Snape mua cho Ngu Đạt nguyên bộ vạc bao gồm các loại chất liệu —— vạc thiếc, vạc thạch anh, vạc ni-ken, vạc đá hoa cương, vạc gang…
Thời điểm Ngu Đạt nhìn thấy những cái vạc được thu nhỏ lại bằng bàn tay đang chất thành một đống ở một góc liền bị chấn động rồi.
Ngoài ra còn có nguyên bộ muôi quấy.
“Giáo sư… Chuyện này…” Ngu Đạt không biết làm sao nhìn Snape giáo sư.
“Không cần khách khí.” Snape giáo sư lạnh nhạt nói, “Tương lai cậu muốn làm trợ thủ của ta, chuẩn bị những cái này là việc cần làm.”
Ngu Đạt yên lặng không nói gì.
Thế nhưng đây cũng quá là nhiều.
Cậu chỉ là một người mới học a, thật sự không phải đại sư thuật luyện kim có trình độ thâm hậu đối với luyện kim thuật mà giáo sư Snape tưởng tượng.
Ngu đạt nuốt nước miếng một cái, trong nháy mắt cảm thấy áp lực tăng gấp bội.
Làm sao bây giờ?
Ngu đạt đau đầu lên, nếu như bị giáo sư phát hiện cậu là một cái người ngu ngốc?
Tưởng tượng một chút cái nhìn nghiêm khắc của vị giáo sư này, còn có tính cách không chút lưu tình…
Ta còn có thể sống sao?
Ngu đạt đều muốn khóc.
Bây giờ cũng chỉ có nhắm mắt, gắng gượng.
Những cái đó là do tác dụng của hệ thống ở trong thế giới ma thú của cậu, hơn nữa nếu luyện kim thuật hiện thực hóa, như vậy dự theo hướng phát triển của thế giới ma thú, tóm lại là sẽ không sai.
Ngu Đạt hít thở sâu mấy cái, lấy ra hai trăm phần trăm sức mạnh cùng nhiệt tình, cậu không muốn có lỗi với bộ vạc xa hoa này của giáo sư Snape!
Chuyện đến nước này cũng không thể không lấy ra nhiều thứ hơn để đối phó.
“Giáo sư Snape, em vô cùng cảm kích sự giáo dục nghiêm túc của ngài, ” Ngu Đạt quay về Snape nói “Làm trao đổi, em đồng ý đem một vài phương pháp phối chế nói cho giáo sư, đồng thời cung cấp một ít vật liệu tương ứng.”
Giáo sư Snape bởi vì những lời này của cậu, lông mày bỗng nhiên nhướng lên.
“Ồ?” Snape thật bất ngờ, hắn vì là Ngu Đạt làm những này hoàn toàn cũng chỉ là bởi vì tương lai có thể sẽ mạnh mẽ nghiền ép cái này duy nhất trợ thủ, nhưng không nghĩ tới sẽ thu được thu hoạch bất ngờ.
Bất quá theo nguyên tắc xử sự của Slytherin, hắn sẽ không chủ động đẩy ra chỗ tốt từ trên trời rơi xuống, Snape nhìn dáng vẻ cảm động của Ngu Đạt, im lặng không nói gì.
Ngu Đạt từ túi đeo trong game của mình lấy ra 8 phần động nhiên sinh mệnh, 8 phần nấm sương mù Azshara, 8 phần ánh hoàng hôn chiều Molly, cộng thêm một cái bình thủy tinh.
Cậu đem những thứ đồ này phóng tới bục công tác, nói với Snape vẫn đang nhìn chăm chú vào mấy đồ vật mà cậu vừa mới lấy ra: “Những này chính là Thần Long tâm trí thuốc nước toàn bộ vật liệu, phân biệt là động nhiên sinh mệnh, nấm sương mù Azshara, ánh sáng hoàng hôn Molly. Này ba loại vật liệu tỉ lệ là 1:1:1, chứa đựng loại này dược nhất định phải là bình thủy tinh.”
“Đây là đương nhiên.” Snape giáo sư không khỏi tiến đến gần Ngu Đạt. Tất nhiên là phải dùng bình thủy tinh để chứa những độc dược cao cấp như thế này.
Ngu Đạt đứng sang bên cạnh một bước, đem vị trí tặng cho hắn.
Lúc Snape thật lòng quan sát những tài liệu này, đồng thời Ngu Đạt cũng nhìn chúng nó.
Động nhiên sinh mệnh phát ra ánh sáng màu xanh bụi lập lòe, đỉnh nấm sương mù Azshara có màu xanh lam và những lông xù nhỏ màu xanh lục ở trên chóp nấm, ánh sáng hoàng hôn Molly là một đóa hoa màu tím diễm lệ.
Tâm tình giáo sư Snape nhìn qua rất kích động, nhưng là hắn không có tùy tiện tiếp cận chúng nó.
Hắn lấy ra đũa phép của mình, dùng một cái thần chú đo lường, bước đầu phán đoán ra được chúng nó đều không có độc.
Làm hắn bất ngờ chính là những tài liệu này đều ẩn chứa vật chất ma pháp mạnh mẽ.
Hắn vung vẩy đũa phép, những vật liệu độc dược liền bay lên, Snape không có tùy ý chúng nó bại lộ ở trong không khí, trái lại là triệu hoán ba cái bình thủy tinh không đựng gì, đem chúng nó phân biệt bỏ vào.
Cứ việc Snape có mãnh liệt kích động, muốn lập tức triển khai nghiên cứu đối với những tài liệu độc dược này, nhưng là mục đích hôm nay cũng không phải cái này.
Tự chủ của đại sư độc dược là cực kỳ mạnh mẽ.
Hắn dùng đũa phép chỉ huy ba cái bình để lên trên giá rồi quay đầu nhìn về Ngu Đạt nói: “Cảm tạ sự hào hiệp của MR. Ngu.”
Ngu Đạt do dự một chút, nói rằng: “Giáo sư, nếu như có thể, ngài có thể gọi em là Y Đạt.”
“Y Đạt” Snape giáo sư gật đầu một cái, “Như vậy… Cậu cũng có thể gọi ta Severus.”
“Được rồi, Severus.” Ngu Đạt nở nụ cười.
Cuối cùng cũng coi như là cùng vị giáo sư nghiêm túc này có một chút tiến triển ở phương diện giao tình cá nhân đi?
Ngu Đạt hơi hơi an tâm một chút, chỉ mong những cảm tình ở phương diện tư nhân này sẽ giúp cho mình ở tương lai bộc lộ ra sự ngu dốt về độc dược sẽ không bị chán ghét quá thảm.
“Các loại dược liệu phép thuật của các cậu có thể ở thế giới này trồng thành công sao?” Snape rất có lòng tham nói rằng.
Tuy rằng hắn không có hỏi qua Ngu Đạt từ bên kia mang tới bao nhiêu đồ vật, thế nhưng nghĩ đến những thứ đó cũng sẽ không là vô cùng vô tận, tổng là có một ngày sẽ tiêu hao hầu như không còn.
“…” Ngu Đạt không nói gì, cậu suy nghĩ một chút nói rằng: “Em nghĩ đây là không thể, thế giới của em có các loại nguyên tố phép thuật mãnh liệt hơn so với thế giới này. Huống hồ, hoàn cảnh sinh trưởng của mỗi một loại sinh vật đều vô cùng nghiêm khắc. Chúng nó cần khoáng vật chất, khí hậu, khó nhất chính là nguyên tố phép thuật dồi dào.”
Ngu Đạt một phen nói linh tinh này, nghe tới lại vô cùng chuyên nghiệp.
Giáo sư Snape rõ ràng là bị cậu doạ, ánh mắt của hắn xem ra rất thất vọng.
“Huống hồ, những vật liệu phép thuật này em đều là từ các trong tay các thương nhân mua, không phải chính em hái.” Ngu Đạt thêm một bước đoạn tuyệt ý nghĩ sinh sôi nảy nở của giáo sư Snape, “Vì lẽ đó, bọn chúng đều là trải qua gia công, tỷ lệ có thể sống là vô cùng vô cùng thấp. Có cái căn bản cũng không có rễ cây, thậm chí nhiều hơn chính là làm khô.”
Lần này ý tưởng kia của Snape xem như là triệt để bị bỏ đi.
Dù sao hắn là một cái đại sư độc dược, tiếp xúc vật liệu so với Ngu Đạt còn muốn nhiều hơn. Hắn biết rõ lời nói của Ngu Đạt đều rất có đạo lý.
“Như vậy, chúng ta bắt đầu buổi dạy ngày hôm nay.” Snape giáo sư nghiêm mặt, tiến vào trạng thái giảng bài.”Ngày hôm nay chúng ta muốn học tập chính là bổ huyết tề.”
Ngu đạt kinh ngạc một chút.
Cứ việc cậu mờ mịt như thế nào đi nữa, cũng biết này không phải trình tự dạy học bình thường.
Không phải bắt đầu từ đơn giản nhất sao?
Huống chi, trước kia cậu có mua một số sách cũ của học sinh đã tốt nghiệp, tìm ra một quyển sách giáo khoa sơ cấp độc dược.
Bên trong quyển sách kia nhưng là không có loại bổ huyết tề này!
“Không cần thất thần!” Âm thanh của giáo sư Snape đột nhiên lớn lên, hắn đối với việc Ngu Đạt không tập trung chú ý bất mãn, nghiêm khắc nói.
Ngu đạt trong lòng cả kinh, gấp rút nói: “Xin lỗi giáo sư! Em chỉ là đang thắc mắc tại sao không phải là ngững độc dược ở cấp độ nhập môn.”
“…” Giáo sư kỳ quái liếc mắt nhìn cậu, nói rằng: “Lấy trình độ của cậu, ta cho rằng bổ huyết tề đã đủ nhập môn.”
Ngu Đạt trong lòng 囧.
Trước kia cậu vẫn lấy thân phận là học sinh để tự xưng, đối phương lại hoàn toàn cho rằng cậu khiêm tốn!
Ngu Đạt căn bản cũng không có biện pháp sửa lại nhận thức của đối phương, chỉ có thể chịu hậu quả của việc hiểu lầm.
Giáo sư là thật không có đem Ngu Đạt trở thành một người không có chút kiến thức cơ sở nào để giáo dục, trái lại hắn còn coi cậu là một cái cao thủ của một hệ thống độc dược khác, hắn thậm chí cho rằng chỉ cần nói cho Ngu Đạt một ít công cụ ứng dụng còn có một chút kỹ xảo, Ngu Đạt là có thể nắm giữ rất tốt cách chế tạo độc dược của thế giới này.
Snape nhấc lên vạc, để Ngu Đạt cũng nhấc lên một cái ở bên cạnh hắn.
Snape giáo sư làm một bước, ra hiệu Ngu Đạt theo làm một bước.
Ngu đạt lạ lẫm làm theo từng động tác của hắn, cứ việc cậu đã đủ cẩn thận.
Nhưng là cuối cùng phẩm chất của thuốc bổ huyết ngao chế ra vẫn chênh lệch rất nhiều.
Snape giáo sư nhíu mày có thể kẹp chết muỗi.
REVIEW 17
Theo số lần sử dụng phi lộ ngày càng nhiều, kinh nghiệm của Ngu Đạt cũng càng nhiều, rốt cuộc cũng học được làm sao không tiếp đất bằng tư thế lăn.
Lần này mặc dù là đi ra một cách xiêu vẹo thế nhưng vẫn tính là hai chân chạm đất một cách một cách bình an.
Số 19 đường Spinner’End là lần đầu tiên Ngu Đạt tới, cũng là lần đầu tiên Ngu Đạt nghe nói.
Cậu nhìn xung quanh nơi này.
Đây tựa hồ là phòng khách cùng phòng đọc kết hợp lại cùng một chỗ, giá sách cao đến tận trần nhà chật ních những quyển sách dầy cộp.
Ghế tựa theo phong cách cổ xưa, còn có chiếc thảm đã phia màu.
Ánh đèn trong phòng khách vẫn tính là sáng rõ.
Vào lúc Ngu Đạt đang nhìn xung quanh để đánh giá, âm thanh của Snape đột nhiên vang lên:” Cậu đến muộn.”
Ngu Đạt sợ hết hồn, cậu quay đầu, mới phát hiện vị giáo sư này đang đứng ở một góc của ngôi nhà. Vị trí kia mặc dù không phải là thực bí mật, nhưng nếu đi ra từ trong lò sưởi thì sẽ không chú ý tới bên đó có một người, nơi đó thuộc về điểm mù của mắt.
“Rất xin lỗi, giáo sư” Ngu Đạt xin lỗi:” Bởi vì ngài không có nói sớm, nên em chần chờ một chút.”
Giáo sư Snape đúng là không có trách cứ cậu, ngược lại lại hờ hững gật đầu một cái, nói một câu:” Bảo trì lại tính cảnh giác của cậu, điều này rất quan trọng.”
Dứt lời hắn xoay người đi về phía phòng khách, quay về phía cậu nói rằng:” Di động bước chân của cậu, đừng có đứng ngơ ngác ở đấy, đuổi kịp!”
Ngu Đạt nhếch miệng lên một cái.
Nhìn ra tâm tình của vị giáo sư này không mấy vui vẻ.
Từ khi bắt đầu ở chung đến nay, Ngu Đạt cứ việc là chưa từng cùng giáo sư nói chuyện phiếm một lần, nhưng là từ trong tiếp xúc phát hiện được thời điểm tâm tình của vị giáo sư không thích nói chuyện này không tốt, lời nói lại càng lời ít mà ý nhiều, ngữ khí cũng sẽ rất không thân thiện.
Giao tình của hai người vẫn chưa đến mức khiến cho Ngu Đạt tìm hiểu vì sao tâm tình của đối phương không tốt, vì lẽ đó Ngu Đạt cũng chỉ có thể đàng hoàng theo sau, cầu khẩn vị này sẽ không bùng nổ đến trên người cậu.
Giáo sư Snape dẫn cậu đến một căn phòng khác ở tầng một, gian phòng này cũng không phải rất lớn, bên trong chứa đầy các loại chai lọ lỉnh kỉnh cùng các loại công cụ ngao chế độc dược mà Ngu Đạt đã từng nhìn thấy ở văn phòng giáo sư Snape trước kia.
Có thể thấy vì giảng bài giáo sư đem cái bục chuyên môn ngao chế độc dược thu thập qua, tất cả mọi thứ đều sạch bong, chỉnh tề.
Ngoài ra đây là lần đầu tiên Ngu Đạt nhìn thấy các loại vật liệu để ngao chế độc dược.
Đó là một cái giá giống như ở trong các nhà thuốc đông y được phân chia ra làm rất nhiều ngăn, chỉ có điều không giống là những vật liệu đều được chứa trong bình thủy tinh.
Bên trên bình thủy tinh cũng không có dán nhãn thế nên Ngu Đạt cũng không biết được những cái vật liệu kia rốt cuộc là thứ gì, nhưng chúng quả thực là quái dị.
Ngu Đạt nhìn chằm chằm không chớp mắt, giáo sư Snape theo tầm mắt của cậu nhìn theo, nói:” Không có chuyện gì tốt nhất cậu không nên di chuyển chúng nó.”
“Được rồi, giáo sư” Ngu Đạt quay đầu nhìn hắn.
Vận dụng ma lực hàng ngày Ngu Đạt đã học tập gần đủ rồi nên giáo sư kiểm tra một chút cũng coi như xong việc.
“Bắt đầu từ hôm nay ta sẽ dạy cậu ngao chế độc dược” Giáo sư Snape nói.
Ngu Đạt bất ngờ.
Phải biết, từ khi Ngu Đạt theo vị giáo sư này học tập, cậu chỉ học ứng dụng ma lực——tuy rằng lúc đầu là học phép thuật của phù thủy nơi này, còn có giúp đỡ vị này nghiên cứu phép thuật hệ thần thánh của cậu cộng thêm sau đó cậu sẽ lấy ra một ít nước thuốc luyện kim,làm một nguyên liệu thêm vào các loại độc dược.
Không ai nói cậu sẽ đi theo vị giáo sư này học tập ngao chế thuốc phép của phù thủy.
Nhìn ra Ngu Đạt nghi hoặc, giáo sư Snape trầm tĩnh nói:” Đây là công tác hiệu trưởng Dumbledore sắp xếp cho cậu, tạm thời làm trợ thủ của ta.”
Công tác!
Thần kinh Ngu Đạt căng thẳng, nhất thời hiểu ra.
Lúc trước cậu cùng Dumbledore ước định, cậu sẽ vì hiệu trưởng Dumbledore mà công tác, mà đối phương thì bảo đảm an toàn cùng thân phận hợp pháp cho cậu.
Lão hiệu trưởng không có động tĩnh hơn ba tháng, lại đột nhiên đưa ra yêu cầu này vào hôm nay.
Cứ việc bất ngờ, Ngu Đạt vẫn không nói ra điều gì dị nghị, dù sao đây là trao đổi công bằng.
“Em hiểu.” Ngu Đạt ôn hòa nhã nhặn nói rằng.
“Rất tốt.” Snape đối với biểu tình không cò kè mặc cả của cậu rất hài lòng:” Vậy chúng ta bắt đầu đi!”
Giáo sư Snape đứng ở bên cạnh bục công tác, gọi Ngu Đạt tới gần.
Ngu Đạt đi tới bên cạnh hắn, đột nhiên nghĩ tới, đột nhiên xuất hiện thay đổi này có phải hay không cũng liên quan tới không khí khẩn trương gần đây?
Sirius nhiều lần nhấn mạnh với cậu rằng hiện tại tình huống rất nguy hiểm, giáo sư Snape như có như không ám chỉ, hiệu trưởng Dumbledore bên ngoài thì cười híp mắt trong đáy mắt lại ẩn dấu lo lắng.
Ngu Đạt trong lòng bất an.
Chẳng lẽ là muốn xảy ra cái gì tranh chấp sao?
Dù sao báo chí gần đây cậu cũng có xem, Bộ Pháp Thuật cùng với hiệu trưởng Hogwarts và học sinh mâu thuẫn gay gắt, tựa hồ không sao che giấu được cái trạng thái mưa gió sắp nổi lên này.
Giáo sư Snape bắt đầu giới thiệu cho cậu các loại công cụ cần khi chế tạo độc dược, thanh âm của hắn trầm thấp như tiếng đàn vi-ô-lông-xen.
Ngu Đạt thu hồi tâm tư của chính mình, thật lòng ghi nhớ từng cái từng cái một.
Gặp phải chỗ không hiểu, cậu có thể mở miệng dò hỏi—–dù sao nguyên lý cùng với trước kia cậu học rất không giống, phép thuật thật sự có lúc rất không khoa học!
Snape đúng là không có mắng cậu, hắn nhẫn nại như thế có lẽ nguyên nhân là do hệ thống phép thuật và độc dược giữa hai thế giới không giống đi, dù sao xem xét ở bên ngoài, Ngu Đạt vẫn tính là người cùng nghề với hắn.
Ngu Đạt chột dạ âm thầm nghĩ.
Cậu sợ có một ngày giống như ngày đầu tiên bị giáo sư Snape dằn vặt ở vấn đề sử dụng độc dược, ánh mắt khinh bỉ nhìn cậu, Ngu Đạt lấy hết tinh thần như trước kia thi đại học ra để chống đỡ.
Snape đối với thái độ khiêm tốn của cậu rất là tán thưởng.
Phải biết, một bình thuốc nước Thần Long Tâm Trí kia cường đại vượt qua mong muốn của hắn.
Dưới sự thử nghiệm của hắn, trong tình huống bình nước kia pha loãng mười lần mới là cực hạn lớn nhất mà phù thủy có thể chịu đựng.
Có thể chế ra loại độc dược cường đại như thế này—–có thể có nhiều thành phần là bắt nguồn từ hai cái thế giới không giống mà ra, Ngu Đạt trong tưởng tượng của hắn còn lợi hại hơn đại sư độc dược.
Nếu như Ngu Đạt biết ý nghĩ của giáo sư Snape, cậu chỉ có thể ôm đầu, đây thực sự là một hiểu lầm vô cùng lớn a.
Vượt qua cả lòng tự ái của mình, độc dược đại sư vô cùng khiêm tốn kiên trì chính mình nghiên cứu cách dung hợp hệ thống phép thuật của cả hai bên, không có đi tìm Ngu Đạt dò hỏi cùng hợp tác.
Tuy rằng Ngu Đạt đối với phương diện này không có hứng thú để hắn hơi có chút thất vọng cùng bất mãn.
Thân là một cái đồng nghiệp có trình độ thâm hậu, tại sao có thể đối với một cái đầu đề mê người như thế này này không có hứng thú?
Vì lẽ đó, khi Dumbledore đưa ra yêu cầu để cho Ngu Đạt tạm thời đảm nhiệm vai trò trợ thủ của hắn, giúp hắn chia sẻ một ít nghiên cứu áp lực ngày càng căng thẳng, hắn hầu như là không chút nghĩ ngợi đáp ứng.
Hắn đã sớm muốn một người trợ thủ.
Nhưng là lại cảm thấy bất luận người nào đều không thích hợp, không đáng tin.
Trong số những học sinh ở Hogwarts đúng là có mấy người vừa ý, thế nhưng hắn không thể để những kia còn đơn thuần bọn nhỏ sớm nhiễm phải khói lửa chiến tranh. Nếu như là đã tốt nghiệp thành người, cũng không biết tiến vào xã hội phức tạp thế giới, bọn họ còn có thể hay không chịu nổi áp lực. Đồng thời lấy tính cảnh giác của hắn cũng hầu như là cảm thấy những người này không đáng tín nhiệm.
Ngu Đạt thì không giống.
Gốc gác của cậu đơn giản vừa xem hiểu ngay, ở thế gian này không có bất kỳ quan hệ phức tạp.
Tương lai cũng hầu như là chắc chắn sẽ cùng một chiến tuyến.
Thời gian hôm đó trôi qua rất nhanh, hầu như là ở thời điểm Ngu Đạt không có ý thức đến, thời gian hai giờ giảng bài liền kết thúc.
“… Ngày hôm nay liền tới đây.” Âm thanh Snape thức tỉnh Ngu Đạt vẫn đang chăm chú nhìn Snape làm mẫu ngao chế độc dược cho cậu.
Ngu đạt ngẩng đầu lên, nhìn giáo sư Snape vẻ mặt có vẻ hơi uể oải.
“Giáo sư, ngài mệt mỏi sao?” Rốt cục, Ngu Đạt không nhịn được hỏi một câu.
Snape giáo sư nhìn cậu một chút, không che giấu nữa dùng tay xoa xoa thái dương, nhẹ giọng trả lời: “Có chút.”
“A, vậy thì mời ngài nghỉ sớm một chút đi.” Ngu Đạt chủ động giúp hắn đem công cụ độc dược trên bục chỉnh lý một chút.
Snape nhìn cử động của cậu, vẻ mặt thả lỏng chút, vung vẩy đũa phép trong tay, mụn ghẻ thuốc ở trong vạc liền không cánh mà bay.
“Những cái này cậu không cần phải để ý đến.”
Ngu Đạt gật gù.
Snape cùng ngu đạt rời đi nơi chế tác độc dược này, trở lại lò sưởi trước phòng khách.
Ngu đạt đứng ở trước mặt lò sưởi, giáo sư Snape đi qua ghế tựa, cầm lấy một quyển sách ở trên một cái khay trà nhỏ hình tròn.
Hắn đem quyển sách cho cậu, nói rằng: “Quyển ‘ngàn loại thần kỳ thảo dược cùng khuẩn loại’ này cậu lấy về đọc cẩn thận. Thời gian của chúng ta rất ít, cậu muốn đuổi kịp tiến độ, ta không thể dựa theo tiến trình cho học sinh đi học cho cậu từng bước học tập.”
Ngu Đạt tiếp nhận quyển sách đầy dáng vẻ của năm tháng trong tay hắn, mở ra.
Nội dung bên trong văn hay tranh đẹp, thậm chí còn có một chút ghi chú có kiểu chữ nhìn quen mắt.
“Được rồi, giáo sư.” Ngu Đạt bị bản tranh vẽ liên tục biến hóa của quyển sách này hấp dẫn.
“Một tuần bốn buổi vào đúng thời gian như thế này cậu đến đây học tập” Snape nói.
“Cái gì?” Ngu Đạt kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn.
“Cậu không nghe lầm, ngày kia.” Snape giáo sư mặt không hề cảm xúc nói rằng.
Ngu Đạt cấm khẩu.
Rõ ràng,tăng thời gian.
Nghỉ hè, bọn học sinh được giải thoát, biến thành cậu muốn đuổi tiến độ rồi!
“Giáo sư có cần em đi Hẻm Xéo mua vạc không?” Ngu Đạt hỏi.
Dù sao vạc còn có muôi quấy cái gì đều là công cụ cần thiết, cậu cũng không muốn mỗi khi tới bên này đi học, đều là dùng đồ vật của giáo sư.
Snape suy nghĩ một chút, nói rằng: “Không cần thiết cậu không cần đi một nơi nhiều người như Hẻm Xéo, vạc ta sẽ chuẩn bị kỹ càng.”
Ngu Đạt không có gì khác có thể nói, nói một tiếng ngủ ngon.
Sau khi nói lời từ biệt, Ngu Đạt liền ôm sách mà Snape cho cậu, phi lộ trở về Hogsmeade.
Tác giả có lời muốn nói: Truyền thụ cho làm mẫu, truyền thụ cho thư tịch, truyền thụ cho mua vạc.
Này nếu như Hogwarts học sinh biết rồi sẽ đố kị đến chết!
Còn có, công tác cho hiệu trưởng thật không có tiền lương, truyền thuyết này lại là thật sự!
Mặt khác:
Thần Long Tâm Trí thuốc nước
Vật phẩm đẳng cấp: 85
Không buộc định.
Tiêu hao phẩm thuốc nước
Cần đẳng cấp: 80
Sử dụng: khiến trí lực tăng cao 300 điểm, kéo dài 1 giờ. Hiệu quả như thế này ở sau khi chết nhưng có thể tiếp tục tồn tại.
Vật phẩm khởi nguồn luyện kim thuật
Phương pháp phối chế: động nhiên sinh mệnh 8, Azshara vụ cô 8, mộ quang Molly 8, bình thủy tinh 1
REVIEW 16