Thiếu niên kia nhìn thấy trong phòng làm việc không có viện trưởng, mà chỉ có một cái đề cử sinh, bất ngờ nhíu mày, y chậm rãi nói rằng, “Chào buổi sáng, tiên sinh.”
“Chào buổi sáng, Malfoy tiên sinh.” Ngu Đạt đối với y nói, “Em có thể đi vào ngồi chờ, Snape giáo sư vẫn chưa về.”
“Đương nhiên.” Draco • Malfoy hất cằm lên đi vào, cửa phòng làm việc tự động đóng lại.
Malfoy cũng không có ngồi vào cái ghế sô pha duy nhất trong phòng, trái lại lại đi tới nơi chế tác độc dược.
Y cúi đầu nhìn thành quả mấy ngày nay của Ngu Đạt, xoi mói nói rằng, “Còn kém như vậy. Theo ý ta, loại thuốc này ở giai đoạn thêm nguyên liệu, anh cho hơi nhiều mật của con chuột.”
Ngu Đạt hai mắt mở lớn nhìn y, miệng hơi mở ra, cậu không muốn để cho chính mình bị xem như kẻ ngốc, liền lập tức ho khan một tiếng, im lặng.
“Cảm tạ lời nhắc nhở của em.” Ngu Đạt nói một câu, “Độc dược học của em thật không tệ.”
Đây chính là tự đáy lòng, y lại có thể từ màu sắc hiện tại phán đoán ra sai sót xảy ra ở bước trước, tài nghệ này đều sắp đuổi tới Snape —— đương nhiên là chỉ ở phương diện ngao chế.
Được Ngu Đạt tán thưởng, thiếu niên tóc vàng rất đắc ý, thế nhưng y vẫn là cố ý nghiêm mặt biểu hiện rụt rè.
“Ta nghe nói ——” thiếu niên ngữ khí ngữ điệu du dương ngừng ngắt, khiến người nghe thật giống như đang xem nhạc kịch của Shakespeare. Ngu Đạt trong nháy mắt cảm giác rất quen tai, tỉ mỉ nghĩ lại, Snape cũng là cái giọng này, bất quá thiếu niên này càng thêm rõ ràng một ít.”Anh sẽ chế tác một loại phép thuật băng vải, có thể ở tình trạng khẩn cấp đem lại hiệu quả còn tốt hơn so với độc dược.”
Ngu Đạt nhìn y một chút, thả muôi quấy trong tay xuống, giai đoạn chế tác độc dược này đã hoàn thành, giai đoạn tiếp theo phải ngày mai mới có thể tiếp tục, cậu liền đứng thẳng dậy, nhìn người thiếu niên tóc vàng này.
“Tin tức của em rất linh thông, Malfoy tiên sinh.” Ngu Đạt bình tĩnh nói.
Malfoy thu hồi thái độ ngạo mạn, buông xuống lông mi: “Có một số tin tức được lưu truyền rất nhanh trong tầng lớp quý tộc.”
Câu nói này ám chỉ rất nhiều tin tức, thế nhưng không có để Ngu Đạt khiếp sợ.
Ngu Đạt nhếch miệng lên, bởi vì cứ việc thiếu niên này giả vờ thần bí cùng nghiêm mặt, nhưng là trên mặt hắn còn không rút đi trẻ con phì còn có khuôn mặt mang tính trẻ con này làm hiệu quả của câu nói giảm đi rất nhiều.
Nhìn nam hài rõ ràng vẫn còn thành niên, làm bộ thành thục đại nhân nói chuyện như vậy, thật sự khiến người ta cảm thấy y rất đáng yêu.
Phản bội kỳ.
Ngu Đạt cảm thấy y cùng Harry Potter giống nhau, ở độ tuổi này, đám con trai hoặc là còn có nữ hài, đều là cấp thiết muốn làm một số chuyện của người lớn, để chứng minh mình đã không phải một đứa bé.
Ngu Đạt khóe miệng mang theo ý cười: “Đúng, tuy rằng băng vải do anh chế tạo ra không thể sánh bằng bổ huyết tề hoạc là thuốc trị vết thương, thế nhưng nó có một chỗ tốt là ởthời khắc mấu chốt vẫn là có thể đưa đến hiệu quả rất trọng yếu. Hơn nữa giá của nó rất rẻ.
Malfoy thiếu niên dùng những từ ngữ hoa lệ cấp phát minh này khích lệ một phen, sau đó đổi đề tài, nhìn Ngu Đạt lơ đãng nói rằng: “Ta cảm thấy, Ngu tiên sinh có thể cùng Malfoy gia ở cái phương diện này hợp tác một chút.”
Ngu Đạt tiếc nuối nhìn y nói: “Anh rất xin lỗi, St Mungo đã yêu cầu độc quyền bán băng vải trước một bước.”
Trên mặt Draco • Malfoy lộ ra một cái biểu tình thất vọng, thế nhưng y rất nhanh liền bày ra một bộ thờ ơ: “Đáng tiếc.”
“Ầm” một tiếng, cửa mở ra, Snape giống như là một trận cuồng phong đi vào.
“Không biết mùi vị!” Snape trong miệng nặn ra một cái từ như thế, sau đó hắn mới nhìn thấy hai người ở bên trong phòng làm việc của hắn.
Vẻ mặt của hắn hờ hững nhìn hai người khách bất ngờ này một chút, quay về thiếu niên hất cằm: “Chuyện gì?”
Malfoy lập tức bỏ lại Ngu Đạt đi tới trước mặt Snape , nói với hắn: “Snape giáo sư, em hướng thầy xin quyền sử dụng sân Quidditch.”
Snape vẻ mặt hòa hoãn rất nhiều, hắn xoay người vòng tới phía sau bàn học ngồi xuống, lấy ra một tờ giấy bằng da dê, dùng bút lông chim xoạt xoạt xoạt liền viết ra một tờ giấy.
Hắn đem tờ giấy đưa cho Draco • Malfoy, chầm chậm nói: “Ta phi thường hi vọng ở bên trong phòng làm việc của ta nhiều ra một vật trang sức như vậy.”
“Năm học này nó nhất định thuộc về Slytherin.” Draco • Malfoy cười đắc ý vô cùng.
Có thể có thể thấy, y hầu như là khống chế không chạy ra ngoài.
“Là cúp thi đấu Quidditch của trường học sao?” Ngu Đạt hỏi.
“Hiển nhiên đúng thế.” Snape tựa lưng vào ghế ngồi nói.
“Cái kia…vừa nãy ngài tựa hồ là đang phát hỏa?” Ngu Đạt đi tới đứng ở trước bàn sách của hắn, “Để em đoán xem, là Umbridge lại làm cái gì đúng không?”
“Nàng hiển nhiên là không thể chờ đợi được nữa muốn thay thế Albus ở Hogwarts làm mưa làm gió.” Snape trào phúng nói.
“May mà em chỉ chịu đựng nàng nửa cái năm học.” Ngu Đạt đồng tình nhìn hắn.
Snape hừ một cá.
“Nàng giám thị tất cả phi lộ võng ở trong trường học.” Snape âm u nói, “Thậm chí bao gồm phòng làm việc của viện trưởng, nếu như không phải nàng không quản được phòng làm việc của hiệu trưởng, ngay cả Albus nàng đều không buông tha.”
“Cái gì?!” Ngu Đạt trợn to hai mắt, “Đây cũng quá vượt quyền rồi? Hiệu trưởng sẽ cho nàng loại quyền lợi này sao.”
“Albus đương nhiên sẽ không cho nàng loại quyền lợi này, ” Snape nhăn mày “Là bộ phép thuật. Fudge càng ngày càng điên cuồng, hiển nhiên số người mất tích gần đây càng khiến cho thần kinh của hắn trở nên yếu đuối.”
Sắc mặt Ngu Đạt cũng trở nên khó nhìn, cậu nói: “Là Vol… Người kia làm sao?”
“…” con mắt đen như mực của Snape trừng cậu, một lát hắn mới gật gật đầu.
Lông mày của Ngu Đạt nhíu lại, cậu nhăn mũi: “Xem ra em nên tăng thêm thời gian luyện tập giác đấu thuật của em.”
“Ồ?” Snape bất ngờ liếc cậu một cái.
“Sớm muộn sẽ có một trận chiến, em cảm giác em còn cần huấn luyện thêm.” Ngu Đạt kiên định nói.
“Có muốn hay không theo ta quyết đấu một chút?” Snape đột nhiên nói.
Ngu Đạt kinh hãi nhìn hắn, hắn xác định là thật tâm giúp đỡ, mà không phải là bởi vì tâm tình không tốt mà tìm một người đánh cho hả giận?!
Mặc kệ Ngu Đạt làm sao thấp thỏm, ở thời gian cấm đi lại ban đêm, cậu vẫn bị Snape kéo tới một cái phofnghojc trống không ở pháo đài phía tây
Snape thanh lý hết bụi bặm cùng mạng nhện trong phòng do phòng học đã không được sử dụng trong một thời gian dài.
Ngu Đạt trong tay nắm đũa phép, biểu hiện căng thẳng.
Trước kia cậu mặc dù cùng những đại tướng của Phượng Hoàng xã tiến hành huấn luyện quyết đấu, nhưng là khí thế trên người giáo sư Snape mang lại cho cậu cảm giác muốn mang nặng tính chất công kích hơn khí thế trên người Sirius rất nhiều.
Sirius là một bên giáo dục một bên huấn luyện, nhưng là Snape lại không nói lời gì liền muốn cùng với cậu quyết đấu.
Snape trong tay nắm đũa phép, bóng lưng thẳng tắp của hắn bỗng dưng quay lại, đột nhiên liền duỗi ra tay cầm đũa phép rồi vung lên, ” vèo —— ” một tiếng vang giòn, chỉ vào Ngu Đạt.
Ngu Đạt tê cả da đầu, lập tức liền tách ra hướng khác.
Snape nhếch miệng lên, “Vẫn không tính là phản ứng quá trì độn.”
Ngu Đạt đều muốn ra mồ hôi lạnh, bị hành động đột nhiên tập kích của hắn làm kinh sợ.
Snape một tay nắm tay cầm đũa phép, một tay ấn đỉnh đũa phép, hắn đứng ở nơi đó nói: “Phù thủy quyết đấu.”
Khóe miệng của hắn khinh bỉ hướng phía dưới kéo.
Sau đó hắn ngữ khí trào phúng nói: “Ta không biết Sirius là làm sao dạy cậu, thế nhưng hiển nhiên hắn không có cho cậu một cái độc lập huấn luyện chính quy.”
Ngu Đạt nghi hoặc nói lại: “Huấn luyện chính quy.”
Snape gật đầu, hắn đem đũa phép của mình hạ xuống bên cạnh người: “Chính quy phù thủy quyết đấu là muốn ở trường hợp công khai, dưới tình huống có nhân chứng, không thể không nói, mỗi cái người quyết đấu cũng không thể thiếu trợ thủ của hắn —— vì giúp hắn nhặt xác hoặc là báo thù.”
Ngu Đạt trợn mắt há mồm, hiển nhiên cậu chưa từng nghe nói cái này.
“Hai người quyết đấu muốn lẫn nhau hành lễ, sau đó sẽ bắt đầu chính thức quyết đấu.” Snape nói, “Hiển nhiên Sirius đã hoàn toàn đem những cái này quên sạch sành sanh.”
Hắn nguy hiểm cười cợt, nói: “Ta đương nhiên biết cái đầu óc đơn giản kia của hắn sẽ nghĩ gì, hắn đại khái là cho rằng ở trên chiến trường cái trò lễ nghi phiền phức này vốn là đồ vô dụng. Thế nhưng điều đó còn phải xem đối thủ là ai, nếu như đối phương dựa vào cái này nhục nhã cậu cười nhạo cậu, cậu làm sao đây?”
Vậy cậu đại khái chỉ có thể giương mắt nhìn, Ngu Đạt thầm nghĩ.
“Cho nên nói, có lúc những đồ vật không lọt mắt hắn như thế này không phải thật sự không đáng giá được nhắc tới.” Snape đi tới trước mặt cậu, “Theo ta làm, giơ lên đũa phép của cậu.”
Ngu Đạt giơ lên đũa phép trong tay, học dáng vẻ Snape giơ lên trước mặt mình.
Snape động tác tao nhã ác liệt vung lên, sau đó hướng về hướng cậu hơi cúi xuống.
Ngu Đạt đều xem không bỏ sót: sững sờ.
Mãi đến tận khi Snape ngẩng đầu lên, nhìn cậu không hài lòng: “Không nên nhìn ta đờ ra, nghe theo. Ta bảo đảm đỉnh đầu của ta không có gì đẹp đẽ.”
Ngu Đạt nóng mặt lên, cậu hoang mang hoảng loạn vung đũa phép một cái, sau đó hướng về phía Snape khom lưng.
“Miễn cưỡng.” Snape không hài lòng lắm, “Xoay lại thân, đi năm bước, sau đó xoay người lại là có thể công kích.”
Ngu Đạt nghe theo.
Snape nhìn bóng lưng của cậu, sau đó ở thời điểm cậu xoay người, trong nháy mắt, lười biếng giơ cổ tay lên: “Expelliarmus.”
Đũa phép trong tay Ngu Đạt liền lập tức bay ra ngoài, cậu trợn mắt lên nhìn nam nhân hành động không bình thường này, tức đến nổ phổi quát: “Ngài giở trò lừa bịp!”
Snape giảo hoạt nói: “Ta chỉ là dạy cho cậu một số điều mà thôi, cậu xem, đều sẽ có người ngoài dự đoán của mọi người, cậu luôn phải thường xuyên duy trì cảnh giác. Không thể thật sự theo khuôn phép cũ như vậy.”
Ngu Đạt tức giận nhìn hắn, thật xấu cũng làm cho hắn nói hết, thực sự là thiên lý ở đâu!
Hogwarts là một nơi duy nhất có thể để cho Ngu Đạt công khai lộ diện một cách an toàn.
Snape tin tưởng cái người đem thân phận của Ngu Đạt báo cho hắc ma vương khi Dumbledore đến Bộ Pháp Thuật làm thân phận giả cho cậu lần này cũng nhất định sẽ không thể đợi được đem tin tức này báo cáo cho hắn ta.
Snape hít sâu một cái, hắn nhớ tới cái đêm khi nghỉ hè vừa mới bắt đầu, đột nhiên hắn bị triệu hoán.
Hắc Ma vương hầu như là vừa thấy mặt đã đối với hắn triển khai thần chú tra tấn, bởi vì hắn quên không báo cáo chuyện như vậy với hắn ta, hắn ta cho rằng hắn không hợp cách.
Snape không thể không biện giải nói chuyện này hắn thật sự không biết, Dumbledore không có ở trước mặt hắn để lộ một điểm tin tức, mới để hắc Ma vương ngừng tay.
Ngu Đạt ở Hogwarts thu được một cái tư cách đề cử sinh nhất định phải trải qua giáo đổng đồng ý, Dumbledore đã làm tốt chuẩn bị để Voldemort biết tin tức về cậu, bảo đảm cái mạng nhỏ của hắn khi làm gián điệp ở chỗ Voldermort.
Cấp cứu băng vải là một cái rất tốt yểm hộ, nó vừa đặc thù, lại không dễ thấy, hiện tại Snape cùng Ngu Đạt cũng đã ở trong vòng an toàn.
Snape tin tưởng tất cả những thứ này, một mục sư đến từ dị giới đơn thuần như Ngu Đạt này căn bản là không thể nhận ra được một chút nào.
Khi Dumbledore nói cậu vẫn là một học đồ, Snape thật sự không thể nào tin được, thế nhưng theo một thời gian dài tiếp xúc hắn mới tin đây là sự thực.
Snape không tin Ngu Đạt thật sự không biết một chút nào việc hắn dạy cậu độc dược phần lớn là do Dumbledore dặn dò, còn lại là vì chính hắn, hoàn toàn không có chút nào là vì cậu.
Nhưng là, cậu vẫn cảm kích hắn, dùng ánh mắt tín nhiệm nhìn hắn, đơn thuần mà chân thành.
Nếu như nói, ban đầu Snape vẫn có thể ở trong nội tâm thầm cười nhạo cậu không biết thế sự, như vậy sau này khi mà Ngu Đạt liên tục tặng cho hắn những đồ vật quý giá và luôn đối xử thân thiện với hắn, không thể không nói trong lòng Snape rất là xúc động.
Chỉ là hắn thật sự rất không quen, qua nhiều năm như vậy, một người tới gần cuộc sống cùng tình cảm của hắn như thế, để hắn đối với một người biểu hiện ra hữu hảo thân mật, còn không bằng trực tiếp lấy mạng của hắn.
Thế nhưng, là một gián điệp thành công, hắn đem những điều này đều che giấu rất tốt, về mặt thái độ không chút nào dao động, mà chỉ là nhìn Ngu Đạt vì hắn thân mật một chút liền thụ sủng nhược kinh, nội tâm vi diệu.
Ví dụ như lần này, hắn bất quá là thuận lợi đề cử một môn sinh đắc ý đã tốt nghiệp của mình mà Ngu Đạt lại vì chuyện này mà thành tâm thành ý cảm kích hắn.
Do đó hắn mới biết, đối mặt với sự cảm kích cùng nhiệt tình của một người trong thời gian dài, thật sự không thể làm được chuyện tiếp thu một cách đương nhiên cùng thờ ơ không động lòng.
Snape không dễ chịu hắng giọng một cái, cứ việc bên trong phòng này chỉ có một mình hắn tỉnh táo, không có bất kỳ người nào biết ý nghĩ hắn cất giấu sâu trong nội tâm.
Có thể tiếp nhận đối phương ở khoảng cách an toàn làm một người bạn, là một cái lựa chọn tốt.
Hắn ngồi ở trên ghế mềm, nhìn chằm chằm người đang ngủ một cách vô tri vô giác kia.
Chỉ cần cậu không ngu ngốc chạm vào điều kiêng kị của hắn, mạo phạm việc riêng tư của hắn, cùng phản bội tình bạn của hắn, Snape hung tợn nghĩ đến.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Ngu Đạt ngủ say, trong hệ thống game của cậu, trạng thái say rượu dần dần giảm bớt.
ở trong cái trò chơi thế giới ma thú này, có rất nhiều giả thiết thú vị.
Uống rượu là một hạng trong số đó, thậm chí ở trong cái trò chơi này mỗi năm còn có một lễ hội rượu ngon.
Trong cái trò chơi này có rất nhiều chủng loại rượu, có số ghi thấp, có số ghi vừa phải, cũng có rượu mạnh.
Khi người chơi sử dụng chỗ rượu này, thì tương đương với nhân vật trong game uống cạn bình rượu, mà hệ thống vào lúc này sẽ bắn ra một hàng chữ: sau khi ngươi uống xong [XXXXX] có chút say khướt. Hoặc là: sau khi ngươi uống xong [XXXXX] say mèm. Càng mạnh hơn là: sau khi ngươi uống xong [XXXXX] say như chết.
Nếu tiếp tục uống tiếp, trực tiếp sẽ xuất hiện một cái dòng chữ “Say rượu nôn mửa” , nhân vật sẽ trực tiếp biểu hiện ra dáng vẻ nôn mửa.
Ngu Đạt liền thuộc về loại say như chết kia, may là cậu không có say đến nôn mửa.
Người chơi ở trong trường hợp say khướt màn hình liền bắt đầu hình ảnh chợt xa chợt gần biểu hiện cảm giác say rượu, nhìn chằm chằm màn hình đều sẽ nhức đầu đến ngất. Mà loại trạng thái say rượu này chỉ kéo dài mấy phút.
Say mèm cùng say như chết cũng làm màn hình biến thành hoàn toàn mơ hồ ngoài ra đều là hình chữ S mà không thẳng giống như khi tỉnh.
Thời gian kéo dài của hai loại này sẽ lâu một chút, thế nhưng có dài đến mức nào thì cái này cũng là game, không thể rất lâu.
Ngu Đạt chính là như vậy, ngủ hơn một giờ, cậu đột nhiên liền tỉnh táo.
Thời điểm cậu mở mắt ra rất đột nhiên, hình ảnh Snape ngồi ở trên ghế mềm nhìn dáng vẻ của cậu cậu nhìn thấy rất rõ ràng.
Vẻ mặt của hắn ôn hòa chưa từng có, khiến Ngu Đạt hoài nghi mình có phải là đang ở bên trong mộng hay không.
“Cậu tỉnh rồi?” Snape nhanh chóng trở mặt, lạnh nhạt hỏi.
Ngu Đạt nhìn trạng thái hiện tại một chút, cậu thật không tiện ngồi dậy, dùng tay bới bái tóc của chính mình: “Ừm.”
“Thực sự là thiên phú, say nhanh, tỉnh cũng nhanh.” Snape quái lạ nhìn cậu một chút, đứng dậy cầm áo choàng bắt đầu mặc vào
Này xem như là khích lệ sao?
Ngu Đạt nháy mắt mấy cái, nhìn bóng lưng của hắn.
Ngu Đạt mặc vào áo choàng, kéo lên mũ trùm, đi theo Snape xuống thang lầu.
Chờ đến muốn lúc ra cửa, Ngu Đạt quay đầu nhìn một chút, những học sinh kia đều đã rời đi.
“Không muốn phiền phiền nhiễu nhiễu.” Snape đứng ở ngoài cửa, đầu giấu ở dưới mũ nhìn sang phía cậu.
“Đến đây.” Ngu Đạt bước nhanh đi ra quán bar.
Hai người vòng quanh thôn trang đi một vòng, mới quẹo vào đường nhỏ, tiến vào căn nhà không kia.
“Khi nãy ở lầu một em nhìn thấy mấy đứa nhỏ Weasley còn có Harry Potter và những người khác, tổng cộng có hơn hai mươi người, không biết bọn họ muốn làm gì.” Ngu Đạt cởi áo choàng nói.
Snape tay dừng một chút, hắn nói: “Gryffindor!”
Ngu Đạt sững sờ, “Còn có học sinh của hai học viện khác.”
“Ta dám kết luận, đây nhất định là do cái tên Potter mãi mãi không học được an phận kia đứng đầu.” Snape khẩu khí không tốt nói.
Ngu Đạt suy nghĩ một chút, không có phản bác hắn, liền ngay cả cậu cũng cảm thấy có lẽ chính là như vậy.
Hai người tiến vào lò sưởi, từ nơi này tiến vào phòng làm việc ở trong hầm.
Sự tình của cửa hàng đã không cần Ngu Đạt bận tâm, cậu cũng là thả xuống khối tâm sự này.
Thời gian sau đó, số lần cậu đi văn phòng Snape càng ngày càng nhiều, điều này là bởi vì cậu đã học xong bản ( phép thuật thuốc cùng độc dược) kia, hiện tại bắt đầu học tập đều là ( cao cấp độc dược chế tác).
Thời gian chế tác những phương thuốc này liền dài ra.
Không giống những loại độc dược trước kia, trải qua thời gian ngắn là có thể hoàn thành, phương pháp phối chế ngắn nhất trong số này cũng cần ba ngày hai đêm.
May mà trong khoảng thời gian đó không cần người trực tiếp trông ở nơi đó, mà chỉ cần đến một thời điểm nhất định thêm cái gì hoặc là quấy
Do đó, Ngu Đạt thu được quyền lợi có thể vào phòng của Snape bất cứ lúc nào kể cả khi Snape không có ở trong phòng.
Ngu Đạt không có thời gian cảm thán chuyện này, gần đây cậu bận đến sứt đầu mẻ trán.
Thật vất vả, Harry Potter cấm đoán cuối cùng cũng coi như là kết thúc.
Nhưng là theo sự kiện so tài hàng quý lần thứ nhất của cúp Quidditch càng ngày càng gần, bầu không khí giương cung bạt kiếm giữa các thành viên đội Quidditch của các học viện ngày càng đậm.
Những học viện đối lập — giống như là Gryffindor cùng Slytherin, hầu như liền không thể hòa bình ở chung một lúc —— bắt đầu không chừa thủ đoạn nào đối với cầu thủ đối phương sử dụng ác chú, hy vọng phá hoại huấn luyện của đối phương, hoặc là trực tiếp làm cho đối phương giảm quân số.
Những chú ngữ này thậm chí vượt quá phạm vi sách giáo khoa của bọn họ, Ngu Đạt đều không thể không bội phục một số học sinh không thích học tập trong số bọn họ, vì đánh nhau mà phát huy năng lực học tập siêu cường.
Trong thời gian mấy tuần ngắn ngủi, cậu ở trong này thấy được đủ các loại bệnh trạng của các học sinh do không thể tự mình giải chú mà phải đến bệnh xá, thực sự là cực kỳ ngoạn mục.
Cũng coi như là bọn họ có phúc, cậu cũng không cảm thấy buồn nôn cùng không khỏe khi mà nhìn thấy đủ loại hậu quả xấu đến mức kinh khủng do thần chú biến hình gây ra.
Thuận tiện nói luôn, đối với những loại bệnh trạng này, với tư cách là thực tập sinh cậu cần giải quyết một nửa trong số đó.
Ngu Đạt vội vã đi về phía văn phòng dưới hầm.
Một loại độc dược do cậu điều chế đã đến lúc cần cho thêm nguyên liệu vào.
Đi tới cửa phòng làm việc của giáo sư độc sược, Ngu Đạt trực tiếp báo ra khẩu lệnh, đẩy cửa đi vào.
Trong phòng làm việc không có một bóng người, đây đã không phải lần đầu tiên cậu gặp phải tình huống không có giáo sư ở trong này.
Cậu thông thạo đóng cửa phòng, đi tới nơi chế tác độc dược trong góc phòng, cúi đầu nhìn độc dược đã chuyển thành màu tím đậm.
Cậu cắt hai lát cái rễ cây đặt ở một bên, đem chúng nó ném vào nồi nấu quặng, dùng muôi quấy quấy ba vòng rưỡi nghịch kim đồng hồ.
Độc dược màu tím theo dần chuyển thành mau lam.
Ngu Đạt nhíu mày nhìn màu xanh lam nhạt kia, không thế nào thoả mãn.
Phải biết, trên sách cùng Snape giáo sư đã nói với cậu màu xanh lam mới là phẩm chất cao cấp nhất.
Cứ việc kỹ năng luyện kim của Ngu Đạt không thể trợ giúp cậu dối trá để học tập môn độc dược của phù thủy, thế nhưng đến cùng hệ thống game chưa hề hoàn toàn vứt bỏ cậu.
Ở thời điểm bắt đầu động tác của cậu còn rất mới lạ, hoặc là tay chân vụng về để đại sư độc dược không hài lòng.
Thế nhưng theo việc học xong một bộ thuốc, Ngu Đạt phát hiện cậu hoàn toàn không cần lại bận tâm việc điều chế lần thứ hai xảy ra sai lầm hoặc là không nhớ được.
Điều này làm cho cậu rất nhanh học xong quyển sách sơ cấp kia, đến trình độ chế tác dộc dược cao cấp, Snape thậm chí cũng không cần vừa làm mẫu vừa để cậu làm, chỉ là nói cho cậu một ít trọng điểm, Ngu Đạt có thể căn cứ vào các bước trong sách chính mình hoàn thành.
Vào thời điểm Ngu Đạt đang tiếc hận về việc chế tác độc dược, cửa phòng làm việc đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.
Ngu Đạt do dự nhìn cửa một chút, hô một tiếng đi vào.
Cửa phòng mở ra, bên ngoài đứng một học sinh Slytherin.
Người kia vóc dáng rất cao, da dẻ vô cùng trắng nõn, trắng đến trắng xám, tóc của hắn là màu vàng —— loại màu vàng rất nhạt, người xem ra rất gầy.
Đương nhiên, vì con trai ở độ tuổi này đều lớn rất nhanh nên bọn họ trên căn bản đều rất gầy.
Ngu đạt biết hắn, Slytherin học sinh, Draco • Malfoy.
Tác giả có lời muốn nói: bản này trên căn bản đều đi theo nội dung nguyên tác, bởi vì cánh bướm của Ngu Đạt còn không có đến mức gây ra bão táp a
Tiểu Long xuất hiện, ở trong truyện này giả thiết Draco không phải giáo sư dạy con nha, sớm cùng các độc giả yêu quý nói rõ ràng.
REVIEW 42