*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung bằng hình ảnh
Võ học Tạo Hoá cấp Đế Giả này đã đáng sợ như thế, không thể tưởng tượng võ học cấp Thánh Linh trên Tạo Hoá sẽ kinh khủng đến mức nào.
Có điều đường còn rất dài, hiện giờ Lâm Nhất chỉ mới tu luyện xong Nhật Diệu Thần Quyền, chưa bắt đầu tu luyện Nguyệt Diệu Thần Quyền.
Nhờ lĩnh ngộ được thần tổ Kim Ô nên Lâm Nhất tu luyện Nhật Diệu Thần Quyền không có bất cứ trở ngại nào, Nguyệt Diệu Thần Quyền hoàn toàn trái ngược, chỉ sợ sẽ không dễ tu luyện cho lắm.
Lâm Nhất cũng không vội, dự định ngưng kết cổ ấn Thái Âm của Nguyệt Diệu Thần Quyền trước, ấn này cùng loại với cổ ấn Thần Dương. Nếu không nắm giữ ấn này thì không thể tu luyện Nguyệt Diệu Thần Quyền, coi như Lâm Nhất phải đối diện với cửa ải khó khăn đầu tiên.
“Cổ ấn Thái Âm... cần phải lĩnh ngộ sâu sắc mới được. Nếu nắm giữ được ấn này, có lẽ kiếm thứ ba của Trảm Thiên tam kiếm cũng có thể đạt tới hoá cảnh, hoàn thành Nhật Nguyệt Đồng Huy chân chính”.
Lâm Nhất lẩm bẩm rồi ngẩng đầu lên, con đường thông thiên vào đêm, vầng trăng tròn trên trời kia vô cùng to lớn. Tình hình sau đó. Ban ngày Lâm Nhất tu luyện Thương Long Thánh Thiên Quyết khống chế bảo cốt Thương Long, ban đêm thì ngắm trăng lĩnh ngộ cổ ấn Thái Âm. Lúc rảnh rỗi, hắn dùng kiếm Táng Hoa diễn luyện chín thức Nhật Diệu Thần Kiếm, không lãng phí một giây phút nào.
Thời gian dần trôi, chớp mắt đã hơn một tháng trôi qua.
Trong thời gian ba mươi ngày, Lâm Nhất đã củng cố tu vi, thực lực tăng vọt.
Dựa vào năm viên đan Huyết Diễm của Vũ Hạo Thiên, Lâm Nhất tu luyện Thương Long Thánh Thiên Quyết đến cảnh giới tiểu thành, thể chất thay đổi cực kì lớn.
Hắn cũng thành thạo cách khống chế bảo cốt Thương Long trên ngực mình hơn, thậm chí không cần kết ấn cũng có thể ngưng kết ra thánh giáp Thương Long. Một ý nghĩ là có thể phóng thích thần văn khắc trên bảo cốt Thương Long ra phạm vi năm thước quanh người, đây là một sự tiến bộ khá lớn.
Trước đó, hắn không thể chủ động điều động thần văn ẩn chứa hàm nghĩa phong lôi này, chỉ có thể bị động phòng thủ.
Nhưng bây giờ lại có thể thi triển ra năm thước, nếu như gặp đối thủ chủ quan tiếp cận, hắn có thể sử dụng sức mạnh của thần văn để gi ết chết đối thủ trong tích tắc.
Thần văn mà đến cả ma linh cũng có thể trấn áp, trong cùng một cảnh giới, bất cứ yêu nghiệt nào cũng không phải đối thủ. Trừ phi đối phương cũng có chiêu thức tương tự, không thì chỉ có một con đường chết.
Điều quan trọng nhất là Lâm Nhất cũng đã lĩnh ngộ cổ ấn Thái Âm được bảy, tám phần, có diễn hoá được hay không chỉ là vấn đề thời gian.
Hô!
Vào ngày này, Lâm Nhất thở ra một hơi thật dài, cảm thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết.
Cuối cùng tất cả tạo hoá trong Thương Long Cấm Giới đều đã bước lên quỹ đạo, được sắp xếp ngay ngắn rõ ràng. Lâm Nhất càng thêm kiên trì với con đường mình đi, hiện tại hắn rất tự tin vào cuộc chiến sau cùng ở cuối thiên lộ.
Đến lúc đi rồi.
Lâm Nhất bay lên trên bầu trời xám xịt, ôm ngựa Huyết Long vào lòng rồi bay đi như một tia chớp.
Không gian con đường thông thiên này vô cùng rộng lớn, khu vực Thương Long nơi Lâm Nhất đang ở cũng chỉ được coi là một phần nhỏ. Để khám phá toàn bộ con đường thông thiên, kể cả cao thủ cảnh giới Tinh Nguyên cũng chưa chắc có thể khám phá hết trong vòng một năm.
Bây giờ Lâm Nhất sẽ rời khỏi khu vực Thương Long, tiến về nơi tận cùng của con đường thông thiên.
Cho dù chỉ đi thẳng về phía trước, không thăm dò bất kỳ khu vực nào thì từ khu vực Thương Long đến nơi tận cùng của con đường thông thiên cũng sẽ mất một thời gian khá dài.
Đích đến của hắn là một toà thành cổ tên là thành Tứ Tượng. Đó là thành trì cần phải đi ngang qua để đến thiên lộ, ngoại trừ khu vực Thương Long, cao thủ ở các khu vực khác như Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ cũng sẽ hội tụ về đây. Đến đó sẽ gặp được rất nhiều cao thủ trên bảng Thông Thiên, gặp được yêu nghiệt của mười phương chiến giới cũng không phải chuyện gì hiếm lạ.
Chẳng mấy chốc, Lâm Nhất đã rời khỏi khu vực Thương Long và đến một vùng cao nguyên bát ngát cát vàng.
Nơi này có tên là cao nguyên Hoàng Sa, mặt đất khô nóng như thiêu đốt, sinh vật cực kì ít, nằm ở phía Bắc thành Tứ Tượng. Nó được coi là một khu vực vô cùng nguy hiểm, đa số nhân tài kiệt xuất đến đây đều chọn đi thành nhóm.
Ngoài việc đối mặt với yêu thú, hơn thế nữa là để đề phòng sự tập kích và ám sát từ các giới vực khác.
Dù sao, các nhân tài kiệt xuất có thể đến được đây cũng đã sớm quen với mặt tối của con đường thông thiên. Nơi này mạnh thắng yếu thua, không có quy tắc nào cả.