Nhan Uyển Nhã vừa rời đi thì cả Hoa Vinh quán trở nên sôi nổi hơn trước, ai cũng mong đến Thất niên tái chiến để xem Lôi gia cùng Nhan gia. Có người còn khởi đầu cá cược rồi gần như tất cả mọi người đều tham gia. Nhưng đa số đều cược Lôi gia thắng.
" Nhị ca. " Lôi Chẩm lúc này cực kì bất mãn lên tiếng.
Lôi Trạch nhìn Lôi Chẩm nở nụ cười như có như không. " Vội gì, đợi đến Thất niên tái chiến nhị ca đòi lại công bằng cho muội. " Nói xong Lôi Trạch đi ra khỏi Hoa Vinh quán.
Vốn dĩ Lôi Trạch cũng muốn ở Thất niên tái chiến đánh bại Nhan Uyển Nhã, hay tham vọng hơn là đánh bại Nhan gia! Mà vừa rồi Nhan Uyển Nhã đưa ra lời khiêu chiến như vậy, hắn tất nhiên phải tận dụng rồi. Hơn nữa còn Vũ Kỷ An, hắn sẽ làm cho Vũ Kỷ An nhận ra quyết định của mình là sai lầm!
" Nhị ca đã nói vậy rồi muội không cần nghĩ nữa. Để cho nàng ta sống vui vẻ nốt mấy ngày cuối đi. " Lôi Kính cũng ở một bên khinh thường nói.
Lôi Chẩm thấy vậy cũng không nói gì cùng Lôi Kính theo Lôi Trạch đi ra.
Còn Lôi Tiêu vẫn ở bên im lặng, âm thầm tính toán kế hoạch của mình. Lúc đầu nàng cũng nghĩ Nhan Uyển Nhã là người có gia thế nhưng lại không ngờ là tiểu thư của Nhan gia. Cũng may lúc đầu nàng ta thông minh, không ra tay với Nhan Uyển Ngã nếu không chính nàng ta là người chịu thiệt. Hiện giờ Lôi Trạch cùng Nhan Uyển Nhã đấu nhau, nàng ta chỉ cần ngồi làm ngư ông. Vị trí ngư ông này đúng là thoải mái! Nghĩ tới Lôi Tiêu lại càng vui vẻ hơn. Nhìn đám người trong Hoa Vinh quán bàn tán cá cược Lôi Tiêu nở nụ cười trào phúng rồi rời đi.
Trái với vẻ sôi nổi ở dưới thì ở trên tầng có một phòng đóng kín tách biệt. Bên trong có hai nam nhân, một tử y và một lam y.
" Luật Tề, sao ngươi biết chọn nơi để ngao du vậy. Mạc Phong thành quả là không chê vào đâu được. " Nam tử vận lam y vừa nhấp một ngụm rượu vừa nói.
Liễn Luật Tề nhìn người trước mặt bám theo hắn từ Huyền Chu quốc tới đây mà không trả lời, chỉ nhàn nhạt nhìn như vậy.
Ở trên Nguyệt Văn Đại Lục gồm có tứ quốc: Huyền Chu, Bạch Long, Thanh Hổ, Hoả Tước. Mỗi quốc đều có Hoàng thất cai trị. Huyền Chu là quốc lớn nhất cũng như đứng đầu của Nguyệt Văn Đại Lục. Huyền Chu lại không giống như các quốc gia khác chia thành nhiều thành trì nhỏ khác nhau, ví dụ như nơi của Nhan Uyển Nhã hiện tại là Hoả Tước quốc tổng có chín thành trì lớn trong đấy có gần một trăm thành trì nhỏ phụ thuộc khác, mỗi thành trì lớn sẽ có một chế độ quản lí riêng ở sau điều khiển là Hoàng thất. Mà ở Huyền Chu lại là một quần thể dưới sự quản lí trực tiếp của Hoàng thất.
Lúc này cửa phòng bị đấy ra, bước vào là một nam nhân mặc y phục màu đen. Hắc y vừa đi vào liền cung kính chào hai người trong phòng: " Chủ tử, Nghiêm thiếu. "
Nghiêm Phong Cẩn ngồi ăn cũng không để ý nhiều chỉ vẫy vẫy tay.
" Vô Diện tới Vũ Long thành có tra được gì hay không? " Liễn Luật Tề nhìn người vừa vào cũng không nói nhiều câu thừa thãi mà hỏi.
" Thuộc hạ theo lời chủ tử đi tới Vũ Long thành nhưng cả thành trì không một bóng người! Hơn nữa có vẻ thành đã bị bỏ hoang từ lâu." Nghĩ tới cảnh vừa tới trước cửa thành mà bên trong không một bóng người, khắp nơi không sụp đổ thì cũng đầy bụi Vô Diện không khỏi căng thẳng.
Liễn Luật Tề nghe vậy chân mày liền nhíu lại, đôi môi bạc mỏng khẽ mím không nói gì. Đôi mắt đen thẳm này càng thêm thâm trầm. Cả người trầm ngâm như đang suy nghĩ điều gì.
" Luật Tề, không phải ngươi vẫn muốn tìm nữ nhân kia chứ? " Nghiêm Phong Cẩn ngồi bên nghe chuyện cũng đã hiểu được mục đích của Liễn Luật Tề khi đến Hoả Tước quốc này. Lúc đầu hắn còn tưởng Liễn Luật Tề nổi hứng đi du ngoạn.
Liễn Luật Tề nhìn Nghiêm Phong Cẩn không nói nhưng ánh mắt đầy khinh thường như muốn nói " Vậy ngươi nghĩ ta đi chơi?! "
Tất nhiên là không nghĩ như vậy! Nghiêm Phong Cẩn trong lòng đầy chắc chắn.
" Người đã tìm lâu như vậy rồi không bỏ cuộc sao? Nhỡ đâu trong sáu năm qua nàng ấy đã xảy ra chuyện gì đó thì sao? "
Nghiêm Phong Cẩn vừa dứt lời cả căn phòng như đột ngột rơi vào hầm băng, không khí ngột ngạt đến kinh người. Nghiêm Phong Cẩn cũng nhận ra hắn liền im lặng không nói thêm câu gì nữa nhưng ánh mắt đầy không vui nhìn Liễn Luật Tề.
Hắn quen Liễn Luật Tề tuy không lâu nhưng cũng được hơn ba năm. Lúc mới gặp nhau ấn tượng của Nghiêm Phong Cẩn chính là Liễn Luật Tề rất mạnh, tựa như ở xung quanh đấy không ai có thể bằng hắn. Nghiêm Phong Cẩn là người ra bắt chuyện với Liễn Luật, tuy chỉ nói chuyện qua nhưng Nghiêm Phong Cẩn đã rất muốn làm bằng hữu với Liễn Luật Tề. Tính cách của Liễn Luật khá cương trực cùng quyết đoán, mỗi lần đưa ra quyết định gì đều không bao giờ thay đổi. Nhưng hắn lại không hiểu vì sao Liễn Luật Tề lại cố chấp vì một nữ nhân như vậy! Trong khi nữ nhân quanh hắn không hề thiếu.
Liễn Luật Tề đứng trước cửa sổ quay lưng về phía Nghiêm Phong Cẩn cùng Vô Diện, ánh nắng bên ngoài hắt vào đổ dài bóng của hắn trên nền, bóng lưng hắn cao lớn nhưng lại đầy cô độc. Liễn Luật Tề biết Nghiêm Phong Cẩn nói cũng không sai, tất cả đều vì lo lắng cho hắn. Nhưng hắn không bỏ được! Suốt sáu năm qua không lúc nào hắn không nghĩ đến nàng. Hay có những đêm hắn bật tỉnh vì giấc mơ, trong giấc mơ là nàng! Nàng trách hắn tại sao không đi tìm nàng, trách hắn tại sao lại bỏ rơi nàng! Chính vì muốn được gặp lại nàng mà những năm này hắn không ngừng luyện tập, vì chỉ khi hắn trở lên thật mạnh thì mới bảo vệ được nàng. Cũng chính trong sáu năm qua hắn mới nhận ra là càng ngày hắn nhớ nàng, nhớ Nhã nhi của hắn!
" Ta tin nàng nhất định không có chuyện gì, nhất định! " Liễn Luật Tề kiên định nói. Cũng bởi vì hắn tin nàng!
Nghiêm Phong Cẩn nghe vậy cũng chỉ biết lắc đầu sau lại bày ngả ngớn nói: " Nghiêm thiếu ta cũng rất mong muốn được gặp nữ nhân đã cướp mất trái tim của Liễn Luật Tề ngươi đi. "
Liễn Luật Tề quay lại nhìn Nghiêm Phong Cẩn cười khẽ một tiếng. " Nhã nhi sẽ không khiến ngươi thất vọng đâu. " Nhắc đến tên nàng giọng Liễn Luật Tề vô thức trở lên ôn nhu hơn.
" Đúng rồi ba ngày nữa ở đây có Thất niên tái chiến, dù sao cũng đến đây rồi ở lại thêm vài ngày. Bổn thiếu gia muốn xem Tứ đại gia tộc ở đây như thế nào. " Nghiêm Phong Cẩn vốn là người ưa náo nhiệt tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua cuộc vui nào.
" Tứ đại gia tộc? " Liễn Luật Tề không hiểu nhìn Nghiêm Phong Cẩn.
" Liễn Luật Tề có phải ngoài nữ nhân kia thì ngươi không quan tâm tới cái gì nữa phải không! " Nghiêm Phong Cẩn nhìn Liễn Luật Tề bức xúc kêu lên, tuy vậy hắn vẫn giải thích rõ ràng cho Liễn Luật Tề: " Tứ đại gia tộc có Lôi gia, Nhan gia, Vũ gia và Trịnh gia. "
Đúng như Nghiêm Phong Cẩn nói ngoài Nhan Uyển Nhã ra thì Liễn Luật Tề không quan tâm tới cái gì. Như bây giờ khi nghe xong có Nhan gia thì Liễn Luật Tề không còn quan tâm tới ba gia tộc còn lại.
" Vậy được, chúng ta lại. Còn nữa, Vô Diện đi điều tra Nhan gia. " Liễn Luật Tề nói xong đi tới ngồi đối diện với Nghiêm Phong Cẩn.
Nghiêm Phong Cẩn còn đang nghĩ Liễn Luật Tề sẽ không đồng ý hoặc là sẽ nói hắn tự mình ở lại. Vì hắn biết Liễn Luật Tề thường không tham gia mấy thứ này. Vậy mà giờ lại đồng ý dễ dàng như vậy còn đi điều tra gia tộc người ta. Mà không phải cả bốn mà chỉ điều tra có một? Không phải là...
" Nhan gia có liên quan tới nữ nhân của ngươi?! "
" Nàng ấy họ Nhan! "
" Nhị ca. " Lôi Chẩm lúc này cực kì bất mãn lên tiếng.
Lôi Trạch nhìn Lôi Chẩm nở nụ cười như có như không. " Vội gì, đợi đến Thất niên tái chiến nhị ca đòi lại công bằng cho muội. " Nói xong Lôi Trạch đi ra khỏi Hoa Vinh quán.
Vốn dĩ Lôi Trạch cũng muốn ở Thất niên tái chiến đánh bại Nhan Uyển Nhã, hay tham vọng hơn là đánh bại Nhan gia! Mà vừa rồi Nhan Uyển Nhã đưa ra lời khiêu chiến như vậy, hắn tất nhiên phải tận dụng rồi. Hơn nữa còn Vũ Kỷ An, hắn sẽ làm cho Vũ Kỷ An nhận ra quyết định của mình là sai lầm!
" Nhị ca đã nói vậy rồi muội không cần nghĩ nữa. Để cho nàng ta sống vui vẻ nốt mấy ngày cuối đi. " Lôi Kính cũng ở một bên khinh thường nói.
Lôi Chẩm thấy vậy cũng không nói gì cùng Lôi Kính theo Lôi Trạch đi ra.
Còn Lôi Tiêu vẫn ở bên im lặng, âm thầm tính toán kế hoạch của mình. Lúc đầu nàng cũng nghĩ Nhan Uyển Nhã là người có gia thế nhưng lại không ngờ là tiểu thư của Nhan gia. Cũng may lúc đầu nàng ta thông minh, không ra tay với Nhan Uyển Ngã nếu không chính nàng ta là người chịu thiệt. Hiện giờ Lôi Trạch cùng Nhan Uyển Nhã đấu nhau, nàng ta chỉ cần ngồi làm ngư ông. Vị trí ngư ông này đúng là thoải mái! Nghĩ tới Lôi Tiêu lại càng vui vẻ hơn. Nhìn đám người trong Hoa Vinh quán bàn tán cá cược Lôi Tiêu nở nụ cười trào phúng rồi rời đi.
Trái với vẻ sôi nổi ở dưới thì ở trên tầng có một phòng đóng kín tách biệt. Bên trong có hai nam nhân, một tử y và một lam y.
" Luật Tề, sao ngươi biết chọn nơi để ngao du vậy. Mạc Phong thành quả là không chê vào đâu được. " Nam tử vận lam y vừa nhấp một ngụm rượu vừa nói.
Liễn Luật Tề nhìn người trước mặt bám theo hắn từ Huyền Chu quốc tới đây mà không trả lời, chỉ nhàn nhạt nhìn như vậy.
Ở trên Nguyệt Văn Đại Lục gồm có tứ quốc: Huyền Chu, Bạch Long, Thanh Hổ, Hoả Tước. Mỗi quốc đều có Hoàng thất cai trị. Huyền Chu là quốc lớn nhất cũng như đứng đầu của Nguyệt Văn Đại Lục. Huyền Chu lại không giống như các quốc gia khác chia thành nhiều thành trì nhỏ khác nhau, ví dụ như nơi của Nhan Uyển Nhã hiện tại là Hoả Tước quốc tổng có chín thành trì lớn trong đấy có gần một trăm thành trì nhỏ phụ thuộc khác, mỗi thành trì lớn sẽ có một chế độ quản lí riêng ở sau điều khiển là Hoàng thất. Mà ở Huyền Chu lại là một quần thể dưới sự quản lí trực tiếp của Hoàng thất.
Lúc này cửa phòng bị đấy ra, bước vào là một nam nhân mặc y phục màu đen. Hắc y vừa đi vào liền cung kính chào hai người trong phòng: " Chủ tử, Nghiêm thiếu. "
Nghiêm Phong Cẩn ngồi ăn cũng không để ý nhiều chỉ vẫy vẫy tay.
" Vô Diện tới Vũ Long thành có tra được gì hay không? " Liễn Luật Tề nhìn người vừa vào cũng không nói nhiều câu thừa thãi mà hỏi.
" Thuộc hạ theo lời chủ tử đi tới Vũ Long thành nhưng cả thành trì không một bóng người! Hơn nữa có vẻ thành đã bị bỏ hoang từ lâu." Nghĩ tới cảnh vừa tới trước cửa thành mà bên trong không một bóng người, khắp nơi không sụp đổ thì cũng đầy bụi Vô Diện không khỏi căng thẳng.
Liễn Luật Tề nghe vậy chân mày liền nhíu lại, đôi môi bạc mỏng khẽ mím không nói gì. Đôi mắt đen thẳm này càng thêm thâm trầm. Cả người trầm ngâm như đang suy nghĩ điều gì.
" Luật Tề, không phải ngươi vẫn muốn tìm nữ nhân kia chứ? " Nghiêm Phong Cẩn ngồi bên nghe chuyện cũng đã hiểu được mục đích của Liễn Luật Tề khi đến Hoả Tước quốc này. Lúc đầu hắn còn tưởng Liễn Luật Tề nổi hứng đi du ngoạn.
Liễn Luật Tề nhìn Nghiêm Phong Cẩn không nói nhưng ánh mắt đầy khinh thường như muốn nói " Vậy ngươi nghĩ ta đi chơi?! "
Tất nhiên là không nghĩ như vậy! Nghiêm Phong Cẩn trong lòng đầy chắc chắn.
" Người đã tìm lâu như vậy rồi không bỏ cuộc sao? Nhỡ đâu trong sáu năm qua nàng ấy đã xảy ra chuyện gì đó thì sao? "
Nghiêm Phong Cẩn vừa dứt lời cả căn phòng như đột ngột rơi vào hầm băng, không khí ngột ngạt đến kinh người. Nghiêm Phong Cẩn cũng nhận ra hắn liền im lặng không nói thêm câu gì nữa nhưng ánh mắt đầy không vui nhìn Liễn Luật Tề.
Hắn quen Liễn Luật Tề tuy không lâu nhưng cũng được hơn ba năm. Lúc mới gặp nhau ấn tượng của Nghiêm Phong Cẩn chính là Liễn Luật Tề rất mạnh, tựa như ở xung quanh đấy không ai có thể bằng hắn. Nghiêm Phong Cẩn là người ra bắt chuyện với Liễn Luật, tuy chỉ nói chuyện qua nhưng Nghiêm Phong Cẩn đã rất muốn làm bằng hữu với Liễn Luật Tề. Tính cách của Liễn Luật khá cương trực cùng quyết đoán, mỗi lần đưa ra quyết định gì đều không bao giờ thay đổi. Nhưng hắn lại không hiểu vì sao Liễn Luật Tề lại cố chấp vì một nữ nhân như vậy! Trong khi nữ nhân quanh hắn không hề thiếu.
Liễn Luật Tề đứng trước cửa sổ quay lưng về phía Nghiêm Phong Cẩn cùng Vô Diện, ánh nắng bên ngoài hắt vào đổ dài bóng của hắn trên nền, bóng lưng hắn cao lớn nhưng lại đầy cô độc. Liễn Luật Tề biết Nghiêm Phong Cẩn nói cũng không sai, tất cả đều vì lo lắng cho hắn. Nhưng hắn không bỏ được! Suốt sáu năm qua không lúc nào hắn không nghĩ đến nàng. Hay có những đêm hắn bật tỉnh vì giấc mơ, trong giấc mơ là nàng! Nàng trách hắn tại sao không đi tìm nàng, trách hắn tại sao lại bỏ rơi nàng! Chính vì muốn được gặp lại nàng mà những năm này hắn không ngừng luyện tập, vì chỉ khi hắn trở lên thật mạnh thì mới bảo vệ được nàng. Cũng chính trong sáu năm qua hắn mới nhận ra là càng ngày hắn nhớ nàng, nhớ Nhã nhi của hắn!
" Ta tin nàng nhất định không có chuyện gì, nhất định! " Liễn Luật Tề kiên định nói. Cũng bởi vì hắn tin nàng!
Nghiêm Phong Cẩn nghe vậy cũng chỉ biết lắc đầu sau lại bày ngả ngớn nói: " Nghiêm thiếu ta cũng rất mong muốn được gặp nữ nhân đã cướp mất trái tim của Liễn Luật Tề ngươi đi. "
Liễn Luật Tề quay lại nhìn Nghiêm Phong Cẩn cười khẽ một tiếng. " Nhã nhi sẽ không khiến ngươi thất vọng đâu. " Nhắc đến tên nàng giọng Liễn Luật Tề vô thức trở lên ôn nhu hơn.
" Đúng rồi ba ngày nữa ở đây có Thất niên tái chiến, dù sao cũng đến đây rồi ở lại thêm vài ngày. Bổn thiếu gia muốn xem Tứ đại gia tộc ở đây như thế nào. " Nghiêm Phong Cẩn vốn là người ưa náo nhiệt tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua cuộc vui nào.
" Tứ đại gia tộc? " Liễn Luật Tề không hiểu nhìn Nghiêm Phong Cẩn.
" Liễn Luật Tề có phải ngoài nữ nhân kia thì ngươi không quan tâm tới cái gì nữa phải không! " Nghiêm Phong Cẩn nhìn Liễn Luật Tề bức xúc kêu lên, tuy vậy hắn vẫn giải thích rõ ràng cho Liễn Luật Tề: " Tứ đại gia tộc có Lôi gia, Nhan gia, Vũ gia và Trịnh gia. "
Đúng như Nghiêm Phong Cẩn nói ngoài Nhan Uyển Nhã ra thì Liễn Luật Tề không quan tâm tới cái gì. Như bây giờ khi nghe xong có Nhan gia thì Liễn Luật Tề không còn quan tâm tới ba gia tộc còn lại.
" Vậy được, chúng ta lại. Còn nữa, Vô Diện đi điều tra Nhan gia. " Liễn Luật Tề nói xong đi tới ngồi đối diện với Nghiêm Phong Cẩn.
Nghiêm Phong Cẩn còn đang nghĩ Liễn Luật Tề sẽ không đồng ý hoặc là sẽ nói hắn tự mình ở lại. Vì hắn biết Liễn Luật Tề thường không tham gia mấy thứ này. Vậy mà giờ lại đồng ý dễ dàng như vậy còn đi điều tra gia tộc người ta. Mà không phải cả bốn mà chỉ điều tra có một? Không phải là...
" Nhan gia có liên quan tới nữ nhân của ngươi?! "
" Nàng ấy họ Nhan! "