Ngu Đạt đương nhiên không có khả năng đáp ứng để cho Sirius đi làm sự tình thái quá như vậy, tìm chết chỉ vì trên người có trạng thái suy yếu, hắn coi sinh mệnh là cái gì, trò đùa sao?
Hiện tại bọn họ cũng không phải là game thủ, tử vong bất quá là một dãy số liệu, tư vị của cái chết, cũng không có đơn giản như vậy.
Sắc mặt của cậu trở nên vô cùng không tốt, nói: “Nếu cậu chỉ vì cái lý do này, coi như xong. Tử vong cũng không phải là một thể nghiệm tốt đẹp!”
Dumbledore cũng không đồng ý nói: “Chết bởi cái đó cũng quá là không có ý nghĩa.”
Ngu Đạt trừng mắt đối với lời nói của cụ, ý tứ của cụ chính là có ý nghĩa liền có thể đi tìm chết?
Dumbledore nháy nháy đôi mắt màu lam với cậu, hơi hơi nở nụ cười một chút.
Nụ cười mang theo hàm ý lấy lòng này, làm cho Ngu Đạt không quá cao hứng nghiêng đầu đi. Tại sao sau khi biết cậu có thể khiến cho người chết sống lại, một đám đều trở nên không đáng tin như vậy.
Sirius mân miệng, hiu quạnh lui ở một góc giả thê lương, làm cho Ngu Đạt xem mà cảm thấy tâm mềm nhũn.
Nhưng là sau đó, cậu vẫn kiên định lập trường, tuyệt đối sẽ không phối hợp với hành vi chơi đùa kia của Sirius.
Thu thập đống hỗn độn trong phòng, mọi người ăn cơm, sau đó bàn bạc kế hoạch một chút liền giải tán.
Trước kia Ngu Đạt có thể thời thời khắc khắc nghe được tin tức của chiến tranh, hiện tại cậu cùng Dumbledore đều thối lui đến phía sau màn, tin tức sẽ không linh thông như trước được nữa.
Không thể ngay lập tức nắm giữ tin tức làm cho Ngu Đạt có chút nôn nóng, hơn nữa Snape cũng không có cách nào thường xuyên ghé thăm nhà của cậu, Voldemort gần đây cũng thường xuyên gọi về thủ hạ của lão để họp về hành tung của Harry, cái này càng làm cho Ngu Đạt nóng nảy.
Nếu không phải Voldemort dấu diếm trường sinh linh giá của lão thì Ngu Đạt đã tạo thành một đoàn đội 40 người, trực tiếp đẩy ngã boss này rôi.
Cậu tự tin, có đội hữu che dấu, xử lý Voldemort tuyệt đối không thành vấn đề.
Thật giận chính là, trường sinh linh giá của Voldemort hiện tại quả thực thành bùa hộ mệnh của lão, làm cho Ngu Đạt sợ ném chuột vỡ đồ.
Cậu có thể khẳng định, nếu không thể cam đoan xử lý Voldemort trong một lần duy nhất, để cho lão biết năng lực bí mật của Ngu Đạt thì một Voldermort ngóc đầu trở lại sẽ càng khó đối phó, đồng thời hắn sẽ nhất định càng thêm mất trí so với bây giờ. Đến lúc đó còn không biết sẽ chết đi bao nhiêu người vô tội nữa, mà những người đã chết đi đó cũng chính là những người Ngu Đạt không có cách nào cứu sống lại.
Điều này làm cho Ngu Đạt chỉ có thể kiềm chế tâm tình, lẳng lặng chờ đợi kế hoạch.
Ngu Đạt một mình ở nhà, cậu hiện tại cũng không cần trở thành trợ thủ ngao chế độc dược của Snape, vì thế cũng chỉ có thể lấy một ít tơ lụa ở trong kho hàng của mình để làm ra băng vải.
Bởi vì ma pháp bảo hộ trên người của Harry sẽ sớm mất đi hiệu lực, che giấu hành tung của y liền trở thành một vấn đề lớn. Mà hiện tại lực lượng của Voldemort lớn mạnh, Bộ Pháp Thuật cơ hồ bị lão khống chế hơn phân nửa ngành, Hogwarts hiện tại cũng không có Dumbledore bảo hộ, Harry lại không thể lại đi trong trường học để hoàn thành năm học cuối cùng.
Ngu Đạt không biết những chuyện xảy ra trong năm học thứ bảy của Harry, nhưng là cậu biết, cái bộ truyện Harry Potter gồm bảy cuốn này đã đi đến đoạn cao trào cuối cùng. Một năm này chính là một năm trọng yếu, sống hay chết, đều sẽ công bố ở năm này.
Dumbledore hiện tại giấu ở nơi ở của Aberforth, tốt xấu còn có thể biết nhiều tin hơn Ngu Đạt, mà cậu cũng chỉ có thể chờ Fawkes truyền tin cho cậu.
Sirius bất động thanh sắc, từng bước từng bước đem các thành viên của Hội Phượng Hoàng trở thành người ở trong đoàn đội của cậu. Hắn thực thông minh, cũng không trực tiếp mời như Ngu Đạt mà ngược lại là viết một tấm da dê có hiệu lực ma pháp, sau đó hắn ở trong cuộc họp phát tấm da dê này cho mọi người, người ở chỗ này đều ký tên, cũng viết xuống “Đồng ý”. Mà cái này, hiển nhiên là phù hợp với điều kiện sau khi hiện thực hóa, tất cả những người kí tên đều có mặt trong đoàn đội của Ngu Đạt.
Sau đó Ngu Đạt kinh ngạc phát hiện, Weasley huynh đệ cùng Hermione Granger cũng đồng dạng gia nhập Hội Phượng Hoàng.
Bọn họ còn trẻ như vậy, có thậm chí vừa mới thành niên, điều này làm cho Ngu Đạt không khỏi cảm thán chiến tranh tàn khốc.
Cuối tháng bảy, Hội Phượng Hoàng có một hành động vô cùng trọng yếu.
Voldemort hiển nhiên sẽ không chỉ có mỗi Snape là gián điệp để cung cấp tin tức, do vậy mặc kệ thế nào, lão cũng sẽ biết được thời gian hoạt động chính thức. Sirius rõ ràng tương kế tựu kế, tính toán cấp những tên Tử Thần Thực Tử đó một trải nghiệm đáng nhớ.
Đem sáu người uống vào Quả Đa Dịch biến thành bộ dáng của Harry, sau đó phân tán, che giấu Harry chân chính để rời đi nơi này đến địa phương an toàn.
Ngu Đạt cảm thấy những người trong Bộ Pháp Thuật này vô cùng buồn cười. Đều để thời điểm nào rồi, còn muốn để ý cái gì mà vị thành niên không thể thi hành pháp thuật ở bên ngoài trường. Càng kỳ quái hơn chính là trên người Harry còn có phép thuật truy tung.
Nếu không phải như vậy, hội Phượng Hoàng cũng không cần phí nhiều tâm sức như vậy để giấu diếm hành tung của Harry Potter đang sắp mất đi ma pháp bảo hộ của Lily Potter, trực tiếp để cho Harry ảo ảnh di hình so với bất cứ cái gì đều nhanh hơn.
Hội Phượng Hoàng đang tiến hành chiến đấu kịch liệt, Snape lần này cũng sẽ tham gia với tư cách là Tử Thần Thực Tử, điều này làm cho Ngu Đạt tâm tình càng thêm thấp thỏm bất an.
Toàn bộ buổi tối, cậu chỉ có thể mở ra trạng thái đoàn đội, thông qua số lượng máu và chỉ số phép thuật của từng người mà phán đoán.
Trận chiến này là trận chiến đầu tiên của Tử Thần Thực Tử với Hội Phượng Hoàng sau khi Dumbledore chết, so với bất kì trận chiến nào trong quá khứ đều kịch liệt hơn nhiều.
Trước kia, thành viên của Hội Phượng Hoàng đều sẽ không sử dụng ba chú ngữ không thể tha thứ để chiến đấu, nhưng là lần này có người đánh vỡ cái lẽ thường này, Ngu Đạt nhìn chằm chằm vào Sirius đang nhanh chóng giảm chỉ số phép thuật mà nghĩ.
Hắn thật sự là rất mãnh liệt, nhìn máu của hắn cũng giống như chỉ số phép thuật càng này càng giảm, Ngu Đạt liền một trận hết hồn, sau đó tức giận không chịu được. Chẳng lẽ Sirius lần này là cố ý? Nên tuyệt không chú ý an toàn của mình?
Nếu Sirius lần này “Bỏ mình”, thượng tướng bên ngoài của bọn họ liền thiếu đi một người.
Ngu Đạt nghiến răng, nếu Sirius lần này thật sự cảm tử cho cậu nhìn, cậu nhất định sẽ hảo hảo thu thập hắn một trận, cho hắn một cái giáo huấn suốt đời khó quên.
Ánh mắt của Ngu Đạt cứ hết nhìn Snape lại nhìn Sirius, thế cho nên cậu căn bản không dư thừa tinh lực đi nhìn chăm chú tên của người khác.
Khi mà cậu biết được trong đoàn đội có một cái tên đã biến thành màu xám,cậu nhất thời trở nên vô cùng kinh ngạc.
Hệ thống lúc này cũng phatr ra một dòng chữ màu vàng, gợi ý rằng trong đoàn đội có một người tử vong.
Alastor Moody!
Ngu Đạt rốt cuộc không thể ngồi yên được nữa, cậu cầm lấy áo choàng, mở của ra, chạy nhanh về phía quán bar Đầu Heo.
Quán ba Đầu Heo vào buổi tối nhiều người hơn so với ban ngày một chút, khi Ngu Đạt đội mũ đi vào quán bar còn có vài người cảnh giác nhìn cậu, khi nhìn đến cậu chỉ có một người mà còn lập tức hướng đi quầy bar, những người đó mới buông tha không theo dõi cậu nữa.
“Dumbledore ở đây không?” Ngu Đạt tiến đến trước quầy bar, thấp giọng nói với Aberforth.
Aberforth nghe thanh âm mới biết là cậu, hắn không vui nghiêm mặt nói: “Một mình cậu hành động cũng an toàn, hiện tại an nguy của chính cậu mới là điều trọng yếu nhất, cậu không biết sao?”
“Xin lỗi, chính là ta tìm Dumbledore có việc gấp.” Ngu Đạt vội vàng nói, cậu quay đầu lại nhìn xem không có người chú ý bọn họ, mới lên tiếng: “Moody chết.”
Ánh mắt của Aberforth trở nên kinh ngạc.
Moody chết, làm cho người của Hội Phượng Hoàng đều thật bi thương. Bọn họ vừa mới mới mất đi Dumbledore, thế nhưng tại hành động lần này lại mất đi Moody, này không thể không nói là một đả kích trầm trọng.
Sirius cùng Remus im miệng không nói lời nào, bọn họ biết người khác thương tâm, chính là cái gì cũng không thể nói.
Lựa chọn của Dumbledore là chính xác, nhìn đến nhiều người thương tâm như vậy, nhìn đến Harry khổ sở, có lẽ đổi lại những người khác sẽ nhịn không được, nhưng là Sirius không, thậm chí Remus cũng là bị Sirius ngăn lại.
Lễ tang của Moody tổ chức thật vội vàng, người tham gia lễ tang cũng chỉ có mấy người.
Mà chờ đến sau khi mọi người giải tán, Sirius cùng Remus còn muốn lén lút đem Moody từ trong mộ địa đào ra.
“Phải biết, điều này thực sự làm người ta có cảm giác không được tự nhiên.” Sirius đối với Moody oán giận nói.
Moody vẫn là một bộ dáng dại ra, con mắt phép thuật của hắn cũng khó có được mà dại ra mờ mịt.
“Áy náy?” Ngu Đạt hỏi.
“Không phải, tóm lại cảm giác kéo người từ bên trong mộ ra cũng không được tốt lắm!” Sirius than thở nói.
Bọn họ ở trên lầu hai của quán bar Đầu Heo, Moody mặc quần áo khi mà hắn được hạ táng, cảm giác không rõ ràng giống như nằm mơ vậy.
“Bính” một tiếng, cửa mở ra, Snape sắc mặt thật không tốt đi đến.
Moody giống như bị người dùng roi đánh vậy, nhảy dựng lên, bắt đầu tìm đũa phép của hắn ở khắp mọi nơi.
“Voldemort đang tìm lão đũa phép!” Snape nói.
REVIEW 92
Có ý tứ gì?
Snape không khỏi nổi giận trong bụng, Ngu Đạt cùng hắn cùng một chỗ như thế nào chính là “Dễ dàng tha thứ”?!
Nhìn bộ dáng cái gì cũng hiểu những kì thực cái gì cũng không hiểu của con chó ngu ngốc kia, Snape liền hận đến nghiến răng, rất muốn cho hai phát vào khuôn mặt kia của hắn.
Nhưng là Ngu Đạt giống như rất không cao hứng đối với sự tranh chấp của bọn họ, Snape cũng đành cố gắng nhẫn nại. Hắn cười lạnh một chút, ném cái tên Sirius mang một bộ đầy lòng căm phẫn bênh vực cho bạn tốt cùng Remus một bộ muốn đi ra bên ngoài chào hỏi ra đằng sau đầu, tự đứng dậy li khai phòng.
Hắn có chút lo lắng, Albus đi ra ngoài còn biết đội mũ chùm đầu lên, mà cái tên ngốc Ngu Đạt kia không biết là có biết che giấu mình đi không.
Snape đi xuyên qua hành lang, đến căn phòng mà trước đây hắn đã từng giúp Ngu Đạt đổi qua quần áo, hắn dừng lại một chút.
Hắn nhìn căn phòng kia một chút, phát giác ở cái căn phòng ấy chỉ cánh một cái cửa với căn phòng trước kia hắn còn nghe được cái ‘lời tiên đoán’ chết tiệt kia.
ở cái quán bar này, hắn có hai cái kí ức không tốt, trước đó hắn còn tưởng rằng hắn sẽ không bao giờ bước chân vào đây nữa.
Nhưng mà, hiện tại hắn vẫn đừng ở nơi này, điều này làm cho hắn không thể không cảm tạ vị thần đã khiến cho cái kì tích này xảy ra —— vị thần không biết tên đã chiếu cố Ngu Đạt, đúng là ngài ấy khiến Ngu Đạt có thể tại thế giới này sống lại.
Snape chỉ nhìn thoáng qua một chút rồi bước xuống lầu.
Hắn vừa mới đi đến cái bậc thang cuối cùng, Ngu Đạt liền vội vàng bưng khay quẹo vào lại.
“Em tại sao lúc nào cũng hấp tấp như vậy.” Snape đỡ lấy cái khay thiếu chút nữa là đổ lên người cậu, dùng đũa phép khống chế đống thức ăn đã bay ra.
“A ——” Ngu Đạt kêu lên sợ hãi, nhìn thấy Snape cứu vớt thức ăn, cậu nhanh chóng ngậm miệng.
Ngu Đạt ngại ngùng nở nụ cười một chút, nhỏ giọng nói: “Phòng bếp không có đồ ăn, em liền dùng ma pháp nấu nướng của em làm một chút. Nửa ngày không ăn một chút nào, em đều đói bụng. Severus, anh cũng đói bụng đi, đem cái này bưng lên đi, các anh ăn trước.”
Ngu Đạt đem khay đưa cho hắn, xoay người muốn đi.
“Em đi đâu đó?” Snape giữ chặt cậu.
Ngu Đạt quay đầu, kỳ quái nói: “Em đi phòng bếp làm một chút đồ ăn a, đống đồ này chỉ đủ một nửa số người ăn.”
Snape một tay bưng khay, một tay khác cầm đũa phép cất đi, sau đó vươn ra cái tay kia, kéo lên mũ chùm đầu của Ngu Đạt, hắn trách cứ nói: “Em không biết em hiện tại không thể bị người thấy sao?”
Ngu Đạt lè lưỡi, ngượng ngùng nở nụ cười một chút: “Phòng bếp quá nóng, lúc nấu cơm em kéo xuống, kết quả khi đi ra em lại quên. Em nghĩ là muốn cho anh ăn sớm một chút.”
Ngu Đạt lấy lòng, hiển nhiên khiến cho bậc thầy độc dược thực hưởng thụ, hắn “Ngô” một tiếng, nói: “Mặc dù là góc, nhưng là em cũng nên cẩn thận một chút…”
“Em biết.” hai tay Ngu Đạt kéo kéo bên cạnh mũ chùm đầu, nhìn hắn cười.
Hành động như vậy, làm cho Snape có một cảm giác tim đập thình thịch nói không lên lời.
Nụ cười của cậu, hoạt bát mà sinh động, làm cho Snape vừa mới hồi tưởng lại cái chết của Ngu Đạt cảm thụ được tình yêu không thể ngăn chặn của hắn đối với cậu.
Ánh mắt của Snape trở lên thâm thúy, hắn bắt lấy cổ áo của Ngu Đạt kéo cậu về phía hắn.
Ngu Đạt cũng không tính lùn chính là so với Snape liền muốn thấp hơn một chút, hơn nữa, Snape đứng ở trên bậc thang, cao hơn một cái đầu so với Ngu Đạt.
Snape cúi đầu,dưới ánh mắt ngạc nhiên của Ngu Đạt mà ngậm lấy môi của cậu. Bởi vì kinh ngạc, miệng của Ngu Đạt hơi hơi mở ra, như thế tiện nghi Snape, hắn thực thuận lợi liền đem đầu lưỡi của mình tiếng quân vào khoang miệng của cậu.
Đầu lưỡi ẩm ướt của Snape linh hoạt tại trong miệng Ngu Đạt quét sạch một vòng, sau đó mạnh mẽ hút đôi môi của Ngu Đạt một lúc rồi mới buông ra.
Đôi mắt của Ngu Đạt cũng bởi vì lần tập kích đột nhiên này của Snape mà trừng lớn, trông như là một con sóc nhỏ bị trấn kinh.
Snape tâm tình tốt, buông ra con mồi của hắn, lòng từ bi nói: “Đi thôi.”
Ngu Đạt lăng lăng, mơ mơ màng màng liền xoay người đi đến phía phòng bếp.
Snape nhìn mà khóe miệng đều nhếch lên, lộ ra một cái ý cười, hắn nhìn Ngu Đạt vào phòng bếp xoay người đi lên lầu.
Cảm giác đắm chìm trong tình yêu cuồng nhiệt với Ngu Đạt làm cho hắn cảm thấy mình đang tràn ngập một sức sống mạnh mẽ chưa từng có, hắn cảm thấy bây giờ dù có bất cứ chuyện gì cũng không thể khiến hắn buồn chán.
Hắn thực thích loại cảm giác này, cũng thực hưởng thụ loại cảm giác này.
Đương nhiên, nếu như có thể mau chóng diệt trừ Voldemort, làm cho khoảng thời gian ở chung của hai người càng nhiều thì càng tốt.
Snape tâm tình tốt đến mức có thể bay lên trời, nếu so sánh với hắn, Sirius đang đứng ở trên cầu thang mượn ưu thế chiều cao àm đem tình cảnh vừa nãy xem trọn vẹn lại có sắc mặt đen giống như đáy nồi.
Sirius là bởi vì câu nói khinh thường cùng nụ cười lạnh của Snape mà khắc chế không nổi chạy ra ngoài, hắn nghĩ là cái tên gia hỏa âm u này đi làm cái gì, không nghĩ tới chờ đến khi hắn đứng ở trên cầu thang, vừa lúc nhìn đến Snape kéo mũ chùm đầu cho Ngu Đạt.
Động tác thân mật cùng không khí ấm áp kia, còn có giọng điệu đối thoại của bọn họ, làm cho Sirius lúc ấy ngây ngẩn cả người.
Này này này?! Thấy thế nào cũng thấy tình huống này không đúng a!
Mà sau, động tác bá đạo của Snape kéo Ngu Đạt qua rồi sau đó là một nụ hôn, mà Ngu Đạt còn có bộ dáng thuận theo như vậy, quả thực khiến cho Sirius cảm giác sét đánh ngang trời. Cái này biểu hiện cái gì, trừ phi hắn là não tàn mới không nghĩ ra.
Chuyện vào lúc nào?! Ngu Đạt thế nhưng tuyệt không nói cho hắn! Khẳng định cái tên Snape kia đang cười hắn ngớ ngẩn!
Sirius nhất thời lửa giận dâng lên, hoàn toàn quên sau khi Ngu Đạt sống lại, đây mới là lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, Ngu Đạt căn bản là không có cơ hội nói với hắn.
Sirius oán khí tận trời, nói như thế nào hắn còn làm một hồi cố vấn tình cảm cho Ngu Đạt—— tuy rằng không thế nào xứng chức, tốt xấu còn nghe qua cậu kể khổ, làm bằng hữu thân thiết nhất của cậu, cậu tại sao lại có thể im hơi lặng tiếng nương tựa vào trong ngực của đối thủ một mất một còn của hắn như vậy?!
Sirius bóp cổ tay! Hắn còn tưởng rằng cái tên âm dương quái khí Snape kia sẽ không bao giờ thành một đôi với Ngu Đạt.
Cảm giác của hắn hiện tại vừa là sinh khí lại khiếp sợ.
Snape ngẩng đầu liền thấy được vẻ mặt kinh hách đến không có biểu tình của Sirius, hắn hất cằm lên, đi qua người của cái tên Sirius đang đứng ngốc như cây cột ở nơi đó. khi hắn lướt qua, ánh mắt của hắn còn nhẹ nhàng lướt mắt nhìn tên kia một cái.
Sirius mãnh liệt quay đầu lại, hầm hừ nhìn thân ảnh của hắn. Cái bộ dáng cao hứng đáng giận kia của Snape, ngay cả cái khay trong tay hắn cũng mang một hương vị đắc ý dào dạt.
Sirius tỏ vẻ, hắn không thể nhẫn nhịn!
Vì thế chờ đến khi Ngu Đạt lại một lần nữa bưng khay từ phòng bếp đi ra, hội hợp với Albus không lấy được hồng trà với điểm tâm ngọt mà chỉ có một ít bia bơ, trở lại phòng của bọn họ, liền nhìn thấy bộ dáng thê lương của Sirius mang theo đôi mắt đen đen ngồi thê thảm ở dưới đất.
Trong phòng là một mảnh đống hỗn độn, cái bàn nghiêng, ghế dựa lệch qua một bên.
Remus dở khóc dở cười nhìn Sirius, Snape tay trái ôm cánh tay, lòng bàn tay của tay phải ấn ấn xương gò má.
Ngu Đạt kinh ngạc nhìn ba người: “Đây là làm sao vậy?”
“Ai biết?” Snape hừ lạnh một tiếng: “Con chó ngu xuẩn kia giống như là điên rồi.”
“Anh bị thương?” Ngu Đạt nhíu mày kề sát vào hắn, Snape trên mặt có một khối máu ứ đọng.
Sirius ánh mắt ướt át nhìn Ngu Đạt thấy sắc quên bạn, rõ ràng tình trạng của hắn so với cái tên chết tiệt kia thê thảm hơn nhiều!
Hắn chết sống hô lên: “Ta muốn lập tức đi tìm chết! Lập tức!!!”
Vừa rồi hắn nổi giận đùng đùng vọt vào phòng, đánh về phía Snape, Snape bất ngờ không kịp đề phòng trúng một đòn, lập tức buông ra khay, không chịu yếu thế đánh trở về.
Sirius máu gà nổi lên, đã sớm quên trên người mình còn mang theo trạng thái suy yếu, suy yếu không chỉ ma lực của hắn, còn có sức chịu đựng cùng thể lực của hắn.
Dùng thuật ngữ bên trong trò chơi nói thì, cột máu rõ ràng không sánh bằng không nói ngay cả trị số lực lượng cũng thấp hơn nhiều so với Snape.
Kết quả chính là Sirius đánh hắn một cái, sau đó liền trúng một trận đòn của Snape.
Snape tâm tình tốt. Tâm tình của hắn tốt, biểu hiện chính là cái thể loại đánh nhau ng ngốc đó hắn cũng vui vẻ tiếp nhận.
Cơm trưa tình yêu mà Ngu Đạt làm cho hắn đã không có, Snape nghĩ vậy cái còn đánh nhiều hơn hai quyền, khi Remus rốt cục kéo hắn ra, hắn thấy đã đủ liền thu thối lui đến một bên. Bằng không bị Ngu Đạt thấy hắn không cần đũa phép, tự mình đánh nhau cùng con chó ngu ngốc, còn tưởng rằng lại là hắn khiêu khích cái gì, thế thì oan uổng chết.
Sirius sau khi bị đánh, nghiến răng nghiến lợi hạ quyết tâm, muốn đem cái trạng thái chết tiệt trên người này giải quyết!
Cứ tiếp tục như vậy, ngay cả đánh nhau hắn cũng đánh không lại, thế thì còn có thể làm gì! Hắn biết trước kia có khả năng không có cách nào giải quyết, như vậy hiện tại liền có một biện pháp vô cùng tốt, đó chính là sau khi chết được Ngu Đạt cứu lại thì cái trạng thái chết tiệt này sẽ được giải quyết.
REVIEW 91