" Chào mừng mọi người đến với Thất niên tái chiến năm nay! " Giọng nói của Hoả Lý Quân vang lên, những người phía xa cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
" Bảy năm một lần Thất Niên tái chiến được mở ra. Năm nay Hoả Vũ quốc vinh dự được là nơi tổ chức sự kiện này. Cũng như mọi năm, Thất Niên tái chiến mở ra để mọi người có thể cùng nhau so tài học hỏi. Quả nhân cùng với sứ giả Minh Quang Cung đều mong mọi người sẽ chứng minh hết tài năng của mình. Chỉ cần mọi người chứng minh được mình, mọi người sẽ có cơ hội vào Minh Quang Cung. "
Hoả Lý Quân vừa dứt lời, mọi người ở dưới liền reo hò không dứt. Đối với bọn họ lúc này thì còn muốn vào Minh Quang Cung hơn tất cả thứ gì. Cơ hội tốt như vậy, chỉ cần thắng thôi thì tại sao không muốn.
Nhan Uyển Nhã cùng Vũ Kỷ An ngồi im lặng giữa đám đông đang vui sướng reo hò kia. Trên khuôn mặt cả hai đều không có cảm xúc chỉ là hai đôi mắt thể hiện sự khinh miệt ràng.
" Nhã Nhã, nếu như tỷ cùng với muội không may bị vào danh sách kia thì chúng ta sẽ thành kẻ thù của mấy trăm người ở đây mất " Vũ Kỷ An nhìn Nhan Uyển Nhã cười đùa.
" Vậy thì chúng ta không may rồi. " Nhan Uyển Nhã đảo ánh mắt nhìn xung quanh rồi nói tiếp: " Nhưng hôm nay nhất định phải thắng! "
Nhan Uyển Nhã biết Phong Bình sẽ ở đâu đó quanh đây để quát sát nàng. Lời hẹn sáu năm nàng muốn nó kết thúc ở đây, bởi vì nàng không muốn cứ ngồi đây mà chờ thêm bảy năm nữa!
" Vẫn theo luật lệ cũ, năm nay có sáu trăm người tham gia thi đấu. Ngay bây giờ chúng ta sẽ bốc thăm để lập thành ba trăm cặp đấu. "
Hoả Lý Quân vừa dứt lời thì liền có mười người cầm theo những chiếc hộp nhỏ để mọi người bóc thăm.
Nhan Uyển Nhã bốc vào số hai mươi mốt, nghĩa là nàng sẽ thi đấu vào lượt thứ hai. Con Vũ Kỷ An bốc được số năm, sẽ phải đấu luôn lượt đầu tiên.
" Nhã Nhã, muội vào vòng hai ngồi đợi tỷ. " Vũ Kỷ An vừa xoay thẻ gỗ vừa vô tư nói, tựa như nàng có thể đoán trước được kết quả của trận đấu vậy.
" Tỷ sẽ sớm tới chơi với muội. " Nhan Uyển Nhã cũng rất thoải mái cười nói.
Vũ Kỷ An nghe xong câu nói ấy liền đứng dậy đi tới sàn đấu. Đồng thời mười chín người còn lại cùng đứng dậy.
Nhan Uyển Nhã nhìn theo bóng dáng của Vũ Kỷ An đi lên sàn đấu. Đối đầu với Vũ Kỷ An là một nữ nhân, Nhan Uyển Nhã cũng không biết được thân phận của nàng ta, nhưng thiên lực thì chỉ ở Tôn Huyền nhị cảnh. Nàng tin tưởng Vũ Kỷ An có thể đánh bại ngay nàng ta nếu muốn.
Nhan Uyển Nhã cũng quay qua quan sát các sàn đầu khác. Ở ngay lượt đầu này, cả Tứ Đại gia tộc đều có người lên tranh đấu.
Còn đặc biệt hơn là cả Lôi Trạch và Lôi Kính đều cùng lên một sàn đấu. Cũng có nghĩa là trong hai người thì một người phải rời khỏi Thất Niên tái chiến này.
Nhan Uyển Nhã thấy vậy cũng không khỏi thấy thương tiếc cho Lôi gia. Lôi gia có thể coi là xui xẻo khi cả hai người tài nhất gia thì phải có một người vô lí bị loại.
Lôi Vĩ cũng không ngờ lại gặp phải tình huống này. Lỗi Trạch và Lôi Vĩ đều là hạt giống tốt nhưng không ngờ giờ lại phải loại một người. Nếu vậy hắn muốn giữ lại Lôi Trạch và loại Lôi Kính. Tuy hai người là anh em song sinh, thực lực ngang nhau. Nhưng Lôi Kính thì còn bốc đồng, hiếu thắng. Ngược lại Lôi Trạch lại có vẻ biết suy nghĩ sâu xa. Lôi Vĩ tin rằng Lôi Trạch sẽ đi được vào vòng sau hơn, cũng tin rằng hắn có thể dễ dàng thắng!
Nhan Uyển Nhã nhìn Lôi Vĩ trên khán đài suy nghĩ toán tính mà khoé môi vô thức nở một nụ cười lạnh. Nàng biết Lôi Vĩ muốn giữ người nào. Nếu là nàng, nàng cũng sẽ chọn Lôi Trạch. Chỉ là Lôi Trạch cũng chưa chắc đã làm lên được gì như Lôi Vĩ đang suy nghĩ.
Tất cả hành động của Nhan Uyển Nhã từ đầu tới cuối đều lọt vào hai tầm mắt. Một là Sứ giả Minh Quang cung, người còn lại là Liễn Luật Tề.
Không phải Nhan Uyển Nhã không nhận ra mà là do nàng không muốn để ý tới, bởi nàng cảm thấy nó không có một chút sát khí cũng không có ý bất hảo.
Sứ giả Minh Quang cung ngồi chính giữa khán đài, ánh mắt không một tia giao động nhìn mọi thứ xung quanh. Khi chạm đến dáng người Nhan Uyển Nhã thì bất giác dừng lại lâu hơn, cũng trong lúc này bắt được tia cười lạnh yếu ớt trong mắt nàng.
Ở bên kia trên khách điếm, ánh mắt của Liễn Luật Tề cũng hướng về phía này, chính xác là luôn nhìn về Nhan Uyển Nhã. Hắn cũng không biết tại sao từ khi nhìn thấy nàng thì hắn không thể dời đi nơi khác.
Nghiêm Phong Cẩn vẫn vô tư vừa ngác chân vừa thưởng thức trà, ánh mắt tỉnh thoảng đảo qua Liễn Luật Tề rồi lại đảo xuống dưới kia. Thỉnh thoảng chân mày hắn nhíu vào như suy nghĩ gì, một lúc sau lại ngâm nga liên thiên một mình.
Lúc này cửa đẩy vào, Vô Diện bước vào. Nhìn Nghiêm Phong Cẩn gật nhẹ đầu rồi hướng đến Liễn Luật Tề báo cáo: " Chủ tử, đã điều tra hết. "
" Nói. "
" Nhan gia, đứng đầu là Nhan Vũ Diệt năm nay 40 tuổi. Trước từng là tướng quân của Hoả Vũ quốc, nhưng trong một lần không phòng bị liền bị kẻ gian hãm hãi. Xảy ra một vụ thảm sát là phu nhân cũng nữ nhi bị giết ngay trước mặt. Nhan Vũ Diệt vì thế mà đau lòng, rút khỏi vị trí tướng quân, cắt đứt mọi quan hệ với Hoàng thất. Sau đó trong vòng ba năm tự mình đưa Nhan gia vào tứ đại gia tộc của Hoả Vũ quốc. " Vô Diện không một lời thừa, nhanh chóng tóm gọn tất cả thông tin rồi nói cho Liễn Luật Tề nghe.
" Vậy còn nữ nhân che mặt dưới kia? " Nghiêm Phong Cẩn ngồi một bên nghe, lại thấy từ đầu tới cuối không nhắc tới nàng liền không nhịn được hỏi.
" Nàng tên Nhan Uyển Nhã, năm nay vừa tròn mười sáu. Trên mặt có một vết sẹo nên phải dùng khăn che đi, nhưng cũng không biết lí do của vết sẹo ấy. Còn một chỗ thuộc hạ vẫn không hiểu, cũng là điều kì lạ nhất khi thuộc hạ đi điều tra. "
Liễn Luật Tề sau khi nghe Vô Diện nói từng thông tin về Nhan Uyển Nhã mà ánh mắt hắn từng chút dạo động. Tên của nữ nhân che mặt cùng tên của nàng giống nhau, tuổi cùng đều là một! Có lẽ nào nàng chính là nữ nhân che mặt kia?!
" Có phải nàng xuất hiện ở Nhan gia khi đã mười tuổi? "
" Chủ tử biết nàng?! "
" Liễn Luật Tề, có phải nữ nhân dưới kia là nữ nhân mà ngươi đang tìm?! " Nghiêm Phong Cẩn cũng có ý nghĩ giống Vô Diện, nhưng hắn lại hiểu Liễn Luật Tề. Chỉ nhưng người hắn quan tâm thì hắn mới nắm rõ thông tin như vậy. Mà người khiến Liễn Luật Tề quan tâm thì chỉ là thể là nữ nhân mà hắn đang đi tìm.
" Nếu như không phải là sự trùng hợp thì người dưới kia chắc chắn là nàng? "
-----------
Mãi mới xong được một chương:(((((((
" Bảy năm một lần Thất Niên tái chiến được mở ra. Năm nay Hoả Vũ quốc vinh dự được là nơi tổ chức sự kiện này. Cũng như mọi năm, Thất Niên tái chiến mở ra để mọi người có thể cùng nhau so tài học hỏi. Quả nhân cùng với sứ giả Minh Quang Cung đều mong mọi người sẽ chứng minh hết tài năng của mình. Chỉ cần mọi người chứng minh được mình, mọi người sẽ có cơ hội vào Minh Quang Cung. "
Hoả Lý Quân vừa dứt lời, mọi người ở dưới liền reo hò không dứt. Đối với bọn họ lúc này thì còn muốn vào Minh Quang Cung hơn tất cả thứ gì. Cơ hội tốt như vậy, chỉ cần thắng thôi thì tại sao không muốn.
Nhan Uyển Nhã cùng Vũ Kỷ An ngồi im lặng giữa đám đông đang vui sướng reo hò kia. Trên khuôn mặt cả hai đều không có cảm xúc chỉ là hai đôi mắt thể hiện sự khinh miệt ràng.
" Nhã Nhã, nếu như tỷ cùng với muội không may bị vào danh sách kia thì chúng ta sẽ thành kẻ thù của mấy trăm người ở đây mất " Vũ Kỷ An nhìn Nhan Uyển Nhã cười đùa.
" Vậy thì chúng ta không may rồi. " Nhan Uyển Nhã đảo ánh mắt nhìn xung quanh rồi nói tiếp: " Nhưng hôm nay nhất định phải thắng! "
Nhan Uyển Nhã biết Phong Bình sẽ ở đâu đó quanh đây để quát sát nàng. Lời hẹn sáu năm nàng muốn nó kết thúc ở đây, bởi vì nàng không muốn cứ ngồi đây mà chờ thêm bảy năm nữa!
" Vẫn theo luật lệ cũ, năm nay có sáu trăm người tham gia thi đấu. Ngay bây giờ chúng ta sẽ bốc thăm để lập thành ba trăm cặp đấu. "
Hoả Lý Quân vừa dứt lời thì liền có mười người cầm theo những chiếc hộp nhỏ để mọi người bóc thăm.
Nhan Uyển Nhã bốc vào số hai mươi mốt, nghĩa là nàng sẽ thi đấu vào lượt thứ hai. Con Vũ Kỷ An bốc được số năm, sẽ phải đấu luôn lượt đầu tiên.
" Nhã Nhã, muội vào vòng hai ngồi đợi tỷ. " Vũ Kỷ An vừa xoay thẻ gỗ vừa vô tư nói, tựa như nàng có thể đoán trước được kết quả của trận đấu vậy.
" Tỷ sẽ sớm tới chơi với muội. " Nhan Uyển Nhã cũng rất thoải mái cười nói.
Vũ Kỷ An nghe xong câu nói ấy liền đứng dậy đi tới sàn đấu. Đồng thời mười chín người còn lại cùng đứng dậy.
Nhan Uyển Nhã nhìn theo bóng dáng của Vũ Kỷ An đi lên sàn đấu. Đối đầu với Vũ Kỷ An là một nữ nhân, Nhan Uyển Nhã cũng không biết được thân phận của nàng ta, nhưng thiên lực thì chỉ ở Tôn Huyền nhị cảnh. Nàng tin tưởng Vũ Kỷ An có thể đánh bại ngay nàng ta nếu muốn.
Nhan Uyển Nhã cũng quay qua quan sát các sàn đầu khác. Ở ngay lượt đầu này, cả Tứ Đại gia tộc đều có người lên tranh đấu.
Còn đặc biệt hơn là cả Lôi Trạch và Lôi Kính đều cùng lên một sàn đấu. Cũng có nghĩa là trong hai người thì một người phải rời khỏi Thất Niên tái chiến này.
Nhan Uyển Nhã thấy vậy cũng không khỏi thấy thương tiếc cho Lôi gia. Lôi gia có thể coi là xui xẻo khi cả hai người tài nhất gia thì phải có một người vô lí bị loại.
Lôi Vĩ cũng không ngờ lại gặp phải tình huống này. Lỗi Trạch và Lôi Vĩ đều là hạt giống tốt nhưng không ngờ giờ lại phải loại một người. Nếu vậy hắn muốn giữ lại Lôi Trạch và loại Lôi Kính. Tuy hai người là anh em song sinh, thực lực ngang nhau. Nhưng Lôi Kính thì còn bốc đồng, hiếu thắng. Ngược lại Lôi Trạch lại có vẻ biết suy nghĩ sâu xa. Lôi Vĩ tin rằng Lôi Trạch sẽ đi được vào vòng sau hơn, cũng tin rằng hắn có thể dễ dàng thắng!
Nhan Uyển Nhã nhìn Lôi Vĩ trên khán đài suy nghĩ toán tính mà khoé môi vô thức nở một nụ cười lạnh. Nàng biết Lôi Vĩ muốn giữ người nào. Nếu là nàng, nàng cũng sẽ chọn Lôi Trạch. Chỉ là Lôi Trạch cũng chưa chắc đã làm lên được gì như Lôi Vĩ đang suy nghĩ.
Tất cả hành động của Nhan Uyển Nhã từ đầu tới cuối đều lọt vào hai tầm mắt. Một là Sứ giả Minh Quang cung, người còn lại là Liễn Luật Tề.
Không phải Nhan Uyển Nhã không nhận ra mà là do nàng không muốn để ý tới, bởi nàng cảm thấy nó không có một chút sát khí cũng không có ý bất hảo.
Sứ giả Minh Quang cung ngồi chính giữa khán đài, ánh mắt không một tia giao động nhìn mọi thứ xung quanh. Khi chạm đến dáng người Nhan Uyển Nhã thì bất giác dừng lại lâu hơn, cũng trong lúc này bắt được tia cười lạnh yếu ớt trong mắt nàng.
Ở bên kia trên khách điếm, ánh mắt của Liễn Luật Tề cũng hướng về phía này, chính xác là luôn nhìn về Nhan Uyển Nhã. Hắn cũng không biết tại sao từ khi nhìn thấy nàng thì hắn không thể dời đi nơi khác.
Nghiêm Phong Cẩn vẫn vô tư vừa ngác chân vừa thưởng thức trà, ánh mắt tỉnh thoảng đảo qua Liễn Luật Tề rồi lại đảo xuống dưới kia. Thỉnh thoảng chân mày hắn nhíu vào như suy nghĩ gì, một lúc sau lại ngâm nga liên thiên một mình.
Lúc này cửa đẩy vào, Vô Diện bước vào. Nhìn Nghiêm Phong Cẩn gật nhẹ đầu rồi hướng đến Liễn Luật Tề báo cáo: " Chủ tử, đã điều tra hết. "
" Nói. "
" Nhan gia, đứng đầu là Nhan Vũ Diệt năm nay 40 tuổi. Trước từng là tướng quân của Hoả Vũ quốc, nhưng trong một lần không phòng bị liền bị kẻ gian hãm hãi. Xảy ra một vụ thảm sát là phu nhân cũng nữ nhi bị giết ngay trước mặt. Nhan Vũ Diệt vì thế mà đau lòng, rút khỏi vị trí tướng quân, cắt đứt mọi quan hệ với Hoàng thất. Sau đó trong vòng ba năm tự mình đưa Nhan gia vào tứ đại gia tộc của Hoả Vũ quốc. " Vô Diện không một lời thừa, nhanh chóng tóm gọn tất cả thông tin rồi nói cho Liễn Luật Tề nghe.
" Vậy còn nữ nhân che mặt dưới kia? " Nghiêm Phong Cẩn ngồi một bên nghe, lại thấy từ đầu tới cuối không nhắc tới nàng liền không nhịn được hỏi.
" Nàng tên Nhan Uyển Nhã, năm nay vừa tròn mười sáu. Trên mặt có một vết sẹo nên phải dùng khăn che đi, nhưng cũng không biết lí do của vết sẹo ấy. Còn một chỗ thuộc hạ vẫn không hiểu, cũng là điều kì lạ nhất khi thuộc hạ đi điều tra. "
Liễn Luật Tề sau khi nghe Vô Diện nói từng thông tin về Nhan Uyển Nhã mà ánh mắt hắn từng chút dạo động. Tên của nữ nhân che mặt cùng tên của nàng giống nhau, tuổi cùng đều là một! Có lẽ nào nàng chính là nữ nhân che mặt kia?!
" Có phải nàng xuất hiện ở Nhan gia khi đã mười tuổi? "
" Chủ tử biết nàng?! "
" Liễn Luật Tề, có phải nữ nhân dưới kia là nữ nhân mà ngươi đang tìm?! " Nghiêm Phong Cẩn cũng có ý nghĩ giống Vô Diện, nhưng hắn lại hiểu Liễn Luật Tề. Chỉ nhưng người hắn quan tâm thì hắn mới nắm rõ thông tin như vậy. Mà người khiến Liễn Luật Tề quan tâm thì chỉ là thể là nữ nhân mà hắn đang đi tìm.
" Nếu như không phải là sự trùng hợp thì người dưới kia chắc chắn là nàng? "
-----------
Mãi mới xong được một chương:(((((((