“Snivellus! Tại sao ngươi lại ở đây?!” Biểu tình của Sirius không thể nói rõ là căm hận hay hưng phấn, làm người khác hoài nghi là hắn làm sao có thể nhanh như vậy mà lại không báo trước tiến vào một trạng thái hưng phấn.
Khi Ngu Đạt bò dậy được từ trên mặt đất thì hai vị này đã lần lượt phát hỏa.
Người đàn ông mặc áo đen lập tức biểu diễn cái gọi là Xuyên kịch biến sắc mặt, mới vừa rồi còn mang vẻ mặt không cảm xúc, trong nháy mắt lại chuyển sang căm ghét giống như trước mắt là một đống SHI. Đầy đủ khiến người ta hiểu được vẻ mặt không cảm xúc chính là vẻ mặt tốt nhất là có ý gì.
“Trước khi hỏi ta những lời này thì ngươi nên hỏi lại chính ngươi đi! Ta chỉ biết lấy đầu óc của cẩu thì không tự hỏi được cái gì, ngay cả một cái đơn giản nhất là thời gian cũng không tuân thủ được.”
“Hắc! Ngươi cái này tà ác Slytherin, ngươi nói ai là đầu óc của cẩu vậy?”
“Cẩu ít nhất còn có chỉ số thông minh của đứa trẻ 5 tuổi, ngươi ngay cả chỉ số thông minh 5 tuổi cũng không có! “
“Ta cảnh cáo ngươi —-“
“Hừ, rời đi trợ thủ của ngươi, ngươi chẳng là cái thá gì cả.”
Mắt thấy hai vị này ngay lập tức muốn phát triển đến tình trạng dùng vũ lực đánh nhau, vèo một phát hai ma trượng đã chỉ vào nhau.
“Hắc, các tiên sinh! Xin cho tôi một ít thời gian!” Không phải là Ngu Đạt tốt bụng tới nỗi ra mặt khuyên ngăn, đối với người không quen biết này cùng với người đã bán đứng cậu Sirius Black, cậu không có bao nhiêu hảo cảm chỉ có điều cân nhắc tới tính chống lại những chuyện thần bí của bản thân thì cậu vẫn là không cần phải ở lại chỗ này thí nghiệm uy lực của những viên đạn đi lạc. Sít sao tựa vào ngăn tủ bên cạnh, đứng ở biên giới của chiến trường thực không có cảm giác an toàn. “Chờ tôi rời đi nơi này, các anh thích đánh như thế nào cũng không có ai ngăn cản.”
“Hừ” Hắc Vô Thường tiên sinh rất có phong độ vung đũa phép, trong chớp mắt liền không biết biến đi đâu cũng giống như khi nãy Ngu Đạt cũng không biết hắn lấy đũa phép từ nơi nào. “Mang theo vị tiên sinh này ở chỗ này chờ, Dumbledore một lúc nữa sẽ trở lại. Không phải tất cả mọi người đều giống như ngươi có thời gian chạy loạn ở trên đường.” Ánh mắt cũng không liếc về phía Ngu Đạt một chút nào, nói xong an bài của hiệu trưởng còn không quên châm chọc Sirius một câu.
Không đợi cho Sirius có cơ hội phản kích, hắc y nam tử —- Severus Snape, liền xoay vạt áo hùng hùng hổ hổ ly khai phòng làm việc của hiệu trưởng.
“Oa a, hắn cũng thật giống như là một luồng gió xoáy màu đen” Ngu Đạt cảm thán.
“ Gia hỏa đáng ghét” Không có cách nào phản kích, Sirius căm giận đem mình ngã vào ghế, tỏ rõ vẻ âm trầm “Ngu Đạt cậu tốt nhất đừng cùng hắc gia hỏa kia lui tới, hắn sẽ đem linh hồn của cậu cũng nhiễm đen! Ngồi xuống đi.”
Ngu Đạt đi tới ngồi vào một cái ghế khác.
“Muốn uống một chút gì không?” Sirius hỏi, dùng ma trượng gõ gõ bàn trà “Trà”
“Cà phê” Ngu Đạt một bên trả lời một bên quan sát căn phòng làm việc này, nơi này thật là phù hợp với thưởng thức của lão nhân kia. Cậu vừa dứt lời trên khay trà liền xuất hiện một chén trà và một ly cà phê.
Ngay khi Ngu Đạt đầy hứng thú đối diện với những chân dung đang nhích tới nhích lui trên tường, Dumbledore đẩy cửa đi vào.
“A, các cậu đã tới, hoan nghênh cậu, Mr Yourongnaida. Ta nhớ là trên đường đi các cậu đã chậm trễ quá nhiều thời gian mà ta lại có một cuộc gặp mặt đột xuất.” Dumbledore vừa nói vào đề vừa đi tới bên cạnh bọn họ, đem một cái muôi trà biến thành một cái ghế màu đỏ vàng rồi ngồi xuống.
“Ngài gọi ta Ngu Đạt là được không thì gọi ta Y Đạt cũng có thể” Tại sao cậu lại khó chịu khi nghe thấy cái tên đấy được gọi ra nhỉ. Lúc bọn họ chơi game nói chuyện trên kênh YY hội trưởng cũng chỉ gọi là Nãi Lớn, cũng rất ít nói liền 4 chữ. Tuy rằng cậu hiện tại vẫn như cũ cảm thấy Anh Quốc năm 1995 giống như là một giấc mơ, thế nhưng ở trên thực tế nếu có người gọi tên game của cậu thì cậu vẫn không thể chấp nhận được. Sớm biết đã không lấy cái tên 囧 như thế này, lấy một cái tên phong nhã một tí cũng tốt. Thế nhưng nghĩ đi nghĩ lại, may là cậu chơi liên minh nhân loại, nếu như là bộ lạc thì chẳng phải là càng thảm hơn sao, thú nhân? Người đầu trâu? Yêu tinh?!! Nói vậy cậu chỉ có thể trốn vào nơi thâm sơn cùng cốc trôi qua những tháng ngày huyết tinh mất.
Dumbledore nhìn thấy sắc mặt của cậu đổi tới đổi lui cảm thấy khá thú vị. Người trẻ tuổi thần bí này, ở trong đoạn trí nhớ mà Sirius đưa cho cụ, là một người có tinh thần trọng nghĩa giàu lòng cảm thông. Người mà có hai loại tính cách này sẽ không chủ động thương tổn người khác, đạo đức của họ sẽ ràng buộc dã tâm nguy hiểm của bọn họ. Để cậu tự do phát triển chưa chắc sẽ mang đến những biến hóa mới lạ cho thế giới pháp thuật vắng lặng này thế nhưng….nghĩ đến Voldemort vẫn đang trốn tránh ở bên ngoài, cái loại này biến số vẫn là nên nắm chắc trong lòng bàn tay mình cho yên tâm.
“Được rồi, như vậy ta sẽ gọi cậu là Y Đạt” Dumbledore không có hỏi tới nguyên nhân, đáp ứng yêu cầu của Ngu Đạt.
Từ trong ảo tưởng của chính mình đi ra, Ngu Đạt tập trung sự chú ý của mình vào cuộc nói chuyện này.
“Như vậy chúng ta liền bắt đầu nói chuyện từ khả năng đặc biệt của cậu đi” Dumbledore dùng đũa phép gõ gõ bàn trà, tự lấy một ly trà sữa mật ong cho mình ”Ta nghĩ cậu không phải là người thế giới này”
Dumbledore dùng chính là câu khẳng định, không cho Ngu Đạt một chỗ trống nào để ngụy biện.
“ Đúng vậy, các ngài nắm giữ toàn bộ hệ thống nhân khẩu của nơi này, đột nhiên xuất hiện một người không có ghi chép là không thể giấu được các ngài, vì lẽ đó ta không nghĩ là ta sẽ ẩn giấu được lâu.” Ngu Đạt vẻ mặt trấn định trả lời.
“Như vậy cậu là từ nơi nào đến?” Dumbledore hỏi.
“Azeroth” Ngu Đạt không chút do dự bắt đầu nói dối. Cậu không thể nói mình là sống lại, phép thuật kỳ thực là kĩ năng game, chỉ có thể nửa thật nửa giả. May mắn, Azeroth dưới sự cố gắng không ngừng nghỉ của các nhân viên, ngày càng hoàn mỹ. Cảm tạ sự không ngừng nghỉ ấy!
“Người ở nơi đó của các ngươi đều giống như chúng ta sao?” Sirius cũng không khỏi rét run, cảm thấy hứng thú tiến tới gần “Cậu biết đấy, chính là —– phù thủy”
“Không, ta không phải là phù thủy” Ngu Đạt đáp lại.
“Như thế nào lại như vậy, ta cảm giác cậu chính là phù thủy, cậu có ma lực.” Sirius cực kì kinh ngạc.
“Đương nhiên!” Ngu Đạt không phủ định hắn “Có ma lực còn rất nhiều loại người khác, không nhất định phải là phù thủy, trên thực tế ta là một cái mục sư.”
“Mục sư?” “Mục sư?” Dumbledore cùng Sirius hai mặt nhìn nhau. Cái loại trong giáo đường á?
“Để ta nói từ đầu cho các ngài nghe đi” Ngu Đạt bưng lên cà phê, uống một ngụm lớn rồi bắt đầu thao thao bất tuyệt “Azeroth là một nơi có rất nhiều thần, nhiều tín ngưỡng, nhiều chủng tộc. Bởi vì tín ngưỡng không giống nên khởi nguồn của sức mạnh cũng không giống. Ngoài ra còn có tự thân thiên phú nên phương hướng phát triển cũng không giống. Ngoại trừ với loại người không có thiên phú giống như các ngươi gọi là Muggle dân chúng bình thường, các chủng tộc trí tuệ khác đều không giống nhau, chia làm 10 loại nghề nghiệp: Mục sư, Thánh kỵ sĩ, Thuật sĩ, Pháp sư, Tử vong kị sĩ, Đạo tặc, Druid, Thợ săn, Chiến sĩ, Shaman tế ti. Mà ta chính là một cái mục sư”
Dumbledore còn đang chầm chậm tiêu hóa tin tức vừa nghe được, Sirius liền không thể chờ được đưa ra nghi vấn “Cậu vừa nói có ma lực không chỉ là loại người của cậu sao? Chính là mục sư.”
“Đúng” Ngu Đạt gật gù “Có ma lực chúng ta xưng là nghề nghiệp pháp hệ, trong đó pháp sư, thuật sĩ, Druid viễn trình hệ, mục sư, Shaman tế ti, trị liệu thánh kỵ sĩ đều có ma lực”
“Cậu vừa nói tới chủng loại trí tuệ, chẳng lẽ thế giới của cậu nhân loại rơi vào hoàn cảnh xấu?” Dumbledore đưa ra nghi vấn mới.
“So sánh nhân loại của Azeroth với bên này của các ngài thì quả thật nhân loại bên kia không là một chủng tộc cường thế. Nhân loại chính là một phần trong liên minh thôi” Không chờ Dumbledore đưa ra câu hỏi mới, Ngu Đạt liền nói tiếp “Mà liên minh cùng bộ lạc là hai trận doanh đối lập, đã giao chiến rất nhiều năm. Đồng thời không phải nơi nào cũng chỉ có hai cái trận doanh này thôi đâu”
“Ý của cậu là các cậu bên kia là một thế giới đánh giặc?”
“Cũng không phải” Ngu Đạt cẩn thận nghĩ “Tựa như nơi này các ngài cùng người thường tách ra cư trú, ngoài một ít mẫn cảm khu vực, còn có nơi chiến lược trọng yếu, tranh đoạt lợi ích, những nơi khác bách tính đúng là có thể an cư lập nghiệp.”
Tuy rằng cậu giải thích ở phía sau thế nhưng Sirius Black quả thực đối với cậu rất đồng tình.
Ngu Đạt nhìn vẻ mặt đồng tình của hắn, không khỏi cảm thấy buồn cười, làm sao có thể không đến nơi đánh trận đâu? Không chơi game thì sẽ không có cơm ăn, bọn họ kiếm chính là loại tiền này. Cậu còn chưa nói một cái phiên bản bị xâm lấn của thế giới ma thú đấy, quên đi, không nên kích thích người già.
“ Xin chào, ngài cần cái gì?” Trừ phi đối phương giới thiệu chính mình bằng không Ngu Đạt sẽ không ngốc đến nỗi trực tiếp xưng hô tên họ của đối phương.
Bộ râu mép của lão già này dài như thế muốn chăm sóc nó cũng tốn rất nhiều công sức a. Ngu Đạt một bên trộm nghĩ cách trong đầu, một bên đánh giá xem ra lão nhân này chính là người mốt nhất trong cả cái thôn trang trông như thời Trung cổ này nha.
Cụ mặc một bộ trường bào phù thủy màu xanh xám được cắt may tinh xảo, trên mặt mang theo một chiếc kính mắt nửa vầng trăng thời thượng, trên bộ râu mép dài như tóc có buộc một cái dây vàng, cái đầu nhọn của chiếc mũ phù thủy cùng màu rủ xuống sau lưng, bên trên cái mũ thậm chí còn có những đường viền hoa văn tinh xảo. Xem xong Ngu Đạt chỉ có một cảm thụ: 囧 quá là làm dáng.
“ Trên thực tế ta là tới tìm cậu, Mr. Yourongnaida.” Âm thanh của lão nhân này không khàn khàn khô khốc mơ hồ không rõ như âm thanh thường thấy ở cái độ tuổi của cụ mà ngược lại nó tràn ngập ôn hòa, nhẹ nhàng làm người ta cảm thấy như gió xuân ấm áp. Thế nhưng Ngu Đạt nghe lại giống như tiếng sấm nổ đang phảng phất vang lên ở trong tai.
Phía trước của câu nói vẫn là tiếng Anh nhưng sau từ Mr lại rõ ràng là tiếng Trung Quốc.
Có dung nãi đại —— đúng là tên game của cậu, tên thật bị Bộ Phép Thuật của nơi này đo lường ra bằng linh hồn phép thuật!
Cứng ngắc một trận, Ngu Đạt chậm rãi nói: “Ta biết các ngươi sẽ đến, thế nhưng không nghĩ là trễ như vậy.”
“ A “ Dumbledore giơ tay lên một chút “ Cậu hiểu lầm, ta không phải là người của Bộ Pháp Thuật”
“ Không phải người của Bộ Pháp Thuật?” Ngu Đạt nói lại một lần “Vậy ngài dùng lập trường gì để nói chuyện với ta đây?”
“Ta nghĩ chỉ cần là một người có chút hiểu biết, sẽ có lập trường để có một cuộc nói chuyện với cậu” Dumbledore tràn ngập ám chỉ nói.
“Được rồi, ngài thắng” Ngu Đạt buông lỏng vai một chút “Ngươi muốn nói cái gì?”
“Ta nghĩ nơi này không phải là một nơi tốt để nói chuyện” Dumbledore nhìn quanh cửa hàng “ Ta tin tưởng buổi tối sẽ dễ dàng hơn một tí.
“Ta nghĩ ngài nói đúng” Ngu Đạt không muốn để người khác biết một chút nào. Hiện tại đã đủ không xong.
“Buổi tối sẽ có người tới đón cậu, yên tâm là người quen cũ.” Dumbledore nháy mắt “Như vậy buổi tối gặp lại”
“Ta một chút cũng không yên tâm” Trong lòng căm giận, Ngu Đạt nhìn theo lão nhân rời đi cửa hàng, ngay cả một câu khách sáo cũng lười nói.
Thật vất vả kiên trì đến khi Mark trở về, Ngu Đạt lấy cớ không thoải mái để lên lầu nghỉ ngơi. Chính vì cái cớ này mà suýt chút nữa Mark cho cậu uống độc dược. Dưới tình huống không còn cách nào khác, cậu chỉ có thể nói là cậu chợt nhớ ra cái gì thì mới có thể thoát thân.
Albus Dumbledore, cậu biết người này. Cụ có một bối cảnh rất cường đại, cùng với Bộ Pháp Thuật so sánh thì không kém một chút nào, nếu như cuối cùng không có cách nào nhất định phải tìm một người để nương nhờ thì cụ cũng là cái một lựa chọn tốt.
Thế nhưng cậu không nghĩ tới ngoại trừ Bộ Pháp Thuật có một thế lực khác chú ý tới cậu, cậu thực sự đã rất điệu thấp rồi mà.
Đây là một thế giới ma pháp, cậu không có khác biệt đến nỗi làm người ta khó có thể tha thứ. Cậu biết mình có một giá trị lợi dụng rất lớn, vì sinh tồn và đảm bảo cho người thân của mình được an toàn, tìm một người tốt đem mình tạm thời bán đi vẫn có thể xem là một cái lựa chọn không tồi ở cái nơi không thể nào sống yên phận này. Chờ đến khi có một vốn liếng kha khá thì tính tiếp.
Ngu Đạt đem tính toán nhỏ nhặt của mình nhớ kĩ, sau khi hiểu rõ mọi chuyện thì bắt đầu an tâm ngủ một giấc, dưỡng tốt thân thể để tối nay đối phó với lão nhân giảo hoạt kia.
Ngủ dậy rồi giúp Mark làm bữa tối, sau khi đóng cửa hàng thì quay lại phòng mình ngồi chờ.
Ngu Đạt còn đang cân nhắc xem người quen mà Dumbledore nói đến là người nào thì chợt nghe thấy tiếng chó sủa “uông, uông, uông” ở tầng dưới.
“Ta còn tưởng rằng ta đã nghĩ oan cho ngươi.” Ngu Đạt đảo mắt xem thường rồi mặc vào một chiếc áo choàng thật dày. Bước ra khỏi cửa hàng, cậu cũng không nhìn thấy bóng dáng của con chó đó. Nhìn trái phải một chút, một bóng người cậu cũng không thấy. Ngu Đạt gắt gao nắm chặt áo choàng trên người, cậu không phải là phù thủy, cũng sẽ không biết thần chú giữ ấm. Dựa vào ngọn đèn phát ra từ căn phòng của thôn dân gần đấy, cậu từ từ bước về phía ngoài thôn, rối cuộc thấy được một bóng người màu đen bên cạnh hàng rào.
“Hắc, Y Đạt” Bóng người đen sì ngoắc tay với cậu “Đi theo ta.”
Ngu Đạt một tiếng cũng không nói đi theo người này.
Tốt lắm, ngươi cho là trong tình huống tối lửa tắt đèn ta sẽ không nhận ra ngươi sao. Cái tên chói lọi trên đỉnh đầu ngươi đã đem ngươi bán đứng rồi! Cái tên nhân phẩm bại hoại từ đầu đến chân này, ta nguyền rủa ngươi điểm R không bao giờ vượt quá 10!
Ngu Đạt thấy tên trên đỉnh đầu Sirius Black thì tức giận, nghĩ đến chính mình đối với đại hình khuyển yêu thích ngược lại đại đem đường đi của mình phá tan, trong lòng thực hận a.
Buồn rầu theo hắn đi tới đi lui trên một con đường tối om, cuối cùng cậu được dẫn vào trong một căn phòng nhỏ của một khu nhà.
“Lumos (thắp sáng) ” Đũa phép trong tay người nọ lóe lên một vầng sáng, chiếu sáng cả một căn phòng trống trải.
Trong căn phòng trống rỗng, trừ bỏ một cái lò sưởi âm tường lớn, ngay cả một cái ghế dựa cũng không có.
“Tốt lắm, đây quả thật là một địa phương tốt để nói chuyện.” Ngu Đạt âm dương quái khí nói.
“Phốc —-, đương nhiên không phải nơi này.” Trên mặt Sirius Black mang đầy ý cười.
“Thật cao hứng làm anh vui vẻ.” Ngu Đạt trừng hắn.
“Ok” Sirius Black giơ lên một tay làm trạng thái đầu hàng “đừng nóng giận, khụ” hắn thanh thanh cổ họng “Cậu thông minh như vậy chắc chắn đã đoán ra, kì thật —– ta là một Animagus (phù thủy hóa thú), chính là, chính là, cái kia —”
Sirius mang vẻ mặt quẫn bách ấp a ấp úng
“Bố Bố ” Ngu Đạt không có hảo ý nói tiếp bằng một âm tiết cố ý làm ghê tởm người khác.
“Hắc!” Hắn kháng nghị” Cậu có thể bảo ta Sirius, ta là Sirius Black” hắn vươn ra tay phải.
Bất mãn hừ hừ hai tiếng, Ngu Đạt không cam tâm nắm tay phải của hắn “Tên của tôi là Ngu Đạt, dựa theo cách gọi của các anh thì chính là Đạt Ngu.”
“Cái gì?” Sirius Black bị cậu làm cho choáng váng.
Thôi, anh bảo tôi Ngu Đạt là tốt rồi, Y Đạt cũng được.” Ngu Đạt nhụt trí nói0
Được rồi, ngu — đạt –, Ngu Đạt.” Sirius Black thử phát âm hai cái là có thể phát âm được đúng tên của Ngu Đạt một cách chuẩn xác.
“Anh còn có chút ưu điểm.” Ngũ Đạt cuối cùng cũng nhìn thẳng vào hắn, dưới ánh sáng chiếu xuống rốt cuộc thấy rõ tình cảnh của hắn.
Hắn thực gầy yếu, lớn lên coi như anh tuấn, ánh mắt là màu xám, tóc hơi dài màu hơi sẫm một tí nên biến thành màu đen nâu. Hắn mang một vẻ mặt của người đã từng trải qua nhiều tang thương, tuy rằng hiện tại đang cười nhưng cũng có thể nhận ra được tinh thần của hắn không quá tốt.
Nhìn vào mắt hắn, Ngu Đạt rốt cuộc thu hồi ánh mắt tiếp tục đánh giá phòng ở, cũng không tức giận như ban đầu nữa.
Rốt cuộc là hoàn cảnh như thế nào mới làm cho một phù thủy có nhà mà không thể về, lấy hình dạng của cẩu đi lại giữa tháng ba lạnh lẽo trong một vùng quê hoang dã.
Gặp quỷ, phòng ở này cũng không khỏi quá trống trải đi.
Nhìn đến cậu đột nhiên rụt cổ, Sirius đột nhiên ném cho cậu một cái thần chú giữ ấm.
Tốt lắm, nhân phẩm vẫn có, đáng giá cứu lại.
Ngu Đạt chậm rì rì buông ra tay đang nắm chặt áo choàng.
“Animagus (phù thủy hóa thú) là gì?” Ngu Đạt hỏi.
Cái gì?A, Animagus là phù thủy có thể biến thành động vật, đương nhiên bởi vì luyện tập rất nguy hiểm cho nên Bộ Pháp Thuật khống chế rất nghiêm khắc, yêu cầu phù thủy hóa thú phải đăng ký. Ta là một phù thủy hóa thú không đăng ký” Sirius Black kiêu ngạo giới thiệu.
“Anh này xem như là đang trao đổi bí mật sao?” Ngu Đạt liếc mắt nhìn hắn “Muộn rồi, anh đã sớm đem tôi bán không còn một mảnh”
Sirius lúng túng gãi gãi đầu “Hắc, cậu bé, ta có thể không phải là cố ý tiếp cận cậu, đương nhiên trước khi ta gặp gỡ cậu ta không biết cậu là ai. Ta chỉ là lưu lại nơi đó một lúc sau đó phát hiện ra cậu không tầm thường” Mặt của hắn trở nên nghiêm túc “Có lẽ cậu không biết cục diện hiện tại có bao nhiêu nguy hiểm, nơi này là thôn trang gần Hogwarts, không thể xảy ra một chút sai lầm nào.”
“Nguy hiểm? Chẳng lẽ không phải là một nhóm phù thủy ca múa chào mừng cảnh thái bình sao? Theo tôi được biết Hogwarts còn đang cử hành cuộc thi Tam phép thuật đâu. Người đi đến chỉ sợ là càng nhiều đi”
“Đây chẳng qua chỉ là hiện tượng bên ngoài thôi, kỳ thực tình huống rất phức tạp… Quên đi, chúng ta vẫn là trước tiên đi gặp Dumbledore đi, cụ vẫn đang chờ gặp cậu đấy” Trong một thời gian ngắn giải thích không rõ Sirius một trận ấm ức “Chúng ta từ lò sưởi âm tường đi qua” Dứt lời hắn giơ lên một cái lọ nhỏ bên cạnh lò sưởi “Bột Floo ở đây”
Sirius đổ một chút bột Floo từ trong lọ ra thả vào lò sưởi “Địa chỉ là phòng làm việc của hiệu trưởng trường Hogwarts” Ngay trước khi hắn ném bột Floo thì dừng lại “Cậu biết dùng lò sưởi âm tường chứ?”
“Đương nhiên, cảm ơn anh còn nhớ tới tôi!” Ngu Đạt nghiến răng nghiến lợi nói “Chỉ cần tôi còn nhìn được, tôi nhất định không đi nhầm địa điểm!”
“A!” Sirius bỗng nhiên tỉnh ngộ, ngay lập tức hắn liền cảm thấy không thích hợp “Cậu đi trước” Hắn lại từ lò sưởi âm tường đi ra.
Bốc một nắm bột Floo, Ngu Đạt không nói gì tiến vào lò sưởi âm tường. Trước kia dưới sự giúp đỡ của Mark, cậu từng có lần đến Hẻm Xéo bằng cách này. Cậu đối với phi lộ võng không hiểu nhiều lắm thế nhưng cũng biết sử dụng nó là để lại dấu vết. Nhìn vào phòng ốc trống không này, trời mới biết Dumbledore vì cuộc gặp mặt này mà sử dụng thủ đoạn gì.
“Phòng làm việc của hiệu trưởng Hogwarts!” Ngu Đạt ném một nắm bột Floo rồi biến mất ngay lập tức.
Trải qua một trận xoay tròn như máy giặt, trước mắt Ngu Đạt bay qua vô số đốm sáng. Một mảnh hoa cả mắt, cậu liền bị quăng ra khỏi lò sưởi.
“A!” Tư thế chạm đất không đẹp lắm làm cậu có chút bực bội trong lòng. Biết một lúc sau Sirius cũng sẽ bị quăng ra, cậu giẫy giụa bò lên, cậu cũng không muốn trở thành đệm thịt.
“Ô!!” Không lường trước được trong bóng tối lại đứng một người làm Ngu Đạt giật mình một trận.
Từ đầu đến chân một thân đen sì, mặt còn vô cùng nhợt nhạt, gương mặt người đó không có biểu tình gì, quả thực giống như Hắc Vô Thường trong truyền thuyết.
Ngay khi cậu đang cùng người này mắt to trừng mắt nhỏ, lò sưởi âm tường phía sau chợt bùng lên một ngọn lửa màu xanh lục, Sirius bị quăng ra đẩy ngã Ngu Đạt, nhất thời hai người lăn thành một đống.
“Ai u!” “A!”
Ngu Đạt vẫn còn ai ai gọi, Sirius đang choáng váng nhìn thấy người kia thì chợt nhảy lên từ trên mặt đất, tinh thần phấn chấn.
“Snivellus! Ngươi tại sao lại ở chỗ này?!”
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Điểm R: ở trong game Thế giới ma thú là một loại cơ chế cá độ, làm như một cái chốt nhập mệnh lệnh, dùng để đổ xúc sắc. Nhóm game thủ thường dùng cái này để quyết định vật phẩm thuộc về ai, tương tự như trò chơi đá kéo bao. Người chơi ở vào thời điểm bắt đầu sẽ có một cái xúc sắc 100 mặt quay,cũng rất nhanh chấm dứt, mặt nào trong số 100 mặt hướng lên trên chính là trị số cuối cùng.