Sở Thiên nhẹ nhàng trải qua ba ngày thi, mỗi ngày đều ăn no ngủ kĩ, đêm đêm đều ngủ tới sáng. Ba ngày thi này tiếp tục khiến hắn trở thành người nổi tiếng. Hắn dường như lần nào cũng nộp bài trước 1 tiếng, không khỏi khiến người khác phải thán phục.
Hiệu suất làm việc của thầy cô trong trường cũng vô cùng khủng khiếp. Vừa cho thi vừa chấm điểm, sau khi học sinh thi xong hết, dường như đã có điểm rồi.
Hôm công bố điểm thi, Sở Thiên dựa vào ghế, bộ dạng vô cùng lạnh nhạt, trong khi những học sinh khác lại nhao nhao lên, vô cùng hồi hộp và lo lắng.
Thầy Trương chủ nhiệm lớp đang phát bài thi môn tiếng Anh, vẻ mặt không ngừng thay đổi theo số điểm.
- Trương Vạn Giang, 110 điểm.
Vẻ mặt của thầy Trương rực rỡ khác thường, phía dưới đám học sinh ai cũng sửng sốt kinh ngạc. Trương Vạn Giang ngẩng đầu ưỡn ngực lên bục giảng nhận bài thi.
- Lâm Mỹ Mỹ 97 điểm.
Sắc mặt thầy Trương khôi phục lại vẻ bình thường, lúc Lâm Mỹ Mỹ lên nhận bài thi, không quên dặn dò cô phải cô gắng.
- Khương Tiểu Bàn, 92 điểm.
Sắc mặt của thầy Trương liền ôn hòa vui vẻ, nhắc nhở học sinh trong lớp phải giống như Khương Tiểu Bàn, cố gắng học tập mới có thể đạt kết quả tốt, làm được tận 92 điểm.
Khương Tiểu Bàn vui như đoạt được giải thưởng lớn vậy. Lần này không ngờ lại có thể đạt tiêu chuẩn, không thua xa mấy những học sinh ưu tú trong lớp như Trương Vạn Giang và Lâm Mỹ Mỹ. Đoán chừng lần này bố sẽ thưởng cho mình một chiếc điện thoại mới. Vì vậy Khương Tiểu Bàn mặt mày hớn hở, ngẩng cao đầu ưỡn ngực lên bục giảng nhận bài thi, nâng niu giống như nhận lấy bảo bối vậy.
Thầy Trương cuối cùng cũng phát xong bài thi, bắt đầu tổng kết, nói:
- Kì thi lần này tổng thể mà nói không tệ lắm, điểm cao nhất lớp là bạn Trương Vạn Giang, đứng thứ hai toàn trường, chỉ kém 3 điểm bạn xếp thứ nhất. Đây là việc vô cùng tốt, hi vọng bạn Trương Vạn Giang tiếp tục cố gắng, lần sau mang vị trí thứ nhất về cho lớp.
Khương Tiểu Bàn thầm nghĩ, thì ra người xếp thứ nhất cũng có 113 điểm, xem ra lần này có hi vọng lọt vào top 20 của lớp rồi. Cậu ta quay đầu đang định nói chuyện với Sở Thiên thì phát hiện trên bàn hắn không có bài thi, liền hỏi:
- Sở Thiên, bài thi của cậu đâu?
Sở Thiên nhún vai, nói:
- Tôi đang muốn hỏi thầy giáo đây.
Khương Tiểu Bàn trong lòng lo lắng, chẳng có lẽ bài của Sở Thiên điểm quá thấp nên thầy Trương không thèm phát?
Sở Thiên chậm rãi giơ tay, hỏi thầy Trương:
- Thưa thầy, sao em lại không có bài ạ?
Trương Vạn Giang coi thường, khẽ nói:
- Chắc là bài thi điểm quá thấp, các thầy giáo ngại phát đây mà?
Lâm Mỹ Mỹ vội che miệng cười:
- Ha ha
Các bạn khác cũng cười nhạo nhìn Sở Thiên. Ai bảo lúc làm bài thi thì khoe làm nhanh, nộp bài sớm như vậy, giờ chắc thấy đau khổ lắm?
Thầy Trương nhìn Sở Thiên nói:
- Tất cả các thầy cô giáo đều nghi ngờ rằng trong kì thi này em có gian lận, bây giờ thầy Hiệu trưởng đang chờ em ở phòng làm việc.
- Gian lận?
Cho dù Sở Thiên trước đây vì thành tích không tốt, nhân cách luôn bị các thầy cô sỉ nhục, nhưng oan ức gian lận lớn như vậy, lần đầu tiên hắn gặp phải, trong lòng không khỏi phẫn nộ.
Trong lời nói của thầy Trương rõ ràng có giọng điệu xoi mói, giễu cợt:
- Sao em lại có thể làm môn nào cũng được 150 điểm? Năm môn cộng lại là 750 điểm. Em không ngờ lại được tận 750 điểm. Em nên biết rằng, người đứng thứ nhất trong kì thi cuối kì lớp 12 toàn trường cũng chỉ được có 503 điểm thôi.
Dưới sự khơi mào của Trương Vạn Giang và Lâm Mỹ Mỹ, các bạn trong lớp bắt đầu cười ồ lên. Bài nào cũng được điểm tối đa, quả thực là thiên tài của thiên tài. Mà thiên tài này trước kia mười người thì chín người người đứng thứ bét của lớp. Chuyện này sao có thể xảy ra được?
Sở Thiên cười cười, thản nhiên nói:
- Vây thì tức là bài của em đều được điểm tối đa? Không biết là gian lận kiểu gì ạ?
Thầy Trương nhất thời không trả lời được. Lão cổ hủ đích thực đã nói với lão ta, cách hành văn của Sở Thiên trôi chảy, lưu loát, sinh động, là bài thi xuất sắc chưa từng có từ trước tới nay của trường, nên lão cổ hủ đã cho điểm tối đa.
Học sinh trong lớp đều sững sờ, điều này cũng đúng, cho dù sớm biết trước đề, nếu không có khả năng viết lách xuất sắc thì sao có thể khiến thầy giáo cho điểm tối đa, huống hồ là lão cổ hủ?
Khuôn mặt thầy Trương u ám bất định, nói:
- Cho dù em thật sự có làm tốt như vậy, được điểm tối đa, cũng không thể chứng tỏ được em không gian lận.
Sở Thiên cười đau khổ, đây là kiểu logic cường đạo gì vậy. Nhưng hắn vẫn bình thản nói:
- Nói em gian lận, vậy có chứng cứ gì không ạ?
Thầy Trương khẽ hừ một tiếng, hùng hồn nói:
- Bài thi của em toàn bộ đều được điểm tối đa. Đây là chứng cứ, em từ cấp 1 đến cấp 3 đã bao giờ làm bài được điểm tối đa chưa?
Sở Thiên có chút bất đắc dĩ. Sở Thiên của trước đây thực sự chưa từng được điểm tối đa, nhưng bây giờ hắn có thể. Chẳng nhẽ con người ta chỉ thừa nhận những người thông mình trước đây còn không chấp nhận những người thông minh sau này. Hoặc những người nửa đường bắt đầu thông minh sao? Vì sao ấn tượng đầu tiên bao giờ cũng quan trọng như vậy? Chẳng trách xã hội có nhiều người ra tù rồi tiếp tục chọn lựa con đường phạm pháp như vậy, đều là bị ép buộc mà thôi.
Sở Thiên lắc lắc đầu, nói với thầy Trương chủ nhiệm:
- Nếu thầy đã nói em gian lận, xin hỏi em gian lận bài của ai ạ? Hoặc em xem lén đáp án ở đâu ạ? Xin hỏi em đã đi đâu để cướp về đáp án của nhiều môn như vậy? Còn về môn tiếng Anh, không biết đáp án đề thi của thầy có bị mất bao giờ không ạ?
Thầy Trương chủ nhiệm toát mồ hôi lạnh. Suy luận này của Sở Thiên rõ ràng rất có lý, lão thực sự chưa từng bị mất đáp án của đề thi tiếng Anh. Vì vậy khả năng Sở Thiên xem trộm đáp án kì thi là không thể. Nhưng thầy Trương không thể thừa nhận đây là thành tích thật sự của Sở Thiên, vì từ trước đến giờ chưa hề có thiên tài như vậy. Hơn nữa là Sở Thiên thì càng không thể.
Thầy Trương tiếp tục trấn tĩnh, nói:
- Cái này chúng tôi phải hỏi em. Em đã gian lận kiểu gì mà bài thi đều được điểm tối đa?
Những lời này vừa nói ra, Sở Thiên cơ hồ muốn hộc máu, đến các bạn trong lớp cũng thấy thầy Trương có chút vớ vẩn, câu nói này chẳng khác gì ở bên đường túm lấy một người rồi nói:
- Hôm trước anh đã giết người rồi.
Người đi đường nói:
- Hôm trước tôi còn đang ở Mỹ, sao lại giết người được?
- Đây là điều mà tôi cần phải hỏi anh. Sao anh ở bên Mỹ mà vẫn giết được người?
Nhưng mọi người vẫn cảm thấy Sở Thiên chắc là có gian lận. Với năng lực và biểu hiệu của Sở Thiên, kiểu gì cũng không thể làm bài được điểm tối đa.
Thầy Hiệu trưởng và thầy Hiệu phó Liễu Trung Hoa, còn có lão cổ hủ và thầy dạy toán lão Vương xuất hiện trước cửa lớp, vẻ mặt nghiêm túc lạ thường.
Thầy Hiệu trưởng dưới sự truyền đạt của các thầy giáo, cuối cùng cũng biết ai là Sở Thiên, vì vậy nghiêm khắc nói:
- Không nên ảnh hưởng giờ học của mọi người. Sở Thiên, theo thầy về văn phòng, các thầy muốn nói chuyện với em.
Sở Thiên nhìn thầy Hiệu trưởng, ánh mắt bình tĩnh tự nhiên, cười nói:
- Thầy Hiệu trưởng, em không gian lận. Vì vậy em sẽ không đi cùng thầy về văn phòng. Bây giờ em muốn các thầy đưa ra câu hỏi, em sẽ trả lời ở trước mặt tất cả mọi người. Nếu em không trả lời được hoặc làm sai, vậy chứng tỏ em gian lận, còn nếu như em làm đúng, thì xin thầy có câu trả lời đúng đắn trước mặt mọi người.
Tất cả học sinh trong lớp đều thấy Sở Thiên như mắc phải bệnh tâm thần phân liệt. Đây rõ ràng là tự ném mình vào lò lửa, ngay tại chỗ đưa ra câu hỏi và trả lời, không chỉ cần có tố chất, mà còn cần phải có tâm lí tốt. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Thầy Hiệu trưởng hơi sững người, cảm thấy phương án này quá đơn giản, mặc dù hiệu quả của nó có sức thuyết phục nhất. Theo ý của thầy Hiệu trưởng thì đầu tiên thẩm vấn, sau đó kiểm chứng, cuối cùng kết hợp ý kiến của các thầy giáo và học sinh, bên nhà trường sẽ tổng kết và đưa ra sự đánh giá cho Sở Thiên, như vậy mới phù hợp với thái độ nghiêm cẩn của mình.
Thầy Hiệu phó Liễu Trung Hoa nói chen vào:
- Tôi thấy có thể thử xem, dẫu sao các thầy giáo đều có mặt ở đây, ra câu hỏi kiểm tra là được rồi.
Học sinh trong lớp cũng bắt đầu nhao nhao:
- Ra câu hỏi, thầy ra câu hỏi đi ạ.
Thầy Hiệu trưởng gật gật đầu, giờ chỉ có thể như vậy, nhìn thầy Trương chủ nhiệm và lão cổ hủ, bình thản nói:
- Không biết thầy nào sẽ ra đề trước?
Tất cả các thầy giáo, bao gồm cả học sinh đều bất giác nhìn về phía thầy dạy toán. Lão Vương, môn Toán hoàn toàn là chú trọng thực lực, không giống như môn Văn và tiếng Anh, còn có vài phần may mắn. Lão Vương thấy mọi người đều nhìn về phía mình, liền cười cười, nói:
- Vậy để tôi ra đề trước!
Thầy hiệu trưởng gật gật đầu, nói:
- Vậy phiền thầy Vương rồi!
Thầy Vương từ phía sau hông đột nhiên rút ra cuốn "Tuyển tập những đề thi khó trong kì thi đại học", học sinh trong lớp nhìn thấy đều kinh hồn bạt vía. Cuốn sách này của thầy dạy Toán không thua kém gì quả bom hạng nặng, đoán chừng Sở Thiên sẽ bị quả boom nổ cho tan xác, không có chỗ chôn thân.
Thầy Vương viết một câu hỏi cực khó lên bảng, học sinh ưu tú nhất lớp, Trương Vạn Giang cũng không làm được.
Sở Thiên chậm rãi vừa nhìn câu hỏi vừa bước lên bục giảng, lúc cầm phấn viết đã biết được quá trình và đáp án. Sở Thiên dùng 2 phút liền viết quá trình và đáp án lên trên bảng.
[hide]
Sở Thiên cứ như vậy dễ dàng đã qua ba ngày cuộc thi thời gian, mỗi lần Thiên Đô ăn uống no đủ, hàng đêm không mơ tới hừng đông, ba ngày này cuộc thi, cũng làm cho hắn lần nữa đã thành danh nhân, hắn hầu như đều là sớm hơn một giờ nộp bài thi, không khỏi làm cho người ta lớn thán dũng khí khả gia.
Trường học lão sư hiệu suất cũng là vô cùng cao, bên cạnh cuộc thi bên cạnh sửa bài thi, đệ tử thử thi xong về sau, thành tích cũng hầu như đi ra.
Công bố điểm thi ngày đó, Sở Thiên tựa ở trên mặt ghế, một bộ vô cùng lạnh nhạt bộ dạng, cùng hắn so sánh với chính là, toàn lớp cái kia khẩn trương nhảy lên tâm cùng kéo căng đôi má.
Chủ nhiệm lớp Trương lão sư đang tại phát Anh ngữ bài thi, trên mặt biểu lộ theo điểm không ngừng phập phồng.
“Trương Vạn Giang, phân.”
Trương lão sư sắc mặt dị thường thanh xuân sáng lạn, phía dưới các học sinh ngạc nhiên từng trận, Trương Vạn Giang càng là ngẩng đầu ưỡn ngực lên đài lĩnh bài thi.
“Lâm Mỹ Mỹ, phân.”
Trương lão sư sắc mặt khôi phục bình thường, tại Lâm Mỹ Mỹ đi lên thời điểm không quên mất dặn dò nàng muốn cố gắng.
“Khương Tiểu Bàn, phân.”
Trương lão sư sắc mặt trở nên dịu dàng ngoan ngoãn như gió, hiệu triệu toàn lớp đồng học nếu muốn Khương Tiểu Bàn giống nhau, cố gắng học tập, mới có thể sẽ thành chính quả, khảo thi đến phân.
...
Khương Tiểu Bàn như là được giải thưởng lớn giống nhau cao hứng, lần này lại có thể đạt tiêu chuẩn, tùy tùng bên trong học sinh ưu tú Trương Vạn Giang cùng Lâm Mỹ Mỹ đều không kém nhiều, đoán chừng lần này phụ thân sẽ ban thưởng cái style mới tay cơ cho mình, vì vậy Khương Tiểu Bàn mặt mày hớn hở, ngẩng đầu ưỡn ngực lên đài cầm lại bài thi, như là bảo bối giống nhau bưng lấy xuống.
Trương lão sư cuối cùng phát xong bài thi rồi, bắt đầu tổng kết, nói: “Cuộc thi lần này tổng thể mà nói cũng không tệ lắm, trong lớp cao phần đích đồng học Trương Vạn Giang điểm xếp hạng niên cấp tên thứ hai, cùng đệ nhất danh đồng học chỉ kém phân, đây là một cái phi thường tốt hiện tượng, hi vọng Trương Vạn Giang đồng học tiếp tục cố gắng, tiếp theo trắc nghiệm khảo thi cái niên cấp đệ nhất hồi đến.”
Khương Tiểu Bàn nghĩ thầm, nguyên lai đệ nhất danh tài phân a..., xem ra lần này có hi vọng tiến trong lớp trước hai mươi rồi, quay đầu đang muốn cùng Sở Thiên nói chuyện, lại phát hiện Sở Thiên trên mặt bàn không có bài thi, vì vậy hỏi: “Sở Thiên, ngươi bài thi đâu này?”
Sở Thiên nhún nhún vai, nói: “Ta đang muốn hỏi lão sư đâu.”
Khương Tiểu Bàn trong nội tâm lo lắng muốn, chớ không phải là Sở Thiên khảo thi quá thấp phân, Trương lão sư đều khinh thường phát?
Sở Thiên chậm rãi nhấc tay, hỏi Trương lão sư: “Lão sư, tại sao không có của ta bài thi đâu này?”
Trương Vạn Giang miệt thị đấy, nhỏ giọng nói: “Chuẩn đúng khảo thi được quá thấp, lão sư không có ý tứ phát a?”
Lâm Mỹ Mỹ vội vàng che miệng mà cười: “Cáp --”
Các học sinh cũng dùng cười nhạo ánh mắt nhìn xem Sở Thiên, ai kêu ngươi cuộc thi thời điểm sính nhất thời cực nhanh, sớm như vậy nộp bài thi, hiện tại nên biết thống khổ a?
Trương lão sư chằm chằm vào Sở Thiên nói: “Tất cả lão sư đều cho rằng ngươi đang ở đây cuộc thi lần này trong có ăn gian hiềm nghi, hiện tại hiệu trưởng đang tại phòng làm việc của hắn chờ ngươi đi nói chuyện.”
“Ăn gian?” Mặc dù trước kia Sở Thiên bởi vì thành tích không tốt, nhân cách một mực bị lão sư bọn hắn vũ nhục, nhưng này bao lớn ăn gian hiềm nghi oan khuất hắn vẫn là lần đầu gặp được, không khỏi trong nội tâm một hồi nén giận.
Lão sư khẩu khí ở bên trong xen lẫn rõ ràng chế ngạo, " "Ngươi làm sao có thể mỗi lần khoa đều khảo thi max điểm phân đâu này? Ngũ khoa cộng lại tổng điểm phân, ngươi vậy mà cầm phân, muốn biết rõ, toàn bộ cấp ba niên cấp cuối kỳ cuộc thi đệ nhất danh tổng phân mới là phân nha!"
Tại Trương Vạn Giang cùng Lâm Mỹ Mỹ dưới sự dẫn dắt, trong lớp đồng học cũng bắt đầu ồn ào cười to, toàn bộ khảo thi max điểm, quả thực là thiên tài trong thiên tài, mà tên thiên tài này trước kia dĩ nhiên là toàn lớp kế cuối cuối cùng một người, điều này sao có thể chuyện đã xảy ra đâu này?
Sở Thiên cười cười, nhàn nhạt nói: “Cái kia chính là nói ta ngay cả viết văn đều cầm max điểm rồi hả? Không biết viết văn như thế nào ăn gian cầm max điểm đâu này?”
Trương lão sư nhất thời bị ngăn chặn, lão ngoan đồng xác thực nói với hắn rồi, Sở Thiên viết văn nước chảy mây trôi, công tác liên tục, đúng Thiên Đô trung học kiến trường học đến nay khó được tác phẩm xuất sắc, hắn cho max điểm.
Toàn lớp đồng học cũng đều sững sờ, đây cũng là sự thật, dù cho sớm biết như vậy viết văn đề mục, nếu như không có xuất sắc sáng tác bản lĩnh, là không thể nào lại để cho lão sư cho max điểm, huống chi đúng lão ngoan đồng.
Trương lão sư trên mặt âm tình bất định nói: “Dù cho ngươi viết văn thật sự tốt như vậy, được max điểm, cũng không thể nói rằng ngươi không có ăn gian.”
Sở Thiên cười khổ một hồi, đây là cái gì cường đạo lô-gích a..., vì vậy tiếp tục gợn sóng không sợ hãi nói: “Nói ta ăn gian, các ngươi có chứng cớ gì?”
Trương lão sư hừ nhẹ một tiếng, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nói: “Ngươi toàn bộ khảo thi max điểm, cái này là chứng cớ! Ngươi từ tiểu học đến trường cấp , khảo thi qua nhiều như vậy max điểm đấy sao?”
Sở Thiên có chút bất đắc dĩ, trước kia Sở Thiên hoàn toàn chính xác không có qua nhiều như vậy max điểm, nhưng hắn hiện tại được, chẳng lẽ mọi người chích thừa nhận Tiên thiên thông minh gia hỏa mà không tiếp nhận ngày sau hoặc là nói nửa đường bắt đầu người thông minh sao? Vì cái gì người ấn tượng đầu tiên luôn trọng yếu như vậy, trách không được trên xã hội nhiều như vậy ngồi tù sau đi ra người lựa chọn tiếp tục phạm tội, đều là bị buộc bách đi ra đấy.
Sở Thiên lắc đầu, đối với chủ nhiệm lớp Trương lão sư nói: “Vậy mà ngươi nói ta ăn gian, xin hỏi ta cùng với ăn gian? Hoặc là ta trộm đáp án ăn gian? Xin hỏi ta đi ở đâu trộm nhiều như vậy khoa đáp án đi ra? Liền Anh văn chương trình học mà nói, không biết Trương lão sư ngươi bài thi đáp án có hay không mất đi qua đâu này?”
Chủ nhiệm lớp Trương lão sư trên đầu mồ hôi lạnh chảy ra, Sở Thiên cái này suy luận hiển nhiên là rất có đạo lý đấy, hắn cũng xác thực không có ném qua Anh ngữ bài thi đáp án, cho nên Sở Thiên trộm đáp án cuộc thi hầu như là không thể nào đấy, nhưng Trương lão sư chính là không chịu thừa nhận đây là Sở Thiên chân thật thành tích, bởi vì Thiên Đô trung học chưa từng có qua thiên tài như vậy, hơn nữa Sở Thiên cũng không phải.
Trương lão sư tiếp tục trấn định nói: “Cái này chính là chúng ta muốn hỏi của ngươi, ngươi là như thế nào ăn gian khảo thi max điểm đấy.”
Lời vừa nói ra, Sở Thiên hầu như muốn hộc máu, liền trong lớp đồng học đều cảm thấy Trương lão sư có chút càn quấy, những lời này không thua gì tại ven đường bắt lấy một người nói: “Ngươi hôm trước giết người.” Người qua đường nói: “Hôm trước ta còn tại Mĩ quốc, ta như thế nào giết người?” “Cái này chính là ta muốn hỏi của ngươi, ngươi là như thế nào một bên tại Mĩ quốc, một bên ở trong nước giết người?” Bất quá mọi người vẫn cảm thấy Sở Thiên hẳn là ăn gian rồi, dùng Sở Thiên biểu hiện cùng năng lực, như thế nào đều khó có khả năng khảo thi max điểm.
Hiệu trưởng cùng phó hiệu trưởng Liễu Trung Hoa, còn có lão ngoan đồng cùng số học lão sư lão Vương đợi mấy cái lão sư ra hiện tại cửa phòng học, trên mặt thần sắc đều dị thường nghiêm túc.
Hiệu trưởng tại Trương lão sư chỉ dẫn xuống, rốt cuộc biết ai là Sở Thiên rồi, vì vậy nghiêm khắc nói: “Không nên ảnh hưởng mọi người đi học, Sở Thiên đồng học, mời ngươi đến phòng làm việc của ta đến một chuyến, chúng ta muốn với ngươi nói chuyện.”
Sở Thiên nhìn xem hiệu trưởng, ánh mắt bình tĩnh tự nhiên, cười cười nói: “Hiệu trưởng, ta không có ăn gian, cho nên ta sẽ không đi ngươi văn phòng, ta yêu cầu các ngươi hiện tại liền cho ta ra đề mục, ta đang tại mọi người mặt giải đề, nếu như ta giải không xuất ra hoặc giải sai rồi, đã nói lên ta ăn gian. Nếu như ta đáp đúng, người trước mặt mọi người cho ta sửa lại án xử sai! ”
Trong lớp đệ tử cảm thấy Sở Thiên được bệnh tâm thần phân liệt, đây là rõ ràng đem mình nhìn qua giường sưởi bên trong đẩy, tại chỗ ra đề mục tại chỗ làm, không chỉ có phải có nội tình, còn muốn tâm lý tố chất vượt qua kiểm tra.
Hiệu trưởng sửng sốt một chút, cảm thấy cái phương án này thái quá mức đơn giản, tuy nhiên nó hiệu quả rất có sức thuyết phục, dựa theo hiệu trưởng có ý tứ là, trước thẩm vấn, lại kiểm chứng, sau đó kết hợp lão sư học sinh ý kiến, nhân viên nhà trường tổng kết lại đến cho Sở Thiên hạ bình phán, như vậy mới so sánh phù hợp chính mình nghiêm cẩn thái độ.
Phó hiệu trưởng Liễu Trung Hoa chen miệng nói: “Ta xem có thể thử xem, dù sao nơi đây mấy cái lão sư đều tại, ra đề mục thi cử là được.”
Trong lớp đệ tử cũng bắt đầu kêu lên: “Ra đề mục, ra đề mục.”
tru
Tất cả lão sư, kể cả đệ tử đều không tự chủ được nhìn về phía số học lão sư lão Vương, toán học hoàn toàn chính là chú ý thực lực, không giống ngữ văn cùng Anh ngữ còn mang theo vài phần vận khí, lão Vương nhìn xem tất cả mọi người đang nhìn mình, vì vậy cười cười, nói: “Vậy ta đến đây đi?”
Hiệu trưởng gật gật đầu, nói: “Vậy làm phiền Vương lão sư rồi.”
Lão Vương từ phía sau cái mông đột nhiên biến ra một quyển “kỳ thi đại học toán học khó trong nan đề tinh tuyển”, toàn lớp đệ tử đều thấy kinh hồn bạt vía, số học lão sư quyển sách này không thua gì hạng nặng quả Boom, đoán chừng Sở Thiên sẽ bị quả Boom nổ không nơi táng thân.
Vương lão sư đem một đạo độ khó cao toán học viết tại trên bảng đen, lớp học ưu tú nhất cao tài sinh Trương Vạn Giang cũng sẽ không làm.
Sở Thiên chậm rãi vừa nhìn đề mục vừa đi thượng bục giảng, cầm lấy phấn viết thời điểm, đã đã biết quá trình cùng đáp án, Sở Thiên dùng phút đồng hồ sẽ đem quá trình cùng đáp án ghi tại trên bảng đen.
[/hide]