Nơi này là Hội Phượng Hoàng tổng bộ, như vậy Dumbledore có thể hay không cũng ở đây?
“Hiệu trưởng Dumbledore ở đâu?” Ngu Đạt hỏi.
“Em không gặp ngài ấy, cụ không có ở nơi này.” Fred nuốt xuống Sandwich, nói với cậu.
“Như thế nào? Ngu Đạt, cậu muốn tìm Albus sao?” Sirius ngồi đối diện với cậu hỏi.
“Ừ.” Ngu Đạt nghiêm túc gật đầu, “Tớ nghĩ muốn gia nhập Hội Phượng Hoàng, cùng với các cậu chống lại Voldemort, không cho hắn giết thêm càng nhiều người.”
Tại phòng bếp truyền đến vài thanh thở dốc thanh âm, vì Ngu Đạt đột nhiên nói tên của người-không-thể-nói-tên kia.
“Anh muốn gia nhập Hội Phượng Hoàng?!” Fred cùng George đột nhiên trăm miệng một lời nói.
Bởi vì bọn họ, toàn bộ phòng bếp đều nhìn về phía cậu.
Sirius vẻ mặt phấn khởi, Remus biểu tình u buồn, một người mang theo mắt giả, trên cái mắt giả ấy còn có một cái tròng mắt cổ quái dọa người xoay tới xoay lui nhìn cậu, đôi song sinh thì các loại hâm mộ nhìn cậu.
“Không được sao?” Ngu Đạt bị bọn họ nhìn xem trở nên thấp thỏm.
Giống như ý tưởng này của cậu là cỡ nào ý nghĩ kỳ lạ, thậm chí ngay cả em trai của đôi song sinh cũng cắn xúc xích ngây dại.
“Đương nhiên có thể!” Sirius nói như đinh chém sắt, hắn đứng lên đi đến phía sau cậu ấn bờ vai của cậu, “Hội Phượng Hoàng hoan nghênh bất luận người nào có chí gia nhập đối kháng hắc ma đầu!”
“Sirius!” Người có một mắt cảnh cáo đối Sirius hô.
“Ngu Đạt không phải là người khả nghi, cậu ấy là người đáng tín nhiệm tuyệt đối.” Sirius nhìn người kia nói rằng.
“Hừ!” Người nam nhân có tên Alastor Moody khinh thường hừ một tiếng, tựa hồ đối Sirius nói căn bản là không tín nhiệm.
Sirius cúi đầu đối với Ngu Đạt nghiêm túc nói rằng: “Ngu Đạt, cậu là nghiêm túc sao?”
Ngu Đạt vẻ mặt kiên định nhìn hắn, nói: “Đương nhiên!”
Sirius biến thành đại cẩu, dẫn dẫn Ngu Đạt lại một lần nữa ăn vào Đa Quả Dịch, dưới ánh mắt không đồng ý của Remus Lupin ly khai Black nhà cũ.
Đứng ở ven đường, Ngu Đạt giơ lên đũa phép, ngốc hồ hồ hướng về phía đường cái.
Đây chính là Sirius lúc ra cửa nói cho cậu biết.
Ngu Đạt cảm thấy may mắn hiện tại người qua đường đối bọn họ nhìn không thấy, bằng không bọn họ tuyệt đối sẽ cảm thấy cậu là một đứa ngốc.
Thực nhanh, một chiếc xe buýt ba tầng có màu tím diễm lệ đột nhiên xuất hiện tại ngã tư đường, nó đâm trái đâm phải, thành công xuất hiện với một khí thế long trọng, không tầm thường!
Một bên thân xe thậm chí còn cưỡi trên một cái đường cái hình răng cưa, những cột đèn giống như bị làm ma pháp, nhảy bắn né tránh chiếc xe bus nguy hiểm kia.
Ngu Đạt sợ ngây người.
Khi Ngu Đạt còn đang cứng họng, chiếc xe bus đứng ở trước mặt cậu cùng đại cẩu.
Chờ đến khi chiếc xe đến gần chỗ cậu, cậu mới nhìn thấy hai chữ màu vàng óng ánh trước cửa kính ” xe bus Kỵ sĩ ”.
Một người nam nhân tuổi còn trẻ nhảy xuống xe bus, đối với cậu hét lên: “Cậu như thế nào còn ngốc đứng ở nơi đó, mau lên xe.”
Ngu Đạt quay đầu nhìn nhìn Black, chỉ thấy trên mặt con chó kia tựa hồ là lộ ra một cái đắc ý biểu tình.
Thật sự là khó khăn ngũ quan của cậu.
Ngu Đạt không lời gì để nói đi theo phía sau hắc cẩu, lên chiếc xe bus này.
“Lần đầu tiên đi xe bus kỵ sĩ?” Người bán vé trẻ tuổi có không ít mụn trên mặt có vẻ đầy hưng trí nhìn cậu.”Ta kêu Stan Shunpike, cậu tên gì?”
“Peter • Parker.” Ngu Đạt không yên lòng nói.
Ngu Đạt mắt không chớp nhìn bên trong chiếc xe bus này, mà thời gian này, không hề dấu hiệu, chiếc xe này liền lấy tốc độ tia chớp chạy đi.
Ngu Đạt nhanh chóng bắt lấy bên cạnh cố định thân mình.
Đại cẩu cũng sớm đã nhảy bắn lên phần sau chỗ ngồi của chiếc xe này. Không, cùng với nói là chỗ ngồi, không bằng nói thẳng là giường ngủ càng thêm thích hợp.
Stan Shunpike nhìn theo ánh mắt kinh ngạc của cậu.
Buồng trước của xe bus chỉ có hai vị trí, tựa hồ một cái là vị trí điều khiển, một cái khác là cung cấp cho người bán vé, mà ở phần sau của xe, là hơn mười chiếc giường đơn. Bên trong xe dùng những ngọn nến cắm trên vách tường để chiếu sáng.
“Cậu muốn đi đâu?” Người bán vé nói với Ngu Đạt: “Xe bus kị sĩ sẽ đưa cậu tới bất luận địa phương nào cậu muốn tới.”
Ngu Đạt nhìn nhìn hắc cẩu đang ghé vào giường ngủ, rồi mới lên tiếng: “Ta muốn đi Godric sơn cốc.”
“Ngô ” người bán vé nhìn nhìn hắc cẩu rồi nói với cậu: “Từ Luân Đôn đến Godric sơn cốc, 14. 5 sickle, tổng cộng hai vị, thỉnh trả 1 Galleon 12 sickle.”
Ngu Đạt vừa nghe đơn vị tiền tệ quỷ dị của phù thủy liền nhức đầu, cậu vươn tay từ trong túi lấy ra hai cái Gold Galleon, nhét vào trong tay của hắn: “Không cần thối lại.”
Ngu Đạt vừa định tránh ra, người bán vé trước ngực treo kiểu cũ vé xe máy đánh chữ mà bắt đầu lạc đát lạc đát phát ra âm thanh, đánh ra hai trương vé xe.
“Nếu cậu thêm 7 cái sickle, chúng ta còn cung cấp ca cao nóng hoặc là cà phê, đương nhiên còn có chút điểm tâm.” Stan Shunpike nói.
“Uông!” Đại cẩu đột nhiên hướng cậu gọi một tiếng, hắn hộc đầu lưỡi nhìn cậu.
“Được rồi.” Ngu Đạt bất đắc dĩ lại lấy ra một cái Gold Galleon.”Muốn hai phân.”
Ngồi ở trên giường ngủ, Ngu Đạt bị vứt lắc lắc lắc lắc. Thật sự là ngạc nhiên thế nhưng còn có người có thể tại trong hoàn cảnh này ngủ được.
Trên xe bus đương nhiên sẽ không chỉ có cậu cùng Sirius hai người, giường ngủ tầng một còn có một nam phù thủy có tiếng ngáy rung trời, hắn một thân chật vật lầy lội, thật không biết là từ đâu lên xe.
Mặt khác, người bán vé cùng cậu nói chuyện phiếm, trên lầu còn có một người khách nước ngoài.
Xe bus này thế nhưng cung cấp dịch vụ lữ hành toàn nước Anh.
Vài giờ sau, bầu trời tối đen, bọn họ rốt cục tới với Godric sơn cốc nằm ở phía tây của nước Anh.
Từ cuối xe bus đi xuống, xe bus kị sĩ vèo cái đi mất.
“Còn không tính là một cuộc lữ trình không tốt.” Ngu Đạt cúi đầu đối với Sirius biến thành đại cẩu nói.
“Uông uông.” Sirius hướng về phía cậu phe phẩy cái đuôi.
“Đừng đem chính mình trở thành chân chính cẩu.” Ngu Đạt phiên cái xem thường, “Dẫn đường đi.”
Trong sơn cốc thôn trang không nhỏ.
Có mấy nhà cửa hàng, một nhà bưu cục, một nhà quán bar, một nhà giáo đường, thôn trang trung tâm thậm chí còn có một cái quảng trường, nơi đó còn đứng sừng sững một tòa bia kỷ niệm.
Khi hai người đến trước mặt cái bia tưởng niệm kia, cái bia kỷ niệm đột nhiên biến hóa, biến thành một tổ ba người pho tượng.
Kia tựa hồ là một nhà ba người, một cái mang theo ánh mắt tuổi trẻ nam tử, còn có một cái tóc dài xinh đẹp nữ nhân, nữ nhân trong ngực còn ngồi một cái trẻ sơ sinh.
Ngu Đạt đối với loại này kỳ diệu ma pháp vật hiện tại đã có miễn dịch cục mạnh, cậu nhìn hai mắt rồi đi qua nó.
Nhưng mà Sirius lại đứng ở nơi đó nhìn thật lâu, lâu đến Ngu Đạt kỳ quái gọi hắn: “Bố bố? Cậu đang làm gì đó? Đi a?”
Sirius cái đuôi rủ xuống, buồn bã ỉu xìu lắc lắc, phát ra một tiếng “Nha nha…” Tiếng kêu sau, theo đi lên.
Sau đó Sirius cảm xúc tựa hồ rất thấp, thẳng đến đi tới nơi mà bọn họ muốn đến, mới ngẩng đầu hướng về phía Ngu Đạt kêu vài tiếng.
Ngu Đạt nhìn cửa phòng, hỏi: “Chính là nơi này?”
“Uông!” Sirius kêu lên.
Ngu Đạt bấm chiếc chuông trước cửa.
Thực nhanh, Dumbledore liền xuất hiện ở trước cửa.
“A! Ngươi là?” Dumbledore nhìn đến cậu thực kinh ngạc, cụ ngoài ý muốn nhìn nhìn đại cẩu đứng ở bên cạnh cậu.
Cụ cảnh giác nhìn nhìn chung quanh, đem bọn họ mời vào trong phòng.
“Albus, là ta cùng Ngu Đạt.” Sirius giải trừ Animagus (Phù thủy hóa thú).
Dumbledore không đồng ý nhìn cậu một cái, nói rằng: “Này thật sự là quá mạo hiểm.”
Ngu Đạt hiểu được ý tứ của cụ, hiện tại Voldemort đang tại nơi nơi lùng bắt cậu, mà Sirius vẫn là một cái phạm nhân bị truy nã, hai người nghênh ngang như vậy ( tuy rằng đều làm ngụy trang) đến nhà của cụ.
“Những người đó không dám giám thị nhà của ngài.” Sirius tùy tiện nói, “Black nhà cũ lại không thể trực tiếp gửi con cú mèo cho ngài, Ngu Đạt bức thiết muốn gặp ngài, cho nên chúng ta mới tới đây.”
“Y Đạt, nhìn đến cậu tinh thần phấn chấn lên, ta thật cao hứng.” Lão hiệu trưởng hiền lành nhìn Ngu Đạt.
“Thực xin lỗi, ta là thật sự thực sốt ruột nghĩ muốn đích thân cùng ngài nói.” Ngu Đạt thành khẩn giải thích.
“Cậu vội vã như vậy thấy ta có chuyện gì không?” Dumbledore mời hai người ngồi xuống, sau đó tại trên bàn biến ra một cái ấm trà, còn có ba cái chén trà.
Ấm trà bay lên, tại ba cái trong chén trà đổ đầy nước trà.
“Albus, ta nghĩ gia nhập Hội Phượng Hoàng.” Ngu Đạt nghiêm túc nói rằng.
“A?” Dumbledore nghe được yêu cầu của cậu, không giống như Sirius trước đó cam đoan như vậy rất nhiệt tình hoan nghênh, ngược lại là ánh mắt lập tức trở nên sắc bén lại.
REVIEW 26
Di chúc của Mark triệt để đánh tan ý chí Ngu Đạt.
Ánh mắt của cậu bị Sirius nói là đều sưng vù lên trông thực khó coi.
Sirius luôn luôn nghĩ biện pháp đùa cậu vui vẻ, chính là sau khi cười xong, Ngu Đạt vẫn là bị cảm xúc khổ sở khống chế, vô pháp tự kềm chế.
“Chẳng lẽ cậu vẫn là một đứa bé sao?” Snape thanh âm đột nhiên vang lên ở trong phòng của cậu.
Ngu Đạt kinh ngạc quay đầu, mới phát giác không biết vào lúc nào, Snape thế nhưng đứng ở trước của phòng của cậu.
“Giáo sư.” Ngu Đạt lúc này đang ngồi bên cửa sổ đã được cậu quét dọn sạch sẽ, cậu cũng không có hướng tới người mà thường ngày cậu vẫn tôn kính đứng lên nghênh đón, ngược lại là buồn bã ỉu xìu ngồi ở chỗ kia vẫn không nhúc nhích.
Snape cau mày, hắn chậm rãi tiêu sái tiến vào, tùy tay khép cửa phòng lại. Snape đứng ở địa phương cách cậu vài bước, lẳng lặng nói: “Người chết đi sẽ không bởi vì hối hận cùng nước mắt của cậu mà sống lại,”
Ngu Đạt bị lời nói tàn khốc của hắn làm cho co rúm lại một chút.
Snape biểu tình thoạt nhìn thập phần phức tạp, “So với ngồi ở chỗ này ngẩn người, sa vào trong bi thương của chính mình, không bằng ngẫm lại hẳn là vì bọn họ làm những thứ gì, chẳng lẽ cậu liền như vậy buông tha kẻ giết chết hắn?”
Ngu Đạt mờ mịt nhìn hắn.
Snape nói rằng: “Mark không phải là người đầu tiên chết trong tay của hắn ta, cũng sẽ không phải là người cuối cùng.”
Ngu Đạt lập tức hiểu được ý tứ của hắn, hắn là chỉ Voldemort còn sống liền sẽ không đình chỉ giết chóc. Cậu ngồi thẳng lưng, bình tĩnh nhìn khuôn mặt của Snape bình thản mà lạnh lùng.
“Ngài là muốn ta vì Mark báo thù sao?” Ngu Đạt nói rằng.
“Chẳng lẽ cậu là một người yếu đuối như vậy?” Trong ánh mắt Snape hiện lên một đạo ý tứ khinh bỉ, hắn châm chọc đối Ngu Đạt nói: “Hay là cậu chỉ tưởng muốn xa xa né tránh, trốn tránh này hết thảy?”
Sắc mặt Ngu Đạt lập tức biến tái nhợt.
“Cậu nghĩ muốn làm cái gì, là cậu chính mình suy nghĩ cẩn thận rồi quyết định, người khác không thể thay cậu quyết định!” Snape nghiêm khắc nói.”Người khác nói cái gì cậu mới làm theo? Đây chẳng qua là đang trốn tránh trách nhiệm, lấy cớ cho việc trốn tránh trách nhiệm, hối hận!”
Giáo sư Snape tàn khốc không lưu tình chút nào trực tiếp nói, nhất thời khiến Ngu Đạt khổ sở.
Có lẽ cậu đúng là nghĩ như vậy, cậu yêu cầu người khác đẩy cậu một cái, không dám làm quyết định, chính là loại này do do dự dự tính cách.
Nhưng là Snape đem này hết thảy đều để tại trước mắt cậu, cường bách cậu đối mặt, không cho cậu trốn tránh. Cậu thậm chí đều có chút oán hận đối phương lãnh khốc.
Ngu Đạt cảm xúc trở nên kích động, cậu không tự chủ được từng ngụm từng ngụm hô hấp.
Snape không nói chuyện tiếp, chính là lạnh như vậy nhìn cậu.
Ngu Đạt nuốt một chút, cậu nhìn Snape nói rằng: “Ngài nói đúng, ta không nên tiếp tục tinh thần sa sút trốn tránh như vậy, Mark là bởi vì ta mà chết, ta không thể liền như vậy cái gì đều không làm!”
Snape tán thưởng nhìn cậu một cái: “Mark đến chết đều không có nói ra bí mật của cậu, cậu sẽ xứng đáng với lòng trung thành của hắn.”
Nói xong câu đó, Snape liền xoay người ly khai phòng Ngu Đạt.
Ngu Đạt kinh ngạc nhìn cửa phòng được Snape đóng lại.
Một lúc lâu, trong phòng của cậu vang lên một tiếng nức nở: “Mark…”
Snape từ tiến vào đến đi ra ngoài căn bản là không mất bao nhiêu thời gian, lại dùng ngắn gọn lời nói làm cho Ngu Đạt thông suốt.
Sirius là một bằng hữu rất tốt, quan tâm cùng an ủi Ngu Đạt, nhượng Ngu Đạt tốt hơn chút, nhưng không có tính giác ngộ giống như những lời nói ác độc của Snape.
Ngu Đạt đem mình tắm rửa sạch sẽ, ngày hôm sau cuối cùng từ trong phòng đi ra sau vài ngày đau buồn.
“Buổi sáng tốt lành, Sirius.” Ngu Đạt đối với Sirius chào hỏi.
“Buổi sáng tốt lành.” Sirius ngoài ý muốn nhìn cậu, thật cao hứng cậu nhìn tốt hơn nhiều.”Ăn điểm tâm sao?”
Ngu Đạt chần chờ một chút: “Ăn. Nhưng là… Là cậu làm?”
Không là cậu ghét bỏ tay nghề của Sirius, nói thật còn không bằng cậu làm.
“Ha ha!” Sirius trong sáng cười, “Không là tớ làm. Molly đến, bữa sáng là chị ấy làm.”
“Molly?” Ngu Đạt nghi hoặc nhìn hắn.
Sirius tiếp đón cậu cùng cậu đồng thời đi đến phòng bếp, đi đến nơi đó Ngu Đạt mới biết được cái này trong ngày thường thập phần lạnh lùng giống như nhà ma Black trong nhà đến rất nhiều người.
Ngu Đạt liếc mắt một cái nhìn lại, chỉ nhìn thấy rất nhiều đầu người.
Hắn nhìn lướt qua những người này, trong đó có mấy người người là cạu đã từng tại Thần Sáng bộ chỉ huy gặp qua.
Những người đó nhìn đến cậu đứng ở trước cửa, sôi nổi đều dừng lại, mọi người đang nói chuyện với nhau cũng đình chỉ nói chuyện, quay đầu nhìn cậu.
“Hướng cả nhà giới thiệu một chút, vị này chính là Ngu Đạt, cũng tên là Y Đạt Ngu.” Sirius hướng về mọi người giới thiệu cậu.
“… Mọi người khỏe.” Ngu Đạt căn bản cũng không có nghĩ tới bên này sẽ có nhiều người như vậy, trong lúc nhất thời đều có điểm ngốc lăng.
“A! Cháu chính là…” Lúc này một người phụ nữ có mái tóc dài màu hồng dùng ánh mắt đồng tình nhìn cậu, nàng từ cái bàn bên cạnh đi tới, dùng thân thể mập mạp một phen ôm lấy Ngu Đạt, “Hài tử đáng thương.”
Ngu Đạt trở tay không kịp, không biết làm sao nhìn Sirius.
Sirius không nói lời nào, cũng không có ý tử giải cứu cậu.
Đỉnh đầu thượng của người kia có dòng chữ Molly Weasley phía dưới còn đi theo một hàng chữ, < Hội Phượng Hoàng dũng sĩ >.
Vị phu nhân này dùng ánh mắt thân mật nhiệt tình nhìn cậu, giống như cậu là một đứa bé vừa mới cai sữa.
“Chúng ta đều nghe nói chuyện của Mark tiên sinh thật làm cho cháu cảm thấy thống khổ, đừng khổ sở, hài tử.” Molly Weasley vỗ vai của cậu nói rằng.
“Cám ơn cô, bất quá ta đã không phải là hài tử, ta cũng đã 21 tuổi.” Ngu Đạt xấu hổ nói.
“21 tuổi! Còn không có lớn bằng Charles —— hắn là nhi tử thứ hai của cô, cháu đương nhiên còn là một hài tử.” Molly dùng hiền lành từ ái ánh mắt nhìn cậu.
Cứ việc Molly khiến Ngu Đạt cảm thấy thập phần cảm động, chính là cậu thật sự ăn không tiêu.
Cho dù là mẹ của cậu cũng không có nhiều tình thương của mẹ như vị phu nhân này.
“Được rồi, Molly, không thấy được đứa nhỏ này đều bị em biến thành thẹn thùng? Mau thả cậu ấy đi.” Lúc này một người nam nhân nói rằng.”Chú là Arthur Weasley, người đang ôm cháu kia là vợ của chú Molly.”
“A.” Molly buông ra Ngu Đạt, phụ giúp cậu ngồi vào bàn ăn bên cạnh.”Mau ngồi xuống, cháu nhất định đói bụng đi?”
Molly là một người thập phần xứng chức gia đình bà chủ, nàng động tác nhanh nhẹn liền vì Ngu Đạt đưa đến một ít rau dưa, còn có một ít lau mỡ bò bánh mì, trứng gà, Sandwich.
“Cám ơn.” Ngu Đạt đối với Molly nói rằng.
“Đừng khách khí, hài tử. Nhanh ăn đi.” Molly yêu thương nhìn nhìn người thanh niên nghe nói vừa mất đi thân nhân duy nhất trên thế gian này.
Thời gian này, mọi người không tái nhìn chăm chú cậu, có ăn cơm, có người cùng người bên cạnh nói chuyện phiếm.
Ngu Đạt ăn hai cái, ánh mắt sáng ngời, Molly tay nghề quả thật không tồi.
“Ăn ngon sao?” Người bên cạnh đột nhiên hỏi cậu.
“Ăn thật ngon, ” Ngu Đạt gật gật đầu, cậu nhìn sang, mới phát giác bên cạnh ngồi hai người cư nhiên bộ dạng giống nhau như đúc.”… Cảm tạ Molly phu nhân cứu vớt dạ dày của anh, anh thật sự là thụ đủ Sirius làm.”
“Ha ha ha!” Đôi song sinh đều nở nụ cười.
Người ngồi bên cạnh cậu nói: “Chào anh, em kêu Fred, hắn gọi George. Anh nhìn thấy rồi đấy, chúng em là đôi song sinh.”
“Chào các em.” Ngu Đạt nhìn nhìn tên của bọn họ “Các em là người nhà Weasley?”
“Đúng vậy!” George nói với cậu, “Chúng em là một đại gia tộc, anh xem bên kia nam hài còn có nữ hài đều là em trai và em gắi của em.”
Ngu Đạt theo tay hắn nhìn lại, cái bàn bên kia ngồi hai cái mười mấy tuổi thiếu niên cùng thiếu nữ, bọn họ đều có một mái tóc màu hồng nổi bật.
“Anh thật sự là hâm mộ nhà các em có nhiều người như vậy, nhất định thực náo nhiệt.” Ngu Đạt nói rằng.
“Ân, phi thường náo nhiệt.” Fred cười hì hì nói.
Ngu Đạt nói hâm mộ không là lời nói dối, dù sao thời đại của cậu bởi vì chính sách kế hoạch hóa, mỗi gia đình đều trên cơ bản chỉ có một hài tử.
“Fred, em có biết vì cái gì hôm nay lại nhiều người như vậy sao? Ngày hôm qua nơi này còn chỉ có anh cùng Sirius hai người.” Ngu Đạt thấp giọng hỏi.
“Em đương nhiên biết.” Fred cầm lấy một khối Sandwich, đối với cậu nói rằng: “Nơi này thành tổng bộ của Hội Phượng Hoàng, những người này sẽ họp cả đêm. Mẹ của chúng em bởi vì không có cách nào ở nhà chiếu cố chúng em, vì thế cả nhà chúng em đều lại đây.”
Ngu Đạt kinh ngạc nháy mắt mấy cái, không nghĩ đến đây thế nhưng biến thành Hội Phượng Hoàng tổng bộ!
REVIEW 25