Thiên cũng không biết.
Bọn Đường Thương Hùng đồng thanh:
- Không, chúng tôi muốn gia nhập, chúng ta đã từng nói đồng sinh cộng tử làm sao có thể vứt bỏ lẫn nhau. Hay là cậu thấy chúng tôi không có năng lực gì.
Phương Tình đi tới, khuyên nhủ:
- Thiếu Soái, bọn Thương Hùng đã vướng vào chuyện này, hội Hắc Long chắc chắn sẽ không bỏ qua, em nghĩ không bằng cho bọn họ theo Thiếu soái có lẽ sẽ giảm nguy hiểm cho bọn họ hơn.
Bọn Đường Thương Hùng thấy Phương Tình ra mặt giúp đỡ, đều nhìn cô với ánh mắt cảm kích.
Sở Thiên thấy bọn họ chấp nhất, mà lời của Phương Tình cũng có đạo lý, vì vây vỗ vai bọn họ, thở dài nói:
- Được rồi! Hy vọng đây không phải lựa chọn sai lầm.
Bọn Đường Thương Hùng sung sướng, nhảy nhót linh tinh tới cạnh chỗ Thứ Đầu chia sẻ niềm vui.
Lúc này, đám người Cố Kiếm Hoa đã xử lý xong hiện trường, rời khỏi Thạch Đầu Ổ. Phương Tình sắp xếp cho đám người mới thu nhập, tạm thời ở tại quán bar Mê Tình. Từ lâu, cô đã chuẩn bị tìm nơi huyấn luyện bọn họ.
Trong quán bar Mê Tình.
Bỗng nhiên, Sở Thiên hiếu kỳ hỏi Phương Tình:
- Chị Tình, em sẽ huấn luyện mấy cô gái kia như thế nào? Vừa rồi, em chỉ muốn thu phục bọn họ mà không nghĩ sau khi thu phục được thì sau này họ sẽ làm cái gì?
Phương Tình mỉm cười nói:
- Đàn bà có thể làm vài chuyện mà đàn ông không thể làm. Em muốn đem bọn họ huấn luyện thành các tình báo xinh đẹp động lòng người, tinh tế, tỉ mỉ phong tình vạn chủng lại ẩn dấu sát cơ. Họ sẽ thu thập mọi tin tức ở khắp nơi cho Soái quân, đây gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Sở Thiên gật đầu, ôm lấy eo thon của Phương Tình, khen ngợi:
- Chị Tình thật thông minh nhưng như vậy cũng vất vả cho em quá.
Phương Tình nhẹ nhàng hôn lên má Sở Thiên:
- Thiếu Soái bây giờ có thể tin tưởng được Cố Kiếm Hoa chưa?
Sở Thiên cắn lỗ tai Phương Tình nói:
- Nha đầu này, em đã phát hiện ra anh đang thăm dò Cố Kiếm Hoa rồi hả?
Phương Tình cười một tiếng, nét mặt rất tự hào hôn trả Sở Thiên, thì thào nói:
- Thiếu soái, đêm nay anh lệnh cho Cố Kiếm Hoa giết đám phụ nữ đó. Ngoài muốn mượn tay anh ta để thu phục mấy cô gái còn muốn thăm dò Cố Kiếm Hoa về sự trung thành và sự thiện tâm của anh ta. Nếu anh ta không nhẫn tâm giết người mà cản trở anh tàn sát thì chứng tỏ anh ta có thiện tâm nhưng cũng không tuyệt đối phục tùng. Nếu anh ta trực tiếp đi tới giết người thì chứng tỏ anh ta tuyệt đối nghe lời nhưng cũng rất nhẫn tâm.
Sở Thiên hứng thú nhìn ngực Phương Tình:
- Anh ta có phải thích hợp?
Phương Tình gật đầu:
- Ban đầu chần trừ sau đó thi hành mệnh lệnh, người này đáng được trọng dụng.
Sở Thiên cúi người xuống, cố sức hôn thân thể Phương Tình, trong mắt vui vẻ mang theo vô tận sự khen ngợi.
Đêm ngày càng tối, gió càng ngày càng lớn.
Lý Thần Châu đang đứng tại tiểu viện của Chu gia, trong sân nhỏ Chu Long Kiếm không ngồi trên chiếc xích đu ăn lạc rang. Như mọi khi mà đang ngồi trên cái lầu tinh xảo, ánh mắt lẳng lặng thâm thúy nhìn thủ đô.
[hide]
Hắc Tử giơ mỏng đao tay phải bỗng nhiên vô lực thả xuống xuống cánh tay các đốt ngón tay thình lình cắm vào lấy Sở Thiên đem đã chậm cả đêm tiền xu Thứ Đầu cũng là phản ứng cực nhanh chi nhân nhìn thấy Hắc Tử tay phải vô lực rủ xuống đến bên cạnh mình con mắt phẫn nộ bắn hàm răng hung ác cắn bắt lấy Hắc Tử nắm mỏng đao tay ngược đâm vào Hắc Tử phần bụng.
Hắc Tử không tin nhìn xem Sở Thiên lại nhìn xem Thứ Đầu trên phần bụng lạnh như băng cảm giác nhanh chóng mở rộng Thứ Đầu vặn bung ra Hắc Tử tạp trụ cổ mình tay Hắc Tử liền ‘đạp đạp’ hướng lui về phía sau lấy phần bụng mỏng đao không có đến rơi xuống mà là nhỏ giọt chính mình ấm áp máu tươi.
Thịnh ca hoảng sợ vạn phần tiến lên vài bước dựa vào Hắc Tử vô dụng thôi tay vịn chặt hắn mà là mãnh lực rút... Ra Hắc Tử phần bụng mỏng đao run rẩy đối với Sở Thiên bọn hắn: “Các ngươi các ngươi đừng tới đây đừng tới đây.”
Hắc Tử bị Thịnh ca rút... Ra mỏng đao máu tươi lưu càng thêm hoan khoái rốt cục duy trì không được co quắp ngồi dưới đất từng ngụm từng ngụm thở phì phò.
Thường ca bọn hắn dẫn theo Khai Sơn Đao đang chuẩn bị hướng Thịnh ca đi đến Sở Thiên vẫy vẫy tay ngăn lại hành động của bọn hắn một lần nữa trở lại trên mặt ghế lạnh lùng nhìn xem vùng vẫy giãy chết Thịnh ca sau đó đối với trên mặt đất đã khôi phục vài phần khí lực nam nữ lưu manh nói: “Nếu như các ngươi đem Thịnh ca bọn hắn giết các ngươi có thể mạng sống.”
Sở Thiên nói xong hướng Thường ca bọn hắn ngoắc ngoắc tay Thường ca bọn hắn lập tức hiểu ý đem vài chục thanh Khai Sơn Đao ném xuống đất nếu như không phải Hắc Tử cùng Thịnh ca bọn hắn không chịu cánh tay đứt dẫn bọn hắn rời đi chúng lưu manh có thể sẽ không cầm lấy trên mặt đất đao đi đối với lão đại của mình ra tay nhưng Hắc Tử cùng Thịnh ca bọn hắn đã nhân tâm bỗng nhiên: Ngừng mất chúng lưu manh nhìn xem trên mặt đất đao không có chút nào sợ hãi ngược lại sinh ra hi vọng.
Thịnh ca hoảng sợ gào thét: “Các ngươi không thích nghe hắn mà nói hắn là muốn chúng ta tự giết lẫn nhau tự giết lẫn nhau!”
Thịnh ca không nói lời nào khá tốt mới mở miệng lập tức kích thích chúng lưu manh hơn mười người lập tức đoạt thức dậy bên trên Khai Sơn Đao hướng về Thịnh ca bọn hắn phóng đi không có đao người tức thì vung vẩy lấy nắm đấm xông tới chỉ có mười mấy cái nữ hài không có đứng dậy.
Cố Kiếm Hoa trong lòng của bọn hắn lần nữa khiếp sợ Sở Thiên khống chế, người như thế dày công tôi luyện khinh xa thục lộ ai có thể địch nổi a...
Không có có mấy phút Hắc Tử cùng Thịnh ca bọn hắn đã đã thành hai cỗ tử thi huyết nhục mơ hồ bộ dạng lại để cho Đường Thương Hùng bọn hắn có chút không thích ứng.
Sở Thiên thân thân lưng mỏi đứng dậy nhìn xem đã rơi xuống màn che diễn xuất nhàn nhạt nói: “Vừa rồi tru sát Hắc Tử cùng Thịnh ca người toàn bộ để cho chạy!”
Tham dự tru sát Hắc Tử cùng Thịnh ca lưu manh trên mặt đều lộ ra dáng tươi cười đó là tìm được đường sống trong chỗ chết dáng tươi cười nhưng bọn hắn cũng không có rời đi ngược lại toàn bộ đi đến Sở Thiên trước mặt quỳ xuống hô: “Sở huynh đệ ngươi gan dạ sáng suốt cùng trí tuệ đều bị chúng ta vô cùng bội phục chúng ta không muốn rời đi như không chê chúng ta nguyện ý đi theo Sở huynh đệ lên núi đao xuống biển lửa vạn chỗ không chối từ.”
Cái này hơn mười số lưu manh đi theo có chút vượt quá Sở Thiên dự kiến hắn nhìn trước mắt cái này một đám chừng hai mươi tuổi người trẻ tuổi còn có chân thành tha thiết gương mặt thầm nghĩ nếu quả thật đem bọn họ cho rằng tân huyết dịch đến bồi dưỡng tương lai cũng nói bất định chỗ hữu dụng vì vậy cười nhạt một tiếng: “Các ngươi thực nguyện ý cùng ta? Thực nguyện ý theo lúc thay ta đi tìm chết?”
“Nguyện ý!” Mười mấy cái thanh âm trăm miệng một lời hô.
Sở Thiên mỉm cười tiến lên vài bước kéo bọn hắn vỗ vỗ bờ vai của bọn hắn nói: “Tốt từ đó về sau thật là tốt huynh đệ.” Lập tức cùng Thứ Đầu nói: “Thứ Đầu ngươi không phải muốn cùng ta sao? Cái này hơn mười vị huynh đệ liền giao cho ngươi rồi!”
Thứ Đầu chấn động Sở Thiên cũng quá tin tưởng mình đi à nha tiện tay liền đánh thưởng cho mình hơn mười người vì vậy mở miệng nói: “Sở Thiên ta sợ ta không có năng lực mang tốt bọn hắn a...!”
Sở Thiên ngữ khí bình tĩnh nói: “Thứ Đầu ta tin tưởng ngươi năng lực.”
Thứ Đầu nao nao khẽ cắn môi tiến lên trước hai bước: “Thứ Đầu nguyện đem hết toàn lực mang ra cường hãn chi đội!”
Sở Thiên gật gật đầu lại nhìn xem trên mặt đất mờ mịt không liệu hơn mười số nữ hài hướng Phương Tình làm cho cái ánh mắt lập tức đối với Cố Kiếm Hoa bọn hắn nhàn nhạt nói: “Cái này hơn mười số nữ hài không có có chỗ lợi gì đều giết a!”
Cố Kiếm Hoa bọn hắn tất cả đều kinh sững sờ Sở Thiên không giống như là người hiếu sát như thế nào muốn đem cái này hơn mười số mềm yếu nữ hài toàn bộ giết đâu này? Nhưng Sở Thiên mà nói đối với Cố Kiếm Hoa bọn hắn chính là mệnh lệnh vì vậy hơn mười người vốn là chần chờ một lát lập tức nhắc tới Khai Sơn Đao hướng về bọn này nữ hài đi đến.
Hơn mười số nữ hài nhìn thấy sáng loáng Khai Sơn Đao lập tức sợ tới mức khóc lên thanh âm thê thảm làm cho lòng người nhẫn.
Đường Thương Hùng bọn hắn trên mặt cũng là không đành lòng đều muốn nói cái gì đó nhưng không có mở miệng.
Cố Kiếm Hoa bọn hắn Khai Sơn Đao dần dần hướng các cô gái tới gần giọng cô bé gái càng thêm thê thảm đứng lên.
“Chậm đã!” Phương Tình cuối cùng mở miệng Sở Thiên âm thầm nhẹ nhàng thở ra còn sợ Phương Tình không có lĩnh ngộ đến ý của mình.
Cố Kiếm Hoa bọn hắn đều ngừng lại nhìn xem Sở Thiên Sở Thiên tức thì nhìn xem Phương Tình nhàn nhạt nói: “Tình tỷ tỷ có cái gì muốn nói hay sao?”
Phương Tình mỉm cười chỉ vào hơn mười số nữ hài nhu nhu nói: “Phương Tình khẩn cầu Thiếu soái đem các nàng giao cho ta cho ta hai tháng ta nhất định lại để cho Thiếu soái nhìn thấy không giống bình thường các nàng.”
Hơn mười số nữ hài như là nhìn thấy chúa cứu thế giống như nhìn xem Phương Tình trong mắt toát ra khao khát sinh tồn chi sắc.
“Tình tỷ tỷ ý tứ các nàng có ích?” Sở Thiên ngữ khí bình tĩnh chỉa về phía nàng đám bọn họ nói: “Ngươi muốn cho các nàng cơ hội?”
Phương Tình gật gật đầu kéo trên mặt đất nữ hài ôn nhu nói: “Các nàng đều hữu dụng cho các nàng cơ hội cho ta thời gian ta sẽ nhượng cho Thiếu soái nhìn thấy các nàng xuất sắc chỗ!” Lập tức đối với hơn mười số nữ hài hô: “Các ngươi nói các ngươi hữu dụng hay không à?”
Hơn mười số nữ hài thật vất vả có mạng sống cơ hội lập tức hô lên: “Có ích có ích!”
Sở Thiên trên mặt hiện lên vẻ tươi cười nhàn nhạt nói: “Tốt đêm nay liền cho các ngươi cơ hội nếu như hai cái nguyệt về sau ta hiện các ngươi không có chỗ nào dùng lời nói theo giết không tha!” Sau đó đối với Thường ca bọn hắn nói: “Thường ca đem các nàng chứng minh thư thu lại nếu như trong các nàng đồ có can đảm đào tẩu các ngươi liền chiếu vào hắn chứng minh thư bên trên địa chỉ cho ta tàn sát thôn!”
Đoạn tuyệt thực tiên sư bà ngoại nhà nó chứ đoạn tuyệt! Đường Thương Hùng bọn hắn trong nội tâm lại hít đứng lên!
Cố Kiếm Hoa tuy nhiên tâm rộng thể béo nhưng cũng là cẩn thận chi nhân tự nhiên biết rõ Sở Thiên không phải mới vừa thật sự muốn giết cái này hơn mười số nữ hài mà là trước hết để cho các nàng tuyệt vọng một lần nữa cho các nàng hi vọng do đó làm cho các nàng đối với Phương Tình khăng khăng một mực thì ra là đối với Sở Thiên khăng khăng một mực không thể tưởng được Sở Thiên tuổi còn trẻ chơi, mưu kế lại như thế ứng với tâm đắc tay.
Đường Thương Hùng bọn hắn nhìn thấy Thứ Đầu đều đã có tin tức manh mối lẫn nhau lẫn nhau nhìn mấy lần đi đến Sở Thiên trước mặt khua lên dũng khí nói: “Sở Thiên ba người chúng ta cũng muốn gia nhập các ngươi!”
Sở Thiên nhẹ nhàng hướng bọn hắn lắc đầu: “Những ngày này ta đã liên lụy các ngươi nhiều lắm tại sao có thể sẽ đem các ngươi kéo dài tới vòng xoáy trung tâm đâu này? Này sẽ hại các ngươi.”
Lời này đúng Sở Thiên lời thật lòng hắn tuy nhiên hi vọng Đường Thương Hùng bọn hắn có thể gia nhập Soái quân nhưng với tư cách huynh đệ bằng hữu khuyên bảo hay là cần cho bọn hắn dù sao mình đi con đường này có thể đi thật xa Sở Thiên chính mình cũng không biết!
Đường Thương Hùng bọn hắn bao lấy Sở Thiên trăm miệng một lời nói: “Không được chúng ta muốn gia nhập đã nói đồng sanh cộng tử làm sao có thể vứt bỏ chúng ta là không phải cảm thấy chúng ta không có năng lực gì?”
Phương Tình đã đi tới nhu nhu nói: “Thiếu soái Thương Hùng bọn hắn đã quấn vào tiến đến Hắc Long hội bọn hắn chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ ta đây nhớ ngươi còn không bằng mang theo Đường Thương Hùng bọn hắn tại bên người có lẽ có thể giảm bớt bọn hắn nguy hiểm.”
Đường Thương Hùng bọn hắn nhìn thấy Phương Tình giúp đỡ nói chuyện đều quăng đi cảm kích ánh mắt.
Sở Thiên nhìn xem cố chấp bọn hắn lập tức cũng cảm giác được Phương Tình mà nói có đạo lý vì vậy vỗ vỗ Đường Thương Hùng bờ vai của bọn hắn thở dài: “Được rồi! Chỉ hi vọng đại gia lựa chọn không có sai.”
Đường Thương Hùng bọn hắn đều cao hứng nhảy... Mà bắt đầu sau đó chạy tới cùng Thứ Đầu bọn hắn hiệp tiết chính mình sung sướng tâm tình.
Lúc này Cố Kiếm Hoa bọn hắn đã thanh lý hết chiến trường đang mang người đi ra Thạch Đầu Ổ Phương Tình đã sớm sắp xếp xong xuôi cái này bảy tám chục số nam nữ tạm thời đều an bài tại Mê Tình tửu quán sau đó tìm lớn chút địa phương bắt đầu huấn luyện bọn hắn.
Sở Thiên bỗng nhiên tò mò hỏi Phương Tình: “Tình tỷ tỷ ngươi chuẩn bị như thế nào huấn luyện cái kia hơn mười số nữ hài? Ta vừa rồi chỉ là muốn muốn thu phục các nàng lại không có nghĩ qua thu phục các nàng về sau làm những thứ gì?”
Phương Tình mỉm cười nhàn nhạt nói: “Nữ nhân luôn có thể làm chút ít nam nhân không thể làm một chuyện ta muốn đem các nàng toàn bộ bồi dưỡng thành tình báo viên xinh đẹp động lòng người, linh hoạt tinh tế tỉ mỉ và nhu tình tựa như biển không phải phong tình vạn chủng chính là giấu diếm sát cơ làm soái quân thu thập khắp nơi trạng thái tin tức cái gọi là biết mình biết người bách chiến bách thắng.”
Sở Thiên khen ngợi gật đầu ôm Phương Tình eo thon nói: “Tình tỷ tỷ thật sự là thông minh vậy vất vả Tình tỷ tỷ!”
Phương Tình tại Sở Thiên trên mặt nhẹ nhàng vừa hôn nhu nhu nói: “Thiếu soái bây giờ đối với Cố Kiếm Hoa yên tâm?”
Sở Thiên sững sờ cắn Phương Tình lỗ tai nói: “Nha đầu kia cái này đều bị ngươi hiện ta đang thử dò xét Cố Kiếm Hoa rồi hả?”
Phương Tình cười nhạt một tiếng mang trên mặt vài phần tự hào hôn trả Sở Thiên thì thào nói: “Thiếu soái lại để cho Cố Kiếm Hoa xách đao đi giết hơn mười số nữ hài ngoại trừ đều muốn cho ta mượn chi thủ thu phục các nàng càng mục đích chủ yếu chỉ sợ sẽ là thăm dò Cố Kiếm Hoa thiện tâm cùng trung tâm nếu như Cố Kiếm Hoa cảm giác tàn nhẫn mà ngăn trở ngươi tàn sát, giết hơn mười số nhu nhược nữ hài tại chứng minh hắn có thiện tâm bên ngoài cũng đã chứng minh hắn đối với ngươi cũng không tuyệt đối phục tùng. Nếu như hắn vừa rồi trực tiếp xách đao đi qua khai mở giết tuy nhiên biểu thị ra hắn tuyệt đối trung tâm cũng nói hắn tàn nhẫn.”
"Ah vậy hắn vừa rồi biểu hiện chẩm yêu dạng ni?" Sở Thiên nhiều hứng thú nhìn xem trong ngực Phương Tình: Là (vâng, đúng) hay không hợp cách đâu này?"
Phương Tình gật gật đầu: “Trước chần chờ sau chấp hành người này có thể chịu được trọng dụng!”
Sở Thiên cúi xuống thân thể cố gắng hôn Phương Tình trong mắt vui vẻ mang theo vô tận khen ngợi.
Cảnh ban đêm dần dần thâm phong dần dần lớn hơn.
Lý Thần Châu đang đứng tại Chu gia tiểu viện trong sân Chu Long Kiếm không có ở xích đu bên trên hừ khúc ăn đậu phộng mà là đang tinh xảo lầu các bên trên lẳng lặng nhìn qua kinh thành trong mắt thâm thúy không có cái gì!
[/hide]