Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mặc dù vị trí rất bí ẩn, nhưng số người biết cũng không ít. Suy cho cùng núi Mai Kiếm cũng là một trong tứ đại bảo địa của Kiếm Các, dù có bí ẩn ra sao cũng sẽ để lộ một chút manh mối.
Biết thì biết, nhưng có bản lĩnh lấy hay không lại là một chuyện khác.
Khi cỏ Kiếm Hoàng mọc ra, tất cả yêu thú cũng sẽ nghe tin chạy tới, để lấy được cũng là một phiền phức không nhỏ.
Trước khi cuộc chiến đồng minh diễn ra, liên minh Phá Quân đã biết bí mật này, vậy nên mới hợp tác với hai hội Đồng Minh khác, chờ sau khi cuộc chiến đồng minh bắt đầu sẽ tập hợp lại.
Lâm Nhất hỏi: “Mọi người đều được truyền tống ngẫu nhiên, các ngươi tập hợp bằng cách nào? Chẳng lẽ các ngươi có bản đồ của núi Mai Kiếm?”
“Đúng là có một bản”.
Trần Lăng vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một tấm bản đồ rồi đưa qua.
Tiện tay đón lấy, Lâm Nhất nhìn qua một lượt, trên bản đồ có các thể loại ghi chú đánh dấu, nơi chưa được thám hiểm thì đánh dấu bằng sương mù, nơi mà cỏ Kiếm Hoàng sinh sôi thì dùng hình cây kiếm để đánh dấu…chú thích khá là tỉ mỉ.
Như vậy xem ra, vùng rừng núi xung quanh kiếm chủng mặc dù nguy hiểm nhưng mà những báu vật trong trời đất này thì lại có không ít.
Cỏ Kiếm Hoàng chỉ là một trong số đó, là một loại tương đối quý giá, có thể kết hợp sử dụng nó chung với Kiếm Vân Đan. Hiệu quả sau khi kết hợp lại có thể vượt xa phần lớn những báu vật có trong bản đồ này.
Đây mới là thứ khiến cho tất cả mọi người động lòng.
Lâm Nhất âm thầm ghi nhớ lại, sau đó cất bản đồ của núi Mai Kiếm đi như nó là của mình. bg-ssp-{height:px}
Trần Lăng trơ mắt nhìn, trong lòng cười khổ, không dám đòi lại mà nói: “Chung huynh, bây giờ làm thế nào?”
“Kế hoạch không thay đổi, ngươi vốn định làm thế nào thì cứ làm như thế đi. Bây giờ ngươi chính là thủ lĩnh của liên minh Phá Quân, ta chỉ là một thành viên trong đó mà thôi”.
Lâm Nhất mặt không có biểu cảm, bình tĩnh nói.
“Vậy đi trước đi”.
Trần Lăng gật đầu, thu lại binh khí cho vào trong hạp kiếm rồi nói chuyện với bốn người còn lại của liên minh Phá Quân một hồi.
Dưới cái nhìn đầy kinh ngạc của mấy người, liền quyết định cùng nhau đi đến nơi tập hợp với hai liên minh còn lại là liên minh Quỷ Hoả và liên minh Viêm Nguyệt.
Cả một đường, ngoại trừ gặp phải yêu thú bao hàm Kiếm Vân Đan ra, Lâm Nhất hầu như không phải ra tay.
Nhưng một khi đã ra tay thì vô cùng sát phạt quyết đoán, cho dù gặp phải yêu thú cảnh giới Huyền Võ tầng thứ thì cũng đều có thể dùng thủ đoạn như sấm sét và không để bản thân bị thương để chém giết.
Thậm chí đến kiếm hạp trên lưng đều chưa từng sử dụng đến.
Chỉ dựa vào nhục thân và một đôi nắm đấm như sắt thép, trong sự chấn động của quyền mang, thấp thoáng có tiếng thánh âm vang vọng. Kiểu thủ đoạn này khiến năm người của liên minh Phá Quân, bao gồm cả Trần Lăng đều phải trợn mắt tặc lưỡi.