PART 9Sáng, nó đã đứng trước cổng trường.
Nó rất mong gặp lại Hoa
- nhỏ bạn thân mà nó chơi thân suốt hơn 10 năm qua.
Khi nó và hắn tới, mọi ánh mắt đổ dồn vào hai người.Nhưng thật là bất công mà, nó đẹp ngời ngời như vậy mà mọi ánh mắt đáng ghét,đố kị đổ dồn vào nó.
Còn bao nhiêutrái tim thì cứ nhắm cái mặc hắn mà tiến thẳng.
Bắt đầu tiếng xì xầm vang lên: Trời ơi, hình như là hai người nay mớikết hon hôm qua nè.
Người ta đăng tin quá chừng.– Ờ ha, chú rể đẹp trai bấy nhiêu thì cô dâu cũng xinh nhưng chắc chỉ là hồ ly bám theo vì tiền thôi.Nó cúi gầm mặt xuống, siết chặt tay thật sự bay giờ nó muốn chạy đến và tát cho con nhỏ đó một cái thật mạnh nhưngnó đang kiềm chế.
Nó đi vào trường và lướt qua mọi ánh mắt ấy.
Buổi sáng, ánh sáng tràn ngập lối hành lang đứngtrước lơp,co giáo bảo tụi nó vào và bảo:– Hai em vào đây!– Thưa cô,em là Trần Phương Bảo Ngọc rất vui được làm quen với co và các bạn.
Nó nở nụ cười tươi rói– Nguyễn Thiên Phong.
Giữ lại nét lạnh lùng thường ngày,hắn nói trống không.
( Vậy mà làm cho khối co chết vì nétlạnh lùng đó đấy)– À,ờ hai em xuống hai bàn dưới ngồi nhé! Cô giáo toát mồ hôi– Vâng ạ!Mới vừa bước xuống thì,– Cô ơi, cho chúng em vào lớp ạ! Giọng một bạn nữ dễ thương vang lên– Sao hom nay lớp mình nhiều bạn mới thế nhỉ? Các em vào đây– Xin chào, mình tên là Hạ Thiên Kim.
Cô bạn gái có đôi mắt mật ong nói– Lê Minh Tuấn.
Tuấn còn tạng cho các bạn gái một nụ cười khiến cá bạn ấy ngất ngây1s2s3s4sCả hai am thanh vang lên như muốn làm sập toàn bộ cái lớp này( nói vậy thoi cả trường sập cũng nên)/Nó và Kim: tác giả à……../.| t/g: xin lỗi, vạn lần xin lỗi hai co nương/ * Vọt*-Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa! Ko ngờ lại gặp mày ở đây.
Hai đứa đồng thanh| t/g: chời ơi,các mặt xạo thấy ớn.
Đax biết trước rồi mà làm như phim Hàn ấy|(^∇^)( ̄▽ ̄)–
Nó rất mong gặp lại Hoa
- nhỏ bạn thân mà nó chơi thân suốt hơn 10 năm qua.
Khi nó và hắn tới, mọi ánh mắt đổ dồn vào hai người.Nhưng thật là bất công mà, nó đẹp ngời ngời như vậy mà mọi ánh mắt đáng ghét,đố kị đổ dồn vào nó.
Còn bao nhiêutrái tim thì cứ nhắm cái mặc hắn mà tiến thẳng.
Bắt đầu tiếng xì xầm vang lên: Trời ơi, hình như là hai người nay mớikết hon hôm qua nè.
Người ta đăng tin quá chừng.– Ờ ha, chú rể đẹp trai bấy nhiêu thì cô dâu cũng xinh nhưng chắc chỉ là hồ ly bám theo vì tiền thôi.Nó cúi gầm mặt xuống, siết chặt tay thật sự bay giờ nó muốn chạy đến và tát cho con nhỏ đó một cái thật mạnh nhưngnó đang kiềm chế.
Nó đi vào trường và lướt qua mọi ánh mắt ấy.
Buổi sáng, ánh sáng tràn ngập lối hành lang đứngtrước lơp,co giáo bảo tụi nó vào và bảo:– Hai em vào đây!– Thưa cô,em là Trần Phương Bảo Ngọc rất vui được làm quen với co và các bạn.
Nó nở nụ cười tươi rói– Nguyễn Thiên Phong.
Giữ lại nét lạnh lùng thường ngày,hắn nói trống không.
( Vậy mà làm cho khối co chết vì nétlạnh lùng đó đấy)– À,ờ hai em xuống hai bàn dưới ngồi nhé! Cô giáo toát mồ hôi– Vâng ạ!Mới vừa bước xuống thì,– Cô ơi, cho chúng em vào lớp ạ! Giọng một bạn nữ dễ thương vang lên– Sao hom nay lớp mình nhiều bạn mới thế nhỉ? Các em vào đây– Xin chào, mình tên là Hạ Thiên Kim.
Cô bạn gái có đôi mắt mật ong nói– Lê Minh Tuấn.
Tuấn còn tạng cho các bạn gái một nụ cười khiến cá bạn ấy ngất ngây1s2s3s4sCả hai am thanh vang lên như muốn làm sập toàn bộ cái lớp này( nói vậy thoi cả trường sập cũng nên)/Nó và Kim: tác giả à……../.| t/g: xin lỗi, vạn lần xin lỗi hai co nương/ * Vọt*-Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa! Ko ngờ lại gặp mày ở đây.
Hai đứa đồng thanh| t/g: chời ơi,các mặt xạo thấy ớn.
Đax biết trước rồi mà làm như phim Hàn ấy|(^∇^)( ̄▽ ̄)–