Quy tắc hành vi thứ năm mươi ba của Slytherin: yêu, hãy thận trọng
Đi thẳng một mạch trở lại phòng ngủ mà không bị cản trở, Harry nhìn thấy quả trứng vàng liền lập tức quên sạch bách mấy chuyện rối rắm vừa nãy ở Vũ hội, lạch bạch chạy tới chộp lấy quả trứng đang nằm trên kệ, đũa phép thì luôn ở tư thế sẵn sàng phóng bùa Im lặng, “Cậu có ý tưởng gì vậy?”
Draco cởi mấy nút thắt trên bộ lễ phục, kim băng trên cổ áo cũng quay trở lại hình dáng cũ, anh thật sự rất ghét mấy sự kiện ầm ĩ như thế này có cớ liền chuồn ngay, về việc quả trứng vàng, cho dù kiếp trước không biết nó ẩn chứa thứ gì, giờ anh cũng biết được bí mật của nó. Draco cầm lấy quả trứng, chỉ vỏ ngoài của nó, “Xem nè, không phải là có chữ khắc bên ngoài sao?”
“A? Đó là chữ sao, mình còn tưởng chúng là hoa văn à!”
Draco vỗ đầu con mèo đen nhỏ ngu ngơ, “Đó là chữ của Người cá, tôi đã tra tư liệu rồi, là một bài ca của tộc Người cá.”
“Cho nên… Nếu là tộc Người cá thì chúng ta có lẽ là nên xuống nước mở nó ra thử à — ôi, đây đúng là một lời suy đoán xuất sắc!” Harry búng tay một cái, vô cùng mừng rỡ đem quả trứng ném vào bồn tắm, mở nước, sau đó gấp gáp chạy trở về phòng lấy đồ — bọn họ đương nhiên cần phải cùng nhau tắm rồi, dù sao bồn tắm cũng đủ lớn mà?
Hơn hai mươi cái vòi đồng loạt không ngừng chảy nước xuống, nhanh chóng làm đầy bồn. Trên eo quấn khăn bông nhỏ, hai người bùm bùm nhảy vào, quả trứng vàng trôi nổi trong nước, lần này mở ra thì âm thanh chói tai kia đã biến mất, thay vào đó là nhứng tia sáng vàng phát ra từ quả trứng, lại còn không ngừng sủi bọt bong bóng y như lũ cá vậy.
“Giống như là tiếng hát, cậu có nghe thấy không?” Harry nhìn chằm chằm quả trứng nằm dưới nước.
Draco nín thở lặn xuống, Harry cũng bắt chước làm theo.
Đó là giọng nữ đang hợp xướng, rất dịu dàng, nhẹ nhàng lại mượt mà, cực kỳ dễ chịu, hoàn toàn không giống cái giọng kêu thảm thiết giống như yêu nữ trước đó, nhưng mà có vẻ như ca từ không làm cho người ta thích thú lắm — được rồi, phải nói rằng trong đó ẩn chứa nhiều nguy hiểm.
Tìm chúng tôi ở nơi nghe được tiếng chúng tôi,
Chúng tôi không thể hát lên trên mặt đất.
Và khi tìm kiếm, bạn hãy cân nhắc đều này:
Chúng tôi lấy đi thứ mà bạn nhớ ghê lắm.
Bạn chỉ có thời gian 1 giờ,
Phải tìm và đoạt lại thứ đã mất,
Hết một giờ sẽ không còn hy vọng lấy lại
Thứ đã mất đi, vĩnh viễn không xuất hiện.
Nghe lại mấy lần, Harry mới xác định là không có nội dung gì khác, mới hết hơi nhịn không nổi, giãy dụa trồi lên bám trên thành bồn tắm, thở hổn hển, may mắn cậu không phải Dũng sĩ nha, cậu là một tên đầu sẹo không biết bơi đó! Nhưng mà biết bơi có giúp ích được gì sao? Cần ở dưới nước một giờ đồng hồ, bọn họ đang nói giỡn hả?
Harry có cảm giác lục phủ ngũ tạng của mình đều quấn lại rối nùi, trừ phi —
“Draco, mình nhớ mang máng hình như trong sách có một loại bùa chú gọi là Bùa Đầu bong bóng (Bubble-Head Charm), mình đi tra lại là được rồi, nhưng mà không biết có hiệu quả không…”
Draco ngắt lời, “Tìm chúng tôi ở nơi nghe được tiếng chúng tôi, chúng tôi không thể hát lên trên mặt đất, lời này có nghĩa bọn họ là Người cá, Harry, cậu nói thử xem, địa điểm thi đấu hẳn là ở Hồ Đen rồi.”
Harry gật gật đầu, “Mình cũng nghĩ vậy, nhưng mà mình thật sự không biết trong Hồ Đen còn có Người cá đó.”
Draco cười cười, nụ cười mang nét gian trá lẫn đắc ý, “Hồ Đen cũng có thể cho là một bộ phận của Hogwarts, như vậy nó cũng nằm trong nội dung của khế ước nha.”
Như vậy — có thể tính — là gian lận không?
Harry sờ sờ đầu, nhìn quả trứng vàng trong nước, lại nhìn nhìn Draco… cả người liền nhào lên, “Draco! Ý định này của cậu thật sự là rất rất rất gian xảo nha!”
Bọn họ cũng đã quen dùng cách này để biểu lộ cảm xúc hưng phấn và ủng hộ của mình, nhưng lần này Harry đã quên, bọn họ đang ở trong bồn tắm, bọn họ — không có mặc quần áo.
Cho nên, khoảnh khắc Draco ôm lấy Harry đang bổ nhào qua, mắt nhìn da thịt trắng mịn làm cho hai người đều cảm thấy tâm hồn xao động.
Trong giây phút này, cảm xúc đọng lại ở bên trong khiến cho Harry cảm thấy ruột gan phèo phổi của mình đều đi đâu mất.
Draco ôm Harry cảm giác như đã trải qua một thế kỷ vậy, anh mơ màng phát hiện là mình không hề muốn buông tay, làn da bóng loáng không chút tỳ vết của Harry khi ôm trong tay cảm giác cực kỳ — tuyệt vời. Hơn nữa, ở khoảng cách gần như vậy anh thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ ràng hình ảnh của mình phản chiếu trong cặp mắt xanh lá kia, lại còn thấy được sự săn chắc sáng loáng không hề thấy được lỗ chân lông — so với con bé kiêu ngạo sắc mặt nhợt nhạt, tóc vàng, mặt đầy tàn nhang không thể che dấu trên sóng mũi — trên làn da màu mật ong khỏe mạnh của Harry. Tuyệt đối là cách biệt một trời một vực, hoàn nỹ hết chỗ nói. Nghĩ đến đây, Draco nhanh nhạy phát hiện cơ thể mình nổi lên phản ứng, đề phòng có chuyện gì xấu hổ xảy ra tiếp theo, anh buông Harry ra, lui về phía sau từng bước.
Harry bị đẩy ra, cậu nhìn thấy mình đã cách xa Draco khoảng một cánh tay, thì ruột gan phèo phổi lúc trước biến mất nay đã quay trở lại, nhưng lúc này chúng nó giống như đổ đầy chì sau đó mới nhét trở về.
Buổi tối, Harry lại nằm mơ, vẫn không thấy rõ mặt, nhưng mà cảm giác được chạm vào rất thoải mái, giống như đang lơ lửng trong đám mây, mà lúc này đây, đã nửa đêm mà cậu lại đỏ mặt thức dậy, lén lút đi giặt quần lót.
Draco nằm trong phòng của mình cũng không ngủ ngon, bởi vì khi anh mơ mơ màng màng sắp ngủ, bỗng nhiên ý thức được Người cá và Hồ Đen chỉ là một phần trong hạng mục thứ hai, điều kiện quan trọng nhất là trong vong một giờ anh phải đi giải cứu ‘thứ quan trọng mà bạn yêu quý nhất’, nếu không sẽ vĩnh viễn không tìm lại được.
—— rõ ràng, Kẻ Được Chọn.
Draco không biết nếu cuối cùng không cứu được thì có phải là sẽ xảy ra chuyện nghiêm trọng không, điều này thì anh không hề biết được vì kiếp trước tất cả đều được cứu về an toàn. Draco cũng không nghi ngờ năng lực bản thân, anh không cho phép mình thất bại trong hạng mục thứ hai này, nhưng mà — lỡ đâu sợ hãi và lo lắng luôn lấn át lý trí thì sao?
Đêm nay, Draco gặp ác mộng.
Anh mơ thấy cái hang động ở bờ biển mà hồi hè bọn họ đã đến, anh mơ thấy Dumbledore dùng pháp thuật triệu hồi thân thể ướt đẫm của Regulus từ dưới đáy hồ lên, nhìn thấy sắc mặt xanh trắng đáng sợ đó, anh theo quán tính bắt lấy tay Harry đang ở bên cạnh, nhưng lại phát hiện Harry đâu mất tiêu, lúc anh tìm kiếm khắp nơi thì bỗng thấy cả người Harry đã ướt đẫm nằm dưới đất, làn da trắng nhợt —
“Trò trở về không đúng thời gian quy định, ta rất lấy làm tiếc, Draco.” Dumbledore tiếc nuối vỗ vỗ bờ vai anh.
Sirius trừng đôi mắt đỏ ngầu gào lên với anh, “Draco, mày đã hại chết Harry!”
Cả người Draco đổ mồ hôi lạnh, giật mình tỉnh giấc.
Anh siết lấy chăn mền, ngồi trên giường mà hít thở không khí đêm khuya lạnh lẽo, anh thừa nhận khi nhìn thấy Harry…
Draco thề, anh tuyệt đối sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành bài thi, bất chấp mọi thứ để hoàn thành!
Với quyết tâm lật tung cả cái hồ lên, hồi ở Vũ hội Giáng Sinh, Draco cũng đã muốn đem Hogwarts lật tung lên lắm rồi. Sân trường giống như bị Tình dược xâm chiếm, sau một đêm số lượng các cặp tình nhân đã tăng vọt, khắp nơi đều là từng đôi từng đôi đi trên bãi cỏ, hành lang trong lâu đài, Harry vốn cũng không chú tới sự thay đổi này, nhưng mà anh lại không chịu nổi có người suốt ngày ở trước mặt mình rêu rao à.
Không, không phải một mình!
Trên thực tế, trong Phòng Sinh hoạt chung nếu không phải từng cặp ngồi riêng ân ân ái ái thì cũng là một nhóm nam sinh và nữ sinh ngồi gom lại: nói chuyện phiếm với chủ đề — khác giới. Blaise chính là kẻ tiêu biểu đang làm như vậy, nói bản thân mình đã cùng một con ưng nhỏ máu lai quyến rũ nhiệt tình đêm khuya.
Harry thì ở bên cạnh luôn luôn nghiên cứu phương pháp thay thế mấy món đồ chơi pháo hoa nhãn hiệu ‘Anh em Weasley Potter’, nghe đến đó thì nhịn không được mà trợn trắng mắt, nếu cô bé kia biết mình cùng Blaise hẹn hò mà bị đem ra bêu rếu như vậy thì cô nàng còn mặt mũi gặp người khác nữa sao? Không cùng Blaise tuyệt giao mới lạ, đến lúc đó con ưng nhỏ quyến rũ bay mất, xem Blaise khóc thét không thì biết!
“Đừng đùa, cưng ơi!” Blaise đặt mông chen chúc bên người Harry, “Ngàn lần xin cậu đó, cậu không phải muốn nhìn thấy mình treo cổ trên cây chứ?”
“Có ý gì?” Harry chớp mắt, “Cô nàng là bạn gái của cậu nha!”
“Ha ha ha, cục cưng Harry ngây thơ của tôi ơi.” Blaise giống như nghe được chuyện gì thú vị lắm, “Cô nàng sao lại là bạn gái của mình được, nữ thần mà mình ngắm đến vẫn còn xa xôi như một ngôi sao lấp lánh nha.” Blaise văn hoa xong, nói thẳng, “Mình sẽ không cưới một đứa máu lai.”
“Vậy sao cậu còn…?” Con mèo đen nhỏ kinh ngạc kèm tức giận.
“Hắc, cưng à, là mình đang lấy kinh nghiệm và sức quyến rũ, hiểu rõ chưa?” Blaise xoa dịu cậu, sau đó dường như là nhớ đến chuyện gì, cười gian như tên trộm, ôm Harry, “Mình nói nè cục cưng Harry, cậu có phải là — cái kia cái kia hả? Đương nhiên, mình dám cá chỉ cần cậu ngoắc ngoắc ngón tay út thôi, các nàng sẽ gấp gáp nhảy lên giường của cậu, đến đây đi, chia sẻ với nhau một chút kinh nghiệm.”
Harry cảm giác mặt mình như sắp bốc cháy, không biết là do tức giận hay xấu hổ nữa, mà mấy người bên cạnh cậu đều mang bộ mặt hứng trí dạt dào, căn bản là không có cảm thấy bộ dạng cậu có chút không tự nhiên.
“Cậu, các cậu — các cậu —” Harry thực tức giận, “Sao lại có thể cùng với người mình không thích mà mập mờ?”
Cả đám nam sinh sửng sốt rồi lại cười to, không ít người ra sức xoa tóc Harry.
Blaise cười ha ha đến mức sắp hết hơi, thật vất vả mới ngừng lại được, cậu ta kéo mặt Harry lại hung hăng hôn chụt một cái, “Oa, cục cưng, cậu thật đáng yêu, nếu như mình là kẻ thích nam sinh, mình nhất định sống chết sẽ đem cậu đóng gói mang đi, ăn sạch luôn!”
Harry chán ghét lau nước miếng trên má, châm chọc nói, “Cám ơn, nhận được sự săn sóc như vậy thật vô cùng cảm kích à.’
“Loại chuyện này cũng không cần để ý nhiều như vậy.” Lugatha cũng qua đây ngồi, “Đây chỉ là… xúc động bình thường… khi vào thời kỳ trưởng thành thôi.”
Anh ta nhất định đã xem qua “Thanh xuân vỡ lòng’” — Harry nói thầm trong lòng.
“Nhưng mà nếu không kiểm soát được dục vọng của mình, nhìn thấy khác giới liền động dục thì so với động vật khác nhau chỗ nào?”
“Đừng nghiêm túc như vậy,” Blaise rốt cục không cười nữa, hắng giọng một lát rồi khuyên nhủ, “Harry, nếu cậu thật sự luôn ôm ý nghĩ như vậy, mình dám cam đoan khi đến thời điểm tốt nghiệp, cậu sẽ trở thành xử nam duy nhất ở trong trường đó nha, à, có lẽ là hiện tại cậu cũng đã trở thành xử nam duy nhất trong năm tư Slytherin đó.”
Harry vẻ mặt khinh bỉ, “Đừng tưởng ai cũng như cậu suy nghĩ bằng nửa người dưới, Draco cũng sẽ không lăng nhăng như thế đâu!” Harry đầy tự tin nói, nhưng mà vừa nói xong thì lại thấy cả đám xung quanh dùng ánh mắt kì quái nhìn cậu, có phân nửa là đang trợn mắt nhìn, hoàn toàn mang bộ dạng hết nói nổi.
“Cậu, các cậu sao lại mình mình như thế?” Harry nhịn không được cà lăm.
Blaise: “ Cưng à, cưng thật sự, thật sự, thật sự là rất đáng yêu nha!”
Lugatha: “Nói thật, anh tin chắc Draco là người thứ nhất trong nhóm năm tư chính thức bước vào hàng ngũ người trưởng thành đó.”
Blair thì mang vẻ mặt thương hại: “Harry cưng ơi, Hoàng tử của cậu luôn luôn có kinh nghiệm phong phú nha!”
“Sao các cậu biết được?”
Blair vỗ trán thở dài, “Bởi vì cậu ta là Malfoy. Malfoy thì hoàn mỹ vô khuyết, chưa bao giờ thất lễ trước người khác, hoặc ít nhất thì cậu không cảm thấy lúc Draco đối mặt với Fleur thì thái độ rất ung dung sao? Cậu thấy được mấy người ở trước mặt cô nàng Veela đó mà có vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên như cậu ta hả?”
Harry thấy bình thường, “Còn có mình nè! Mình cũng đâu có giống như các cậu nhìn thấy mỹ nữ liền…”
“Đó là bởi vì cậu chậm chạp, ngu ngơ á!” Blair không chút khách khí đánh giá, thuận tiện chen vào bên cạnh Lugatha, “Draco sẽ ngây thơ như cậu sao? Đương nhiên là không! Cho nên chỉ có một loại giải thích, cậu ta chẳng thèm ngó ngàng vì cậu ta đã quen rồi! Cậu ta xem muốn chán luôn rồi!”
Malfoy đâu như những gia tộc thuần huyết bình thường, người nhà Malfoy sẽ mua hai Veela từ chợ đen về nhằm giúp thiếu gia nhà họ bước vào thời kỳ trưởng thành, trong kì nghỉ còn có thể dùng để giải trí một chút, quả thực là chuyện cực tốt nha; cũng có xuất thân từ gia tộc thuần huyết nên Blair đối với chuyện này đã quen, bởi vì trong tầng hầm hiện tại ở nhà cũng có một Veela – từng là đối tượng trong thời kì trưởng thành của anh ta cũng như hiện tại thì là món đồ chơi trong các kì nghỉ.
Ở trường học Draco biểu hiện cả mười phần quý tộc, từ lời nói đến hành động đều thận trọng, giỏi lắm chỉ là vì trách nhiệm với gia tộc cho nên thái độ càng thận trọng hơn thôi, nữ chủ nhân tương lai của phủ Malfoy nhất định không phải là một cô gái có chuyện tình một đêm hoang đường với thiếu gia, không thể bỏ được.
Bên này bàn tán đến sôi nổi, Draco từ thư viện cũng đã trở lại, trong lòng còn ôm theo một đống sách — Dũng sĩ thi đấu thật tội nghiệp, trong kì nghỉ khi mọi người sà vào ăn chơi náo nhiệt, anh còn phải vì hạng mục thi đấu thứ hai mà cố gắng.
“Draco!’” Harry vội vàng kêu người đến, cậu muốn hỏi cho rõ chuyện kia.
Draco bị kéo vào vòng tròn, nghe cả đám nhao nhao cả lên, sau lại nghe Harry cà lăm kể lại sự tình, một câu cũng không nói, trực tiếp cầm lấy cuốn sách bự chảng kia đập đầu Harry, đồng thời đứng dậy, xách theo con mèo đen nhỏ nhà mình, với bộ dạng bọn họ cần phải trở về phòng ngủ để dạy dỗ mới được —
“Ấy — Draco! Tuy rằng Harry dùng từ ngữ bôi nhọ hình ảnh cùng danh dự của điện hạ, nhưng mà cậu ta chính là cục cưng của Slytherin đó nha, cậu cũng không nên giết người diệt khẩu nha!” Blaise lộ ra tư thế nghĩa hiệp, nhưng mà vẻ mặt vẫn không che dấu được vẻ gian ác.
“Đương nhiên là không rồi.” Draco nhướng chân mày, mang theo con mèo đen nhỏ tao nhã xoay người rời đi.
Vừa về tới phòng ngủ, Draco trưng vẻ mặt nghiêm nghị, cứng rắn, “Không được tham dự vào chuyện phiếm nhảm nhí của bọn họ nữa.”
“Cậu nghĩ mình và cậu còn không rõ sao?” Harry giận dỗi, cậu còn đang giận muốn chết đây! Nhưng mà vẫn có chuyện quan trọng — “Draco, cậu…cậu…cậu thật sự… thật sự…” Nghĩ rằng bình thường tự nhiên, nhưng cuối cùng vẫn cà lăm, đỏ mặt.
Draco buông túi sách, liếc mắt, “Sao? Còn nghi ngờ năng lực và kinh nghiệm của tôi sao? Có muốn tự mình kiểm tra một chút không, giống như phong tục ngàn năm trước, trợ giúp trẻ nhỏ thể nghiệm lần đầu tiên?” Vốn dĩ là Draco nói đùa, nhưng mà không hiểu sao khi tưởng tượng đến cảnh Harry thực sự nằm trên giường, Draco lập tức liên tưởng tới chuyện trong phòng tắm ngày đó, Harry nằm trong lòng ngực của mình, trên người cậu ta là làn da màu mật ong non mềm bóng loáng… Thân dưới lại lập tức có phản ứng.
Harry sớm đã bị câu nói của Draco dời đi toàn bộ lực chú ý, trong đầu cậu hiện tại đều là hình ảnh trong cuốn ‘Thanh xuân vỡ lòng’, “Cậu… cậu… cậu… thì ra thật sự là có! Có phải là cô nàng ‘kẹo ngọt’…không, không phải, búp bê…á, Greengrass cô bé tóc vàng kia không?”
“Astoria?” Nửa người dưới thoát khỏi tình trạng khó xử, Draco bất ngờ nhíu mày, “Sao lại như thế được?”
“Không phải à?”
“Tôi cũng không muốn lấy cô bé!”
“Nhưng mà Blaise nói quen bạn gái chưa chắc phải kết hôn!” Harry bắt lấy cơ hội lên án.
“Điều kiện tiên quyết là cô bé kia gia thế bình thường, hơn nữa cậu ta cũng không làm người ta lớn bụng!” Draco chợt nhớ tới chuyện gì đó, dựng lông mày, nhéo Harry, âm trầm nói, “Nghe nè, nếu cậu không muốn gây ra phiền toái, thì mau cách… mấy cô nàng có gia thế xa một chút, như nhà Parkinson, Greengrass, Bones… Mấy cô nàng thuộc mấy gia tộc đó dính vào là phải cưới hỏi đàng hoàng, hiểu rõ chưa?” Draco nhìn Harry chớp chớp đôi mắt xanh to tròn kia, lập tức hung tợn thêm vào một câu, “Mấy cô nàng khác cũng không được!” Draco nhớ lại tình hình lúc nãy ở Phòng Sinh hoạt chung, không nhịn được lại thêm một câu, “Cũng phải cẩn thận những nam sinh này một chút!”
“Cái gì?” Harry lớn tiếng hét lại — không phải đang nói Draco sao, tự nhiên cuối cùng lại quay sang thành mình là người lăng nhăng?
Draco cầm lấy cuốn sổ ở trên bàn bên cạnh không hề nương tay vỗ lên đầu cậu ta, nghiến răng nghiến lợi, “Ngu ngốc!” Cậu ta không thấy được vẻ mặt mình cũng đã xám xịt y như màu mắt hay sao? “Tóm lại, cậu đối với chuyện này cẩn thận một chút cho tôi, đừng để người khác bỏ Tình dược vào nước bí ướp lạnh mà không hay biết gì để cho người ta ăn sạch sẽ, đến lúc đó cậu đừng có mà chạy về đây mà khóc lóc nha!”
Mặt Harry tái mét hết rồi, từ lúc nào mà trường học trở nên đáng sợ như vậy hả?
~*~
Lời chủ nhà: Đó, Draco khẳng định chủ quyền luôn rồi đó! *lăn lăn*
~*~
Đi thẳng một mạch trở lại phòng ngủ mà không bị cản trở, Harry nhìn thấy quả trứng vàng liền lập tức quên sạch bách mấy chuyện rối rắm vừa nãy ở Vũ hội, lạch bạch chạy tới chộp lấy quả trứng đang nằm trên kệ, đũa phép thì luôn ở tư thế sẵn sàng phóng bùa Im lặng, “Cậu có ý tưởng gì vậy?”
Draco cởi mấy nút thắt trên bộ lễ phục, kim băng trên cổ áo cũng quay trở lại hình dáng cũ, anh thật sự rất ghét mấy sự kiện ầm ĩ như thế này có cớ liền chuồn ngay, về việc quả trứng vàng, cho dù kiếp trước không biết nó ẩn chứa thứ gì, giờ anh cũng biết được bí mật của nó. Draco cầm lấy quả trứng, chỉ vỏ ngoài của nó, “Xem nè, không phải là có chữ khắc bên ngoài sao?”
“A? Đó là chữ sao, mình còn tưởng chúng là hoa văn à!”
Draco vỗ đầu con mèo đen nhỏ ngu ngơ, “Đó là chữ của Người cá, tôi đã tra tư liệu rồi, là một bài ca của tộc Người cá.”
“Cho nên… Nếu là tộc Người cá thì chúng ta có lẽ là nên xuống nước mở nó ra thử à — ôi, đây đúng là một lời suy đoán xuất sắc!” Harry búng tay một cái, vô cùng mừng rỡ đem quả trứng ném vào bồn tắm, mở nước, sau đó gấp gáp chạy trở về phòng lấy đồ — bọn họ đương nhiên cần phải cùng nhau tắm rồi, dù sao bồn tắm cũng đủ lớn mà?
Hơn hai mươi cái vòi đồng loạt không ngừng chảy nước xuống, nhanh chóng làm đầy bồn. Trên eo quấn khăn bông nhỏ, hai người bùm bùm nhảy vào, quả trứng vàng trôi nổi trong nước, lần này mở ra thì âm thanh chói tai kia đã biến mất, thay vào đó là nhứng tia sáng vàng phát ra từ quả trứng, lại còn không ngừng sủi bọt bong bóng y như lũ cá vậy.
“Giống như là tiếng hát, cậu có nghe thấy không?” Harry nhìn chằm chằm quả trứng nằm dưới nước.
Draco nín thở lặn xuống, Harry cũng bắt chước làm theo.
Đó là giọng nữ đang hợp xướng, rất dịu dàng, nhẹ nhàng lại mượt mà, cực kỳ dễ chịu, hoàn toàn không giống cái giọng kêu thảm thiết giống như yêu nữ trước đó, nhưng mà có vẻ như ca từ không làm cho người ta thích thú lắm — được rồi, phải nói rằng trong đó ẩn chứa nhiều nguy hiểm.
Tìm chúng tôi ở nơi nghe được tiếng chúng tôi,
Chúng tôi không thể hát lên trên mặt đất.
Và khi tìm kiếm, bạn hãy cân nhắc đều này:
Chúng tôi lấy đi thứ mà bạn nhớ ghê lắm.
Bạn chỉ có thời gian 1 giờ,
Phải tìm và đoạt lại thứ đã mất,
Hết một giờ sẽ không còn hy vọng lấy lại
Thứ đã mất đi, vĩnh viễn không xuất hiện.
Nghe lại mấy lần, Harry mới xác định là không có nội dung gì khác, mới hết hơi nhịn không nổi, giãy dụa trồi lên bám trên thành bồn tắm, thở hổn hển, may mắn cậu không phải Dũng sĩ nha, cậu là một tên đầu sẹo không biết bơi đó! Nhưng mà biết bơi có giúp ích được gì sao? Cần ở dưới nước một giờ đồng hồ, bọn họ đang nói giỡn hả?
Harry có cảm giác lục phủ ngũ tạng của mình đều quấn lại rối nùi, trừ phi —
“Draco, mình nhớ mang máng hình như trong sách có một loại bùa chú gọi là Bùa Đầu bong bóng (Bubble-Head Charm), mình đi tra lại là được rồi, nhưng mà không biết có hiệu quả không…”
Draco ngắt lời, “Tìm chúng tôi ở nơi nghe được tiếng chúng tôi, chúng tôi không thể hát lên trên mặt đất, lời này có nghĩa bọn họ là Người cá, Harry, cậu nói thử xem, địa điểm thi đấu hẳn là ở Hồ Đen rồi.”
Harry gật gật đầu, “Mình cũng nghĩ vậy, nhưng mà mình thật sự không biết trong Hồ Đen còn có Người cá đó.”
Draco cười cười, nụ cười mang nét gian trá lẫn đắc ý, “Hồ Đen cũng có thể cho là một bộ phận của Hogwarts, như vậy nó cũng nằm trong nội dung của khế ước nha.”
Như vậy — có thể tính — là gian lận không?
Harry sờ sờ đầu, nhìn quả trứng vàng trong nước, lại nhìn nhìn Draco… cả người liền nhào lên, “Draco! Ý định này của cậu thật sự là rất rất rất gian xảo nha!”
Bọn họ cũng đã quen dùng cách này để biểu lộ cảm xúc hưng phấn và ủng hộ của mình, nhưng lần này Harry đã quên, bọn họ đang ở trong bồn tắm, bọn họ — không có mặc quần áo.
Cho nên, khoảnh khắc Draco ôm lấy Harry đang bổ nhào qua, mắt nhìn da thịt trắng mịn làm cho hai người đều cảm thấy tâm hồn xao động.
Trong giây phút này, cảm xúc đọng lại ở bên trong khiến cho Harry cảm thấy ruột gan phèo phổi của mình đều đi đâu mất.
Draco ôm Harry cảm giác như đã trải qua một thế kỷ vậy, anh mơ màng phát hiện là mình không hề muốn buông tay, làn da bóng loáng không chút tỳ vết của Harry khi ôm trong tay cảm giác cực kỳ — tuyệt vời. Hơn nữa, ở khoảng cách gần như vậy anh thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ ràng hình ảnh của mình phản chiếu trong cặp mắt xanh lá kia, lại còn thấy được sự săn chắc sáng loáng không hề thấy được lỗ chân lông — so với con bé kiêu ngạo sắc mặt nhợt nhạt, tóc vàng, mặt đầy tàn nhang không thể che dấu trên sóng mũi — trên làn da màu mật ong khỏe mạnh của Harry. Tuyệt đối là cách biệt một trời một vực, hoàn nỹ hết chỗ nói. Nghĩ đến đây, Draco nhanh nhạy phát hiện cơ thể mình nổi lên phản ứng, đề phòng có chuyện gì xấu hổ xảy ra tiếp theo, anh buông Harry ra, lui về phía sau từng bước.
Harry bị đẩy ra, cậu nhìn thấy mình đã cách xa Draco khoảng một cánh tay, thì ruột gan phèo phổi lúc trước biến mất nay đã quay trở lại, nhưng lúc này chúng nó giống như đổ đầy chì sau đó mới nhét trở về.
Buổi tối, Harry lại nằm mơ, vẫn không thấy rõ mặt, nhưng mà cảm giác được chạm vào rất thoải mái, giống như đang lơ lửng trong đám mây, mà lúc này đây, đã nửa đêm mà cậu lại đỏ mặt thức dậy, lén lút đi giặt quần lót.
Draco nằm trong phòng của mình cũng không ngủ ngon, bởi vì khi anh mơ mơ màng màng sắp ngủ, bỗng nhiên ý thức được Người cá và Hồ Đen chỉ là một phần trong hạng mục thứ hai, điều kiện quan trọng nhất là trong vong một giờ anh phải đi giải cứu ‘thứ quan trọng mà bạn yêu quý nhất’, nếu không sẽ vĩnh viễn không tìm lại được.
—— rõ ràng, Kẻ Được Chọn.
Draco không biết nếu cuối cùng không cứu được thì có phải là sẽ xảy ra chuyện nghiêm trọng không, điều này thì anh không hề biết được vì kiếp trước tất cả đều được cứu về an toàn. Draco cũng không nghi ngờ năng lực bản thân, anh không cho phép mình thất bại trong hạng mục thứ hai này, nhưng mà — lỡ đâu sợ hãi và lo lắng luôn lấn át lý trí thì sao?
Đêm nay, Draco gặp ác mộng.
Anh mơ thấy cái hang động ở bờ biển mà hồi hè bọn họ đã đến, anh mơ thấy Dumbledore dùng pháp thuật triệu hồi thân thể ướt đẫm của Regulus từ dưới đáy hồ lên, nhìn thấy sắc mặt xanh trắng đáng sợ đó, anh theo quán tính bắt lấy tay Harry đang ở bên cạnh, nhưng lại phát hiện Harry đâu mất tiêu, lúc anh tìm kiếm khắp nơi thì bỗng thấy cả người Harry đã ướt đẫm nằm dưới đất, làn da trắng nhợt —
“Trò trở về không đúng thời gian quy định, ta rất lấy làm tiếc, Draco.” Dumbledore tiếc nuối vỗ vỗ bờ vai anh.
Sirius trừng đôi mắt đỏ ngầu gào lên với anh, “Draco, mày đã hại chết Harry!”
Cả người Draco đổ mồ hôi lạnh, giật mình tỉnh giấc.
Anh siết lấy chăn mền, ngồi trên giường mà hít thở không khí đêm khuya lạnh lẽo, anh thừa nhận khi nhìn thấy Harry…
Draco thề, anh tuyệt đối sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành bài thi, bất chấp mọi thứ để hoàn thành!
Với quyết tâm lật tung cả cái hồ lên, hồi ở Vũ hội Giáng Sinh, Draco cũng đã muốn đem Hogwarts lật tung lên lắm rồi. Sân trường giống như bị Tình dược xâm chiếm, sau một đêm số lượng các cặp tình nhân đã tăng vọt, khắp nơi đều là từng đôi từng đôi đi trên bãi cỏ, hành lang trong lâu đài, Harry vốn cũng không chú tới sự thay đổi này, nhưng mà anh lại không chịu nổi có người suốt ngày ở trước mặt mình rêu rao à.
Không, không phải một mình!
Trên thực tế, trong Phòng Sinh hoạt chung nếu không phải từng cặp ngồi riêng ân ân ái ái thì cũng là một nhóm nam sinh và nữ sinh ngồi gom lại: nói chuyện phiếm với chủ đề — khác giới. Blaise chính là kẻ tiêu biểu đang làm như vậy, nói bản thân mình đã cùng một con ưng nhỏ máu lai quyến rũ nhiệt tình đêm khuya.
Harry thì ở bên cạnh luôn luôn nghiên cứu phương pháp thay thế mấy món đồ chơi pháo hoa nhãn hiệu ‘Anh em Weasley Potter’, nghe đến đó thì nhịn không được mà trợn trắng mắt, nếu cô bé kia biết mình cùng Blaise hẹn hò mà bị đem ra bêu rếu như vậy thì cô nàng còn mặt mũi gặp người khác nữa sao? Không cùng Blaise tuyệt giao mới lạ, đến lúc đó con ưng nhỏ quyến rũ bay mất, xem Blaise khóc thét không thì biết!
“Đừng đùa, cưng ơi!” Blaise đặt mông chen chúc bên người Harry, “Ngàn lần xin cậu đó, cậu không phải muốn nhìn thấy mình treo cổ trên cây chứ?”
“Có ý gì?” Harry chớp mắt, “Cô nàng là bạn gái của cậu nha!”
“Ha ha ha, cục cưng Harry ngây thơ của tôi ơi.” Blaise giống như nghe được chuyện gì thú vị lắm, “Cô nàng sao lại là bạn gái của mình được, nữ thần mà mình ngắm đến vẫn còn xa xôi như một ngôi sao lấp lánh nha.” Blaise văn hoa xong, nói thẳng, “Mình sẽ không cưới một đứa máu lai.”
“Vậy sao cậu còn…?” Con mèo đen nhỏ kinh ngạc kèm tức giận.
“Hắc, cưng à, là mình đang lấy kinh nghiệm và sức quyến rũ, hiểu rõ chưa?” Blaise xoa dịu cậu, sau đó dường như là nhớ đến chuyện gì, cười gian như tên trộm, ôm Harry, “Mình nói nè cục cưng Harry, cậu có phải là — cái kia cái kia hả? Đương nhiên, mình dám cá chỉ cần cậu ngoắc ngoắc ngón tay út thôi, các nàng sẽ gấp gáp nhảy lên giường của cậu, đến đây đi, chia sẻ với nhau một chút kinh nghiệm.”
Harry cảm giác mặt mình như sắp bốc cháy, không biết là do tức giận hay xấu hổ nữa, mà mấy người bên cạnh cậu đều mang bộ mặt hứng trí dạt dào, căn bản là không có cảm thấy bộ dạng cậu có chút không tự nhiên.
“Cậu, các cậu — các cậu —” Harry thực tức giận, “Sao lại có thể cùng với người mình không thích mà mập mờ?”
Cả đám nam sinh sửng sốt rồi lại cười to, không ít người ra sức xoa tóc Harry.
Blaise cười ha ha đến mức sắp hết hơi, thật vất vả mới ngừng lại được, cậu ta kéo mặt Harry lại hung hăng hôn chụt một cái, “Oa, cục cưng, cậu thật đáng yêu, nếu như mình là kẻ thích nam sinh, mình nhất định sống chết sẽ đem cậu đóng gói mang đi, ăn sạch luôn!”
Harry chán ghét lau nước miếng trên má, châm chọc nói, “Cám ơn, nhận được sự săn sóc như vậy thật vô cùng cảm kích à.’
“Loại chuyện này cũng không cần để ý nhiều như vậy.” Lugatha cũng qua đây ngồi, “Đây chỉ là… xúc động bình thường… khi vào thời kỳ trưởng thành thôi.”
Anh ta nhất định đã xem qua “Thanh xuân vỡ lòng’” — Harry nói thầm trong lòng.
“Nhưng mà nếu không kiểm soát được dục vọng của mình, nhìn thấy khác giới liền động dục thì so với động vật khác nhau chỗ nào?”
“Đừng nghiêm túc như vậy,” Blaise rốt cục không cười nữa, hắng giọng một lát rồi khuyên nhủ, “Harry, nếu cậu thật sự luôn ôm ý nghĩ như vậy, mình dám cam đoan khi đến thời điểm tốt nghiệp, cậu sẽ trở thành xử nam duy nhất ở trong trường đó nha, à, có lẽ là hiện tại cậu cũng đã trở thành xử nam duy nhất trong năm tư Slytherin đó.”
Harry vẻ mặt khinh bỉ, “Đừng tưởng ai cũng như cậu suy nghĩ bằng nửa người dưới, Draco cũng sẽ không lăng nhăng như thế đâu!” Harry đầy tự tin nói, nhưng mà vừa nói xong thì lại thấy cả đám xung quanh dùng ánh mắt kì quái nhìn cậu, có phân nửa là đang trợn mắt nhìn, hoàn toàn mang bộ dạng hết nói nổi.
“Cậu, các cậu sao lại mình mình như thế?” Harry nhịn không được cà lăm.
Blaise: “ Cưng à, cưng thật sự, thật sự, thật sự là rất đáng yêu nha!”
Lugatha: “Nói thật, anh tin chắc Draco là người thứ nhất trong nhóm năm tư chính thức bước vào hàng ngũ người trưởng thành đó.”
Blair thì mang vẻ mặt thương hại: “Harry cưng ơi, Hoàng tử của cậu luôn luôn có kinh nghiệm phong phú nha!”
“Sao các cậu biết được?”
Blair vỗ trán thở dài, “Bởi vì cậu ta là Malfoy. Malfoy thì hoàn mỹ vô khuyết, chưa bao giờ thất lễ trước người khác, hoặc ít nhất thì cậu không cảm thấy lúc Draco đối mặt với Fleur thì thái độ rất ung dung sao? Cậu thấy được mấy người ở trước mặt cô nàng Veela đó mà có vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên như cậu ta hả?”
Harry thấy bình thường, “Còn có mình nè! Mình cũng đâu có giống như các cậu nhìn thấy mỹ nữ liền…”
“Đó là bởi vì cậu chậm chạp, ngu ngơ á!” Blair không chút khách khí đánh giá, thuận tiện chen vào bên cạnh Lugatha, “Draco sẽ ngây thơ như cậu sao? Đương nhiên là không! Cho nên chỉ có một loại giải thích, cậu ta chẳng thèm ngó ngàng vì cậu ta đã quen rồi! Cậu ta xem muốn chán luôn rồi!”
Malfoy đâu như những gia tộc thuần huyết bình thường, người nhà Malfoy sẽ mua hai Veela từ chợ đen về nhằm giúp thiếu gia nhà họ bước vào thời kỳ trưởng thành, trong kì nghỉ còn có thể dùng để giải trí một chút, quả thực là chuyện cực tốt nha; cũng có xuất thân từ gia tộc thuần huyết nên Blair đối với chuyện này đã quen, bởi vì trong tầng hầm hiện tại ở nhà cũng có một Veela – từng là đối tượng trong thời kì trưởng thành của anh ta cũng như hiện tại thì là món đồ chơi trong các kì nghỉ.
Ở trường học Draco biểu hiện cả mười phần quý tộc, từ lời nói đến hành động đều thận trọng, giỏi lắm chỉ là vì trách nhiệm với gia tộc cho nên thái độ càng thận trọng hơn thôi, nữ chủ nhân tương lai của phủ Malfoy nhất định không phải là một cô gái có chuyện tình một đêm hoang đường với thiếu gia, không thể bỏ được.
Bên này bàn tán đến sôi nổi, Draco từ thư viện cũng đã trở lại, trong lòng còn ôm theo một đống sách — Dũng sĩ thi đấu thật tội nghiệp, trong kì nghỉ khi mọi người sà vào ăn chơi náo nhiệt, anh còn phải vì hạng mục thi đấu thứ hai mà cố gắng.
“Draco!’” Harry vội vàng kêu người đến, cậu muốn hỏi cho rõ chuyện kia.
Draco bị kéo vào vòng tròn, nghe cả đám nhao nhao cả lên, sau lại nghe Harry cà lăm kể lại sự tình, một câu cũng không nói, trực tiếp cầm lấy cuốn sách bự chảng kia đập đầu Harry, đồng thời đứng dậy, xách theo con mèo đen nhỏ nhà mình, với bộ dạng bọn họ cần phải trở về phòng ngủ để dạy dỗ mới được —
“Ấy — Draco! Tuy rằng Harry dùng từ ngữ bôi nhọ hình ảnh cùng danh dự của điện hạ, nhưng mà cậu ta chính là cục cưng của Slytherin đó nha, cậu cũng không nên giết người diệt khẩu nha!” Blaise lộ ra tư thế nghĩa hiệp, nhưng mà vẻ mặt vẫn không che dấu được vẻ gian ác.
“Đương nhiên là không rồi.” Draco nhướng chân mày, mang theo con mèo đen nhỏ tao nhã xoay người rời đi.
Vừa về tới phòng ngủ, Draco trưng vẻ mặt nghiêm nghị, cứng rắn, “Không được tham dự vào chuyện phiếm nhảm nhí của bọn họ nữa.”
“Cậu nghĩ mình và cậu còn không rõ sao?” Harry giận dỗi, cậu còn đang giận muốn chết đây! Nhưng mà vẫn có chuyện quan trọng — “Draco, cậu…cậu…cậu thật sự… thật sự…” Nghĩ rằng bình thường tự nhiên, nhưng cuối cùng vẫn cà lăm, đỏ mặt.
Draco buông túi sách, liếc mắt, “Sao? Còn nghi ngờ năng lực và kinh nghiệm của tôi sao? Có muốn tự mình kiểm tra một chút không, giống như phong tục ngàn năm trước, trợ giúp trẻ nhỏ thể nghiệm lần đầu tiên?” Vốn dĩ là Draco nói đùa, nhưng mà không hiểu sao khi tưởng tượng đến cảnh Harry thực sự nằm trên giường, Draco lập tức liên tưởng tới chuyện trong phòng tắm ngày đó, Harry nằm trong lòng ngực của mình, trên người cậu ta là làn da màu mật ong non mềm bóng loáng… Thân dưới lại lập tức có phản ứng.
Harry sớm đã bị câu nói của Draco dời đi toàn bộ lực chú ý, trong đầu cậu hiện tại đều là hình ảnh trong cuốn ‘Thanh xuân vỡ lòng’, “Cậu… cậu… cậu… thì ra thật sự là có! Có phải là cô nàng ‘kẹo ngọt’…không, không phải, búp bê…á, Greengrass cô bé tóc vàng kia không?”
“Astoria?” Nửa người dưới thoát khỏi tình trạng khó xử, Draco bất ngờ nhíu mày, “Sao lại như thế được?”
“Không phải à?”
“Tôi cũng không muốn lấy cô bé!”
“Nhưng mà Blaise nói quen bạn gái chưa chắc phải kết hôn!” Harry bắt lấy cơ hội lên án.
“Điều kiện tiên quyết là cô bé kia gia thế bình thường, hơn nữa cậu ta cũng không làm người ta lớn bụng!” Draco chợt nhớ tới chuyện gì đó, dựng lông mày, nhéo Harry, âm trầm nói, “Nghe nè, nếu cậu không muốn gây ra phiền toái, thì mau cách… mấy cô nàng có gia thế xa một chút, như nhà Parkinson, Greengrass, Bones… Mấy cô nàng thuộc mấy gia tộc đó dính vào là phải cưới hỏi đàng hoàng, hiểu rõ chưa?” Draco nhìn Harry chớp chớp đôi mắt xanh to tròn kia, lập tức hung tợn thêm vào một câu, “Mấy cô nàng khác cũng không được!” Draco nhớ lại tình hình lúc nãy ở Phòng Sinh hoạt chung, không nhịn được lại thêm một câu, “Cũng phải cẩn thận những nam sinh này một chút!”
“Cái gì?” Harry lớn tiếng hét lại — không phải đang nói Draco sao, tự nhiên cuối cùng lại quay sang thành mình là người lăng nhăng?
Draco cầm lấy cuốn sổ ở trên bàn bên cạnh không hề nương tay vỗ lên đầu cậu ta, nghiến răng nghiến lợi, “Ngu ngốc!” Cậu ta không thấy được vẻ mặt mình cũng đã xám xịt y như màu mắt hay sao? “Tóm lại, cậu đối với chuyện này cẩn thận một chút cho tôi, đừng để người khác bỏ Tình dược vào nước bí ướp lạnh mà không hay biết gì để cho người ta ăn sạch sẽ, đến lúc đó cậu đừng có mà chạy về đây mà khóc lóc nha!”
Mặt Harry tái mét hết rồi, từ lúc nào mà trường học trở nên đáng sợ như vậy hả?
~*~
Lời chủ nhà: Đó, Draco khẳng định chủ quyền luôn rồi đó! *lăn lăn*
~*~