Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Luồng tà khí này vừa xuất hiện lập tức khiến các đệ tử Cao gia đang quỳ dưới đất vô cùng sợ hãi, run lẩy bẩy.
Họ đã sớm sợ thất thần, luồng tà khí này vừa xuất hiện, nỗi sợ hãi trong lòng họ không thể kìm nén được nữa.
Vèo!
Lâm Nhất khẽ nheo mắt, nhìn sang luồng tà khí đang cuốn tới.
Yêu sát vương giả như có thực thể giữa hai đầu lông mày hàm chứa sự sắc bén khẽ nhúc nhích, nó như một thanh kiếm sắc bén ra khỏi vỏ, ánh lên tia sáng lạnh thấu xương.
Rắc!
Luồng tà khí đang cuốn tới lập tức bị đâm nát, khí thế luyện hoá ba sợi yêu sát vương giả đi cùng với kiếm ý toàn thân Lâm Nhất lao tới nhanh như chớp, nháy mắt đã tới trước mặt tên tán tu mặt gầy.
Ầm!
Trong đầu tên tán tu mặt gầy lập tức nổ tung, như thể có ba con yêu thú cấp bậc chúa tể Huyền Võ tầng sáu đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào gã ta.
Không, nó còn đáng sợ hơn nữa.
Trong mắt tên tán tu mặt gầy lộ vẻ hoảng sợ, gã ta nhanh chóng lùi lại mấy bước.
Tim đập thình thịch.
Chỉ một ánh mắt đã doạ cho tên tán tu mặt gầy giết người như ngoé này phải lùi lại, mọi người lập tức kinh ngạc.
Lâm Nhất dời mắt đi, bế Bạch Thu Thuỷ lên lưng Huyết Long Mã, sau đó nheo mắt cười nói tiếp: “Huống hồ tại sao ta phải lùi? Giết sạch bọn chúng chẳng phải còn tốt hơn sao?”
Thất Huyền bộ, người đi để lại bóng ảnh, nhất bộ thất quyền.
Soạt soạt soạt!
Nói xong, Lâm Nhất hét thầm một tiếng, một bước đi để lại bảy bóng ảnh, mỗi bóng ảnh đều tung một cú đấm.
Mỗi cú đấm đều ẩn chứa chân nguyên lớn mạnh đã được hắn dùng tu vi Huyền Võ tầng ba đỉnh phong để ngưng luyện từ Tử Diên Kiếm Quyết và Tuế Nguyệt Tâm Kinh.
Bùm bùm bùm!
Khi cú đấm này tới trước mặt tên tán tu một mắt, hàng loạt tiếng nổ lớn như sấm sét dưới mặt đất không ngừng vang lên, quyền mang như kiếm, kiếm hệt như quyền, quyền kiếm hợp nhất, ngoài ta còn ai.
“Tép ranh Huyền Võ tầng ba mà cũng dám làm bộ làm tịch trước mặt ta, đi chết đi!”
Viêm Cương Quyền, bách luyện thành cương!
Tán tu một mắt hét lên, trên người gã ta bốc lên một ngọn lửa hừng hực, thân thể tựa như thép tinh được rèn đúc từ lò.
“Nhị ca cẩn thận!”
Tên tán tu mặt gầy vừa lùi lại thì lập tức bay về phía trước, đồng thời vội vàng la lên.
Bùm!
Nhưng gã ta vẫn chậm một bước, quyền mang tiếp xúc nhau như bẻ gãy cành khô. Tia quyền mang sôi trào của tên tán tu một mắt vừa chạm vào đã tan biến, máu chảy ra từ khoé miệng, còn gã ta bị văng ra xa.
“Chết tiệt!”