Cuối cùng, Ryoko là do Sera quát to tỉnh lại, chính là lúc tỉnh lại cô đã sớm quên hết tất cả mọi chuyện xảy ra, vô ý thức cho rằng sau khi Hakuba Saguru hoàn thành nhiệm vụ liền nói lời tạm biệt với cô rồi về nhà. Cứ như vậy, ở giữa lúc hoàn toàn không biết gì cả ngênh đón các phe phái tìm kiếm Pandora.
Tuy rằng Ryoko đã cùng với bọn Conan ngả bài, nhưng cũng không thể không kiêng dè, tối thiểu nhất thì chuyện về ma pháp này vẫn nên giấu diếm thật tốt. Ngược lại không phải nói đến chuyện nếu bị người thường biết về ma pháp thì sẽ như thế nào, mà là Ryoko lo sợ bọn họ biết sau lưng tổ chức áo đen có chỗ dựa vững chắc về ma pháp, thì tình hình đặc biệt lúc ấy, lòng tự tin của bọn họ sẽ gặp khó khăn, sẽ thất bại hoàn toàn ngay. Cho nên, hiện tại ngoại trừ Akako Koizumi, ma kính Kyoko, Kuroba Kaito, Kudo Shikura, chuyện cô có ma pháp vẫn là một bí mật, hiển nhiên cũng liền không thể không kiêng dè, bại lộ ra cho mọi người xem được. Cuối cùng, vào một tuần này, cô ra sức đi tìm đạo cụ ma pháp do Hakuba Saguru làm ra, đem đi bán phân phối cho mọi người, chỉ có thể lấy cớ là công nghệ cao, cùng với nơ thay đổi giọng nói, đồng hồ linh tinh gì đó cũng không khác biệt lắm. Mà mọi người thì vội vàng suy nghĩ biện pháp đối phó với tổ chức áo đen, cũng không tìm hiểu nguồn gốc vật này. Rất nhanh, kế hoạch của Conan để đối phó với tổ chức áo đen cũng đã được an bày ổn thỏa, Hirota Kimoto không biết chân tướng vẫn như thường chuẩn bị mọi thứ. Nhiều ngọn đèn màu soi sáng bờ biển trong đêm tối, nối tiếp với bữa tiệc Pandora trên du thuyền. Màn phiêu lưu mạo hiểm cứ như vậy mà bắt đầu.
Ryoko lấy tư cách là con gái của người đứng ra tổ chức xuất hiện ở tại trên bữa tiệc, trên ngón trỏ tay trái của cô không biết từ khi nào thì có một chiếc nhẫn màu xanh. Đây là một trong những thành quả của cô — nhẫn phòng ngự. Chỉ cần đem nó mang ở trên tay một người, người kia có thể ngăn cản tất cả đòn xâm nhập và tấn công từ bên ngoài, bao gồm cả phần ma pháp trung cấp. Cô vốn chính là muốn đưa cho ba ba Hirota, nhưng ông ấy kiên trì không muốn mang loại đồ này nọ này, Ryoko đành phải mang thứ này ở trên tay mình trước, sau đó tùy cơ ứng biến. Cũng ở trên chiếc du thuyền này còn có Sonoko lấy thân phận là thiên kim tiểu thư gia tộc Suzuki cùng nhau đến với Sera, kèm theo sau đó thám tử lừng danh Mori Kogoro đi đến cùng với Ran và Conan. Thám từ học sinh trung học miền Tây Hattori Heiji, thám tử học sinh trung học miền Đông Hakuba Saguru, Kudo Shikura lấy thân phận là thiên hậu Nhật Bản tham dự, cùng đi đến với Ai-chan. Đã từng nữ diễn viên nổi tiếng Nhật Bản — Kudo Yukiko cũng đến tham dự, Kuroba Kaito vô cùng yêu biểu diễn ảo thuật, cùng với Okiya Subaru được Yukiko cải trang thành ông bác Suzuki Jirokichi. Có thể nói, nhân vật chính đều đã tới được tám chín phần.
Mọi người phân chia ở những góc khác nhau, bất cứ lúc nào cũng phải chú ý đến động tĩnh của tổ chức áo đen. Tuy rằng Sonoko cùng Ran có thế nói là đi ngang qua, nhưng Ryoko biết nếu có Angel Ran này ở đây, Vermouth nhất định sẽ kiềm chế lại. Đây cũng là một trong những lý do hàng đầu mà cô đã cãi nhau cùng với Conan đến một giờ về việc yêu cầu Ran cùng nhau tham gia. Về phần Sonoko thì là do thân phận của cô ấy ở một mức độ rất lớn, nhận được thiệp mời kia thì chính là khẳng định.
“Shinichi, bên trái đằng trước năm mét, Vermouth đang nhìn Ran chằm chằm.” Sử dụng huy hiệu thám tử, Ryoko báo cho Conan đang cùng Ran đi dạo. Conan lập tức sử dụng mắt kính tìm được vị trí của Vermouth. Đột nhiên, Vermouth vội vã chuyển sang một phương hướng khác mà đi.
Hỏng bét! Conan lập tức đuổi theo.
“Conan –” Phía sau Ran lo lắng hô. Thật là, đứa trẻ này luôn như vậy.
Đi đâu mất rồi? Conan đuổi tới một chỗ dày đặc nhân viên, không nghĩ qua là đã mất dấu. Đúng lúc này, hai chân Conan đã bay lên không.
“Conan? Nhiều người như vậy, chị không phải đã nói không thể chạy loạn sao?” Ran hoàn toàn không biết mối nguy hiểm ở tứ phía bên người mình, cô nắm lấy sau cổ áo của Conan xách lên, giáo huấn. Mà thiếu niên Holmes của chúng ta đã sớm rót phần tình cảm của mình vào trong trái tim đành phải gãi đầu, thuận tay từ cái khay của người phục vụ lấy một ly thức uống, vừa uống vừa pha trò:
“Em khát nước, muốn tìm nước uống.” Ran nghe xong chỉ có thể coi như không có gì, buông vạt áo của Conan ra, ánh mắt tìm kiếm xung quanh hướng về vị trí ban đầu đi đến.
Kết quả, Ran mới vừa đi đến vị trí ban đầu của mình, toàn bộ bóng đèn ở trong đại sảnh đều tắt hết. Sau đó là chùm đèn flash màu trắng xuất hiện đột ngột hướng vào trên sân khấu. Màn biểu diễn của ảo thuật gia muốn bắt đầu rồi. Nếu như suy luận của bọn Conan không sai, tổ chức áo đen nhất định sẽ lợi dụng cơ hội này để động thủ. Cho nên, vào giờ phút này, mọi người tránh ở các góc đều tập trung tinh thần, vô cùng khẩn trương. Chỉ có Ryoko đang nhìn đến màn biểu diễn ảo thuật của Kaito trên sân khấu thì ngẩn người, cái nhẫn kia — Ryoko nghĩ tới một tuần trước, chính mình vì phải chế tạo ra nhẫn phòng ngự nên lật xem trong sách ma pháp thì nhìn thấy một hình ảnh của chiếc nhẫn, hình dáng của chiếc nhẫn đó cùng với chiếc mà Kaito đang đeo trên tay giống nhau như đúc. Nếu cô nhớ không lầm, kia hẳn là đạo cụ ma pháp thuộc loại trung cấp, nhẫn dịch chuyển. Chính là, làm sao cậu ta có thể có được? Là do Akako trước khi mất tích đã cho cậu ta sao? Hay vẫn là do đứa bé trai kia đưa cho cậu ta?
“Hưu –” Âm thanh của một vật gì đấy cắt qua không khí vang lên, là âm thanh của viên đạn được bắn ra được trang bị ống hãm thanh. Ryoko không nói hai lời, đọc ma chú lên, lớp phòng ngự vung về hướng phát ra âm thanh. Đã quên nói, mấy ngày nay Ryoko ngoại trừ làm vài món đạo cụ ma pháp, còn học tập và rèn luyện được một vài ma pháp rất hữu dụng, ví dụ như nói về ma pháp cố định của hiện tại. Ma pháp cố định thuộc vể loại ma pháp thời gian, có thể cố định hết tất cả mọi vật thể di chuyển, nhưng bởi vì do thời gian học tập và rèn luyện của Ryoko quá ngắn, nên còn không thể áp dụng thuần phục được ma pháp thời gian cao xa hơn. Chỉ có thể học được một chút điều đơn gian để đối phó.
“Hưu hưu –” Âm thanh còn tiếp tục vang lên, lúc này có thể cảm giác được rõ ràng nơi ra tay không chỉ có một phương hướng. Okiya Subaru bọn họ ở chỗ tối hẳn là đã cùng với đám người tổ chức áo đen giao chiến thôi. Bản thân cô có kính nhìn ban đêm, trong bóng tối đối chiến thì không là vấn đề gì. Khoảng cách màn ảo thuật của Kaito kết thúc còn có vài phút, hi vọng bọn họ có thể chống đỡ được. Ryoko không ngừng sử dụng ma chú chuyển hoán phương hướng của chiếc nhẫn, để bảo vệ những người trên bữa tiệc tránh khỏi việc bị thương.
“Màn ảo thuật dưới đây cần hai vị khán giả để hỗ trợ, không biết có ai nguyện ý không?” Rốt cuộc đến màn biểu diễn ảo thuật cuối cùng, Kaito lại nói muốn tìm người xem hỗ trợ màn diễn rườm rà như thế, làm cho Ryoko vốn là đang hoài nghi hoài cậu ta cảm thấy cậu căn bản là đang kéo dài thời gian. Cuối cùng, Kaito cư nhiên còn lựa chọn Shikura mang theo Haibara.
Không đúng, Ryoko lại nhìn thoáng qua chiếc nhẫn dịch chuyển trên tay Kaito, cái này tuyệt đối không phải là trùng hợp. Cậu ta đến cùng muốn làm cái gì? Chẳng lẽ cậu ta chính là muốn tự mình dẫn người sao? Như vậy, Akako quả nhiên là vì do cậu ta quá quen thuộc với tòa thành Tarot nên bị nắm được điểm yếu. Phải nên biết rằng, mang người ngoài tiến vào tòa thành Tarot cũng chỉ có một mình cậu ta. Ryoko rơi vào suy nghĩ sâu xa, không cẩn thận nên đã quên mất, Hakuba Saguru đã từng bị thương nên ở lại tòa thành Tarot một thời gian.
“Được rồi, mời hai vị ở phía dưới đi vào trong rương ma thuật.” Lời còn chưa dứt, Haibara đeo mắt kính ngụy trang liền vội vàng kéo Shikura trốn vào trong rương ma thuật. Lên sân khấu hoàn toàn là do Shikura đồng ý, Kyoko cũng là một phần nguyên nhân. Nguyên nhân là do Haibara sợ hãi bị tổ chức áo đen phát hiện ra, bởi vì cô đối với Kyoko vô cùng tin tưởng nên mới bất dĩ tham gia vào màn biểu diễn này, hiện tại cô hận không thể lập tức tìm một chỗ trốn đi vào.
“Tốt lắm, tiếp theo chính là màn biểu diễn ảo thuật tráng lệ.” Đóng chiếc rương ma thuật lại, ở trước khi một tia sáng cuối cùng biến mất, Haibara đã nghe được những lời này.
Hai phút sau —
Ánh đèn lại sáng lên thêm một lần nữa, bữa tiệc ở giữa những tiếng vỗ tay vang lên không dứt kết thúc. Lúc đó Kuroba Kaito đã cùng trợ thủ đem rương ma thuật lên trên sân khấu. Vừa rồi, sau khi mở rương ảo thuật ra, bên trong cư nhiên tự động hóa thành hàng ngàn hoa anh đào bay khắp ở trên sân khấu, như mộng như ảo. Chính là, không có người chú ý đến, hai người khán giả ở tại trong cái rương kia đã biến mất. Khi đó, người an bày cho hai người bọn họ đi tới trước chính là trợ thủ của ảo thuật gia ẩn núp trong quần chúng.
Kaito ở phía sau đài bắt đầu dùng nhẫn dịch chuyển, bắt đầu sử dụng, đọc không gian ở trong bên trong chiếc nhẫn. Quả thật, cậu chỉ là một người thường, là một ảo thuật gia chứ không phải là một phù thủy, nhưng vì có thể giúp đỡ cho Ryoko, Akako vẫn cho cậu rất nhiều đạo cụ ma pháp cùng với bí quyết không chế đạo cụ ma pháp. Bỗng nhiên, biểu cảm vốn điêu luyện của Kaito nghiêm túc hẳn lên, cuối cùng lại có thể biến thành kinh ngạc cùng sốt ruột. Quản gia của Akako ở một bên chờ kết quả nhìn đến bộ dáng cảu Kaito, một cỗ dự cảm điềm xấu tụ tập ở trong lòng.
“Không thấy các cô ấy đâu hết, nhanh đi đến nơi đó để tìm các cô ấy!” Kaito thu hồi ý nghĩ, đối với quản gia vội vàng phân phó nói: “Tôi sẽ đi tìm Ryoko, nói cho cô ấy biết trên chiếc thuyền này có sự tồn tại của người trong ‘Âm U Điện’.”
“Được!” Không có một câu vô nghĩa, không có một chút dong dài dây dưa, quản gia gần như là ở lúc Kaito vừa dứt lời liền chạy đi. Bên ngoài, Ryoko thu hồi lớp phòng ngự, quan sát các khách mời đi tối đi lui, thở ra một tiếng, một viên đá treo lên trong lòng rốt cuộc hạ xuống, cô lại không biết, cuộc quyết đấu chân chính chỉ vừa mới bắt đầu……
Tuy rằng Ryoko đã cùng với bọn Conan ngả bài, nhưng cũng không thể không kiêng dè, tối thiểu nhất thì chuyện về ma pháp này vẫn nên giấu diếm thật tốt. Ngược lại không phải nói đến chuyện nếu bị người thường biết về ma pháp thì sẽ như thế nào, mà là Ryoko lo sợ bọn họ biết sau lưng tổ chức áo đen có chỗ dựa vững chắc về ma pháp, thì tình hình đặc biệt lúc ấy, lòng tự tin của bọn họ sẽ gặp khó khăn, sẽ thất bại hoàn toàn ngay. Cho nên, hiện tại ngoại trừ Akako Koizumi, ma kính Kyoko, Kuroba Kaito, Kudo Shikura, chuyện cô có ma pháp vẫn là một bí mật, hiển nhiên cũng liền không thể không kiêng dè, bại lộ ra cho mọi người xem được. Cuối cùng, vào một tuần này, cô ra sức đi tìm đạo cụ ma pháp do Hakuba Saguru làm ra, đem đi bán phân phối cho mọi người, chỉ có thể lấy cớ là công nghệ cao, cùng với nơ thay đổi giọng nói, đồng hồ linh tinh gì đó cũng không khác biệt lắm. Mà mọi người thì vội vàng suy nghĩ biện pháp đối phó với tổ chức áo đen, cũng không tìm hiểu nguồn gốc vật này. Rất nhanh, kế hoạch của Conan để đối phó với tổ chức áo đen cũng đã được an bày ổn thỏa, Hirota Kimoto không biết chân tướng vẫn như thường chuẩn bị mọi thứ. Nhiều ngọn đèn màu soi sáng bờ biển trong đêm tối, nối tiếp với bữa tiệc Pandora trên du thuyền. Màn phiêu lưu mạo hiểm cứ như vậy mà bắt đầu.
Ryoko lấy tư cách là con gái của người đứng ra tổ chức xuất hiện ở tại trên bữa tiệc, trên ngón trỏ tay trái của cô không biết từ khi nào thì có một chiếc nhẫn màu xanh. Đây là một trong những thành quả của cô — nhẫn phòng ngự. Chỉ cần đem nó mang ở trên tay một người, người kia có thể ngăn cản tất cả đòn xâm nhập và tấn công từ bên ngoài, bao gồm cả phần ma pháp trung cấp. Cô vốn chính là muốn đưa cho ba ba Hirota, nhưng ông ấy kiên trì không muốn mang loại đồ này nọ này, Ryoko đành phải mang thứ này ở trên tay mình trước, sau đó tùy cơ ứng biến. Cũng ở trên chiếc du thuyền này còn có Sonoko lấy thân phận là thiên kim tiểu thư gia tộc Suzuki cùng nhau đến với Sera, kèm theo sau đó thám tử lừng danh Mori Kogoro đi đến cùng với Ran và Conan. Thám từ học sinh trung học miền Tây Hattori Heiji, thám tử học sinh trung học miền Đông Hakuba Saguru, Kudo Shikura lấy thân phận là thiên hậu Nhật Bản tham dự, cùng đi đến với Ai-chan. Đã từng nữ diễn viên nổi tiếng Nhật Bản — Kudo Yukiko cũng đến tham dự, Kuroba Kaito vô cùng yêu biểu diễn ảo thuật, cùng với Okiya Subaru được Yukiko cải trang thành ông bác Suzuki Jirokichi. Có thể nói, nhân vật chính đều đã tới được tám chín phần.
Mọi người phân chia ở những góc khác nhau, bất cứ lúc nào cũng phải chú ý đến động tĩnh của tổ chức áo đen. Tuy rằng Sonoko cùng Ran có thế nói là đi ngang qua, nhưng Ryoko biết nếu có Angel Ran này ở đây, Vermouth nhất định sẽ kiềm chế lại. Đây cũng là một trong những lý do hàng đầu mà cô đã cãi nhau cùng với Conan đến một giờ về việc yêu cầu Ran cùng nhau tham gia. Về phần Sonoko thì là do thân phận của cô ấy ở một mức độ rất lớn, nhận được thiệp mời kia thì chính là khẳng định.
“Shinichi, bên trái đằng trước năm mét, Vermouth đang nhìn Ran chằm chằm.” Sử dụng huy hiệu thám tử, Ryoko báo cho Conan đang cùng Ran đi dạo. Conan lập tức sử dụng mắt kính tìm được vị trí của Vermouth. Đột nhiên, Vermouth vội vã chuyển sang một phương hướng khác mà đi.
Hỏng bét! Conan lập tức đuổi theo.
“Conan –” Phía sau Ran lo lắng hô. Thật là, đứa trẻ này luôn như vậy.
Đi đâu mất rồi? Conan đuổi tới một chỗ dày đặc nhân viên, không nghĩ qua là đã mất dấu. Đúng lúc này, hai chân Conan đã bay lên không.
“Conan? Nhiều người như vậy, chị không phải đã nói không thể chạy loạn sao?” Ran hoàn toàn không biết mối nguy hiểm ở tứ phía bên người mình, cô nắm lấy sau cổ áo của Conan xách lên, giáo huấn. Mà thiếu niên Holmes của chúng ta đã sớm rót phần tình cảm của mình vào trong trái tim đành phải gãi đầu, thuận tay từ cái khay của người phục vụ lấy một ly thức uống, vừa uống vừa pha trò:
“Em khát nước, muốn tìm nước uống.” Ran nghe xong chỉ có thể coi như không có gì, buông vạt áo của Conan ra, ánh mắt tìm kiếm xung quanh hướng về vị trí ban đầu đi đến.
Kết quả, Ran mới vừa đi đến vị trí ban đầu của mình, toàn bộ bóng đèn ở trong đại sảnh đều tắt hết. Sau đó là chùm đèn flash màu trắng xuất hiện đột ngột hướng vào trên sân khấu. Màn biểu diễn của ảo thuật gia muốn bắt đầu rồi. Nếu như suy luận của bọn Conan không sai, tổ chức áo đen nhất định sẽ lợi dụng cơ hội này để động thủ. Cho nên, vào giờ phút này, mọi người tránh ở các góc đều tập trung tinh thần, vô cùng khẩn trương. Chỉ có Ryoko đang nhìn đến màn biểu diễn ảo thuật của Kaito trên sân khấu thì ngẩn người, cái nhẫn kia — Ryoko nghĩ tới một tuần trước, chính mình vì phải chế tạo ra nhẫn phòng ngự nên lật xem trong sách ma pháp thì nhìn thấy một hình ảnh của chiếc nhẫn, hình dáng của chiếc nhẫn đó cùng với chiếc mà Kaito đang đeo trên tay giống nhau như đúc. Nếu cô nhớ không lầm, kia hẳn là đạo cụ ma pháp thuộc loại trung cấp, nhẫn dịch chuyển. Chính là, làm sao cậu ta có thể có được? Là do Akako trước khi mất tích đã cho cậu ta sao? Hay vẫn là do đứa bé trai kia đưa cho cậu ta?
“Hưu –” Âm thanh của một vật gì đấy cắt qua không khí vang lên, là âm thanh của viên đạn được bắn ra được trang bị ống hãm thanh. Ryoko không nói hai lời, đọc ma chú lên, lớp phòng ngự vung về hướng phát ra âm thanh. Đã quên nói, mấy ngày nay Ryoko ngoại trừ làm vài món đạo cụ ma pháp, còn học tập và rèn luyện được một vài ma pháp rất hữu dụng, ví dụ như nói về ma pháp cố định của hiện tại. Ma pháp cố định thuộc vể loại ma pháp thời gian, có thể cố định hết tất cả mọi vật thể di chuyển, nhưng bởi vì do thời gian học tập và rèn luyện của Ryoko quá ngắn, nên còn không thể áp dụng thuần phục được ma pháp thời gian cao xa hơn. Chỉ có thể học được một chút điều đơn gian để đối phó.
“Hưu hưu –” Âm thanh còn tiếp tục vang lên, lúc này có thể cảm giác được rõ ràng nơi ra tay không chỉ có một phương hướng. Okiya Subaru bọn họ ở chỗ tối hẳn là đã cùng với đám người tổ chức áo đen giao chiến thôi. Bản thân cô có kính nhìn ban đêm, trong bóng tối đối chiến thì không là vấn đề gì. Khoảng cách màn ảo thuật của Kaito kết thúc còn có vài phút, hi vọng bọn họ có thể chống đỡ được. Ryoko không ngừng sử dụng ma chú chuyển hoán phương hướng của chiếc nhẫn, để bảo vệ những người trên bữa tiệc tránh khỏi việc bị thương.
“Màn ảo thuật dưới đây cần hai vị khán giả để hỗ trợ, không biết có ai nguyện ý không?” Rốt cuộc đến màn biểu diễn ảo thuật cuối cùng, Kaito lại nói muốn tìm người xem hỗ trợ màn diễn rườm rà như thế, làm cho Ryoko vốn là đang hoài nghi hoài cậu ta cảm thấy cậu căn bản là đang kéo dài thời gian. Cuối cùng, Kaito cư nhiên còn lựa chọn Shikura mang theo Haibara.
Không đúng, Ryoko lại nhìn thoáng qua chiếc nhẫn dịch chuyển trên tay Kaito, cái này tuyệt đối không phải là trùng hợp. Cậu ta đến cùng muốn làm cái gì? Chẳng lẽ cậu ta chính là muốn tự mình dẫn người sao? Như vậy, Akako quả nhiên là vì do cậu ta quá quen thuộc với tòa thành Tarot nên bị nắm được điểm yếu. Phải nên biết rằng, mang người ngoài tiến vào tòa thành Tarot cũng chỉ có một mình cậu ta. Ryoko rơi vào suy nghĩ sâu xa, không cẩn thận nên đã quên mất, Hakuba Saguru đã từng bị thương nên ở lại tòa thành Tarot một thời gian.
“Được rồi, mời hai vị ở phía dưới đi vào trong rương ma thuật.” Lời còn chưa dứt, Haibara đeo mắt kính ngụy trang liền vội vàng kéo Shikura trốn vào trong rương ma thuật. Lên sân khấu hoàn toàn là do Shikura đồng ý, Kyoko cũng là một phần nguyên nhân. Nguyên nhân là do Haibara sợ hãi bị tổ chức áo đen phát hiện ra, bởi vì cô đối với Kyoko vô cùng tin tưởng nên mới bất dĩ tham gia vào màn biểu diễn này, hiện tại cô hận không thể lập tức tìm một chỗ trốn đi vào.
“Tốt lắm, tiếp theo chính là màn biểu diễn ảo thuật tráng lệ.” Đóng chiếc rương ma thuật lại, ở trước khi một tia sáng cuối cùng biến mất, Haibara đã nghe được những lời này.
Hai phút sau —
Ánh đèn lại sáng lên thêm một lần nữa, bữa tiệc ở giữa những tiếng vỗ tay vang lên không dứt kết thúc. Lúc đó Kuroba Kaito đã cùng trợ thủ đem rương ma thuật lên trên sân khấu. Vừa rồi, sau khi mở rương ảo thuật ra, bên trong cư nhiên tự động hóa thành hàng ngàn hoa anh đào bay khắp ở trên sân khấu, như mộng như ảo. Chính là, không có người chú ý đến, hai người khán giả ở tại trong cái rương kia đã biến mất. Khi đó, người an bày cho hai người bọn họ đi tới trước chính là trợ thủ của ảo thuật gia ẩn núp trong quần chúng.
Kaito ở phía sau đài bắt đầu dùng nhẫn dịch chuyển, bắt đầu sử dụng, đọc không gian ở trong bên trong chiếc nhẫn. Quả thật, cậu chỉ là một người thường, là một ảo thuật gia chứ không phải là một phù thủy, nhưng vì có thể giúp đỡ cho Ryoko, Akako vẫn cho cậu rất nhiều đạo cụ ma pháp cùng với bí quyết không chế đạo cụ ma pháp. Bỗng nhiên, biểu cảm vốn điêu luyện của Kaito nghiêm túc hẳn lên, cuối cùng lại có thể biến thành kinh ngạc cùng sốt ruột. Quản gia của Akako ở một bên chờ kết quả nhìn đến bộ dáng cảu Kaito, một cỗ dự cảm điềm xấu tụ tập ở trong lòng.
“Không thấy các cô ấy đâu hết, nhanh đi đến nơi đó để tìm các cô ấy!” Kaito thu hồi ý nghĩ, đối với quản gia vội vàng phân phó nói: “Tôi sẽ đi tìm Ryoko, nói cho cô ấy biết trên chiếc thuyền này có sự tồn tại của người trong ‘Âm U Điện’.”
“Được!” Không có một câu vô nghĩa, không có một chút dong dài dây dưa, quản gia gần như là ở lúc Kaito vừa dứt lời liền chạy đi. Bên ngoài, Ryoko thu hồi lớp phòng ngự, quan sát các khách mời đi tối đi lui, thở ra một tiếng, một viên đá treo lên trong lòng rốt cuộc hạ xuống, cô lại không biết, cuộc quyết đấu chân chính chỉ vừa mới bắt đầu……