Thi thể của Mark bị phát hiện ở một địa phương hoang vu hẻo lánh, Thần Sáng điều tra hiện trường—–sau đó Ngu Đạt mới biết rằng đây là nhân viên tư pháp tương tự cảnh sát, cho rằng nơi này cũng chỉ là địa phương mà thi thể bị vứt bỏ chứ không phải là nơi hắn gặp nạn.
Mark chết vì cấm chú, đó là một loại phép thuật hắc ám mà Ngu Đạt chưa từng nghe qua, có người nói tác dụng của tử chú này chính là cướp đoạt sinh mệnh của bất cứ người nào, chỉ cần trúng phải phép thuật này thì chắc chắn phải chết.
Đây là một cái phép thuật hắc ám vô cùng tàn nhẫn.
Thần Sáng cho rằng đây là do phù thủy hắc ám làm ra, bọn họ đưa thi thể của Mark vào một căn phòng ở lầu hai của Bộ Pháp Thuật.
Ngu Đạt ăn vào Đa Quả Dịch mà Dumbledore đã chuẩn bị cho cậu, biến thành dáng vẻ mà Sirius và Remus đón cậu mấy ngày trước.
Quá trình đó cũng không thoải mái, nhưng Ngu Đạt không để ý.
Cậu đi theo phía sau Dumbledore, thông qua lò sưởi đi đến Bộ Pháp Thuật của Anh Quốc.
Đây là một không gian rất lớn ở dưới lòng đất, có rất nhiều phù thủy lui tới rộn rộn ràng ràng, lầu một của Bộ Pháp Thuật có một cái ao rất to và một pho tượng màu vàng óng.
Ngu Đạt không có tâm tình xem cảnh tượng mới mẻ này, chỉ là mất cảm giác đi theo phía sau lão hiệu trưởng, vào thang máy đi tới lầu hai.
Nhóm Thần Sáng đối với lão hiệu trưởng rất là tôn kính, chỉ có điều Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật Fudge nghe tin mà tới cũng không hoan nghênh sự xuất hiện của cụ, hai người thậm chí còn nổi lên một hồi kịch liệt tranh chấp chuyện Mark có phải hay không chết dưới tay của Voldermort.
“Có thể hay không cho ta xem ngài ấy một chút?” Ngu Đạt nhẫn nại nói rằng.
Cậu thực sự không có tâm tình nghe tên Bộ trưởng kia nói phét, ở trước mặt mọi người vẫn giả tạo cảnh thái bình, hiện tại còn hung hăng phản bác Dumbledore. Ngu Đạt sợ rằng nếu nghe thêm lão ta nói một câu nữa, cậu sẽ không nhịn được cho lão một cái Chân ngôn thuật: Đau.
Nhóm Thần Sáng và Fudge đều quay đầu lại nhìn cậu.
Fudge nghi hoặc hỏi:” Vị này là?”
“ Đây là thân thích ở ngoại quốc của Bains tiên sinh, nghe nói Bains tiên sinh gặp phải chuyện bất hạnh, cả đêm chạy từ nơúc ngoài đến.” Dumbledore mặt không biến sắc nói.
“Há, nha.” Fudge nhìn Ngu Đạt sắc mặt không thể nào đẹp đẽ, bán tín bán nghi.
Vào lúc này, bên trong nhóm Thần Sáng đi ra một người, hướng về phía hai người nói:” Ta mang vị tiên sinh này đi xem thi thể của Bains tiên sinh.”
Fudge nói:” Ngươi đi đi.”
Thần Sáng kia huớng về phía Ngu Đạt đi tới, nói với cậu:” Mời đi theo ta.”
Ngu Đạt gật đầu, theo vị phù thủy mặc áo choàng màu xanh đậm, có tên là Kingsley Shacklebolt rời đi.
Đó là một gian phòng không có cửa sổ, toàn bộ gian nhà chỉ có một cái nguồn sáng cũng không quá rõ, làm cho người ta có cảm giác rất âm lãnh.
Ngu Đạt cùng vị nam phù thủy này đi vào.
Cậu nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của Mark, sắc mặt đột nhiên trở nên vô cùng tái nhợt. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy thi thể của một người, trực diện tử vong.
Ngu Đạt lúc mới bắt đầu căn bản là không dám bước lên một bước, đứng một hồi mới đi tới trước đài trưng bày thi thể của Mark.
Mặt của Mark hoàn toàn không có một chút máu, so với lần cuối cùng cậu nhìn thấy, cả người hắn như một tòa tượng sáp.
Trong tầm mắt của Ngu Đạt, cậu di động chuột qua lại, cỗ thi thể này rõ ràng bị đánh dấu ra ba chữ “ thi thể của Maddox Bains” tàn khốc.
Chút lòng chờ mong vào vận may của Ngu Đạt bị đánh vỡ.
Miệng cậu thở mạnh một hơi, đột nhiên cảm thấy có một cái gì đó đè nặng lên ***g ngực của cậu, nặng đến nỗi cậu không thể hô hấp.
“Ta có thể ngồi một mình với ngài ấy một lúc không?” Ngu Đạt nghe thấy chính mình dùng một thanh âm xa lạ nói.
“Đương nhiên” Nam phù thủy kia phi thường hiểu ý, hắn rất nhanh liền rời đi căn phòng, khép cửa phòng lại.
Mark là bị cậu liên lụy mà chết.
Con người hiền lành này, từ khi cậu đi tới nơi này đều yên lặng giúp đỡ cậu, tỉ mỉ chăng sóc cậu, quan tâm cậu.
Là ngài ấy, để cho Ngu Đạt ở quốc gia không có chỗ tương tựa này cảm thấy một tia thân thiết.
Ngu Đạt vốn là không có mềm yếu như vậy, nếu như Mark không phải vì cậu mà bị Voldermort bắt đi rồi dằn vặt tới chết, cậu cũng sẽ khổ sở nhưng không đến nỗi áy náy trầm trọng đến không thể thở nổi như thế này.
Bộ mặt của Mark hiển nhiên đã được thu dọn qua, Ngu Đạt cũng không nhìn thấy những vết thương khi bị dằn vặt kia.
Như cậy cũng được, không phải vậy cậu nhất định sẽ không nhịn được mà sụp đổ.
Ngu Đạt ngơ ngác nhìn Mark, đột nhiên nghĩ tới điều gì, cậu cẩn thận quay đầu lại nhìn cửa, sau đó đột nhiên lấy ra đũa phép của cậu, hướng về phía thi thể của Mark phóng thích ra một cái thuật phục sinh.
Bảng hiệu kĩ năng phục sinh ở trong tay của cậu bay lên, nương theo những chùm sáng màu vàng xán lạn cùng âm thanh “sàn sạt”, trong tay của cậu tụ tập hai chùm năng lượng thần thánh.
Ngu Đạt chưa bao giờ cảm thấy 10 giây đọc thần chú của thuật phục sinh dài như vậy.
Theo một âm thanh trang nghiêm vang lên, một vệt sáng hình trụ bay lên từ trên người Mark, nối thẳng đến nóc trần nhà.
Ng đã không còn tâm trí đâu để lo việc cái cột sáng này có bị người của bộ phép thuật trên lầu phát hiện hay không, cậu nhìn chằm chằm không chớp mắt vào thi thể của Mark.
Nhưng mà khiến cho cậu thất vọng chính là một phút trôi qua, hai phút trôi qua, năm phút đồng hồ trôi qua, Mark vẫn không có một điểm dấu hiệu thức tinh.
Cảm giác mất mát to lớn tập kích Ngu Đạt.
Ngoại trừ thương cảm không cách nào cứu vớt Mark, còn có chính là cảm giác sợ hãi sinh tử. Nguyên lai, những người ở thế giới này không giống như trong ma thú thế giới, những người như là NPC này đều tuần hoàn quy tắc của thế giới này, sinh lão bệnh tử là không thể tránh khỏi. Cậu, cũng sẽ là như vậy, chết rồi sau đó sẽ thật sự trở nên bặt vô âm tín, không còn khả năng sống lại. Kĩ năng ở trong game mang tới thế giới này không phải là vạn năng.
Cậu vẫn rất không thể hiểu được.
Cậu thích xem tiểu thuyết võng du, tự nhiên cũng biết thể loại mang theo hệ thống xuyên qua. Thời điểm đọc sách, nhưng nhân vật chính mang theo kĩ năng của hệ thống xuyên qua đến thế giới khác, làm sao có thể dùng những kĩ năng cường đại ấy giết người mà không mang theo một chút dị thường nào trong lòng?
Coi việc định đoạt tính mạng của người khác là đương nhiên, một điểm chuyển biến cũng không có.
Vô cùng đột ngột.
Không giống như là cậu, chỉ muốn ném xuống tất cả những thứ này, trở lại cuộc sống sinh hoạt ban đầu của cậu, không có xuyên qua, không có hệ thống, chỉ là làm một cái người qua đường không có gì đặc biệt.
Lẽ nào điểm khác nhau căn bản nhất chính là bọn họ là nhân vật chính còn cậu chỉ là một phàm nhân sao?
“Tiên sinh?” Nam phù thủy tên là Kingsley Shacklebolt đi vào:” Thời gian đã hết, cậu không thể luôn đứng ở chỗ này.”
“Xin mời lại cho ta một chút thời gian.” Ngu Đạt đỏ mắt thỉnh cầu.
Cậu còn đang kì vọng Mark sẽ đột nhiên ngồi dậy từ trên cái đài kia.
“Rất xin lỗi, cậu nhất định phải rời đi.” Kingsley Shacklebolt nói
Mãi đến tận khi Ngu Đạt rời đi, cậu cũng không thây ngón tay của Mark động đậy một chút nào.
Ngu Đạt sầu não đi theo Dumbledore rời đi Bộ Pháp Thuật, cậu cũng không nói với lão nhân này cậu có năng lực phục sinh, mà hiện tại thuật phục sinh cũng không có tác dụng, không cần thiết phải nói cho bất luận người nào ở thế giới này.
Mấy ngày sau, Ngu Đạt lại một lần nữa uống vào Quả Đa Dịch, đi tham gia lễ tang của Mark.
Hắn được an táng ở bên trong nghĩa địa Hogssmeade.
Người trong thôn trang dồn dập đến tiễn đưa người hiền lành này, Ngu Đạt lại không khỏi rơi nước mắt.
Sau khi kết thúc lễ tang, Dumbledore gọi lại Ngu Đạt.
Cụ lấy ra một tập văn kiện đưa cho cậu, nói:” Đây là Mark lưu lại cho cậu.”
Ngu Đạt nghi hoặc nhìn cậu, từ trong tay cụ tiếp nhân tập văn kiện này.
Xem một cách khó khăn, nước mắt Ngu Đạt đột nhiên rớt xuống.
Ở trong di chúc, Mark đem cửa hàng cho cậu.
Hắn không có người thân nào, không có thê tử, càng không có hài tử, chỉ có một người bà con ở nước ngoài.
Phần di chúc này là sau khi Ngu Đạt rời đi hắn liền lập ra.
Tài sản của hắn gồm có kim khố ở trong Gringotts và cửa hàng ở Hogssmeade. Tiền dư ở trong Gringotts liền để lại cho bà con của hắn ở nước ngoài, mà cửa hàng thì để lại cho Ngu Đạt.
Hắn hi vọng Ngu Đạt có thể coi nơi này là nhà của cậu.
Tác giả có lời muốn nói: Mặc dù lúc đầu đặt ra giả thiết như vậy, nhưng tả đến đoạn Mark chết rồi, vẫn là tâm tình trầm trọng.
Phục sinh thuật đối với Mark không có tác dụng, đây là kết quả thế giới ma thú ở Ngu Đạt ngủ say cùng Harry Potter Thế Giới pháp tắc phân cao thấp.
Hai cái thế giới quy tắc thỏa hiệp với nhau, vì lẽ đó Ngu Đạt cứ việc có bàn tay vàng, nhưng là ở ở phương diện khác thế giới này cũng sẽ có thương tổn cùng hạn chế sự tình đối với cậu.
REVIEW 24
“Duy trì cảnh giác tóm lại là sẽ không sai.” Dumbledore cũng không nhận xét về người kia cho Ngu Đạt hiểu, cụ chỉ trịnh trọng nói với Ngu Đạt một câu như vậy.
Dumbledore nhìn Ngu Đạt một lúc nữa rồi rời đi.
Hoàn cảnh xa lạ khiến cho Ngu Đạt cả đêm không cách nào bình yên nằm ngủ. Căn phòng có diện tích khổng lồ này, ở trong đêm tối yên tĩnh, khiến cho Ngu Đạt có cảm giác mình là một con quái thú đang chờ đợi để làm thịt con mồi.
Cùng Snape giáo sư học tập cũng đình chỉ, Ngu Đạt một mình chờ ở Black nhà cũ, thường thường không thấy được Sirius bóng người. Dưới sự ngán ngẩm buồn bực, cậu cầm lấy thùng nước cùng khăn lau, đem phòng của mình một lần nữa quét tước một chút.
Sau đó, khi cậu quét dọn hoàn tất muốn đem thùng nước bỏ vào bên trong tủ bát, cậu liền nhìn thấy một sinh vật so với yêu tinh càng thêm xấu xí.
“Trời ơi!” Ngu Đạt kinh hãi nhìn cái sinh vật xấu xí này.
Nó có một dáng vẻ già nua, con mắt đục ngầu, bên trong đôi tai rất to là một nhúm lông tơ màu trắng, da dẻ trên mặt cũng che kín nếp nhăn.
Ngu Đạt lùi về sau hai bước, ở trên người chính mình mặc lên một cái lá chắn.
Chân ngôn thuật: lá chắn tỏa ra hào quang, khiến cho sinh vật quái lạ này sợ hãi rụt lại, cái miệng của nó lầm bầm lẩm bẩm nói: “Kreacher không phải Tinh Linh xấu!”
Ngu Đạt nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của nó, thả lỏng tinh thần đang căng thẳng một chút, cậu hỏi: “Ngươi là Tinh Linh?”
“Đúng, Kreacher là Black gia nuôi trong nhà Tiểu Tinh Linh, cường đại phù thủy tiên sinh.” Kreacher hai mắt thật to kính nể nhìn Ngu Đạt.
“Ngươi tại sao nói ta là phù thủy cường đại?” Ngu Đạt nghi hoặc.
Kreacher nắm chặt hai tay khô gầy, khiêm tốn quay về Ngu Đạt nói rằng: “Kreacher đều nhìn thấy, tiên sinh là một vị phi thường cường đại phù thủy, những yêu ma kia muốn cắn tiên sinh, lại bị tiên sinh một thoáng liền giết chết.”
Ngu Đạt kinh ngạc nhìn cái này quái lạ tự xưng Kreacher sinh vật.
Phải biết cậu do biết Sirius đi ra ngoài, dưới tình huống vô cùng tẻ nhạt mới bắt đầu quét tước gian phòng mình đang ở hiện tại. Cậu tin chắc bên trong phòng này hẳn là không có bất cứ người nào, nhưng mà không biết cái này gọi là Kreacher chính là làm sao biết vừa nãy cậu đánh chết một đám yêu quái .
Cậu lau xong đồ dùng bên trong phòng của mình, liền đem cửa sổ phủ đầy bụi cũng lau một chút, kết quả vừa vén lên cái rèm dày nặng, một đoàn —— ít nhất có trên trăm con, không biết là món đồ gì liền hướng về phía cậu đập tới.
Lúc đó Ngu Đạt sợ hết hồn, những thứ đồ này lớn bất quá chỉ có cỡ ngón tay, hình người, mỗi con đều có một đôi cánh giống như côn trùng ở phía sau lưng, thật giống tiểu Tiên trong các truyền thuyết phương Tây.
Bất quá bọn chúng so với tiểu Tiên khó coi hơn nhiều, những thứ đồ này cực kỳ không có thiện ý hướng về Ngu Đạt giương nanh múa vuốt, thậm chí muốn há mồm cắn cậu.
Nhìn đám thân thể mọc đầy bộ lông màu đen kia, tạo hình hai cái cánh tay hai cái chân, còn có hàm răng vừa nhìn liền biết vô cùng sắc bén, cho dù không thích bạo lực cùng tranh chấp Ngu Đạt cũng không thể không sản sinh ý nghĩ tiêu diệt chúng nó.
Cuối cùng cũng coi như là huấn luyện ma lực trong khoảng thời gian này khiến cho cậu quen thuộc lấy một cái mục sư thân phận đến xử lý sự tình, cậu đầu tiên liền khoác lên “Vỏ trứng” để những tiểu tử này chỉ có thể nhào tới trên lá chắn phép thuật của cậu, không cho chúng nó tiếp tục tới gần.
Ngu Đạt cau mày, chỉ là một cái thần thánh tân tinh nổ tung, liền đem những cái tiểu quái vật không biết có bao nhiêu con này làm nổ tan tành.
Thần thánh tân tinh là kĩ năng thuấn phát của mục sư, kĩ năng này có thể đối với bên trong 10m hết thảy mục tiêu tạo thành thương tổn, đồng thời đối với hữu phương mục tiêu cũng chính là đội hữu khôi phục nhất định HP(máu). Vừa biết đánh nhau cũng có thể tăng máu, có thể nói là một cái hai bên đều thuận tiện kĩ năng.
Những hình thể rất nhỏ sinh vật kia căn bản là không nhịn được tấn công như thế, thần thánh phép thuật đối với tất cả tội ác cùng kẻ địch đều là không chút lưu tình. Thần thánh tân tinh phép thuật hiệu quả vô cùng đẹp đẽ, phảng phất là một cái màu vàng tán ô nổ tung, còn có hiệu quả ánh sáng vàng rực rỡ, lông chim bay lượn.
Cùng với việc tiêu diệt số lượng lớn tiểu quái trong game không giống nhau, ở trong thực tế những vật nhỏ này trực tiếp liền bị thần thánh hệ phép thuật đốt cháy hầu như không còn, chỉ là lưu lại một mùi hôi mà thôi.
Công kích phép thuật hệ thần thánh, Ngu Đạt vẫn là lần đầu khiến dùng đến, không khỏi vì sự mạnh mẽ của nó mà cảm thấy tặc lưỡi.
Kreacher không biết từ nơi nào nhìn lén, dĩ nhiên biết một màn phát sinh ở trong phòng của cậu.
“Ngươi là làm sao biết?” Ngu Đạt ngờ vực nhìn Kreacher.
“Kreacher là Tiểu Tinh Linh của ngôi nhà này, vì lẽ đó chuyện đã xảy ra Kreacher đều biết.” Kreacher nói rằng.
“Cái gì?” Ngu Đạt không nhịn được ngạc nhiên nghi ngờ.
Có loại sinh vật này tồn tại, người ở trong phòng không phải là không có bất kỳ việc riêng tư sao? Hơn nữa còn có cái gì tuyệt mật không thể nói?
Chờ đến tối Sirius trở về Ngu Đạt bắt được hắn đem chuyện mình nghi vấn hỏi, Sirius mới không phản đối nói rằng: “Kreacher sẽ không đem bí mật của nhà này nói ra, nuôi trong nhà Tiểu Tinh Linh là bị thoải mái ở trong phòng, chúng nó không có mệnh lệnh của chủ nhân là không thể nói bất cứ chuyện gì phát sinh ở trong phòng này.”
Ngu Đạt không thể nào tin được nói rằng: “Cậu xác định nó phục tùng mệnh lệnh của một mình cậu?”
Sirius nói rằng: “Người nhà Black hiện tại cũng chỉ còn sót lại một người là tớ, vì lẽ đó tớ chính là chủ nhân của nó. Mặc kệ nó có nguyện ý hay không.”
Ngu Đạt không biết tại sao hắn sẽ thêm vào câu nói kia ở phía sau, đợi được thời điểm lần thứ hai nhìn thấy Kreacher, cậu mới rõ ràng, cái này Kreacher cùng Sirius tựa hồ là căm ghét lẫn nhau.
Nuôi trong nhà Tiểu Tinh Linh xác thực như Sirius nói như vậy bị phép thuật ràng buộc, hơn nữa nô tính của bọn họ phi thường cường.
Ngu Đạt đối với Kreacher loại này thần kỳ mâu thuẫn sinh vật vô cùng cảm thấy hứng thú.
Nhưng là, không chờ cậu lại tìm cơ hội cùng Kreacher giao lưu, liền bị Dumbledore lần thứ hai đến mang đến một cái tin dữ đánh bại.
Mark chết rồi.
Thời điểm Ngu Đạt nghe được Dumbledore nói ra tin tức này, đầu vù một thoáng liền mê muội.
“Ngu Đạt, cậu vẫn tốt chứ?” Sirius thân thiết đỡ bờ vai của cậu.
Ngu Đạt không dám tin tưởng hỏi Dumbledore: “Mark là chết như thế nào? Ngài ấy làm sao sẽ chết cơ chứ?”
“Ta rất xin lỗi.” Vẻ hổ thẹn trên mặt Dumbledore rất rõ ràng, “Ta không nghĩ tới Voldemort sẽ bắt đi hắn.”
“Cái gì?!” Ngu Đạt chấn kinh rồi, “Voldemort vì sao lại bắt hắn? Lẽ nào là bởi vì ta sao?”
“Hẳn là.” Dumbledore vẻ mặt mang theo phẫn nộ nói rằng: “Hắn thậm chí ngay cả như thế một cái lương thiện người không biết cũng không buông tha!”
Ngu Đạt đầu óc choáng váng, cậu ngã ngồi ở trên nghế, suy yếu nói rằng: “Các ngài đã sớm nghĩ tới Voldemort có thể sẽ bắt Mark sao? Bởi vì ta?”
“Ngu Đạt…” Sirius tay đè ở trên bả vai của cậu.
Ngu Đạt phẫn nộ mở ra tay của hắn, cậu thấp giọng quát: “Các ngươi là không phải đã sớm biết Mark sẽ bị ta làm liên lụy?!”
Ngu Đạt ngẩng mặt, ánh mắt sắc bén nhìn Dumbledore.
“Ta không nghĩ tới.” Dumbledore bình tĩnh hồi đáp, “Ta không nghĩ tới Voldemort sẽ như vậy mạo hiểm xuất hiện ở Hogsmeade, ban đêm xông vào Davish and Banges cửa hàng, trực tiếp liền đem Mark mang đi. Khi người của ta nhận được cảnh báo chạy đến, đã không kịp rồi.”
Dựa theo đạo lý mà nói, Voldemort hiện tại vừa phục sinh, hắn ta hẳn là biết điều ngủ đông một quãng thời gian, không nên gan to như vậy xuất hiện ở một cái thôn trang toàn bộ đều là phù thủy như thế này, tiến hành mạo hiểm như vậy. Tuy rằng hắn ta hành động là vào buổi tối.
Nắm đấm của Ngu Đạt tầng tầng nện ở trên bàn.
“Mark chết như thế nào? Voldemort dằn vặt ngài ấy?” Ngu Đạt tay chống cái trán, âm thanh khàn khàn hỏi.
“…” Dumbledore trầm mặc.
“Nói cho ta.” Ngu Đạt giơ lên con mắt đã đỏ lên, yêu cầu nói.
“Voldemort tra hỏi hắn.” Sirius thấp giọng nói rằng.
Ngu Đạt quay đầu nhìn hắn, trong ánh mắt tràn ngập bi thống.
“Hắn bị dằn vặt rất thảm.” Sirius nói rằng.
“Sirius!” Dumbledore không đành lòng nói rằng.
“Giáo sư, ta cho rằng Ngu Đạt có quyền biết những thứ này.” Sirius quật cường nhìn Dumbledore.
“Để ta đi xem ngài ấy một chút.” Ngu Đạt mặc kệ hai người tranh chấp, chỉ là lẳng lặng nói rằng.
“Ngu Đạt…” Sirius bất an nói rằng.
“Tớ muốn nhìn một chút Mark!” Ngu Đạt lớn tiếng kiên trì.
REVIEW 23