“Yêu cầu một ít tài liệu,” Snape chỉnh lý quần áo, xem ra hắn chính là đến cùng Ngu Đạt nói một tiếng liền lập tức xuất phát, “Mà Anh quốc tạm thời không có nguồn cung cấp, cửa hàng cung cấp có nói địa điểm, ta phải tự mình đi một chuyến.”
Ngu Đạt cơ hồ là không cần nghĩ ngợi nói: “Em với ngài cùng đi!”
“Cậu?” Snape kinh ngạc nhìn cậu.
“Đúng!” Ngu Đạt ngữ khí kiên định nói, “Em giúp ngài, có thể nhanh một chút trở về.”
Snape trầm mặc một chút, hắn gật đầu, nói: “Như vậy cũng thu dọn đồ đạc một chút, chúng ta đại khái muốn hai ba ngày mới có thể trở về.”
Ngu Đạt thật cao hứng, cậu lập tức trở về đến gian phòng của mình thu thập một ít đồ vật liền xuống dưới.
Ngu Đạt là hai tay trống trơn xuống dưới, đồ vật của cậu tự nhiên đều bị đặt ở bên trong ba lô ở trong trò chơi. Đối với cái này, Snape cũng không có cái gì kỳ quái ngoài ý muốn, phù thủy tự nhiên có phương thức mang theo hành lý của chính mình.
Snape đưa cho cậu một cái áo choàng có mũ chùm đầu: “Mặc vào, bởi vì không phải thủ tục xuất cảnh chính thức, cho nên cuộc lữ hành của chúng ta sẽ có một ít nguy hiểm, cậu tốt nhất không cần ngu ngốc giống như một con tiểu quái.”
Ngu Đạt cẩn thận gật gật đầu, phủ thêm áo choàng, kéo mũ chùm đầu xuống, dưới thời tiết mùa hè nóng nực đem mình bịt kín không có một cái kẽ hở.
Nói thật, này thật đúng là nóng quá, nhưng là thực nhanh cậu cảm giác mát mẻ rất nhiều.
“Cám ơn.” Ngu Đạt nhẹ giọng nói, hiển nhiên là Snape cho cậu một cái chú ngữ hạ nhiệt độ.
Snape cái gì đều không có nói, chẳng qua là nắm bột Floo ném vào bên trong lò sưởi: “Hẻm Xéo!”
Hắn bước vào bên trong ngọn lửa màu lục, trong chớp mắt liền tiêu thất. Ngu Đạt nhanh chóng cũng nắm một nắm bột Floo ném vào, phi lộ đi Hẻm Xéo.
Bọn họ trực tiếp đi ra từ bên trong lò sưởi của quán Cái Vạc, trực tiếp đi tới Hẻm Xéo. Snape đi ở phía trước, Ngu Đạt gắt gao đi theo phía sau hắn.
Cước bộ của Snape không nhanh không chậm, hắn theo một cái con đường nhở hẹp đi tới một cái ngõ nhỏ âm u mà Ngu Đạt chưa từng đặt chân tới.
Ngu Đạt tò mò quay xung quanh nhìn, bên trên một tấm bảng cũa nát viết: ” Hẻm Knockturn.”
Không phải nói muốn ra ngoài, như thế nào đến nơi này? Ngu Đạt trong lòng nghi hoặc, lại còn không có truy vấn, an tĩnh cùng Snape đi vào.
So với bộ dáng náo nhiệt sáng ngời của Hẻm Xéo, Hẻm Knockturn mang lại cho người ta cảm giác âm u tiêu điều, trong một căn nhà ở trong ngõ có hai phù thủy không thân thiện đánh giá hai người bất quá khí thế của Snape cũng không yếu, vênh váo tự đắc đi tới, mà Ngu Đạt gắt gao đi phái sau hắn, ánh mắt phù thủy kia nhifnt heo một lúc rồi tiếc nuối quay đầu đi chỗ khác.
Cảm giác phù thủy kia dời tầm mắt, Ngu Đạt nhả ra khí.
Hẻm Knockturn tuy rằng có vẻ thực âm u tiêu điều, nhưng cửa hàng ở nơi này không ít hơn so với Hẻm Xéo, thậm chí nơi này biên cửa hàng kỳ thật không tất Hẻm Xéo thiếu, thậm chí có một hai cửa hàng chiếm diện tích khá lớn. Ngu Đạt nhìn về phía tủ kính, dưới ánh sáng u ám, cái giá bên trong đặt rất nhiều đồ vật cổ quái, thậm chí là có một ít đồ vật lớn.
Thanh âm trầm thấp của Snape vang lên từ một nơi khác: “Bên này.”
Ngu Đạt thu hồi tầm mắt, mới chú ý tới Snape đã đứng trước của một cái cửa có tấm bảng tên treo lệch lạc. Vị trí của cái cửa này so với mặt đường muốn thấp một ít, có bậc thang đi xuống phía dưới, Snape đứng ở nơi đó nhìn cậu.
Ngu Đạt kéo mũ xuống thấp một chút, đi đến bên người Snape. Không hề dấu hiệu, Snape vươn tay lôi kéo tay cậu.
Ngu Đạt kinh ngạc nhìn hắn một cái, Snape bất vi sở động nâng lên một cái tay khác, trong tay của hắn nắm đũa phép, tại trên cửa gõ một cách có tiết tấu.
“Đát đát —— đát —— đát —— đát đát đát.”
Cái cửa đột nhiên vặn vẹo, Ngu Đạt không kịp phản ứng đã bị kéo vào một cái ống.
Đương nhiên này chẳng qua là ảo giác, chờ đến khi cậu phục hồi lại tinh thần, đã từ cửa của một cái địa phương nào đó trong Hẻm Knockturn đi tới một nơi giống như là một quán bar.
Snape buông ra tay cậu, hướng về phía quầy bar đi qua.
Ngu Đạt hoạt động một chút cánh tay mới bị Snape nắm chặt, có chút tiếc hận thời gian quá ngắn.
Snape hướng về phía lão bản quầy bar ngoắc một cái, lão bản hướng về hắn đi tới.
Snape ném cho hắn một túi tiền, lão bản tiếp được rồi suy nghĩ một chút, sau đó bỏ vào bên trong quầy.
“Ta muốn dùng thông đạo của các ngươi một chút.” Snape dùng một loại thanh âm khàn khàn nói rằng.
“Mấy người?” Lão bản hỏi.
“Hai người.” Snape nói.
Lão bản nhìn nhìn Ngu Đạt đang đội mũ phía sau Snape, gật đầu một cái, hắn kéo một cái dây thừng bên cạnh quầy rượu, bên trên quầy bar đột nhiên mở ra một cái cánh cửa.
“Đi.” Snape quay đầu lại hướng cậu nói.
Lần này hắn để cho Ngu Đạt đi ở phía trước, bản thân hắn đi ở phía sau. Ngu Đạt cẩn thận xuyên qua cái cửa kia vào bên trong quầy bar, lão bản tránh ra thân mình, Ngu Đạt đi tới.
Đến trước một cái rèm, cậu dừng bước, không xác định quay đầu lại nhìn một chút, Snape đi tới đè lại bờ vai của cậu, đẩy cậu một cái.
Hai người trước sau xuyên qua rèm cửa, đi tới một cái phòng.
Phòng này vừa thấy thì không có gì kỳ quái, giống như chính là một cái phòng ở phổ thông vậy, có bàn có đồ vật, chẳng qua là tại trong góc có một cái lò sưởi to hơn bình thường.
“Đây là một cái đường nhỏ phi pháp.” Snape thấp giọng nói ở bên tai Ngu Đạt.”Có thể thông qua cái đường nhỏ này nhập cư trái phép đến những quốc gia khác.”
Thanh âm của hắn vừa trầm thấp vừa nhẹ nhàng chậm chạp, hai má Ngu Đạt nhịn không được nóng lên, bởi vì Snape dựa vào là cậu thật sự là rất gần.
“Bất quá, nơi chúng ta sắp đến không phải là mục đích cuối cùng, muốn trung chuyển một chút.” Snape nói.
“Ân.” Ngu Đạt nhẹ giọng ứng một chút, cậu cái gì cũng không biết, hoàn toàn chính là tin tưởng Snape mà thôi, nếu lúc này Snape muốn đem cậu bán đi, nói không chừng cậu còn muốn ngây ngốc giúp kiếm tiền.
Snape nói ra một địa điểm, bảo Ngu Đạt lập lại mấy lần, xác định không có sai lầm, hắn mới thông qua lò sưởi âm tường đi mất.
Ngu Đạt theo sát sau đó.
Nơi đến là Pháp quốc, Pháp quốc là một địa phương có tài nguyên du lịch thập phần phong phú, bất quá lần này không phải bởi vì du lịch ngắm cảnh, Snape cùng Ngu Đạt chẳng qua là chỉ dừng lại mấy phút đồng hồ, sau đó Snape lại trả một túi tiền để đi tới Albania.
Bên này đi ra không phải là quán bar, mà là một cái cửa hàng cũ, vị trí đồng dạng cũng thực không thu hút.
Snape không để ý tới người ở bên trong cửa hàng, nhân viên cửa hàng đối hai người làm như không thấy.
Ngu Đạt sợ hãi than phương thức lữ hành của phù thủy, ra khỏi cửa hàng cũ kĩ cậu nhịn không được hỏi: “Có phải hay không phí dụng rất cao, em xuất một nửa đi.”
Snape quay đầu nhìn cậu một cái, mặc dù có mũ che, chính là Ngu Đạt vẫn là có thể cảm giác được tầm mắt của hắn.
“Không cần.” thanh âm của hắn mang theo một chút không vui.
Ngu Đạt bật người không lên tiếng.
Snape tựa hồ là bị mạo phạm đến, nổi giận đùng đùng đi về phía trước, Ngu Đạt bĩu môi, không biết lại như thế nào đắc tội hắn.
Snape dừng bước, thực không tình nguyện nói với Ngu Đạt vừa mới theo kịp: “Cậu ở chỗ này chờ, ta đi tìm một cái phương tiện giao thông.”
Mục đích của Snape là Rừng rậm hắc ám. Cái rừng rậm này cùng Hogwarts Rừng Cấm là một mảnh rừng rậm thừa thãi sinh vật huyền bí cùng thực vật thần kỳ. Bên trong có tài nguyên phi thường phong phú. Chẳng qua nơi dó cũng giống như rất nhiều địa phương có ma lực trên thế giới vậy, trên bản đồ bình thường không nhìn được những địa phương này, mà người thường đối với những nơi này hoàn toàn là không biết gì cả.
Cung hàng tuy rằng cho bản đồ kỹ càng tỉ mỉ, nhưng là Snape trước kia chưa từng tới nơi này cho nên không thể trực tiếp mang theo Ngu Đạt ảo ảnh di hình.
Ngu Đạt vừa nghe Snape muốn tìm phương tiện giao thông, lập tức xung phong nhận việc nói: “Không cần đi tìm, chúng ta bay qua.”
“A?” âm điệu của Snape cao hơn một ít.
“Em có phi hành công cụ, có thể mang hai người.” Ngu Đạt giẫy dụa một cái, là lựa chọn đảm nhiệm tọa kỵ vẫn là tọa kỵ hai người đâu?
Snape trầm mặc nhìn nhìn cậu, sau đó dẫn cậu trực tiếp ly khai cái chợ phù thủy này đi vào một cái địa phương hẻo lánh.
Hắn ôm cánh tay nhìn Ngu Đạt, hướng về phía cậu gật đầu.
“Cậu có thể triển lãm công cụ của cậu.” Hắn ngạo mạn nói.
Ngu Đạt không lời gì để nói nhìn nhìn người nam nhân không có lúc nào buông xuống dáng người này, đem tọa kị phi hành của mình gọi ra.
Một con quái vật cả người mang vảy màu xanh vàng xuất hiện, Ngu Đạt tự động ngồi ở trên người nó.
Cả người Snape đột nhiên trở nên căng thẳng, hắn rút ra đũa phép, chỉ vào sinh vật hung mãnh đột nhiên xuất hiện này —— một con rồng.
REVIEW 69
Ngu Đạt bị Snape lôi kéo cánh tay bước nhanh trên hành lang của Hogwarts, cậu không thể không nhanh hơn cước bộ mới có thể theo kịp bước chân của Snape.
Cho dù là bị tha đi chật vật như vậy, Ngu Đạt cũng để ra tâm trí mở khung đoàn đội ra.
Sau lần tổ đội lần trước, cậu cũng không có giải tán đội ngũ, chẳng qua là đem tiểu đội biến thành đoàn đội có tối đa 40 người, bản thân cậu là lãnh tụ của đoàn đội, tự nhiên là có thể điều động trình tự của các đội viên khác. Vì thế, Ngu Đạt liền đem ba người khác điều đến một cái đội ngũ khác, mà tiểu đội của cậu cũng chỉ dư lại chính mình cùng Snape mà thôi. Kiểu ôm ấp tình cảm quỷ bí này làm Ngu Đạt âm thầm hưng phấn vài ngày liền.
Ngu Đạt tìm được tên của Dumbledore, đem cụ kéo dài tới đội ngũ của mình, cậu lập tức liền phát giác, phía dưới tên của Dumbledore xuất hiện một cái trạng thái xấu, mà máu của cụ điều cũng đang không ngừng giảm bớt.
Snape kéo Ngu Đạt đứng ở bên ngoài phòng hiệu trưởng, hắn mặt không đổi sắc phun ra khẩu lệnh, thủ vệ quái thú lập tức nhảy tới một bên.
Ngu Đạt đi theo Snape đi vào văn phòng Dumbledore.
Sắc mặt Dumbledore thực tái nhợt, cụ nguyên bản tuy lớn tuổi nhưng làn da vẫn còn hồng hào mang theo sắc thái khỏe mạnh nhưng nay đã tiêu thất.
Cụ hướng về phía Ngu Đạt giơ lên tay: “Một ngày tốt lành, Y Đạt.”
Ngu Đạt nhìn cái bộ dáng này của cụ, trong lòng khổ sở đồng thời có một cỗ tử lửa giận trực tiếp liền đã khống chế cậu.
“Ta nói cái gì rồi?” Ngu Đạt thấp giọng gào thét, “Ngài đã là lão nhân đã hơn một trăm tuổi, có thể hay không không cần tự cho là đúng cho rằng mình là một tiểu tử tuổi trẻ cường tráng! Có chuyện gì liền không thể tìm người cùng ngài đi làm, không cần phải chính mình tự thân vận động?!”
Dumbledore miễn cưỡng cong lên khóe môi, lộ ra một nụ cười khổ: “Cậu nói đúng, lần này ta đúng là bất cẩn.”
“Lần này?” Ngu Đạt cười lạnh, “Ngài còn muốn có tiếp theo?”
Dumbledore sáng suốt không tiếp tục cái đề tài này, cụ hướng về phía Snape gật đầu: “Cám ơn cậu giúp ta gọi tới Y Đạt.”
Snape thần sắc lãnh đạm ôm cánh tay, không để ý tới cụ, hắn quay đầu đối với Ngu Đạt đang sinh khí, nói rằng: “Xem ngài ấy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Dumbledore ngoan ngoãn vươn ra tay phải cháy đen như bị nướng..
Ngu Đạt cau mày, nhịn xuống cảm giác ghê tởm bốc lên khi nhìn thấy cảnh tượng bi thảm này.
“Ta dùng độc dược đem cái nguyền rủa này áp chế ở tại cánh tay kia.” Snape đứng ở bên cạnh cậu, cùng cậu đồng thời cúi đầu ngưng mắt nhìn cái tay cháy đen kia.
Ngu Đạt hít mạnh một hơi, chăm chú nhìn thuyết minh ở dưới cột tên của Dumbledore.
Lệ hồn quấn quanh: mảnh nhỏ linh hồn không cam lòng chết đi dùng tà ã hắc ma pháp nguyền rủa người phá hủy trường sinh linh giá, đến từ nhẫn của Marvolo • Gaunts.
Tuy rằng không có thuyết minh càng thêm kỹ càng tỉ mỉ, nhưng là ở dưới cái ký hiệu nguyền rủa này có một cái thời gian đan đếm ngược. Khi thời gian đếm ngược kết thúc, chính là thời điểm Dumbledore tử vong.
“Đây là một cái nguyền rủa.” Ngu Đạt thanh âm không xong nói.
“Ta nghĩ đúng vậy.” Dumbledore động một cái ngón tay, nói.
“Đây là một nguyền rủa! Vì cái gì không là ma pháp hoặc là cái gì bệnh tật linh tinh!” Ngu Đạt thống khổ trảo tóc, “Ta là một cái mục sư, ta chỉ có thể giải trừ ma pháp hoặc là bệnh tật mà thôi!”
“Y Đạt.” Dumbledore đứng lên, cụ đi qua cái bàn rộng, dùng cái tay vẫn còn khỏe mạnh chụp lên bả vai của cậu: ” thoải mái một chút.”
“Ngài bảo ta thoải mái một chút.” Ngu Đạt ngẩng đầu lên, bất khả tư nghị nhìn cụ “Ta giải trừ không được cái này nguyền rủa, mà hắn chỉ có thể áp chế một năm, đến lúc đó nguyền rủa liền sẽ bộc phát lấy mạng của ngài! Ngài muốn chết, còn bảo ta thả lỏng một chút?”
“Ta già rồi, chung quy là muốn chết.” Dumbledore trấn an hướng cậu mỉm cười, “Tử vong bất quá là bắt đầu một cuộc lữ hành càng vĩ đại mà thôi, không có gì đáng sợ.”
Dumbledore thoải mái ngoài dự đoán, làm Ngu Đạt bình tĩnh trở lại.
Snape lông mày nhíu một chút, vốn là hắn còn tưởng rằng Ngu Đạt có thể có biện pháp nào.
Ngu Đạt nhấp nháy môi, cậu quay đầu nhìn Snape nói rằng: “Chẳng lẽ độc dược thật sự không thể giải trừ loại này nguyền rủa?”
“Ta đã nghĩ hết biện pháp.” Snape lắc đầu.
“Như vậy chuyên môn nghiên cứu chế tạo độc dược mới cũng không thể được?” Ngu Đạt thật sự không cam lòng mắt mở trừng trừng nhìn sinh mệnh của Dumbledore đảo ngược, mà cậu lại chỉ có thể bó tay không biện pháp.
Snape đứng ở nơi đó, lẳng lặng suy tư, sau đó hắn nói: “Hiện nay không có vật chất ma pháp nào có khả năng giải trừ loại nguyền rủa này.”
“Vật chất ma pháp?” Ánh mắt Ngu Đạt sáng lên, sau đó cậu bắt đầu lấy các loại đồ vật từ trong ba lô của mình ra “Chỗ này của em còn có một ít dược tề cùng thảo dược mang đến từ cái thế giới kia, thậm chí bảo thạch, còn có một ít nấu nướng tài liệu…”
Ngu Đạt đem tất cả các đồ vật trừ bỏ trang bị ở trong ba lô tất cả đều lấy ra. Nơi này ngoài các loại dược tề tăng thuộc tính, còn có thực vật, còn có các loại bảo thạch đã cắt ra nhưng vẫn chưa sử dụng.
Snape cùng Dumbledore bị cậu lấy ra một đống đồ vật mà há hốc cả mồm, mà Ngu Đạt chống tay vào cái bàn bên cạnh nói: “Bên trong ngân hàng của em còn có, mấy thứ này có đủ hay không nghiên cứu độc dược mới?”
Snape ánh mắt khác thường nhìn Ngu Đạt một cái, chậm rãi nói: “Không biết, muốn thử mới biết được.”
Đáp án của Snape không là thực xác định, nhưng là có ít nhất một đường hy vọng. Điều này làm cho Ngu Đạt nhả ra khí, phải biết Dumbledore chính là thủ lĩnh của hội Phượng Hoàng, cậu thật sự không biết nếu như không có Dumbledore bọn họ nên làm cái gì bây giờ. Tuy rằng cậu đã biết thế giới này là Harry Potter, nhưng là cậu cũng chưa từng nghĩ đến việc chưa tới giây phút cuối cùng nhân vật mang tính cờ hiệu này sẽ ngã xuống. Đây không phù hợp với định luật của các câu chuyện thuộc thể loại này,cậu sợ hãi bởi vì sự xuất hiện của cậu liền phá vỡ quỹ đạo vốn có của thế giới này, dẫn đến cuối cùngnhững người bên phía Harry Potter ngược lại là thất bại để cho Voldemort giết.
Dumbledore mang theo Ngu Đạt tự mình đi một chuyến Gringotts, Ngu Đạt lúc trước vì làm làm bộ cũng tìm yêu tinh mở một cái tài khoản Gringotts, sau đó cái tài khoản này cũng chỉ gửi một ít kim tệ, những thứ khác cái gì cũng không có.
Hiện tại bởi vì đem cửa hàng giao cho Barlett • Lynn xử lý, mỗi một đoạn thời gian, hắn sẽ đem tiền lãi cho vào tài khoản của Ngu, cho nên kim tệ dự trữ bên trong kim khố của Ngu Đạt dưới thời điểm cậu không biết lại gia tăng.
Ngu Đạt lần này đến Gringotts không phải vì tiến vào kim khố, mà là ngân hàng ở bên trong trò chơi, tùy tiện gọi một cái yêu tinh làm việc ở bên trong ngân hàng là có thể mở ra khung giao dịnh này.
Kho hàng của Ngu Đạt chứa đựng đồ vật còn nhiều hơn ba lô mang theo người. Cậu nghiêm túc đem mỗi loại đồ vật có khả năng sẽ dùng được gói gọn vào trong một nhóm, thậm chí một ít vật liệu phụ ma cậu cũng không có buông tha.
Dumbledore yêu cầu hai người không cần đem việc cụ trúng nguyền rủa để lộ cho bất cứ người nào biết, Ngu Đạt cùng Snape đều đáp ứng.
Hai người biết, chuyện này cho dù là người khác biết cũng không có bất luận trợ giúp nào, thậm chí còn sẽ khiến cho mọi người trở nên khủng hoảng.
Vì có thể có một không gian yên tĩnh không bị quấy rầy, Ngu Đạt lấy cớ ly khai số 12 quảng trường Grimmauld.
Cậu mua một ngôi nhà trống ở thôn Hogsmeade thôn cái kia, mà Snape trở thành người giữ bí mật của cậu.
Căn nhà không này là một ngôi nhà nhỏ hai tầng, lầu một có phòng khách phòng bếp và một cái thư phòng, lầu hai là ba phòng, nóc nhà thậm chí còn có một cái gác xép.
Ngu Đạt không có tâm tư bố trí nơi này, chính là đơn giản mua một ít gia cụ cũ đem nơi này nhồi đầy, liền cùng Snape triển khai công tác nghiên cứu.
Bởi vì trong nhà Snape còn có một cái con chuột chán ghét, phản bội bằng hữu của Sirius Peter • Pettigrew, cho nên thời gian Snape tới luôn rất ngắn, mà thời gian cũng là thực đột nhiên.
Đôi khi là sáng sớm, đôi khi là đêm hôm khuya khoắc. Ngu Đạt không thể không phối hợp thời gian xuất quỷ nhập thần của hắn, thường xuyên bị Snape đột nhiên đến, sau đó đem cậu từ trên giường gọi dậy.
Trình độ độc dược của Ngu Đạt dưới loại tàn phá này đột nhiên tăng mạnh, cậu ở thời điểm mà Snape không đến tiếp nhận một ít nghiên cứu cùng phân tích dược tính của độc dược. Trước kia cậu tuy rằng thật sự là dựa vào trò chơi mới có thể trở thành một cái luyện kim thuật sư, nhưng là tại hiện tại, cậu đã có thể dùng hệ thống độc dược của phù thủy thế giới này để phân tính những dược tính của các loại tài liệu độc dược đó.
Điều này giúp đỡ Snape rất nhiều chuyện. Vào tháng tám, tới gần khai giảng, nhóm giáo sư phải hồi trường trước, Snape rốt cục có cơ hội thoát khỏi Peter • Pettigrew.
“Ta chuẩn bị đi Albania một chuyến.” Snape nói.
“Cái gì?” Ngu Đạt kinh ngạc nhìn hắn, “Đột nhiên như vậy, ngài đi đến đó làm gì?”
REVIEW 68