Yoongi chả là hôm nay tâm trạng chẳng tốt bao nhiêu, do Hoseok cả. Cậu không nói năng gì với anh, diễn trên sân khấu cũng né anh.
Thật rõ chán mà.
- Hoseok.
Anh vỗ vai khi thấy cậu ngồi ngân nga giai điệu mới trong phòng chờ.
- Sao ạ?
- Em giận anh hử?
- Nào có! - Cậu mỉm cười chối.
- Thế... Anh làm gì có lỗi ư? Anh thấy em lạnh nhạt lắm.
Hoseok bật đứng dậy khi thấy gương mặt anh trở nên xám xịt khó coi. Áp đầu anh vào ngực mình, cậu nói.
- Chỉ là em muốn xem anh sẽ làm gì khi em tỏ vẻ không quan tâm đó thôi. Và bây giờ em biết rồi, biết anh thật sự rất yêu em.
- Em...
Sau đó, cậu u một cục trên đầu cộng với chút vết đỏ ửng trên mặt. Nghi vấn thủ phạm chỉ có thể là Yoongi nhà ta.
Thật rõ chán mà.
- Hoseok.
Anh vỗ vai khi thấy cậu ngồi ngân nga giai điệu mới trong phòng chờ.
- Sao ạ?
- Em giận anh hử?
- Nào có! - Cậu mỉm cười chối.
- Thế... Anh làm gì có lỗi ư? Anh thấy em lạnh nhạt lắm.
Hoseok bật đứng dậy khi thấy gương mặt anh trở nên xám xịt khó coi. Áp đầu anh vào ngực mình, cậu nói.
- Chỉ là em muốn xem anh sẽ làm gì khi em tỏ vẻ không quan tâm đó thôi. Và bây giờ em biết rồi, biết anh thật sự rất yêu em.
- Em...
Sau đó, cậu u một cục trên đầu cộng với chút vết đỏ ửng trên mặt. Nghi vấn thủ phạm chỉ có thể là Yoongi nhà ta.