Edit: V.O
Sát ý màu đen gần như ngưng tụ thành thực chất, lấy đi tất cả không khí, áp bức làm người ta hít thở không thông và sợ hãi tử vong truyền khắp Cự Thú Chi Lâm.
Trong bóng tối màu đen, bóng dáng Dạ Quân Mạc lạnh lùng bao phủ ở trên người Bạch Vũ, toàn thân Ngũ Hành Chu Tước to lớn dưới chân lại dấy lên ngọn lửa màu đen tinh khiết!
Hắc Hóa! Ngũ Hành Chu Tước có được lực lượng cực hạn!
Toàn bộ Vân Vũ Thần Châu bắt đầu run rẩy, thiên địa phong vân biến đổi kịch liệt, mây đen trên bầu trời hoàn toàn bị hắc ám bao phủ.
"Ám Dạ! Ám Dạ Quân Vương! Tại sao ngươi lại ở đây?" Sắc mặt Nhiên Thiên và Quỷ Ảnh đã không còn có thể dùng trắng bệch để hình dung, nếu như nói lúc trước đúng là bọn hắn bị Bạch Vũ dọa sợ, hiện tại bọn hắn lại cảm nhận được sự sợ hãi chân chính, sợ hãi tử vong tới gần!
Bọn hắn nuốt nước miếng một cái, trong lòng đã mắng tám đời tổ tông tên tử sĩ kia mấy lần, tên kia chỉ nói Bạch Vũ ở đây, những cái khác cũng không nói.
Bọn hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến Dạ Quân Mạc lại ở chỗ này, sẽ ở bên cạnh Bạch Vũ!
Đường đường là vương giả của Ám Dạ Đế Quốc, là người chưởng quản và điều khiển một nửa Ngũ Hành thế giới, đại lục Thanh Mộc đã đánh đến long trời lỡ đất, vậy mà hắn lại ở đây bảo vệ cho Bạch Vũ! Đây không phải là bị bệnh sao!
Nếu bọn hắn sớm biết rằng Dạ Quân Mạc ở đây, đánh chết cũng sẽ không chạy tới?
Dạ Quân Mạc đi đến bên cạnh Bạch Vũ, hơi hơi cúi người, tự tay kéo nàng lên Ngũ Hành Chu Tước, ôm vào trong lòng: "Có khỏe không?"
"À —— bị bọn họ ép tới có chút muốn hộc máu." Thân thể buộc chặt của Bạch Vũ hoàn toàn thả lỏng, ôm cổ Dạ Quân Mạc, dịu dàng nói.
Độ ấm quanh thân lạnh như băng của Dạ Quân Mạc nhất thời lại lạnh thêm vài phần, ánh mắt sắc bén phun ra sát ý giống như mũi đao nhìn về phía hai người.
Nhiên Thiên, Quỷ Ảnh không khỏi chợt lạnh sau lưng, lui về phía sau từng bước: "Ngươi, ngươi muốn làm gì? Nếu ngươi làm càn thì Vị Diện này sẽ hỏng mất, sẽ nghiền ngươi thành tro tàn!"
Ngũ Hành Chu Tước Hắc Hóa xuất hiện cũng đã là cực hạn mà Vị Diện này có thể thừa nhận được, nếu lại tiếp tục dùng lực lượng của Ngũ Hành Chu Tước, thật sự sẽ hủy diệt Vân Vũ Thần Châu, ai cũng đừng mong sống được!
Nhưng hình như Dạ Quân Mạc không nghe thấy, ngọn lửa cả người Ngũ Hành Chu Tước giống như nước lũ mãnh liệt đánh về phía bọn hắn, không gian chấn động kịch liệt, mặt đất nứt toác. Mây đen Nhiên Thiên liều mạng giãy dụa, trong nháy mắt, bị ngọn lửa màu đen nuốt chửng, hai người vô cùng hoảng sợ trốn chạy, kêu thảm biến mất ở trong Bất Diệt Chi Hỏa.
Tòng Nguyệt Cầm khó tin mở to hai mắt, nàng ta muốn chạy trốn, nhưng chân lại mềm nhuyễn đến mức ngay cả đứng dậy cũng không đứng được.
Ác ma khủng bố như vậy, hai cường giả mà toàn bộ Vô Trần Cung liên hợp lại cũng không chống cự được lại chết như vậy! Thực lực của Mạc Điện vậy mà lại khủng bố đến mức như thế, rốt cuộc nàng ta đã đắc tội người gì? Vì sao lúc trước nàng ta lại muốn đi trêu chọc Bạch Vũ?
Ngay cả kêu to một tiếng nàng ta cũng chưa kịp kêu đã bị hỏa diễm cùng nhau nuốt sống, thậm chí không có người quan tâm tới cái chết của nàng ta.
Dạ Quân Mạc giết hai người, lập tức thu hồi Ngũ Hành Chu Tước và ngọn lửa đang cháy không ngừng. Vân Vũ Thần Châu bị nứt toác lập tức ngưng lại, Cự Thú Chi Lâm đã bị sức mạnh tàn phá, bị đốt cháy gần như không còn.
Dạ Quân Mạc cũng không lo lắng Vân Vũ Thần Châu sẽ tan vỡ, có Bạch Vũ ở đây, huyết mạch Sáng Thế Thần vẫn còn ở trong thân thể của hắn, đủ để chống đỡ không gian không bị phá hủy.
Lòng mọi người vẫn còn sợ hãi nhìn Dạ Quân Mạc và Bạch Vũ ở trong lồng ngực của hắn, sau một lúc lâu, một câu cũng không nói nên lời, dại ra đứng ở tại chỗ, nhìn Dạ Quân Mạc ôm Bạch Vũ càng chạy càng xa.
Vô Trần Cung Chủ thở dài nhẹ nhõm một hơi thật lớn, thiếu chút nữa đã bất tỉnh. Cũng may lão đã không bán Bạch Vũ, bằng không ngọn lửa vừa rồi tuyệt đối sẽ thiêu toàn bộ bọn họ.
Sát ý màu đen gần như ngưng tụ thành thực chất, lấy đi tất cả không khí, áp bức làm người ta hít thở không thông và sợ hãi tử vong truyền khắp Cự Thú Chi Lâm.
Trong bóng tối màu đen, bóng dáng Dạ Quân Mạc lạnh lùng bao phủ ở trên người Bạch Vũ, toàn thân Ngũ Hành Chu Tước to lớn dưới chân lại dấy lên ngọn lửa màu đen tinh khiết!
Hắc Hóa! Ngũ Hành Chu Tước có được lực lượng cực hạn!
Toàn bộ Vân Vũ Thần Châu bắt đầu run rẩy, thiên địa phong vân biến đổi kịch liệt, mây đen trên bầu trời hoàn toàn bị hắc ám bao phủ.
"Ám Dạ! Ám Dạ Quân Vương! Tại sao ngươi lại ở đây?" Sắc mặt Nhiên Thiên và Quỷ Ảnh đã không còn có thể dùng trắng bệch để hình dung, nếu như nói lúc trước đúng là bọn hắn bị Bạch Vũ dọa sợ, hiện tại bọn hắn lại cảm nhận được sự sợ hãi chân chính, sợ hãi tử vong tới gần!
Bọn hắn nuốt nước miếng một cái, trong lòng đã mắng tám đời tổ tông tên tử sĩ kia mấy lần, tên kia chỉ nói Bạch Vũ ở đây, những cái khác cũng không nói.
Bọn hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến Dạ Quân Mạc lại ở chỗ này, sẽ ở bên cạnh Bạch Vũ!
Đường đường là vương giả của Ám Dạ Đế Quốc, là người chưởng quản và điều khiển một nửa Ngũ Hành thế giới, đại lục Thanh Mộc đã đánh đến long trời lỡ đất, vậy mà hắn lại ở đây bảo vệ cho Bạch Vũ! Đây không phải là bị bệnh sao!
Nếu bọn hắn sớm biết rằng Dạ Quân Mạc ở đây, đánh chết cũng sẽ không chạy tới?
Dạ Quân Mạc đi đến bên cạnh Bạch Vũ, hơi hơi cúi người, tự tay kéo nàng lên Ngũ Hành Chu Tước, ôm vào trong lòng: "Có khỏe không?"
"À —— bị bọn họ ép tới có chút muốn hộc máu." Thân thể buộc chặt của Bạch Vũ hoàn toàn thả lỏng, ôm cổ Dạ Quân Mạc, dịu dàng nói.
Độ ấm quanh thân lạnh như băng của Dạ Quân Mạc nhất thời lại lạnh thêm vài phần, ánh mắt sắc bén phun ra sát ý giống như mũi đao nhìn về phía hai người.
Nhiên Thiên, Quỷ Ảnh không khỏi chợt lạnh sau lưng, lui về phía sau từng bước: "Ngươi, ngươi muốn làm gì? Nếu ngươi làm càn thì Vị Diện này sẽ hỏng mất, sẽ nghiền ngươi thành tro tàn!"
Ngũ Hành Chu Tước Hắc Hóa xuất hiện cũng đã là cực hạn mà Vị Diện này có thể thừa nhận được, nếu lại tiếp tục dùng lực lượng của Ngũ Hành Chu Tước, thật sự sẽ hủy diệt Vân Vũ Thần Châu, ai cũng đừng mong sống được!
Nhưng hình như Dạ Quân Mạc không nghe thấy, ngọn lửa cả người Ngũ Hành Chu Tước giống như nước lũ mãnh liệt đánh về phía bọn hắn, không gian chấn động kịch liệt, mặt đất nứt toác. Mây đen Nhiên Thiên liều mạng giãy dụa, trong nháy mắt, bị ngọn lửa màu đen nuốt chửng, hai người vô cùng hoảng sợ trốn chạy, kêu thảm biến mất ở trong Bất Diệt Chi Hỏa.
Tòng Nguyệt Cầm khó tin mở to hai mắt, nàng ta muốn chạy trốn, nhưng chân lại mềm nhuyễn đến mức ngay cả đứng dậy cũng không đứng được.
Ác ma khủng bố như vậy, hai cường giả mà toàn bộ Vô Trần Cung liên hợp lại cũng không chống cự được lại chết như vậy! Thực lực của Mạc Điện vậy mà lại khủng bố đến mức như thế, rốt cuộc nàng ta đã đắc tội người gì? Vì sao lúc trước nàng ta lại muốn đi trêu chọc Bạch Vũ?
Ngay cả kêu to một tiếng nàng ta cũng chưa kịp kêu đã bị hỏa diễm cùng nhau nuốt sống, thậm chí không có người quan tâm tới cái chết của nàng ta.
Dạ Quân Mạc giết hai người, lập tức thu hồi Ngũ Hành Chu Tước và ngọn lửa đang cháy không ngừng. Vân Vũ Thần Châu bị nứt toác lập tức ngưng lại, Cự Thú Chi Lâm đã bị sức mạnh tàn phá, bị đốt cháy gần như không còn.
Dạ Quân Mạc cũng không lo lắng Vân Vũ Thần Châu sẽ tan vỡ, có Bạch Vũ ở đây, huyết mạch Sáng Thế Thần vẫn còn ở trong thân thể của hắn, đủ để chống đỡ không gian không bị phá hủy.
Lòng mọi người vẫn còn sợ hãi nhìn Dạ Quân Mạc và Bạch Vũ ở trong lồng ngực của hắn, sau một lúc lâu, một câu cũng không nói nên lời, dại ra đứng ở tại chỗ, nhìn Dạ Quân Mạc ôm Bạch Vũ càng chạy càng xa.
Vô Trần Cung Chủ thở dài nhẹ nhõm một hơi thật lớn, thiếu chút nữa đã bất tỉnh. Cũng may lão đã không bán Bạch Vũ, bằng không ngọn lửa vừa rồi tuyệt đối sẽ thiêu toàn bộ bọn họ.