Cháo hoa nồng đặc, bánh ngọt tinh khéo trên bàn đều cho thấy sang trọng trong cuộc sống của Tô gia.
Tô Dung Dung uống xong chén canh trong bát, cầm khăn trên bàn nhẹ nhàng chùi miệng. Đang lúc muốn đứng dậy đi nhớ tới một chuyện quan trọng, thế là lại ngồi xuống ngữ khí vui mừng nói: - Ông nội, Sở Thiên bảo con chuyển lời cho ông, cần một mồi lửa.
Bọn người ông cụ Tô đều ngẩng đầu nhìn đứa cháu gái bảo bối, đồng thanh hỏi: - Lửa gì?
Tô Dung Dung khẽ nở nụ cười duyên dáng, nhàn nhạt nói: - Mấy ngày trước con và Sở Thiên cùng Tất Mậu Thịnh đi thăm dò địa tiêu mới cho Bắc Kinh.
Tất Mậu Thịnh? Chẳng phải là Tất Mậu Thịnh - thầy kiến trúc quốc gia? Trong mắt Tô Xán có mấy phần kinh ngạc nói: - Ba biết chuyện địa tiêu mới, nhưng các con sao có thể cùng Tất Mậu Thịnh đi thăm dò chứ?
Tô Dung Dung thành thật gật đầu lập tức theo nghi ngờ của cha, nói ra tạo nghệ phong thủy của Sở Thiên, làm Tô lão gia và mọi người thầm khen ngợi không dứt. Thậm chí lão phu nhân còn vui mừng nắm lấy tay của Tô lão gia nói: - Ông xem ngày nào bảo Sở Thiên qua, nhờ cậu ta xem phương hướng của chậu cá vàng, tôi luôn cảm thấy bày biện như bây giờ không thuận mắt.
Tô lão gia không nói gì, lập tức chuyển đề tài: - Nghe Tô Dung Dung nói xong đã.
Tô Dung Dung gật đầu, ngữ khí bình tĩnh nói: - Chúng cháu thăm dò địa tiêu Bắc Kinh, tất nhiên đi khắp cả Bắc Kinh, sau đó dẫn ông Tất tới chỗ bảo địa phong thủy. Ông Tất nói tàng phong tụ khí, khá hài lòng với bảo địa phong thủy thăm dò được. - Bảo địa phong thủy ở đâu?
Tô lão gia trong lòng hơi động, phấn chấn khó nói xông lên đầu: - Chẳng phải mồi lửa này này có liên quan với bảo địa phong thủy?
Tô Dung Dung mỉm cười gật đầu nháy mắt nói: - Mọi người sẽ không ngờ bảo địa phong thủy này ở đâu đâu. Cái bảo địa phong thủy này chính là Hắc Long Tower, càng quan trọng là ở Hắc Long Tower bọn người ông Tất còn bị bảo an của tòa nhà đe dọa.
Tô lão gia và Tô Xán hoàn toàn sửng sốt, bọn họ biết những cái này đều có ý nghĩa gì. - Sở Thiên muốn ông nội ủng hộ quyết định của Tất Mậu Thịnh.
Tô Dung Dung nhẹ nhàng nói: - Tất Mậu Thịnh rất nhanh sẽ trình phương án với các nguyên lão, tới lúc đó phía phản đối và phía tán thành thế lực sẽ ngang nhau. Sở Thiên muốn cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
Một lúc lâu sau Tô lão gia thở dài một tiếng: - Giang sơn cần có nhân tài, nói cho Sở Thiên biết, mồi lửa này ông nhất định sẽ giúp?
Sau khi Tô Dung Duong rồi, Tô Xán cũng hơi lắc đầu xấu hổ nói: - Sở Thiên thật sự khó đoán. - Đừng xấu hổ, rất nhiều lão già thông minh bao nhiêu cũng không bằng cậu ta.
Tô lão gia vỗ vỗ Tô Xán nói: - May mà Sở Thiên không theo chính trị, bằng không sớm đã xương trắng rã rời.
Ánh Triều Dương mới mọc ấm áp vẫn mang theo ý lạnh của ngày thu.
Cái chết của Long Vũ giống như quả bom.
Chu Triệu Sâm trong lòng rất tức giận, nhưng biểu tình cực kỳ tức giận sinh ra lại rất bình tĩnh.
Chỉ là tám trăm milliliter rượu đỏ chớp mắt đã hết một nửa.
Chu Triệu Sâm ở phòng hội nghị tựa hồ không nói gì, sau đó bọn Kiều Ngũ lòng đầy căm tức cũng rơi vào im lặng.
Chu Triệu Sâm uống hết rượu đỏ cuối cùng đứng dậy đi tới cửa phòng hội nghị, lúc đi qua Kiều Ngũ, ngữ khí bình tĩnh nói: - Diệt biệt thự Hoa Đô trước, sau đó diệt Hoa Đô Tower, bằng bất cứ giá nào.
Chu Triệu Sâm không phải tiếc hận Long Vũ cũng không muốn báo thù cho Long Vũ. anh ta chỉ muốn lấy lại mặt mũi đã mất đi với Hổ Bang. Huống hồ anh ta đã tìm được lý do để gây chiến với Hổ Bang, bất luận người nào đến can thiệp, anh ta đều có thể công khai kéo thi thể của bọn Long Vũ ra.
Kiều Ngũ hơi sửng sốt, sau đó trịnh trọng gật đầu.
Phòng hội nghị sơ lược của Trung Nam hải, bảy tám lão đầu đạo cốt tiên phong đang nhẹ nhàng đàm tiếu. Trần Quýnh Minh và Vương Hoa Hoa bất hòa thời gian qua cũng nhìn nhau ân cân thăm hỏi. Tuy hai người tháng sau thì về hưu, nhưng cũng không gây trở ngại "hữu nghị" thiên trường địa cửu của bọn họ.
Tất Mậu Thịnh đã hẹn mật thư với bọn họ, hội nghị hôm nay chính là tham khảo lựa chọn địa tiêu mới Bắc Kinh. Những lão đầu tay nắm đại quyền Thiên triều này luôn thích giằng co đặc biệt là quyết sách địa tiêu Bắc Kinh. Chuyện đại sự thế này mỗi một người đều nhiệt tình tăng vọt, thời gian bắt đầu hội nghị đã qua nữa tiếng, chuyện bọn họ đều muốn là chuyện ý nghĩa trọng đại nhiều năm mình tại chức.
Tuy nhiên bọn họ không hiểu cái gì kiến trúc, cũng không hiểu hoàn cảnh đồng bộ, nhưng bọn họ đều hiểu được một chút về phong thủy.
Vương Hoa Hoa nhìn đồng hồ trên tường lắc đầu nói: - Lão Tất sao còn chưa đến? Bắc Kinh thêm mấy chục cây cầu vượt thì tốt hơn rất nhiều đấy.
Trần Quýnh Minh bưng nước trà trên bàn nhẹ nhàng uống một ngụm nhàng nhạt nói: - Tài xế taxi của Bắc Kinh thường nói đùa, phần tử "Đột Đột" vốn muốn đến Bắc Kinh làm hoạt động khủng bố, kết quả định cài bom ở cầu vượt Bắc Kinh, khi ra kiểm tra tuyến đường bộ không cẩn thật rớt dưới cầu. Muốn đi tìm bom lại nhưng qua ba ngày cũng không đến, chỉ có thể báo cảnh sát.
Trần Quýnh Minh vừa dứt lời, những lão đầu khác đều cười lên, chỉ có nụ cười trên mặt Vương Hoa Hoa có chút cứng nhắc. Vì cầu vượt chính là hạng mục do ông ta nắm, Vương Hoa Hoa nhìn nụ cười của Trần Quýnh Minh trong lòng thầm hận không ngớt.
Cửa phòng hội nghị được đẩy ra, Trần Quýnh Minh đặt nước trà xuống không ngẩng đầu lên, cười nói: - Lão Tất, có phải ông bị cầu vượt làm bất tỉnh?
Lời nói vừa ra trên mặt Trần Quýnh Minh hơi biến sắc, có vẻ mấy phần xấu hổ. Vì người đến không chỉ Tất Mậu Thịnh còn có Tô lão gia và Phó Thủ tướng Chu Cơ Vĩ. Ông không có ngờ hai nhân vật rất quan trọng này cũng xuất hiện ở phòng hội nghị này.
Tuy tuổi tác của mọi người xấp xỉ Chu Cơ Vĩ, nhưng bọn họ đều là người gần về hưu, còn Chu Vĩ Cơ vẫn có thể làm Phó Thủ tướng bốn năm, cho nên trong tôn ti vô hình hiện ra. Còn Tô lão gia tuy đã về hưu nhưng con cháu sắc hồng chính tông, cho nên bọn Trần Quýnh Minh đều không dám gộp chung lại vội đứng lên cười hỏi: - Chào Tô lão gia. Chào Chu Tổng.
Chu Cơ Vĩ cười sang sảng hô mấy tiếng: - Lão Trần, lão Vương chúng tôi gặp được lão Tất, biết hôm nay chúng ta sẽ mở cuộc hội. Vừa đúng lúc chúng tôi không có chuyện gì cho nên tôi và ông Tô đến xem xem, không có gì đâu.
Tất Mậu Thịnh sáng sớm quả thật là "tình cờ" gặp Chu Vĩ Cơ và Tô lão gia bởi vậy cũng cười nói: - Thủ tướng bình thường bận rộn, còn Tô lão gia tu thân dưỡng tính, còn bớt thời gian đến đây dự thính, thật sự là vinh hạnh cho chúng tôi.
Bọn Trần Quýnh Minh lúc này bừng tỉnh ngộ, còn cho rằng hai nhân vật quan trong này có phải có cách nghĩ gì không mới tới dự thính hội nghị, thì ra chỉ là đụng mặt nhau, thế là trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm.
Tô lão gia nhìn thấy mọi người vẫn đang đứng, phất tay nói: - Mọi người đều ngồi xuống đi, chúng theo tọa đàm không cần câu nệ như vậy.
Bọn Trần Quýnh Minh ngồi xuống, tuy trên mặt đều dần dần buông lỏng nhưng trong mắt trước sau vẫn có câu nệ.
Sau khi mọi người ngồi xuống uống mấy ly trà hàn huyên, chốc lát Tất Mậu Thịnh đi tới màn hình chiếu trước bàn hội nghị sang sảng nói: - Tôi được các ông ủy thác, Tất Mậu Thịnh thật là lao tâm lao lực. Trong nửa tháng đi khắp mọi chỗ Bắc Kinh và nhiều chỗ khác, cũng may không phụ ủy thác các vị. Tất Mậu Thịnh mấy ngày trước cuối cùng đã có thu hoạch, bây giờ để lão đầu tôi kể lại kiến nghị và thăm dò những ngày này cho mọi người nhé.
Phòng hội nghị nhanh chóng trở nên im tĩnh, Chu Vĩ Cơ và Tô lão gia cũng trở nên chuyên chú hẳn lên, bình tĩnh nhìn Tất Mậu Thịnh.
Tất Mậu Thịnh suy tính rất lâu sớm đã chuẩn bị PPT xong, mở trên màn hình lớn ra, trước mặt lóe lên bản đồ của Bắc Kinh. Tất Mậu Thịnh tiếp xúc những thứ thuộc chuyên môn và thứ mình thích nhất, thần tình vô cùng hưng phấn nói: - Bắc Kinh dựa vào mặt núi, eo biển mở rộng hình thế hùng vĩ, địa thế là tây bắc cao, đông nam thấp.
Người trong phòng họp đều nhìn hình ảnh trên PPT không chớp mắt.
Tất Mậu Thịnh thao thao bất tuyệt giảng giải hai mươi mấy phút. Nếu đổi thành thường ngày Trần Quýnh Minh sớm đã hô muốn Tất Mậu Thịnh trực tiếp đi tới trọng điểm. Nhưng hôm nay bọn người Chu Vĩ Cơ đều ở đây, do đó mọi người đều nhẫn nại chậm rãi nghe. - Bây giờ tôi giảng giải cho mọi người nghe những ngày thàng tìm được chỗ ngọc khí.
Tất Mậu Thịnh tất nhiên biết lòng nhẫn nại của những lão đầu này, thế là kìm nén thao thao bất tuyệt thẳng vào vấn đề: - Nếu ở đây xây dựng địa tiêu mới, bất luận là phong thủy, phương vị xung quanh khu thương nghiệp đều thuộc chỗ tuyệt hảo.
Trần Quýnh Minh nuốt nước trà vội không kiên nhẫn hỏi: - Ở đâu?
Tất Mậu Thịnh đổi hình ảnh Tổng bộ của hội Hắc Long, nghiêm túc qua ánh mắt bình tĩnh nói: - Hắc Long Tower!
Trần Quýnh Minh hoàn toàn kinh ngạc, Vương Hoa Hoa cũng là sửng sốt, sau đó trên mặt hiện lên nụ cười truy hỏi: - Hắc Long Tower là bảo địa phong thủy, sao có thể như thế chứ?
Trần Quýnh Minh tức giận nhìn Vương Hoa Hoa, dự cảm không tốt trong lòng tự nhiên khởi phát. - Tàng phong tụ khí.
Thần sắc của Tất Mậu Thịnh cũng biến đối lên, chỉ vào tấm hình nói: - Tôi xem qua tư liệu Hắc Long Tower trước đây, lân cận vốn có sông đào, sau trấn lý, biến thành phố thương nghiệp, cho nên trước đây là tàng phong đắc thủy, bây giờ là tàng phong tụ khí. Cái khí này là nhân khí, là tài khí, là vận khí, là vương khí.
Lời nói của Tất Mậu Thịnh làm sắc mặt mọi người đều trở nên hưng phấn, chỉ có sắc mặt của Trần Quýnh Minh càng ngày càng cứng nhắc. Vương Hoa Hoa tất nhiên phát hiện thần sắc của Trần Quýnh Minh không từ chối cho ý kiến nói: - Chẳng phải chỗ Hắc Long Tower là trái rồng xanh, phải hổ trắng, trước Chu Tước, sau Huyền Vũ?
Tất Mậu Thịnh gật gật đầu, bưng nước trà uống mấy ngụm, trả lời: - Lão Vương nói hoàn toàn chính xác, Hắc Long Tower chính là bảo địa phong thủy của cả Bắc Kinh. Nếu dùng nó xây dựng địa tiêu đối với kinh tế chính trị văn hóa của Bắc Kinh có tác dụng cực kỳ quan trọng. Dùng nó có thể thu hút vương khí, tài khí còn có thể tiêu trừ lệ khí thành phố phát triển công nghiệp. - Tốt, đất thật là đất tốt!
Vương Hoa Hoa nhiệt liệt vỗ bàn tâm tình vui sướng nhìn Trần Quýnh Minh. Có thể san bằng chỗ căn cơ của đối thủ thật sự là chuyện vui mừng, các lão đầu khác cũng gật đầu theo: - Dứt khoát thu hồi Hắc Long Tower để xây dựng địa tiêu mới Bắc Kinh.
Chu Vĩ Cơ và Tô lão gia vẫn không có lên tiếng, thỉnh thoảng uống mấy ngụm nước mỉm cười nhìn nhau. - Không thích hợp.
Trần Quýnh Minh vẫn không có nói, mở miệng nói: - Lầu mười tám Hắc Long Tower là kiến trúc xí nghiệp thành hình. Chúng ta san bằng người ta, xây dựng địa tiêu mới, sợ dân chúng sẽ phản đối kịch liệt, thậm chí bọn người của hội Hắc Long sẽ phản đối kịch liệt.
Một số lão đầu cảm thấy có chút có lý không khỏi gật đầu.
Vương Hoa Hoa rõ ràng sớm đã đoán được Trần Quýnh Minh sẽ nói như vậy lập tức tiếp tục câu chuyện: - Chỉ cần bồi thường đúng chỗ, tôi nghĩ pháp nhân của Hắc Long Tower sẽ không có ý kiến phản đối gì. Huống hồ địa tiêu mới là để phát triển cả Bắc Kinh, vì để bày ra phong thái thế giới, hội Hắc Long nên lấy đại cục làm trọng.
Trong mắt Trần Quýnh Minh phun ra lửa lạnh lùng nói: - Nếu địa tiêu mới xây ở hoa viên của lão Vương, không biết lão Vương phải chăng cũng lấy đại cục làm trọng nhường lại hoa viên không?
Vương Hoa Hoa nhẹ nhàng cười, lập tức thần tình nghiêm túc nói: - Nếu địa tiêu mới chọn hoa viên nhà lão Vương, bảo đảm không nói hai lời lập tức dọn đi, thậm chí không cần nữa phần bồi thường. Từ nhỏ Chủ tịch Mao đã dạy chúng ta lúc lợi ích cá nhân với lợi ích tập thể sinh xung đột, trong thiên hạ chẳng phải vương thổ, binh dẫn sĩ chẳng phá vương thần.
Vương Hoa Hoa cuối cùng dùng tri thức lý luận của mình học được ở thời khắc quan trọng. Vốn cho rằng cả đời cũng không dùng tới, bây giờ nói vô cùng mãnh miệng như vậy, trong lòng trở nên cao thượng khó hiểu. Còn quyết định sau khi trở về đem những lý luận đó toàn bộ nói qua một lượt, nói không chừng lúc nào quan trọng thì dùng tới.
Trần Quýnh Minh bị Vương Hoa Hoa làm cho bực tức. Vương Hoa Hoa giậu đổ bìm leo rõ ràng là muốn dồn mình vào đường cùng không khỏi thở dốc nói: - Xí nghiệp Hắc Long là nguồn thu thuế lớn của Bắc Kinh, nếu chúng ta cưỡng ép trưng thu sẽ làm lạnh tâm xí nghiệp khác, ai cũng lo lắng sản nghiệp của mình sẽ bị trưng thu không. Nếu chúng ta thuần túy vì phong thủy mà không chú trọng nhân tâm, thì cái này đi ngược lại nguyện vọng ban đầu thành lập địa tiêu mới.
Tiếp theo đó nhìn Tất Mậu Thịnh nói: - Lão Tất ông nói xem có lý không? Còn có chỗ khác không? - Tôi chỉ là được các vị ủy thác thăm dò bảo địa phong thủy, về phần có xây dựng không đó chính là chuyện các vị xem xét.
Tất Mậu Thịnh nghĩ tới bảo an Hắc Long Tower xúc phạm mình, trong lòng trở nên không thoải mái lắc đầu nói: - Không còn chỗ nào khác nữa. Nếu có chỗ tốt hơn, vậy chính là chỗ danh thắng Tử Cấm Thành, và Di Hòa Viên. - Sao có thể chứ? Khu nam không phải khu mở sao? Có thể trưng thu xây dựng địa tiêu mới.
Trần Quýnh Minh chau mày, ông không ngờ Tất Mậu Thịnh lại có thể chọn trúng Hắc Long Tower, vẫn kiên trì nói: - Giao thông càng thuận lợi, môi trường cực tốt.
Tất Mậu Thịnh lắc đầu ngữ khí bình tĩnh nói: - Đất Bắc Kinh đông phú tây quý, nam bần bắc tiện, là hoàn toàn không thích hợp xây dựng địa tiêu mới. Phía tây đã là Tử Cấm Thành, không có đất trống, duy có phía đông thì với Hắc Long Tower phong thủy tốt nhất.
Trần Quýnh Minh bất đắc dĩ bưng trà uống mấy ngụm, đối với phong thủy học cũng là nửa đường xuất gia so với phong thủy kiến trúc của Tất Mậu Thịnh như vậy, uy quyền lý luận thực tiễn đều tỏ ra khá yếu kém.
Vương Hoa Hoa nhân dịp rèn sắt khi còn nóng, ngồi thẳng người hỏi: - Lão Tất, nếu trưng thu Hắc Long Tower, ông có bản đồ kiến trúc sơ lược có thể tạo thành thái thế phong thủy gì không?
Vương Hoa Hoa rõ ràng muốn dùng bản đồ hoành mỹ để dành lấy ủng hộ của lão đầu khác.
- Tại Hắc Long Tower ban đầu có thể xây dựng ba phần lớn: Tòa quảng trường văn hóa làm nhóm kiến trúc, quảng trường trung tâm, cầu người đi bộ. Tổng diện tích xây dựng là hai trăm ngàn mét vuông trong đó bao gồm khu trưng bày hai mươi tám ngàn mét vuông, trung tâm văn hóa nghệ thuật năm mươi ngàn mét vuông, tòa lầu thương nghiệp tổng hợp một trăm ngàn mét vuông và, khu vui chơi tập thể hai mươi lăm ngàn mét vuông.
Tất Mậu Thịnh rõ ràng là làm bài học PPT chiếu lên, mô phỏng kế hoạch lớn sau này hưng phấn nói: - Càng chủ yếu là cách cục này là thế long bàng hổ cứ, thu hút vượng khí, tài khí Bắc Kinh, phía sau phóng giải lệ khí thành phố. Sau khi xây dựng thực hiện thái độ tàng phong đắc thủy tụ khí, cái địa tiêu mới này tương lai trở thành viên châu mới lóe sáng nhất Bắc Kinh
Vương Hoa Hoa vỗ tay dẫn đầu tán thưởng, lão đầu khác cũng vỗ tay vui mừng, chỉ có Trần Quýnh Minh cười mà thần sắc cứng nhắc từ chối ý kiến.
Một vị lão đầu suy nghĩ chốc lát cũng nói:
- Cưỡng chế trưng thu Hắc Long Tower là sẽ mất đi lòng người, nhưng nếu như bồi thường đúng chỗ như lão Vương nói chắc không có vấn đề gì. Hắc Long Tower lại là bảo địa phong thủy, chúng ta có thể trả giá cao cho nó, dùng bồi thường gấp đôi trưng thu, tôi nghĩ người của hội Hắc Long chắc không có ý kiến, phải biết thêm hai số 0 chính là mấy chục tỷ.
Vương Hoa Hoa vội vàng gật đầu tán thành Tất Mậu Thịnh: - Không sai, chúng ta ra giá cao trưng thu, bọn họ vui mừng còn chưa kịp nữa là.
Trần Quýnh Minh đã bị ép tới ngõ cụt biết mình nói thế nào đều cũng không có ít lợi, thở ra thật mạnh một hơi. Vương Hoa Hoa là muốn san bằng Hắc Long Tower tới cùng, Trần Quýnh Minh tự nhiên biết bọn Chu Triệu Sâm sẽ không dọn anh linh không dễ động ở lầu một.
Chuyện đã tới nước này Trần Quýnh Minh cũng không nói nhiều, nhàn nhạt nói: - Bất luận làm thế nào phá hủy kiến trúc Hắc Long Tower, tôi là giữ ý kiến phản đối.
Tô lão gia thầm khen ngợi tất cả đúng như dự đoán của Sở Thiên, vẫn thật sự cần mình đem cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
Vương Hoa Hoa mang mấy phần đắc thắng, uống mấy ngụm nước, nhưng trong lòng cũng rõ sự việc không có đơn giản dễ dàng như vậy, Trần Quýnh Minh không có dễ dàng uất khục như vậy. Quay đầu nhìn hai nhân vật cấp quan trọng đều không có mở miệng nói, trong lòng hơi động cười nói: - Tô lão gia, Tổng thống Chu, hai ông có ý kiến gì không? Phải chăng thật sự chỉ là dự thính?
Thần tình Trần Quýnh Minh hơi uể oải lập tức khôi phục lại, làm sao quên hai nhân vật áp trục ở đây, nếu có thể lấy được ý kiến phản đối của bọn họ, tòa nhà Hắc Long hoàn toàn phá không được, thế là lên tiếng: - Hai ông cũng cho chút ý kiến quý báo chỉ dẫn, tránh chúng tôi ở đây tranh luận.
Tô lão gia cười đứng lên, Chu Vĩ Cơ cũng đứng lên khoát tay nói: - Đến nghe thử không làm quấy nhiễu suy nghĩ của mọi người, tránh tả hữu ý kiến của mọi người, trăm nhà tranh hót, có thể trăm hoa đua nở.
Sau khi Chu Cơ Vĩ nói xong thì cùng Tô lão gia đi tới cửa phòng hội nghị. Lúc bước ra cửa phòng hội nghị, Tô lão gia lơ đãng quay đầu không để ý nói: - Tường thành cổ xưa của Bắc Kinh những năm 50 cũng phá rồi.
Mọi người trong phòng họp đều sửng sốt, không biết Tô lão gia là ý gì? Một lát sau các lão đâu lăn lộn quan trường này mới tỉnh ngộ, sắc mặt của Trần Quýnh Minh hòan toàn trầm xuống.
Tồn tại của tường thành Bắc Kinh những năm 50 cũng trải qua một trận luận chiến. Lúc đó có hai quan điểm một loại cho rằng tường thành là công sự phòng ngự cổ đại đã hoàn toàn mất đi ý nghĩa và giá trị hiện thực vốn có của nó, toàn tại tương phản lại nó, còn trở ngại phát triển thành phố. Một loại ý kiến tường thành là văn hóa cổ đại còn sót lại nên gìn giữ.
Kết quả là phía bỏ thành chiếm thượng phong, tường thành Bắc Kinh từ lúc này nổi sống gió.
Thần tình của Vương Hoa Hoa lập tức trở nên thần thái hào hứng. Ông biết ý của Tô lão gia, ngay cả tường thành cổ xưa của Bắc Kinh cũng phá hủy, Hắc Long Tower lại có cái gì hay hơn gì?
[hide]
Sáng sớm Tô gia!
Tô gia lớn nhỏ đang ấm áp ăn bữa sáng.
Trên mặt bàn tinh xảo bánh ngọt nồng đặc cháo hoa đều chiêu kỳ Tô gia sinh hoạt chú ý.
Tô Dung Dung uống xong trong chén cháo cầm lấy trên mặt bàn khăn tay lau sạch nhè nhẹ chính là muốn đứng dậy lúc rời đi nhớ tới chuyện trọng yếu vì vậy lại ngồi xuống ngữ khí mang theo hưng phấn: “Gia gia Sở Thiên để cho ta chuyển cáo ngươi cần một mồi lửa.”
Tô lão gia tử bọn hắn tất cả đều ngẩng đầu nhìn tôn nữ bảo bối con gái ngoan ngoãn mà trăm miệng một lời hỏi: “Cái gì hỏa?”
Tô Dung Dung khẽ mở dáng tươi cười nhàn nhạt nói: “Trước đó vài ngày ta cùng Sở Thiên đi theo Tất Mậu Thịnh đi thăm dò kinh thành tân địa tiêu.”
“Tất Mậu Thịnh? Chẳng lẽ là quốc bảo kiến trúc sư Tất Mậu Thịnh?” Tô Xán trong mắt có vài phần kinh ngạc nói: “Ta biết rõ tân địa tiêu sự tình nhưng là các ngươi làm sao sẽ đi theo Tất Mậu Thịnh đi thăm dò đâu này?”
Tô Dung Dung thành thật gật đầu lập tức nghe được phụ thân nghi vấn sẽ đem Sở Thiên phong thuỷ tạo nghệ nói ra lại để cho Tô lão gia tử bọn hắn thầm than không thôi bà cố nội thậm chí hưng phấn bắt lấy Tô lão gia tử cánh tay cao hứng nói: “Lão gia tử hôm nào lại để cho Sở Thiên tới đây lại để cho hắn suốt chậu cá vàng phương hướng ta cuối cùng đúng xem không thuận mắt bây giờ bài trí.”
Tô lão gia tử im lặng một lát lập tức chuyển dời đến chính đề: “Nghe Tô Dung Dung nói xong.”
Tô Dung Dung gật gật đầu ngữ khí bình tĩnh: “Chúng ta thăm dò kinh thành tân địa tiêu tự nhiên đầy kinh thành tiêu sái về sau Sở Thiên sẽ đem Tất lão dẫn tới cái phong thuỷ bảo địa chỗ dùng Tất lão mà nói mà nói: Tàng phong tụ khí. Đối với thăm dò đến phong thuỷ bảo địa tương đối thoả mãn.”
“Phong thuỷ bảo địa ở nơi nào?” Tô lão gia tử trong nội tâm khẽ nhúc nhích khó với ngôn ngữ hưng phấn xông lên trong lòng: “Hẳn là cái thanh này hỏa cùng phong thuỷ bảo địa có quan hệ?”
Tô Dung Dung mỉm cười gật đầu nháy mắt nói: “Các ngươi sẽ không nghĩ tới cái này phong thuỷ bảo địa ở nơi nào cái này phong thuỷ bảo địa chính là Hắc Long cao ốc là trọng yếu hơn là ở Hắc Long cao ốc Tất lão bọn hắn còn bị Hắc Long cao ốc bảo an đe dọa rồi.”
Tô lão gia tử cùng Tô Xán hoàn toàn kinh sững sờ bọn hắn tự nhiên biết rõ những thứ này đều ý vị như thế nào.
“Sở Thiên cần gia gia ủng hộ Tất Mậu Thịnh quyết định.” Tô Dung Dung nhẹ nhàng nói: “Tất Mậu Thịnh rất nhanh sẽ hướng các nguyên lão đưa ra phương án đến lúc đó người chống lại cùng tán thành phái hội thế lực ngang nhau Sở Thiên cần đè chết lạc đà cuối cùng cây rơm rạ.”
Thật lâu về sau Tô lão gia tử than nhẹ một tiếng: “Giang sơn thay có nhân tài ra nói cho Sở Thiên ta giúp hắn cái thanh này hỏa.”
Tô Dung Dung rời đi về sau Tô Xán cũng khẽ lắc đầu hổ thẹn nói: “Sở Thiên thật sự sâu không lường được!”
“Đừng hổ thẹn nhiều ít thông minh cơ trí lão đầu cũng không bằng hắn.” Tô lão gia tử đứng dậy vỗ vỗ Tô Xán: “May mắn Sở Thiên không có từ chính bằng không thì đã sớm xương trắng chất đống.”
Triêu Dương mới lên ánh mặt trời ấm áp ngày mùa thu hàn ý.
Long Vũ chi tử như là khối quả bom.
Chu Triệu Sâm trong nội tâm rất phẫn nộ nhưng cực kỳ phẫn nộ sinh ra biểu lộ cũng rất bình tĩnh.
Chẳng qua là milliliter rượu đỏ không thấy hơn phân nửa.
Chu Triệu Sâm tại phòng họp cơ hồ là không có nói Kiều Ngũ bọn hắn lòng đầy căm phẫn về sau cũng lâm vào yên lặng.
Chu Triệu Sâm đem cuối cùng son môi uống rượu hết đứng dậy hướng cửa phòng hội nghị đi đến trải qua Kiều Ngũ thời điểm ngữ khí bình tĩnh nói: “Trước diệt Hoa Đô biệt thự lại diệt Hoa Đô cao ốc không tiếc bất cứ giá nào.”
Chu Triệu Sâm không phải tiếc hận Long Vũ cũng không phải là muốn là Long Vũ báo thù hắn sĩ diện chỉ điểm Hổ Bang đoạt lại lần nữa mất đi mặt mũi huống chi hắn đã tìm được hướng Hổ Bang gây chiến lý do bất luận kẻ nào đến can thiệp hắn cũng có thể công khai đem Long Vũ thi thể của bọn hắn đẩy ra ngoài.
Kiều Ngũ hơi sững sờ về sau trịnh trọng gật đầu.
Trung Nam Hải đơn sơ phòng họp bảy tám cái đạo cốt tiên phong lão đầu đang nhẹ giọng đàm tiếu lấy luôn luôn mặt cùng lòng bất hòa Trần Quýnh Minh cùng Vương Hoa Hoa cũng lẫn nhau ân cần thăm hỏi lấy tình hình gần đây tuy nhiên hai người tháng sau liền về hưu nhưng cũng không ảnh hưởng bọn hắn ‘hữu nghị’ thiên trường địa cửu.
[ truyen cua tui đốt net ]
Tất Mậu Thịnh đã hướng thư ký của bọn hắn hẹn rồi hội nghị hôm nay chính là nghiên cứu thảo luận kinh thành tân địa tiêu chi chọn những thứ này tay cầm thiên triều quyền hành lão đầu luôn luôn ưa thích giày vò đặc biệt là quyết định biện pháp kinh thành tân địa tiêu như vậy đại sự mỗi cái đều nhiệt tình tăng vọt rời đi hội thời gian hơn nửa canh giờ liền đã đến bọn hắn đều mơ tưởng tại chính mình tại chức chi niên làm nhiều kiện ý nghĩa trọng đại sự tình.
Tuy nhiên bọn hắn không hiểu cái gì kiến trúc cũng không hiểu hoàn cảnh nguyên bộ nhưng bọn hắn đều hiểu được một ít phong thuỷ.
Vương Hoa Hoa nhìn xem trên vách tường đồng hồ báo thức lắc đầu nói: “Lão Tất làm sao còn chưa tới à? Kinh thành nhiều hơn hơn mười đầu cầu vượt giao thông đã sớm tốt hơn nhiều nữa à.”
Trần Quýnh Minh bưng trên bàn nước trà nhẹ nhàng nhếch một cái nhàn nhạt nói: “Kinh thành tài xế xe taxi thường xuyên nói giỡn lời nói ‘Đột Đột’ phần tử vốn muốn tới kinh thành làm khủng bố hoạt động kết quả lên kinh thành thành cầu vượt vừa móc ra quả bom kiểm tra tuyến đường không cẩn thận rớt tại dưới cầu đều muốn đi tìm quay về quả bom nhưng tha tam Thiên Đô không có xuống chỉ có thể báo động tự rồi.”
Trần Quýnh Minh vừa dứt lời những lão đầu khác đều nở nụ cười chỉ có Vương Hoa Hoa nụ cười trên mặt có chút cứng ngắc bởi vì cầu vượt chính là hắn bắt hạng mục Vương Hoa Hoa nhìn xem Trần Quýnh Minh dáng tươi cười trong nội tâm thầm hận không thôi.
Cửa phòng họp bị đẩy ra Trần Quýnh Minh đem nước trà buông cũng không ngẩng đầu lên trêu chọc nói: “Lão Tất ngươi có phải hay không bị cầu vượt lượn quanh choáng luôn?”
Lời nói vừa mới nói ra miệng Trần Quýnh Minh trên mặt khẽ biến thần sắc lộ ra vài phần xấu hổ bởi vì người tới không chỉ là Tất Mậu Thịnh còn có Tô lão gia tử còn có Chu Cơ Vĩ phó tổng lý hắn thật không ngờ hai vị này cấp quan trọng nhân vật cũng sẽ biết ra hiện tại cái hội nghị này phòng.
Tuy nhiên đại gia niên kỷ đều cùng Chu Cơ Vĩ không sai biệt lắm nhưng bọn họ đều là sẽ phải về hưu chi nhân mà Chu Cơ Vĩ còn có thể làm cái bốn năm phó tổng lý cho nên tôn ti trong lúc vô hình hiện ra. Mà Tô lão gia tử tuy nhiên đã về hưu nhưng nhân gia đúng thuần khiết hồng sắc tử đệ. Cho nên Trần Quýnh Minh bọn hắn cũng không dám vô lễ tất cả đều đứng lên cười ân cần thăm hỏi: “Tô lão gia tử tốt Chu tổng tốt.”
Chu Cơ Vĩ cởi mở nở nụ cười vài tiếng hô: “Lão Trần lão Vương chúng ta gặp phải lão Tất biết rõ các ngươi hôm nay họp chúng ta vừa vặn không có chuyện gì cho nên ta cùng Tô lão sẽ tới nhìn xem không có cái gì.”
Tất Mậu Thịnh buổi sáng đúng là ‘tình cờ gặp’ Chu Cơ Vĩ cùng Tô lão gia tử bởi vậy cũng liền cười nói: “Tổng lý nhật lý vạn ky Tô lão gia tử tu thân dưỡng tính còn như thế rút sạch đến đây dự thính chúng ta không ghi chép hội nghị thật sự là vinh hạnh a...”
Trần Quýnh Minh bọn hắn lúc này mới chợt hiểu hiểu ra còn tưởng rằng hai vị này cấp quan trọng nhân vật có phải hay không có ý kiến gì không mới đến dự thính hội nghị nguyên lai chẳng qua là đánh lên vì vậy trong nội tâm đều nhẹ nhàng thở ra.
Tô lão gia tử nhìn thấy đại gia còn đứng lấy phất phất tay nói: “Tất cả mọi người ngồi xuống đi chúng ta sẽ theo liền toạ đàm không cần như vậy câu nệ.”
Trần Quýnh Minh bọn hắn cười ngồi xuống tuy nhiên trên mặt cũng dần dần buông ra đến nhưng trong mắt thủy chung vẫn còn có chút câu nệ.
Đại gia sau khi ngồi xuống uống qua vài chén trà hàn huyên một lát Tất Mậu Thịnh đi đến bàn hội nghị phía trước máy chiếu cởi mở nói: “Từ khi bị thụ các vị lão gia tử nhờ vả Tất Mậu Thịnh thật đúng là lao tâm lao lực a... Trong nửa tháng đi khắp kinh thành địa phương so về dĩ vãng đều muốn nhiều may mà không phụ các vị nhờ vả tươi tốt tại trước đó vài ngày cuối cùng đã có thu hoạch hiện tại để cho ta đây lão già khọm đem những này thiên thăm dò cùng đề nghị giảng thuật cho đại gia a.”
Vốn là ồn ào phòng họp lập tức trở nên an tĩnh lại liền Chu Cơ Vĩ cùng Tô lão gia tử cũng trở nên chăm chú đứng lên nhìn chằm chằm Tất Mậu Thịnh.
Tất Mậu Thịnh suy nghĩ một lát đem đã sớm chuẩn bị cho tốt ppT mở ra sâu sắc trên màn hình vốn là lòe ra kinh thành toàn bộ bản đồ Tất Mậu Thịnh tiếp xúc đến thuộc về mình chuyên nghiệp cùng yêu đồ tốt thần sắc liền vô cùng hưng phấn nói: “Kinh thành dựa vào núi mặt biển nội địa bao la tình thế hùng vĩ địa thế đúng Tây Bắc cao Đông Nam thấp.”
Phòng họp mọi người nhìn không chuyển mắt chằm chằm vào ppT bên trên hình ảnh.
Tất Mậu Thịnh thao thao bất tuyệt giảng giải nhị hơn ' sau nếu như đổi thành ngày xưa Trần Quýnh Minh đã sớm hô muốn Tất Mậu Thịnh trực tiếp đến trọng điểm nhưng hôm nay Chu Cơ Vĩ bọn hắn đều tại bởi vậy tất cả mọi người nhẫn nại tính tình thời gian dần qua nghe.
“Hiện tại ta liền cho đại gia giảng giải những ngày này tìm được vương khí chi địa.” Tất Mậu Thịnh tự nhiên biết rõ những thứ này lão đầu kiên nhẫn vì vậy áp súc thao thao bất tuyệt đi vào mấu chốt: “Nếu như ở chỗ này thành lập tân địa tiêu vô luận là phong thuỷ phương vị chung quanh thương lượng vòng đều thuộc về tuyệt hảo chi địa.”
Trần Quýnh Minh nuốt vào nước trà gấp khó dằn nổi mà hỏi: “Ở nơi nào?”
Tất Mậu Thịnh đổi tấm bản đồ mảnh Hắc Long cao ốc nghiễm nhiên đang nhìn ngữ khí bình tĩnh nói: “Hắc Long cao ốc!”
Trần Quýnh Minh hoàn toàn kinh sững sờ Vương Hoa Hoa cũng là sững sờ sau đó nét mặt biểu lộ dáng tươi cười truy vấn nói: “Hắc Long cao ốc đúng phong thuỷ bảo địa làm sao tới giảng?”
Trần Quýnh Minh tức giận mắt nhìn Vương Hoa Hoa trong nội tâm dự cảm bất hảo thản nhiên bộc phát.
“Tàng phong tụ khí.” Tất Mậu Thịnh thần sắc cũng trở nên hưng phấn lên chỉ vào hình ảnh nói: “Ta xem qua trước kia lão tư liệu Hắc Long cao ốc phụ cận vốn là có đầu sông đào bảo vệ thành về sau điền chôn đổi thành buôn bán phố cho nên trước kia là tàng phong đắc thủy bây giờ là tàng phong tụ khí cái này khí là người khí đúng tài vận đúng vận khí đúng vương khí.”
Tất Mậu Thịnh mà nói lại để cho sắc mặt của mọi người đều trở nên hưng phấn lên chỉ có Trần Quýnh Minh sắc mặt càng ngày càng cứng ngắc Vương Hoa Hoa tự nhiên hiện Trần Quýnh Minh thần sắc từ chối cho ý kiến mà cười cười nói: “Hẳn là cái này Hắc Long cao ốc chi địa đúng trái Thanh Long phải Bạch Hổ trước Chu Tước sau Huyền Vũ?”
Tất Mậu Thịnh gật gật đầu nâng chung trà lên nước đã uống vài ngụm trả lời nói: “Lão Vương nói hoàn toàn chính xác Hắc Long cao ốc chính là phong thuỷ bảo địa toàn bộ kinh thành sắp xếp tiến lên ngũ nếu như dùng nó thành lập địa tiêu đối với kinh thành kinh tế chính trị văn hóa bắt lấy lấy cực kỳ trọng yếu tác dụng nó có thể hấp thu vương khí tài vận còn có thể đem công nghiệp phát triển thành thị lệ khí tiêu hóa.”
“Tốt rồi thật sự là tốt rồi!” Vương Hoa Hoa nhiệt liệt chụp, tiếng vỗ tay đến tâm tình khoan khoái dễ chịu nhìn xem Trần Quýnh Minh có thể đem đối thủ căn cơ chi địa san bằng thật sự là kiện cao hứng sự tình những lão đầu khác cũng đi theo gật đầu: “Dứt khoát liền trưng thu Hắc Long cao ốc thành lập kinh thành tân địa tiêu.”
Chu Cơ Vĩ cùng Tô lão gia tử một mực không có lên tiếng thỉnh thoảng uống mấy ngụm nước lẫn nhau mỉm cười.
“Không ổn a...” Một mực không có mở miệng Trần Quýnh Minh mở miệng nói: “Hắc Long cao ốc lầu đúng Hắc Long xí nghiệp thành hình kiến trúc chúng ta đem nhân gia xúc mất thành lập tân địa tiêu sợ hội tạo thành dân gian mãnh liệt ý kiến a... Ít nhất Hắc Long hội bọn hắn hội mãnh liệt phản đối.”
Một ít lão đầu cảm thấy có chút đạo lý không khỏi gật gật đầu.
Vương Hoa Hoa hiển nhiên đã sớm đoán được Trần Quýnh Minh có thể như vậy nói lập tức tiếp nhận chủ đề: “Chỉ cần đền bù tổn thất đúng chỗ ta nghĩ Hắc Long cao ốc pháp nhân không có cái gì phản đối ý kiến huống chi tân địa tiêu là vì toàn bộ kinh thành giương vì ở thế giới biểu hiện ra phong thái Hắc Long cao ốc có lẽ dùng đại cục làm trọng.”
Trần Quýnh Minh trong mắt đều phún ra hỏa lạnh lùng nói: “Nếu như tân địa tiêu xây dựng tại lão Vương hoa viên không biết lão Vương sẽ hay không đại cục làm trọng đem hoa viên nhường lại đâu này?”
Vương Hoa Hoa nhẹ nhàng cười cười lập tức thần sắc nghiêm túc nói: “Nếu như tân địa tiêu chọn chỉ ta lão Vương hoa viên ta cam đoan không nói hai lời lập tức dời thậm chí không nên nửa phần bồi thường từ nhỏ Mao Chủ Tịch lão nhân gia sẽ dạy đạo chúng ta làm cái người lợi ích cùng tập thể lợi ích sinh xung đột thời điểm cá nhân lợi ích có lẽ phục tùng tập thể lợi ích. Trong thiên hạ hẳn là vương thổ. Tỉ lệ thổ tân hẳn là vương thần!”
Vương Hoa Hoa cuối cùng đem chính mình học được lý luận tri thức dùng tại điểm quan trọng phía trên vốn cho là cả đời đều không dùng được mà nói bây giờ nói được như thế lực lượng mười phần công khai trong nội tâm không hiểu trở nên cao thượng đứng lên còn quyết định sau khi trở về đem những cái... Kia lý luận toàn bộ qua một lần nói không chừng tại cái gì thời khắc mấu chốt hay dùng lên.
Trần Quýnh Minh bị Vương Hoa Hoa chắn được ngực buồn bực đồ chó hoang Vương Hoa Hoa bỏ đá xuống giếng rõ ràng là phải đem chính mình bách tiến giường sưởi không khỏi thở nói: “Hắc Long xí nghiệp đúng kinh thành nộp thuế nhà giàu nếu như chúng ta cường ngạnh trưng thu hội rét lạnh mặt khác xí nghiệp tâm ai cũng lo lắng lấy sản nghiệp của mình có thể hay không bị trưng thu nếu như chúng ta thuần túy vì phong thuỷ mà không để ý đến nhân tâm cái này vi phạm với thành lập tân địa tiêu ước nguyện ban đầu.” Lập tức nhìn xem Tất Mậu Thịnh nói: “Lão Tất ngươi nói có đúng hay không đạo lý này? Còn có địa phương khác chọn chỉ sao?”
“Ta chỉ đúng chịu các vị chi nắm thăm dò phong thuỷ bảo địa về phần có thể hay không xây dựng cái kia chính là các vị suy tính sự tình.” Tất Mậu Thịnh nghĩ đến Hắc Long cao ốc bảo an ngang ngược trong nội tâm liền trở nên không thoải mái lắc đầu nói: “Đã không có nếu như gắng phải nói có càng địa phương tốt cái kia chính là Tử Cấm thành Di Hòa viên chờ danh thắng chi địa rồi.”
“Làm sao sẽ đâu này? Nam khu không phải có khối khai mở khu sao? Có thể trưng thu đến thành lập tân địa tiêu.” Trần Quýnh Minh nhíu mày hắn không nghĩ ra Tất Mậu Thịnh làm sao sẽ chọn đến Hắc Long cao ốc còn một mực kiên trì: “Giao thông tiện lợi hoàn cảnh ưu việt.”
Tất Mậu Thịnh lắc đầu ngữ khí bình tĩnh nói: “Kinh thành chi địa đông phú tây đắt nam bần bắc ti tiện nam bắc là hoàn toàn không thích hợp thành lập tân địa tiêu phía tây đã là Tử Cấm thành không có đất trống chỉ có phía đông phía đông tựu lấy Hắc Long cao ốc phong thuỷ tốt nhất.”
Trần Quýnh Minh bất đắc dĩ bưng trà đã uống vài ngụm hắn đối với phong thuỷ học cũng là thay đổi giữa chừng so về Tất Mậu Thịnh như vậy kiến trúc phong thuỷ quyền uy lý luận thực tế đều lộ ra tương đối bạc nhược yếu kém.
Vương Hoa Hoa rèn sắt khi còn nóng ngồi thẳng người hỏi: “Lão Tất nếu như trưng thu Hắc Long cao ốc ngươi có hay không đại khái kiến trúc bản kế hoạch có thể tạo thành ngọn gió nào nước trạng thái?”
Vương Hoa Hoa hiển nhiên đều muốn dùng Hoành Mỹ bản kế hoạch tới lấy được những lão đầu khác tử ủng hộ.
“Tại Hắc Long cao ốc địa chỉ ban đầu có thể thành lập tòa văn hóa quảng trường chia làm khu kiến trúc, trung tâm quảng trường, người đi kiều Tam đại bộ phận. Tổng kiến trúc diện tích hai mươi vạn m²-mét vuông trong đó kể cả hai vạn tám ngàn m²-mét vuông tiệm trưng bày năm vạn m²-mét vuông văn hóa nghệ thuật trung tâm mười vạn m²-mét vuông buôn bán tổng hợp cao ốc cùng hai vạn m²-mét vuông giải trí tập thể hình trận quán quảng trường trong kiến trúc lợi dụng héc-ta xanh hoá quảng trường là dựa vào xuyết dùng một cái nam bắc tương hướng thủy nhai nhất trì bích thủy làm đẹp lấy mấy tràng tinh xảo thông thấu kiến trúc.”
Tất Mậu Thịnh hiển nhiên là đã làm bài học ppT bên trên lóe tương lai mô phỏng kế hoạch lớn hưng phấn nói: “Chủ yếu hơn chính là cái này bố cục đúng long bàng hổ cứ xu thế trước hấp thu kinh thành vương khí tài vận đằng sau phóng thích thành thị lệ khí xây dựng thành công về sau thực hiện giấu phong gió được nước tụ khí thái độ thế cái này tân địa tiêu sẽ trở thành kinh thành rất lóe sáng tân Minh Châu.”
Vương Hoa Hoa dẫn đầu vỗ tay tán thưởng những lão đầu khác cũng cao hứng vỗ tay chỉ có Trần Quýnh Minh thần sắc cứng ngắc từ chối cho ý kiến mà cười cười.
Một vị lão đầu suy nghĩ một lát cũng nói nói: “Cường ngạnh trưng thu Hắc Long cao ốc đúng hội mất đi nhân tâm nhưng chính như lão Vương nói đền bù tổn thất đúng chỗ có lẽ không có vấn đề gì Hắc Long cao ốc dĩ nhiên là khối phong thuỷ bảo địa chúng ta có thể cho nó chút cao giá cả dùng khác trưng thu giá cả một điểm nhị lần ta nghĩ Hắc Long cao ốc có lẽ không có ý kiến muốn biết rõ cái này nhiều ra đến giờ nhị thế nhưng là mười cái ức.”
Vương Hoa Hoa vội vàng gật đầu đồng ý lấy Tất Mậu Thịnh: “Không sai chúng ta giá cao vị trưng thu Hắc Long cao ốc cao hứng trả lại không kịp đâu.”
Trần Quýnh Minh đã bị bách đến chết phố nhỏ biết rõ mình nói như thế nào đều đã không có chỗ dùng thật dài than ra một hơi Vương Hoa Hoa là phải đem Hắc Long cao ốc san bằng rốt cuộc Trần Quýnh Minh tự nhiên biết rõ Chu Triệu Sâm bọn hắn sẽ không dời lầu một anh linh không tốt động a...
Việc đã đến nước này Trần Quýnh Minh cũng không nhiều lời nhàn nhạt toát ra câu: “Vô luận như thế nào dỡ bỏ Hắc Long cao ốc thành hình kiến trúc ta là cầm phản đối ý kiến.”
Tô lão gia tử trong nội tâm thầm than hết thảy đúng như Sở Thiên sở liệu thật đúng là cần chính mình đem đè chết lạc đà cuối cùng cây rơm rạ.
Vương Hoa Hoa mang theo vài phần đắc thắng chi tâm đã uống vài ngụm nước nhưng trong nội tâm cũng rõ ràng sự tình không có đơn giản như vậy dễ dàng Trần Quýnh Minh không có như vậy dễ dàng khuất phục ngẩng đầu thấy đến hai vị cấp quan trọng nhân vật đều không có mở miệng trong nội tâm khẽ nhúc nhích cười nói: “Tô lão gia tử Chu tổng lý hai người các ngươi lão ý kiến gì đâu này? Chẳng lẽ lại thật sự chẳng qua là dự thính?”
Trần Quýnh Minh có chút nét mặt như đưa đám lập tức hồi phục xong như thế nào quên hai vị áp trục nhân vật ở đây nếu như có thể lấy được bọn hắn phản đối ý kiến Hắc Long cao ốc liền hoàn toàn hủy đi không được vì vậy lên tiếng: “Hai người cũng cho điểm chỉ đạo tính quý giá ý kiến miễn cho chúng ta ở chỗ này mò mẫm tranh luận.”
Tô lão gia tử cười đứng dậy Chu Cơ Vĩ cũng đứng dậy vẫy vẫy tay nói: “Tới đây nghe một chút không dám nhiễu loạn đại gia mạch suy nghĩ miễn cho chừng đại gia tư tưởng trăm nhà đua tiếng mới có thể trăm hoa đua nở.”
Chu Cơ Vĩ sau khi nói xong cùng với Tô lão gia tử hướng cửa phòng hội nghị đi đến bước ra cửa phòng hội nghị thời điểm Tô lão gia tử lơ đãng quay đầu lại không đếm xỉa tới hỏi: “Năm mươi năm thay kinh thành cổ xưa tường thành giống như cũng hủy đi qua?”
Phòng họp mọi người toàn bộ sững sờ không biết Tô lão gia tử là có ý gì? Sau một lát đám này quan trường lăn qua lăn lại các lão đầu mới tỉnh ngộ lại Trần Quýnh Minh sắc mặt hoàn toàn chìm xuống đến.
Trước thế kỷ niên đại sơ kỳ về kinh thành tường thành tồn lưu đã sanh một hồi luận chiến lúc đương thời hai loại quan điểm một loại cho rằng tường thành với tư cách cổ đại phòng ngự công sự đã hoàn toàn mất đi nó sự thật xứng đáng tồn tại ý nghĩa cùng giá trị trái lại sự hiện hữu của nó còn trở ngại thành thị giương một loại khác ý kiến tường thành đúng cổ đại văn hóa để lại có lẽ giữ lại.
Kết quả là phế thành phái chiếm cứ thượng phong kinh thành tường thành từ nay về sau tan thành mây khói.
Vương Hoa Hoa thần sắc lập tức thay đổi thần thái bay lên hắn tự nhiên biết rõ tô ý của lão gia tử liền kinh thành cổ xưa tường thành đều hủy đi qua Hắc Long cao ốc lại có gì đặc biệt hơn người đâu này?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Sáng sớm tại Tô gia!
Tô gia lớn nhỏ đang ấm cúng dùng bữa sáng.
Cháo hoa nồng đặc, bánh ngọt tinh khéo trên bàn đều cho thấy sang trọng trong cuộc sống của Tô gia.
Tô Dung Dung uống xong chén canh trong bát, cầm khăn trên bàn nhẹ nhàng chùi miệng. Đang lúc muốn đứng dậy đi nhớ tới một chuyện quan trọng, thế là lại ngồi xuống ngữ khí vui mừng nói: - Ông nội, Sở Thiên bảo con chuyển lời cho ông, cần một mồi lửa.
Bọn người ông cụ Tô đều ngẩng đầu nhìn đứa cháu gái bảo bối, đồng thanh hỏi: - Lửa gì?
Tô Dung Dung khẽ nở nụ cười duyên dáng, nhàn nhạt nói: - Mấy ngày trước con và Sở Thiên cùng Tất Mậu Thịnh đi thăm dò địa tiêu mới cho Bắc Kinh.
Tất Mậu Thịnh? Chẳng phải là Tất Mậu Thịnh - thầy kiến trúc quốc gia? Trong mắt Tô Xán có mấy phần kinh ngạc nói: - Ba biết chuyện địa tiêu mới, nhưng các con sao có thể cùng Tất Mậu Thịnh đi thăm dò chứ?
Tô Dung Dung thành thật gật đầu lập tức theo nghi ngờ của cha, nói ra tạo nghệ phong thủy của Sở Thiên, làm Tô lão gia và mọi người thầm khen ngợi không dứt. Thậm chí lão phu nhân còn vui mừng nắm lấy tay của Tô lão gia nói: - Ông xem ngày nào bảo Sở Thiên qua, nhờ cậu ta xem phương hướng của chậu cá vàng, tôi luôn cảm thấy bày biện như bây giờ không thuận mắt.
Tô lão gia không nói gì, lập tức chuyển đề tài: - Nghe Tô Dung Dung nói xong đã.
Tô Dung Dung gật đầu, ngữ khí bình tĩnh nói: - Chúng cháu thăm dò địa tiêu Bắc Kinh, tất nhiên đi khắp cả Bắc Kinh, sau đó dẫn ông Tất tới chỗ bảo địa phong thủy. Ông Tất nói tàng phong tụ khí, khá hài lòng với bảo địa phong thủy thăm dò được. - Bảo địa phong thủy ở đâu?
Tô lão gia trong lòng hơi động, phấn chấn khó nói xông lên đầu: - Chẳng phải mồi lửa này này có liên quan với bảo địa phong thủy?
Tô Dung Dung mỉm cười gật đầu nháy mắt nói: - Mọi người sẽ không ngờ bảo địa phong thủy này ở đâu đâu. Cái bảo địa phong thủy này chính là Hắc Long Tower, càng quan trọng là ở Hắc Long Tower bọn người ông Tất còn bị bảo an của tòa nhà đe dọa.
Tô lão gia và Tô Xán hoàn toàn sửng sốt, bọn họ biết những cái này đều có ý nghĩa gì. - Sở Thiên muốn ông nội ủng hộ quyết định của Tất Mậu Thịnh.
Tô Dung Dung nhẹ nhàng nói: - Tất Mậu Thịnh rất nhanh sẽ trình phương án với các nguyên lão, tới lúc đó phía phản đối và phía tán thành thế lực sẽ ngang nhau. Sở Thiên muốn cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
Một lúc lâu sau Tô lão gia thở dài một tiếng: - Giang sơn cần có nhân tài, nói cho Sở Thiên biết, mồi lửa này ông nhất định sẽ giúp?
Sau khi Tô Dung Duong rồi, Tô Xán cũng hơi lắc đầu xấu hổ nói: - Sở Thiên thật sự khó đoán. - Đừng xấu hổ, rất nhiều lão già thông minh bao nhiêu cũng không bằng cậu ta.
Tô lão gia vỗ vỗ Tô Xán nói: - May mà Sở Thiên không theo chính trị, bằng không sớm đã xương trắng rã rời.
Ánh Triều Dương mới mọc ấm áp vẫn mang theo ý lạnh của ngày thu.
Cái chết của Long Vũ giống như quả bom.
Chu Triệu Sâm trong lòng rất tức giận, nhưng biểu tình cực kỳ tức giận sinh ra lại rất bình tĩnh.
Chỉ là tám trăm milliliter rượu đỏ chớp mắt đã hết một nửa.
Chu Triệu Sâm ở phòng hội nghị tựa hồ không nói gì, sau đó bọn Kiều Ngũ lòng đầy căm tức cũng rơi vào im lặng.
Chu Triệu Sâm uống hết rượu đỏ cuối cùng đứng dậy đi tới cửa phòng hội nghị, lúc đi qua Kiều Ngũ, ngữ khí bình tĩnh nói: - Diệt biệt thự Hoa Đô trước, sau đó diệt Hoa Đô Tower, bằng bất cứ giá nào.
Chu Triệu Sâm không phải tiếc hận Long Vũ cũng không muốn báo thù cho Long Vũ. anh ta chỉ muốn lấy lại mặt mũi đã mất đi với Hổ Bang. Huống hồ anh ta đã tìm được lý do để gây chiến với Hổ Bang, bất luận người nào đến can thiệp, anh ta đều có thể công khai kéo thi thể của bọn Long Vũ ra.
Kiều Ngũ hơi sửng sốt, sau đó trịnh trọng gật đầu.
Phòng hội nghị sơ lược của Trung Nam hải, bảy tám lão đầu đạo cốt tiên phong đang nhẹ nhàng đàm tiếu. Trần Quýnh Minh và Vương Hoa Hoa bất hòa thời gian qua cũng nhìn nhau ân cân thăm hỏi. Tuy hai người tháng sau thì về hưu, nhưng cũng không gây trở ngại "hữu nghị" thiên trường địa cửu của bọn họ.
Tất Mậu Thịnh đã hẹn mật thư với bọn họ, hội nghị hôm nay chính là tham khảo lựa chọn địa tiêu mới Bắc Kinh. Những lão đầu tay nắm đại quyền Thiên triều này luôn thích giằng co đặc biệt là quyết sách địa tiêu Bắc Kinh. Chuyện đại sự thế này mỗi một người đều nhiệt tình tăng vọt, thời gian bắt đầu hội nghị đã qua nữa tiếng, chuyện bọn họ đều muốn là chuyện ý nghĩa trọng đại nhiều năm mình tại chức.
Tuy nhiên bọn họ không hiểu cái gì kiến trúc, cũng không hiểu hoàn cảnh đồng bộ, nhưng bọn họ đều hiểu được một chút về phong thủy.
Vương Hoa Hoa nhìn đồng hồ trên tường lắc đầu nói: - Lão Tất sao còn chưa đến? Bắc Kinh thêm mấy chục cây cầu vượt thì tốt hơn rất nhiều đấy.
Trần Quýnh Minh bưng nước trà trên bàn nhẹ nhàng uống một ngụm nhàng nhạt nói: - Tài xế taxi của Bắc Kinh thường nói đùa, phần tử "Đột Đột" vốn muốn đến Bắc Kinh làm hoạt động khủng bố, kết quả định cài bom ở cầu vượt Bắc Kinh, khi ra kiểm tra tuyến đường bộ không cẩn thật rớt dưới cầu. Muốn đi tìm bom lại nhưng qua ba ngày cũng không đến, chỉ có thể báo cảnh sát.
Trần Quýnh Minh vừa dứt lời, những lão đầu khác đều cười lên, chỉ có nụ cười trên mặt Vương Hoa Hoa có chút cứng nhắc. Vì cầu vượt chính là hạng mục do ông ta nắm, Vương Hoa Hoa nhìn nụ cười của Trần Quýnh Minh trong lòng thầm hận không ngớt.
Cửa phòng hội nghị được đẩy ra, Trần Quýnh Minh đặt nước trà xuống không ngẩng đầu lên, cười nói: - Lão Tất, có phải ông bị cầu vượt làm bất tỉnh?
Lời nói vừa ra trên mặt Trần Quýnh Minh hơi biến sắc, có vẻ mấy phần xấu hổ. Vì người đến không chỉ Tất Mậu Thịnh còn có Tô lão gia và Phó Thủ tướng Chu Cơ Vĩ. Ông không có ngờ hai nhân vật rất quan trọng này cũng xuất hiện ở phòng hội nghị này.
Tuy tuổi tác của mọi người xấp xỉ Chu Cơ Vĩ, nhưng bọn họ đều là người gần về hưu, còn Chu Vĩ Cơ vẫn có thể làm Phó Thủ tướng bốn năm, cho nên trong tôn ti vô hình hiện ra. Còn Tô lão gia tuy đã về hưu nhưng con cháu sắc hồng chính tông, cho nên bọn Trần Quýnh Minh đều không dám gộp chung lại vội đứng lên cười hỏi: - Chào Tô lão gia. Chào Chu Tổng.
Chu Cơ Vĩ cười sang sảng hô mấy tiếng: - Lão Trần, lão Vương chúng tôi gặp được lão Tất, biết hôm nay chúng ta sẽ mở cuộc hội. Vừa đúng lúc chúng tôi không có chuyện gì cho nên tôi và ông Tô đến xem xem, không có gì đâu.
Tất Mậu Thịnh sáng sớm quả thật là "tình cờ" gặp Chu Vĩ Cơ và Tô lão gia bởi vậy cũng cười nói: - Thủ tướng bình thường bận rộn, còn Tô lão gia tu thân dưỡng tính, còn bớt thời gian đến đây dự thính, thật sự là vinh hạnh cho chúng tôi.
Bọn Trần Quýnh Minh lúc này bừng tỉnh ngộ, còn cho rằng hai nhân vật quan trong này có phải có cách nghĩ gì không mới tới dự thính hội nghị, thì ra chỉ là đụng mặt nhau, thế là trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm.
Tô lão gia nhìn thấy mọi người vẫn đang đứng, phất tay nói: - Mọi người đều ngồi xuống đi, chúng theo tọa đàm không cần câu nệ như vậy.
Bọn Trần Quýnh Minh ngồi xuống, tuy trên mặt đều dần dần buông lỏng nhưng trong mắt trước sau vẫn có câu nệ.
Sau khi mọi người ngồi xuống uống mấy ly trà hàn huyên, chốc lát Tất Mậu Thịnh đi tới màn hình chiếu trước bàn hội nghị sang sảng nói: - Tôi được các ông ủy thác, Tất Mậu Thịnh thật là lao tâm lao lực. Trong nửa tháng đi khắp mọi chỗ Bắc Kinh và nhiều chỗ khác, cũng may không phụ ủy thác các vị. Tất Mậu Thịnh mấy ngày trước cuối cùng đã có thu hoạch, bây giờ để lão đầu tôi kể lại kiến nghị và thăm dò những ngày này cho mọi người nhé.
Phòng hội nghị nhanh chóng trở nên im tĩnh, Chu Vĩ Cơ và Tô lão gia cũng trở nên chuyên chú hẳn lên, bình tĩnh nhìn Tất Mậu Thịnh.
Tất Mậu Thịnh suy tính rất lâu sớm đã chuẩn bị PPT xong, mở trên màn hình lớn ra, trước mặt lóe lên bản đồ của Bắc Kinh. Tất Mậu Thịnh tiếp xúc những thứ thuộc chuyên môn và thứ mình thích nhất, thần tình vô cùng hưng phấn nói: - Bắc Kinh dựa vào mặt núi, eo biển mở rộng hình thế hùng vĩ, địa thế là tây bắc cao, đông nam thấp.
Người trong phòng họp đều nhìn hình ảnh trên PPT không chớp mắt.
Tất Mậu Thịnh thao thao bất tuyệt giảng giải hai mươi mấy phút. Nếu đổi thành thường ngày Trần Quýnh Minh sớm đã hô muốn Tất Mậu Thịnh trực tiếp đi tới trọng điểm. Nhưng hôm nay bọn người Chu Vĩ Cơ đều ở đây, do đó mọi người đều nhẫn nại chậm rãi nghe. - Bây giờ tôi giảng giải cho mọi người nghe những ngày thàng tìm được chỗ ngọc khí.
Tất Mậu Thịnh tất nhiên biết lòng nhẫn nại của những lão đầu này, thế là kìm nén thao thao bất tuyệt thẳng vào vấn đề: - Nếu ở đây xây dựng địa tiêu mới, bất luận là phong thủy, phương vị xung quanh khu thương nghiệp đều thuộc chỗ tuyệt hảo.
Trần Quýnh Minh nuốt nước trà vội không kiên nhẫn hỏi: - Ở đâu?
Tất Mậu Thịnh đổi hình ảnh Tổng bộ của hội Hắc Long, nghiêm túc qua ánh mắt bình tĩnh nói: - Hắc Long Tower!
Trần Quýnh Minh hoàn toàn kinh ngạc, Vương Hoa Hoa cũng là sửng sốt, sau đó trên mặt hiện lên nụ cười truy hỏi: - Hắc Long Tower là bảo địa phong thủy, sao có thể như thế chứ?
Trần Quýnh Minh tức giận nhìn Vương Hoa Hoa, dự cảm không tốt trong lòng tự nhiên khởi phát. - Tàng phong tụ khí.
Thần sắc của Tất Mậu Thịnh cũng biến đối lên, chỉ vào tấm hình nói: - Tôi xem qua tư liệu Hắc Long Tower trước đây, lân cận vốn có sông đào, sau trấn lý, biến thành phố thương nghiệp, cho nên trước đây là tàng phong đắc thủy, bây giờ là tàng phong tụ khí. Cái khí này là nhân khí, là tài khí, là vận khí, là vương khí.
Lời nói của Tất Mậu Thịnh làm sắc mặt mọi người đều trở nên hưng phấn, chỉ có sắc mặt của Trần Quýnh Minh càng ngày càng cứng nhắc. Vương Hoa Hoa tất nhiên phát hiện thần sắc của Trần Quýnh Minh không từ chối cho ý kiến nói: - Chẳng phải chỗ Hắc Long Tower là trái rồng xanh, phải hổ trắng, trước Chu Tước, sau Huyền Vũ?
Tất Mậu Thịnh gật gật đầu, bưng nước trà uống mấy ngụm, trả lời: - Lão Vương nói hoàn toàn chính xác, Hắc Long Tower chính là bảo địa phong thủy của cả Bắc Kinh. Nếu dùng nó xây dựng địa tiêu đối với kinh tế chính trị văn hóa của Bắc Kinh có tác dụng cực kỳ quan trọng. Dùng nó có thể thu hút vương khí, tài khí còn có thể tiêu trừ lệ khí thành phố phát triển công nghiệp. - Tốt, đất thật là đất tốt!
Vương Hoa Hoa nhiệt liệt vỗ bàn tâm tình vui sướng nhìn Trần Quýnh Minh. Có thể san bằng chỗ căn cơ của đối thủ thật sự là chuyện vui mừng, các lão đầu khác cũng gật đầu theo: - Dứt khoát thu hồi Hắc Long Tower để xây dựng địa tiêu mới Bắc Kinh.
Chu Vĩ Cơ và Tô lão gia vẫn không có lên tiếng, thỉnh thoảng uống mấy ngụm nước mỉm cười nhìn nhau. - Không thích hợp.
Trần Quýnh Minh vẫn không có nói, mở miệng nói: - Lầu mười tám Hắc Long Tower là kiến trúc xí nghiệp thành hình. Chúng ta san bằng người ta, xây dựng địa tiêu mới, sợ dân chúng sẽ phản đối kịch liệt, thậm chí bọn người của hội Hắc Long sẽ phản đối kịch liệt.
Một số lão đầu cảm thấy có chút có lý không khỏi gật đầu.
Vương Hoa Hoa rõ ràng sớm đã đoán được Trần Quýnh Minh sẽ nói như vậy lập tức tiếp tục câu chuyện: - Chỉ cần bồi thường đúng chỗ, tôi nghĩ pháp nhân của Hắc Long Tower sẽ không có ý kiến phản đối gì. Huống hồ địa tiêu mới là để phát triển cả Bắc Kinh, vì để bày ra phong thái thế giới, hội Hắc Long nên lấy đại cục làm trọng.
Trong mắt Trần Quýnh Minh phun ra lửa lạnh lùng nói: - Nếu địa tiêu mới xây ở hoa viên của lão Vương, không biết lão Vương phải chăng cũng lấy đại cục làm trọng nhường lại hoa viên không?
Vương Hoa Hoa nhẹ nhàng cười, lập tức thần tình nghiêm túc nói: - Nếu địa tiêu mới chọn hoa viên nhà lão Vương, bảo đảm không nói hai lời lập tức dọn đi, thậm chí không cần nữa phần bồi thường. Từ nhỏ Chủ tịch Mao đã dạy chúng ta lúc lợi ích cá nhân với lợi ích tập thể sinh xung đột, trong thiên hạ chẳng phải vương thổ, binh dẫn sĩ chẳng phá vương thần.
Vương Hoa Hoa cuối cùng dùng tri thức lý luận của mình học được ở thời khắc quan trọng. Vốn cho rằng cả đời cũng không dùng tới, bây giờ nói vô cùng mãnh miệng như vậy, trong lòng trở nên cao thượng khó hiểu. Còn quyết định sau khi trở về đem những lý luận đó toàn bộ nói qua một lượt, nói không chừng lúc nào quan trọng thì dùng tới.
Trần Quýnh Minh bị Vương Hoa Hoa làm cho bực tức. Vương Hoa Hoa giậu đổ bìm leo rõ ràng là muốn dồn mình vào đường cùng không khỏi thở dốc nói: - Xí nghiệp Hắc Long là nguồn thu thuế lớn của Bắc Kinh, nếu chúng ta cưỡng ép trưng thu sẽ làm lạnh tâm xí nghiệp khác, ai cũng lo lắng sản nghiệp của mình sẽ bị trưng thu không. Nếu chúng ta thuần túy vì phong thủy mà không chú trọng nhân tâm, thì cái này đi ngược lại nguyện vọng ban đầu thành lập địa tiêu mới.
Tiếp theo đó nhìn Tất Mậu Thịnh nói: - Lão Tất ông nói xem có lý không? Còn có chỗ khác không? - Tôi chỉ là được các vị ủy thác thăm dò bảo địa phong thủy, về phần có xây dựng không đó chính là chuyện các vị xem xét.
Tất Mậu Thịnh nghĩ tới bảo an Hắc Long Tower xúc phạm mình, trong lòng trở nên không thoải mái lắc đầu nói: - Không còn chỗ nào khác nữa. Nếu có chỗ tốt hơn, vậy chính là chỗ danh thắng Tử Cấm Thành, và Di Hòa Viên. - Sao có thể chứ? Khu nam không phải khu mở sao? Có thể trưng thu xây dựng địa tiêu mới.
Trần Quýnh Minh chau mày, ông không ngờ Tất Mậu Thịnh lại có thể chọn trúng Hắc Long Tower, vẫn kiên trì nói: - Giao thông càng thuận lợi, môi trường cực tốt.
Tất Mậu Thịnh lắc đầu ngữ khí bình tĩnh nói: - Đất Bắc Kinh đông phú tây quý, nam bần bắc tiện, là hoàn toàn không thích hợp xây dựng địa tiêu mới. Phía tây đã là Tử Cấm Thành, không có đất trống, duy có phía đông thì với Hắc Long Tower phong thủy tốt nhất.
Trần Quýnh Minh bất đắc dĩ bưng trà uống mấy ngụm, đối với phong thủy học cũng là nửa đường xuất gia so với phong thủy kiến trúc của Tất Mậu Thịnh như vậy, uy quyền lý luận thực tiễn đều tỏ ra khá yếu kém.
Vương Hoa Hoa nhân dịp rèn sắt khi còn nóng, ngồi thẳng người hỏi: - Lão Tất, nếu trưng thu Hắc Long Tower, ông có bản đồ kiến trúc sơ lược có thể tạo thành thái thế phong thủy gì không?
Vương Hoa Hoa rõ ràng muốn dùng bản đồ hoành mỹ để dành lấy ủng hộ của lão đầu khác.
- Tại Hắc Long Tower ban đầu có thể xây dựng ba phần lớn: Tòa quảng trường văn hóa làm nhóm kiến trúc, quảng trường trung tâm, cầu người đi bộ. Tổng diện tích xây dựng là hai trăm ngàn mét vuông trong đó bao gồm khu trưng bày hai mươi tám ngàn mét vuông, trung tâm văn hóa nghệ thuật năm mươi ngàn mét vuông, tòa lầu thương nghiệp tổng hợp một trăm ngàn mét vuông và, khu vui chơi tập thể hai mươi lăm ngàn mét vuông.
Tất Mậu Thịnh rõ ràng là làm bài học PPT chiếu lên, mô phỏng kế hoạch lớn sau này hưng phấn nói: - Càng chủ yếu là cách cục này là thế long bàng hổ cứ, thu hút vượng khí, tài khí Bắc Kinh, phía sau phóng giải lệ khí thành phố. Sau khi xây dựng thực hiện thái độ tàng phong đắc thủy tụ khí, cái địa tiêu mới này tương lai trở thành viên châu mới lóe sáng nhất Bắc Kinh
Vương Hoa Hoa vỗ tay dẫn đầu tán thưởng, lão đầu khác cũng vỗ tay vui mừng, chỉ có Trần Quýnh Minh cười mà thần sắc cứng nhắc từ chối ý kiến.
Một vị lão đầu suy nghĩ chốc lát cũng nói:
- Cưỡng chế trưng thu Hắc Long Tower là sẽ mất đi lòng người, nhưng nếu như bồi thường đúng chỗ như lão Vương nói chắc không có vấn đề gì. Hắc Long Tower lại là bảo địa phong thủy, chúng ta có thể trả giá cao cho nó, dùng bồi thường gấp đôi trưng thu, tôi nghĩ người của hội Hắc Long chắc không có ý kiến, phải biết thêm hai số 0 chính là mấy chục tỷ.
Vương Hoa Hoa vội vàng gật đầu tán thành Tất Mậu Thịnh: - Không sai, chúng ta ra giá cao trưng thu, bọn họ vui mừng còn chưa kịp nữa là.
Trần Quýnh Minh đã bị ép tới ngõ cụt biết mình nói thế nào đều cũng không có ít lợi, thở ra thật mạnh một hơi. Vương Hoa Hoa là muốn san bằng Hắc Long Tower tới cùng, Trần Quýnh Minh tự nhiên biết bọn Chu Triệu Sâm sẽ không dọn anh linh không dễ động ở lầu một.
Chuyện đã tới nước này Trần Quýnh Minh cũng không nói nhiều, nhàn nhạt nói: - Bất luận làm thế nào phá hủy kiến trúc Hắc Long Tower, tôi là giữ ý kiến phản đối.
Tô lão gia thầm khen ngợi tất cả đúng như dự đoán của Sở Thiên, vẫn thật sự cần mình đem cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
Vương Hoa Hoa mang mấy phần đắc thắng, uống mấy ngụm nước, nhưng trong lòng cũng rõ sự việc không có đơn giản dễ dàng như vậy, Trần Quýnh Minh không có dễ dàng uất khục như vậy. Quay đầu nhìn hai nhân vật cấp quan trọng đều không có mở miệng nói, trong lòng hơi động cười nói: - Tô lão gia, Tổng thống Chu, hai ông có ý kiến gì không? Phải chăng thật sự chỉ là dự thính?
Thần tình Trần Quýnh Minh hơi uể oải lập tức khôi phục lại, làm sao quên hai nhân vật áp trục ở đây, nếu có thể lấy được ý kiến phản đối của bọn họ, tòa nhà Hắc Long hoàn toàn phá không được, thế là lên tiếng: - Hai ông cũng cho chút ý kiến quý báo chỉ dẫn, tránh chúng tôi ở đây tranh luận.
Tô lão gia cười đứng lên, Chu Vĩ Cơ cũng đứng lên khoát tay nói: - Đến nghe thử không làm quấy nhiễu suy nghĩ của mọi người, tránh tả hữu ý kiến của mọi người, trăm nhà tranh hót, có thể trăm hoa đua nở.
Sau khi Chu Cơ Vĩ nói xong thì cùng Tô lão gia đi tới cửa phòng hội nghị. Lúc bước ra cửa phòng hội nghị, Tô lão gia lơ đãng quay đầu không để ý nói: - Tường thành cổ xưa của Bắc Kinh những năm 50 cũng phá rồi.
Mọi người trong phòng họp đều sửng sốt, không biết Tô lão gia là ý gì? Một lát sau các lão đâu lăn lộn quan trường này mới tỉnh ngộ, sắc mặt của Trần Quýnh Minh hòan toàn trầm xuống.
Tồn tại của tường thành Bắc Kinh những năm 50 cũng trải qua một trận luận chiến. Lúc đó có hai quan điểm một loại cho rằng tường thành là công sự phòng ngự cổ đại đã hoàn toàn mất đi ý nghĩa và giá trị hiện thực vốn có của nó, toàn tại tương phản lại nó, còn trở ngại phát triển thành phố. Một loại ý kiến tường thành là văn hóa cổ đại còn sót lại nên gìn giữ.
Kết quả là phía bỏ thành chiếm thượng phong, tường thành Bắc Kinh từ lúc này nổi sống gió.
Thần tình của Vương Hoa Hoa lập tức trở nên thần thái hào hứng. Ông biết ý của Tô lão gia, ngay cả tường thành cổ xưa của Bắc Kinh cũng phá hủy, Hắc Long Tower lại có cái gì hay hơn gì?