Đương nhiên cô biết Malfoy là gay. Sau cuộc chiến có tin Malfoy hẹn hò với đàn ông, ồn ào huyên náo một thời gian dài nhưng cô chưa từng nghĩ Malfoy và Harry… Chẳng lẽ Malfoy…
Nhưng Blaise nhanh hơn cô, anh bình luận,
“Cậu nên may mắn cậu không có thời gian, hoàn toàn là lãng phí thời gian, xét thấy vài năm ghi lại, cậu ta khẳng định là thẳng.”
“Cũng không thể cản trở tôi thưởng thức,” Draco nhún vai, “Trong chiến tranh luôn luôn cần phóng thích áp lực, cậu có biết.”
Lúc này Draco mới chú ý tới Hermione trợn tròn mắt, thật có lỗi cười cười, “Khó được gặp bạn cũ nên ôn chuyện một chút, hay cô có việc gấp? Nếu đúng vậy chúng ta có thể lập tức nói chuyện cô cần ủy thác.”
Hermione nghẹn một hai giây, nhịn không được hỏi một đề tài,
“Anh nói… Lúc trước anh gia nhập hội phượng hoàng, nguyên nhân luôn đối nghịch với Harry là…”
“Draco muốn đuổi theo Harry.” Blaise cướp thay Draco trả lời, còn chọn từ văn nhã.
“Không có.” Quả nhiên Draco nhướng mày kháng nghị, “Nhiều lắm chính là muốn dụ dỗ anh ta mà thôi, chỉ vài buổi tối. Trên thực tế cũng coi như giúp anh ta, khi đó tôi đã biết Ginny không thích hợp Potter, cô ta quá mẫn cảm đố kỵ nhưng thần kinh Potter rất thô. Sự thật chứng minh, chiến tranh chấm dứt, bọn họ cũng xong.”
Vì sao Draco nhắc tới Ginny?
Mọi người đều biết khi đó Ginny vẫn là bạn gái Harry.
Hermione há miệng thở dốc, “Cho nên anh không phải nhìn Harry không vừa mắt?”
“A đương nhiên tôi không vừa mắt, trăm ngàn đừng hoài nghi.” Draco nhẹ nhàng phất tay, “Potter 6 năm đều không để ý tới tôi, có cơ hội tôi phải tìm chút phiền toái cho anh ta, đó là điều phải làm, như thế nào? Cô rất quan tâm?” Rồi Draco khôn khéo mỉm cười, “Tôi không thể không đoán cô là vì chuyện Potter tới cửa đúng không?”
Hermione cảnh giới, “Anh thử tôi?”
“Tôi sẽ dùng nó ở chỗ cần.” Draco nói.
“Người nghèo giàu có nhất Anh, hiện tại mỗi người đều biết, mà nếu là đến từ bộ pháp thuật ủy thác, cô cũng không cần hẹn trước qua Green, chuyện này không quá khó đoán.”
Draco cũng không cho rằng nhà Weasley có đủ tài sản cần dùng đến công ty cố vấn tài vụ. Đến tuổi này, cái gì nên nói cái gì nói không nên nói, đắn đo là trụ cột.
Hermione mím môi, cô không nghĩ nhanh như vậy thuyết minh ý đồ đến khi cô còn không xác định thích hợp ủy nhiệm không, kết quả là cô bị thử trước.
Nhưng những lời nói mới rồi bị cong ba bốn lần đúng là đã xây dựng không khí ôn chuyện.
Đồng thời bên trong cũng giấu diếm nhắc tới một tin tức là trong chiến tranh bọn họ cũng có thể hợp tác huống chi là hiện tại hòa bình?
Hướng phương hướng này bị ám chỉ, cuối cùng Hermione vẫn thừa nhận,
“Đúng vậy, tình trạng tài vụ của Harry bị mấy người quản lí trước làm hỏng, cậu ta còn không nói được mình có mấy cái vòm, cậu ấy cần một người quản lí quyết đoán, giúp cậu ấy cứu lại hết thảy.”
“Trước đó, nếu cô không ngại lộ ra, tôi thật sự tò mò Potter làm gì mà thành như vậy? Cho dù là quản lí kém cỏi nhất, khi ký kết chú trung thành, sao có khả năng cầm tiền lẩn trốn? Chẳng lẽ Potter cũng không làm vậy?” Blaise nhịn không được xen mồm hỏi.
Hermione đen mặt chịu đựng tức giận nói, “Theo như Harry nói, cậu ấy còn không biết cần làm vậy, không ai đề cập với cậu ấy, cho tới nay, cậu ấy đều giao chìa khóa ra…”
“Oa.” Draco vui vẻ nói,”Cậu ta có thể kéo dài tới hiện tại mới gặp chuyện không may coi như là Merlin phù hộ.”
Vẻ mặt Blaise cũng là không thể tin, “Nhưng sao cô lại muốn tìm đến Draco? Cho dù là Gringotts đề cử, cô sẽ không sợ Draco âm thầm làm Potter gặp phiền toái? Cô nên biết trong cuộc chiến bọn họ luôn cãi nhau.”
“Hey, không thể nói như vậy.” Draco không đồng ý nhìn Blaise, “Tôi là công tư rõ ràng, cho dù khi còn ở hội phượng hoàng, nếu đi làm nhiệm vụ, tôi cũng không vì vậy kéo Potter.”
“Nhiều lắm chính là châm chọc rối tinh rối mù?” Blaise nhớ lại.
“Tiếc nuối là Potter chỉ nghe ra một nửa.” Draco ghét bỏ bĩu môi.
Một nửa khác có liên quan tới dụ hoặc Potter nghe không hiểu.
“Harry cũng nói như vậy.” Lúc này Hermione không đầu không đuôi toát ra một câu, thấy hai người vẻ mặt dấu chấm hỏi nhìn mình,cô giải thích, “Tôi nhớ rõ khi đó Ron cũng từng lo lắng khi hai người đi làm nhiệm vụ… Nhưng Harry có nói qua anh sẽ chỉ tìm phiền toái khi không làm nhiệm vụ, đừng lo.”
Draco nghe vậy thì cười tủm tỉm, “A, Potter từng nói vậy?”
Blaise nhìn sắc mặt Draco sáng lên thì xem thường, “Có lẽ cô không nên nói cho cậu ta, Granger, nếu cậu thật sự lo lắng giao chuyện Potter cho cậu ta.”
“Như thế nào?” Hermione không hiểu.
Nhưng Draco tựa hồ biết ý Blaise, anh nói, “Đương nhiên không thành vấn đề, cậu lo lắng cái gì Blaise, tôi cũng không ra tay với khách.”
“Đó là vì bọn họ cũng không hợp khẩu vị của cậu.” Blaise nhắc nhở, “Cậu đã oán giận rất nhiều lần.”
“Nghiêm khắc mà nói Potter cũng không hợp khẩu vị của tôi.” Draco nhún vai, “Khác khi còn chiến đấu, hiện tại tôi theo đuổi quan hệ lâu dài ổn định, chỉ có ngu ngốc mới đi khiêu chiến thẳng nam. Cho nên đừng lo lắng, tôi cũng sẽ không tùy tiện động hoàng kim nam hài của cô,” Câu sau là Draco quay đầu nói với Hermione.
Hermione chớp mắt không xác định Malfoy nói có hứng thú với Harry là thật là giả nhưng trong đầu cô lúc này rất nhanh lướt qua danh sách bạn gái mấy năm qua của Harry, một chuỗi rất dài, cô nói, “… Với tình trạng của Harry, đây là chuyện tôi không lo lắng nhất, thật đó.”
“Vậy thật tiếc nuối, không phải sao?” Draco thở dài.
Vì thế Hermione làm việc cực hữu hiệu xác nhận ý nguyện của Malfoy, điều kiện tiên quyết là năng lực chuyên nghiệp có Green xác nhận, cô cũng không lo lắng, đương thiên ngay buổi sáng đó chọn Malfoy làm quản lí tài vụ mới nhất cho Harry.
Sau đó bọn họ ký tên vào văn bản khế ước pháp thuật, cũng lấy Blaise làm nhân chứng, Draco và Hermione ký kết chú ngữ trung thành.
Khi Draco và Hermione bắt tay hợp tác vui vẻ thì vang lên tiếng đập cửa, còn rất vang dội hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Draco và Blaise liếc nhau, bọn họ cũng biết lúc này sẽ không có cuộc hẹn trước nào, sao còn có khách tới? Draco đứng lên tính đi mở cửa. Mặc kệ như thế nào, lễ phép đón khách đều là chuyện quan trọng nhất.
Nhưng lúc này cánh cửa lần thứ hai không đợi chủ nhân đồng ý bị mở ra. Một cái đầu nhỏ màu bạch kim ló vào, nghiêng bên nọ nghiêng bên kia nhìn tình trạng bên trong văn phòng.
Draco vừa thấy cái đầu kia thì hỏi, “Scor?”
Cậu bé đằng sau cửa quay sang nhìn anh rồi đẩy cửa ra chạy tới, “Cha—”
Draco ngồi xổm xuống ôm lấy đạn pháo nhỏ màu vang không mời mà đến này, “Sao giờ này lại ở đây, không phải đang ở đi học sao? Sao tới đây?”
“Hôm nay tan học sớm, em nói với thầy muốn đến đây tìm cha – anh trai, thầy dùng Floo mang em đến chỗ bác quản lý tầng 1.” Scor nhu thuận trả lời rồi tò mò nhìn vị nữ tính duy nhất trong phòng, “Em làm ồn sao?”
Hermione kinh ngạc nhìn.
Không phải Malfoy nói mình là gay sao?
“Không.” Draco phủ nhận rồi bổ sung, “Lần sau còn như vậy thì nhờ thầy dùng gương hai mặt cho anh biết, anh đi đón hiểu chưa?”
“Em có thể tự về, không cần đón.” Scor nhăn mặt, “Em đã 6 tuổi, đã trưởng thành.”
“Nhưng không tốt hiểu không? Có khách là ông, nhìn thấy một cậu bé đáng thì sẽ không thở nổi.” Draco không phụ trách nhiệm nói bừa rồi dắt cậu bé đến sô pha.
“Dạ.” Scor gật gật đầu, trèo lên sô pha ngồi rồi không được tự nhiên vặn vẹo, cậu di di mông, hình như ngồi vào cái gì đó. Cậu cúi đầu tìm tìm, rút ra một cây gì đó thật dài và cứng rắn, cậu hỏi, “Đây là cái gì?”
Mọi người đều kinh ngạc, vì đó là giả phân thân Draco không cẩn thận quên ở sô pha.
Draco nhanh chóng đoạt lại, vứt nó cho Blaise, “Không có gì, Blaise luôn vứt loạn đồ chơi!”
Blaise nhận được thì luống cuống tay chân nhét thứ kia vào trường bào.
Scor tiếc nuối nhìn chú Blaise, “Thói quen này rất tệ, cháu đã sửa được, chú Blaise còn chưa sửa được sao?”
Draco nhìn Blaise dựng thẳng lông mi kháng nghị thì chạy nhanh nói sang chuyện khác, “Khụ,Scor, em đã quên lễ phép sap? Nơi này còn một dì, lễ phép đâu?”
“A, xin lỗi…” Scor lập tức trượt xuống ghế rồi cậu lễ phép cúi đầu nói, “Buổi trưa vui vẻ, cháu là Scorpius Malfoy, năm nay 6 tuổi, thật vui được biết dì.”
Hermione nhìn cậu bé đáng yêu ngũ quan tương tự Malfoy, tuy rằng rất muốn hỏi một gay sao lại có con trai [trong đầu cô đã hiện lên vô số kịch tình cẩu huyết], nhưng hiển nhiên không thích hợp nói trước mặt một đứa trẻ cho nên cô đơn giản đáp lại, “Xin chào, dì là Hermione Granger Weasley, thật vui khi biết cháu.”
Scor đáng yêu cười cười rồi lại bò lại sô pha quay đầu vui vẻ nói với Draco, “Cha – anh trai có bạn gái sao?”
“Không, chuyện đó để lại cho em cố gắng, vị này là cái một người bạn cũ.” Draco vẻ mặt ghét bỏ rồi hỏi, “Hơn nữa sao gọi cha rồi gọi anh trai?”
Scor vô tội nói, “Cha nói nói nếu cạnh anh có một dì thì nên gọi là anh trai, nếu là một chú thì gọi anh là cha.
“Ba còn chưa buông tha sao?” Draco nói, “Vậy nếu có cả chú và dì thì sao?”
“Vậy thì anh dán trên ngườiai.” Scor gật đầu bổ sung.
Nghe thế Hermione hỏi,
“Cái kia,Malfoy, Scorpius là…?”
“Em trai.”
“Cha!”