Thời gian trôi qua đúng
tuần, thứ hai luôn là cái ngày mà học sinh ai cũng mong nó may mắn nhất vì là
đầu tuần. Xui ngày đó là xui nguyên tuần.Ngày thứ hai này là ngày cực kì may
mán cho Huyệt Anh và Mamako vì Kaishito, Phong đã đi học trở lại nhưng nó chả
tốt lành gì cho Hưng và Đắc Long.
Thuật lại từ đầu thì :
Mamako vẫn chỉ đạo, giảng bài cho Long chăm
chú.Lâu lâu cô nàng vì bị lây bệnh đãng trí của nhỏ bạn thân nên có khi giảng
sai, chấm sai cho Đắc Long.May mà anh thông minh nên sớm phát hiện, gõ vô đầu
Mamako mấy hồi vì gián tiếp hãm hại làm hành điểm của anh tụt xuống. Cô bé bực
mình cậu bạn lạnh như đá này , lấy từ trong balô chai nước cam vắt mà mẹ làm
cho, tu hung hổ. Long tuy chăm chỉ học hành nhưng vẫn liếc qua chỗ Mamako.
Tưởng nhỏ này cũng thùy mị lắm ai dè….nguyên cái tép cam dính ngay gần cái
miệng, Long bỗng nhiên bơ vơ đưa tay lên quét miếng tép cam đó cho nhỏ.
Hưng và Huyệt Anh trò chuyện
vui vẻ,họ còn chơi trò oắn tù xì hôn má mà khi xưa hay chơi.Hưng thuộc hết cách
chơi ra bao, ra kéo, ra búa của Huyệt Anh nên chơi ăn thắng cách dễ dàng, tội
nghiệp cô nàng cứ phải hôn tới hôn lui hai bên má, . Còn anh thì ngồi đó cười
khoái chí, hưởng thụ những cái “thơm” mà Huyệt Anh ban cho . Thấy cô nàng thua quài, Huyệt Anh có vẻ
chán nản, Hưng liền nhường cho thắng trận. Hưng ra búa, Huyệt Anh ra bao thế là
Huyệt Anh thắng, cô nàng mừng rỡ. Hưng thắng hay thua cũng được vì anh có thể
hôn cô hay là cô hôn anh. Hưng hí hửng liền nhắm tới cái má cô mà hôn.
Long mới chuẩn bị đụng tới
cái miếng tép cam để quét, Hưng chuẩn bị hôn ngay thẳng vô cái má đáng yêu thì
Kaishito và Phong xuất hiệt trong lớp. Hai cô nàng thấy vậy liền quay tới chỗ
hai anh chàng mà mừng rỡ khiến cái tay Long vô duyên lơ lững trong không trung
, còn Hưng thì thay vì hôn má thì lại hôn cái ghế của Huyệt Anh, té dập mặt
xuống.
Long và Hưng cũng nghe xơ
qua về hai chàng hotboy cực nổi tiếng ở khối 11 này nên biết chút ít. Phong mới
vô thì bị cái cảnh hiểu lầm Long đang rờ má Mamako, Kaishito mặt hình sự nhìn
Hưng khi thấy tên này định hôn lên má Huyệt Anh. Tám mắt chạm nhau(Phong và
Long, Kaishito và Hưng) ai cũng kinh dị hết. Mamako,Huyệt Anh thì dứng trời
chồng nhìn cuộc chiến. Tất cả đều biến mất khi thầy chủ nhiệm vô.
-Kaishito và Phong đã quay
lại, vậy chỗ ngồi thì…
Hai chàng hoàng tử đứng trên
bục mà nhìn xuống, mặt hầm hầm không dứt hai cô công chúa ra. Còn hai chàng
hoàng tử mới nhập vô mà không khỏi lo lắng , hết nhìn con nhỏ bên cạnh thì nhìn
lên bục.
-Huyệt Anh và Mamako chuyển
lớp để…
-K-H-Ô-N-G T-H-ẦY-Y-!
Chưa kịp nói hết câu mà chỉ
cần nghe hai cô bạn thân bị chuyển lớp thì bốn chàng hoàng tử liền lên tiếng.
Ông thầy đứng hình , mệt mỏi liền bỏ qua chuyện đó mà báo cho cả lớp thong báo
mới của nhà trường.
-Chuyện này để sau, giờ cả
lớp nghe đây. Bây giờ trường chúng ta sẽ chia ra các lớp tiếng Anh gồm hai lớp
là:giỏi và tiên tiến. Lớp chúng ta , các bạn nam thì trừ Kaishito, Phong, Long
và Hưng ra thì mọi người ở lớp tiên tiến là ở lớp mình. Còn nữ thì đều qua lớp
giỏi trừ nhỏ cá biệt ra.
Nghe từ nhỏ cá biệt thì
ai cũng biết đó đều là Huyệt Anh.Phong và Long lại tranh tức nhau, khổ cho
Mamako phải ngăn chặn.Hưng nuối tiếc khi Huyệt Anh không thể qua lớp giỏi được,
anh phát hiện ánh mắt Kaishito hướng về anh mà lạnh tanh. Hưng chợt nhận ra ánh
mắt Kaishito và ánh mắt cậu chàng kì lạ đó giống hệt nhau. Không lẽ cậu chàng
áo khoác đó là anh? Hưng bắt đầu thấy lo sợ trước Kaishito nhưng vì không muốn
bẻ mặt trước Huyệt Anh nên anh liền nén cơn sợ đi.
Mọi người đều chuẩn bị sách
vở để chuyển lớp.
-Lớp mình với lớp 11.2 sẽ
học chung!
-Hả?-Rầm, Huyệt Anh vừa
nghe từ 11.2 là muốn bật ngửa lên, cô không thù hận gì với các bạn lớp 11.7
nhưng trong cái lớp đó ẩn chứa một cái tên không phải rất trầm, chỉ kha khá
nhưng cũng nói chuyện vui vẻ, biệt chọc ghẹo người người khác, cũng rất đẹp
trai nhưng tên đó là kẻ thù trời chung với Huyệt Anh. À mà hắn học giỏi nhất
lớp đó nên chắc không bị xếp vô lớp tiên tiến đâu nhỉ.
-Không sao chứ?
-A! Cảm ơn bạn!
Huyệt Anh tuy bị nằm xả
lai xuống đất nhưng cứ suy tư về tên đó nên phát bực. Có một bàn tay trắng nõn,
thuôn dài chìa ra giúp cô đứng dậy.Huyệt Anh nhanh nhảu nắm bàn tay ấy, khá ấm
áp, đứng dậy cười tươi với người vừa giúp mình.
-Cảm ơn nh…A!!!!!-Vừa
cười là muốn tắt ngay vì cô nhận ra cái người giúp cô chính ra cái tên kẻ thù
đầu lòng ấy .Tên của hắn là Tuấn Thanh.Sao kì vậy, lẽ ra là học bên kia với đám
Mamako chứ?
- Bốn năm không học chung
với nhau nữa, bà vẫn ồn ào như xưa nhỉ? Socola.
-Cái gì hả tên Vani này?
Tại tên này con trai mà
trắng kinh khủng nên Huyệt Anh gọi hắn là Vani.Tuấn Thanh không hài lòng với
cái nickname Huyệt Anh đặt ra, anh liền chơi lại gọi lại là Socola.
-Ôi ! Công nhận lâu rồi không học chung lớp
tiếng Anh, bà Huyệt Anh và ông Tuấn Thanh vẫn sâu sắc với nhau này mọi người
ơi!
-Không có bà Như kia!
Như là bạn tri âm, tri kỉ
với Tuấn Thanh, học chung suốt 11 năm . Kinh!Những gì mà Huyệt Anh muốn biết về
Tuấn Thanh như khuyết điểm,ưu điểm,…đều hỏi Như. Không biết Như có thích Tuấn
Thanh không vì Như hay bên cạnh cậu ấy, nhéo má,ngồi cạnh,…Thế mà cái tên này
lại không đáp lại, đi đâu chỉ có một mình. Nghe Như nói vậy mà không phản ứng
gì hết mà nhìn Huyệt Anh nhếch môi cười, chắc là trêu ghẹo cô đây mà!
Mamako thì cùng bốn thằng
con trai kia qua lớp 11.2 , cô vừa ngồi xuống một cái bàn ngay phía trước bảng,
còn chỗ hai bên. Phong liền chạy tới ngồi phía cô, còn chỗ thì thuộc về Long. Mắt
chạm mắt , hai bên nghiến răng kẹo kẹo nhìn nhau nuốt sống, Mamako ngồi giữa mà
lên cơn.
-Nè hai người thôi đi, ngồi
chung thì hòa đồng đi!
-KHÔNG!-Hai chàng hoàng tử
nạt lại , Mamako bó tay.
Bầu không khí toàn axit giết
người , Mamako liền ra chỗ đi dạo cho thanh thản. Mamako vừa đi ra là hai tên
kia xấp lại nhau mà vẫn nhìn, sao trẻ con quá vậy? Đang đi dạo thì Mamako bị
một cô bạn tới hù dọa, nói chuyện tự nhiên, vui vẻ. Cô nàng này là Linh Linh,
sở hữu mái tóc đen dài , trông rất đáng yêu,xinh đẹp.
-Bạn là Mamako à? Mình quý
bạn lắm!
-Mình cũng rất vui khi nói
chuyện vui với bạn, Linh Linh!
Hai cô nàng có vẻ hòa đồng
,nhưng Mamako nói chuyện không được tự nhiên lắm, cô thích nói chuyện với Huyệt
Anh hơn! Mamako thấy có một anh chàng cũng được xem là hotboy nhưng không bằng
bốn người kia, anh chàng đó là Quốc Lê, cấm đầu khối 11. Cậu bạn cứ nhìn về
phía cô, nhìn rõ hơn là Quốc Lê đang nhìn chăm chú vào Linh Linh không dứt.
Mamako trọc ghẹo Linh Linh.
-Nè Linh Linh, sướng nha!
Được đại ca khối 11 thích rồi nha!
-Ai, Mamako? Quốc Lê à?
Trời Mamako không biết là chức đại ca của cậu ấy bị từ chức rồi, chúng ta có
đại ca mới rồi, Mamako không biết à?
-Hả? Quốc Lê mạnh vậy mà
có người hạ gục được? Ai kinh vậy?
- Ôi trời ! Là Kaishito và
Phong đó!
-Hả???
-Bạn trai của Mamako và
bạn trai của Huyệt Anh đó! Hai cậu mới sướng ấy!
-Linh Linh kể đầu đuôi cho
Mamako nghe đi!
-Phong và Kaishito vừa
chuyển tới đây không lâu, chức hotboy của Quốc Lê bị giảm xuống, cậu ấy liền
kiếm Phong và Kaishito để xử đẹp ai dè bị đánh kinh hoàng luôn.
-Ồ!
Mamako ngưỡng mộ Kaishito
quá, Huyệt Anh sướng ghê, có bạn trai vừa hot vừa mạnh. Cô thấy ngưỡng mộ
Kaishito vì cậu ấy đã bảo vệ Phong khỏi bị Quốc Lê đánh, Phong tuy sức khỏe rất
tốt cỡ Kaishito nhưng không biết đánh lộn.
-Cả lớp, tiết đầu nghỉ!
-Yeah! Chúng ta bày trò gì
chơi đi!
-Vật tay đi! Ai mạnh nhất
lên vật!
-OK
Cả lớp 11.2 đều hướng tới
Quốc Lê nhưng ngay lúc đó cậu ấy đã dơ tay đầu hàng mà chỉ vô Kaishito và
Phong. Hai anh chàng bị bắt đấu tay nhau, bạn bè chí cốt mà vậy….Phong và
Kaishito bắt đầu đấu, hai bên không bên nào ngả nghiêng không ai hơn. Mamako
liên tục cổ vũ cho Phong. Nhờ thế mà anh mới đủ sức không cho Kaishito đánh bại
dễ dàng. Cuối cùng thì hòa.
-Tôi muốn đấu với Phong.
-Tôi muốn thử sức với
Kaishito.
Cả lớp đều mắt hình chữa A,
miệng chữ O nhìn về phía Long và Hưng. Hai tên bạn chí cốt nhếch môi hiểm ác,
đồng ý với lới thách đầu. Thật ra họ cũng muốn thử sức nhau để xem ai hơn. Trận
đầu tiên là Phong và Long.
-1 , 2 , 3 , Vật,…
Phong và Long đều dung hết
sức để đấu. Phong đã quá xem thường đối thủ, tưởng chỉ được cái nhan sắc và
thành tích, Long còn rất rất mạnh nhưng không dễ qua anh đâu.Cái tay nghiêng về
phía tay Phong, lúc nghiên qua tay Long. Nghiêng qua nghiêng lại mà mệt. Mamako
liền lên tiếng cổ vũ Phong, còn Linh Linh lên tiếng cho Long. Chuyện này làm
Mamako giật mình, không lẽ Linh Linh
thích Đắc Long? Quốc Lê đau lòng khi thấy Linh Linh cổ vũ cho Long. Tại sao anh
không thể mạnh ngỡ ngang họ?
Cuối cùng thì hòa, không ai
thắng. Trận thứ hai là Kaishito và Hưng, Mamako háo hức xem trận lát sẽ nhiều
chuyện với Huyệt Anh. Cô cười vui vì Huyệt Anh không thể thấy những trận đấu
này . Hoho!
Hưng cũng mạnh không kém gì
Kaishito, Mamako rất bất ngờ với sức mạnh của Bảo Hưng. Hai người nhìn nhau ,
tia chớt từ trong mắt chạm nhau rõ rệt. Hai bàn tay vẫn nắm chặt nhau, gồng đến
nổi mà thấy gân không khéo lát nữa hai người gãy tay luôn giờ. Hưng như không
thể nào dai bằng Kaishito, hai bàn tay nghiêng nghiêng về phía tay Hưng.Anh sắp
chịu hết nổi rồi.
-Hưng cố lên! Không được
thua cái tên lạnh tanh như con cá tanh kia!
Huyệt Anh không biết từ đâu
xuất hiện trong lớp giỏi mà còn đang học.Cô ra sức cổ vũ cho Hưng khiến mọi
người ngạc nhiên.Hưng nghe vậy liền tăng thêm năng lực, hai bàn tay không còn
nghiêng nữa mà thẳng đứng. Kết quả là phân thân thắng bại.
Huyệt Anh chạy tới ngay chỗ
Hưng, nắm ngay bàn tay lộ gân ra , đỏ bừng vì vật mạnh. Cô suýt xoa nó, Hưng
thấy thật dễ chịu, lòng vui ngập tràn. Cô vừa khen vừa lo cho anh bạn thơ ấu
của mình mà không phát hiện ra có tà khí dày đặc.
-Hưng , không sao chứ?
-Không sao đâu heo, hihi!
-Xí!!! Chơi cừ lắm!
-Tôi mà!
-Nè Huyệt Anh sao bà lại mát
xa tay Hưng?-Mamako biết tà khí từ đâu ra, ai cũng biết hết. Mamako liền nói
thầm thì vô tai Huyệt Anh.
-Ổng bị đau tay thì tôi phải
mát xa chứ?-Mamako bó tay con nhỏ này ghê luôn ấy!
-Trời ơi, sao bà không mát
xa cho người yêu bà? Kaishito cũng đỏ lên thấy ớn rồi kìa!
-Hả?
Huyệt Anh giờ mới nhớ tới
Kaishito, cô liền quay qua nhìn anh.Cái ánh mắt đằng đằng sát khí chiếu thẳng
vào cô, khuôn mặt tối sầm lại đến kinh hoàng.Chết cô rồi! Cô không mát xa cho
tay anh mà hồi nãy còn cổ vũ cho quân địch nữa, tiêu cô!
-Hihihi! Kaishito, tôi….
-Huyệt Anh, sao trò dám trốn
giờ học hả?
-Á! Cô ơi,…
Cô lớp Huyệt Anh xông vô lôi
kéo Huyệt Anh về lớp. Ban đầu cô xin đi vệ sinh ,không định trốn nhưng thấy lớp
Mamako đang đấu tay nên cô nhảy vô xem chơi mà quên mất. Cô giáo túm cổ Huyệt
Anh kéo xình xịch ra lớp trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Hưng nhịn cười khi thấy
cảnh này, Mamako thì xấu hổ, Kaishito thì trông không cảm xúc chỉ dõi theo bóng
cô, Long thì bất ngờ người này là bạn thân của Mamako?
-Á! Con xin lỗi cô..
-Trò im đi, không nhờ trò
Tuấn Thanh nói, tôi mới biết trò trốn đó!
-Nà ní?
Thì ra là Tuấn Thanh , đúng
là kẻ thù không đội trời chung với cô.Huyệt Anh điên tiết lên , máu sôi sung
sục.
-TUẤN THANH!!!!!ÔNG CHẾT VỚI
TÔI!!!!
Bỗng nhiên Tuấn Thanh rùng
mình lên, linh cảm có chuyện xấu sắp xảy ra với anh nhưng không sao, anh quá
quen với việc này 4 năm trước rồi. Như ngồi kế ngay Tuấn Thanh , cô thấy anh
bạn tri kỉ mỉm cưởi một mình khó hiểu liền hỏi nhưng bị Tuấn Thanh từ chối.
-Tuấn Thanh, dạo này tôi
thấy ông lạ lắm!
-Lạ là sao bà?
-Hồi cấp một, tôi ngồi chung
với ông, ông trầm kinh dị bỗng nhiên lên lớp 7 học chung với lớp Huyệt Anh, tôi
thấy ông nói nhiều hơn, vui vẻ hơn.Rồi không học chung nữa, ông lại như xưa,
giờ lại học chung với lớp Huyệt Anh, ông lại giống như lớp 7. Lẽ ra là ông học
lớp giỏi mà lại xin vào lớp tiên tiến, còn xin với nhà trường là tự mình sắp
xếp lớp nào với lớp nào dù lẽ ra chuyện này ông sẽ không quan tâm.Tại sao ông
làm vậy?
-Bà nói nhiều quá!
-Này…có phải vì….Huyệt Anh
không?
-Chắc vậy!
Thời gian trôi qua đúng tuần, thứ hai luôn là cái ngày mà học sinh ai cũng mong nó may mắn nhất vì là đầu tuần. Xui ngày đó là xui nguyên tuần.Ngày thứ hai này là ngày cực kì may mán cho Huyệt Anh và Mamako vì Kaishito, Phong đã đi học trở lại nhưng nó chả tốt lành gì cho Hưng và Đắc Long.
Thuật lại từ đầu thì :
Mamako vẫn chỉ đạo, giảng bài cho Long chăm chú.Lâu lâu cô nàng vì bị lây bệnh đãng trí của nhỏ bạn thân nên có khi giảng sai, chấm sai cho Đắc Long.May mà anh thông minh nên sớm phát hiện, gõ vô đầu Mamako mấy hồi vì gián tiếp hãm hại làm hành điểm của anh tụt xuống. Cô bé bực mình cậu bạn lạnh như đá này , lấy từ trong balô chai nước cam vắt mà mẹ làm cho, tu hung hổ. Long tuy chăm chỉ học hành nhưng vẫn liếc qua chỗ Mamako. Tưởng nhỏ này cũng thùy mị lắm ai dè….nguyên cái tép cam dính ngay gần cái miệng, Long bỗng nhiên bơ vơ đưa tay lên quét miếng tép cam đó cho nhỏ.
Hưng và Huyệt Anh trò chuyện vui vẻ,họ còn chơi trò oắn tù xì hôn má mà khi xưa hay chơi.Hưng thuộc hết cách chơi ra bao, ra kéo, ra búa của Huyệt Anh nên chơi ăn thắng cách dễ dàng, tội nghiệp cô nàng cứ phải hôn tới hôn lui hai bên má, . Còn anh thì ngồi đó cười khoái chí, hưởng thụ những cái “thơm” mà Huyệt Anh ban cho . Thấy cô nàng thua quài, Huyệt Anh có vẻ chán nản, Hưng liền nhường cho thắng trận. Hưng ra búa, Huyệt Anh ra bao thế là Huyệt Anh thắng, cô nàng mừng rỡ. Hưng thắng hay thua cũng được vì anh có thể hôn cô hay là cô hôn anh. Hưng hí hửng liền nhắm tới cái má cô mà hôn.
Long mới chuẩn bị đụng tới cái miếng tép cam để quét, Hưng chuẩn bị hôn ngay thẳng vô cái má đáng yêu thì Kaishito và Phong xuất hiệt trong lớp. Hai cô nàng thấy vậy liền quay tới chỗ hai anh chàng mà mừng rỡ khiến cái tay Long vô duyên lơ lững trong không trung , còn Hưng thì thay vì hôn má thì lại hôn cái ghế của Huyệt Anh, té dập mặt xuống.
Long và Hưng cũng nghe xơ qua về hai chàng hotboy cực nổi tiếng ở khối này nên biết chút ít. Phong mới vô thì bị cái cảnh hiểu lầm Long đang rờ má Mamako, Kaishito mặt hình sự nhìn Hưng khi thấy tên này định hôn lên má Huyệt Anh. Tám mắt chạm nhau(Phong và Long, Kaishito và Hưng) ai cũng kinh dị hết. Mamako,Huyệt Anh thì dứng trời chồng nhìn cuộc chiến. Tất cả đều biến mất khi thầy chủ nhiệm vô.
-Kaishito và Phong đã quay lại, vậy chỗ ngồi thì…
Hai chàng hoàng tử đứng trên bục mà nhìn xuống, mặt hầm hầm không dứt hai cô công chúa ra. Còn hai chàng hoàng tử mới nhập vô mà không khỏi lo lắng , hết nhìn con nhỏ bên cạnh thì nhìn lên bục.
-Huyệt Anh và Mamako chuyển lớp để…
-K-H-Ô-N-G T-H-ẦY-Y-!
Chưa kịp nói hết câu mà chỉ cần nghe hai cô bạn thân bị chuyển lớp thì bốn chàng hoàng tử liền lên tiếng. Ông thầy đứng hình , mệt mỏi liền bỏ qua chuyện đó mà báo cho cả lớp thong báo mới của nhà trường.
-Chuyện này để sau, giờ cả lớp nghe đây. Bây giờ trường chúng ta sẽ chia ra các lớp tiếng Anh gồm hai lớp là:giỏi và tiên tiến. Lớp chúng ta , các bạn nam thì trừ Kaishito, Phong, Long và Hưng ra thì mọi người ở lớp tiên tiến là ở lớp mình. Còn nữ thì đều qua lớp giỏi trừ nhỏ cá biệt ra.
Nghe từ nhỏ cá biệt thì ai cũng biết đó đều là Huyệt Anh.Phong và Long lại tranh tức nhau, khổ cho Mamako phải ngăn chặn.Hưng nuối tiếc khi Huyệt Anh không thể qua lớp giỏi được, anh phát hiện ánh mắt Kaishito hướng về anh mà lạnh tanh. Hưng chợt nhận ra ánh mắt Kaishito và ánh mắt cậu chàng kì lạ đó giống hệt nhau. Không lẽ cậu chàng áo khoác đó là anh? Hưng bắt đầu thấy lo sợ trước Kaishito nhưng vì không muốn bẻ mặt trước Huyệt Anh nên anh liền nén cơn sợ đi.
Mọi người đều chuẩn bị sách vở để chuyển lớp.
-Lớp mình với lớp . sẽ học chung!
-Hả?-Rầm, Huyệt Anh vừa nghe từ . là muốn bật ngửa lên, cô không thù hận gì với các bạn lớp . nhưng trong cái lớp đó ẩn chứa một cái tên không phải rất trầm, chỉ kha khá nhưng cũng nói chuyện vui vẻ, biệt chọc ghẹo người người khác, cũng rất đẹp trai nhưng tên đó là kẻ thù trời chung với Huyệt Anh. À mà hắn học giỏi nhất lớp đó nên chắc không bị xếp vô lớp tiên tiến đâu nhỉ.
-Không sao chứ?
-A! Cảm ơn bạn!
Huyệt Anh tuy bị nằm xả lai xuống đất nhưng cứ suy tư về tên đó nên phát bực. Có một bàn tay trắng nõn, thuôn dài chìa ra giúp cô đứng dậy.Huyệt Anh nhanh nhảu nắm bàn tay ấy, khá ấm áp, đứng dậy cười tươi với người vừa giúp mình.
-Cảm ơn nh…A!!!!!-Vừa cười là muốn tắt ngay vì cô nhận ra cái người giúp cô chính ra cái tên kẻ thù đầu lòng ấy .Tên của hắn là Tuấn Thanh.Sao kì vậy, lẽ ra là học bên kia với đám Mamako chứ?
- Bốn năm không học chung với nhau nữa, bà vẫn ồn ào như xưa nhỉ? Socola.
-Cái gì hả tên Vani này?
Tại tên này con trai mà trắng kinh khủng nên Huyệt Anh gọi hắn là Vani.Tuấn Thanh không hài lòng với cái nickname Huyệt Anh đặt ra, anh liền chơi lại gọi lại là Socola.
-Ôi ! Công nhận lâu rồi không học chung lớp tiếng Anh, bà Huyệt Anh và ông Tuấn Thanh vẫn sâu sắc với nhau này mọi người ơi!
-Không có bà Như kia!
Như là bạn tri âm, tri kỉ với Tuấn Thanh, học chung suốt năm . Kinh!Những gì mà Huyệt Anh muốn biết về Tuấn Thanh như khuyết điểm,ưu điểm,…đều hỏi Như. Không biết Như có thích Tuấn Thanh không vì Như hay bên cạnh cậu ấy, nhéo má,ngồi cạnh,…Thế mà cái tên này lại không đáp lại, đi đâu chỉ có một mình. Nghe Như nói vậy mà không phản ứng gì hết mà nhìn Huyệt Anh nhếch môi cười, chắc là trêu ghẹo cô đây mà!
Mamako thì cùng bốn thằng con trai kia qua lớp . , cô vừa ngồi xuống một cái bàn ngay phía trước bảng, còn chỗ hai bên. Phong liền chạy tới ngồi phía cô, còn chỗ thì thuộc về Long. Mắt chạm mắt , hai bên nghiến răng kẹo kẹo nhìn nhau nuốt sống, Mamako ngồi giữa mà lên cơn.
-Nè hai người thôi đi, ngồi chung thì hòa đồng đi!
-KHÔNG!-Hai chàng hoàng tử nạt lại , Mamako bó tay.
Bầu không khí toàn axit giết người , Mamako liền ra chỗ đi dạo cho thanh thản. Mamako vừa đi ra là hai tên kia xấp lại nhau mà vẫn nhìn, sao trẻ con quá vậy? Đang đi dạo thì Mamako bị một cô bạn tới hù dọa, nói chuyện tự nhiên, vui vẻ. Cô nàng này là Linh Linh, sở hữu mái tóc đen dài , trông rất đáng yêu,xinh đẹp.
-Bạn là Mamako à? Mình quý bạn lắm!
-Mình cũng rất vui khi nói chuyện vui với bạn, Linh Linh!
Hai cô nàng có vẻ hòa đồng ,nhưng Mamako nói chuyện không được tự nhiên lắm, cô thích nói chuyện với Huyệt Anh hơn! Mamako thấy có một anh chàng cũng được xem là hotboy nhưng không bằng bốn người kia, anh chàng đó là Quốc Lê, cấm đầu khối . Cậu bạn cứ nhìn về phía cô, nhìn rõ hơn là Quốc Lê đang nhìn chăm chú vào Linh Linh không dứt. Mamako trọc ghẹo Linh Linh.
-Nè Linh Linh, sướng nha! Được đại ca khối thích rồi nha!
-Ai, Mamako? Quốc Lê à? Trời Mamako không biết là chức đại ca của cậu ấy bị từ chức rồi, chúng ta có đại ca mới rồi, Mamako không biết à?
-Hả? Quốc Lê mạnh vậy mà có người hạ gục được? Ai kinh vậy?
- Ôi trời ! Là Kaishito và Phong đó!
-Hả???
-Bạn trai của Mamako và bạn trai của Huyệt Anh đó! Hai cậu mới sướng ấy!
-Linh Linh kể đầu đuôi cho Mamako nghe đi!
-Phong và Kaishito vừa chuyển tới đây không lâu, chức hotboy của Quốc Lê bị giảm xuống, cậu ấy liền kiếm Phong và Kaishito để xử đẹp ai dè bị đánh kinh hoàng luôn.
-Ồ!
Mamako ngưỡng mộ Kaishito quá, Huyệt Anh sướng ghê, có bạn trai vừa hot vừa mạnh. Cô thấy ngưỡng mộ Kaishito vì cậu ấy đã bảo vệ Phong khỏi bị Quốc Lê đánh, Phong tuy sức khỏe rất tốt cỡ Kaishito nhưng không biết đánh lộn.
-Cả lớp, tiết đầu nghỉ!
-Yeah! Chúng ta bày trò gì chơi đi!
-Vật tay đi! Ai mạnh nhất lên vật!
-OK
Cả lớp . đều hướng tới Quốc Lê nhưng ngay lúc đó cậu ấy đã dơ tay đầu hàng mà chỉ vô Kaishito và Phong. Hai anh chàng bị bắt đấu tay nhau, bạn bè chí cốt mà vậy….Phong và Kaishito bắt đầu đấu, hai bên không bên nào ngả nghiêng không ai hơn. Mamako liên tục cổ vũ cho Phong. Nhờ thế mà anh mới đủ sức không cho Kaishito đánh bại dễ dàng. Cuối cùng thì hòa.
-Tôi muốn đấu với Phong.
-Tôi muốn thử sức với Kaishito.
Cả lớp đều mắt hình chữa A, miệng chữ O nhìn về phía Long và Hưng. Hai tên bạn chí cốt nhếch môi hiểm ác, đồng ý với lới thách đầu. Thật ra họ cũng muốn thử sức nhau để xem ai hơn. Trận đầu tiên là Phong và Long.
- , , , Vật,…
Phong và Long đều dung hết sức để đấu. Phong đã quá xem thường đối thủ, tưởng chỉ được cái nhan sắc và thành tích, Long còn rất rất mạnh nhưng không dễ qua anh đâu.Cái tay nghiêng về phía tay Phong, lúc nghiên qua tay Long. Nghiêng qua nghiêng lại mà mệt. Mamako liền lên tiếng cổ vũ Phong, còn Linh Linh lên tiếng cho Long. Chuyện này làm Mamako giật mình, không lẽ Linh Linh thích Đắc Long? Quốc Lê đau lòng khi thấy Linh Linh cổ vũ cho Long. Tại sao anh không thể mạnh ngỡ ngang họ?
Cuối cùng thì hòa, không ai thắng. Trận thứ hai là Kaishito và Hưng, Mamako háo hức xem trận lát sẽ nhiều chuyện với Huyệt Anh. Cô cười vui vì Huyệt Anh không thể thấy những trận đấu này . Hoho!
Hưng cũng mạnh không kém gì Kaishito, Mamako rất bất ngờ với sức mạnh của Bảo Hưng. Hai người nhìn nhau , tia chớt từ trong mắt chạm nhau rõ rệt. Hai bàn tay vẫn nắm chặt nhau, gồng đến nổi mà thấy gân không khéo lát nữa hai người gãy tay luôn giờ. Hưng như không thể nào dai bằng Kaishito, hai bàn tay nghiêng nghiêng về phía tay Hưng.Anh sắp chịu hết nổi rồi.
-Hưng cố lên! Không được thua cái tên lạnh tanh như con cá tanh kia!
Huyệt Anh không biết từ đâu xuất hiện trong lớp giỏi mà còn đang học.Cô ra sức cổ vũ cho Hưng khiến mọi người ngạc nhiên.Hưng nghe vậy liền tăng thêm năng lực, hai bàn tay không còn nghiêng nữa mà thẳng đứng. Kết quả là phân thân thắng bại.
Huyệt Anh chạy tới ngay chỗ Hưng, nắm ngay bàn tay lộ gân ra , đỏ bừng vì vật mạnh. Cô suýt xoa nó, Hưng thấy thật dễ chịu, lòng vui ngập tràn. Cô vừa khen vừa lo cho anh bạn thơ ấu của mình mà không phát hiện ra có tà khí dày đặc.
-Hưng , không sao chứ?
-Không sao đâu heo, hihi!
-Xí!!! Chơi cừ lắm!
-Tôi mà!
-Nè Huyệt Anh sao bà lại mát xa tay Hưng?-Mamako biết tà khí từ đâu ra, ai cũng biết hết. Mamako liền nói thầm thì vô tai Huyệt Anh.
-Ổng bị đau tay thì tôi phải mát xa chứ?-Mamako bó tay con nhỏ này ghê luôn ấy!
-Trời ơi, sao bà không mát xa cho người yêu bà? Kaishito cũng đỏ lên thấy ớn rồi kìa!
-Hả?
Huyệt Anh giờ mới nhớ tới Kaishito, cô liền quay qua nhìn anh.Cái ánh mắt đằng đằng sát khí chiếu thẳng vào cô, khuôn mặt tối sầm lại đến kinh hoàng.Chết cô rồi! Cô không mát xa cho tay anh mà hồi nãy còn cổ vũ cho quân địch nữa, tiêu cô!
-Hihihi! Kaishito, tôi….
-Huyệt Anh, sao trò dám trốn giờ học hả?
-Á! Cô ơi,…
Cô lớp Huyệt Anh xông vô lôi kéo Huyệt Anh về lớp. Ban đầu cô xin đi vệ sinh ,không định trốn nhưng thấy lớp Mamako đang đấu tay nên cô nhảy vô xem chơi mà quên mất. Cô giáo túm cổ Huyệt Anh kéo xình xịch ra lớp trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Hưng nhịn cười khi thấy cảnh này, Mamako thì xấu hổ, Kaishito thì trông không cảm xúc chỉ dõi theo bóng cô, Long thì bất ngờ người này là bạn thân của Mamako?
-Á! Con xin lỗi cô..
-Trò im đi, không nhờ trò Tuấn Thanh nói, tôi mới biết trò trốn đó!
-Nà ní?
Thì ra là Tuấn Thanh , đúng là kẻ thù không đội trời chung với cô.Huyệt Anh điên tiết lên , máu sôi sung sục.
-TUẤN THANH!!!!!ÔNG CHẾT VỚI TÔI!!!!
Bỗng nhiên Tuấn Thanh rùng mình lên, linh cảm có chuyện xấu sắp xảy ra với anh nhưng không sao, anh quá quen với việc này năm trước rồi. Như ngồi kế ngay Tuấn Thanh , cô thấy anh bạn tri kỉ mỉm cưởi một mình khó hiểu liền hỏi nhưng bị Tuấn Thanh từ chối.
-Tuấn Thanh, dạo này tôi thấy ông lạ lắm!
-Lạ là sao bà?
-Hồi cấp một, tôi ngồi chung với ông, ông trầm kinh dị bỗng nhiên lên lớp học chung với lớp Huyệt Anh, tôi thấy ông nói nhiều hơn, vui vẻ hơn.Rồi không học chung nữa, ông lại như xưa, giờ lại học chung với lớp Huyệt Anh, ông lại giống như lớp . Lẽ ra là ông học lớp giỏi mà lại xin vào lớp tiên tiến, còn xin với nhà trường là tự mình sắp xếp lớp nào với lớp nào dù lẽ ra chuyện này ông sẽ không quan tâm.Tại sao ông làm vậy?
-Bà nói nhiều quá!
-Này…có phải vì….Huyệt Anh không?
-Chắc vậy!