PART 25Bây giờ hắn đã hiểu vì sao tại sao mọi người lại có biểu hiện kì lạ như vậy.
Hắn tức tốc gọi mọi ngừoiw đến nhà mình vàhỏi:– Tại sao mọi ngừoiw lại ko nói cho tôi biết chuyện này chứ?Joyce hét lên:– Này ăn nói cho cẩn thận nhé, chúng tôi nói anh có nghe ko? Đây xem cái này điBật ti vi lên cắm USB vào đoạn video trong máy quay phát ra ( hình ảnh và lời nói rất rõ và đẹp nha.
Máy quay xịn mà).
Mọi chuyện ngày hom đó được mọi người chứng kiến và hắn lập tức gọi cho Phuwowng Nga.
Phương Nga vừa đến hắnđã cho cô ăn trọn một cái tát, mắt long sòng sọc hét vào mặt Nga:– tại sao em lại làm như vậy hả? Em có biết rằng Ngọc là người anh yêu nhất ko?Nhìn thấy tất cả mọi người đều ở đó, co đã chợt hiểu ra.
Cô vội lí nhí:– Em xin lỗi anh.
Em sẽ đợi chị ấy về và xin chị ấy tha thứ, chứ thật lòng em chẳng yêu anh mà em có người yêu rồi.
Emlàm điều đó chỉ vì chỉ vì em lỡ dại phút nhất thời thôi.
Xin lỗi anh chị.
– Được rồi, may cho em là anh chị dễ đấy nhé.
Cả đám cười– Vậy Ngọc khi nào về? Hắn hỏi– À, nhanh lắm( mạt hắn hơsn hở) chỉ có 4 năm thôi( cằm rơts cái bịch)– Gì chứ 4 năm,tỉnh nhờ.
Ôi trời 4 năm chờ đợi mỏi mòn.
Hắn ôm đầu– đấy ai bảo, tôi đã nói rồi.
Cậu se phải HỐI HẬN.
Tôi nói lúc ở trên xe buýt ấy.
Joyce đá đểu cười gianCả đám cùng cười, Kim chợt lên tiếng:– Ủa mà ny em là ai?– Dạ ny em là anh Kiệt, em trai họ của anh Phong.
Anh ơi vào đây.
Nga tươi cườiMọi người đang vui vẻ thì tiếng điện thoại reo lên.
RENG… RENG…RENGNga đứng gần đó rồi nghe máy luôn,mọi người yeen lặng.
Sắc mặt Nga chuyển từ xanh sang trắng đôi mắt thất thần,vẻhoang mang tột độ.
Môi mấp máy ko nên lời, tắt máy, Nga quay sang mọi người nước mắt rơi xuống gò má cô nói:– Anh chị ơi! Ko kìm được cô khóc lênMọi người lo lắng, ai cũng có cảm giác sẽ có chuyện ko lành xảy ra.
Nga nói tiếp:– Hức…hức…Chị Ngọc….
chị Ngọc.
Huhu– Có chuyện gì xảy ra với Ngọc.
Cả đám lo lắng, mặt ai cũng lộ vẻ lo lắng và hoang mang– Hức…hức chị Ngọc sau khi xuống sân bay ở Pháp thì bị lên cơn đau tim phải cấp cứu ở bệnh viện quốc gia.
Đang rấtnguy kịch.
Hu hu.
Người ta thấy điện thoại chị ghi là Số nhà Phong thì gọi vào số nàyBỊCH…– Sao? Hắn ko tin vào tai mình.
Ngược bị len cơn đau tim sao? Hắn bỗng bị lạc vào một thế giới xung quanh chỉ maufđen.
Nước mắt rơi trên khuôn mặt hoàn hảo, bây giờ ko conf vẻ lạnh lùng ngày nào mà thay vào đó là vẻ yếu đuối,bấtlực của một người con trai ko giữ được cô gái mình yêu.
Ai cũng ôm miệng khóc, Joyce lấy điện thoại gọi về nhà, ba côbắt máy:– Alo!– Bố ơi,huhu– Sao vậy con?– Xảy ra chuyện lớn rồi.
Ngọc nó sắp chết rồi, bố chuẩn bị cho con một chiếc máy bay riêng để tụi con bay qua Pháp– Được rồi.
Sở dĩ ba của Joyce biết nó là vì vk&ck ông là bạn của ba mẹ nó.
Ông tức tốc gọi người chuẩn bị1 tiếng sau người ta thấy có một chiếc máy bay bay trên bầu trời với tốc độ chóng mặt.
Trên đó là 7 con người đang lolắng cho một người ở đất nước Pháp lãng mạn và xa xôi kia.
Hắn tức tốc gọi mọi ngừoiw đến nhà mình vàhỏi:– Tại sao mọi ngừoiw lại ko nói cho tôi biết chuyện này chứ?Joyce hét lên:– Này ăn nói cho cẩn thận nhé, chúng tôi nói anh có nghe ko? Đây xem cái này điBật ti vi lên cắm USB vào đoạn video trong máy quay phát ra ( hình ảnh và lời nói rất rõ và đẹp nha.
Máy quay xịn mà).
Mọi chuyện ngày hom đó được mọi người chứng kiến và hắn lập tức gọi cho Phuwowng Nga.
Phương Nga vừa đến hắnđã cho cô ăn trọn một cái tát, mắt long sòng sọc hét vào mặt Nga:– tại sao em lại làm như vậy hả? Em có biết rằng Ngọc là người anh yêu nhất ko?Nhìn thấy tất cả mọi người đều ở đó, co đã chợt hiểu ra.
Cô vội lí nhí:– Em xin lỗi anh.
Em sẽ đợi chị ấy về và xin chị ấy tha thứ, chứ thật lòng em chẳng yêu anh mà em có người yêu rồi.
Emlàm điều đó chỉ vì chỉ vì em lỡ dại phút nhất thời thôi.
Xin lỗi anh chị.
– Được rồi, may cho em là anh chị dễ đấy nhé.
Cả đám cười– Vậy Ngọc khi nào về? Hắn hỏi– À, nhanh lắm( mạt hắn hơsn hở) chỉ có 4 năm thôi( cằm rơts cái bịch)– Gì chứ 4 năm,tỉnh nhờ.
Ôi trời 4 năm chờ đợi mỏi mòn.
Hắn ôm đầu– đấy ai bảo, tôi đã nói rồi.
Cậu se phải HỐI HẬN.
Tôi nói lúc ở trên xe buýt ấy.
Joyce đá đểu cười gianCả đám cùng cười, Kim chợt lên tiếng:– Ủa mà ny em là ai?– Dạ ny em là anh Kiệt, em trai họ của anh Phong.
Anh ơi vào đây.
Nga tươi cườiMọi người đang vui vẻ thì tiếng điện thoại reo lên.
RENG… RENG…RENGNga đứng gần đó rồi nghe máy luôn,mọi người yeen lặng.
Sắc mặt Nga chuyển từ xanh sang trắng đôi mắt thất thần,vẻhoang mang tột độ.
Môi mấp máy ko nên lời, tắt máy, Nga quay sang mọi người nước mắt rơi xuống gò má cô nói:– Anh chị ơi! Ko kìm được cô khóc lênMọi người lo lắng, ai cũng có cảm giác sẽ có chuyện ko lành xảy ra.
Nga nói tiếp:– Hức…hức…Chị Ngọc….
chị Ngọc.
Huhu– Có chuyện gì xảy ra với Ngọc.
Cả đám lo lắng, mặt ai cũng lộ vẻ lo lắng và hoang mang– Hức…hức chị Ngọc sau khi xuống sân bay ở Pháp thì bị lên cơn đau tim phải cấp cứu ở bệnh viện quốc gia.
Đang rấtnguy kịch.
Hu hu.
Người ta thấy điện thoại chị ghi là Số nhà Phong thì gọi vào số nàyBỊCH…– Sao? Hắn ko tin vào tai mình.
Ngược bị len cơn đau tim sao? Hắn bỗng bị lạc vào một thế giới xung quanh chỉ maufđen.
Nước mắt rơi trên khuôn mặt hoàn hảo, bây giờ ko conf vẻ lạnh lùng ngày nào mà thay vào đó là vẻ yếu đuối,bấtlực của một người con trai ko giữ được cô gái mình yêu.
Ai cũng ôm miệng khóc, Joyce lấy điện thoại gọi về nhà, ba côbắt máy:– Alo!– Bố ơi,huhu– Sao vậy con?– Xảy ra chuyện lớn rồi.
Ngọc nó sắp chết rồi, bố chuẩn bị cho con một chiếc máy bay riêng để tụi con bay qua Pháp– Được rồi.
Sở dĩ ba của Joyce biết nó là vì vk&ck ông là bạn của ba mẹ nó.
Ông tức tốc gọi người chuẩn bị1 tiếng sau người ta thấy có một chiếc máy bay bay trên bầu trời với tốc độ chóng mặt.
Trên đó là 7 con người đang lolắng cho một người ở đất nước Pháp lãng mạn và xa xôi kia.