“Như thế nào, cậu không nguyện ý, ” Dumbledore nhìn Ngu Đạt ngơ ngẩn, mỉm cười nhìn cậu nói.
“Ta đương nhiên nguyện ý, ” Ngu Đạt vội vàng hồi đáp.
Cái địa phương như là cổ bảo này, không! Nó so với cổ bảo càng thêm thần bí, khi còn ở Hogsmeade cậu từng muốn tới xem.
Tổ chức cuộc thi Tam phép thuật, Hogwarts không mở ra cho tất cả mọi người, cậu còn thập phần tiếc nuối.
Mà trước sau mấy lần tới nơi này, cũng chỉ là tại phòng hiệu trưởng, nhiều nhất là ở trong phòng làm việc của giáo sư Snape dưới hầm.
Xa nhất cậu chỉ đi qua hành lang bên ngoài phòng làm việc của Snape mà thôi.
“Cậu đồng ý liền tốt rồi.” Dumbledore tiếu a a vuốt ve râu mép của mình, cụ nói, “Ta biết Hogwarts là một địa phương có mị lực thần bí, chỉ cần là phù thủy, không người nào là không nguyện ý ở lại chỗ này một đoạn thời gian.”
“Cho dù không là phù thủy cũng nguyện ý.” Ngu Đạt bổ sung.
“Đúng vậy.” Dumbledore vui vẻ gật đầu.
“Như vậy, ta tới đây, lấy thân phận gì để xuất hiện?” Ngu Đạt điều chỉnh lại dáng ngồi, sốt ruột hỏi
Snape liếc nhìn cậu một cái, tựa hồ là đối với biểu hiện không bình tĩnh lúc này của cậu thập phần khinh thường.
Ngu Đạt không thấy ánh mắt khinh bỉ của hắn, chuyên chú nhìn khuôn mặt lão hiệu trưởng.
“Cậu là lấy thân phận thực tập đề cử sinh tiến vào đến Hogwarts.” Dumbledore nói.
“Thực tập đề cử sinh? Cái gì thực tập đề cử sinh? Độc dược học sao?” Ngu Đạt nghi hoặc quay đầu nhìn giáo sư Snape.
Giáo sư Snape thanh âm lãnh đạm nói: “Chương trình học của ta cũng không có thực tập sinh như cậu.”
Ngu Đạt bất mãn nhìn hắn, nói như thế nào cậu học tập xong rồi vẫn là phải làm trợ thủ của hắn!
Trước kia khi không biết hắn thực tôn kính cậu, hiện tại biết kĩ năng luyện kim của cậu căn bản là không thể có tác dụng đối với hệ thống dược tề của phù thủy ở thế giới này, thái độ của hắn liền xuống dốc không phanh.
“Ha hả.” Tiếng cười của Dumbledore, kéo lực chú ý của Ngu Đạt, “Cậu sẽ lấy thân phận thực tập sinh của chữa bệnh thất ở trong trường học nghỉ ngơi một đoạn thời gian.”
“Chữa bệnh thất?!” Ngu Đạt ngoài ý muốn, “Như thế nào chính là chữa bệnh thất đâu?”
“Lúc này muốn cho cậu ở trường học nghỉ ngơi nửa năm, đây là bởi vì năm học này, thời gian của Severus thực khẩn trương chỉ sợ không thể rút ra thời gian cố định đến giáo dục độc dược cho ngươi, hắn thường xuyên xuất nhập trường học, sẽ đưa tới quan viên mà Bộ Pháp Thuật phái tới trường học chú ý. Thành viên Hội Phượng Hoàng khác cũng có nhiệm vụ của mình, cho nên cũng chỉ có thể cho cậu tại Hogwarts nghỉ ngơi một đoạn thời gian.” Dumbledore cũng không có trực tiếp cấp Ngu Đạt giải thích, ngược lại là nói lên những sự tình khác.
“Nguyên lai là như vậy.” Ngu Đạt lúc này mới hiểu nguyên nhân mà học kì này cậu đi tới trường học.
“Mà đem cậu an bài tại chữa bệnh thất làm thực tập đề cử sinh —— cũng có thể tên là thực tập sinh, là bởi vì băng vải mà trước kia cậu đưa cho Severus.” Dumbledore nói, “Cậu đã từng nói qua có thể dùng tơ lụa làm băng vải có hiệu quả hồi phục chậm lại một ít so với loại này, đây là thật sao?”
“Đúng vậy.” Ngu Đạt khẳng định gật gật đầu, “Ta có thể dùng tơ lụa làm ra tơ lụa băng vải.”
“Thực tốt, ” Dumbledore gật đầu, “Ta chính là dùng cái này vì cậu thỉnh tư cách thực tập đề cử sinh của bệnh viện St Mungo. Cậu có thể lấy thân phận này ở trong trường học chữa bệnh thất tiến hành họ tập chữa bệnh và chăm sóc.”
“Chính là, ta sẽ không biết chú ngữ của các ngài a.” Ngu Đạt nhíu mày.
“Không cần cậu dùng chú ngữ.” Dumbledore nói, “Ta đã cùng Poppy Pomfrey nói qua —— chính là y tá ở chữa bệnh thất, cậu bởi vì trải qua một ít sự tình thực không tốt nên không thể sử dụng chú ngữ, nàng thực hoan nghênh cậu làm thực tập sinh của nàng.”
Trải qua sự tình không tốt…
Ngu Đạt đều có thể tưởng tượng ra, vị hiệu trưởng có sức tưởng tượng phong phú này đem thân phận giả của cậu ra dùng!
“Thật sự là rất cảm tạ ngài …” Ngu Đạt hơi thở mong manh nói.
“Không khách khí!” Dumbledore cười khẽ hướng cậu chớp chớp đôi mắt.
“Khi nào có thời gian ta sẽ dùng con cú mèo để thông tri cậu, đến lúc đó cậu liền trực tiếp đến phòng làm việc của ta tiến hành học tập độc dược.” Snape đột nhiên nói.
“…” Ngu Đạt quay đầu xem hắn, “Cũng là lấy thân phận thực tập sinh chữa bệnh thất?”
“Đúng vậy.” Snape khẳng định “Poppy tuy rằng cũng nhiệt tâm nghĩ muốn đích thân dạy cậu một ít dược tề mà chữa bệnh thất thường dùng, nhưng là hiệu trưởng của chúng ta nói với nàng —— tại cái lĩnh vực này, ta càng thêm am hiểu một ít.” Snape quay đầu hướng về phía lão hiệu trưởng lộ ra một cái tươi cười thập phần làm người ta đau răng.
Dumbledore không chút nào để ý Snape cười lạnh như vậy, cười tủm tỉm vuốt râu mép đáp lại.
Chỉ chốc lát, Snape liền lạnh nhạt thu hồi ánh mắt của hắn, có vẻ là bại trận trong cuột đấu tươi cười này. Xem ra cứ việc trải qua nhiều năm ở chung, hắn đối với vị trưởng giả đôi khi thập phần vô sỉ này vẫn không có biện pháp hữu hiệu để đối phó.
“Mặt khác còn có một việc muốn cậu chú ý!” Snape sắc bén ánh mắt “Vèo” một chút liền định ở trên khuôn mặt đang cười trộm của Ngu Đạt.
“A?!” Mặt Ngu Đạt đều cứng lại rồi, cậu lấy biểu tình cổ quái nhìn Snape, sau đó cậu mới hỏi, “Sự tình gì?”
“Ly tiểu tử Potter ngu ngốc kia xa một chút!” Snape không khách khí nói.
“Severus.” Dumbledore không đồng ý đối với hắn nói, “Hắn chính là một đứa bé.”
“Hừ.” Snape hừ lạnh một tiếng, tựa vào lưng ghế sô pha.
“Xảy ra chuyện gì?” Ngu Đạt không rõ cho nên nhìn hai người.
“…” Dumbledore biểu tình phức tạp một lúc, sau đó cụ kiên định nói Ngu Đạt: “Vô luận như thế nào, không cần tại trước mặt Harry biểu hiện ra chỗ đặc thù.”
“Ta sẽ.” Ngu Đạt gật gật đầu, hiện tại tại Hội Phượng Hoàng, trừ bỏ lão hiệu trưởng, Snape, Sirius, Remus Lupin, không có ai biết sự tình cậu là một cái mục sư, mà không phải phù thủy.
Trước cho dù là Sirius huấn luyện cậu quyết đấu, cũng chỉ là dung hai cái kĩ năng xác trứng, còn có giải trừ ma pháp mà thôi.
Hiệu quả của giải trừ ma pháp giống những hạt bụi quay qunh người, không thấy rõ được, Moody Tonks không chú ý tới, bởi vì ánh sáng xác trứng trên người cậu đản che dấu.
Mà xác trứng, phù thủy có chú ngữ cùng loại “Hú hồn Thần Hộ Mệnh! “, cái loại hiệu quả này của Ngu Đạt cũng có thể coi như di chứng của ma lực bạo động.
Cho nên cứ việc Moody cùng Tonks còn có Remus đều giúp cậu luyện tập, nhưng là Moody cùng Tonks là không biết thân phận của cậu.
“Chính là, vì cái gì đâu?” Ngu Đạt nghi hoặc, “Harry Potter không phải là một người có thể tuyệt đối tính nhiêm sao?”
Nếu nhân vật chính của cậu truyện này đều không đáng tín nhiệm, kia thế giới này còn có cái gì có thể tin tưởng?
“Đầu óc của trò ấy không thể tin!” Snape há mồm liền sắc bén nói, “Thiếu cùng trò ấy tiếp xúc, liền sẽ không tiết lộ tiểu bí mật của cậu.”
“Severus ý là…” Dumbledore bất đắc dĩ, tiếp tục kỹ càng tỉ mỉ giải thích: “Chúng ta hoài nghi bởi vì một ít chuyện khi trò ấy là trẻ sơ sinh nên trò ấy cùng Voldermort có một ít liên kết đặc biệt. Khi cái liên kết này có tác dụng, chỉ sợ hắn sẽ cùng Harry bên này cộng minh, xuyên thấu qua tầm mắt của trò ấy, nhìn đến hoặc là cảm giác đến nơi đây.”
Loại tình huống này nhất thời khiến cho Ngu Đạt kinh sợ!
Này chẳng phải là chính là hiệu quả của kĩ năng Tâm linh thị giới sao?
Tâm linh thị giới là kĩ năng chiêu bài của mục sư tại thế giới ma thú trong thế giới, nó có thể giúp cho mục sư xuyên thấu qua ánh mắt người bị thi pháp quan sát thế giới. Hiệu quả của nó tuy rằng chỉ có 1 phút, nhưng là khoảng cách có thể tác dụng cũng là tương đương xa.
Trên chiến trường trong trò chơi, nó thậm chí có thể cho một người từ đầu này của chiến trường qua ánh mắt một người khác nhìn thấy một đầu khác
Là một kỹ năng rất hiệu quả để quan sát tình hình địch.
Nếu như là kỹ năng cùng loại như vậy thì bất luận cái gì bí mật ở chỗ Harry đều sẽ không bảo đảm a!
“Ta hiểu được!” Ngu Đạt trịnh trọng gật đầu, “Tuyệt đối sẽ không ở trước mặt em ấy để lộ đồ vật dị thường.”
“Những bằng hữu của trò ấy cũng không được.” Snape biểu tình nghiêm túc bổ sung.
“Hiểu được.” Ngu Đạt đáp.
Chính là dưới tình huống như vậy, Ngu Đạt chính thức vào ở tòa cổ bảo ngàn năm này.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: tại Harry trước mặt mà nói ra bí mật không bằng trực tiếp chạy đến tiết lộ với Voldermort đâu, mà ngay cả thần chú giữ bí mật cũng không thể dùng a
Harry đầu óc liền giống như cái muôi với ╮( “)╭
REVIEW 32
Umbridge
“Ron, ” Molly hướng về phía cậu bé này lớn tiếng nói “Nhìn xem tóc của con… Nhanh đi gọi ba ba của con, tí nữa hắn còn muốn mang Harry đi Bộ Pháp Thuật đâu.”
Molly bất đắc dĩ nhìn một đầu tóc hồng lộn xộn của Ron.
“Em muốn đi Bộ Pháp Thuật? ” Ngu Đạt nhìn Harry.
Vốn đang mang theo mỉm cười Harry mặt nhất thời liền xụ mặt xuống, y nhíu nhíu mày “Bộ Pháp Thuật muốn thẩm phán em.”
“Vì cái gì, ” Ngu Đạt ngoài ý muốn cực kỳ, cậu bé này rốt cuộc là phạm tội gì? Thế nhưng nghiêm trọng đến mức muốn một cơ quan tương tự như Chính phủ là Bộ Pháp Thuật phải đích thân thẩm phán.
“Bởi vì em sử dụng ma pháp ở ngoài trường học.” Harry nói, sau đó y khẩn cấp biện giải, “Nhưng là, đó là bởi vì có Giám ngục Azkaban tập kích chúng em, ”
Arthur tiên sinh của nhà Weasley xuất hiện, hắn nói, “Đừng lo lắng Harry! Chuyện này sẽ làm rõ ràng, bọn họ không thể bởi vì chuyện này liền khai trừ cháu.”
Quy đinh tiểu phù thủy khi ở ngoài trường, ngày nghỉ không thể sử dụng ma pháp Ngu Đạt là mấy ngày hôm trước mới biết được.
Cậu vẫn cảm thấy cái điều lệnh này thực không thể nói lý, không cho sử dụng đũa phép cùng ma pháp, phù thủy nhỏ như vậy còn như thế nào tập luyện thần chú đã được học ở trường đâu?
Người nhà của Molly rất có bản lĩnh khiến cho không khí náo nhiệt lên.
Dưới sự thúc giục không ngớt của Molly, Arthur lang thôn hổ yết ăn xong bữa sáng của hắn, sau đó vọt tới trên lầu đi thay một thân tây trang cùng đồng dạng xuyên tây trang áo khoác —— không thế nào vừa người Harry từ cửa trước đi ra ngoài.
Ron cùng cô bé gọi Hermione lo lắng nhìn theo bọn họ rời đi.
“Đừng lo lắng, không có việc gì.” Y chính là nhân vật chính đả bại đại ma vương, tuy rằng nhìn có việc, nhưng là cuối cùng hẳn là đều sẽ giải quyết.
Ngu Đạt an ủi hai cái thiếu niên.
Sự thật giống như Ngu Đạt phỏng đoán, cứ việc đã trải qua một phen khúc chiết, nhưng là Dumbledore đúng lúc chạy tới phòng thẩm phán.
Sau khi trở về, trên mặt Harry cuối cùng là lộ ra khuôn mặt tươi cười, cùng các bằng hữu đồng thời thật vui vẻ chuẩn bị sách giáo khoa cho năm học mới.
Bởi vì hắc ma đầu kia, hiện tại Harry cũng không thể một mình xuất hiện ở nơi có nhiều người, nhưng là Ron sẽ giúp y mua trở về, mà Hermione thì ở lại Black nhà cũ bồi bằng hữu của nàng.
Hermione có một con mèo tên là Crookshanks.
Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy con mèo này Ngu Đạt còn tưởng rằng nó lại là một nguòi hóa thú vì con mèo đó vô cùng thông minh.
Crookshanks ở trong đồng loại là loại hình tuyệt đối có thể nói là không nhỏ.
Nó có một bộ lông mềm mại xõa tung màu vàng nghệ.
Này đó đều vừa lúc chọt trúng điểm yếu của Ngu Đạt.
Cậu thích động vật co hình thể khá lớn.
So với cùng Hermione giao tiếp, cậu trước cùng Crookshanks chơi đùa.
Cậu triệu hồi ra linh miêu ma sủng của chính mình, đem Crookshanks ôm tiến đến trước mặt ma pháp sủng vật của cậu
“Miêu nha ” Crookshanks mở to sáng ngời ánh mắt nhìn con mèo đen màu đen đội chiếc mũ phù thủy trước mắt.
Linh miêu ma sủng không phải chân chính sinh vật, cho nên phản ứng tự nhiên không sinh động tự nhiên như Crookshanks, nó chính là dựa theo mục đích cũ chơi đùa đuôi của mình, không phản ứng Crookshanks.
Crookshanks cho dù có thông minh đến thế nào đi chăng nữa cũng vẫn là một con mèo, thấy trước mắt đồng loại không cùng nó chào hỏi, không để ý tới nó, nhất thời bất mãn chộp tới.
“Phốc ” Ngu Đạt phun cười.
Linh miêu ma sủng bị Crookshanks đặt ở phía dưới móng vuốt, cũng không giãy dụa, ngược lại là duỗi thắt lưng làm biếng
Crookshanks cảm giác nó bị khiêu khích, nó phát ra một tiếng kêu mà loài mèo hay kêu khi sinh khí.
“Crookshanks! Crookshanks hư! Mau thả nó!” Hermione bị động tĩnh của Crookshanks kinh động, nàng xem đến con mèo bị Crookshanks đặt ở dưới chân, kinh hoảng chạy tới.
“Không quan hệ.” Ngu Đạt nhìn Hermione đem Crookshanks bế lên, “Đây bất quá là một cái ma pháp tạo vật, không phải chân chính mèo, sẽ không bị thương.”
“A? Phải không?” Hermione nghe vậy, lập tức cúi đầu nhìn linh miêu ma sủng không có việc gì, lộ ra ánh mặt nghiên cứu tò mò.
“Anh dùng nó cùng Crookshanks chơi.” Ngu Đạt giải thích.
“Đây là anh dùng ma pháp biến ra? Cùng loại với thần chú biến hình?” Hermione ngồi xổm xuống vuốt ve linh miêu cùng chân thật mèo không khác nhau tí gì.
“Là một loại ma pháp, bất quá loại này khá là tự do.” Ngu Đạt nhìn thiếu nữ tò mò đối với linh miêu sờ tới sờ lui.
“Nguyên lý của nó là cái gì? Dùng chú ngữ gì?” Hermione cảm thấy hứng thú ngẩng đầu, đối với Ngu Đạt bắt đầu đặt câu hỏi.
“…” Ngu Đạt một trận không lời gì để nói, triệt để bị vấn đề của vị tiểu thư này làm cho mê muội.
“Cái này là người khác nói cho anh, anh cũng không biết nguyên lý của hắn. Khi nào anh không cần xua tan nó là được, em xem.” Ngu Đạt nói xong giải tán sủng vật, linh miêu ngay tại trong tay nàng tiêu thất.
“A!” Hermione hưng phấn mở to hai mắt nhìn, “Anh không đọc chú ngữ!”
“Cái này không cần chú ngữ, đây chính là một cái đạo cụ.” Ngu Đạt nói xong, lại tại bên trong tò chơi ấn nút gọi về, linh miêu liền lại xuất hiện.
“Miêu nha…” Crookshanks đối linh miêu đột nhiên xuất hiện cùng biến mất có vẻ thực ngạc nhiên, con mèo này hiểu được linh miêu không là mèo thật sự. Nó tò mò dùng móng vuốt quơ quơ, tại linh miêu trên người gãi gãi.
“Crookshanks.” Hermione đem móng vuốt của Crookshanks lấy ra, chính mình trực tiếp sờ vào.
Này thật không hổ là một nhà …
Ngu Đạt bất đắc dĩ nhìn Hermione nghiên cứu.
“Nó ăn cái gì sao?”
“Không ăn.”
“Nó đi ngủ sao?”
“Không ngủ.”
“Gọi về nó, nó tồn tại tiêu hao ma lực sao?”
“Không cần thiết phải tiêu hao.”
“Vậy thời điểm anh, nó sẽ biến mất sao?”
“… Sẽ không.”
Ngu Đạt lau mặt, quả thực muốn cầu xin tha thứ với cô bé này.
Tại Hermione không ngừng nghỉ đặt vấn đề, cuối cùng là bọn nhỏ mua đồ trở về cứu vớt cậu.
“Em buổi tối có thể mang nó đồng thời đi ngủ sao?” Hermione ôm linh miêu chờ mong nhìn cậu.
Rốt cuộc vẫn là một cái thiếu nữ, linh miêu dễ thương luôn khiến cho rất nhiều tiểu thư thích.
“Anh thật xin lỗi, ma pháp tạo vật nếu cách anh quá xa hiệu quả của nó liền mất đi hiệu lực.” Ngu Đạt tiếc nuối nói với nàng.
Nếu không là bởi vì đây là buộc định, Ngu Đạt đều hận không thể đưa cho nàng, dùng để thoát khỏi những vấn đề dường như không bao giờ hết của nàng.
Đêm hôm đó cơm chiều lại vô cùng náo nhiệt, nơi có đôi song sinh vĩnh viễn cũng sẽ không tẻ ngắt.
Sáng ngày thứ hai, Ngu Đạt bị đánh thức bởi truyền thống gà bay chó sủa vào ngày khai trường của nhà Weasley.
Ngày này, người nhà này đều dậy rất sớm nhưng đến lúc ra cửa vẫn có người tìm đồ vật bị vứt bừa bãi.
Harry chung quanh vây quanh vài cái Thần sáng đang trong tình thế sẵn sàng đón quân địch, nhìn ánh mắt ngạc nhiên của Ngu Đạt, y cảm thấy thực xấu hổ.
Bất quá chính là đi đến trường học, cư nhiên sẽ có nhiều người như vậy đưa y đi nhà ga.
Chờ đến những người này đều đi rồi, Black nhà cũ triệt để yên tĩnh trở lại.
Ngu Đạt đang nghĩ trở lại độc dược chế tác gian, Snape đến.
“Y Đạt.” Snape kêu lên.
“Severus?” Ngu Đạt ngoài ý muốn nhìn hắn, thời gian này hắn không là hẳn là ở trường học sao?
“Thu thập hành trang của cậu.” Snape đi lên thẳng đến chủ đề, căn bản là lược bớt mất trọng tâm của cậu chuyện “Đến trước ngày nghỉ giáng sinh, cậu sẽ ở tại Hogwarts.”
“A?!” Ngu Đạt sợ ngây người.
Ngu Đạt như lọt vào trong sương mù, bị Snape thúc giục thu dọn đồ đạc.
May mắn cậu có ba lô trò chơi của chính mình, đem những đồ vật không cần đến đều nhét vào.
Dưới sự nhắc nhở của Snape, cậu đem nguyên cả bộ vạc của chính mình cũng mang theo.
Ngu Đạt cau mày, chịu đựng cảm giác khó chịu khi bị người mang theo di động
Snape mang theo cậu lập tức di động đến trước cửa trường Hogwarts.
Đây là lần thứ ba bị người mang theo, Ngu Đạt đã tốt hơn rất nhiều, không khổ sở giống như hai lần trước.
Snape ở một bên chờ cậu tốt hơn một chút, liền không nói được một lời, tiêu sái đi vào trường học.
Ngu Đạt nhanh chóng bắt kịp.
Đây là lần đầu tiên cậu chính thức đi vào Hogwarts.
Cậu đã nghe danh trường học này từ rất lâu, cậu biết cái trường học này chiếm diện tích siêu cấp lớn, so với bất luận trường đại học nào trên thế gian đều lớn hơn.
Cậu đã từng xem qua 《 Hogwarts một đoạn giáo sử 》 dùng để giết thời gian, biết nơi này bao gồm một cái hồ, một tòa thành, còn có một mảnh Rừng Cấm.
Ngu Đạt không bị hành lý liên lụy, thực nhanh liền đuổi kịp Snape. Được hắn dẫn đường, xuyên qua hành lang thật dài, từ thang lầu lên tới vị với phòng làm việc của hiệu trưởng ở trên tầng 8.
“Chanh.” Snape nói với quái thú trước cửa phòng hiệu trưởng.
Quái thú kia lập tức liền nhảy ra.
Chờ đến khi Ngu Đạt cảm giác đã đi một đoạn đường cũng không tính là xa rốt cục tại lần thứ hai đến nơi này nhìn thấy lão hiệu trưởng. Cậu nhịn không được oán giận nói: “Này còn không bằng trực tiếp đi lò sưởi âm tường đâu!”
“Ha ha ha.” Dumbledore bị cậu đùa nở nụ cười.”Nhah ngồi xuống, Y Đạt.”
“Severus nói ta phải ở trong này nghỉ ngơi một học kỳ, này có thật không?” Ngu Đạt không thể chờ đợi được hỏi.
“Đúng vậy.” Dumbledore khẳng định nói.
“Chính là ta không phải không thể lộ diện ở nơi có nhiều người sao?” Ngu Đạt nghi ngờ hỏi.
“Trừ bỏ Black nhà cũ, Hogwarts là địa phương mà kẻ thần bí duy nhất vào không được.” Snape lẳng lặng nói.
REVIEW 31