Con của chủ mẫu và di nương vốn là kẻ thù không đội trời chung, mà Trường Ca Ngữ Kiều nàng ngày hôm nay sẽ bẻ gãy tất cả cánh chim của kẻ quái dị chiếm vị trí đích nữ này, "Trường Ca Nguyệt, rất nhanh ngươi sẽ phát hiện ra, trong mắt ta ngươi chẳng là gì cả, bởi vì thứ ta học được chính là võ học chính thống của Gia Cát gia!"
Ngoại công Gia Cát Phái của nàng chính là chiến thần bách chiến bách thắng của Đông Mạch quốc!
Trường Ca Nguyệt lạnh lùng cười một tiếng, nữ nhi của Trường Ca gia lại đi lấy võ học của Gia Cát gia làm ngạo*, thật không biết cha của nàng nếu nghe được những lời này có hay không bị tức chết! Nhưng là võ học của Gia Cát gia rất giỏi sao?
"Cũng rất nhanh thôi, ngươi sẽ biết trong mắt ta, ngươi cũng chẳng đáng một xu!" Hừ! Kiếp trước, nàng cùng với Trường Ca Ngữ Kiều đã từng so tài, chỉ là khi đó nàng nhường cho người được gọi là "Tiểu biểu muội" này mà thôi.
Hiện giờ nàng liền thay đời trước của chính mình chỉ điểm một chút ‘tiểu hiệp nữ’ này củaTrường Ca gia đi!
Trường Ca Ngữ Kiều cắn rang, “Xem kiếm!” Kiếm phong sắc bén trực tiếp hướng thẳng về phía ngực trái của Trường Ca Nguyệt, hôm nay giết được kẻ quái dị này nàng cùng Đại tỷ sẽ trở thành đích nữ chân chính của phủ Trường Ca!
Trường Ca Nguyệt cười lạnh, chỉ là thùng rỗng mà cũng đòi kêu to sao? Mới chỉ học được một chút da lông mà nghĩ chính mình là cao thủ, hừ “Ngu xuẩn!”
“Ngươi dám mắng ta?” Trường Ca Ngữ Kiều kiếm phong trong tay xuất ra nhanh hơn, ngay lúc nàng cho rằng phía trước ngực của kẻ quái dị sẽ đầm đìa máu tươi, lại phát hiện Trường Ca Nguyệt thế nhưng lại có thể quỷ dị tránh thoát khỏi trường kiếm của nàng!
“Hừ, mới chỉ là khởi động thôi!” Nói xong, nàng ta chỉnh lại độ lệch của kiếm, “Hư vô kiếm pháp!”
Trường Ca Nguyệt lạnh lung cười một tiếng, trường tiên trong tay trực tiếp phá tan hàng vạn bóng kiếm phía trước mặt, siết chặt lấy trường kiếm, “Ngũ muội, ‘Hư vô kiếm pháp’ không phải dung như vậy!”
Lạch cạch, theo sự chuyển động cổ tay của Trường Ca Nguyệt bảo kiếm trong tay Trường Ca Ngữ Kiều trong nháy mắt bị hủy thành vô số mảnh vụn!
“A, kiếm của ta!” Tận mắt chứng kiến bảo kiếm của mình cứ như vậy mà bị hủy, Trường Ca Ngữ Kiều thét chói tai, “Ngươi thế nhưng lại hủy đi kiếm của ta!”
Khóe môi Trường Ca Nguyệt khẽ nhếch, “Hủy thì cũng đã hủy rồi, ngươi có thể làm gì được ta?” Nàng (TCN) muốn mạng của nàng (TCNK) chẳng lẽ còn phải hỏi ý của nàng ta trước hay sao?
“Ta giết ngươi!” Lần này Trường Ca Ngữ Kiều quả thật đã bị chọc giận tới mức phát điên luôn rồi! Thanh kiếm này là người nọ đưa cho nàng, thế nhưng lại bị hủy trong tay của kẻ quái dị này, “A!” Nàng ta tiện tay cầm lấy một món đồ sứ ở bên cạnh, mặc kệ cho đó có phải là đồ sứ hoa văn màu của Quách tiên sinh gì đó hay không, hướng Trường Ca Nguyệt ném tới.
Trường Ca Nguyệt lạnh lung nhìn Trường Ca Ngữ Kiều nổi điên, “Thẹn quá hóa giận sao? Hừ, Ngũ muội, lần này xem như Tam tỷ ta hảo hảo chỉ dạy cho ngươi, ‘Hư vô kiếm pháp’!”
Trường Ca Nguyệt một tay run run trường tiên, vốn chỉ là một trường tiên bình thường thế nhưng trong nháy mắt lại xuất hiện ra hàng ngàn hàng vạn trường tiên, làm cho người khác không phân rõ trong vô số thân ảnh đó đâu là thật, đâu chỉ là ảo ảnh!
“A!” Đau đớn kịch liệt làm cho đầu óc của Trường Ca Ngữ Kiều thanh tỉnh, mới nhận ra bản thân mình bị trường tiên đánh cho thương tích đầy mình. [xin lỗi, khúc này ta chém =)))]
Mà trong tay Trường Ca Nguyệt lại cầm món đồ sứ mới vừa rồi còn nằm trên tay của Trường Ca Ngữ Kiều!
Trường Ca Ngữ Kiều chưa kịp nổi điên, lại cảm giác được vô số hư ảnh của trường tiên quất vào người nàng, khiến cho cả người nàng bị thiên thiên vạn vạn hư ảnh trường tiên bao lấy, âm thanh da người bị trường tiên quất truyền vào trong tai của mỗi người.
Tất cả mọi người đều dung ánh mắt không thể tin được nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt mình, Ngũ tiểu thư bị một bóng đen bao lấy, thương tích đầy người!
Trường Ca Ngữ Tình hung hang dụi dụi mắt, một chiêu ‘Hư vô kiếm pháp’ này Trường Ca Ngữ Kiều đã sử dụng không biết bao nhiêu lần, nhưng… “Này, này… Đây mới chính là ‘Hư vô kiếm pháp’!”
Nàng vừa thấy rõ ràng, trường tiên kia quất vào người của Trường Ca Ngữ Kiều, mà sau đó kẻ quái dị kia đoạt lấy đồ sứ trên tay nàng ta.
Nhìn trên người Trường Ca Ngữ Kiều máu tươi đầm đìa, kêu rên thảm thiết, lại nhìn đến động tác đoạt đồ ‘mây trôi nước chảy’ của Trường Ca Nguyệt, không nhịn được mà lui về sau vài bước.
“A!” Giờ khắc này dung nhan của Trường Ca Nguyệt không phải khiến cho nàng cảm thấy chán ghét, mà là khiếp sợ, “Ngươi không phải là người. Ngươi, ngươi, ngươi…”
Trường Ca Nguyệt vuốt ve trường tiên trong tay, một đôi mắt sang kinh người nhìn chằm chằm Trường Ca Ngữ Tình, nhẹ nhàng tiến về nàng ta, nâng cằm nàng ta lên, “Nhị tỷ, tỷ nói đúng rồi…”
Sự thật nàng không phải là người, nàng là ác quỷ từ địa ngục bò ra! [da gà nổi hết cả lên rồi =.=]
Kiếp này buồn, kiếp trước oán, nàng đều muốn đòi lại tất cả!
“Ngươi! Thương thế của Ngũ muội mẫu than nhất định sẽ không ta cho ngươi!” Trường Ca Ngữ Tình giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, nhất thời mắt sáng lên.
Khóe miệng Trường Ca Nguyệt khẽ giơ cao, hai đầu long mày không vướng chút sợ hãi nào, “Nhị tỷ, đây chính là roi của ngươi, phía trên còn tẩm độc, mà Nhị tỷ lại có giải dược của loại độc này…”
Nếu như lúc này đánh vào mặt của Trường Ca Ngữ Kiều, có phải khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ta cũng sẽ giống như nàng không? Có lẽ còn thảm hơn! [đúng rồi, sao tỷ không đánh vào mặt? aizz, tỷ à, tỷ quá thiện lương rồi!]
Trong nháy mắt Trường Ca Ngữ Tình không còn duy trì được thần thái như vừa rồi, “Ngươi, là ngươi tính kế ta!”
Trên roi có tẩm độc không phải là chuyện to tát gì, nhưng nàng chỉ là một thứ nữ nho nhỏ làm sao có được loại độc lợi hại như vậy?
Nghĩ đến sự thông minh, âm ngoan của chủ mẫu Trường Ca Ngữ Tình xụi lơ ngồi dưới đất, không dám tưởng tượng chủ mẫu sẽ đối xử ra sao với nàng? Liệu nàng có thể sống sót mà xuất giá hay không? Không, không, có lẽ so với cái chết còn thê thảm hơn!
Trường Ca Ngữ Tình hai mắt tan rã, nàng cắn chặt rang, đột nhiên khóc lên, “Tất cả đều tại kẻ tiện nhân là ngươi, là ngươi, là ngươi. Chính ngươi hãm hại ta!”
Trường Ca Nguyệt giễu cợt, “Là ta muốn Nhị tỷ giấu độc dược bôi lên trường tiên hay sao? Ngươi có muốn ngày mai đến trước mặt Gia Cát thị kia quỳ gối cầu xin tha thứ hay không?”
“Ngươi nói bậy, ta sẽ không, ta sẽ không!” Trường Ca Ngữ Tình rõ ràng đã không còn khí lực.
Trường Ca Nguyệt từ từ đi đến bên người nàng ta, mở ra bao đồ mà nàng ta vừa mới lấy, ánh mắt lạnh nhạt đem những thứ đó bỏ lại dưới ván giường.
Trường Ca Ngữ Tình cắn răng, hướng về phía Trường Ca Nguyệt, “Tam muội, đều là Nhị tỷ không tốt, ngươi cứu ta, cứu ta, cứu ta đi,…”
Nàng không biết mình đã phải làm bao nhiêu chuyện mới có thể khiến cho chủ mẫu cho rằng nàng là người vô hại, là một con chó trung thành, nhưng chính chuyện này sẽ lật tẩy tất cả!
Trong nháy mắt, chủ mẫu có thể làm cho nàng sống không bằng chết!
Khóe miệng Trường Ca Nguyệt khẽ nhếch, nhìn đến Trường Ca Ngữ Kiều bên kia vẫn nằm co ro trên mặt đất, khẽ cười, “Nghe nói tiểu nhi tử của Trương quản gia còn chưa có hôn phối nha, mà con trai của Trương quản gia, Nhị tỷ đã từng gặp qua a!”
Trường Ca Ngữ Tình mãnh liệt lắc đầu, “Ngươi đừng nói là, đừng nói là,…” Con trai của Trương quản gia từ nhỏ đã mắc chứng đần độn, hơn nữa, còn gặp người liền cắn, đáng tiếc lại là tâm phúc bên người của phu nhân.
Nếu như chủ mẫu định gả nàng cho nhi tử của Trương quản gia, vậy thì nàng coi như sống không bằng chết rồi!
“Tam muội, mau, cứu ta, cứu ta đi,…” Nàng vốn tưởng rằng hôm nay Trường Ca Nguyệt sẽ bị trúng độc, sau đó trấn an Trường Ca Ngữ Kiều không nói ra chuyện này ra ngoài không phải là khó, ai cũng không tra ra được trong tay nàng có loại độc này.
Nhưng hết lần này đến lần khác cứ đả thương Trường Ca Ngữ Kiều.
Trường Ca Nguyệt cười nhạt, "Cứu ngươi cũng không phải là không thể được?"
"Tam muội, chỉ cần ngươi chịu cứu ta, ngươi muốn ta làm cái gì cũng được, ta thật sự nguyện ý!"
Ánh mắt Trường Ca Nguyệt quét một vòng nhìn những người đang có mặt trong phòng, cuối cùng tầm mắt rơi trên người Bích Diệp.
"Chuyện này phải giữ kín như bưng. Tam muội, ta không phải là người lắm lời, Bích Trúc là người của ta, còn Bích Hoa là người của ngươi,…"
Trường Ca Ngữ Tình hơi sững sờ, trong mắt lập tức xẹt qua một tia âm ngoan, cầm lấy đoạn kiếm còn lại đi về phía của Bích Diệp.
Bích Diệp không ngờ mọi chuyện cuối cùng lại thành ra thế này, "Nhị tiểu thư, người… Tam tiểu thư…Tam tiểu thư…cứu ta a…cứu ta… " Bích Diệp liền chạy đến quỳ rạp trước mặt Trường Ca Nguyệt, " Tam tiểu thư, nể tình lúc trước nô tỳ đã từng hầu hạ người, người… Phụt…Nhị… Nhị…tiểu…thư… " Bích Diệp miệng phun máu tươi, hai mắt mở to, không thể tin được nhìn Trường Ca Ngữ Tình đứng ở phía sau đâm nàng một nhát, "Ta… "
" A ! Bích Diệp ! " Bích Trúc kinh hoàng nhìn qua Trường Ca Nguyệt.
Trường Ca Nguyệt khẽ giơ cao khóe miệng," Nhị tỷ, động thủ quả nhiên rất nhanh chóng!"
Trường Ca Ngữ Tình ngốc trệ một lúc lâu mới hoàn hồn, "Kế tiếp nên làm thế nào?"
Trường Ca Nguyệt nhìn thoáng qua thi thể của Bích Diệp, tùy ý nói, "Hôm nay Ngũ muội sau khi từ Ôn gia trở về thì bị một ngoại nhân tập kích, nha hoàn Bích Diệp vì bảo vệ chủ mà liều chết, còn Ngũ muội thì bị ác nhân đả thương, hôn mê bất tỉnh ! Nhị tỷ, tỷ thấy như thế nào?"
Trường Ca Ngữ Tình cắn cắn môi, "Nhưng đến lúc Trường Ca Ngữ Kiều tỉnh lại, nàng khai chúng ta ra thì phải làm sao?" Vừa nói vừa cắn răng, nhìn chằm chằm Trường Ca Nguyệt, "Ngươi đùa bỡn ta?" Nàng nên sớm biết, không nên tin tưởng kẻ ngu xuẩn như nàng ta ! [này, ai ngu hử ? >.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Con của chủ mẫu và di nương vốn là kẻ thù không đội trời chung, mà Trường Ca Ngữ Kiều nàng ngày hôm nay sẽ bẻ gãy tất cả cánh chim của kẻ quái dị chiếm vị trí đích nữ này, "Trường Ca Nguyệt, rất nhanh ngươi sẽ phát hiện ra, trong mắt ta ngươi chẳng là gì cả, bởi vì thứ ta học được chính là võ học chính thống của Gia Cát gia!"
Ngoại công Gia Cát Phái của nàng chính là chiến thần bách chiến bách thắng của Đông Mạch quốc!
Trường Ca Nguyệt lạnh lùng cười một tiếng, nữ nhi của Trường Ca gia lại đi lấy võ học của Gia Cát gia làm ngạo*, thật không biết cha của nàng nếu nghe được những lời này có hay không bị tức chết! Nhưng là võ học của Gia Cát gia rất giỏi sao?
"Cũng rất nhanh thôi, ngươi sẽ biết trong mắt ta, ngươi cũng chẳng đáng một xu!" Hừ! Kiếp trước, nàng cùng với Trường Ca Ngữ Kiều đã từng so tài, chỉ là khi đó nàng nhường cho người được gọi là "Tiểu biểu muội" này mà thôi.
Hiện giờ nàng liền thay đời trước của chính mình chỉ điểm một chút ‘tiểu hiệp nữ’ này củaTrường Ca gia đi!
Trường Ca Ngữ Kiều cắn rang, “Xem kiếm!” Kiếm phong sắc bén trực tiếp hướng thẳng về phía ngực trái của Trường Ca Nguyệt, hôm nay giết được kẻ quái dị này nàng cùng Đại tỷ sẽ trở thành đích nữ chân chính của phủ Trường Ca!
Trường Ca Nguyệt cười lạnh, chỉ là thùng rỗng mà cũng đòi kêu to sao? Mới chỉ học được một chút da lông mà nghĩ chính mình là cao thủ, hừ “Ngu xuẩn!”
“Ngươi dám mắng ta?” Trường Ca Ngữ Kiều kiếm phong trong tay xuất ra nhanh hơn, ngay lúc nàng cho rằng phía trước ngực của kẻ quái dị sẽ đầm đìa máu tươi, lại phát hiện Trường Ca Nguyệt thế nhưng lại có thể quỷ dị tránh thoát khỏi trường kiếm của nàng!
“Hừ, mới chỉ là khởi động thôi!” Nói xong, nàng ta chỉnh lại độ lệch của kiếm, “Hư vô kiếm pháp!”
Trường Ca Nguyệt lạnh lung cười một tiếng, trường tiên trong tay trực tiếp phá tan hàng vạn bóng kiếm phía trước mặt, siết chặt lấy trường kiếm, “Ngũ muội, ‘Hư vô kiếm pháp’ không phải dung như vậy!”
Lạch cạch, theo sự chuyển động cổ tay của Trường Ca Nguyệt bảo kiếm trong tay Trường Ca Ngữ Kiều trong nháy mắt bị hủy thành vô số mảnh vụn!
“A, kiếm của ta!” Tận mắt chứng kiến bảo kiếm của mình cứ như vậy mà bị hủy, Trường Ca Ngữ Kiều thét chói tai, “Ngươi thế nhưng lại hủy đi kiếm của ta!”
Khóe môi Trường Ca Nguyệt khẽ nhếch, “Hủy thì cũng đã hủy rồi, ngươi có thể làm gì được ta?” Nàng (TCN) muốn mạng của nàng (TCNK) chẳng lẽ còn phải hỏi ý của nàng ta trước hay sao?
“Ta giết ngươi!” Lần này Trường Ca Ngữ Kiều quả thật đã bị chọc giận tới mức phát điên luôn rồi! Thanh kiếm này là người nọ đưa cho nàng, thế nhưng lại bị hủy trong tay của kẻ quái dị này, “A!” Nàng ta tiện tay cầm lấy một món đồ sứ ở bên cạnh, mặc kệ cho đó có phải là đồ sứ hoa văn màu của Quách tiên sinh gì đó hay không, hướng Trường Ca Nguyệt ném tới.
Trường Ca Nguyệt lạnh lung nhìn Trường Ca Ngữ Kiều nổi điên, “Thẹn quá hóa giận sao? Hừ, Ngũ muội, lần này xem như Tam tỷ ta hảo hảo chỉ dạy cho ngươi, ‘Hư vô kiếm pháp’!”
Trường Ca Nguyệt một tay run run trường tiên, vốn chỉ là một trường tiên bình thường thế nhưng trong nháy mắt lại xuất hiện ra hàng ngàn hàng vạn trường tiên, làm cho người khác không phân rõ trong vô số thân ảnh đó đâu là thật, đâu chỉ là ảo ảnh!
“A!” Đau đớn kịch liệt làm cho đầu óc của Trường Ca Ngữ Kiều thanh tỉnh, mới nhận ra bản thân mình bị trường tiên đánh cho thương tích đầy mình. [xin lỗi, khúc này ta chém =)))]
Mà trong tay Trường Ca Nguyệt lại cầm món đồ sứ mới vừa rồi còn nằm trên tay của Trường Ca Ngữ Kiều!
Trường Ca Ngữ Kiều chưa kịp nổi điên, lại cảm giác được vô số hư ảnh của trường tiên quất vào người nàng, khiến cho cả người nàng bị thiên thiên vạn vạn hư ảnh trường tiên bao lấy, âm thanh da người bị trường tiên quất truyền vào trong tai của mỗi người.
Tất cả mọi người đều dung ánh mắt không thể tin được nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt mình, Ngũ tiểu thư bị một bóng đen bao lấy, thương tích đầy người!
Trường Ca Ngữ Tình hung hang dụi dụi mắt, một chiêu ‘Hư vô kiếm pháp’ này Trường Ca Ngữ Kiều đã sử dụng không biết bao nhiêu lần, nhưng… “Này, này… Đây mới chính là ‘Hư vô kiếm pháp’!”
Nàng vừa thấy rõ ràng, trường tiên kia quất vào người của Trường Ca Ngữ Kiều, mà sau đó kẻ quái dị kia đoạt lấy đồ sứ trên tay nàng ta.
Nhìn trên người Trường Ca Ngữ Kiều máu tươi đầm đìa, kêu rên thảm thiết, lại nhìn đến động tác đoạt đồ ‘mây trôi nước chảy’ của Trường Ca Nguyệt, không nhịn được mà lui về sau vài bước.
“A!” Giờ khắc này dung nhan của Trường Ca Nguyệt không phải khiến cho nàng cảm thấy chán ghét, mà là khiếp sợ, “Ngươi không phải là người. Ngươi, ngươi, ngươi…”
Trường Ca Nguyệt vuốt ve trường tiên trong tay, một đôi mắt sang kinh người nhìn chằm chằm Trường Ca Ngữ Tình, nhẹ nhàng tiến về nàng ta, nâng cằm nàng ta lên, “Nhị tỷ, tỷ nói đúng rồi…”
Sự thật nàng không phải là người, nàng là ác quỷ từ địa ngục bò ra! [da gà nổi hết cả lên rồi =.=]
Kiếp này buồn, kiếp trước oán, nàng đều muốn đòi lại tất cả!
“Ngươi! Thương thế của Ngũ muội mẫu than nhất định sẽ không ta cho ngươi!” Trường Ca Ngữ Tình giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, nhất thời mắt sáng lên.
Khóe miệng Trường Ca Nguyệt khẽ giơ cao, hai đầu long mày không vướng chút sợ hãi nào, “Nhị tỷ, đây chính là roi của ngươi, phía trên còn tẩm độc, mà Nhị tỷ lại có giải dược của loại độc này…”
Nếu như lúc này đánh vào mặt của Trường Ca Ngữ Kiều, có phải khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ta cũng sẽ giống như nàng không? Có lẽ còn thảm hơn! [đúng rồi, sao tỷ không đánh vào mặt? aizz, tỷ à, tỷ quá thiện lương rồi!]
Trong nháy mắt Trường Ca Ngữ Tình không còn duy trì được thần thái như vừa rồi, “Ngươi, là ngươi tính kế ta!”
Trên roi có tẩm độc không phải là chuyện to tát gì, nhưng nàng chỉ là một thứ nữ nho nhỏ làm sao có được loại độc lợi hại như vậy?
Nghĩ đến sự thông minh, âm ngoan của chủ mẫu Trường Ca Ngữ Tình xụi lơ ngồi dưới đất, không dám tưởng tượng chủ mẫu sẽ đối xử ra sao với nàng? Liệu nàng có thể sống sót mà xuất giá hay không? Không, không, có lẽ so với cái chết còn thê thảm hơn!
Trường Ca Ngữ Tình hai mắt tan rã, nàng cắn chặt rang, đột nhiên khóc lên, “Tất cả đều tại kẻ tiện nhân là ngươi, là ngươi, là ngươi. Chính ngươi hãm hại ta!”