Tiếng gào hét của chị cô khiến người cha người mẹ kia không khỏi sợ hãi, mẹ cô lao đến ôm lấy đứa con gần như phế bỏ chân kia gào khóc :
- Không. . . con ơi
Nước mắt giàn giụa, bà quay sang nhìn Hỏa Nhã ánh mắt chứa đầy thù hận
- Ta nguyền rủa, con bé đó sao không chết đi, nó là gì. . . nó chỉ là kẻ mang
trong mình dòng máu ghê tởm hại chị nó. Ta thà không có đứa con như nó còn hơn Người cha của cô lao đến chắn trước mặt 2 mẹ con bọn họ
- Nó là chị gái sinh đôi của Mặc Tuyết, dù sao đứa con nguyền rủa đó
cũng đã chết coi như đây là cái giá phải trả, nếu cậu không đi tôi sẽ gọi cho cảnh sát Nghe giọng nói ấy, Hỏa Nhã bỗng dưng cười đến điên cuồng khiến cho 3 người không khỏi sợ hãi :
- Các ngươi nói cô ấy chết, chia buồn rằng cô ấy còn sống, nhưng . . .
nhìn 3 người với ánh mắt khinh bỉ
- cô ấy trở thành 1 sát thủ các người có biết
không????? Những lời nói ấy không khác gì cái gai tưởng chừng như gỡ bỏ lại để lại 1 cái gai con khác
- Các người tưởng các người sống yên ổn, tiền bạc quyền lực, kẻ hãm hại
kẻ muốn giết các người.. . . các người tưởng thuận lợi như vậy ??? Nếu không phải 1 tay em ấy bảo vệ giết người khác để cứu các người các người có thể cười đùa hạnh phúc thế Mặt cha mẹ cô tái mét chỉ có đứa con gái đầu kia ánh mắt không khỏi căm phẫn :
- Vậy thì sao??? Nếu nó ở đây không chừng đã giết hết chúng tôi rồi, giờ
nó phải trả những gì mà nó phải làm ' Đoàng ' ' a.a.a.a.a.a.a......' Cánh tay cô ta buông thõng xuống, máu chảy lênh loáng, dường như khuôn mặt trắng bệch ấy là vì mất máu quá nhiều. Nhìn quá trình không đầy 1p người mẹ mặc kệ tất cả đặt đứa con của mình xuống đất túm lấy cánh tay chồng mình lắc :
- Anh mau cứu nó nếu không nó chết mất
Hỏa Nhã nhìn những cảnh này, lòng càng lạnh lùng tê tái hơn. Tuyết, Tuyết của anh, em nhìn những con người này đi, họ sẵn sàng trả giá bằng mạng sống quyền lợi của em để bảo vệ mình, bảo vệ chị của em. Họ nói em không nên sinh ra, nó đáng không??? Trong khi em hằng đêm vết thương chồng chất hằng đêm chịu đựng đến chết đi sống lại
- Có. .. .chuyện gì vậy ???
Tiếng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên, giọng nói quen thuộc ấy khiến anh không khỏi thêm đau xót. Quay người lại nhìn cô, anh không biết nếu những lời đó cô nghe được sẽ thành cái gì Cô nhìn anh cầm khẩu súng chĩa về gia đình mình khiến cô không khỏi đứng hình, cô không tin không tin
- Nhã. . . Nhã à, anh đang làm gì vậy, mau bỏ xuống đi
Đồ đạc trong tay cô rơi hết xuống đất, cô bước đến gần Hỏa Nhã Vậy mà người chị kia cô nhìn thấy cô liền tức giận
- Con kia, sao mày không chết đi, mày không đáng sống, chỉ vì mày mà
tao mới bị vậy. Sát thủ ư??? Sao mày không bị chúng nó giết đi để nhà chúng tao sống yên vì mày vì mày Con dao 2 lưỡi cắt sâu vào lòng của cô cô dùng đôi mắt trỗng rỗng nhìn người cha người mẹ của mình tìm lấy 1 chút ấm áp. Nhưng. . . . đó chỉ là cái nhìn hận ngút trời, cái nhìn phẫn nộ mong cô mau chết . Đau, đau quá, sao cô không chết sao cô còn chưa chết. Bất ngờ, Hỏa Nhã ôm cô vào lòng vuốt lấy mái tóc cô
- Em đừng nghe, cho dù họ muốn giết em anh cũng sẽ bảo vệ em bởi em
là ánh mặt trời của anh. Đừng khóc Tuyết của tôi
Tiếng gào hét của chị cô khiến người cha người mẹ kia không khỏi sợ hãi, mẹ cô lao đến ôm lấy đứa con gần như phế bỏ chân kia gào khóc :
- Không. . . con ơi
Nước mắt giàn giụa, bà quay sang nhìn Hỏa Nhã ánh mắt chứa đầy thù hận
- Ta nguyền rủa, con bé đó sao không chết đi, nó là gì. . . nó chỉ là kẻ mang
trong mình dòng máu ghê tởm hại chị nó. Ta thà không có đứa con như nó còn hơn Người cha của cô lao đến chắn trước mặt mẹ con bọn họ
- Nó là chị gái sinh đôi của Mặc Tuyết, dù sao đứa con nguyền rủa đó
cũng đã chết coi như đây là cái giá phải trả, nếu cậu không đi tôi sẽ gọi cho cảnh sát Nghe giọng nói ấy, Hỏa Nhã bỗng dưng cười đến điên cuồng khiến cho người không khỏi sợ hãi :
- Các ngươi nói cô ấy chết, chia buồn rằng cô ấy còn sống, nhưng . . .
nhìn người với ánh mắt khinh bỉ
- cô ấy trở thành sát thủ các người có biết
không????? Những lời nói ấy không khác gì cái gai tưởng chừng như gỡ bỏ lại để lại cái gai con khác
- Các người tưởng các người sống yên ổn, tiền bạc quyền lực, kẻ hãm hại
kẻ muốn giết các người.. . . các người tưởng thuận lợi như vậy ??? Nếu không phải tay em ấy bảo vệ giết người khác để cứu các người các người có thể cười đùa hạnh phúc thế Mặt cha mẹ cô tái mét chỉ có đứa con gái đầu kia ánh mắt không khỏi căm phẫn :
- Vậy thì sao??? Nếu nó ở đây không chừng đã giết hết chúng tôi rồi, giờ
nó phải trả những gì mà nó phải làm ' Đoàng ' ' a.a.a.a.a.a.a......' Cánh tay cô ta buông thõng xuống, máu chảy lênh loáng, dường như khuôn mặt trắng bệch ấy là vì mất máu quá nhiều. Nhìn quá trình không đầy p người mẹ mặc kệ tất cả đặt đứa con của mình xuống đất túm lấy cánh tay chồng mình lắc :
- Anh mau cứu nó nếu không nó chết mất
Hỏa Nhã nhìn những cảnh này, lòng càng lạnh lùng tê tái hơn. Tuyết, Tuyết của anh, em nhìn những con người này đi, họ sẵn sàng trả giá bằng mạng sống quyền lợi của em để bảo vệ mình, bảo vệ chị của em. Họ nói em không nên sinh ra, nó đáng không??? Trong khi em hằng đêm vết thương chồng chất hằng đêm chịu đựng đến chết đi sống lại
- Có. .. .chuyện gì vậy ???
Tiếng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên, giọng nói quen thuộc ấy khiến anh không khỏi thêm đau xót. Quay người lại nhìn cô, anh không biết nếu những lời đó cô nghe được sẽ thành cái gì Cô nhìn anh cầm khẩu súng chĩa về gia đình mình khiến cô không khỏi đứng hình, cô không tin không tin
- Nhã. . . Nhã à, anh đang làm gì vậy, mau bỏ xuống đi
Đồ đạc trong tay cô rơi hết xuống đất, cô bước đến gần Hỏa Nhã Vậy mà người chị kia cô nhìn thấy cô liền tức giận
- Con kia, sao mày không chết đi, mày không đáng sống, chỉ vì mày mà
tao mới bị vậy. Sát thủ ư??? Sao mày không bị chúng nó giết đi để nhà chúng tao sống yên vì mày vì mày Con dao lưỡi cắt sâu vào lòng của cô cô dùng đôi mắt trỗng rỗng nhìn người cha người mẹ của mình tìm lấy chút ấm áp. Nhưng. . . . đó chỉ là cái nhìn hận ngút trời, cái nhìn phẫn nộ mong cô mau chết . Đau, đau quá, sao cô không chết sao cô còn chưa chết. Bất ngờ, Hỏa Nhã ôm cô vào lòng vuốt lấy mái tóc cô
- Em đừng nghe, cho dù họ muốn giết em anh cũng sẽ bảo vệ em bởi em
là ánh mặt trời của anh. Đừng khóc Tuyết của tôi