Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Phong nôn ra một ngụm máu tươi, bị chưởng này đánh bay ra ngoài, trông vô cùng chật vật. Chỉ là ánh lửa quá mạnh, người bên ngoài không thể nhìn thấy rõ, chỉ có thể cảm nhận được luồng Chân nguyên vô cùng kinh khủng ở bên trong khu Kiếm Chủng, đang không ngừng xao động, va chạm.
Không kịp nghỉ lấy hơi, Giang Phong vừa mới bị đánh văng ra thì một luồng kim quang xé rách tầng lửa hừng hực giết thẳng bề phía hắn.
Diệp Tu vận chuyển Kim Thân Quyết đến mức giới hạn, làn da khắp người đều biến thành một màu vàng chói loá. Giống như một chiếc chuông cổ rung lên, tạo nên từng đợt sóng âm đâm thẳng về phía Lâm Nhất.
Long Tượng Chiến Thể Quyết!
Lâm Nhất không dám sơ ý, hắn hét lên một tiếng, khắp người từ trên xuống dưới được bao phủ bởi một tầng sức mạnh Long Tượng cổ xưa, nghênh đón đòn tấn công này.
Keng!
Âm thanh trầm thấp vang lên, nổ tung trong ánh lửa bập bùng, Lâm Nhất lui lại ba bước, Diệp Tu lui lại mười bước mới có thể đứng vững được cơ thể.
Viu!
Người đang ở trên không trung, Lâm Nhất còn chưa kịp đạp chân lên đốc kiếm lấy đà thì một luồng kiếm quang giống như ánh sáng lúc ban mai xé rách tầng mây, mang theo sát ý ngập trời đâm về phía hắn.
Một con Viêm Long ngưng tụ ngay trên vai phải của Thường Hạo, cất tiếng gầm phẫn nỗ, âm thanh nổ lốp bốp liên miên.
Đây là hai đại sát chiêu của Sở Hạo Vũ và Thường Hạo, một trước một sau đồng thời áp đến.
Xoẹt Xoẹt Xoẹt! bg-ssp-{height:px}
Dưới uy áp khủng khiếp của hai người này, mỗi một thanh cổ kiếm cắm trên mặt đất đều đang rung lên ong ong và không ngừng chao đảo, tản ra kiếm ý sáng rực khiến người ta không thể đứng vững.
Trong lúc nguy hiểm cận kề, sự sống và cái chết chỉ nằm trong một ý niệm, là một thế cục hung hiểm mà người thường khó có thể tưởng tượng được.
Lâm Nhất đưa ra quyết định nhanh như chớp, Tử Diên Kiếm Quyết điên cuồng vận chuyển, mười ngón tay giao nhau bay múa, kết thành một ấn ký phật môn cổ xưa.
Kim Cương Ấn!
Không đợi hai người này giết đến nơi, đôi tay Lâm Nhất đẩy ra, một luồng Chân nguyên tạo thành vòng lửa hừng hực, mang theo khí tức cuồng bạo, giống như phật môn Kim Cương phẫn nộ thét gào, phát ra xung chấn.
Uỳnh ầm ầm!
Đáng tiếc, hai người này không phải nhân tài thông thường, bất luận là kiếm mang như ánh sáng ban mai xé toạc tầng mây hay là Viêm Long đang rít gào, uy lực đều lớn khủng khiếp. Chỉ kịp chặn lại trong thoáng chốc sau đó đã bị luồng Chân nguyên khủng khiếp kia đánh cho nát tan tành.
Nhưng đối với Lâm Nhất mà nói, đã quá đủ, Thất Huyền Bộ, Kim Ô tung cánh!
Đạp chân lên đốc kiếm, Kim Ô Ấn sau lưng bật ra luồng kim mang xán lạn, hai tay Lâm Nhất giang ra, mang theo từng đợt kim quang, giống như đôi cánh, khẽ đập nhẹ đã tránh được thế tấn công gọng kìm của hai người kia.
Thất Huyền Bộ, người đi lưu ảnh!
Cơ thể trong không trung khẽ