Ngu Đạt che dấu nói, “Tớ chỉ là muốn biết, nguyên nhân mâu thuẫn của các cậu, tại sao hai người vừa thấy mặt là lại muốn đánh nhau. Bắt đầu từ lần đầu tiên tớ tại phòng làm việc của hiệu trưởng nhìn thấy giáo sư, các cậu chỉ cần là nhắc tới đối phương, đều là một biểu tình khó có thể chịu đựng đối phương.”
Sirius xoang mũi trong phát ra một tiếng hừ, hắn bắt đầu nói, “Snape là một tên quỷ vô cùng lôi thôi bẩn thỉu.”
Người này lại bắt đầu trở nên chua ngoa, làm Ngu Đạt đột nhiên ý thức được hướng đối thủ một mất một còn thời học sinh để hỏi về đối tượng mà cậu có hảo cảm thực sự là một quyết định vô cùng ngu xuẩn và sai lầm.
Sirius bắt đầu đối Snape từ đầu đến chân từ trong đến ngoại phê bình, không một câu là lời hay, “Hắn cay nghiệt đến cực điểm, thậm chí quá phận tò mò, rất nhiều đồ vật mà hắn không nên tò mò, hắn càng muốn duỗi cái mũi to của hắn không ngừng tìm tòi nghiên cứu, không hề biết cái gì gọi là một vừa hai phải!”
Sirius nói tới đây cười lạnh một chút.
“Được rồi.” Ngu Đạt khô cằn nói, “Cám ơn cậu cung cấp tin tức.”
Làm cho cậu hiểu thêm một sọt khuyết điểm của người mà cậu thích. Thật may mắn Snape hiện tại đã thành thục, những cái khuyết điểm hoàn toàn bởi vì tuổi trẻ kia đã khong còn nữa.
Ít nhất không cần ta về sau mới phát giác ra những điểm không xong của đối phương, cậu vừa khổ sở vừa vui sướng nghĩ.
Ngu Đạt hít mạnh một hơi, có lẽ cậu hẳn là hướng Remus hỏi thăm. Chính là Remus gần đây có chuyện gì, cũng không có đến số 12 quảng trường Grimmauld, cho nên cậu mới hỏi Sirius. Sự thật chứng minh, cậu hẳn là có chút kiên nhẫn.
“Nói chuyện khác đi.” Ngu Đạt không thể không tại thời điểm Sirius dừng lại lấy hơi, đánh gãy cái đề tài không xong này.
“Nói cái gì?” Sirius tiếc nuối.
“Chính là… Ngài ấy trong lúc đi học có nói qua luyến ái không? Hắn vẫn luôn là độc thân?” Ngu Đạt làm bộ như hoàn toàn bởi vì tò mò mới đối vấn đề này có nghi vấn.
Đáng tiếc cậu vẫn là quá non, bởi vì tuổi trẻ còn không am hiểu che dấu, càng có lẽ là biểu hiện diễn xuất của cậu quá kém. Bởi vì động tác của Sirius khựng lại, hắn buông xuống cánh tay đang ôm trước ngực, ngồi ngay ngắn trên cửa sổ.
Hắn tìm tòi nghiên cứu nhìn Ngu Đạt.
Ngu Đạt ngay từ đầu còn có thể trấn định nhìn hắn, nhưng là nhìn nhau trong chốc lát, một cỗ thẹn thùng từ đáy lòng nảy lên, làm cậu ngại ngùng quay đầu đi, tầm mắt nhìn đến Buckbeak bên cạnh.
“A! Merlin tất!” Sirius tức đến khó thở, “Cậu đây là cái gì ánh mắt! Tại sao có thể thích một tên gia hỏa kém cỏi như vậy?!”
“Ngài ấy cũng không phải kém cỏi như vậy.” Ngu Đạt nhỏ giọng phản bác.
Sirius nổi giận đùng đùng tiêu sái đến trước mặt cậu, vươn tay nắm bắt đầu vai cậu, trịnh trọng nói: “Hãy nghe tớ nói, cậu thích ai đều được, chính là người kia không thể! Hắn thật sự không xứng với bất cứ người nào!”
Ngu Đạt không phục nhìn đôi mắt màu xám đậm của hắn, nói rằng: “Vì cái gì không xứng? Tớ cảm thấy Severus rất không tồi, ngài ấy thực tẫn trách, làm việc lại chu toàn, rất có trách nhiệm, lại phi thường dũng cảm.”
“Dũng cảm?” Sirius bất khả tư nghị nhìn cậu nói: “Cái người nhát gan!”
Ngu Đạt cau mày bất mãn nói: “Đương nhiên dũng cảm, phải biết làm một cái gián điệp hai mặt, cũng không phải cần gan dạ sáng suốt sao? Nếu giáo sư không dũng cảm, sớm đã bị Voldemort phát giác.”
Sirius hừ lạnh một tiếng: “Tớ ngược lại cảm thấy đây không phải là dũng cảm, mà là hắn am hiểu nói dối!”
Ngu Đạt trong lòng một trận tức giận, cậu biết này hai người này không thể chịu được nhau, nhưng là cũng không thể không nhìn ưu điểm của đối phương như vậy, liều mạng bày ra khuyết điểm của đối phương.
Chính là, mâu thuẫn giữa hai người tồn tại đã lâu, oán hận chất chứa nồng đậm, không thể giải quyết chỉ bởi một người mới nhận thức bọn họ chưa đến một năm như cậu.
Sirius cho cậu tẩy não, Ngu Đạt không thể không đau đầu nghe.
“Dù sao, vô luận như thế nào, hắn không được!” Sirius nói như đinh chém sắt.
Mặt Ngu Đạt không đổi sắc nhìn hắn, Sirius dương lông mày, mở to mắt, cực lực muốn cho Ngu Đạt nghe theo hắn.
“Tớ không cần thiết phải nghe lời cậu.” Ngu Đạt cảm thấy không có biện pháp cùng Sirius câu thông, cậu xoay thân đi ra ngoài, “Đúng rồi, chuyện này, cậu phải giúp tớ giữ bí mật, tớ cũng không muốn làm cho những người khác biết.”
“Tớ đương nhiên sẽ không nói cho người khác biết, thẳng đến khi cậu thay đổi chủ ý, không có bất cứ người nào biết!” Sirius căm giận nói.
A! Merlin! Ngu Đạt tại sao có thể thích tên gia hỏa đáng ghét kia, cậu là bằng hữu của hắn, tại sao có thể thích cái tên đối thủ của hắn chứ. Tốt nhất Ngu Đạt có thể sớm một chút thay đổi chủ ý, hắn là có thể lấy cái này đi cười nhạo tên Snivellus kia.
Sirius cũng không có buông tha, hắn đi theo Ngu Đạt, hướng đến phòng của cậu đi đến.
Ngu Đạt ngay từ đầu là tiến vào tai bên phải ra ngay tai bên trái không nghe Sirius nói, thẳng đến khi hắn đi tới cửa phòng của mình.
Cậu bất đắc dĩ nhìn Sirius mặt nói: “Cậu có thể nghỉ ngơi một chút sao?”
“Tớ không phiền.” Sirius nghiêm mặt nói.
Ngu Đạt phiên một cái xem thường, nơi này là phòng của Sirius, cậu lại không thể đem chủ nhân đứng ngoài cửa, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn đối phương chen vào trong phòng của cậu.
“Được rồi, xem ra cạu là muốn theo tớ nói chuyện hết cả buổi chiều.” Ngu Đạt ngồi vào ghế mềm, Sirius không khách khí ngồi vào trên giường của cậu.”Hắn thật sự không có ở trường học thời điểm nói luyến ái?”
Ngu Đạt cảm thấy những người Âu Mĩ này đều trưởng thành rất sớm, không giống trong nước, những tên tiểu tử nước ngoài này từ tiểu học đã bắt đầu kết giao bằng hữu nam nữ.
Mà này tại quốc gia của cậu, chính là người nào bị cho rằng “Yêu sớm”, phải bị lão sư cùng gia trưởng kiên quyết ngăn chặn.
Cho nên, người ở thời đi học chưa từng nói qua chuyện luyến ái là cực kì ít, mà Ngu Đạt để ý vấn đề này như vậy, cũng là muốn biết, Snape sẽ thích loại hình nào.
“Hắn!” Sirius cực độ không muốn nói cái này, chính là Ngu Đạt theo dõi hắn đồng thời dùng ánh mắt yêu cầu hắn. Cậu là bằng hữu của hắn, mà hắn đối bằng hữu là vô cùng tốt, dù không nguyện ý, hắn vẫn là nói: “Cậu không biết bộ dáng hắn tại Hogwarts, hàng năm xuyên quần áo cũ, phi thường bẩn.”
“Thật sự! Đây cũng không phải là tớ oan uổng hắn!” Sirius nhìn đến Ngu Đạt không cao hứng nhìn chằm chằm hắn, vội vàng giải thích: “Vậy đại khái là bởi vì gia đình của hắn. Phụ thân của hắn là một cái tửu quỷ, Muggle, mà mẹ của hắn là một nữ phù thủy, vì gả cho ba ba của hắn, bị đuổi ra khỏi nhà. Rồi sau đó, song thân của hắn đều qua đời, hắn không có tiền, mặc đều là quần áo cũ, dùng cũng đều là sách giáo khoa cũ.”
Ngu Đạt hồ nghi nhìn hắn: “Làm sao cậu biết?”
Sirius biểu tình chán ghét nói: “Dù sao chúng tớ đối địch bảy năm! Cho nên, làm sao có thể không biết.”
Ngu Đạt không lời gì để nói, đây là minh chứng cho câu nói người hiểu ngươi nhất chính là địch nhân của ngươi sao?
“Nhưng là!” Sirius cường điệu nói, “Thói quen vệ sinh cá nhân của hắn phi thường không tốt!”
Ngu Đạt nghĩ nghĩ, cái này ngược lại có thể lý giải. Thời điểm mà cậu vẫn chưa tới đây ——xã hội hiện đại phát triển, rất nhiều người ở trong gia đình bần hàn có điều kiện sống không tốt, thói quen vệ sinh bởi vì sơ sẩy hoặc là ảnh hưởng của hoàn cảnh nên không được tốt lắm, chính là trong số những người này sẽ xuất hiện nhân vật kiệt xuất nổi tiếng, tuyệt không kém hơn những người có gia cảnh ưu tú.
Vậy đại khái chính là ý nghĩa của câu anh hùng không hỏi xuất xứ đi.
“Cậu xem hắn, trông rất không khỏe mạnh, sắc mặt cũng khó nhìn muốn chết, thậm chí tóc của hắn đều bóng nhẫy. Cậu muốn thích nam tính, cũng có thể tuyển một người nhìn không kém như vậy.” Sirius nói.
Nếu nói đến ai đó, Sirius chính mình hiện tại cũng không thế nào khỏe mạnh, xem ra cũng không phải thực sạch sẽ gọn gàng, hắn cư nhiên lấy điểm ấy công kích đối thủ một mất một còn, thật sự là không một chút tự giác. Ngu Đạt bất đắc dĩ thầm nghĩ.
Mà nói đến tóc của Snape, Ngu Đạt cảm thấy đây là vấn đề về chất tóc, biểu muội của cậu chính là cái loại tóc chứa nhiều dầu này, nàng mỗi ngày đều gội đầu, bởi vì một ngày không gội thì đầu sẽ bết lại.
“Người nào phù hợp tiêu chuẩn của cậu?” Ngu Đạt tò mò ánh mắt nhìn người của hắn.
“Pecy nhà Weasley liền không tồi!” Sirius không cần nghĩ ngợi nói, “Hắn cùng tuổi của cậu cũng thích hợp.”
“Tớ nghe nói hắn có bạn gái.” Ngu Đạt nhìn tên gia hỏa vì cấp đối thủ một mất một còn ngột ngạt liền không quan tâm làm loạn cp của người ta này, bất đắc dĩ nhắc nhở.
“Phải không?” Sirius kinh ngạc nhìn cậu, “Tớ như thế nào không biết?”
“Tớ chỉ là nghe được hắn cùng bọn nhỏ nhà Weasley nhắc tới, đại khái vừa mới kết giao.” Ngu Đạt nói.
“A.” Sirius thất vọng, sau đó bắt đầu tìm kiếm người khác.
“Cậu có biết Snape có bằng hữu tốt nào sao?” Ngu Đạt nhìn Sirius đang vắt óc suy nghĩ hỏi.
“Cái gì?” Sirius ngẩng đầu, “Bằng hữu? Hắn nào có cái gì bằng hữu, quái gở, cay nghiệt, chán ghét.”
“Sirius!” Ngu Đạt không thể không cảnh cáo gọi tên của hắn.
“Thời gian hắn đi học, cho dù là tại chính mình học viện cũng là độc lai độc vãng, không có gì người nguyện ý cùng hắn làm bằng hữu, bởi vì Slytherin phi thường thế lực, ” Sirius khinh miệt bĩu môi, “Cũng bởi vì hắn xuất thân không tốt, những gia hỏa chú ý gia thế dòng dõi không chấp nhận hắn. Bất quá ngược lại nghe nói, bởi vì thành tích độc dược của hắn không tồi, vô cùng được viện trưởng lúc bấy giờ của bọn họ —— cũng là giáo độc dược ưu ái.”
“Một cái bằng hữu cũng không có?” Ngu Đạt chưa từ bỏ ý định hỏi, phải biết Snape chính là chính mồm nói với cậu, bởi vì hắn, một bằng hữu của hắn chết. Thậm chí Dumbledore cũng chính mồm nói với cậu, bởi vì chuyện này, Snape còn vẫn luôn đắm chìm trong đau xót.
“Cũng không có thể nói là một cái cũng không có.” Sirius không tình nguyện nói, ” Mẹ của Harry, Lily, trước khi chúng tớ tốt nghiệp, trước khi hai người bọn họ chấm dứt, bọn họ là bằng hữu.”
Mẹ của Harry Potter? Ngu Đạt kinh ngạc.
REVIEW 50
Cậu đã từng ở một nơi nào đó nhìn thấy một câu, thích ngươi là chuyện của ta, cùng với những người khác không quan hệ.
Ngu Đạt cảm thấy chính mình hiện tại phi thường đồng ý những lời này, cậu có thể đối một người sinh ra hảo cảm, cũng có thể chôn ở trong lòng không nói. Một mình hưởng thụ cảm thụ đươn phương yêu mến, có lẽ khoái hoạt vui vẻ, có lẽ thống khổ khổ sở. Mà hết thảy những cái này, người kia sẽ không biết.
Snape cũng không giống như là một đối tượng thực tốt. Cậu biết hắn vẫn là độc thân, cậu cũng không xác định chính mình là loại hình mà đối phương thích.
Mà hiện tại, Ngu Đạt chính là biểu hiện hết thảy như thường, giống như cái gì đều không có phát sinh, cũng không có bất luận cái gì thay đổi.
Chậm rãi chờ đợi thời gian trôi qua, làm phần hảo cảm này biến thành loại tình cảm càng thêm khắc sâu, hoặc là giống như một đoạn thầm mến, tại một ngày nào đó đột nhiên biến mất.
Điều mà cậu có thể làm đối với đối tượng mà cậu sinh ra hảo cảm cũng chẳng qua là tăng mạnh hệ số an toàn của đối phương, pháp bào chính là vì nguyên nhân, bị cho là lễ vật giáng sinh bị đưa ra ngoài.
Cái bố giáp này mang một màu sắc khói bụi là sự tương giao giữa hai màu đen và xám, rất phù hợp với phong cách điệu thấp của Snape, thâm trầm mà không chói mắt.
Ngu Đạt thấy Snape cởi áo choàng ra vẫn mặc một bộ quần áo bình thường như vậy, không khỏi thất vọng hỏi ý kiến.
Snape nhướng mày, trào phúng nói: “Chỉ sợ ta còn chưa có thói quen tại thời điểm thông thường cũng muốn mặc một bộ lễ phục hoa lệ như vậy nơi nơi chạy loạn.”
Ngu Đạt giật mình nhìn hắn, nói: “Đó chính là thông thường quần áo, như thế nào chính là lễ phục?”
Snape nghiêm túc nhìn cậu một cái, phát giác cậu có thể là thật sự nghĩ như vậy, mới chậm rãi nói: ” Tiêu chuẩn hằng ngày của Ngu tiên sinh, theo tiêu chuẩn hằng ngày của thế giới chúng ta có nhiều bất đồng. Trong mắt của ta, kiện lễ phục kia chính là tiêu chuẩn yến hội.”
Ngu Đạt bả vai cúi xuống dưới, cậu uể oải nói: “Ngài bình thường không mặc nó, chờ đến khi gặp được nguy hiểm lại thay liền không còn kịp rồi.”
Phải biết Snape cũng không như là cậu có thể trực tiếp đổi trang bị trong hệ thống game, khi gặp được nguy hiểm thì làm gì có thời gian cho hắn thay quần áo a!!!
“Cám ơn ý tốt của cậu.” Snape ánh mắt phức tạp nhìn cậu, thanh âm trầm thấp hòa hoãn nói: “Đó là một bộ áo choàng phù thủy vô cùng cường đại.”
“Ngài mặc rồi?” Ngu Đạt ngẩng đầu nhìn hắn.
Snape gật gật đầu: “Giống như đũa phép kia của cậu, kiện áo choàng phù thủy kia có thể khiến cho người dư thừa tinh lực và ma lực, nhưng là nếu luôn mặc cái quần áo này, thói quen ỷ lại ngoại vật mà không để mắt đến tự thân năng lực, như vậy cũng chỉ có thể tự rước hại mà thôi.”
Ngu Đạt nghĩ nghĩ nói: “Tuy rằng ngài nói rất có đạo lý, chính là võ trang cũng là một phần thực lực.”
“Ta đồng ý.” Snape thản nhiên gật đầu, “Có vũ khí là yêu cầu che dấu mãi cho đến đến thời khắc mấu chốt mới có thể sử dụng.”
Ngu Đạt suy nghĩ, Snape trầm mặc không nói. Vừa lúc đó, Sirius xuất hiện, hắn nhìn đến Snape liền hướng lại đây.
“Ngươi tới làm gì?” Sirius không khách khí hỏi.
“Nếu có thể, ta thật sự không nghĩ bước vào nơi này một bước!” Snape chán ghét nói.
“Ha!” Sirius vang dội phát ra một cái âm tiết, “Vậy ngươi có thể lăn.”
“Đáng tiếc chính là Dumbledore để cho ta tới, ta nghĩ ngươi không quyền lợi nói lời như thế.” Snape khinh miệt nhìn hắn một cái, “Ta tới nơi này đương nhiên là có nhiệm vụ, không giống mỗ ta người, chỉ có thể vô dụng co đầu rút cổ tại cái phòng ở rách nát này.”
“Ngươi nói ai vô dụng!” Sirius móc ra đũa phép.
“Sirius!” Ngu Đạt không đồng ý nhìn hắn, “Tớ đưa cậu đũa phép cũng không phải là để cậu làm cái này!”
Sirius cầm đũa phép đúng là lễ vật giáng sinh Ngu Đạt đưa hắn, một cái đũa phép cố ý định chế, dựa theo thuộc tính của cái đũa phép trước kia của hắn mà làm ra. Đây chính là cậu dùng con cú mèo trong trường học bay đến tiệm đũa phép ở Đức đặt hàng, bởi vì Ollivander có thể dựa theo tính chất mà đoán ra chủ nhân của đũa phép nên Ngu Đạt cũng không dám tìm hắn làm.
Tầm mắt của Snape ở trên đũa phép mới của Sirius liếc một cái, Sirius đũa phép hướng về phía hắn khoa tay múa chân một chút, mới hừ một tiếng bắt nó thu hồi.
“Cậu đi gọi Harry xuống dưới.” Snape quay đầu nói.
Ngu Đạt thế mới biết, Snape là vì Harry Potter mới đến, tâm tình của cậu có chút suy sụp, nhưng là trên mặt lại vẫn là trấn định gật đầu, quay đầu đi đến phòng khách tầng hai gọi người.
Harry đang cùng Ron chơi cờ phù thủy, nguyên bản rất vui vẻ, sau khi nghe Ngu Đạt nói Snape tìm y bật người liền biến thành một bộ dáng gặp quỷ.
Ngu Đạt nhìn bộ dáng kia của y, cảm thấy buồn cười: “Mau đi đi, giáo sư Snape tìm em nhất định là có chuyện rất trọng yếu.”
Harry mây đen đầy đầu đi xuống lầu, mà trong phòng Snape cùng Sirius hai người ngồi ở hai đầu của chiếc bàn, ai cũng không phản ứng ai.
Snape tới nơi này là tới truyền đạt yêu cầu của Dumbledore, sau khi Harry khai giảng, phải buổi tối đi theo hắn học Bế quan Bí thuật.
Ngu Đạt tựa vào một bên, có thể nhìn ra, Harry phi thường mâu thuẫn.
Ngu Đạt im lặng không lên tiếng nhìn Sirius cùng Snape đối chọi gay gắt, vào lúc bọn họ thiếu chút nữa lại đánh nhau, cùng Harry hai người một người một cái ngăn lại bọn họ.
Harry tự nhiên là che ở trước mặt cha đỡ đầu nhà mình, mà Ngu Đạt thì ngừng thở tiến đến trước người Snape đem hắn đẩy về phía sau.
Có hai người ngăn cách, hai người còn không chịu yếu thế cho nhau châm chọc.
Harry cùng Ngu Đạt vẻ mặt đau khổ liếc nhau, không thể không chịu đựng hai người không chịu ngừng “Chiến tranh”.
May mắn, Weasley tiên sinh xuất hiện giải cứu hai người.
Hắn xuất viện.
Nhóm Weasley đông đúc tràn vào, Sirius cùng Snape không thể không thu hồi đũa phép.
Ngày hôm sau, Tonks đưa bọn họ ngồi kỵ sĩ bus đi đến trường, bọn họ có thể tại Hogsmeade xuống xe, sau đó đi bộ tới trường học.
Harry kéo dài kéo chầm chậm chầm chậm, cặp mắt màu xanh của y có vẻ đáng thương hề hề nhìn Sirius cùng Ngu Đạt, giống như một cái tiểu hài tử cự tuyệt đi học trường tiểu học.
“Đừng lo lắng, Harry.” Ngu Đạt không thể không an ủi y, “Giáo sư Snape tuy rằng thoạt nhìn thập phần nghiêm khắc, nhưng là kỳ thật rất không tồi.”
Nghe được cậu nói như vậy, mặt Sirius cùng Harry vặn vẹo một chút.
“Khụ ” Ngu Đạt ho khan một chút, cực lực đánh mất sự không tình nguyện của Harry, “Chỉ cần em làm được yêu cầu của giáo sư, như vậy ngài ấy cũng không có cách nào với em đúng không?”
Harry nghĩ nghĩ, tựa hồ là như vậy, dưới sự thúc giục của Tonks, y bước lên xe bus.
Grimmauld quảng trường trống rỗng, người đều đi hết sạch, nơi này lại biến thành chỉ có cậu cùng Sirius hai người.
Nhưng là lúc này đây, bởi vì Sirius không cẩn thận bại lộ hình thái thú hóa của hắn, hắn cũng chỉ có thể ở tại trong phòng, không thể ra đi một bước.
May mắn lần này Ngu Đạt lưu lại, có ít nhất cái bạn.
Ngu Đạt đẩy ra phòng ngủ vốn là của Black phu nhân, hiện tại Buckbeak phòng ngủ, cậu vội tới đưa cho Buckbeak thực vật. Ngu Đạt đoán sở dĩ vì Buckbeak an bài gian phòng này là vì nó đủ lớn.
Nghỉ hè, bởi vì cảm xúc Ngu Đạt không tốt, không thể nào quan tâm nó, chính là mấy ngày nay đi theo Sirius tới chiếu cố nó.
Buckbeak bị nhốt ở trong này là bởi vì giống như cậu cùng Sirius, là tội phạm bỏ trốn bị Bộ Pháp Thuật truy nã.
Lần đầu tiên nghe được tin tức này, Ngu Đạt còn thực kinh ngạc, cảm thấy thật là chủ nhân có bộ dạng thế nào nuôi sủng vật bộ dạnh thế ấy.
Sirius lại nói cho cậu biết, Buckbeak không phải sủng vật của hắn, hắn bắt nó trốn ở chỗ này chỉ là bởi vì nó đã cứu hắn.
Ngu Đạt phi thường thích Buckbeak, nó là một cái Bằng Mã, đầu giống đầu chim ưng, phía dưới lại là thân ngựa, chẳng qua ở vị trí trên bả vai có một đôi cánh rộng lớn mà cường tráng.
Buckbeak là một loại động vật có lòng tự trọng phi thường cao ngạo, tập tính phải cùng nó cho nhau cúi chào mới có thể tới gần nó làm Ngu Đạt mới lạ không thôi.
Đáng thương Buckbeak, Sirius cũng không phải là một người chiếu cố tốt, trước kia nó thậm chí chính mình bắt chuột để ăn.
“Cậu ở trong này.” Sirius đẩy cửa ra, đi đến.
“Tớ đang uy Buckbeak.” Ngu Đạt ngồi chồm hổm trên mặt đất nhìn Buckbeak cúi đầu cắn xé thịt gà, ngẩng đầu nhìn hắn cười nói.
“Ta hôm nay đã cho nó ăn rồi.” Sirius đi tới, vuốt ve sống lưng Buckbeak.
“Ngẫu nhiên vẫn là muốn cho nó cải thiện sinh hoạt một chút.” Ngu Đạt hàm hồ nói, trước Buckbeak chính là ăn một ít xương gà sao?! Cái này có thể ăn no sao?
Ngu Đạt đứng lên, đi đến bên cạnh Sirius, cậu giống như vô ý hỏi: “Tớ nghe nói, cậu cùng Snape là tốt nghiệp cùng một năm?”
“Đúng vậy, như thế nào đột nhiên nói cái này?” Sirius nghi hoặc quay đầu nhìn cậu.
Ngu Đạt cực lực trấn định, ánh mắt nhìn chằm chằm Buckbeak, không nhìn hắn nói: “Tớ chỉ là có chút tò mò, sinh hoạt vào thời điểm các cậu còn là học sinh có gì không giống với sinh hoạt của các học sinh trong trường bây giờ?”
“Ngô…” Sirius nghiêng đầu suy nghĩ một chút, “Không có gì là không giống cả, chương trình học đều là giống nhau, thậm chí viện trưởng của chúng tớ cùng hiệu trưởng đều là một người.”
“Khi còn là học sinh, các cậu là dạng gì?” Ngu Đạt hỏi.
Sirius không có nghe được cái từ các cậu này là chỉ hắn cùng Snape, hắn trực tiếp liền liên tưởng đến năm tháng xanh mướt của mình —— Chân Nhồi Bông, Gạc Nai, Mộng Mơ, còn có tên phản đồ kia, Đuôi Trùn.
Sirius đương nhiên đối cái đề tài này thực cảm thấy hứng thú, vì thế tựa vào cửa sổ thao thao bất tuyệt cấp Ngu Đạt giảng lại thời điểm sinh hoạt vườn trường khoái hoạt của bọn họ.
Bọn họ ở thời điểm đó vẫn là nhân vật phong vân, ba ba của Harry vẫn là một tầm thủ, giống như vị trí hiện tại của Harry, hơn nữa hắn cùng mẹ của Harry vẫn là chủ tịch của hội học sinh của nam và nữ.
Ngu Đạt đầu hắc tuyến nhìn hưng trí bừng bừng Sirius, cậu cũng không phải là muốn nghe cái này!
“Tớ là muốn hỏi… thời điểm đó, Snape là dạng gì?” Ngu Đạt không thể không trực tiếp hỏi.
“Snivellus?” Sirius mặt mày hớn hở bật người liền xụ xuống, “Cậu như thế nào hỏi hắn?”
Sirius hồ nghi nhìn khuôn mặt không được tự nhiên của Ngu Đạt.
REVIEW 49