- Hyung. Dang tay ra.
- Để làm gì? Dở hơi à.
Yoongi nhăn nhó nhìn cậu.
- Em bảo dang tay đi mà.
Nghĩ đi nghĩ lại thấy cũng chẳng có gì to tát. Anh liền dang tay ra như lời cậu yêu cầu. Ngay lập tức, Hoseok chạy đến và ôm lấy anh.
- Mày bị thần kinh? Nếu muốn ôm tao thì nói đại đi. Bày đặt kêu dang tay đồ.
- Như thế mới biết là anh có thương em không.
- Ủa rồi tao có thương mày không?
Hoseok ngớ người.
- Anh không thương sao nghe lời em dang tay?
Tao ngoan cố mày sẽ thịt tao thì sao?
_________
Cuối cùng Yoongi vẫn bị thịt:))) mặc dù anh nghĩ anh chỉ cần nghe theo cậu là xong.
- Để làm gì? Dở hơi à.
Yoongi nhăn nhó nhìn cậu.
- Em bảo dang tay đi mà.
Nghĩ đi nghĩ lại thấy cũng chẳng có gì to tát. Anh liền dang tay ra như lời cậu yêu cầu. Ngay lập tức, Hoseok chạy đến và ôm lấy anh.
- Mày bị thần kinh? Nếu muốn ôm tao thì nói đại đi. Bày đặt kêu dang tay đồ.
- Như thế mới biết là anh có thương em không.
- Ủa rồi tao có thương mày không?
Hoseok ngớ người.
- Anh không thương sao nghe lời em dang tay?
Tao ngoan cố mày sẽ thịt tao thì sao?
_________
Cuối cùng Yoongi vẫn bị thịt:))) mặc dù anh nghĩ anh chỉ cần nghe theo cậu là xong.