Edit: V.O
Chung quanh lôi đài một mảnh yên tĩnh, hai trọng tài đều khiếp sợ, hơn nữa ngày mới nhớ tới phải phán định thắng thua, tìm người nâng người thua vị thắng liên tiếp 11 trận kia xuống.
"Đó là linh thuật gì? Lại có thể phá được phòng ngự của Thánh Tượng, đó chính là lực phòng ngự 70 điểm!"
"Là một kích tất sát! Loại linh thuật này hiếm thấy, gặp may, vậy mà lại để cho nàng ta gặp được."
"Xác suất của loại linh thuật này cũng không cao. Có rất ít người tu luyện linh thuật như vậy."
Triệu Hoán Sư có kiến thức một chút đã nhìn ra rất nhanh, Bạch Vũ sờ sờ Tiểu Bạch tranh công, ném cho nó một miếng thức ăn.
Cũng không phải là Tiểu Bạch gặp may, Phách Thiên Liệt tầng thứ 4, xác suất một kích tất sát không hề thấp, đã đạt tới 20%, cùng lắm một lần không được thì dùng vài lần, dù sao con voi kia cũng vẫn ở đây, cuối cùng cũng sẽ bị chưởng chết.
Kế tiếp, Bạch Vũ lại đấu ba trận, thắng liên tiếp 14 trận, oanh động toàn trường.
Phải biết rằng các vị trọng tài đã bắt đầu đặt tuyển thủ thắng liên tiếp vào tỷ thí cùng một chỗ, rất nhiều người thắng liên tiếp đều kết thúc, ghi chép thắng liên tiếp của lôi đài khác tối đa cũng chỉ là 12 trận, mà Bạch Vũ chỉ thiếu một chút là có thể hoàn thành 15 trận thắng liên tiếp, chắc chắn có thể tiến vào Thần Vực rồi.
Không thể tưởng tượng được người đầu tiên hoàn thành thắng liên tiếp 15 trận lại là một Linh Sư, điều này làm cho không ít Linh Chủ đỉnh cấp cảm thấy trên mặt không có ánh sáng. Nhưng bọn họ không thừa nhận cũng không được, Bạch Vũ thật sự rất lợi hại.
Ba con Triệu Hoán Thú, theo thứ tự là hệ Kim, hệ Mộc, hệ Hỏa, Triệu Hoán Sư tam hệ cũng không thấy nhiều, mà rất có thể tư chất Triệu Hoán Thú của nàng là mãn tư chất.
Nếu ba con đều là mãn tư chất, vậy thì đó là thiên tài nghịch thiên bao nhiêu đây!
"Trận tiếp theo, Bạch Vũ đánh với Nam Môn Tĩnh." Trọng tài Ám Dạ Đế Quốc ngầm buồn rầu tuyên bố.
Bạch Vũ sửng sốt, mới biết được Nam Môn Tĩnh cùng một lôi đài với nàng, lúc trước vẫn không chú ý. Diendanlequydon – V.O. Không phải nàng cố ý coi thường Nam Môn Tĩnh, thật sự là cao thủ trên mỗi lôi đài đều có rất nhiều, khiến nàng thấy chẳng hề vui sướng.
Bạch Vũ ôm Trảm Nguyệt đi lên lôi đài, liền nhìn thấy Nam Môn Tĩnh với vẻ mặt ngạo nghễ đi tới, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Bạch Vũ.
"Ngươi thắng mấy trận?" Bạch Vũ hỏi giống như nói chuyện phiếm.
"Ta đã thắng chín trận liên tiếp, chưa một lần thua."
"Nếu như vậy, chúng ta cũng không cần đánh, ngươi để cho ta thắng đi." Bạch Vũ nhún nhún vai, nói vô cùng thẳng thắn.
Nam Môn Tĩnh lập tức nổi giận, nổi trận lôi đình quát: "Dựa vào cái gì!? Ngươi có Thánh Quân làm chỗ dựa thì ta nên nhường cho ngươi?"
Bạch Vũ sửng sốt một lúc: "Ngươi phản ứng lớn như vậy làm gì? Chúng ta đều là vì Ám Dạ Đế Quốc, không phải nên nhường một chút sao?"
Lúc hai trọng tài sắp xếp đối thủ đều đã cố gắng sắp xếp người ở hai bên làm đối thủ, rất ít khi sắp xếp tuyển thủ tỷ thí đến từ cùng một thế lực.
Nhưng nếu thật sự không khéo gặp phải, chắc chắn sẽ không liều đến ngươi chết ta sống, mà là nếu có thể không đánh thì sẽ không đánh, nếu ai thua tương đối nhiều, chắc chắn một bên khác sẽ nhường một chút.
Mọi người định ra ước định như vậy, trên cơ bản đều đã phải làm như vậy, yêu cầu của Bạch Vũ vô cùng bình thường.
Nam Môn Tĩnh phát hỏa xong cũng nghĩ tới, lạnh nhạt nói: "Ta không thể chủ động chịu thua, hay là đấu một lần đi."
Bạch Vũ nhún nhún vai: "Ta đây chịu thua là được." Nhiều người Ám Dạ Đế Quốc tiến vào liền nhiều thêm một phần trợ lực, không cần thiết phải tranh thắng thua với người trong nhà, dù sao cho dù nàng thua một trận cũng chắc chắn có thể tiến vào Thần Vực.
Nàng ôm Trảm Nguyệt, xoay người liền chuẩn bị đi xuống lôi đài.
Nam Môn Tĩnh nhìn chằm chằm bóng lưng Bạch Vũ, mặt lập tức đỏ lên, hoàn toàn không có niềm vui chiến thắng, nàng ta chỉ cảm thấy sỉ nhục.
Nàng ta đường đường là một Linh Chủ cấp đỉnh, thiên tài có thực lực cực mạnh được Ám Dạ Đế Quốc công nhận, vậy mà lại để một Linh Sư nhường? Đúng là chuyện cười!
Chung quanh lôi đài một mảnh yên tĩnh, hai trọng tài đều khiếp sợ, hơn nữa ngày mới nhớ tới phải phán định thắng thua, tìm người nâng người thua vị thắng liên tiếp 11 trận kia xuống.
"Đó là linh thuật gì? Lại có thể phá được phòng ngự của Thánh Tượng, đó chính là lực phòng ngự 70 điểm!"
"Là một kích tất sát! Loại linh thuật này hiếm thấy, gặp may, vậy mà lại để cho nàng ta gặp được."
"Xác suất của loại linh thuật này cũng không cao. Có rất ít người tu luyện linh thuật như vậy."
Triệu Hoán Sư có kiến thức một chút đã nhìn ra rất nhanh, Bạch Vũ sờ sờ Tiểu Bạch tranh công, ném cho nó một miếng thức ăn.
Cũng không phải là Tiểu Bạch gặp may, Phách Thiên Liệt tầng thứ 4, xác suất một kích tất sát không hề thấp, đã đạt tới 20%, cùng lắm một lần không được thì dùng vài lần, dù sao con voi kia cũng vẫn ở đây, cuối cùng cũng sẽ bị chưởng chết.
Kế tiếp, Bạch Vũ lại đấu ba trận, thắng liên tiếp 14 trận, oanh động toàn trường.
Phải biết rằng các vị trọng tài đã bắt đầu đặt tuyển thủ thắng liên tiếp vào tỷ thí cùng một chỗ, rất nhiều người thắng liên tiếp đều kết thúc, ghi chép thắng liên tiếp của lôi đài khác tối đa cũng chỉ là 12 trận, mà Bạch Vũ chỉ thiếu một chút là có thể hoàn thành 15 trận thắng liên tiếp, chắc chắn có thể tiến vào Thần Vực rồi.
Không thể tưởng tượng được người đầu tiên hoàn thành thắng liên tiếp 15 trận lại là một Linh Sư, điều này làm cho không ít Linh Chủ đỉnh cấp cảm thấy trên mặt không có ánh sáng. Nhưng bọn họ không thừa nhận cũng không được, Bạch Vũ thật sự rất lợi hại.
Ba con Triệu Hoán Thú, theo thứ tự là hệ Kim, hệ Mộc, hệ Hỏa, Triệu Hoán Sư tam hệ cũng không thấy nhiều, mà rất có thể tư chất Triệu Hoán Thú của nàng là mãn tư chất.
Nếu ba con đều là mãn tư chất, vậy thì đó là thiên tài nghịch thiên bao nhiêu đây!
"Trận tiếp theo, Bạch Vũ đánh với Nam Môn Tĩnh." Trọng tài Ám Dạ Đế Quốc ngầm buồn rầu tuyên bố.
Bạch Vũ sửng sốt, mới biết được Nam Môn Tĩnh cùng một lôi đài với nàng, lúc trước vẫn không chú ý. Diendanlequydon – V.O. Không phải nàng cố ý coi thường Nam Môn Tĩnh, thật sự là cao thủ trên mỗi lôi đài đều có rất nhiều, khiến nàng thấy chẳng hề vui sướng.
Bạch Vũ ôm Trảm Nguyệt đi lên lôi đài, liền nhìn thấy Nam Môn Tĩnh với vẻ mặt ngạo nghễ đi tới, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Bạch Vũ.
"Ngươi thắng mấy trận?" Bạch Vũ hỏi giống như nói chuyện phiếm.
"Ta đã thắng chín trận liên tiếp, chưa một lần thua."
"Nếu như vậy, chúng ta cũng không cần đánh, ngươi để cho ta thắng đi." Bạch Vũ nhún nhún vai, nói vô cùng thẳng thắn.
Nam Môn Tĩnh lập tức nổi giận, nổi trận lôi đình quát: "Dựa vào cái gì!? Ngươi có Thánh Quân làm chỗ dựa thì ta nên nhường cho ngươi?"
Bạch Vũ sửng sốt một lúc: "Ngươi phản ứng lớn như vậy làm gì? Chúng ta đều là vì Ám Dạ Đế Quốc, không phải nên nhường một chút sao?"
Lúc hai trọng tài sắp xếp đối thủ đều đã cố gắng sắp xếp người ở hai bên làm đối thủ, rất ít khi sắp xếp tuyển thủ tỷ thí đến từ cùng một thế lực.
Nhưng nếu thật sự không khéo gặp phải, chắc chắn sẽ không liều đến ngươi chết ta sống, mà là nếu có thể không đánh thì sẽ không đánh, nếu ai thua tương đối nhiều, chắc chắn một bên khác sẽ nhường một chút.
Mọi người định ra ước định như vậy, trên cơ bản đều đã phải làm như vậy, yêu cầu của Bạch Vũ vô cùng bình thường.
Nam Môn Tĩnh phát hỏa xong cũng nghĩ tới, lạnh nhạt nói: "Ta không thể chủ động chịu thua, hay là đấu một lần đi."
Bạch Vũ nhún nhún vai: "Ta đây chịu thua là được." Nhiều người Ám Dạ Đế Quốc tiến vào liền nhiều thêm một phần trợ lực, không cần thiết phải tranh thắng thua với người trong nhà, dù sao cho dù nàng thua một trận cũng chắc chắn có thể tiến vào Thần Vực.
Nàng ôm Trảm Nguyệt, xoay người liền chuẩn bị đi xuống lôi đài.
Nam Môn Tĩnh nhìn chằm chằm bóng lưng Bạch Vũ, mặt lập tức đỏ lên, hoàn toàn không có niềm vui chiến thắng, nàng ta chỉ cảm thấy sỉ nhục.
Nàng ta đường đường là một Linh Chủ cấp đỉnh, thiên tài có thực lực cực mạnh được Ám Dạ Đế Quốc công nhận, vậy mà lại để một Linh Sư nhường? Đúng là chuyện cười!