“Chính thức tự giới thiệu một chút, ta là Remus Lupin, bằng hữu của Sirius.” Remus Lupin ôn hòa mỉm cười, nói với Ngũ Đạt.
“Tên của ta là Ngu Đạt, ngươi có thể gọi ta Y Đạt.” Ngu Đạt nói.
“Một trong những bằng hữu tốt nhất của tớ.” Sirius ở bên kia nghe thấy hai người nói chuyện, dùng một cái thần chú mà Ngu Đạt chưa từng nhìn tới bao giờ làm bay tới một khối vải màu đen, dứt khoát đem chân dung bọc lại, sau đó đi tới ôm vai Remus Lupin.”Cậu có thể gọi hắn Remus, hắn sẽ không để tâm đâu.”
Remus đối với sự tự chủ trương của hắn rất bất đắc dĩ, liếc mắt nhìn hắn một cái nhưng lại không có phản bác, trái lại là phụ họa nói rằng: “Không sai, liền gọi ta Remus.”
Ngu Đạt gật đầu, quay về Sirius tò mò hỏi: “Đây hóa ra là nhà của cậu, vậy bây giờ người nhà của cậu ở nơi nào?”
Ngôi nhà này không có người ở, người tinh tường cũng có thể thấy.
Sirius vẻ mặt không tốt nói với Ngu Đạt: “Bọn họ đã sớm chết hết! Nương nhờ vào hắc ma đầu Voldermort kia, tự nhiên là không có kết quả tốt.”
Ngu Đạt không biết nên nói cái gì cho phải, may mà Remus chuyển chủ đề sang chuyện khác.
Nhà cũ Black tuyệt đối là một căn phòng có gốc gác từ lâu đời, cứ việc hết thảy đều tang hoang không thể tả, nhưng là Ngu Đạt như trước có thể từ đồ đạc trong nhà, chân dung còn có đồ cổ trưng bày trên các vách tường chung quanh là có thể tưởng tượng dáng vẻ rực rỡ của nó trước kia.
Sau khi Sirius đi quét tước trên lầu, dự định dọn dẹp một cái phòng cho Ngu Đạt, mà Remus không có đi hỗ trợ, trái lại cố ý lưu lại giới thiệu sơ qua một chút tình huống nhà Sirius cho Ngu Đạt.
Bên trong tự thuật của Remus mang theo rất nhiều kiến giải cùng tình cảm —— nhìn ra anh là thật sự rất quan tâm Sirius người bạn này, Ngu Đạt vẫn là từ bên trong tự thuật của anh tổng kết ra thứ mà chính mình cần.
Nói tóm lại, chính là người một nhà chia làm hai đảng phái có chính kiến không giống, tuy rằng đảnh phái của Sirius chỉ có một mình hắn, sau đó vào thời điểm hai bên đại chiến cả hai sẽ đều phải trả những cái giá đau đớn để đánh đổi.
Ngu Đạt nhíu nhíu mày lại, trong lòng đồng tình gia tộc Black bị rơi vào thảm kịch như vậy. Quấy nhiễu đến chính trị tuy rằng có rất ít gia tộc có thể đủ toàn thân trở ra nhưng là như người nhà này bị liên lụy đến toàn bộ tiền đồ cùng tính mạng là rất hiếm thấy..
Đối với chuyện của quá khứ, Ngu Đạt cũng không biết tường tận sự tình, vì lẽ đó cũng không tiện phát biểu ý kiến gì nhưng nghe một chút cũng có thể.
Cơm trưa đến rất muộn, nấu tại phòng bếp dưới đất mà Remus mới tẩy rửa qua cách đây không lâu.
Lúc ăn cơm, Sirius nói một chút sự tình xảy ra lúc hắn còn nhỏ ở trong căn nhà này. Ngu Đạt nhìn ra, cứ việc hắn đối với cái gia đình này còn có những người thân đã qua đời còn có rất mãnh liệt tâm tình phản cảm, nhưng là sự hoài niệm của hắn đối với những khoảng thời gian hạnh phúc kia cũng không phải là giả.
“Tại sao lại đem tớ đến nơi này?” Sau khi ăn xong, Ngu Đạt bị Sirius đưa đến phòng đã được thu xếp, cậu nghi ngờ hỏi đối phương, “Tớ không cảm thấy nơi này an toàn hơn các nơi khác, tuy rằng nơi này đã rất lâu không có ai đã tới.”
Dù sao nơi này vẫn là ở trên đoạn đường khá là phồn hoa ở London, lân cận quảng trường.
“Nơi này đương nhiên là chỗ an toàn nhất trên thế giới.” Sirius vỗ bờ vai của cậu nói, “Dumbledore là người giữ bí mật của nơi này! Không có sự cho phép của cụ, bất luận người nào cũng không thể tiến vào.”
“Người giữ bí mật?”
“Đúng thế.” Remus ngồi ở trên chiếc ghế kê ở gần đó: “Nơi này bị Dumbledore dùng lời nguyền bất khả bội để bảo vệ, vì lẽ đó có thể nói rất an toàn.”
“Lời nguyền bất khả bội?” Ngu Đạt nghi hoặc nhìn hắn.
“Lời nguyền bất khả bội chính là dùng để bảo vệ một bí mật sẽ không bị tiết ra ngoài, trừ phi người giữ bí mật tự mình tiết lộ ra bí mật này, bằng không bí mật này sẽ không bị tiết lộ. Nói cách khác, trừ người bí mật ra những người khác biết bí mật này đều không có cách nào tiết lộ bí mật này. ” Remus lời ít ý nhiều giải thích.
“Ồ?” Ngu Đạt ánh mắt sáng lên, cậu quay đầu đối với Sirius nói rằng: “Như vậy bí mật thân phận của tớ có thể hay không cũng bảo vệ như vậy?”
Sirius chưa từng nghĩ chuyện này, hắn suy nghĩ một chút, cẩn thận nói rằng: “Hiện tại đây cơ hồ đã không phải một bí mật , tơ nghĩ hiện tại dùng phép thuật này đã chậm.”
“Tại sao?” Ngu Đạt không ngờ được câu trả lời lại là như vậy: “Không phải chỉ có mấy người biết sao?”
Sirius giải thích cho cậu: “Trừ phi chuyện này ở lúc mới bắt đầu liền hướng Dumbledore đề nghị, hiện tại xác thực đã không có khả năng làm.”
Bởi vì hiện tại người biết chuyện này có Dumbledore, Sirius, Snape, Mark, hiện tại còn muốn thêm Remus…
Ngu Đạt tiếc nuối, rõ ràng trở nên ủ rũ.
“Đừng lo lắng, biết chuyện này hiện nay đều là thành viên Hội Phượng Hoàng, vì lẽ đó…” Sirius còn chưa nói hết liền bị Remus không đồng ý đánh gãy.
“Chân Nhồi Bông.” Remus không hài lòng kêu tên của hắn.
“Không sao, ” Sirius đối với Remus nói, “Ngược lại tương lai Ngu Đạt cũng khẳng định là thành viên của Hội Phượng Hoàng, đúng không?”
Sirius mỉm cười hỏi Ngu Đạt: “Cậu sẽ là một thành viên của chúng tớ chứ?”
“Hội Phượng Hoàng?”
“Đây là Dumbledore vì đối kháng Voldemort mà thành lập, thành viên bên trong có đủ loại thân phận khác nhau.” Sirius kiên trì giải thích.
Remus bất đắc dĩ thở dài.
Ngu Đạt nhìn Sirius, cẩn thận không nói gì, cậu vì Dumbledore làm việc là một chuyện, gia nhập chính đảng của cụ lại là một chuyện khác.
Cậu vẫn không biết tại sao cậu sẽ đột nhiên bị mang tới nơi này, mãi đến tận khi Dumbledore đột nhiên xuất hiện ở đây giải thích nghi hoặc cho cậu.
Vào lúc ấy Remus đã đi rồi, anh tựa hồ là có chuyện khác cần phải làm, mà Sirius ở trong gian phòng kia.
Dumbledore đột nhiên đến gõ cửa phòng cậu, Ngu Đạt mới biết vị hiệu trưởng già này đến rồi.
Ngu Đạt mở cửa phòng, để cụ đi vào.
“Xem ra cũng không tệ lắm.” Dumbledore tiến vào gian phòng, nhìn một chút gian phòng được Sirius quét tước miễn cưỡng coi là sạch sẽ, bình luận.
“Albus, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Nghi vấn của Ngu Đạt hầu như muốn nổ tung đầu của cậu.
Dumbledore liếc mắt nhìn cậu, ngồi ở trên ghế sô pha, để Ngu Đạt cũng ngồi xuống rồi mới bắt đầu nói chuyện: “Ta rất xin lỗi, bởi vì thu xếp vào thân phận của cậu, thủ hạ của Voldermort ở trong Bộ Pháp Thuật cảm thấy kỳ lạ, liền báo cáo tin tức này cho hắn ta. Voldemort bây giờ đối với cậu vô cùng cảm thấy hứng thú, vì lẽ đó cậu ở lại Hogsmeade vô cùng nguy hiểm.”
“Cái gì?” Ngu Đạt kinh ngạc thốt lên, ban ngày Sirius mới vừa nói với cậu chỉ có mấy người biết đến bí mật này, chẳng lẽ đảo mắt liền muốn mọi người đều biết.
“Không cần lo lắng như vậy, Y Đạt.” Lão hiệu trưởng lớn tuổi nói: “Hắn ta chỉ là cảm thấy hứng thú đối với cử động của ta, cũng không có nhận ra được thân phận của cậu.”
Ngu Đạt ngơ ngác đứng ở nơi đó, sau đó đặt mông ngồi ở trên giường.
“Severus đúng lúc nói cho ta biết tin tức này, vì lẽ đó cậu hiện tại ở đây là an toàn.” Dumbledore nói rằng.
Ngu Đạt trong óc mờ mịt một lúc, sau đó mới không thể không tiếp thu chuyện cậu đã trở thành tiêu điểm tranh đấu của hai người.
Sau đó, cậu suy tư nói rằng: “Ngày hôm qua Snape giáo sư đột nhiên ròi đi một chút, hắn còn bị thương không nhẹ. Ngày hôm nay ta liền bị dời đi. Chẳng lẽ phương pháp hắn tìm hiểu tin tức này rất nguy hiểm?”
Dumbledore dừng một chút, sau đó nở nụ cười nói rằng: “Cậu rất nhạy cảm, Y Đạt. Cậu đoán không lầm, hắn đồng thời vì ta cùng Voldemort công tác. Voldemort vẫn cho là hắn là ở bên hắn ta, kỳ thực hắn là người của ta.”
Ngu Đạt nhất thời liền liên tưởng đến xoay trái xoay phải gián điệp hai mặt Vi Tiểu Bảo!
Nhưng là Snape rõ ràng muốn so với Vi tước gia cuối cùng ôm ấp đề huề cưới đến bảy cái lão bà thắng lợi quy ẩn xui xẻo nhiều lắm!
“Người kia thật sự rất nguy hiểm sao?” Ngu Đạt nhíu mày hỏi.
Trước chỉ là Sirius chuyện giật gân miêu tả, còn có Dumbledore cùng Snape lời nói ở trong ngầm có ý cảnh cáo, nhưng là bây giờ nhìn lại chỉ là bị hắn ta chú ý tới liền muốn chuyển đến chỗ an toàn, người này so với tưởng tượng của cậu còn nguy hiểm hơn.
REVIEW 22
Ngu Đạt không nhịn được hỏi: “Ngươi là Siri…”
Sau đó cậu nhớ đến Sirius là một tội phạm truy nã, mà Mark cái gì cũng không biết, liền ngậm miệng lại.
Tuy rằng cậu không có hỏi xong, thế nhưng vẻ mặt nghi hoặc ở trong mắt cậu đã hói lên sự nghi ngờ.
Nam nhân —— cũng chính là Sirius, hướng về phía cậu gật đầu, khẳng định suy đoán của cậu.
“Là Dumbledore để chúng tôi tới đón cậu.” Một người đàn ông khác tiến lên một bước nói rằng.
“Ngươi là…” Ngu Đạt nhìn về phía một người khác, suy đoán thân phận của hắn.
Hẳn không phải là Snape chứ? Hai người này đứng chung một chỗ sẽ ôn hòa như vậy sao? Chuyện này quả là không thể.
“Ta là hắn ——‘ Bố Bố ’ bằng hữu.” Một người đàn ông khác hướng về phía Ngu Đạt cười cợt, ánh mắt của hắn rất ôn hòa nhưng nụ cười kia lại có vẻ rất bỡn cợt.
Sirius ở bên cạnh hắn khó chịu hừ một tiếng.
“Ồ.” Ngu Đạt gật đầu biểu thị cậu rõ ràng, “Cậu nói, Dumbledore phái các cậu đến đón tớ?”
“Đúng thế.” Sirius ngắn ngủi trả lời một tiếng, sau đó hắn nhìn Mark đang nghi hoặc với vẻ mặt áy náy, đem Ngu Đạt kéo qua một bên, kín đáo đưa cho cậu một tờ giấy.
Ngu Đạt cúi đầu nhìn vào tờ giấy trong tay, chỉ thấy bên trên viết một hàng chữ: thân ái Y Đạt, bởi vì chuyện quá khẩn cấp, ta không thể không yêu cầu ngươi đi theo người mà ta nhờ đến rời đi. Trong khoảng thời gian tới cậu sẽ đến London, Số 12 quảng trường Grimmauld, nơi đó là một địa phương rất bí mật, sẽ bảo đảm an toàn cho cậu. Albus • Dumbledore
Sirius ở bên người cậu, ngăn cản ánh mắt đến từ mọi hướng nhìn vào, hắn cảnh giác nhìn kỹ những người đi qua đường bên ngoài cửa hàng.
“Xem xong chưa?” Sirius liếc mắt nhìn cậu.
“Xong.” Ngu Đạt cũng bị cử động của hắn làm cho căng thẳng,cậu thấp giọng nói rằng.
Sirius trực tiếp liền rút ra một cái đũa phép, hướng vè phía tờ giấy kia phóng thích một cái thần chú.
Tờ giấy kia liền bay lên từ trong lòng bàn tay Ngu Đạt, tự động bốc cháy.
Ngu Đạt mau mau rút tay về, trừng Sirius một chút, người này cũng quá lỗ mãng, cũng không sợ đốt tới người.
Sirius căn bản cũng không có phát hiện cậu không cao hứng, hắn đẩy vai của Ngu Đạt: “Lấy đồ vật của cậu rồi chúng ta đi luôn.”
Tính tình Ngu Đạt luôn luôn là khá là cẩn thận, từ lời mà hôm qua Snape cuối cùng nói với cậu, hơn nữa một người hầu như không lộ diện như Sirius lại mang theo thư do Dumbledore đích thân viết tới đón cậu, cậu liền biết, rời đi cửa hàng tựa hồ là không thể tránh khỏi.
Mark bất an nhìn ba người, nói với Ngu Đạt: “Có chuyện gì xảy ra?”
Ngu Đạt cũng không biết làm sao cùng người tốt này giải thích sự tình cậu phải rời khỏi.
Dù sao chuyện cậu vì đổi lấy thân phận mà nương nhờ vào Dumbledore tựa hồ là một cái việc không tiện công khai.
“Ngài cũng biết, con vốn là không phải người của thế giới này… Bởi vì một ít nguyên nhân, con cần tạm thời rời đi một quãng thời gian.” Ngu Đạt nhíu lại lông mày đối với Mark nói.
“Con muốn rời khỏi bao lâu? Còn có thể trở về sao?” Mark ưu sầu nhìn cậu bé mà mình coi là con trai này.
“Con sẽ trở về, chờ sự tình kết thúc. Con bảo đảm!” Ngu Đạt thành khẩn nói, “Hơn nữa địa phương mà con đến cũng không xa, chỉ có điều là ở…”
Ngu Đạt muốn nói cậu chỉ là đi London mà thôi, lại phát hiện đầu óc của cậu đột nhiên trắng xóa, làm sao cũng nhớ không nổi địa chỉ.
Cậu chớp mắt vài cái, không hiểu chuyện gì xảy ra, không thể làm gì khác hơn là quay về phía Mark nói: “Thật sự không xa.”
Cứ việc không muốn, thế nhưng Mark tựa hồ là rõ ràng lý do cậu không thể không rời đi, dù sao thân phận của cậu bé đến từ dị giới này là đặc biệt như vậy.
Ngu Đạt không có cái gì để thu thập, đồ vật quan trọng của cậu đều đặt ở trong túi ở không gian.
Cùng Mark ôm ấp cáo biệt, Sirius cùng người đàn ông kia liền lôi kéo cậu độn thổ để di chuyển.
Đây vẫn là lần thứ nhất Ngu Đạt thử nghiệm loại phép thuật tương tự di động trong không gian này của phù thủy.
Nói thật, vẫn là không bằng cái lò sưởi như máy giặt kia!
“Ẩu ——” Ngu Đạt thống khổ cúi người xuống, cảm giác mãnh liệt đọng lại trong người kia khiến cho nội tạng của cậu tạo phản.
“Hắc!” Sirius tiến đến trước mặt cậu, nhìn sắc mặt của cậu trở nên tái nhợt, lo lắng hỏi: “Không sao chứ? Lần thứ nhất đều là như vậy, chờ cậu quen thuộc là tốt rồi.”
Ngu Đạt dùng ánh mắt sợ hãi nhìn hắn, chẳng lẽ còn muốn đi?!
“Phốc ” bị vẻ mặt của cậu chọc cười, Sirius phun cười ra tiếng.
“Chân Nhồi Bông.” Một người đàn ông khác dùng giọng nói cảnh cáo gọi hắn.
Người đàn ông kia cúi đầu nhìn Ngu Đạt, xin lỗi nói: “Chúng ta chỉ có thể dùng phương thức này mang theo cậu, bởi vì thời gian rất gấp gấp.”
Ngu Đạt cảm giác tốt hơn rất nhiều, cậu đứng thẳng lưng lên. Sau đó cậu phát hiện cậu tựa hồ là rời đi hoàn cảnh như thời Trung cổ kia, một lần nữa lại trở về thế giới văn minh.
Cậu đứng ở trong một kiến thức quần thể hiện đại rõ ràng, trước mặt là một khu nhà theo phong cách Châu Âu, mà phía sau bọn họ chính là đường phố, nơi đó ngựa xe như nước, người đi đường đi lại tựa hồ đối với bọn họ đột nhiên xuất hiện không hề thấy quái lạ.
Ngu Đạt cảm động nhìn tất cả, những thứ này đều là chứng minh cậu vẫn còn sinh hoạt trên địa cầu.
“Hoan nghênh đi tới Anh Quốc.” Sirius hiển nhiên là hiểu lầm kích động của cậu là từ đâu mà đến, cười hì hì nói với cậu, phảng phất cậu đúng là một người đến từ một thế giới khác, hiện tại chính là cảm thấy kinh ngạc vì những gì mình nhìn thấy.
Ngu Đạt đối với hắn miễn cưỡng nở nụ cười, nhìn thấy lui tới người đi đường rõ ràng không nhìn sự tồn tại của bọn họ, thời điểm đi tới trước mặt bọn họ không tự chủ được vòng qua bọn họ, vô tri vô giác tiếp tục tiến lên.
“Phép thuật.” Sirius đắc ý nói.
“Ừm.” Ngu Đạt tự đáy lòng tán thành ý của hắn, đây quả thật là là thần kỳ.
Ba người hướng về mảnh dân cư trước mặt đi đến.
Bọn họ đi tới trung gian giữa hai ngôi nhà bình thường, phong cách trang sức của ngôi nhà này rõ ràng không giống bất luận một loại phong cách của những ngôi nhà xung quanh nào, có vẻ càng thêm cổ xưa, tràn ngập cảm giác nghiêm nghị của lịch sử.
Sirius đi tới trước mặt căn nhà này, tâm tình của hắn rõ ràng không có cao hứng như vừa nãy.
Ngu Đạt nhìn kỹ toà kia nhà, nó có một cái cửa lớn sơn màu đen, nhưng rõ ràng rất cổ xưa. Cái tay cầm trên cửa là hình rắn, tựa hồ là tựa hồ là làm bằng bạc, bất quá cậu không nhìn thấy đồ vật nào trông giống cái lỗ khóa. Bên cạnh cửa còn mang theo một cái chuông cửa, bất quá Sirius tựa hồ cũng không tính rung nó.
Làm Ngu Đạt cảm thấy bất ngờ chính là, Sirius chỉ là nắm lấy lấy tay nắm di động một chút, cửa liền không trở ngại chút nào mở ra.
Ngu Đạt đi theo Sirius vào nhà, phát hiện bên trong càng thêm cổ xưa, ngay cả bên ngoài cũng không bằng, thậm chí còn cổ hơn cả quỷ ốc nổi danh cả nước Anh mà cậu đã đi qua kia.
Âm trầm, đen thui, trong phòng hết thảy đều bao phủ tro bụi dày đặc, nguyên bản những cái trang sức hẳn là rất hoa mỹ, hiện tại lại làm cho người ta có một cảm cũ nát không thể tả.
“Sách!” Sirius không kiên nhẫn tặc lưỡi một cái, sau đó liền vung vẩy đũa phép quăng một cái thanh lý một trận.
Trong lúc này, thuốc ngụy trang trên người Sirius tựa hồ mất đi hiệu lực, trải qua một đợt biến hình khiến Ngu Đạt sợ nổi da gà xảy ra, thân ảnh quen thuộc kia liền xuất hiện.
Nam nhân xa lạ bên cạnh Ngu Đạt đã trải qua một trận tuyệt đối sẽ không thoải mái vặn vẹo, lộ ra bộ mặt thật của hắn.
Ngu Đạt trơ mắt nhìn tên trên đầu hắn đổi thành Remus • Lupin.
Sirius đối với việc thuốc mất đi hiệu lực cũng không hề để ý, như trước xoay đũa phép thanh lý căn phòng có diện tích rất lớn này.
Nhưng mà, để Ngu Đạt kinh hãi chính là, tựa hồ là kinh động đến bức chân dung treo trên hành lang, vị phu nhân vẽ ở trong bức họa mở mắt ra quay về Sirius liền bắt đầu hét rầm lêm.
“Ngươi cái này nghiệt! Kẻ phản bội! Bại hoại —— ngươi lại còn dám trở về! Cút ra khỏi phòng của ta ngay!” Vị phu nhân kia cuồng loạn kêu to.
Sirius phản ứng cũng rất kỳ quái, hắn nổi giận đùng đùng quay về cái bức hoạ kia nói rằng: “Bà cho rằng tôi đồng ý trở về sao?!”
Phía sau cãi vã, Ngu Đạt đều không có tiếp tục nghe, chỉ là kỳ quái quay về bên cạnh Remus • Lupin hỏi: “Nơi này là nhà của Sirius?”
“Đúng thế. Đã từng là nhà.” Người đàn ông kia biểu hiện nghiêm nghị nói rằng.
Tác giả có lời muốn nói: đổi trở lại bản rồi
REVIEW 21