“Nếu thái độ của Albus quá mức kiên quyết cự tuyệt Umbridge ở trong trường, Bộ Pháp Thuật càng có lý do nói cụ có mưu đồ bí mật chống lại Fudge.” Snape nói.
“Em thấy cái người tên là Fudge kia căn bản là mặc kệ chính sự, cho dù là xuống đài, đối phù thủy cũng chỉ có chỗ tốt.” Ngu Đạt lạnh lùng nói.
Hiển nhiên khi cậu đến Bộ Pháp Thuật, Fudge lưu cho cậu một ấn tượng rất xấu, khiến Ngu Đạt vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.
“Sách ta đưa cho cậu xem đến chỗ nào rồi,” Snape cúi đầu tiếp tục phê chữa bài tập, Ngu Đạt nhìn thấy hắn cau mày, tại tấm da dê hung tợn viết lời phê.
Bài tập đó nhất định thực không xong. Ngu Đạt phỏng đoán.
“《 cao cấp độc dược chế tác 》 nhìn đến 53 trang.” Ngu Đạt nói.
“Hiện tại ở trong trường học, chỗ nào cậu không hiểu được có thể tới hỏi ta.” Snape nói rằng.”Xét thấy lượng từ ngữ cằn cỗi kia của cậu.”
Ngu Đạt quẫn bách cúi đầu, bắt đầu xử lý tài liệu độc dược, “Vâng. Giáo sư.”
Vừa tiến vào dạy học hình thức, Ngu Đạt liền không dám phản kháng vị nhân sĩ đầy quyền uy này.
Ngu Đạt cảm thấy chính mình nếu như có thể có một quyển từ điển ——《 trung anh từ ngữ từ điển 》, cậu có thể không gây phiền toái nhiều cho người khác như vậy. Cậu sẽ không phải đi hỏi người khác mỗi khi nhìn thấy từ ngữ mà mình không hiểu.
Đáng tiếc chính là, cậu không thể rõ ràng lộ ra loại sơ hở rõ ràng như thế này, cũng chỉ có thể đoán lung tung, hiệu suất thấp chậm rãi đọc sách.
Trước kia khi còn ở Black nhà cũ cùng Hogsmeade, cậu có thể tìm đến người trợ giúp cậu tiến hành học tập.
Đến trường học, Ngu Đạt cũng không thể bởi vì một cái từ đọc không hiểu liền vượt qua nửa tòa thành chạy đến văn phòng ở dưới hầm gõ cửa của đối phương.
Bởi vì không ngừng đọc, lượng từ ngữ của Ngu Đạt đã tăng lên một cách nhảy vọt, chính là theo việc các quyển sách giáo khoa mà cậu đọc ngày càng cao cấp, tần xuất suất hiên từ ngữ xa lạ cũng càng ngày càng cao.
Chờ đến Ngu Đạt xử lý tốt tài liệu độc dược, Snape cũng đã phê chữa xong bài tập.
“Miễn cưỡng… Đủ tư cách.” Snape nhìn nhìn tài liệu mà Ngu Đạt xử lý qua, từ chối cho ý kiến cấp ra một cái đánh giá như vậy.
Ngu Đạt không phục nhìn nhìn hắn, rõ ràng so trước kia tiến bộ rất nhiều, rất tốt.
“Cậu không phục?” Snape khơi mào một bên lông mày, ngạo mạn nhìn cậu một cái.
Ngu Đạt giận mà không dám nói gì, tại sự tình dạy học, cậu chính là không dám có dị nghị gì đối với vị giáo sư nghiêm khác đến mức thần kì này
Nhìn bộ dáng không nói được gì của cậu, Snape hừ lạnh một tiếng, vươn tay lấy một tài liệu độc dược chưa được xử lí, thuần thục đem chúng cắt thành những lát cắt không khác nhau chút nào.
Nhìn kiệt tác của Snape, nhìn nhìn lại chính mình, Ngu Đạt thật muốn đi tìm chết.
Quả nhiên là không thể khiêu chiến quyền uy của xà vương.
Đả kích Ngu Đạt xong, Snape cảm thấy mỹ mãn bắt đầu gõ gõ vào vạc ý bảo Ngu Đạt đang ủ rũ đuổi kịp cước bộ không cần ngẩn người.
Ngu Đạt nhắm mắt nghe theo, hơn một giờ đi qua, một oa dược tề liền hoàn thành.
“Không tồi, có thể cấp cái A.” Snape nhìn nhìn, khó được cho thành phẩm của Ngu Đạt một cái đánh giá không thấp.
“A là cái gì?” Đáng tiếc Ngu Đạt không rõ.
Đó chắc là phán định dựa theo phương thức kiểu Mỹ đi? A chính là thành tích tốt nhất.
“Acceptable( đạt tiêu chuẩn), A.” Snape hướng cậu lộ ra một cái tươi cười thập phần không thành ý.
“…” Ngu Đạt.
Đạt tiêu chuẩn cũng coi như không tồi, Ngu Đạt tự mình an ủi. 60 phân vạn tuế sao.
Snape bắt đầu cho dược tề vào trong chai, Ngu Đạt cũng cầm cái chai để đựng độc dược vào.
Lần này chính là làm sinh cốt thủy, không nên lãng phí, lấy về đưa cho Pomfrey nữ sĩ đặt ở chữa bệnh thất để những học sinh kia dùng.
Ngu Đạt ở trong này nghĩ, không chút nào ý thức được ý tưởng này của cậu là đang có ý nguyền rủa học sinh gãy xương.
“Giáo sư, cám ơn ngài đã khai đạo cho em khi mà Mark qua đời sau.” Ngu Đạt vừa cho dược vò chai vừa nói.
Hiện tại tâm tình của cậu triệt để bình tĩnh trở lại, cuối cùng cũng có thể đem sự tình Mark qua đời nói đến ở trước mặt người khác.
“Ta cũng không phải là khai đạo cậu, mà là cậu yếu đuối làm cho người khác nhìn không được.” Snape liếc mắt một cái, đem bình đã được đổ đầy cầm ở trong tay, tính toán để vào tủ chuyên môn để dược tề.
“…” Ngu Đạt bả vai đều phải suy sụp, vị giáo sư này nói chuyện có thể nghẹn chết người không đền mạng.
Cậu quay đầu nhìn bóng dáng Snape, nghĩ đến biểu tình phức tạp ngày đó của hắn, nhịn không được hỏi: “Severus, chẳng lẽ ngài cũng có thân nhân nào chết ở trong tay Voldemort?”
Nghi vấn bất ngờ không kịp đề phòng của Ngu Đạt khiến Snape ngẩn ra, bình dược cầm trong tay hắn vô ý bị đánh rơi, nằm ở trên mặt đất, bị đạp nát.
“A!” Ngu Đạt không kìm lòng nổi hô một tiếng, vỡ thật là lãng phí.
Sau đó, cậu mới hậu tri hậu giác phát giác sắc mặt Snape trở nên rất khó coi.
Nhìn đến sắc mặt đáng sợ kia của hắn, Ngu Đạt không khỏi cảm thấy sợ hãi.
“Đi ra ngoài.” Snape thanh âm cơ hồ thấp không thể nghe thấy.
“Ngài không sao chứ?” Ngu Đạt quan tâm hỏi.
“Đi ra ngoài!” Snape cơ hồ là gào thét lên.
Ngu Đạt hoảng sợ, căn bản là không biết tại sao lại đắc tội hắn.
Vội vàng chạy ra phòng làm việc của hắn, Ngu Đạt đi đến kí túc xá của mình.
“Sẽ không thật sự có thân nhân cũng chết tại trong tay Voldemort?” Ngu Đạt dừng bước.
Kia cũng không cần phải đáng sợ như vậy đi?
Ngu Đạt nhếch miệng, không rõ.
Thời gian rất lâu sau, Snape vẫn luôn đều không có gửi con cú mèo cho cậu
Làm Ngu Đạt không khỏi hoài nghi hắn có phải vì chuyện ngày đó sinh khí cậu hay không, làm hại cậu có vấn đề cũng không dám đến hầm hỏi hắn.
Bất đắc dĩ, cậu đành phải tìm lão hiệu trưởng trợ giúp.
“Ta làm Severus sinh khí, hắn không chịu dạy ta. Bây giờ làm sao đây?” Ngu Đạt lo lắng ngồi ở trong phòng làm việc của hiệu trưởng.
“Làm sao có thể?” Dumbledore ăn đường, miệng không ngừng nhấm nuốt, phát ra thanh thúy thanh âm, “Hắn muốn một cái trợ thủ đã lâu rồi, mới không có khả năng bởi vì nguyên nhân gì đó mà làm vậy đâu.”
“Có lẽ là bởi vì ta chạm đến nỗi đau của hắn đi.” Ngu Đạt uể oải hạ bả vai, suy yếu nói.
“A?” Dumbledore nhìn cậu.
“Ngày đó hắn vì sự tình của Mark khai đạo ta, ” ngón tay của Ngu Đạt bất an chà xát đến chà xát đi, “Ta vì chuyện này nói lời cảm tạ, sau đó nhất thời tò mò, liền hỏi hắn có phải hay không cũng có thân nhân ở trong chiến tranh bị Voldemort giết chết. Ta biết ta hỏi có phần rất trực tiếp.” Cậu vội vội vàng vàng giải thích: “Ta chỉ là… Chính là…”
“Nghĩ muốn cùng hắn cho nhau an ủi, lẫn nhau cố gắng một chút.” Dumbledore cắn đường, hàm hồ nói.
“Đúng! Chính là như vậy!” Ngu Đạt gật gật đầu.
“Ta thật không biết bóng ma của hắn lớn như vậy, phản ứng như vậy không xong.” Ngu Đạt ủ rũ.
“Ngô.” Dumbledore rốt cục ăn xong rồi một viên đường, cụ bưng lên một ly chanh, uống một hơi.
Ngu Đạt nhìn cụ, nhíu mày nói: “Lão nhân gia ăn nhiều như vậy đường phân cũng không tốt a! Cẩn thận đường máu cao.”
“Ha ha, cậu đây là thật sự muốn chuẩn bị tiến vào St Mungo làm một cái trị liệu sư sao? Không quan hệ, đừng nhìn râu mép của ta trắng như vậy, ta chính là tương đối khỏe mạnh.” Dumbledore cười nói, sau đó cụ mới nghiêm chỉnh sắc mặt nói rằng: “Severus cũng không có thân nhân ở trong thời kì chiến tranh, mà là mất đi một vị bằng hữu phi thường trọng yếu, đến hiện tại hắn vẫn luôn đắm chìm ở trong đó. Tại cái thời kì kia chết đi rất nhiều người, mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều có thân nhân hoặc là bằng hữu bị hại.”
“Ta thật sự cảm thấy phi thường xin lỗi.” Ngu Đạt cúi đầu.
“Này cũng không tất cả đều là cậu sai, Severus không vượt qua được đau đớn cũng là nguyên nhân khiến các cậu xảy ra mâu thuẫn, không phải mọi người cũng giống như hắn, đề đều không nguyện ý đề cập.” Dumbledore an ủi nói.
“Ngài nói hắn sẽ tha thứ ta sao?” Ngu Đạt bất an hỏi.
“Ta nghĩ cậu có biết, hắn đôi khi là thực dễ dàng lấy lòng.” Dumbledore gợi ý, sau đó cười khẽ chớp chớp đôi mắt.
Ngu Đạt hiểu ra.
Thứ có thể lấy lòng bậc thầy độc dược nhất đương nhiên là dược tề cùng tài liệu độc dược mới mẻ, chưa thấy qua nha!
REVIEW 34
Kí túc xá của Ngu Đạt là ở tầng hai bên cạnh chữa bệnh thất, cậu cùng Poppy Pomfrey nữ sĩ trở thành hàng xóm.
Poppy Pomfrey nữ sĩ thực thân thiết hoan nghênh cậu đến, “Có cậu có thể gia nhập chữa bệnh thất thật sự là quá tốt, đôi khi gặp được mùa mà tỉ lệ cảm mạo xảy ra cao, những học sinh sinh bệnh đem nơi này làm cho chật kín. Một mình cô quả thực không thể xử lý hết được, còn muốn nhờ nam nữ học sinh đến hỗ trợ một khoảng thời gian.”
“Cháu…” Ngu Đạt thụ sủng nhược kinh, cười khổ nói, “Ngài có lẽ nghe hiệu trưởng Dumbledore nói về những chuyện không vui mà cháu đã trải qua. Cho nên chú ngữ cái gì, cháu thật sự dùng không được…”
“A… Cậu bé đáng thương.” Pomfrey nữ sĩ thập phần giàu đồng tình tâm ôm lưng của cậu, “Những cái đó đều đã qua. Không quan hệ, cháu có thể học tập chế tác độc dược. Chỉ cần có người giúp đỡ cô cũng rất cao hứng.”
“Cám ơn ngài, Pomfrey nữ sĩ.” Ngu Đạt nghiêm túc hướng về phía nàng nói lời cảm tạ.
“Cháu có thể bảo cô Poppy.” Pomfrey nữ sĩ nói.
“Vâng, Poppy.” Ngu Đạt sửa miệng.”Ngài cũng có thể bảo cháu Y Đạt.”
Sau đó, Poppy dẫn cậu đi thăm một chút địa điểm mà cậu sẽ học tập và công tác sau này, Hogwarts chữa bệnh thất.
Mặc kệ nơi nào của Hogwarts đều rất lớn, chữa bệnh thất cũng không phải ngoại lệ.
Trong phòng chữa bệnh có đặt mười cái giường, trừ cái này ra, trong góc còn có một đài xử lý cùng ghế dựa.
Bên trong chữa bệnh thất còn có một gian là văn phòng của Poppy.
“Khi không có việc gì chúng ta có thể ở trong này uống trà chiều.” Poppy phu nhân cùng Ngu Đạt đứng ở cửa phòng làm việc của chữa bệnh thất, nàng hưng trí đặt hai tay trước ngực, tựa hồ là đang ra sức tưởng tượng thời khắc kia.
Xem ra Ngu Đạt đến, làm cho vị nữ sĩ này cảm thấy thập phần cao hứng.
“Ân.” Ngu Đạt cũng bị cảm xúc của nàng ảnh hưởng, “Vậy nhất định rất tốt.”
Pomfrey nữ sĩ cùng cậu nhìn nhau mỉm cười.
Vị nữ sĩ này ngoài dự kiến của Ngu Đạt rất dễ ở chung, khiến cậu cảm thấy thoải mái rất nhiều.
“Nếu cháu ở trong trường học lạc đường, như vậy không nên gấp gáp. Cháu có thể hỏi ý kiến các bức họa treo trên vách tường.” Hai người ngồi ở trong phòng làm việc, Pomfrey nữ sĩ truyền thụ cho Ngu Đạt kinh nghiệm sinh hoạt ở trong tòa thành này, “Phòng bếp ở tầng hầm dưới mặt đất, mỗi ngày đến giờ ăn cơm, nếu cháu không muốn đi đại sảnh ăn, có thể cho gia tinh đem đến trong kí túc xá của cháu. Lầu một còn có một cái phòng nghỉ của giáo viên, lúc nhàm chán, cháu có thể đi chỗ đó giết thời gian. A!” Pomfrey nữ sĩ nhãn tình sáng lên, nàng đối Ngu Đạt nói: “Tầng năm còn có một thư viện rất lớn, cháu có thể từ nơi đó tìm được rất nhiều bộ sách mà cháu muốn, cháu cũng có thể đăng kí ở chỗ Pince phu nhân, đem sách muốn đọc về xem.”
“Ân.” Ngu Đạt cảm kích nhìn vị nữ sĩ nhiệt tình này, “Cám ơn đề nghị của ngài, thật sự là đối cháu trợ giúp quá lớn!”
Chạng vạng, Ngu Đạt đi theo phía sau Poppy, xuyên qua những cái thang lầu làm cậu mê mang, đến đại sảnh tầng một.
“May mắn cháu chỉ ở tầng hai.”
Chính mắt nhìn thấy thang lầu tự động điều chỉnh vị trí, Ngu Đạt lòng còn sợ hãi.
“Ha ha.” Pomfrey nữ sĩ nở nụ cười, “Chúng nó là có quy luật, chỉ cần nhớ thì đi đường cũng không khó.”
Khi bọn họ tiến vào đại sảnh, nơi đó đã có rất nhiều người.
Các học sinh cũng đã không sai biệt lắm ngồi đầy, người ngồi ở vị trí giáo viên cũng rất nhiều.
“Chúng ta chậm sao?” Ngu Đạt bất an thấp giọng hỏi.
“Tuyệt không muộn, tân sinh năm nhất đều còn chưa tới đâu.” Pomfrey nữ sĩ nói.
Kia thật là may mắn.
Khi Ngu Đạt đi đến ghế giáo viên, rõ ràng có thể cảm giác đến các học sinh ngồi đối diện nhìn đến sự xuất hiện của cậu đều khe khẽ thảo luận.
Ngu Đạt còn chưa từng bị người xem như vậy, sống lưng liền trở nên buộc chặt, người cũng không tự chủ được đứng thẳng tắp.
“Y Đạt, vị trí của cháu ở trong này.” Dumbledore hướng về phía cậu ngoắc.
“Cháu có thể ngồi cạnh Pomfrey nữ sĩ sao?” Ngu Đạt hỏi.
“Đương nhiên có thể a.” Dumbledore cười tủm tỉm nói.
Vì thế Ngu Đạt an vị đến bên cạnh Pomfrey nữ sĩ.
Ngu Đạt nhìn xung quanh một chút, giáo viên ngồi ở đây thực sự là quá ít so với số học sinh ngồi đầy cả đại sảnh như thế này.
“Lão sư trong trường đều ở nơi này?” Ngu Đạt hỏi Poppy Pomfrey ngồi bên cạnh.
“Đúng vậy, đều ở nơi này.” Pomfrey nữ sĩ đối cậu nói.
Ngồi ở một bên khác của cậu là một nữ phù thủy, nàng tựa hồ là nghe được hai người nói chuyện với nhau, xoay đầu lại tò mò nhìn cậu một cái.
“Vị này chính là Hufflepuff viện trưởng, đồng thời cũng là thảo dược học giáo sư Pomona Sprout.” Pomfrey nữ sĩ giới thiệu cho cậu.
“Buổi tối tốt lành.” Ngu Đạt chủ động hướng Sprout ân cần thăm hỏi.
“Buổi tối tốt lành.” Sprout hướng cậu mỉm cười một chút.
Này tựa hồ lại là một người rất dễ ở chung, Ngu Đạt trong lòng thầm nghĩ.
“Cháu kêu Y Đạt Ngu, học kỳ này tại chữa bệnh thất làm thực tập sinh.” Ngu Đạt nói.
“A.” Nàng gật gật đầu, “Trước hiệu trưởng Dumbledore đã từng đối bọn cô nói qua.”
Thời gian kế tiếp đều trôi qua trong sự tán gẫu của ba người.
Chờ tới khi Ngu Đạt phục hồi lại tinh thần, nghi thức phân viện cũng đã bắt đầu.
Trong quyển sách ‘Một đoạn giáo sử’ kia, cũng không có nói qua là làm sao chia viện.
Kế tiếp, trong sự trợn mắt há mồm của Ngu Đạt, một chiếc mũ bẩn thỉu cố kéo cổ họng hát xong bài hát, mỗi tiểu phù thủy vừa nhập học bị nó nhất nhất phân vào những học viện bất đồng.
“Này có thể hay không có chút rất…” Ngu Đạt quả thực khó có thể dùng từ ngôn đến thuyết minh, “Rất trò đùa?”
“Đây là một dạng truyền thống, ” Sprout quay đầu đối cậu nói, “Nón phân loại là căn cứ vào tính chất đặc biệt của mỗi người tiến hành phân viện, yên tâm đi. Nó đã phân một ngàn năm, phân tiếp một ngàn năm cũng sẽ không có vấn đề.”
Ngu Đạt không lời gì để nói.
Chờ đến khi phân viện xong, chính là thời gian dùng cơm khiến cho các học sinh —— bao quát Ngu Đạt cao hứng.
Ngu Đạt từ lúc đi làm khách trong nhà lão hiệu trưởng, cũng đã may mắn nhấm nháp quá tay nghề siêu việt của nhóm gia tinh trường Hogwarts.
Ngu Đạt vừa nghĩ tới đoạn thời gian sau này mỗi ngày đều sẽ ăn đến đồ ăn do gia tinh làm, cảm thấy cực kì hạnh phúc.
Nếu Kreacher đồng ý cho bọn cậu nấu cơm thì tốt rồi, Ngu Đạt tiếc nuối nghĩ.
Nghĩ muốn thay đổi chủ ý của vị kia, nhưng rất khó khăn.
Cậu còn nhớ rõ ngẫu nhiên mấy lần thấy bộ dáng tiểu tinh linh kia đối đãi bọn nhỏ không quá hữu hảo, thậm chí đôi khi đối đãi những thành viên của Hội Phượng Hoàng đều không khỏi khiến người ta thở dài.
Hưởng dụng xong bữa tối, hiệu trưởng Dumbledore đứng lên, bắt đầu nói chuyện.
Cụ nói chính là một ít công việc cần chú ý, còn có các chức vị thay đổi, thậm chí Ngu Đạt cũng được cụ nói qua một chút.
“… Chức vị giáo viên có một chút biến hóa… Còn có, vị này tên là Y Đạt Ngu, tại chữa bệnh thất thực tập…”
Nhưng mà vừa lúc đó, ngồi ở một đầu khác của bàn ăn, một nữ phù thủy thấp bé mặc một bộ áo lông màu hồng đánh gãy cuộc nói chuyện của cụ.
Cơ hồ là mọi người đều kinh ngạc nhìn nàng, lão sư cùng các học sinh đều nhìn.
Ngu Đạt cũng cùng những giáo viên khác đều ngạc nhiên nhìn vị nữ phù thủy này.
Khi người này lên tiếng, Ngu Đạt mới bất giác phát hiện, người này chính là thủ hạ của bộ trưởng Bộ Pháp Thuật Fudge sao?
Ngu Đạt chán ghét nhíu mày.
Cậu chán ghét Fudge, nên đối vị giáo sư này cũng không thích.
Quan viên mà Bộ Pháp Thuật phái tới này làm không khí của Hogwarts cũng trở nên không thích hợp.
Nàng bắt đầu can thiệp chương trình học của các lão sư, đến mỗi một cái phòng học, thậm chí tại lớp học đối các giáo sư hỏi lung tung này nọ.
Thậm chí ngay cả chữa bệnh thất nàng cũng không có buông tha. Mà ngay cả Ngu Đạt cũng bị nàng đề ra nghi vấn một phen.
May mắn cậu chính là một cái thực tập sinh, ở trường học cũng bất quá là muốn nghỉ ngơi một cái học kỳ mà thôi.
Nhận được con cú mèo của Snape, cậu cơ hồ là không thể chờ đợi được từ cái người yêu màu hồng đến nổi điên, tên là Umbridge nữ phù thủy đào thoát.
Nói ra khẩu lệnh của Snape cấp, Ngu Đạt “Bình” một tiếng đóng cửa phòng làm việc của hắn.
“Người kia! Các ngài liền không có biện pháp sao?” Ngu Đạt đứng ở trước bàn làm việc của Snape.
“Lễ phép của cậu đâu? Bị chó ăn rồi?” Snape đang phê chữa bài tập, cũng không ngẩng đầu lên.
“… Thực xin lỗi.” Ngu Đạt nín thở giải thích, “Làm bị thương cửa của ngài, em cảm thấy —— phi thường —— xin lỗi.”
Snape ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua Ngu Đạt đang khó chịu, nói: “Đi đến đối diện đi.”
Bị Snape nói nghẹn, Ngu Đạt tức giận đứng ở nơi đó nhìn hắn lại cúi đầu.
“Đừng ngốc đứng ở chỗ đó, trước đem những cái tài liệu đó xử lý một chút. Thời giờ của ta chính là thực khẩn trương.” Snape nói.
“A.” Ngu Đạt buồn bã ỉu xìu xoay người đến chỗ chế tác độc dược.
Snape đã dạy cậu phương pháp xử lý các loại độc dược, lúc này tài liệu muốn ngao chế độc dược trừ bỏ cả cái, có yêu cầu nghiền nát, cùng cắt miếng.
Ngu Đạt đã rất có kinh nghiệm, trực tiếp bắt đầu xử lý.
“Albus cũng không có cách nào đuổi đi nàng.”
Một lát sau, Snape đột nhiên nói.
“Vì cái gì?” Ngu Đạt quay đầu lại nhìn hắn.