Bài giảng ngày hôm đó cứ như thế không tốt không xấu mà qua đi.
Lại một ngày trôi qua, giáo sư Snape ngồi ở chiếc ghế vịn trước lò sưởi trong phòng khách để chờ cậu.
Ngu Đạt nhìn Snape, từ sau ngày đó, mỗi lần lại đây cậu đều trực tiếp đi chế tác độc dược.
“Y Đạt, mời ngồi.” Snape giơ cổ tay lên chỉ vào một cái ghế cạnh đó, ra hiệu cậu ngồi xuống nói chuyện.
Ngu Đạt bất an ngồi xuống ghế, không biết có phải là cậu lộ xảy ra kẽ hở gì.
Giáo sư Snape đầu ngón tay hợp lại chống ở trên cằm, liền như vậy nhìn Ngu Đạt, sau đó hắn nói rằng: “Sau khi cậu trở về, ta cẩn thận nghiên cứu những dược thảo mà cậu đưa cho ta, phát hiện bọn chúng như lời cậu nói ẩn chứa ma lực nguyên tố phép thuật không giống thế giới này.”
Ngu Đạt kinh ngạc nhìn vẻn vẹn chỉ hai ngày liền nghiên cứu ra kết quả đại sư độc dược, cậu lúc này mới phát hiện vị giáo sư này sắc mặt rất khó nhìn, cứ việc màu da lúc trước đã không khỏe mạnh, nhưng là hôm nay ở ánh đèn chiếu xuống, có vẻ đặc biệt tái nhợt
“Severus, lẽ nào ngài vẫn luôn không có nghỉ ngơi thật tốt?” Ngu Đạt không đồng ý nhìn hắn, làm sao liền giống những người nghiên cứu cuồng không phân biệt ngày đêm đều điên cuồng công tác trong trường học của bọn cậu như vậy
Snape bất ngờ liếc cậu một cái, đối với đối phương câu hỏi không tỏ rõ ý kiến, hiện tại hắn làm gì có nhiều thời gian như vậy để nghỉ ngơi, thời gian nghiên cứu những này cùng thời gian giáo dục, hoàn toàn là từ thời gian nghỉ ngơi bỏ ra.
Hắn hời hợt nói: “Tình hình thân thể của ta ta hiểu rõ. Chúng ta trở lại đề tài vừa rồi, tuy rằng những dược liệu này bên trong dường như như giống như cậu nói tràn ngập ma pháp mạnh mẽ nguyên tố, thế nhưng chúng nó bản thân cũng không phải không hề có một chút công dụng nào, chỉ có điều bị những ma pháp mạnh mẽ nguyên tố này che lại.”
Lần này Ngu Đạt đã không chỉ là kinh ngạc, cậu là hoàn toàn chấn động rồi.
Dù sao những thứ đó là từ đâu tới đây cậu là rõ rõ ràng ràng.
Đồ vật bịa ra trong game, cậu còn tưởng rằng những kia thực vật chính là đơn thuần ma lực nguyên tố vật dẫn, chưa từng có nghĩ tới vị giáo sư này lại sẽ thật sự nghiên cứu ra dược hiệu của chúng.
Nghĩ tới đây cậu không nhịn được nói rằng: “Em nghĩ tác dụng những dược vật kia bất quá chính là những nguyên tố phép thuật ẩn chứa trong đó thôi, coi như là những dược vật kia bản thân dược tính, ở trong những loại thuốc nước kia cũng sẽ không sản sinh ảnh hưởng lớn chứ? Dù sao những loại thuốc đó chúng em thường sử dụng trong chiến đấu, xưa nay cũng không có cảm giác có cái gì không giống nhau.”
“Ta nghĩ cậu nói đúng, bất quá ta nghĩ cậu quên một điểm không giống giữa hai thế giới của chúng ta.” Snape cao thâm khó dò nói rằng.
“Là cái gì?” Ngu đạt hiếu kỳ hỏi.
“Là ma lực phù thủy.” Snape lẳng lặng nói ra đáp án.
Ngu đạt suy nghĩ một chút, hiểu ra.
Thấy cậu như đã ngộ ra, Snape thoả mãn gật gật đầu nói: “Chính là ma lực ở trong độc dược cũng có tác dụng, những vật liệu độc dược không giống nhau dưới tác động của ma lực sẽ biến thành các loại độc dược có hiệu quả không giống. Không có ma lực đem những thứ đó trộn lẫn đến cũng chỉ là một đống phế liệu không có tác dụng gì.”
“Không giống thực vật, không giống thuốc, sinh ra hiệu quả khác nhau. Ta rất hiếu kì, làm sao các cậu ăn vào những thứ đồ ngổn ngang này, lại vẫn đều nhảy nhót tưng bừng.” Snape dùng một ánh mắt đày nghiên cứu nhìn Ngu Đạt, tựa hồ là vô cùng muốn rút ra dòng máu của cậu đến phân tích một phen.
Ngu Đạt rụt cổ một cái, nói rằng: “Vậy đại khái là bởi vì kháng tính của thân thể chúng em rất cường đại đi.”
“Kháng tính?” Snape lặp lại một chút từ ngữ vừa mới nghe được lần đầu.
“Đúng, ” Ngu Đạt gật gật đầu nói, “Liền như cùng nhân loại ở trong gió lạnh, một lúc mới bắt đầu là không thích ứng, thế nhưng sau một thời thời gian dài, trong thân thể một bên tự nhiên sẽ hội tụ nhiệt lượng đến chống lại lạnh giá, chậm rãi sẽ hơi hơi thích ứng một ít. Đương nhiên, nếu như vượt quá nhân loại năng lực chịu đựng, kháng tính sẽ không đủ. Em giải thích như vậy ngài có thể hiểu chứ?”
“Ân hừ, tiếp tục.” Snape rõ ràng đối với lời nói của cậu cảm thấy hứng thú.
“Vì là bên trong thế giới của chúng em bên tràn ngập nguyên tố phép thuật, trong quá trình quá trình lớn lên của chúng em cũng sẽ đối với những nguyên tố phép thuật này thích ứng, chậm rãi cũng là sản sinh kháng tính.” Ngu Đạt nói rằng, “Những kháng tính này, thế giới của chúng em đem chúng nó phân loại là: kháng băng hàn, kháng hỏa, kháng độc, kháng tự nhiên, kháng hắc ám.”
Bởi vì ngu đạt giải thích, ánh mắt của giáo sư Snape nhìn cậu càng thêm nóng bỏng.
Ở thời điểm Ngu Đạt không nhịn được muốn chạy trốn, Snape giáo sư rốt cục cố nén nghiên cứu dục vọng, đứng lên bắt đầu bài học hôm nay.
Không nghĩ tới vào lúc này, hắn đột nhiên biến sắc mặt, sau đó không tự chủ được dùng tay ôm lấy chính mình một cái cánh tay khác.
“Severus?” Ngu Đạt nghi hoặc nhìn hắn.
Snape sắc mặt nhất thời trở nên âm trầm, hắn quay về Ngu Đạt nghiêm khắc nói rằng: “Ngày hôm nay tạm thời liền tới đây! Bây giờ lập tức trở lại!”
Ngu Đạt rõ ràng rất mờ mịt, hoang mang, không biết tại sao thái độ Snape đột nhiên thay đổi lớn như vậy.
“Sao vậy? Là nguyên nhân gì đột nhiên khiến ngài như vậy?” Ngu đạt bất an truy hỏi.
“Đừng hỏi nhiều như vậy!” Snape nhìn cậu như muốn ăn tươi nuốt sống, tận lực khống chế ngữ khí của chính mình nói rằng: “Nhanh đi về, không nên đi ra ngoài, đàng hoàng chờ ở nhà! Ta hi vọng ta lúc trở lại, cậu đã rời đi rồi!”
Ngu Đạt nhìn Snape liền như vậy trực tiếp biến mất, hắn huyễn ảnh di hình.
Cậu bị hành động đột nhiên xuất hiện của Snape làm bất ngờ, vẻ mặt khó coi của giáo sư Snape vừa nãy có thể dọa sợ tất cả các thanh niên chưa nếm trải sự đời ở Hogwarts, cậu không biết làm gì đứng ở nơi đó.
Ngu Đạt không ngu ngốc, từ dáng vẻ vội vã của Snape, câu suy đoán có phải là Snape bất ngờ có chuyện gì gấp.
Nhưng là, cậu không nhìn thấy con cú mèo, hoặc là thủ đoạn liên hệ khác a.
Chẳng lẽ hắn là đột phát cái gì bệnh tật?
Ngu Đạt không rõ vì sao, cậu lần đầu tiên không có nghe theo Snape, rời đi nơi này trở lại cửa hàng, trái lại là ở lại số 19 đường Con Nhện Vĩ, quyết định chờ Snape trở về.
Cậu cũng không biết làm sao liên hệ những người khác, nếu như cậu có một con con cú mèo, như vậy cậu có thể để cho nó đưa tin cho Sirius hoặc là Dumbledore, đem sự lo lắng của cậu nói một chút mà không phải chỉ có thể ở đây ngồi chờ trong lo lắng như thế.
Nói đến sủng vật con cú mèo, Ngu Đạt đột nhiên nhớ đến bên trong nhân vật của cậucó sủng vật biết bay.
Nếu thế giới ma thú hiện thể hóa, như vậy sủng vật của cậu có thể hay không cũng biến thành chân chính sinh vật truyền tin đây?
Ôm ý nghĩ này, cậu đem sủng vật của mình kêu gọi ra.
Ngu Đạt vì thời gian chơi game có hai năm nên bên trong túi sủng vật của cậu và đạo cụ phép thuật có số lượng không ít.
Tuy rằng không có đạt đến trình độ nghiện thu thập, nhưng là một ít sủng vật và đạo cụ phép thuật, đồ chơi có con đường thu thập tương đối dễ dàng một tí cậu cơ bản đều có.
Thí dụ như nói là: hắc Long Bảo Bảo, linh miêu ma sủng, biết ca hát hoa hướng dương, ***g đèn ma thuật, làn lãng mạn cơm trưa, biết đánh giá người máy, xe đua có dây cót…
Thống kê qua còn có mấy chục loại, đây còn không phải là cậu cố hết sức thu thập, có chút là xem vui thì mua, có chút là người khác cho, có mấy cái chính là thưởng ngày lễ, càng nhiều chính là cậu tình cờ đánh được.
Vào lúc này, cậu liền đem con linh miêu ma sủng kia kêu gọi ra.
REVIEW 19
“Cậu…” Snape giáo sư muốn nói cái gì.
“Xin lỗi giáo sư! Để ngài thất vọng rồi.” Ngu đạt cướp đáp.
Snape nhìn cậu bằng vẻ mặt không hài lòng.
“Ngài tựa hồ là hiểu lầm.” Ngu Đạt nghĩ đến những việc làm đã từng trải qua của hai người, có một chút không căng thẳng như trước nữa, cậu nói đúng như những dự tính trong lòng: “Dù sao chúng ta chưa từng trao đổi qua về độc dược hoặc là phương thức luyện kim của bọn em, vì lẽ đó ngài khả năng cho rằng phương pháp luyện chế độc dược của hai bên là giống nhau.”
“Ồ?” Snape nghe ra nghĩa bóng của cậu, làm ra một bộ rửa tai lắng nghe dáng vẻ.
“Đúng, phương pháp luyện chế độc dược giữa hai thế giới có sự bất đồng rất lớn.” Ngu Đạt nói, “Em có thể làm mẫu cho ngài một lần sao?”
Điều này nằm ngoài dự liệu của Snape, hắn vô cùng bất ngờ nhìn cậu, trong đôi mắt đều là ánh sáng.
“Xin mời.” Snape giáo sư thân trọng gật đầu, lui qua một bên. Hắn vung vẩy một đũa phép một chút, hai cái vạc liền bay đến một bên, để ra một mảnh đất trống lớn cho Ngu Đạt.
Ngu đạt thở phào nhẹ nhõm, bình tĩnh đứng trước bục làm việc, cậu móc ra một phần vật liệu của cương bì thuốc nước.
Không có lại chú ý phía sau Snape, Ngu Đạt mở ra thế giới game của mình đem sách kĩ năng chuyên nghiệp mở ra, ở bên trong phần luyện kim đem phương pháp phối chế cương bì thuốc nước tìm tới.
Tuy rằng cậu ở trên lý thuyết đúng là mờ mịt đến mức độ nhất định, nế như vị này chân chính đại sư độc dược dò hỏi cậu dược lý cái gì cậu thật sự luống cuống, không còn cách nào ngoài việc để cho đối phương khinh bỉ.
Thế nhưng may mắn chính là, kĩ năng luyện kim của thể giới ma thú có thể để cậu sử dụng thực tiễn để bù lại sự khuyết thiếu về lý thuyết, ít nhất sẽ không để cho cậu chết khó coi như vậy.
Phần eo của Ngu Đạt hơi cúi xuống, bàn tay đặt ở bên trên ba phần tài liệu cùng một phần bình thủy tinh, cùng lúc đó, cậu bấm nút bấm ở trên mặt ranh giới game.
Trong tay Ngu Đạt đột nhiên liền xuất hiện một cái bình thuỷ tinh, ống nghiệm, bình hình cái dùi.
Những thứ đồ này hoàn toàn chính là bay trên không trung, di động ở giữa hai tay cậu.
Ngón tay Ngu Đạt linh hoạt chuyển động, động nhiên sinh mệnh trên bàn, nhiên tẫn thảo, ánh hoàng hôn Molly bỗng nhiên liền bị một sức mạnh không tên nghiền nát thành hạt nhỏ, dưới sự tác động của ngón tay Ngu Đạt chúng nó liền trực tiếp hóa thành từng hàng từng hàng bay vào bên trong những cái bình đang lơ lửng giữa không trung.
Nguyên tố “Nước” hóa thành chất lỏng tinh khiết nhất ở trên thế gian, nguyên tố “Gió” bắt đầu điên cuồng xoay tròn bồn chứa bằng pha lê, nguyên tố “Lửa” nhảy lên thiêu đốt ở bên dưới đáy của bình thủy tinh.
Ngu đạt hết sức chuyên chú động tác, trên thực tế trong lòng vẫn còn có chút thấp thỏm.
Không phải cậu thất thần, mà là những động tác này căn bản là không phải cậu khống chế.
Phải biết lần thứ nhất ở trên tầng hai của cửa hàng, trong phòng của cậu, lúc cậu lén lút sử dụng luyện kim thuật, Ngu Đạt đều bị kinh ngạc đến ngây người.
Bồn thí nghiệm bằng pha lê liền không cần phải nói, những loại nguyên tố phép thuật kia đột nhiên xuất hiện trên hai tay của cậu.
Ngu Đạt không thán phục không được sự mạnh mẽ của việc hiện thức hóa của hệ thống game, nó lại có thể đem một động tác đơn giản đến mức đơn điệu trong game biến thành cảnh tượng tràn ngập sự kì lạ và thần bí như vậy.
Chất lỏng bị đun nóng trong bình thủy tinh phát ra tiếng vang ùng ục, ngón tay của Ngu Đạt gảy lên ba cái bồn chứa không giống nhau đem những thứ không giống chất lỏng này đổ vào, ngay lập tức xảy ra một ít phản ứng. Sau một trận hoa mắt, một bình còn mang theo nóng bỏng nhiệt độ cương bì thuốc nước đã được chế tác xong rồi.
Ngu đạt cầm miệng bình là địa phương không nóng lắm, quay đầu lại nhìn về phía Snape.
“Clap clap clap!” Snape giáo sư chầm chậm vỗ vỗ lòng bàn tay, hắn nói một câu: “Kỳ diệu, phi thường kỳ diệu. Hết sức đặc sắc… Y Đạt.”
“Cảm tạ.” Ngu Đạt ngại ngùng nở nụ cười.
Cậu đem bình cương bì thuốc nước kia đưa cho Snape, Snape cũng không có khách khí, hắn trực tiếp liền nhận lấy, mở ra miệng bình, nhẹ nhàng dùng bàn tay vẫy một chút ở miệng bình, ngửi một cái.
“Tác dụng của cương bì thuốc nước là làm tăng sức chịu đựng trên diện rộng của người sử dụng trong thời gian một tiếng.” Ngu Đạt lẳng lặng đứng ở một bên giải thích.
“Ta thấy nơi này một bên đồng dạng có ánh sáng hoàng hôn Molly cùng động nhiên sinh mệnh?” Đôi mắt màu đen của Snape nhìn về phía cậu.
Đến rồi!
Cơ thể của Ngu Đạt không tự chủ được căng thẳng lên.
Cậu cẩn thận mở miệng nói rằng: “Đúng, Azeroth có rất nhiều thuốc đều là dùng cùng một thành phần nhưng khác nhau về tỉ lệ để phối chế ra. Như Thần Long tâm trí thuốc nước cùng cương bì thuốc nước, giữa hai cái không giống vẻn vẹn chỉ là bỏ mất Azshara vụ cô.”
Snape lông mày lại cau lại, hai cái lông mày trong lúc đó xuất hiện sâu sắc nếp nhăn. Điều này làm cho hắn có vẻ đặc biệt nghiêm túc, khiến tâm tình Ngu Đạt càng sốt sắng hơn.
Hắn ôm lấy cánh tay, cả người có vẻ cao to lại uy nghiêm.
Ngu đạt nhẹ nhàng ho khan một tiếng, nói rằng: “Vì lẽ đó em nghĩ điều tạo nên tác dụng quan trọng nhất chính là vật chất phép thuật ẩn chứa trong những nguyên liệu này mà không phải một ít thành phần của bản thân thực vật.”
“Ồ?” Đôi mày của Snape thả lỏng ra, hắn thật lòng nghe Ngu Đạt nói.
Tuy rằng những thứ này đều là Ngu Đạt bịa ra, nhưng là cũng đều là căn cứ theo cách thể hiện của thế giới ma thú, trải qua sự cân nhắc nhiều lần mới rút ra được đoạn đối thoại này.
Nghĩ lại liền biết, mỗi cái phiên bản của thế giới ma thú đều là một chút thảo dược như vậy thay đổi cái tỉ lệ là thành một phương pháp phối chế mới.
Cái này tuy rằng đơn giản nhưng là không thể trách nhóm nhân viên của công ty phát hành. Dù sao bọn họ là bỗng dưng bịa đặt một thế giới, không giống như là những game lấy bối cảnh trong nước căn cứ vào kho tàng thuốc bắc khổng lồ phối hợp ra những loại thuốc có hiệu quả không giống nhau.
Từ Địa cầu thời đại, đến viễn chinh thời đại, lại tới Bắc cực, phiên bản thay đổi, phương thuốc cùng thảo dược cũng thuận theo biến hóa. Duy nhất không thay đổi chính là những hiệu quả của những loại thuốc kia, về lam, hồi huyết, tăng cường sự chịu đựng, trí lực, nhanh nhẹn, tinh thần, phòng ngự, pháp thương …
Vì lẽ đó căn cứ những này đặc tính, Ngu Đạt tổng kết ra những lý giải của chính mình
Nếu như thật sự để cậu nói cái gì cỏ gì dược có cái gì dược tính, còn không bằng để cậu lập một ít lý luận phép thuật giống thật mà là giả, ít nhất cậu có thể nói là tác dụng của quy luật ở hai cái thế giới là khác nhau, sẽ không bị cái này chân chính đại sư độc dược nghiên cứu ra cái gì, hoài nghi cậu là làm sao trở thành một luyện kim thuật sư.
“Động nhiên sức sống ẩn chứa lượng lớn tự nhiên hệ nguyên tố phép thuật, nấm sương mù Azshara bên trong là bao hàm nguyên tố “Nước”, nhiên tẫn thảo bên trong là nguyên tố “Lửa”, ánh hoàng hôn Molly ẩn chứa là hắc ám nguyên tố phép thuật.” Ngu Đạt giải thích, “Tuy rằng thời điểm em lưu lạc đến thế giới này mang theo thảo dược đều là đẳng cấp cao —— chính là ẩn chứa nguyên tố phép thuật rất cao, không hề có một chút cấp bậc thấp dược thảo, thế nhưng nếu theo như quan sát của em từ thời kì học đồ bắt đầu học tập phương pháp phối chế, tác dụng của chúng nó đều gần như nhau, chỉ có điều dược hiệu nhiều ít khác nhau.”
“Ta có một nghi vấn.” Snape giáo sư suy tư nói rằng, “Thế giới kia của các cậu lẽ nào đều là các loại dược như thế này? Cái mà cậu gọi là thuốc chiến đấu hoặc là thuốc bảo vệ?”
Ngu Đạt vì vấn đề của hắn sửng sốt một chút, đối phương thật sự vô cùng nhạy cảm, đây có thể nói là một kẽ hở to lớn của hệ thống độc dược trong một thế giới phép thuật chân chính.
Ngu đạt suy nghĩ một chút, nói rằng: “Em nghĩ không phải.”
Snape nhìn dáng vẻ suy tư của cậu, chờ đợi cậu tiến thêm một bước giải thích.
Ngu đạt nói rằng: “Phương pháp phối chế của luyện kim thuật của chúng em đều là từ các lão sư khác nhau học tập được.”
Snape kinh ngạc nhìn cậu, đây có thể cùng chế độ học đồ như bình thường không giống nhau, bình thường một người trên căn bản cũng chỉ có cơ hội bái một vị lão sư mà thôi.
Thời kì đi học ở Hogwarts, giáo sư Horace Slughorn chính là lão sư dạy độc dược của hắn
“Vậy đại khái là hoàn cảnh tạo thành.” Ngu Đạt nói rằng, “Ngài biết đấy, chúng em nơi đó thường thường đánh trận, chúng em đều là đi chỗ nào thì học chỗ đó, chỉ cần chịu trả giá kim tệ —— chính là Gold Galleon, những đại sư luyện kim thuật có đẳng cấp cao kia đều sẽ đem phương pháp phối chế ngươi cần giao cho ngươi.”
Có thể không làm như vậy sao, theo sự thay đổi của phiên bản, các người chơi đi đến bản đồ mới, sẽ ở trên các con đường của bản đồ mới tìm được các huấn luyện chuyên nghiệp sư tương ứng.
“Em từng ở lúc nhỏ nghe được, có người dùng độc dược đem một người biến thành trong suốt, để mọi người không nhìn thấy nàng, cũng từng từng thấy các thương nhân buôn bán đem người biến thành bộ xương hoặc là nhỏ đi. Chỉ có điều bởi vì các loại nguyên nhân, em không có học.”
Snape giáo sư gật gật đầu, có vẻ đã hiểu rõ.
Hắn đem sự chú ý đều tập trung vào chai cương bì thuốc nước vừa mới tới tay này, không lại cùng Ngu Đạt nói chuyện.
Ngu đạt lúc này mới thả lỏng ra, cái trán hơi bốc lên một chút mồ hôi, nhưng là cậu cũng không dám đi lau.
REVIEW 18