Từ sau khi Harry tới hầm, tâm tình Severus ngày càng tốt, tuy rằng trước mặt người khác y vẫn bày ra bộ dáng âm trầm khủng bố, nhưng những lúc ở chung với Harry lại vô thức ôn hòa. Vật nhỏ dần dần cũng cảm nhận được thiện ý của y, cũng không còn sợ như trước nữa.
Mỗi sáng sớm lúc thức dậy có thể nghe thấy vật nhỏ nói chào buổi sáng, Severus cảm thấy cuộc sống mình chưa bao giờ thoải mái như vậy. Bọn họ cùng nhau ăn bữa sáng, về bữa trưa và tối, xét thấy Harry vẫn cần trao đổi với bằng hữu nên phần lớn thường dùng bữa ở đại sảnh, tuy Severus thực sự ba bữa cơm chỉ có hai người, bất quá y cũng biết yêu cầu này có chút quá đáng.
Ban ngày hai người trao đổi cũng không nhiều, nhưng tới buổi tối, Severus sẽ dành ra chút thời gian để phụ đạo bài học cho Harry, sau đóhai người cùng nhau dành ra khoảng một, 2 giờ trong phòng độc dược, bất quá nhiều lúc vật nhỏ sẽ tự động xách băng ghế nhỏ tới ngồi một bên giúp y xử lý một ít dược liệu, thực ngoan ngoãn không làm phiền y. Tuy rằng hai người cũng không nói chuyện nhiều, nhưng không khí thực ấm áp. Về phần tiếp xúc chân tay, lại thường xuyên xảy ra, vì để vật nhỏ sớm quen sự tồn tại của mình, Severus thường dụng tâm tạo ra một vài cơ hội tiếp xúc, làm vật nhỏ vô thức có thói quen thân thiết với mình. Không thể không nói, không có Lucius đề nghị mấy chủ ý bậy bạ, kĩ thuật theo đuổi của Severus lại tăng không ít.
Mỗi đêm trước khi ngủ có thể nghe vật nhỏ nói ngủ ngon, Severus cảm thấy thời gian này thực sự tuyệt vời.
Ngày nọ y tắm rửa xong, đang ngồi trên giường đọc sách, đột nhiên nghe thấy vật nhỏ trong phòng tắm ‘ai nha’ một tiếng, vội vàng buông sách vọt vào trong, kết quả nhìn thấy vòi hoa sen trên đầu vật nhỏ còn đang phun nước, vật nhỏ đang nhắm chặt mắt, đỉnh đầu toàn bọt xà bông đang đứng khá xa phạm vi nước phun, nhưng quần áo trên người đã ướt đẫm.
“Potter, sao vậy?” Severus đi qua tắt nước, ôn hòa hỏi.
“Lúc gội đầu bị bọt chảy vào mắt……” Vật nhỏ ủy khuất nói.
Severus không nói gì nhìn độ cao không với tới vòi phun, lấy khăn mặt lau nước trên mặt cậu, nhân tiện cũng lau bớt bọt xà bông trên đầu: “Được rồi, mở to mắt thử xem.
Vật nhỏ mở mắt, tròng mắt đầy tơ máu, thoạt nhìn rất đáng thương.
Severus lại nhúng ướt khăn lông, đè đầu cậu xuống, nhẹ nhàng xoa mắt: “Đừng nhắm mắt lại…. được rồi, còn đau không?”
Harry lẩm bẩm một tiếng: “Hình như không đau……”
Severus đặt khăn lau qua một bên, đưa tay vặn vòi sen, ra lệnh: “Xoay người lại.”
“A?” Vật nhỏ nghi hoặc chớp đôi mắt ngập tơ máu.
Severus trực tiếp đè đầu cậu xuống làm vật nhỏ khom thắt lưng: “Nhắm mắt lại.” Xác nhận vật nhỏ thực sự nhắm mắt mới bắt đầu gội đầu cho cậu.
Harry lúc này thực sự kinh ngạc, ngón tay thon dài luồn qua sợi tóc, lực đạo xoa nắn vừa phải, cảm giác vô cùng thoải mái. Bất quá làm cậu khiếp sợ không phải việc này, mà là ‘Snape giáo sư cư nhiên lại gội đầu cho mình’…… cậu thực hoài nghi mình đang nằm mơ.
Mãi đến khi Severus xả hết bọt xà bông, lại cầm khăn lông sát tóc cậu mới phản ứng, có chút nao núng rụt lui.
“Đừng nhúc nhích!” Bàn tay to của Severus chụp tới kéo cậu lại, vô cùng chuyên chú sát tóc.
Harry yên lặng tùy ý y xoa nắn trên đầu mình, đờ đẫn nhìn sàn nhà. Cậu thực sự không hiểu, Snape giáo sư vì cái gì lại tốt với mình như vậy? Khi nào lại biến về bộ dáng thực hung dữ như trước? Cậu thực ủy khuất, rất muốn rống to với nam nhân sau lưng: ‘Thầy đừng có đổi tới đổi lui như vậy được không, không cần tốt với em như vậy sau đó lại thu hồi triệt để!’
Nhưng mà cậu không dám, từ nhỏ cậu đã biết, rất nhiều chuyện cậu phải nhẫn nại, nếu không tình huống lại còn tệ hơn.
‘Quên đi’ Cậu nghĩ: ‘Giáo sư muốn làm gì thì cứ làm đi, cứ coi là trả nợ thay ba ba đi…..”
Tuy tự an ủi mình như vậy, nhưng đứa nhỏ vẫn nhịn không được muốn khóc. Cậu cúi đầu nhìn nước trên sàn nhà, nước mắt rơi xuống, nhanh chóng hòa tan trong dòng nước, lặng yên không một tiếng động.
Severus đứng phía sau nên cũng không phát hiện, sau khi lau tóc xong liền mở nước đầy bồn tắm lớn, mang theo ý cười nói: “Cậu Potter có cần ta tắm giúp không?”
“Dạ, cám ơn giáo sư, em tự mình tắm được.” Harry cúi đầu đáp lời.
Severus hài lòng ra ngoài, y cảm giác vật nhỏ dường như ngày càng không còn bài xích mình nữa, đây là hiện tượng tốt a.
Harry cởi quần áo ngồi vào bồn tắm, nhìn cánh cửa đóng kín ngẩn người. Một lát sau cậu co chân lên, áp trán mình lên đầu gối.
Đợi đến khi tắm xong ra ngoài, vẻ mặt cậu đã khôi phục bình thường, tuy ánh mắt có chút sưng đỏ, bất quá chính là vừa nãy bị dính bọt xà bông không phải sao?
“Ngủ ngon, giáo sư.” Harry nằm lên chiếc giường nhỏ của mình, nói chúc ngủ ngon với Severus, sau đó chui vào ổ chăn.
Severus nhìn cậu bọc mình thành một cái kén tằm, nhịn không được mỉm cười: “Đừng chôn đầu vào chăn, bây giờ còn chưa tới mùa đông.”
Vật nhỏ lẩm bẩm một tiếng, nhú đầu ra, trở mình đưa lưng về phía y.
Severus sung sướng đặt sách xuống, tắt đèn nằm xuống, nói một tiếng ngủ ngon sau đó chìm vào giấc ngủ.
Qua đi vài ngày, Severus phát hiện vật nhỏ không còn trốn tránh mình, mặc kệ là lúc đọc sách ngồi ở bên cạnh hay lúc dạy nấu độc dược cầm lấy tay cậu chỉ dẫn, vật nhỏ cũng không còn phản ứng co rúm lại.
Severus vô cùng vui sướng, theo y phân tích, biến hóa này từ sau khi giúp vật nhỏ gội đầu, vì thế y bắt đầu chủ động giúp vật nhỏ gội đầu mỗi ngày.
Harry cũng không biết y làm vật xuất phát từ thiệt tình hay vì mục đích khác, chính là vật nhỏ vẫn luyến tiếc điều tốt đẹp này, đồng thời áp lực cũng ngày càng tăng, bởi vì cậu không biết lúc nào Severus lại thu hồi lại. Vài ngày, vật nhỏ đã gầy đi một vòng, chút thịt dưỡng được trong kì nghỉ hè lại tiêu hết.
Severus cảm thấy kì quái, bởi vì vật nhỏ vẫn ăn ngày 3 bữa bình thường, làm việc nghỉ ngơi cũng hợp lí, thoạt nhìn cảm xúc cũng không sai, sao đột nhiên lại gầy như vậy? Vì thế y còn làm riêng một phần thuốc dinh dưỡng vị hoa quả cho Harry, nhưng vẫn không có kết quả.
Vì thế y vội vàng viết thư hỏi vợ chồng Malfoy cách chăm sóc đứa nhỏ, kết quả hai người nói vì Harry đang trưởng thành, đứa nhỏ lúc phát triển luôn nhìn có vẻ gầy một chút. Severus đánh giá, phát hiện Harry thật sự cao hơn, vì thế cũng an tâm.
Tử Thần Thực Tử vượt ngục vẫn chưa quơ được, sau khi trốn khỏi Azkaban liền không xuất đầu lộ diện, một chút động tĩnh cũng không có. Bất quá Dumbledore cùng Lockhart phu nhân đều cho rằng bọn họ đang chuẩn bị một hành động lớn, theo chỉ thị của Dumbledore, giáo sư cùng các bức họa, hồn ma ở Hogwarts đều phải cẩn thận đề phòng. Severus cảm giác rất phức tạp, y vừa hi vọng đám Tử Thần Thực Tử mau sa lưới, cùng lúc lại hi vọng Harry ở lại hầm lâu một chút.
Cứ như vậy thời gian lại chậm rãi trôi qua hơn một tháng.
Severus rốt cuộc cũng phát hiện Harry không thích hợp, vật nhỏ tựa hồ quá trầm mặc…. trước kia lúc học tập có vấn đề sẽ hỏi y, nhưng gần đây chỉ cùng Draco, Neville cùng hai người bạn Ravenclaw chúi đầu ở thư viện trường, thường xuyên về hầm rất muộn. Trước kia còn ngẫu nhiên cho y một nụ cười, chính là gần đây hoàn toàn không thấy vật nhỏ cười.
Y không khỏi suy nghĩ xem có phải mình làm gì đó không đúng, nhưng nghĩ mãi vẫn không được gì. Nhưng y không biết làm thế nào mở miệng, đành phải cố gắng ôn hòa hơn, nhưng cũng không thu được kết quả.
Bước qua tháng 10, thời tiết bắt đầu lạnh, tới gần lễ Halloween thì bên ngoài đã có tuyết rơi. Bởi vì Harry cao hơn một chút nên quần áo đã không còn vừa vặn, Severus thừa dịp vật nhỏ ngủ lấy số đo, sau đó gửi thư đặt hàng tới bà Malkin, vài ngày sau liền nhận được vài bộ quần áo mùa đông, đưa tới trước mặt Harry.
“Cho em sao?” Harry kinh ngạc hỏi.
Severus thấy cậu cuối cùng cũng có biểu tình rõ rệt, thở phào một hơi: “Ta thấy quần áo của ngươi cũng không còn vừa người, liền đặt mua vài món, lúc lên lớp mặc nhiều một chút.”
Harry im lặng hồi lâu mới khô khốc mở miệng: “Giáo sư, em có thể tự mua……”
Severus trực tiếp treo quần áo vào tủ, chỉ để lại một chiếc áo khoát màu lam nhạt, tự tay mặc vào cho Harry.
Harry im lặng thùy ý y loay hoay, cúi đầu nhìn sàn nhà.
Severus nhịn không được thở dài, kéo cậu tới ngồi xuống sô pha, như sợ cậu kinh hách nhẹ giọng hỏi: “Ngươi làm sao vậy?”
Vật nhỏ lắc đầu, mỉm cười: “Em không sao, giáo sư.”
Severus thật sự không còn cách nào, vừa không nhẫn tâm ép buộc, lại vừa lo lắng tình huống của cậu.
Hai người chìm trong bầu không khí im lặng thẳng tới khi đầu Dumbledore xuất hiện trong lò sưởi âm tường.
“Severus, ta cần anh tới văn phòng một chuyến, có việc cần thương lượng.” Lão nhân bỏ lại một câu sau đó biến mất.
Severus nhìn Harry vẫn im lặng như cũ, bất đắc dĩ đứng dậy bước vào lò sưởi.
Mỗi sáng sớm lúc thức dậy có thể nghe thấy vật nhỏ nói chào buổi sáng, Severus cảm thấy cuộc sống mình chưa bao giờ thoải mái như vậy. Bọn họ cùng nhau ăn bữa sáng, về bữa trưa và tối, xét thấy Harry vẫn cần trao đổi với bằng hữu nên phần lớn thường dùng bữa ở đại sảnh, tuy Severus thực sự ba bữa cơm chỉ có hai người, bất quá y cũng biết yêu cầu này có chút quá đáng.
Ban ngày hai người trao đổi cũng không nhiều, nhưng tới buổi tối, Severus sẽ dành ra chút thời gian để phụ đạo bài học cho Harry, sau đóhai người cùng nhau dành ra khoảng một, 2 giờ trong phòng độc dược, bất quá nhiều lúc vật nhỏ sẽ tự động xách băng ghế nhỏ tới ngồi một bên giúp y xử lý một ít dược liệu, thực ngoan ngoãn không làm phiền y. Tuy rằng hai người cũng không nói chuyện nhiều, nhưng không khí thực ấm áp. Về phần tiếp xúc chân tay, lại thường xuyên xảy ra, vì để vật nhỏ sớm quen sự tồn tại của mình, Severus thường dụng tâm tạo ra một vài cơ hội tiếp xúc, làm vật nhỏ vô thức có thói quen thân thiết với mình. Không thể không nói, không có Lucius đề nghị mấy chủ ý bậy bạ, kĩ thuật theo đuổi của Severus lại tăng không ít.
Mỗi đêm trước khi ngủ có thể nghe vật nhỏ nói ngủ ngon, Severus cảm thấy thời gian này thực sự tuyệt vời.
Ngày nọ y tắm rửa xong, đang ngồi trên giường đọc sách, đột nhiên nghe thấy vật nhỏ trong phòng tắm ‘ai nha’ một tiếng, vội vàng buông sách vọt vào trong, kết quả nhìn thấy vòi hoa sen trên đầu vật nhỏ còn đang phun nước, vật nhỏ đang nhắm chặt mắt, đỉnh đầu toàn bọt xà bông đang đứng khá xa phạm vi nước phun, nhưng quần áo trên người đã ướt đẫm.
“Potter, sao vậy?” Severus đi qua tắt nước, ôn hòa hỏi.
“Lúc gội đầu bị bọt chảy vào mắt……” Vật nhỏ ủy khuất nói.
Severus không nói gì nhìn độ cao không với tới vòi phun, lấy khăn mặt lau nước trên mặt cậu, nhân tiện cũng lau bớt bọt xà bông trên đầu: “Được rồi, mở to mắt thử xem.
Vật nhỏ mở mắt, tròng mắt đầy tơ máu, thoạt nhìn rất đáng thương.
Severus lại nhúng ướt khăn lông, đè đầu cậu xuống, nhẹ nhàng xoa mắt: “Đừng nhắm mắt lại…. được rồi, còn đau không?”
Harry lẩm bẩm một tiếng: “Hình như không đau……”
Severus đặt khăn lau qua một bên, đưa tay vặn vòi sen, ra lệnh: “Xoay người lại.”
“A?” Vật nhỏ nghi hoặc chớp đôi mắt ngập tơ máu.
Severus trực tiếp đè đầu cậu xuống làm vật nhỏ khom thắt lưng: “Nhắm mắt lại.” Xác nhận vật nhỏ thực sự nhắm mắt mới bắt đầu gội đầu cho cậu.
Harry lúc này thực sự kinh ngạc, ngón tay thon dài luồn qua sợi tóc, lực đạo xoa nắn vừa phải, cảm giác vô cùng thoải mái. Bất quá làm cậu khiếp sợ không phải việc này, mà là ‘Snape giáo sư cư nhiên lại gội đầu cho mình’…… cậu thực hoài nghi mình đang nằm mơ.
Mãi đến khi Severus xả hết bọt xà bông, lại cầm khăn lông sát tóc cậu mới phản ứng, có chút nao núng rụt lui.
“Đừng nhúc nhích!” Bàn tay to của Severus chụp tới kéo cậu lại, vô cùng chuyên chú sát tóc.
Harry yên lặng tùy ý y xoa nắn trên đầu mình, đờ đẫn nhìn sàn nhà. Cậu thực sự không hiểu, Snape giáo sư vì cái gì lại tốt với mình như vậy? Khi nào lại biến về bộ dáng thực hung dữ như trước? Cậu thực ủy khuất, rất muốn rống to với nam nhân sau lưng: ‘Thầy đừng có đổi tới đổi lui như vậy được không, không cần tốt với em như vậy sau đó lại thu hồi triệt để!’
Nhưng mà cậu không dám, từ nhỏ cậu đã biết, rất nhiều chuyện cậu phải nhẫn nại, nếu không tình huống lại còn tệ hơn.
‘Quên đi’ Cậu nghĩ: ‘Giáo sư muốn làm gì thì cứ làm đi, cứ coi là trả nợ thay ba ba đi…..”
Tuy tự an ủi mình như vậy, nhưng đứa nhỏ vẫn nhịn không được muốn khóc. Cậu cúi đầu nhìn nước trên sàn nhà, nước mắt rơi xuống, nhanh chóng hòa tan trong dòng nước, lặng yên không một tiếng động.
Severus đứng phía sau nên cũng không phát hiện, sau khi lau tóc xong liền mở nước đầy bồn tắm lớn, mang theo ý cười nói: “Cậu Potter có cần ta tắm giúp không?”
“Dạ, cám ơn giáo sư, em tự mình tắm được.” Harry cúi đầu đáp lời.
Severus hài lòng ra ngoài, y cảm giác vật nhỏ dường như ngày càng không còn bài xích mình nữa, đây là hiện tượng tốt a.
Harry cởi quần áo ngồi vào bồn tắm, nhìn cánh cửa đóng kín ngẩn người. Một lát sau cậu co chân lên, áp trán mình lên đầu gối.
Đợi đến khi tắm xong ra ngoài, vẻ mặt cậu đã khôi phục bình thường, tuy ánh mắt có chút sưng đỏ, bất quá chính là vừa nãy bị dính bọt xà bông không phải sao?
“Ngủ ngon, giáo sư.” Harry nằm lên chiếc giường nhỏ của mình, nói chúc ngủ ngon với Severus, sau đó chui vào ổ chăn.
Severus nhìn cậu bọc mình thành một cái kén tằm, nhịn không được mỉm cười: “Đừng chôn đầu vào chăn, bây giờ còn chưa tới mùa đông.”
Vật nhỏ lẩm bẩm một tiếng, nhú đầu ra, trở mình đưa lưng về phía y.
Severus sung sướng đặt sách xuống, tắt đèn nằm xuống, nói một tiếng ngủ ngon sau đó chìm vào giấc ngủ.
Qua đi vài ngày, Severus phát hiện vật nhỏ không còn trốn tránh mình, mặc kệ là lúc đọc sách ngồi ở bên cạnh hay lúc dạy nấu độc dược cầm lấy tay cậu chỉ dẫn, vật nhỏ cũng không còn phản ứng co rúm lại.
Severus vô cùng vui sướng, theo y phân tích, biến hóa này từ sau khi giúp vật nhỏ gội đầu, vì thế y bắt đầu chủ động giúp vật nhỏ gội đầu mỗi ngày.
Harry cũng không biết y làm vật xuất phát từ thiệt tình hay vì mục đích khác, chính là vật nhỏ vẫn luyến tiếc điều tốt đẹp này, đồng thời áp lực cũng ngày càng tăng, bởi vì cậu không biết lúc nào Severus lại thu hồi lại. Vài ngày, vật nhỏ đã gầy đi một vòng, chút thịt dưỡng được trong kì nghỉ hè lại tiêu hết.
Severus cảm thấy kì quái, bởi vì vật nhỏ vẫn ăn ngày 3 bữa bình thường, làm việc nghỉ ngơi cũng hợp lí, thoạt nhìn cảm xúc cũng không sai, sao đột nhiên lại gầy như vậy? Vì thế y còn làm riêng một phần thuốc dinh dưỡng vị hoa quả cho Harry, nhưng vẫn không có kết quả.
Vì thế y vội vàng viết thư hỏi vợ chồng Malfoy cách chăm sóc đứa nhỏ, kết quả hai người nói vì Harry đang trưởng thành, đứa nhỏ lúc phát triển luôn nhìn có vẻ gầy một chút. Severus đánh giá, phát hiện Harry thật sự cao hơn, vì thế cũng an tâm.
Tử Thần Thực Tử vượt ngục vẫn chưa quơ được, sau khi trốn khỏi Azkaban liền không xuất đầu lộ diện, một chút động tĩnh cũng không có. Bất quá Dumbledore cùng Lockhart phu nhân đều cho rằng bọn họ đang chuẩn bị một hành động lớn, theo chỉ thị của Dumbledore, giáo sư cùng các bức họa, hồn ma ở Hogwarts đều phải cẩn thận đề phòng. Severus cảm giác rất phức tạp, y vừa hi vọng đám Tử Thần Thực Tử mau sa lưới, cùng lúc lại hi vọng Harry ở lại hầm lâu một chút.
Cứ như vậy thời gian lại chậm rãi trôi qua hơn một tháng.
Severus rốt cuộc cũng phát hiện Harry không thích hợp, vật nhỏ tựa hồ quá trầm mặc…. trước kia lúc học tập có vấn đề sẽ hỏi y, nhưng gần đây chỉ cùng Draco, Neville cùng hai người bạn Ravenclaw chúi đầu ở thư viện trường, thường xuyên về hầm rất muộn. Trước kia còn ngẫu nhiên cho y một nụ cười, chính là gần đây hoàn toàn không thấy vật nhỏ cười.
Y không khỏi suy nghĩ xem có phải mình làm gì đó không đúng, nhưng nghĩ mãi vẫn không được gì. Nhưng y không biết làm thế nào mở miệng, đành phải cố gắng ôn hòa hơn, nhưng cũng không thu được kết quả.
Bước qua tháng 10, thời tiết bắt đầu lạnh, tới gần lễ Halloween thì bên ngoài đã có tuyết rơi. Bởi vì Harry cao hơn một chút nên quần áo đã không còn vừa vặn, Severus thừa dịp vật nhỏ ngủ lấy số đo, sau đó gửi thư đặt hàng tới bà Malkin, vài ngày sau liền nhận được vài bộ quần áo mùa đông, đưa tới trước mặt Harry.
“Cho em sao?” Harry kinh ngạc hỏi.
Severus thấy cậu cuối cùng cũng có biểu tình rõ rệt, thở phào một hơi: “Ta thấy quần áo của ngươi cũng không còn vừa người, liền đặt mua vài món, lúc lên lớp mặc nhiều một chút.”
Harry im lặng hồi lâu mới khô khốc mở miệng: “Giáo sư, em có thể tự mua……”
Severus trực tiếp treo quần áo vào tủ, chỉ để lại một chiếc áo khoát màu lam nhạt, tự tay mặc vào cho Harry.
Harry im lặng thùy ý y loay hoay, cúi đầu nhìn sàn nhà.
Severus nhịn không được thở dài, kéo cậu tới ngồi xuống sô pha, như sợ cậu kinh hách nhẹ giọng hỏi: “Ngươi làm sao vậy?”
Vật nhỏ lắc đầu, mỉm cười: “Em không sao, giáo sư.”
Severus thật sự không còn cách nào, vừa không nhẫn tâm ép buộc, lại vừa lo lắng tình huống của cậu.
Hai người chìm trong bầu không khí im lặng thẳng tới khi đầu Dumbledore xuất hiện trong lò sưởi âm tường.
“Severus, ta cần anh tới văn phòng một chuyến, có việc cần thương lượng.” Lão nhân bỏ lại một câu sau đó biến mất.
Severus nhìn Harry vẫn im lặng như cũ, bất đắc dĩ đứng dậy bước vào lò sưởi.