So sánh với thời điểm lúc đi, trở về thật sự là có thể nói ngắn hơn nhiều, làm Ngu Đạt đều có điểm oán giận loại phương thức du hành nhanh chóng này của phù thủy.
Không ngoài dự đoán của cậu, chờ đến khi về tới hẻm Knockturn, Ngu Đạt đi theo Snape đi vào Hẻm Xéo rồi đi vào quán Cái Vạc lủng, Snape liền muốn cùng cậu mỗi người đi một ngả.
Hắn phải đi về phòng làm việc của mình xử lý bốn cây ma quỷ lan này.
Ngu Đạt thất vọng nhìn bóng dáng Snape, được rồi, cậu cũng biết chuyện này liên quan đến tính mạng của Dumbledore, cậu không nên hy vọng xa vời rất nhiều, cuộc lữ hành hai ngày một đêm đã đầy đủ.
Ngu Đạt miễn cưỡng tự mình an ủi. Bởi vì kỳ vọng không cao, cho nên thực dễ dàng tự mình thỏa mãn, Ngu Đạt tâm tình ngược lại lại trở nên tốt.
Nhưng là cậu không biết, có một người khác hoàn toàn bị cậu thổi lên một hồ nước tĩnh lặng.
Snape bắt đầu hơi một chút liền tâm thần bất định, hiện tại ngược lại hắn bởi vì này loại tình trạng ái muội không rõ này mà cảm thấy trở nên nôn nóng.
Hắn thực phẫn hận, vì cái gì Ngu Đạt không thể rõ ràng một chút.
Hắn đã phi thường khắc chế tình cảm của mình, nhưng là Ngu Đạt lại không minh bạch như vậy, làm cho hắn thanh tỉnh lại như thế nào. Hắn phi thường không nói lý đem hết thảy oán giận đến trên người Ngu Đạt.
Snape không chịu tỏ vẻ tiến thêm một bước, lại yêu cầu Ngu Đạt mau chóng tỏ thái độ. Mặc kệ là buông tha —— nghĩ vậy lại làm cho trong lòng Snape có chút không thoải mái, hoặc là thổ lộ —— hắn nhất định sẽ rõ ràng lưu loát cự tuyệt, Snape hung tợn nghĩ. Bất luận là loại nào, đều sẽ làm cho loại trạng thái nửa vời hiện nay chấm dứt.
Loại cảm xúc này làm cho tâm tư của Snape phập phồng bất định, cả người càng thêm nóng nảy, cũng làm cho các học sinh Hogwarts càng thêm nước sôi lửa bỏng.
Dumbledore đem Snape gọi vào trong phòng làm việc của hiệu trưởng.
“Severus.” Dumbledore hai tay giao nhau đặt ở trên bàn làm việc, cụ đối với Snape hòa ái nói: “Ngồi xuống nói chuyện.”
Snape không kiên nhẫn ôm cánh tay, hắn vứt ra một câu: “Ta cũng không có công phu tâm sự với ngài, Albus, suy nghĩ vì cái mạng nhỏ của ngài đi, có chuyện gì nhanh chóng nói, ta còn vội vàng nghiên cứu phối phương mới.”
“Sẽ không chậm trễ nhiều thời giờ của cậu, ” Dumbledore nhẹ nhàng, cụ hết sức làm cho Snape không trở nên căng thẳng: ” thoải mái, Severus, ta tin tưởng năng lực độc dược của cậu.”
Snape bình tĩnh nhìn thái độ kiên quyết của Dumbledore, hai mắt không cam nguyện, ngồi ở trên ghế mềm: “Ngài rốt cuộc tìm ta làm gì, ta thật sự rất bận.”
“Ta thật xin lỗi, Severus.” Dumbledore áy náy nhìn hắn.
“Cái gì?” Snape không rõ cho nên nhìn cụ.
“Ta biết hết thảy chuyện này đều mang đến cho cậu một áp lực không nhỏ, thừa nhận này đó đối với cậu mà nói rất không công bằng.” Dumbledore sơ sờ mũi nói.
Snape lập tức cứng lại, trong phòng làm việc lâm vào một mảnh trầm mặc.
“Ta vẫn luôn biết mình đang làm cái gì.” Snape cứng rắn nói, “Cái mục tiêu kia vẫn luôn không thay đổi.”
Ánh mắt màu lam của Dumbledore phức tạp nhìn Snape đầy người tràn ngập thái độ kháng cự, cụ chậm rãi nói: “Severus, ta nghĩ đến cậu biết. Trên cái thế giới này ái tình cũng giống như ho khan là vô pháp che dấu.”
Snape càng thêm cảnh giác, hắn cười lạnh một tiếng: “Ta còn không biết ngài đối ngạn ngữ của Muggle có nghiên cứu.”
Dumbledore cười khổ thở dài một tiếng: “Cậu gần đây cảm xúc nóng nảy làm cho ba vị viện trưởng khác không thể không đến chỗ này của ta để kể khổ.”
Snape xị mặt, thái độ cường ngạnh hất cằm lên nói rằng: “Bất quá là bởi vì chuyện nghiên cứu độc dược nghiên giấc ngủ không đủ, ta sẽ chú ý hảo hảo nghỉ ngơi.”
“Severus, cậu không cần phải cực lực giấu diếm như vậy.” Dumbledore mỏi mệt mà vui mừng nói: “Cậu có thể khai triển một đoạn tình cảm mới ta tự đáy lòng vì cậu mà cảm thấy cao hứng.”
“Ta xem ngài mới là cái người bởi vì nghỉ ngơi không đủ mà hồ đồ!” Snape căm tức đứng lên, “Thật không biết ngài cả ngày đều làm cái gì? Có phải hay không bởi vì biết thời gian không nhiều lắm, sự tình gì ngài đều phải cho là vấn đề triết học xâm nhập nghiên cứu một phen?!”
Người gây sự nói xong câu đó, Snape ảo não đóng chặt miệng. Hắn mất đi lý trí, không nên bóc ra vết sẹo của Dumbledore là đang ở trong thời gian chờ chết như vậy, điều này thực không tốt.
Snape hít mạnh một hơi, khô cằn nói: “Xin lỗi, ta không nên nói câu nói kia. Nhưng là, Albus, ngài nghĩ sai rồi, hoàn toàn không có chuyện này.”
Dumbledore suy nghĩ nhìn Snape cực lực phủ nhận, cụ nói: “Đôi khi, chúng ta hẳn là càng thêm quý trọng người trước mắt. Severus, cậu vẫn luôn là một người thông minh.Cậu hẳn là hiểu được, người đã mất đi là không có khả năng càng them trọng yếu hơn người còn sống.”
Snape càng thêm không vui: “Đừng nói nữa, Albus! Ta nói, không có chuyện này!”
Hắn không phải là không để ý, Ngu Đạt căn bản là không có tính toán càng tiến thêm một bước, hắn chạy đi đâu bắt đầu một đoạn tình cảm mới, Snape căm giận nghĩ đến.
Tuy rằng áy náy đối với Lily còn có tình cảm đối với nàng còn ở trong lòng của hắn, nhưng là Ngu Đạt lúc này cũng đã có một phân lượng không nhẹ, điều này làm cho tâm của Snape giống như bị dày vò. Mà Ngu Đạt không tỏ vẻ rõ ràng, càng là làm cho Snape không xác định. Không thể trách hắn gần đây áp suất thấp nghiêm trọng, khi học sinh cấp thấp đi học, liên tiếp dọa khóc rất nhiều học sinh.
Lúc này, hắn liền đối Ngu Đạt càng thêm sinh khí.
Dumbledore không rõ sự phức tạp ở trong đó, đối với loại sinh khí mang theo oán giận này của Snape càng thêm không hiểu.
Snape hít mạnh vài hơi, đối với Dumbledore nói: “Chuyện này ngài đừng có đoán mò, vẫn là lưu trữ tinh lực hảo hảo quan tâm hoàng kim nam hài của ngài đi.”
Snape nghẹn một bụng hỏa ly khai văn phòng Dumbledore. Hắn đóng mạnh cửa văn phòng dưới hầm, đem mình ném vào trong ghế mềm.
Snape mỏi mệt tựa vào lưng ghế, ngẩng đầu nhìn trần nhà loang lổ của văn phòng. Bên trong ánh sáng mờ mờ, làm mặt của hắn càng thêm âm tình bất định.
Hắn cảm thấy cho dù khi biết Lily cùng vạn người chán ghét James Potter bắt đầu ước hội, đều không có buồn rầu rối rắm giống như hiện tại.
Snape cùng Ngu Đạt không giống, hai người tuy rằng đều trải qua một đoạn thầm mến mối tình đầu, nhưng là bóng ma của Ngu Đạt so Snape nghiêm trọng nhiều. Cậu là tuyệt đối không dám thông báo trước khi Snape biểu hiện ra một chút hiện tượng khác lạ nào.
Mà Snape càng là từ đầu đến cuối đều không có thổ lộ qua. Chính là lúc này, hắn có thể nhìn ra Ngu Đạt là thích hắn, chính là đối phương chậm chạp không nhắc tới, lại làm cho hắn lại không xác định.
Dưới tình huống như vậy, khi hai người không thể không gặp mặt, Snape cấp cho Ngu Đạt một sắc mặt không hòa nhã là tuyệt không kỳ quái.
Điều này biến thành Ngu Đạt từ sau một lần chia tay kia vẫn luôn không nhận được thư tín của đối phương càng thêm nơm nớp lo sợ.
“Severus?” Ngu Đạt thật cẩn thận nhìn khuôn mặt âm trầm của hắn, “Em đem dược tính đều phân tích xong, ngài có thể nhìn xem.”
Snape đối với hiệu suất của Ngu Đạt kinh ngạc nhướng một chút lông mày, nhưng là sau đó hắn lại cao ngạo san bằng nó.
“Ta sẽ nhìn xem.” Snape liếc mắt nhìn cậu, “Chỉ mong không có sai lầm nào quá mức.”
Ngu Đạt rụt cổ một chút.
Snape lãnh đạm, làm Ngu Đạt không dám có hành động nào bất cẩn, nhưng là điều này lại làm cho bậc thầy độc dược hỉ nộ vô thường càng thêm không cao hứng.
Làm Ngu Đạt kỳ quái chính là, lần này Snape tuy rằng không biết vì cái gì âm tình bất định, ngược lại cứ cách một đoạn thời gian liền sẽ đúng giờ bái phỏng phòng ở của Ngu Đạt một lần. Có một lần hội Phượng Hoàng có hoạt động, Ngu Đạt không ở nhà, Snape thậm chí còn cầm một quyển sách mặt không đổi sắc đợi cậu trở về, lôi kéo cậu nói một tràng dài tiến triển của loại độc dược mới.
Nếu không biết bậc thầy độc dược này đối với độc dược mới có một dục vọng vô cùng to lớn, Ngu Đạt thiếu chút nữa liền cho rằng Snape có phải hay không đối cậu có ý tưởng gì đặc biệt.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: giáo sư rất khó hầu hạ ==
Hắn sẽ chờ Ngu Đạt đối hắn thông báo, xác định đối phương là thật thích hắn, sau đó hắn liền cao hứng phấn chấn vênh váo tự đắc cự tuyệt cậu.
Đây là cái ý tưởng không được tự nhiên gì a!
Liền hắn như vậy, Ngu Đạt càng không nói, nghẹn chết hắn = =
REVIEW 74
Ngu Đạt thực hưng phấn, nếu không phải khai giảng sắp tới, nếu không phải cuộc hành trình này đã định sẵn là 2, 3 ngày, cậu nhất định sẽ khiêng người trong lòng trên vai, hbay một vòng quanh Albania!
Severus cũng nhất định sẽ rất thích ý như vậy… đi?
Ngu Đạt không thực xác định, làm cậu uể oải chính là y theo tác phong cho dù ngày nghỉ cũng càng nguyện ý trạch ở nhà xem các tác phẩm vĩ đại của người nam nhân này, rất có thể hắn sẽ không thích cái đề nghị đi hóng gió này.
Ngu Đạt tự chủ trương làm cho bản thân hưng phấn, sau đó lại tự mình làm bản thân uể oải.
Snape không vui gõ gõ sừng rồng cường tráng của lam long: “Không nên ở chỗ này đứng ngẩn người, cũng là cậu chẳng qua chỉ có hình dáng bên ngoài, kỳ thật ngay cả điều căn bản là đi đường cũng sẽ không làm được.”
Lời này đã quá mức khinh bỉ Ngu Đạt, cậu làm sao có thể ngay cả đi đường cũng sẽ không, cậu thậm chí còn có thể bay đâu.
Ngu Đạt không cam yếu thế mở ra cái cánh rộng ước chừng hơn mười thước, vuốt vung lên chặt đứt lá cây che ở phía trên, bay lên.
Thanh thế to lớn này, biến thành Snape không thể không không nâng lên cánh tay ngăn cản nhánh cây cùng lá cây rơi xuống.
Không đợi Snape mở miệng châm chọc cậu, Ngu Đạt vội vàng nói: “Từ từ, để em thích ứng một chút.”
“Cậu trước kia không bay như vậy sao?” Snape kinh sợ hỏi.
Nếu người kia dám nói đúng vậy, hắn liền quyết định bẻ hai cái sừng kia xuống dưới, lấy về để tại phòng làm việc của hắn làm vật trang sức!
Ngu Đạt tuy rằng không biết tính toán hung tợn trong lòng Snape, nhưng là cậu cũng không dám thật sự nói đây là lần đầu tiên ở trong hiện thực biến thành lam long.
“Đương nhiên không là.” Cậu nói xạo: “Em khi còn ở Azeroth đã từng dùng ký hồn trượng biến thành rồng bay đi, chẳng qua em đã thật lâu không sử dụng nó. Hơn nữa, sức nổi không khí gì đó của hai cái thế giới này không quá giống nhau, dù sao cũng phải cho em một chút thời gian.”
Cái giải thích này miễn cưỡng được thông qua, Snape ngữ khí thực không tốt nói: “Cậu tốt nhất nhanh lên, không cần làm cho ta nhìn cậu biểu hiện buồn cười giống như nhóm động vật trong đoàn xiếc thú.”
Ngu Đạt đương nhiên sẽ không một điểm nắm chắc cũng không có dám mời vị thầy độc dược đôi khi thâp phần nghiêm khắc này ngồi trên bờ vai của cậu.
Cánh của Ngu Đạt chậm rãi kích động, vững vàng đình chỉ ở một cái độ cao ở trên không trung.
Muốn nói, này thật sự thực không khoa học, chính là ai để ý đâu. Làm cho một con lam long đang đứng yên ở trên không trung phù hợp với động lực học gì đó mới là chân chính không khoa học.
Ít nhất Snape sẽ không phí công truy cứu chuyện này, hắn chính là ôm cánh tay không kiên nhẫn táp lưỡi.
Lam long chậm rãi tới gần vách núi, nó vươn ra cường tráng hai cái chi trước, nhẹ nhàng bắt lấy trên vách núi đá nham thạch, dùng để ổn định thân thể.
Snape ngồi thẳng phần eo, thật cẩn thận vươn hai tay đi đào móc gốc ma quỷ lan.
Vì không tổn thương rễ cây một chút nào, động tác của Snape phi thường cẩn thận.
Gốc cây còn tươi mới này, trước khi được xử lý qua chỉ cần chặt đứt một chút liền sẽ làm phẩm chất của nó giảm xuống hai bậc.
Snape gắt gao nhíu mày, động tác trong tay không tự chủ được nhanh hơn. Ngu Đạt ở bên cạnh nhìn đều có điểm hết hồn.
“Severus… Ngài nhẹ một chút a.” Ngu Đạt không khỏi nói.
Động tác Snape ngừng một chút, nói: “Nếu cậu không cẩn thận kiên trì không nổi ngã xuống, toàn bộ cây liền phế đi!”
“A?” Ngu Đạt nháy mắt mấy cái, không nghĩ tới chính vì nguyên nhân này nên động tác của Snape mới gấp gáp như vậy, “Ngài không cần lo lắng, biến thành lam long, em sẽ không cảm giác mỏi mệt, cho dù là bảo trì ba giờ cũng không thành vấn đề.”
Ngu Đạt đắc chí hướng về Snape khoe, mặc dù là hiện thực hóa, nhưng là biến thân lam long cùng tọa kỵ và sủng vật đều thuộc sự khống chế của hệ thống trò chơi, Ngu Đạt căn bản sẽ không cảm giác thể lực tiêu hao.
Động tác Snape nhanh hơn, cũng là lo lắng cho Ngu Đạt, nào nghĩ đến Ngu Đạt căn bản là không cần hắn quan tâm. Snape tức giận trừng mắt một cái Ngu Đạt đang không chút nào tự biết, động tác trong tay chậm lại.
Ngu Đạt vô tội nhìn bậc thầy độc dược cả người áp suất thấp, không biết mình là nói sai nói cái gì.
Ai, một nam nhân hỉ nộ vô thường như vậy, cậu là làm cái gì nghiệt mới có thể thích hắn a.
Trải qua hơn hai mươi phút thật cẩn thận đào móc, cây ma quỷ lan này được Snape đào đi ra từ trong vách đá mà không bị thương tổn một chút nào.
Snape thưởng thức cây hoa cùng rễ cây hoàn hảo trong tay, vừa lòng gật gật đầu: “Một cây này là khá đủ rồi, xem ra buổi chiều chỉ cần vận khí tốt lại tìm đến một cây là có thể đi trở về trước thời hạn.”
Vừa nghe đến cái này Ngu Đạt trợn tròn mắt.
Một cuộc hành trình hai ba ngày, chỉ chớp mắt liền ngâm nước. Ngu Đạt rối rắm, không biết có nên hối hận vì cậu hết nhìn đông lại tới nhìn tây mà phát hiện cây ma quỷ lan này hay không.
Không cần tiếp tục cố kỵ ma quỷ lan, Ngu Đạt rõ ràng lưu loát chạm đất, lại không cẩn thận dùng cánh cùng cái đuôi làm gẫy không ít nhánh cây.
Snape vừa hái tới tay một cây ma quỷ lan phẩm chất không tồi, tâm tình vui vẻ, khó có được không phát biểu ý kiến gì với sai lầm của Ngu Đạt khi chạm đất. Thân hắn lưu loát từ trên vai lam long nhảy xuống, Ngu Đạt buồn bã hồi tưởng khoảng thời gian thân mật ngắn ngủi này.
“Ngài còn không có ăn xong, nhanh lên ăn đi.” Ngu Đạt xua thu hồi ma pháp, một lần nữa khôi phục nguyên trạng, nhìn đến Snape vẫn nhìn cây ma quỷ lan kia, nhịn không được thúc giục nói.
Snape nhìn cậu một cái “Ân” một tiếng đem cơm chưa ăn xong tiếp tục ăn.
Ngu Đạt có thể khẳng định, nếu cậu không nói một câu như vậy, Snape tuyệt đối sẽ cứ như vậy đem cơm trưa xem nhẹ, hắn chính là một người như thế.
Snape ăn xong cơm trưa, thu thập giỏ cơm, hắn ngẩng đầu lên mới phát giác Ngu Đạt thế nhưng dựa vào một rễ cây đại thụ mà ngủ.
Lông mày Snape nhíu một chút, vốn là hắn còn tính toán tiếp tục tìm kiếm, sớm tìm được thì sớm trở về.
Nhìn bộ dáng say sưa ngủ của Ngu Đạt, Snape nghĩ nghĩ, vẫn là không gọi cậu.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua cành cây bị Ngu Đạt làm gãy thất linh bát lạc, nhiệt độ không khí bên trong Rừng rậm hắc ám thích hợp, hơn nữa bên người có một gia hỏa đang ngủ say, vốn là Snape đêm qua cũng không ngủ ngon cũng không khỏi bị lây bệnh buồn ngủ.
Hắn giẫy dụa một cái, nhìn nhìn Ngu Đạt không có dấu hiệu tỉnh lại một chút nào, bất đắc dĩ phóng ra vài cái thần chú đuổi đi, chú ngữ cảnh giới, tựa vào một tảng đá nhắm mắt lại bắt đầu dưỡng thần.
Snape bất tri bất giác cũng ngủ, chờ đến khi Ngu Đạt đột nhiên bừng tỉnh, hắn còn không có tỉnh.
Ngu Đạt chẳng qua chính là cảm thấy buồn ngủ, địa phương không thoải mái, đương nhiên sẽ không ngủ thật lâu.
Chính là Snape bởi vì đêm qua mất ngủ, sau lại chất lượng giấc ngủ cũng không tốt, lần này ngủ liền tiến nhập trạng thái ngủ say.
Ngu Đạt tuy rằng đang ngủ, nhưng là trong tiềm thức cậu biết đang ở bên ngoài, cho nên tự động bừng tỉnh. Chờ đến khi cậu mở to mắt tìm kiếm Snape, mới phát giác hắn thế nhưng tựa vào cách đó không xa nhắm mắt lại.
Ngu Đạt không dám lên tiếng, cậu không biết Snape ngủ hay không ngủ.
Cậu thật cẩn thận bước lại gần, nhìn bộ dáng Snape nhắm mắt lại như đang ngủ, mới mẻ không thôi.
Đây là lần đầu tiên cậu thấy bộ dáng Snape ngủ. Khi hắn ngủ, hoàn toàn không có bộ dáng nghiêm khắc ngày thường, lông mày giãn ra, cả người có vẻ thực thả lỏng.
Nghiêm khắc mà nói bộ dáng của Snape cũng không phải phi thường anh tuấn, bờ môi của hắn rất mỏng, mũi ưng làm cho hắn thoạt nhìn vô cùng hung ác, sắc mặt thoạt nhìn cũng không phải thực khỏe mạnh. Một khuôn mặt không hấp dẫn người ta ngay từ lần gặp đầu tiên này lại làm cho Ngu Đạt nhìn nhìn không rời mắt.
Ngu Đạt nhẹ nhàng hô hấp, cậu lẳng lặng ở trong rừng rậm yên tĩnh nhìn người mình thích, muốn thời gian trôi qua thật chậm.
Ngu Đạt ngồi ở bên người Snape, nghĩ đến nếu lúc này cậu nhẹ nhàng trộm hôn một chút, đối phương có thể hay không phát giác a.
Nhưng là thực nhanh, cậu liền đánh mất suy nghĩ này, việc trộm hôn mà không bị phát giác ra kia đại đa số là ở trong phim truyền hình. Snape cảnh giác như vậy đừng nói hôn hắn một chút, chỉ cần một lá rụng rụng ở trên người của hắn, cũng có thể làm hắn lập tức cảnh giác rút ra đũa phép.
Ngu Đạt ở trong này miên man suy nghĩ, Snape mở mắt.
Nhìn ánh mắt tỉnh táo của Snape, Ngu Đạt may mắn cậu không tìm đường chết hành động như vậy.
“Ngài tỉnh a, ” Ngu Đạt hướng hắn mỉm cười, “Chúng ta tiếp tục tìm ma quỷ lan đi.”
Snape nội tâm phức tạp nhìn cậu một cái, ôn hoà nói: “Chờ ta đem giỏ cơm trưa thu hồi.”
Không nói nữa, hắn đứng dậy, đem cái giỏ bên cạnh biến nhỏ lại, thu vào người.
Bởi vì có tiền lệ ma quỷ lan ở trên vách núi đá, cho nên này sẽ bọn họ phá lệ chú ý loại vị trí sinh trưởng bất thường này. Buổi chiều hôm nay vận khí của bọn hắn thập phần không tồi, liên tiếp lại thu hoạch hai gốc cây ma quỷ lan nhỏ.
Hoàn thành nhiệm vụ lần này, Snape không chần chờ, trực tiếp liền lôi kéo Ngu Đạt ảo ảnh di hình tới chợ phù thủy, đường cũ quay trở về.
REVIEW 73